Home » Truyện sex dài tập » Yêu trẻ con – Quyển 1

Yêu trẻ con – Quyển 1

– Linh đưa bài tập về nhà đây xem nào! – Tôi gọi.

Con nhỏ ngơ ngác nhìn tôi hỏi lại:

– Ơ, bài tập gì ạ?

– Bài tập đánh nét mấy hôm trước bảo về nhà luyện đâu rồi?

Ngay lập tức con nhỏ nhận ra mình đã sai. Đôi mắt long lanh của nhỏ len lén nhìn tôi cầu xin một sự tha thứ nhưng không có. Tôi đẹp trai chứ đâu có dễ dãi như vậy, giả vờ chậc lưỡi một cái rồi nạt nhẹ:

– Biết ngay ham chơi quên làm bài tập mà. Vào góc kia ngồi đánh nét vào 2 tờ giấy rồi mang ra đây nộp.

Con nhỏ ỉu xìu mang ghế vào góc phòng ngồi đánh nét một mình. Nhưng nhỏ không phải là người buồn nhất. Người buồn nhất là tụi con trai đã mất đi cơ hội để nhìn trộm nhỏ. Tôi nghe những tiếng thở dài não nề mà cười thầm trong bụng.

Tầm khoảng 30 phút sau nhỏ mang 2 tờ giấy A3 ra nộp, gương mặt vẫn xị xuống giận dỗi. Tôi nhìn những nét vẽ của nhỏ, mặc dù còn ngây ngô và non nớt nhưng có lẽ nhỏ đã cố gắng rất nhiều. Tôi khen nhỏ một câu rồi bảo nhỏ về lại chỗ ngồi. Mặt nhỏ tươi hẳn ra. Tụi con trai thở phào nhẹ nhõm.

Giờ vẽ hôm nay bỗng nhiên im ắng lạ, không giống như lúc tụi con trai ngồi học rồi xàm lúa với nhau, lần này đứa nào cũng tỏ vẻ kul boy lạnh lùng không thèm để ý gì, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những chiêu trò điển hình:

– Bạn í ơi, cho mình mượn cục gôm với.

Thằng Sơn “phân bò” quay xuống giả vờ mượn gôm. Lúc nãy tôi vừa thấy nó lén cất cục gôm vào túi quần và bây giờ giở trò cũ rích. Có đứa khác thì giả bộ đánh rơi bút chì về phía sau rồi quay xuống nhờ nhỏ Linh lấy giùm để kiếm cớ làm quen. Có đứa ngồi gần thì quay qua lấy le, bạn phải đánh nét thế này nè, để mình làm mẫu cho nè, trong khi tụi nó cũng mới học trước nhỏ Linh có vài buổi. Mà con nhỏ Linh được cái ai bắt chuyện cũng rất vui vẻ tươi cười khiến bọn con trai lại càng khấp khởi hy vọng.

Một tuần sau thằng Thụy Phong với Nam Nhỏ cũng tình cờ gia nhập lớp vẽ chiều thứ Tư và thứ Sáu. Lý do là lớp học thêm của tụi nó đổi lịch. Thấy nhỏ Linh, thằng Thụy Phong không giấu nổi sự vui mừng, nó chào con nhỏ với một nụ cười kéo tận mang tai. Nhỏ Linh tươi cười chào lại, cơ bản là nó cũng thân với thằng Thụy Phong hơn mấy đứa còn lại.

Sự có mặt của hai thằng quỷ này khiến lớp vẽ bỗng chốc sôi động và cũng lắm trò tinh quái mới. Một buổi học nọ, trong khi cả lớp đang ngồi chăm chú vẽ, con nhỏ Linh tự nhiên chạy tới khều vai tôi nói:

– Chú ơi, cho con mượn đôi dép.

Tôi nheo mắt nhìn nhỏ hỏi:

– Ủa, làm gì thế?

– Con đi vệ sinh.

– Thế dép của nhóc đâu rồi.

– Con chả biết nữa. Tìm hoài không thấy.

Tôi nghe tiếng cười khúc khích phát ra từ đám con trai thì hiểu ngay vấn đề. Tôi nạt:

– Bạn nào lấy dép của bạn Linh trả lại cho bạn gấp.

Thằng Thụy Phong ton hót:

– Sơn trả lại dép cho bạn í đi kìa.

– Cái đm, dép gì tao có biết đâu? – Thằng Sơn “phân bò” mặt thộn ra phân trần.

– Đôi dép hồng hồng mà mày cất trông cặp ấy. – Thằng Nam Nhỏ đổ thêm dầu vào lửa.

– Dép gì hồng hồng cơ? Bọn mày nói cái méo gì vậy.

– Đây nè!

Thằng Nam Nhỏ giựt lấy cái cặp của thằng Sơn “phân bò” rồi xổ ra một đôi dép màu hồng của nhỏ Linh không biết từ đâu chui vào đó. Thằng Sơn “phân bò” mặt chảy dài như trái chuối. Sau khi bộ não kịp xử lý thông tin và kết luận rằng nó đã bị hai thằng kia chơi một vố thì mặt nó mới đỏ dứ lên rồi nó cầm ngay đôi dép của nhỏ Linh rượt thằng Thụy Phong và Nam Nhỏ chạy quanh lớp. Tụi con trai ngồi ngoài ôm bụng cười ngặt nghẽo và cổ xúy:

– Oánh chết cmnđ Sơn ơi.

– Tuột quần búng cu từng đứa đi Sơn eiii.

– Đm, hai thằng mà sợ một thằng à, yếu vkl.

– Đm, bọn mày im hết – Thằng Sơn vừa rượt vừa nói.

Thấy tôi nạt, bọn con trai về chỗ ngồi hết. Sau khi cả lớp ổn định trở lại rồi, tôi mới nghiêm túc nói:

– Này mấy đứa, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, ở trong lớp… đéo được nói tục nghe chưa.

Bọn con trai nghe xong lại ôm bụng cười lăn lộn. Tôi cũng đứng cười giả lả. Số là tôi với tụi học trò nam trong lớp lúc nào cũng đùa nhau bậy bạ như thế, mục đích cho vui cửa vui nhà thôi chứ chẳng có gì. Tất nhiên là chỉ khi nào không có cô giáo Đan Chi và mấy đứa con gái tụi tôi mới đùa như thế thôi. Tất nhiên là khi không có mấy đứa con gái thôi. Tất nhiên là khi không có… mấy đứa con gái. Tất nhiên là khi không có… Tôi bỗng nhiên ngậm mồm và mặt trở nên trắng bệch. Tôi thảng thốt nhìn qua bên cạnh. Con nhỏ Băng Linh đang đứng đó, trên đôi chân trần và đưa những ánh mắt hờn dỗi nhìn tôi trông rất đáng sợ.

Con nhỏ giận tôi đến mấy ngày, đến mức nhỏ không thèm nói chuyện với tôi nữa. Chỉ khi nào tôi hỏi nhỏ mới trả lời, bằng một giọng nói lạnh tanh như cái tên của nhỏ. Tôi thấy hơi buồn cười khi con nhỏ lại giận tôi chỉ vì một cái chuyện bé như cái lỗ mũi như thế, nhưng thôi, vì tôi mặc định rằng con nhỏ là trẻ con nên mình cũng cần cư xử như một người lớn. Một ngày sau khi kết thúc buổi học tôi gọi nhỏ:
– Nhóc, lại đây anh nói chuyện chút.

Con nhỏ miễn cưỡng ngồi xuống trước mặt tôi. Tôi hỏi tiếp:

– Hình như nhóc đang giận anh chuyện gì đó đúng không?

Con nhỏ trả lời thờ ơ:

– Dạ không có!

– Nhóc dỗi anh vì hôm bữa anh nói bậy đúng không? – Tôi cười.

Con nhỏ lắc đầu nhìn tảng lờ đi chỗ khác. Cái điệu bộ đó khiến tôi càng cười to hơn. Con nhỏ thấy thế bực mình gắt lên:

– Đừng cười nữa.

– Uhm, không cười nữa – Tôi nuốt ngược cục cười đang nhảy nhót trong cuống họng vào lại dạ dày.

Con nhỏ lườm lườm tôi một chặp rồi nhỏ khẽ thở dài buông ra một câu tràn đầy thất vọng:

– Chú làm mất hình tượng quá!

– Sao lại mất hình tượng? – Tôi thắc mắc.

– Người lớn mà nói bậy.

– Chứ bộ người lớn không được nói bậy hả?

– Nhưng…

Đến đây con nhỏ đuối lý không biết nói gì nữa. Tôi xoa đầu nhỏ cười xòa:

– Ha ha. Thôi anh xin lỗi vì đã nói bậy. Đúng là người lớn không nên nói bậy trước mặt trẻ con.

– Ai là trẻ con cơ? – Con nhỏ chu môi lên chống chế.

– Một ai đó.

– Con không phải là trẻ con.

– Thì anh có nói nhóc đâu. Có tật giật mình hả? Haha.

Con nhỏ đỏ mặt vì cứ bị tôi trêu hoài. Nhỏ ngúng nguẩy định bỏ đi nhưng hình như quên cái gì đó nên quay lại.

– Chú chở con về được không? – Nhỏ hỏi.

– Sao thế, chú của nhóc lại về muộn à? – Tôi hỏi lại.

– Dạ, chú bảo con nhờ bạn chở về mà nãy giờ quên mất tiêu. Huhu.

– Thôi được rồi, nhóc chờ anh chút.

Chú ruột của nhỏ Linh hay đi làm ngang qua lớp học của tôi nên con nhỏ toàn đi ké. Thỉnh thoảng ổng có việc ở công ty không về đón con nhỏ kịp là toàn bảo nhỏ nhờ bạn chở về. Mà toàn là tôi chở nhỏ không hà. Vì chả hiểu sao con nhỏ chả bao giờ chịu đi chung xe với tụi bạn trong lớp vẽ. Tôi có cảm giác như mình sắp thành bảo mẫu của con nhỏ vậy.

– Chú hay nói bậy lắm hả?

Con nhỏ Linh tự nhiên hỏi một câu vớ vẩn khiến tôi suýt nữa lạc tay lái đâm sầm vào lề đường. Tôi bực mình nói:

– Hỏi cái đó chi zậy?

Nhỏ bẽn lẽn nói tiếp, chả ăn nhập gì với câu hỏi:

– Con ghét những ai nói bậy.

– Sao lại ghét? Bộ nhỏ chưa thấy ai nói bậy bao giờ à?

– Có chứ, thấy nhiều. Mà toàn là người gì đâu không à.

Tôi phì cười. Nhỏ nói như thể tôi là thiên thần vậy. Tôi đành phải hứa với nhỏ là tôi sẽ không nói bậy trước mặt nhỏ nữa. Tôi làm thế không phải vì mình là người dễ thay đổi, chỉ là như tôi đã nói rồi đấy, nói bậy trước mặt trẻ con là điều không hay chút nào. Mặc dù vậy tôi cũng muốn thẳng thắn với nhỏ:

– Nhóc à, anh nói điều này mong nhóc hiểu. Anh là người chứ không phải là thánh. Anh cũng xù xì và đầy tật xấu như bao người khác thôi. Nhóc đừng kỳ vọng cao quá ở người khác mà lại thất vọng bây giờ.

Con nhỏ chả nói gì và có vẻ vẫn còn giận hờn vu vơ với tôi lắm. Tôi tự hỏi có phải con nhỏ lớn quá chậm so với tuổi của mình không, hay là con nhỏ bị đột biến gen. Những suy nghĩ của nhỏ đáng ra chỉ có ở một cô bé 7 tuổi chứ không phải là 17. Con nhỏ trong veo như một tờ giấy trắng vậy, lại còn hay khóc nhè.

– Nhóc xem phim Tây Du Ký chưa? – Tôi hỏi nhỏ.

– Dạ xem rồi, từ khi còn nhỏ cơ.

– Thế có biết 4 thầy trò Đường Tăng không?

– Hỏi kì. Tất nhiên là biết chứ ạ.

Tôi chạy chậm lại rồi nói tiếp:

– Bốn thầy trò Đường Tăng là 4 khí chất đều có trong mỗi người. Đường Tăng là khí chất điềm tĩnh, cẩn thận. Tôn Ngộ Không là linh hoạt, nóng nảy. Bát Giới thì suồng sã, thô lỗ. Còn Sa Tăng thì ôn hòa và suy tư.

Tôi nghe con nhỏ cựa quậy sau lưng mình.

– Bốn khí chất đó không có cái nào tốt hơn cái nào, đều có điểm mạnh và điểm yếu. Ai cũng có 4 khí chất đó trong người. Nhưng ở mỗi người thì sẽ có cái này trội hơn cái kia, nó làm nên tính cách của mỗi người.

– …

– Khí chất của anh là Bát Giới, nên con người anh nhiều khi thô lỗ và hơi hoang dã vậy đó. Đi dạy nên phải nghiêm túc thôi, chứ bình thường nghiêm túc lắm. Hiểu chưa?

Tôi nói nửa thật nửa đùa nhưng con nhỏ vẫn kê cằm vào vai tôi và chăm chú nghe.

– Xạo. Chú nói thế để ngụy biện cho mình chứ gì.

– Chả việc gì phải ngụy biện cả. Chẳng qua nhóc là trẻ con nên anh mới mất công giải thích như thế. Chứ người khác thì anh éo… à nhầm… không quan tâm rồi.

Tí nữa tôi lại vuột mồm nói bậy. May mà con nhỏ không để ý, chứ không lại lảm nhảm nữa mệt lắm.

– Thế còn con là khí chất gì? – Nhỏ hỏi.

Tôi trầm ngâm một lúc rồi trả lời:

– Nhóc á? Nhóc chắc là khí chất Hằng Nga.

– Xạo, làm gì có khí chất đó.

– Có mà. Nhóc không nhớ đoạn Bát Giới “dê” Hằng Nga rồi bị đầy xuống trần gian làm lợn à. Haha.

Con nhỏ kêu lên một tiếng rồi nhéo tôi một cái thật đau.

– Xí xóa nha – Tôi nói

– Xí xóa gì ạ? – Con nhỏ thắc mắc hỏi lại.

– Vụ nói bậy.

– Nhưng chú phải hứa không được nói bậy nữa.

– Ok. Anh hứa sẽ không nói bậy trước mặt nhóc.

Con nhỏ chồm lên giơ ngón tay út ra trước mặt tôi bảo:

– Thề đi.

Tôi đang lái xe mà phải giơ ngón út lên ngoéo tay với nhỏ trông như một thằng dở người. Ngoéo xong con nhỏ ngồi xuống cười khúc khích.

Đến một con hẻm, nhỏ Linh bảo tôi dừng lại. Tôi chỉ toàn chở nhỏ đến khúc này rồi nhỏ tự về chứ chưa hề biết nhà nhỏ. Có lần tôi ngỏ ý chở nhỏ về tận nhà nhưng nhỏ nhất quyết không chịu. Hình như nhỏ không muốn tôi biết nhà mình. Chắc cũng có lý do nên tôi cũng chẳng bao giờ hỏi.

– Mà tại sao nhóc chả bao giờ chịu đi với tụi bạn trong lớp vậy? – Tôi thắc mắc khi con nhỏ bước xuống xe.

Con nhỏ không trả lời câu hỏi của tôi, nhỏ chỉ nháy mắt tinh nghịch nói:

– Bí mật.

Rồi tung tăng đi khuất sau con hẻm. Tôi lắc đầu quay xe trở về. Thú thật là đến tận bây giờ, tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, tại sao con nhỏ Băng Linh này cứ lẽo đẽo theo tôi mỗi khi có cơ hội, nhưng lại chả bao giờ tiết lộ gì về bản thân mình ngoài việc “Em ghét người khác nói bậy”. Tôi hỏi thì nhỏ toàn tìm cách đánh trống lảng chứ chả bao giờ trả lời. Hay là con nhỏ thích tôi?

Nhưng ngay lập tức tôi gạt phắt ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Bởi nhỏ với tôi dường như cách nhau cả một tuổi trẻ, chạy làm sao mà thắng nổi thanh xuân. Và quan trọng hơn, tôi chưa bao giờ gặp nhỏ trước đó, tôi cũng chẳng phải Soái ca, Soái đệ gì, cũng chẳng giàu có, phong lưu gì để khiến đám con gái phải ngã rạp ngay từ cái nhìn đầu tiên. Người như nhỏ Linh chẳng thiếu gì chàng trai theo đuổi, nhưng nhỏ cứ bám lấy tôi như thể tôi với nhỏ là một cặp vậy. Nhiều khi tôi cũng cảm thấy phiền toái thật. Nhưng hông lẽ không cho nhỏ học vẽ nữa? Có lẽ cần phải làm một cái gì đó rõ ràng và dứt khoát.

Tôi quên béng mất việc mình phải nói chuyện với con nhỏ Linh như thế nào bởi có một thứ khác xen ngang thu hút sự chú ý của tôi. Đan Chi nói với tôi điều đó trong một lần nhỏ kêu tôi qua nhà nhỏ ăn cơm.

Chắc cũng phải một năm rồi tôi mới thấy con nhỏ nấu ăn lại. Hồi trước nhỏ hay nấu ăn lắm, nhỏ cũng hay kêu tôi qua ăn cùng. Thỉnh thoảng mỗi khi dạy xong tôi chở con nhỏ đi chợ, nhỏ mua qua loa vài thứ rồi về làm vài món lẹ lẹ, hai anh em ăn rồi chiều đi dạy tiếp. Đó là một trong những khoảnh khắc hiếm hoi tôi thấy con nhỏ nữ tính hẳn.
Nhà của nhỏ Đan Chi thực chất là nhà của cô chú nó. Cô chú nhỏ sang nước ngoài định cư nhưng vẫn muốn giữ lại căn nhà để mỗi lần về thăm quê hương có nơi để ở, nên nhờ con nhỏ trông hộ. Nhỏ toàn quyền sử dụng căn nhà với đầy đủ tiện nghi như một khách sạn cỡ nhỏ. Chắc con nhỏ là đứa sinh viên sướng nhất cái Đà Nẵng này.

Nhưng Đan Chi không phải là một cô tiểu thư đài các đâu. Tính cách của nhỏ khác hẳn với mấy cô con gái nhà giàu quen sống trong nhung lụa. Nhỏ đã tự lập từ khi còn là sinh viên năm 3, không còn phải xin tiền bố mẹ nữa. Thu nhập của nhỏ từ việc dạy, rồi đi vẽ tranh tường cho các quán cà phê, nhà hàng, rồi làm mô hình cho mấy xưởng kiến trúc, rồi nhận vẽ chân dung, đủ để nhỏ có một cuộc sống tự do mà không có mấy bạn trẻ cùng lứa làm được. Nhưng đổi lại, nhỏ có rất ít thời gian rảnh. Cả năm nay nhỏ không nấu ăn và chả mấy khi thấy con nhỏ chơi bời gì là minh chứng cho điều đó.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40

TÊN TRUYỆN:

Yêu trẻ con – Quyển 1


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)