– Tại vì Lệ phi nương nương vừa nói là muốn giết chủ tử của nô tài, sau đó lại nói hướng về nô tài, chưa giết chủ tử Mai phi là vì nhờ có nô tài, không thể nghi ngờ là Lệ phi nương nương muốn nô tài giúp làm việc gì đó mà thôi.
Trương Siêu Quần biết không cần phải cùng Lệ phi che giấu nữa, vì thế liền lấy hết can đảm nói thẳng ra:
– Nói vậy Lệ phi nương nương hiện tại chắc là có chuyện gì đấy chứ?
– À?
Lệ phi mới đầu là sửng sốt, sau đó nàng cười rất là sảng khoái sáng lạn, nụ cười nở rộ như một đóa mẫu đơn.
– Ta thích nói chuyện với người thông minh như ngươi vậy.
– Vậy thì xin mời Lệ phi nương nương cứ nói rỏ ra mục đích đi.
Trương Siêu Quần cũng mỉm cười.
– Ngươi có biết gần đây Hoàng thượng sủng hạnh ai không? Ngươi cùng với Cao tổng quản tương đối quen biết, hãy giúp ta tìm hiểu một chút đi.
– À… thì ra là Lệ phi đang muốn làm chuyện đó phải không?
Trương Siêu Quần cười nói.
– Cẩu nô tài ngươi, cho dù biết rõ là cái dạng như thế đấy, cũng không thể nào nói rõ ra như vậy chứ.
Lệ phi cũng không có ý xấu hổ gì cả, nhưng thật ra ánh mắt của nàng đang dò xét trên thân hình của Trương Siêu Quần.
– Ừm… cái chuyện này có cái gì mà không thể nói ra, vào độ tuổi này của Lệ phi nương nương, nô tài nghĩ cho dù là Hoàng thượng có sủng hạnh nương nương đi nữa, cũng khó mà có thể thỏa mãn được Lệ phi nương nương.
Trương Siêu Quần nhìn qua bộ dáng căng tràn sức sống của nàng, thì biết nàng hiện tại đang ao ước có một cây dương vật thật khỏe mạnh tiến vào thân thể của nàng thì mới giải quyết được sự tịch mịch…
– Nô tài chết bầm, ngươi càng ngày càng nói càn, lại dám nói bậy bạ về Hoàng thượng, ta xem ngươi chắc là không muốn sống rồi chăng.
Nhưng giọng nói của Lệ phi không có một chút nào có ý trách cứ Trương Siêu Quần, đúng là nàng hàng đêm âm đạo rất là đang khó chịu ngứa ngáy đấy, nhưng không có cách nào giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân..
Nhìn thấy bộ dáng của nàng, Trương Siêu Quần chỉ biết chỉ cần nàng còn thích nghe mình nói là hắn sẽ có có cơ hội đè nàng ra cưỡi, nhưng hiện tại thì chưa được, dù sao Hoàng thượng đang sủng ái lấy nàng, không biết khi nào thì Hoàng thượng sẽ tới thăm nàng, nếu như bị Hoàng thượng bắt gặp hắn đang cưỡi lên người nữ nhân của ông ta, mình chính dù có mọc ra một trăm cái đầu cũng khó mà thoát khỏi cái chết, cho nên hắn không thể sốt ruột.
Nhìn Lệ phi nhìn chằm chằm vào hạ thân của hắn, Trương Siêu Quần lại mỉm cười nói:
– Lệ phi nương nương nhất định là lại đang suy nghĩ đến chuyện đó…
– Ngươi… tên nô tài này, lá gan thật là càng lúc càng lớn.
Nàng nhéo mạnh trên cánh tay Trương Siêu Quần nói:
– Mà ngươi chỉ là thái giám không làm được cái gì, vì sao lại còn đối với loại chuyện đó quan tâm như vậy?
– Chính là bởi vì nô tài là thái giám, không thỏa mãn được loại chuyện đó, cho nên nô tài mới rất quan tâm tỉm hiểu tới.
Trương Siêu Quần làm bộ dáng như là nghiêm chỉnh, lui về phía sau một bước chính đạo:
– Xem ra là Lệ phi nương nương quả thật rất cần đến một người, để được giải quyết cái chuyện đó rồi.
– Hừ… trò hề, cho dù là ta có cần, ta cũng sẽ không tìm đến cái loại thái giám nam không ra nam, nữ không ra nữ chết bầm chạm vào thân thể của ta đấy.
Lệ phi thấy hắn tự như bây giờ đang nói chuyện đứng đắn, nàng cũng nghiêm trang nói:
– Ngươi đi tìm hiểu nghe ngóng giùm ta, hiện tại Hoàng thượng đang sủng hạnh phi tử nào, ta sẽ cam đoan chủ tử của ngươi, không thể nào chết nhanh như vậy đâu.
– Bẩn chuyện này thì dễ dàng mà..
Trương Siêu Quần lại một lần nhìn quét qua bầu vú của Lệ phi, âm thầm cười, xem ra không bao lâu nữa, Lệ phi này cũng là của mình.
Theo từ tẩm cung Lệ phi đi ra, Trương Siêu Quần có một loại cảm giác không nói được vui vẻ, mục tiêu kế tiếp của hắn chính là Lệ phi đang mịch này, rồi sau đó là công chúa Tuyết Băng, ngoài cung thì còn có con gái của đô đốc Phương Anh Sơn, cẩn thận suy tính, nếu là mình ngồi vào vị trí tổng quản hậu cung mà nói, là có thể trắng trợn cưỡi tất cả các phi tử trong hậu cung rồi.
Bất tri bất giác đã đến phủ của Cao tổng quản, bẩm báo vào trong thì thấy Cao tổng quản đang mệt mỏi ngồi ở ghế dựa.
– Siêu Quần ngươi đã đến.
Cao tổng quản nhìn thấy Trương Siêu Quần khoát tay:
– Ngồi đi.
– Cao tổng quản giống như ngài không tốt lắm.
Trương Siêu Quần ra vẻ quan tâm hỏi.
– Đừng nói nữa, hiện tại người của nội vụ phủ đều ra mặt đối nghịch với ta, mất đi Vương Thiên Nguyên, đối với ta là đả kích quá lớn, xem ra chúng ta phải nhanh một chút đem Phương Anh Sơn lôi kéo. À… ngươi tới đây có chuyện gì không?
– Hoàng thượng gần đây hình như là không có đến tẩm cung của Lệ phi sao? Vậy hiện tại Hoàng thượng đang sủng hạnh phi tử nào vậy?
Trương Siêu Quần hỏi.
– À.. về chuyện này, hôm kia bên sứ bộ của nước Cao Ly có đưa tới hai mỹ nữ để tỏ lòng hiếu kính Hoàng thượng, vi thế hai ngày nay Hoàng thượng vẫn luôn sủng hạnh lấy một người trong đó.
Cao tổng quản nói:
– Như vậy thì cũng tốt, có thể thành toàn được Lệ phi rồi.
Mỹ nữ Cao Ly? Trương Siêu Quần mỉm cười, xem ra chính mình còn phải bận việc rồi…
Cao tổng quản nói:
– Đúng vậy, xem ra Cao Ly muốn hướng về chúng ta thần phục nên dâng lễ vật, chỉ có điều hiện giờ Hoàng thượng bệ hạ mới chỉ sủng hạnh có một người…
Trương Siêu Quần lại hỏi:
– Phải không? Lại còn có chuyện như vậy à.. Như vậy các nữ nhân Cao Ly kia hiện đang ở tại cung nào vậy?
Cao tổng quản nhìn Trương Siêu Quần sâu kín nói:
– Thần Phong điện… ngươi hình như cảm thấy hứng thú sao? Ngươi bây giờ điều chủ yếu nhất là mau lôi kéo Phương Anh Sơn, có hắn cùng với chúng ta ở trong hoàng cung song kiếm hợp bích, thì tất cả mọi chuyện đều thuận lợi.
Trương Siêu Quần nhẹ nói:
– Nô tài đã biết, còn có chuyện này… tình hình hung thủ giấu mặt ở đằng sau công chúa đang có phát triển. Nô tài hoài nghi phía sau màn độc thủ hãm hại chết mấy phi tử cùng với việc làm cho Lệ phi nương nương trụy thai là có liên quan, nếu như chúng ta tìm được hung thủ này, thì tất cả các vấn đề dễ giải quyết rồi.
Cao tổng quản cũng không muốn đem việc này khuấy động lên.
– Những việc này không phải là đã cho trôi qua sau khi Linh Mẫn phi đã chết rồi sao? Ngươi còn muốn thế nào nữa…
Trương Siêu Quần nói:
– Nếu chuyện này chúng ta không tra ra hung thủ thật sự, thì trong hậu cung các phi tử sau này sẽ tiếp tục bị hãm hại là không tránh khỏi, việc này sẽ lại gây áp lực lên Cao tổng quản, phải nói hùng thủ này là kẻ uy hiếp lớn nhất với Cao tổng quản đấy. Nếu chưa trừ diệt được hắn, sớm muộn gì hắn cũng trừ bỏ chúng ta.
Nghe xong Trương Siêu Quần nói, Cao tổng quản rùng mình, Trương Siêu Quần nói rất đúng, muốn ở trong hậu cung xây dựng thế lực chính mình, vị trí tổng quản này nhất định phải vững vàng không để xảy thêm bất cứ chuyện gì nữa..
Cao tổng quản cau mày hỏi Trương Siêu Quần.
– Vậy ngươi nói, chuyện này nên phải làm cái gì bây giờ đây?
Trương Siêu Quần đáp:
– Nô tài phát hiện kẻ phụ trách về chuyện ẩm thực của Tuyết Băng công chúa là một tên thái giám thường đi ra ngoài, nô tài nghĩ hắn ta nhất định là kẻ mật báo bên trong. Chỉ cần chúng ta suy nghĩ biện pháp để cho Tuyết Băng công chúa tạm rời khỏi cung, bắt lấy tên thái giám tra khảo, thì có thể biết được ai là hung thủ phía sau tấm màn đen.
Cao tổng quản bất đắc dĩ nói:
– Ừm.. còn có chuyện như vậy, nhưng muốn để cho Tuyết Băng công chúa rời cung cũng không phải là chuyện dễ dàng, nếu Tuyết Băng công chúa không muốn đi, thì ai có thể dẫn dụ đem nàng rời khỏi cung đây? Giờ thì ta cũng già rồi, không phải chuyện gì cũng giải quyết được…
– Tuyết Băng công chúa thì bên này nô tài có thể đem nàng rời khỏi cung, còn tên thái giám kia, chờ đợi xem gã đi gặp ai rồi Cao tổng quản giải quyết được hay không?
Cao tổng quản đáp:
– Chuyện khác thì không được, chứ còn việc tra khảo ta rất thành thạo. Lần này nhất định phải truy tìm ra hung thủ đang ẩn nấp phía sau, để quét dọn sự uy hiếp đối với ta.
– Vậy thì tốt, nô tài sẽ đi ngay bây giờ tìm gặp Tuyết Băng công chúa, phần còn lại là Cao tổng quản phải cho người đi tìm tên thái giám kia.
Trương Siêu Quần hiện tại cũng nóng lòng muốn biết này phía sau tấm màn hạ độc thủ là ai, trước mắt là mặc kệ ai, phải đem đem Mai phi cứu ra rồi nói sau, hiện tại nàng đang bị giam tại trong thiên lao cũng không biết thế nào rồi? Trong khoảng thời gian này hắn không có ở bên cạnh nàng, không có dương vật của hắn tiến vào bên trong âm đạo nàng, nhất định là nàng sẽ bị tịch mịch dày vò. Nghĩ điều này, Trương Siêu Quần hít sâu vào, cứu nàng ra rồi tính, ít nhất về sau thì mình còn có thể phục vụ để cho nàng hưởng thụ khoái hoạt như trước đây.
Trương Siêu Quần đến tẩm cung công chúa cũng không nhờ thái giám bẩm báo, thật ra thì thái giám cũng biết, khi Siêu Quần công công đến đây, thì công chúa sẽ tiếp, cho nên trong mắt thái giám cũng không muốn đắc tội với Siêu Quần công công đang được Tuyết Băng công chúa sủng ái, xuyên qua đại điện thì đã thấy công chúa ngồi trên ghế dựa ở chờ đợi mình rồi.
Trương Siêu Quần mỉm cười nói:
– Công chúa đang chờ nô tài sao? Đợi chờ nô tài ôm công chúa, hay là muốn nô tài sờ đây?
– Nô tài chết bầm, nói đi… tìm ta có chuyện gì?
Tuyết Băng công chúa cũng biết chỉ cần bàn tay của Trương Siêu Quần đụng chạm lấy vào thân thể mình, thì mình sẽ chịu không nổi, bên dưới cái khe thịt âm hộ sẽ ri rỉ ra dịch nhờn, rồi sẽ ngã vào lòng của hắn, cho nên nàng tận lực đi thẳng vào vấn đề, không để cho Trương Siêu Quần có cơ hội chạm vào người.
Trương Siêu Quần nói:
– Nô tài định mời công chúa cùng cùng đi đến thăm Hoàng hậu nương nương. Không biết trong khoảng thời gian này Hoàng hậu nương nương ra sao, nô tài muốn tự mình đi đến để nói lời xin lỗi.
Tuyết Băng nhìn chằm chằm Trương Siêu Quần hỏi.
– Ngươi không phải là vừa rồi đã gặp Mẫu hậu ta sao?
– Đúng vậy, bất quá cho tới bây giờ nô tài cũng chưa có cùng Hoàng hậu nói lời xin lỗi, với lại nô tài cũng có một chút việc muốn cùng Hoàng hậu nương nương thương lượng.
– Chuyện gì? Ngươi nói ta nghe thử xem.
Tuyết Băng công chúa vội vàng hỏi, nàng thích nhất chính là được nghe chuyện bí mật..
– Công chúa cứ đi theo nô tài thì sẽ biết là chuyện gì.
Nói xong Trương Siêu Quần liền hướng phía bên ngoài đi tới, sau đó liếc nhìn thoáng qua, thì thấy Tuyết Băng công chúa cũng đang đi theo phía sau mình.
Hai người một trước một sau đi tới lãnh cung nơi Hoàng hậu ở, mặc dù là bây giờ có hai cung nữ cùng ở trong lãnh cung phụng dưỡng Hoàng hậu, nhưng lãnh cung to lớn như vậy nên không gian vẫn có vẻ u ám lạnh tanh.
– Nô tài cấp Hoàng hậu nương nương thỉnh an.
Tại trước mặt của Tuyết Băng công chúa, Trương Siêu Quần phải có nghi lễ tối thiểu với Hoàng hậu
– Đứng lên đi.
Hoàng hậu ánh mắt liền nhìn vào Tuyết Băng:
– Tuyết nhi, ngươi tới đây có chuyện gì sao?
Tuyết Băng trả lời.
– Chẳng qua là tên nô tài này nói tìm Mẫu hậu có việc, con tò mò, nên cùng theo qua.
Trương Siêu Quần đứng lên nói:
– Bẩm Hoàng hậu, nô tài tìm Hoàng hậu thật là có việc. Hoàng hậu nương nương, thời gian gần đây trong hậu cung không yên ổn, nô tài lo lắng việc này sẽ có nguy cơ đến Hoàng hậu nương nương, cho nên lần này tới là muốn nói với Hoàng hậu nương nương một tiếng, tốt nhất đừng có lần nữa bị cuốn vào sự tranh đấu trong hậu cung.
Hoàng hậu thản nhiên nói:
– Việc này ta không có bất cứ mối quan hệ gì rồi, hiện tại ta cũng chỉ là một tù nhân trong lãnh cung thì làm được gì. Giờ ta chỉ muốn an ổn ổn nửa đời còn lại ở trong này mà thôi.
Trương Siêu Quần ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Hoàng hậu nói:
– Nhưng có chút sự việc sẽ liên lụy đến Tuyết Băng công chúa, chẳng lẽ Hoàng hậu không biết là hiện giờ ở phía sau Tuyết Băng công chúa còn có một bàn tay tay vô hình thao túng sao?
Hoàng hậu mày liễu sâu đậm nhíu lại.
– Bàn tay vô hình? Ngươi lại hoài nghi chính là Bổn cung sao?
Trương Siêu Quần ánh mắt của vẫn luôn chú ý đến thần sắc của Hoàng hậu, ý đồ của hắn trong ánh mắt của nàng hy vọng phát hiện một điểm gì đó, nhưng ánh mắt của nàng vẫn bình thản như không.
– Nô tài không dám, Hoàng hậu giờ đã lâm vào loại tình huống như thế này rồi, thì làm gì còn có tâm trạng để lo chuyện khác chứ.
Bỗng nhiên Tuyết Băng tựa hồ là nhớ tới điều gì.
– Ai nha, ta có việc phải quay trở về.
Trương Siêu Quần làm sao có thể để cho nàng trở về sớm như vậy, bây giờ có thể là Cao tổng quản còn chưa kịp ra tay đâu.
– Chúng ta vẫn chưa có thương lượng xong đối sách, công chúa bận rộn việc gì vậy? Kế tiếp chúng ta phải tính toán làm sao có thể đem Hoàng hậu nương nương cứu ra ngoài.
Để lại một bình luận