Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 11

Đời học sinh – Chương 11

– Dạ, thưa cô! Năm vừa rồi em cũng không làm tốt lắm chức vụ của mình nên em xin đề cử bạn Lam Ngọc vào chức này!

Thằng Tiến cũng có lí của nó. Năm vừa rồi Lam Ngọc vì lí do dành thời gian chăm sóc tôi nên nàng đã nhường lại chức lớp trưởng này cho thằng Tiến. Về sau khi đã giải quyết được mâu thuẫn với tôi, tụi nó cũng không mấy mặn mà với cái chức lớp trưởng này. Thế nên thoát được nó thằng Tiến là người mừng nhất.

Tất nhiên với cái chức lớp trưởng này, chả ai dám tranh với Lam Ngọc cả. Dù nàng có hơi khó tính và hà khắc trong việc quản lí lớp, nhưng chung quy lại cái năm lớp 10 có nàng là lớp trưởng, lớp tôi luôn nằm trong lớp nhưng lớp đứng đầu thi đua mỗi tuần.

Thế là xong, việc phục hưng lại thời lớp 10 hoàng kim coi như đã hoàn thành 1 nửa khi Toàn phởn và Lam Ngọc đã trở về vị trí vốn có của mình. Chỉ còn Ngọc Lan với với chức bí thư của lớp nữa là tôi có thể ra đi… à không sao tôi có thể ra đi được, phải gọi là hoàn thành tâm nguyện mới đúng.
– Giờ tới chức bí thư lớp, có em nào muốn ứng cử hay đề cử cho bạn mình không?

Tuy nhiên ngay khi Ngọc Lan vừa định đứng lên ứng cử, một giọng nói khác cất lên:

– Thưa cô em xin ứng cử!

– Là em?

Ngay lập tức, cả lớp đều im phăng phắt hướng mắt về nơi xuất phát của giọng nói ở cuối lớp. Đó không ai khác chính là thằng Sang. Dù được cả lớp hướng mắt tới, nó vẫn không lấy làm khó chịu, ánh mắt nó càng quyết đoán hơn, nó dõng dạc xác nhận lại:

– Dạ, là em! Em xin ứng cử làm bí thư lớp ạ?

Có lẽ đối với tôi hoặc Ngọc Lan thì chuyện này có hơi kì quặc một chút khi cái thằng anh họ chúng tôi gặp cách đây hơn một tháng nay lại học cùng lớp với tôi và giờ nó lại đang ứng cử cái chức bí thư mà Ngọc Lan đang nhắm tới.

Tuy nhiên như tôi đã nói, đó chỉ kì quặc đối với tôi và Ngọc Lan. Còn đối với cô và những đứa khác, nó chỉ đơn thuần là một thằng học sinh mới đang muốn ứng cử vào chức bí thư của lớp, quyền mà bất cứ dứa nào trong bọn tôi cũng có thể ứng cử được.

Do vậy, cô Thanh vẫn ghi tên nó lên bảng như một ứng cử viên và quay xuống hỏi lớp:

– Thế có em nào muốn ứng cử nữa không?

Tôi quay sang Ngọc Lan định bụng bảo nàng cứ tiếp tục ứng cử như bình thường nhưng đáp lại, nàng chỉ mỉm cười lắc đầu làm tôi có phần ngạc nhiên:

– Sao vậy em?

Trái lại với vẻ sốt sắng của tôi, nàng vẫn cười hiền:

– Không sao mà anh! Dù gì em cũng không định làm chức này, giờ có người làm rồi em lại thấy nhẹ nhỏm hơn!

Tôi khẽ đặt tay mình lên tay nàng nhẹ giọng:

– Sao em lại không muốn làm?

– Công việc của bí thư cũng vui nhưng tốn thời gian lắm anh. Em muốn dành thời gian đó cho anh hơn, hì hì!

Giờ tôi mới chợt hiểu ra mình đang bắt ép nàng làm công việc sẽ khiến tôi và Ngọc Lan xa nhau nhiều hơn. Trong hoàn cảnh thời gian giữa tôi và nàng đang ít ỏi như thế này, điều đó chẳng khác nào tôi tự đấm vào mặt mình vậy. Thành ra thằng Sang bây giờ lại trở thành ân nhân bất đắc dĩ của tôi.

Tuy nhiên Ngọc Lan chưa bao giờ làm tôi thấy thất vọng. Với sự thông minh của mình, nàng luôn cố gắng đáp lại sự kì vọng của mọi người bằng cách này hay cách khác. Không làm chức bí thư không hẳn là một chuyện đáng buồn gì. Bởi lẽ chức đó tốn khá nhiều thời gian của nàng cho những việc không liên quan cho lắm.

Để thực hiện được việc kéo lớp lại với tiếng cười năm xưa cùng với Toàn phởn, Ngọc Lan có một chức có thể chuyên vào khoảng đó hơn.

Vì vậy sau khi cô đặt bút xác nhận chức bí thư của thằng Sang, Ngọc Lan liền giơ tay ngay.

– Em là Lanna phải không? Có ý kiến gì vậy em?

– Dạ, thưa cô! Em xin ứng cử một chức ạ!

– Chức gì thế em?

– Dạ là lớp phó văn thể mỹ!

Hồi lớp 10 chức đó không phải do Ngọc Lan đảm nhận. Cô Thanh đã cho Ngọc Lan đảm nhận chứ bí thư vì khả năng hòa đồng và giao tiếp của nàng. Nhưng càng về sau, vai trò của nhỏ lớp phó văn thể mĩ càng nhạt nhòa dần bởi độ tinh nghịch và nhiệt tình của Ngọc Lan nên trong lớp không còn ai nhắc tới chức đó nhiều.

Bây giờ khi nàng không còn đảm nhiệm chức bí thư nữa, mặc nhiên chức lớp phó văn thể mĩ là phú hợp nhất với nàng lúc này và có thể nói rằng nó sinh ra là để Ngọc Lan đảm nhận.

Không chỉ có tôi, cả Toàn phởn cũng đồng tình với quyết định của nàng, nó giơ tay đứng lên:

– Dạ thưa cô! Em nghĩ bạn Lanna là phù bợp với chức này nhất rồi, cô đồng ý đi cô!

Và cũng không chỉ có Toàn phởn, mấy đứa lớp tôi, nhất là những đứa đã từng học chung với nàng cũng đồng loạt:

– Đúng rồi đó cô!

– Bạn Lanna là hợp với chức này nhất đó cô!

– Cho bản làm lớp phó văn thể mỹ đi cô!

Và tất nhiên, không chỉ có những đứa đã từng học chung với Ngọc Lan, cô Thanh là người đã từng dạy nàng nên cô chính là người hiểu nàng hơn cả.

Sau khi ổn định trật tự cả lớp, cô mới mỉm cười:

– Thôi được rồi mấy đứa, cô biết Lanna sao mà! Vậy từ nay em sẽ là lớp phó văn thể mỹ nhé Lanna!

– Dạ, cảm ơn cô!

– Oh yeah!

Khỏi phải nói, cả lớp tôi lại rần rần như cái chợ. Lần này thì cô Thanh chỉ còn cách để chúng nó hò hét đến khi nào chán chê thì thôi vì chẳng còn cách nào ngăn mấy cái miệng loa phát Thanh lại được. Cũng may hôm nay chỉ là một ngày họp mặt giáo viên chủ nhiệm nên cũng giám thị cũng không quá khó khăn về khoảng trật tự lớp. Không thì cả lớp tôi đã bị hốt cả nải rồi.

Kế đến là lớp phó lao động. Không biết số con Thu có phải số con rệp hay không hay nhỏ có duyên với chức lớp phó lao động mà khi cô Thanh hỏi, tất cả đều đồng loạt chỉ về phía nhỏ Thu đảm nhiệm chức đó.

Chắc tụi nó cũng có cùng ý kiến với tôi. Ban cán sự lớp huyền thoại đã trở lại, sao nhỏ Thu lại không có mặt cho được. Dù gì hồi năm lớp 10 nhỏ làm chức lớp phó lao động cũng khá ok. Chỉ có một điều là nhỏ này lại khăng khăng từ chối chức đó làm cả lớp ộ lên thất vọng. Chắc nó cũng ngán việc theo dõi tụi trực nhật làm vệ sinh lớp và kiểm tra rác trong lớp. Do vậy chức lớp phó lao động lại được trả về cho đứa làm chức đó năm trước.

Cuối cùng là việc bầu ban cán sự bộ môn của lớp. Tất nhiên tôi vẫn được đảm nhiệm bộ môn anh văn nhưng những thứ đó không quan trọng lắm. Bộ 3 cán sự huyền thoại của lớp là Lam Ngọc, Toàn phởn và Ngọc lan đã trở lại như ý muốn của tôi hứa hẹn một năm học nhộn nhịp sắp đến.

Sau khi sinh hoạt thêm một số điều nữa, buổi gặp giao viên chủ nhiệm cũng kết thúc. Tôi vươn vai hít thở bầu không khí trường lớp mà trong lòng không khỏi chộn rộn. Dường như bầu không khí đó có pha lẫn một mùi hương thoảng thoảng quen thuộc khiến cho tôi cứ ngây ngây. Đó là mùi hương của Ngọc Lan chứ đâu. Cuộc đời học sinh của tôi bây giờ đã có Ngọc Lan rồi mà.

Thấy tôi chứ hít hà đưa mũi về phía mình, nàng lườm mắt trêu:

– Chỏ mũi sang đây hít hít cái gì đó? Nhìn mặt dê chưa kìa!

– Hề hề, đâu có! Hít thở vươn vai thôi mừa!

– Xạo, Phong dê xồm!

– Suỵt khẽ thôi, tụi nó nghe thấy chọc anh bây giờ!

– Tao nghe cái gì dê xồm đó Phong! – Toàn phởn vọng tiếng châm chọc từ bàn dưới.

– Bậy rồi, tao với Lanna đang bàn về cái thằng dê xồm mới gặp hồi sáng thôi, phải hông em!

Tôi ôm vai Ngọc Lan cười khổ và nháy mắt hy vọng rằng nàng sẽ không tinh nghịch mà trêu tôi là cái thằng dê xồm trước mắt Toàn phởn, không thì chắc nó ám tôi cả tuần này.

Thật may, có lẽ Ngọc Lan đã hiểu được ý tôi nàng cười giả lả:

– Hì hì, đúng rồi! Người đó dê xồm ghê anh hen!

– Ừa, hề hề! Ực!

Toàn phởn dường như không chú ý đến màn bịa chuyện của tôi và Ngọc Lan, nó tiếp tục:

– Ê mày! Lát xế chiều đi đá banh không? Lâu ngày không đá với team chán quá!

– Team lớp mình hả? Mày tính đá với ai?

– Thì team thằng Huy đó, buổi chiều thế nào nó cũng rảnh thôi! Rủ đá phát, lâu rồi không đá ngứa chân, hề hề!

Nghe đến đá banh, thằng Khanh khờ bàn chót cũng lót tót chạy lên:

– Gì, đá banh hả, chừng nào?

– Chiều nay nè, lớp mình đá với tụi thằng Huy, đá không?

– Đù, ngon! Đá chớ! Mà tao cho một thằng nữa vô đội mình được không?

– Ai?

Khanh khờ lập tức ngoắc thằng ngồi cùng bàn với nó chạy lên:

– Đây, nó nè!

Không hẹn với nhau lần nào, cả tôi và Ngọc Lan đều tròn mắt tròn mồm:

– Hả, thằng Sang?

Cả tôi và Ngọc Lan đều tròn mặt ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của thằng Sang bên cạnh Khanh khờ. Nhưng có lẽ người ngạc nhiên nhất lúc này không phải là tôi hay Ngọc Lan mà chính là Khanh khờ và cả đám Toàn phởn.
Khi nghe tôi và nàng thốt lên tên của thằng Sang mà chưa từng gặp mặt trước đó, Khanh khờ cũng tròn mắt:

– Ủa, tụi bây gặp nhau rồi à?

– Ờ thì…

Một chốc bối rối, tôi với Ngọc Lan đều đơ người ra trước câu hỏi của Khanh khờ. Bọn nó đều biết nguyên nhân tôi bị mất nhà là do bên ngoại lấy. Nếu tôi nói huỵt tẹt ra đây là thằng anh họ ngoại tới – giờ – mới – biết của tôi thì cả đôi bên chắc chắn sẽ rất khó xử và tệ hơn nữa là mọi chuyện sẽ rối tung lên rất khó giải thích.

Ngọc Lan chắc chắn cũng suy nghĩ như tôi nếu không nàng đã nói ra sự thật từ lâu. Nhưng với sự thông minh, nhanh nhẹn của mình, nàng đã nhanh chóng tìm ra cách ứng phó ngay:

– À hì! Do bạn này hay tới võ đường của ba Phong tập luyện nên biết mặt nhau đó mà, phải không Sang?

– Ừ… ừm, đúng rồi! – Thằng Sang cũng lắp bắp xuôi theo cách ứng phó của Ngọc Lan.

Đến lúc này mặt Khanh Khờ mới giản ra, nó cười xòa:

– À, nếu vậy thì khỏi cần phải giới thiệu nữa, vậy chiều nay chứ hả?

– Ừm, để tao gọi thằng Huy rồi báo cho tụi bây sau!

– Thế nhé, tao với thằng Sang về trước đây, chiều gặp!

Vội vã cũng như lúc xuất hiện, nó cùng thằng Sang nhanh chóng rời khỏi lớp và mất hút sau trong sân trường đông nghẹt người. Mãi đến lúc sau, Toàn phởn mới khoanh tay trước ngực ra điệu bộ của một tay thám tử nghiệp dư:

– Mày quen thằng Sang đó à Phong?

– À ừm, nó thỉnh thoảng hay qua chỗ võ đường của ba tao ấy mà!

– Nó là người thế nào?

Nghe câu hỏi của Toàn phởn, tôi có một chút giật mình. Không ngờ thằng này lại sớm có mối nghi ngờ với thằng Sang như vậy. Nhưng tôi chỉ mới gặp thằng này được vài ba lần, làm sao có thể biết được thằng Sang này ra sao. Thế nên, tôi nhún vai:

– Tao cũng không rõ, mấy lần nó qua tao ít khi gặp lắm! Mà sao vậy?

– À, chắc tao đa nghi thôi! Bình thường thằng Khanh khờ chơi với tụi mình hay bị ra rìa, nó có thêm thằng cốt cũng tốt!

– Mày nói gì kì vậy? Không phải nó đang quen con Kiều ẹo đấy sao? – Tôi nhìu mày có phần nghi hoặc.

– Ai mà biết được, hôm nay thấy nó không nói gì với con Kiều ẹo hết!

– Kể ra cũng lạ! Mà thôi chuyện của tụi nó đâu tới lượt mình nghĩ dùm. Giờ về ăn cơm nghỉ ngơi cái lấy tinh thần chiều đá banh.

– Ừ, vậy đi! Chừng nào đá thì gọi tao!

Tôi và Ngọc Lan đi thêm một đoạn với tụi nó đến chỗ bãi giữ xe rồi tạm biệt nhau.

Suốt quảng đường chở Ngọc Lan về nhà, trong đầu tôi không khỏi suy nghĩ về những chuyện kì quặc đã gặp chỉ mới một vài tiếng trước đây. Thằng Sang và tôi lại trùng hợp học chung lớp với nhau. Nó và thằng Khanh khờ lại kết thân với nhau nữa.

Thật là đau đầu!

Những điều đó như làm gây gắt thêm cái năng oi ả buổi trưa đang xối thẳng vào đầu tôi. Và dường như cả đầu Ngọc Lan cũng vậy, từ nãy đến giờ tôi cứ lo nghĩ mãi những chuyện đó mà quên mất rằng Ngọc Lan đang ở sau lưng tôi. Với sự thông minh và tinh tế của mình, nàng không khó để nhận ra tôi đang nghĩ gì trong đầu. Chỉ là nàng không muốn xen vào mớ suy nghĩ hỗn độn đó của tôi, hơn ai hết nàng hiểu nếu nàng xen vào bây giờ chỉ khiến mọi chuyện trở nên hỗn độn hơn mà thôi.

Do vậy, Ngọc Lan vẫn cứ im thinh thít ngồi sau lưng tôi. Thỉnh thoảng ngón tay nàng miết nhẹ vào hông áo làm tôi có chút chộn rộn. Tôi không muốn bỏ lơ Ngọc Lan như vậy đâu, thời gian gặp nàng đã ít làm sao tôi không tận dụng được. Nhưng trước những gì xảy ra vào sáng nay, tôi không thể không để tâm. Tôi vẫn chưa xác nhận được thằng Sang là người như thế nào cả.

Cuối cùng thì tôi cũng đã đến trước cổng nhà Ngọc Lan. Dù muốn dù không, tôi cũng phải tạm biệt nàng ở đây và trở về ngôi nhà mới của mình.

Tôi xuống xe thở ra:

– Tới nhà em rồi giờ anh về nha! Tới nơi anh sẽ nhắn cho em.

Khi tôi vừa quay lưng đi, Ngọc Lan bỗng kéo tay áo tôi ghì lại, giọng có chút trầm trầm:

– Anh nè!

– Sao thế em?

– Ừm, trưa nay anh ghé nhà em sớm nhé!

– Có chuyện gì hả em?

Nàng bỗng tiến sát đến gần nhìn tôi với nụ cười huyễn hoặc:

– Bộ có chuyện gì mới được hả anh?

– À không, chỉ là anh hơi tò mò xíu thôi mà.

– Hì, anh không thấy hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện hay sao? Những lúc thế này mình cần có thời gian nói chuyện với nhau anh à!

Vậy là tôi đá đoán đúng, Ngọc Lan có cùng suy nghĩ như tôi về chuyện sáng nay, nhưng cái cách nàng đối phó với việc đó lại hoàn toàn khác với tôi. Trong khi tôi luôn gom mọi thứ vào đầu mình để từ từ gặm nhắm cách giải quyết thì nàng lại chọn cách chia sẽ chuyện đó với tôi như đã nói trước đây. Điều đó có phần làm tôi cảm thấy ray rứt.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 11


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)