Home » Truyện sex dài tập » Yêu trẻ con – Quyển 1

Yêu trẻ con – Quyển 1

Thằng Minh mặt cắt không còn giọt máu, nhưng không muốn tỏ ra hèn yếu trước mặt đồng bọn, nó tiến tới, mặt nghênh lên thách thức một cách yếu ớt:

– Mày…mày…là thằng nào?

“Người xăm trổ” dừng lại, mặt thỏa mãn vì vừa lấy ra được một cục rỉ tai, hắn nghiêng đầu về phía thằng Minh hỏi lại:

– Oắt con vừa gọi anh là gì cơ?

Thằng Minh hoảng sợ lùi lại. Sát khí tỏa ra từ “người xăm trổ” áp chế hoàn toàn chiến lực từ nó và đồng bọn. Đôi tay thằng Minh cầm chiếc dùi cui run lẩy bẩy. Khi một chút ý nghĩ phản kháng đó còn chưa kịp nhóm lên thành hành động thì một tiếng gầm hung tợn của “người xăm trổ” đã làm tiêu tan mọi thứ:

– Cút.

Bọn thằng Minh không ai bảo ai, ai lo thân nấy vội vã chạy về phía những chiếc xe máy của mình. Nhưng vừa mới chạy được một đoạn thì đã nghe tiếng gọi giật lại:

– À thằng kia, mày quay lại đây.

“Người xăm trổ” chỉ về phía thằng Minh khiến nó lật đật quay lại. Đứng trước mặt nhau, “người xăm trổ” mỉm cười nhìn thằng Minh, đoạn tung một tát như trời sập vào mặt nó.

– Cái này là cho cái tội xưng hô mất dạy với người lớn này.

Rồi “người xăm trổ” bồi thêm một tát nữa vào má bên kia:

– Cái này là cho cái tội oắt con mà bày đặt làm giang hồ này.

Rồi thêm một tát nữa:

– Còn cái này, sao nhỉ, tát chơi vậy thôi, được hem?

Thằng Minh đau đến ứa nước mắt nhưng không dám hó hé một lời. Nó chỉ dám bước đi khi “người xăm trổ” khoát tay bảo nó cút. Những chiếc xe máy rồ ga và biến mất trong bóng đêm mờ mịt.

Sự tĩnh lặng tràn về đầy khiên cưỡng. Chỉ nghe những tiếng bước chân lạo xạo tiến về phía tôi. “Người xăm trổ” ngồi thụp xuống bên cạnh, trong ánh sáng nhá nhem hắt ra từ dãy đèn đường, khuôn mặt của hắn hiện ra với một bộ râu quai nón dữ dằn như sư tử. Hắn nhìn tôi từ đầu đến chân một lượt, trầm ngâm một tí rồi bật cười ha hả. Tự nhiên tôi cũng bật cười sảng khoái, quên mất cơn đau đang giày xéo khắp cơ thể.

– Đã lâu không gặp, không ngờ ông thầy lại ra nông nỗi này. Haha.

“Người xăm trổ” nói như sấm rền bên tai tôi. Bao lâu rồi mà hắn vẫn không hề thay đổi. Nói chuyện lúc nào cũng như chửi lộn với người ta. “Người xăm trổ”, tên thường gọi là Quý Đại Bàng, năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, có một vợ và hai đứa con gái rất kháu khỉnh, là một gã giang hồ từng đi tù vào tội. Vài năm trước, tình cờ được một người quen giới thiệu, hắn đến gặp tôi xin học vẽ. Hắn học vẽ để ra làm nghề xăm và sau đó mở tiệm. Nhìn tướng tá của hắn lúc đầu tôi cũng sợ xanh mặt, nhưng ngồi nghe hắn tâm sự một hồi về quá khứ tội lỗi của mình cùng quyết tâm làm lại cuộc đời, thấy cũng là người có ý chí nên tôi quyết định dạy cho hắn.

Dạy cho Quý Đại Bàng một thời gian mới cảm nhận được người trong giang hồ sống rất tình cảm, với huynh đệ của mình, sẽ không ngại bất cứ thứ gì mà giúp đỡ. Tôi đâm ra quý hắn. Hắn cũng quý tôi vì tôi với hắn nói về chuyện đời, chuyện người rất hợp cạ. Sau khi học xong, thỉnh thoảng hắn vẫn thường ghé lại chỗ tôi làm vài chai bia rồi đi. Ngày hắn khai trương cái tiệm xăm, tôi cũng tới dự. Ngày hắn sinh đứa con gái đầu lòng, tôi cũng đến làm cha đỡ đầu cho nó.

Chuyện mà tôi nhà thằng Thụy Phong đi lúc chiều, chính là nhờ Quý Đại Bàng tới giúp tôi, vì tôi linh tính đêm nay phải dùng đến nắm đấm.

Tôi cố nén đau ngồi dậy, mặt méo xệch:

– Còn cười được. Tí nữa bỏ mạng ở đây rồi. Mấy đại ca tới muộn thế?

– Có biết đâu – Quý Đại Bàng trả lời – Thằng cu Phong nó chỉ tới chỗ cái cầu mà không thấy. Hỏi dò một hồi mới chạy được tới đây đấy chứ.

– Thế thằng Phong đâu rồi?

– Anh bảo nó lánh mặt đi rồi. Nó còn nhỏ, không nên dính vào mấy vụ này. Bọn oắt con hay thù vặt lắm. Để nó thấy mặt thằng cu em thì khổ cho nó.

Nói rồi Quý Đại Bàng huýt sáo ra hiệu. Một lúc sau thấy thằng Thụy Phong lò dò chạy tới. Nó vừa thở hổn hển vừa nhìn tôi đầy lo lắng. Tôi xua tay bảo mình không sao nhưng ngay lập tức hét toáng lên đau đớn vì cái vỗ vai quá tay của “người xăm trổ”.

– Úi, xin lỗi, anh mày lỡ tay, hè hè – Quý Đại Bàng ăn năn – Thôi ra quán bà Tám làm vài be đi. Lâu lắm rồi mới gặp, anh em ngồi hàn huyên tí.

Vừa mới dứt câu, chợt nghe tiếng một đứa con gái cất lên mạnh bạo:

– Không được.

Tôi và Quý Đại Bàng ngạc nhiên quay qua. Nãy giờ ham ngồi trò chuyện quá quên mất con bé Băng Linh vẫn ở sau lưng tôi. Quý Đại Bàng nghiêng đầu nhìn qua, mắt chớp chớp sửng sốt:

– Úi, tự nhiên mọc đâu ra con bé nhà ai đẹp lộng lẫy thế này?

– Cháu chào chú – nhỏ Băng Linh trả lời.

– Ừ, chú chào cháu, cháu đẹp quá, có người yêu chưa em?

Nói rồi cả bọn ôm bụng cười nghặt nghẽo, mặc cho con bé đứng đỏ mặt vì ngại ngùng. Rồi con bé lại đột ngột lên tiếng:

– Thầy Nhân đang đau. Chú đừng rủ thầy Nhân đi uống bậy bạ nữa.

Cái mặt tèm nhem nước mắt của con bé bỗng trở nên nghiêm túc một cách nhăn nhó làm cả đám phì cười lần hai. Thấy chẳng ai quan tâm đến lời nói của mình, con bé giận dỗi đấm thùm thụp vào lưng tôi làm tôi suýt nữa thổ huyết. Thấy tôi đau đớn, nhỏ rối rít xin lỗi như một đứa trẻ con làm cả đám ôm bụng cười lần ba.

– Quán bà Tám có sẵn dụng cụ y tế, đến đó nhậu rồi tiện thể băng bó cho ông thầy của nhóc luôn – “Người xăm trổ” lên tiếng – Gớm, xem cái mặt kìa, cứ như ai đó sắp giết người yêu của nó không bằng. Haha.

Nói rồi cảm đám lại ôm bụng cười lần bốn. Con bé đỏ mặt nép sau lưng tôi. Tôi thì không để tâm lắm vì đang đau gần chết.

Tới quán bà Tám, điều đầu tiên con bé làm là chạy đi tìm ngay tủ dụng cụ y tế. Nó lôi ra một đống thứ nào là bông băng, thuốc đỏ, thuốc giảm đau và bảo tôi ngồi yên để nó băng bó vết thương lại. Dù con bé làm rất khéo nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn kêu lên vì đau làm nó rưng rưng như sắp khóc. Thấy thế, những lần sau dù đau bỏ mẹ nhưng tôi vẫn cố nhịn để không thốt lên một lời nào.

Đến lúc uống bia, nó cứ ngồi canh không cho tôi uống nhiều, cứ đến lúc tôi định nốc một phát là nó lại cầm tay tôi ghì lại. Những lúc anh em cụng ly, bảo phải hết 100% nha là nó tranh lấy cái ly của tôi uống hết. Riết một hồi tôi bắt đầu nổi quạu, còn Quý Đại Bàng vỗ đùi sảng khoái:

– Được, cô nhóc này được đấy. Thế mới xứng đáng để ông thầy của chúng ta đổ máu chứ. Haha.

Con bé lại thẹn thùng nép vào sau lưng tôi. Tôi khẽ thở dài ngao ngán.

Tiếng những chiếc ly va vào nhau rộn ràng cả một góc quán bà Tám. Ai cũng bắt đầu lè nhè sau vài cuộc “zô”, chỉ có tôi, thằng Thụy Phong và con bé Băng Linh là vẫn còn tỉnh táo. Thằng Thụy Phong và con bé Băng Linh thì tôi không cho uống vì vẫn còn học sinh. Tôi thì con bé không cho uống vì đang bị thương không nhẹ. Cái kiểu xưng hô chú chú con con của con bé làm Quý Đại Bàng cứ ngồi cười hô hố suốt buổi. Lão kêu chưa bao giờ thấy con nhỏ nào đẹp mà lễ phép như nó. Rồi lão trêu bảo con bé tập gọi anh em đi là vừa kẻo sau này yêu nhau lại ngượng mồm. Rồi lão lại vỗ đùi cười hô hố. Con bé giận dỗi bảo chú đừng đùa nữa. Tôi thì ngồi im chẳng nói gì. Phần vì đau, phần vì đã quá quen với cái kiểu đùa cợt quá trớn của lão.
Một anh thanh niên xăm trổ đang ngồi tường thuật lại diễn biến vụ việc cho Thụy Phong nghe. Nghe xong thằng Thụy Phong khua tay nói:

– Sao anh Quý không cho nó vài bạt tai nữa cho bõ tức.

Quý Đại Bàng cười ha hả nói:

– Haha. Anh không đến đây để đánh người ta cho bõ tức chú em à.

– Nhưng mà em tức. Em muốn cho nó thấy ai mới là kẻ mạnh.

– Này chú em. Bạo lực không bao giờ là cách để chứng minh mình là kẻ mạnh. Cái khoảnh khắc chú em vung nắm đấm lên, hãy nhớ rằng, sẽ có ngày chú em chết dưới một nắm đấm khác. Nhìn đây. Chỗ này, chỗ này và cả chỗ này nữa – Lão vừa nói vừa chỉ vào mấy vết sẹo trên người mình – toàn từ cõi chết trở về đấy chú em à.

Thấy thằng Thụy Phong nhìn mấy vết sẹo có vẻ ngưỡng mộ, Quý Đại Bàng cười một tràng thật lớn rồi đưa tay vỗ lưng nó đánh bộp một cái làm cu cậu phọt mẹ cả bia ra bàn. Xong một cuộc dô trăm phần trăm nữa, tự nhiên Quý Đại Bàng quay qua hỏi tôi:

– À thế con nhỏ kia đâu?

– Nhỏ nào đại ca? – Tôi ngước mắt hỏi.

– Con nhỏ hồi trước dạy vẽ với chú mày ấy. Giờ nhỏ còn dạy không?

Mặt tôi bỗng nhiên tái xám. Thôi chết mẹ rồi, quên mất. Tôi hấp tấp lục cái điện thoại trong túi quần và sợ hãi mở khóa. Mười bốn cuộc gọi nhỡ của Đan Chi từ lúc chiều cho đến giờ. Chắc lúc chiều nhỏ qua đón tôi mà không thấy nên gọi. Mà tôi quên béng mất. Đáng lẽ phải gọi báo trước cho Đan Chi biết chứ nhỉ. Thở hắt ra một cái thật dài, tôi bấm nút gọi lại:

– Em à, anh đây.

Giọng Đan Chi gắt gỏng trong điện thoại, y như cái lần nhỏ phát hiện ra tôi bỏ trốn khỏi bệnh viện để đi chơi mấy tháng trước:

– Anh biến đi đâu vậy? Em gọi cho anh lại còn không nghe máy?

– À..ừ…anh xin lỗi – Tôi lập tức biện minh – Lúc chiều có chút việc gấp nên anh quên gọi cho em mất.

– Thế giờ anh đang ở đâu, với ai?

– Đang ngồi nhậu với anh Quý nè. Em còn nhớ anh Quý học vẽ chỗ mình mấy năm trước có mấy hình xăm đại bàng trên tay không? Đang ngồi với ảnh đó. Với cả…

Tôi định nói với cả có thằng Thụy Phong và con bé Băng Linh nữa, nhưng sực nhớ ra đó là điều cấm kỵ đối với Đan Chi nên tôi ngừng lại. Cũng may là Đan Chi không để ý, nhỏ làm một tràng câu hỏi làm tôi chóng mặt:

– Thế tối anh có về không? Anh ăn cơm chưa? Có cần em qua đón không?

– Tối anh về chứ. Anh ăn rồi. Không cần đón anh đâu.

Tôi trả lời gọn lỏn, bảo Đan Chi yên tâm rồi cụp máy. Hôm đó tôi xin phép lão Quý về sớm, nói dối rằng mẹ vừa gọi bảo về nhà có việc. Tất nhiên lão thừa biết mẹ tôi đang ở quê chứ làm gì có ở đây mà về, nhưng thấy vẻ mặt khổ sở của tôi, lão cũng không làm khó nữa.

Con đường biển Nguyễn Tất Thành trải dài trong ánh đèn vàng hiu hắt. Khó khăn lắm tôi mới giữ được đôi tay mình không run lên vì những cơn gió lạnh, và vì những cơn đau dường như không có dấu hiệu chấm dứt. Con bé Băng Linh ngồi sau, nhỏ nhướn người lên phía trước lo lắng hỏi tôi có sao không. Tất nhiên là tôi phải trả lời là tôi ổn. Ổn chứ. Tôi vẫn luôn ổn mà. Tôi tự nhiên nghĩ rồi tự nhiên cười.

Đi đến khúc đường có những hàng dừa ven biển, nhỏ Băng Linh bảo tôi dừng lại. Tôi hỏi có chuyện gì thì nhỏ bảo muốn ngắm biển một lúc. Tôi chợt nhận ra đây là cái chỗ đợt trước tôi với nhỏ trốn viện đi chơi và mắc mưa ở chỗ này. Tôi vẫn nhớ cái lần mắc mưa đó, không phải vì điều gì lãng mạn, mà vì hôm đó tôi thấy con bé có bộ ngực đẹp dã man. Tội lỗi. Tội lỗi.

Vừa hay tôi cũng đang muốn nghỉ ngơi một chút. Cứ chạy xe miết thế này, tôi sợ rằng cơ thể đang bị thương của tôi sẽ không chịu nổi mất. Tôi dựng xe xuống, và mặc cho con nhỏ làm gì thì làm, tôi leo lên con đê chắn sóng ngồi hóng gió. Con đê này tôi vẫn thường ra đây ngồi thời còn là sinh viên, thời mà con đê còn làm chưa xong, chẳng mấy ai ra đây hóng gió vì ngổn ngang đá sỏi. Có lẽ vì không có ai nên tôi thích ra đây ngồi. Một mình với biển, nhìn thành phố phía xa e ấp nép mình dưới bán đảo Sơn Trà đang bồng bềnh trong làn sương mỏng. Ở đó không có tiếng người, không có tiếng xe, chỉ có những cơn sóng nhỏ quyện vào trong làn gió vi vu, và tiếng trái tim tôi không ngừng rung lên vì thổn thức. Cảm giác bình yên ấy, đến bây giờ vẫn còn nguyên vẹn như mới ngày hôm qua.

Con bé khẽ khàng ngồi xuống cạnh tôi, nhỏ chống hai tay lên cằm và nghiêng đầu nhìn tôi hỏi, đôi mắt long lanh đầy xúc cảm:

– Chú đang nhìn gì á?

– Nhìn vu vơ. – Tôi trả lời.

– Chú còn đau không?

– Còn chứ.

– Con xin lỗi. Vì con mà…

Tôi mỉm cười xoa đầu con bé. Đừng lo lắng về chuyện đó, tôi nói. Nhỏ gật đầu rồi đưa mắt nhìn về hướng tôi đang nhìn. Cả hai cứ ngồi thế một lúc lâu, im lặng giữa tiếng sóng vỗ bì bạch. Rồi như chợt nhớ ra chuyện gì, tôi hỏi nhỏ:

– Băng Linh này,

– Dạ?

– Nhóc thực sự không biết thằng Minh không phải là bạn thời thơ ấu của nhóc ư?

Con bé thoáng mỉm cười khi nghe tôi hỏi câu đó. Tôi không biết nụ cười đó có ý nghĩa gì, nhưng con bé không trả lời. Tôi đọc được trong mắt con bé một chút gì đó của sự day dứt, một chút sự an tâm và một chút gì đó nữa tôi không cắt nghĩa được.

– Dù có cách xa 10 năm, bạn của mình sao có thể không nhận ra được chứ?

Tôi hỏi tiếp con bé. Lần này, nhỏ trả lời, giọng rất nhẹ:

– Con biết.

– Nhóc biết? – Tôi tròn mắt.

– Dạ.

– Nhóc biết thằng Minh không phải là bạn mình?

– Dạ.

– Biết cả những trò mà nó dàn dựng?

– Dạ.

– Vậy tại sao nhóc vẫn cứ chơi với nó? Nhóc không sợ à?

Con bé quay qua nhìn tôi, cười rất tươi. Đôi mắt sâu thẳm của nhỏ lại một lần nữa làm tôi cảm thấy quen thuộc. Nhỏ nói, giọng ngập ngừng:

– Con không biết…Con chỉ cảm thấy có thêm một người bạn thì rất vui…Cũng tò mò muốn biết bạn ấy định làm gì. Và con luôn tin…nếu có điều gì xảy ra với mình…sẽ luôn có người… xuất hiện đúng lúc…như lần đó.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40

TÊN TRUYỆN:

Yêu trẻ con – Quyển 1


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)