– Um.. um…
Trần vương phi nhẹ giọng than nhẹ, Trương Siêu Quần biết rõ hỏa hầu không sai biệt lắm, hắn tách ra hai chân của nàng, quỳ xuống đem quy đầu để tại trên mặt gò mu âm hộ bắt đầu, đem dương vật kia đã sớm rất nhanh cực lớn nhắm ngay cái khe thịt nho nhỏ đáng yêu, phần eo dùng sức, thoáng một phát đem cây dương vật to thọt vào âm đạo.
Không chút nào để cho nàng thở dốc, lập tức dứt khoát nhấp thẳng sâu vào trong, trong lúc này tiếng rên của Trần vương phi không kiêng nể gì cả, dương vật to của Trương Siêu Quần hùng dũng oai vệ, dâng trào xuất nhập tại trong nhục huyệt, đem dịch nhờn vẩy ra chung quanh miệng âm đạo, nàng bị dượng vật hắn ra ra vào vào làm cho đầu óc choáng váng, tóc mây tán loạn, đỏ bừng cả khuôn mặt, trong ánh mắt giờ chỉ có tình dục, hai chân nàng quấn ở sau lưng Trương Siêu Quần, trợ giúp hắn đem cây dương vật xâm nhập vào được càng sâu, mặc kệ quy đầu chạm đến cổ tử cung gây nên thôn thốn, từng cơn khoái cảm tập kích vào trong lòng, thời gian dần trôi qua đã mất đi ý thức, chỉ biết là hẩy cái mông lớn của mình nghênh hợp với cây dương vật của hắn, trong miệng ô ngôn uế ngữ, thật là nhìn không ra là một phu nhân cao quí vương quyền, lúc này chỉ giống là một dâm oa đãng phụ đang bị nam nhân làm cho dục tiên dục tử!
Trương Siêu Quần nghiến răng nghiến lợi, cuồng vũ với cây dương vật to khuấy động trong âm đạo Trần vương phi, còn nàng cũng không chút nào yếu thế, một bên dương cao cặp mông đầy đặn, một mặt không biết sống chết nói:
– Ai ôi.. làm mạnh xuyên qua đi, nô tài ngươi thật ác độc nha…
Rồi rất nhanh cao trào của Trần vương phi sắp tiến đến, một luồng sóng lần lượt, khoái cảm đến không ngừng, Trương Siêu Quần cố ý đem nàng dọn dẹp, cho nên, càng là đại uy quát tháo, dương vật từng nhát hung hăng đánh rơi xuống tại sâu trong hoa tâm nàng, ép dịch nhờn của nàng không ngừng trào ra bên ngoài, tựa hồ muốn ép khô nàng vậy, không có chút nào thương tiếc, mặc dù hai mép nhỏ của Trần vương phi đã bị sưng đỏ phồng lên, nhưng hắn vẫn là như cũ dũng mãnh công kích.
Nàng không khống chế được cơn sướng khoái, tứ chi bay múa kiệt lực, nhưng bị Trương Siêu Quần gắt gao đè chặt lại, dương vật càng là hung hãn đảo động, đột nhiên Trần vương phi như cái lò xo bị nén chặt bung ra, cái mông eo dốc hết sức bắn hẩy cái âm hộ lên cao vài cái,
Cao trào đến làm cho tại chỗ sâu nhất ở tử cung như muốn nổ tung lên, mỗi một lần nổ tung đều giống như đem linh hồn nàng phá tan mở ra, cắt thành mảnh nhỏ, sau đó lại một vòng tròn bắt đầu lại nổ tung, mỗi lần đều so với lần trước nổ tung thoát phá nhiều hơn, đợi đến lúc dương tinh của Trương Siêu Quần nặng nề bắn vào cổ miệng tử cung, từng làn kình đạo tinh dịch kia mạnh mẽ giống như là muốn đem hoa tâm mềm mại của nàng đánh xuyên qua, âm tinh của nàng tiết ra càng nhanh hơn, hầu như tinh lực cùng với thần trí Trần vương phi như là đều bị tiết ra sạch sẽ.
Làm xong Trương Siêu Quần ôm lấy Trần vương phi ý vị thâm trường nói:
– Chắc là Vương phi nương nương phải sớm một chút, rời khỏi mảnh đất thị phi này cho an toàn.
– Không được, bây giờ Mai tỷ còn chưa có được cứu ra, ta không thể ly khai nơi này…
Trần vương phi ôm cổ của Trương Siêu Quần, tựa vào người của hắn nhẹ giọng nói tiếp:
– Bất kể như thế nào, ta cũng phải chờ xem Mai tỷ bình an trở về.
– Nô tài chỉ sợ đến lúc đó Vương phi nương nương chưa có kịp thấy được người trở về, thì đã gặp họa khác rồi.
Nhưng cuối cùng Trương Siêu Quần đối với Trần vương phi cố chấp hắn cũng là vô kế khả thi, hắn lắc lắc đầu, liền đứng lên mặc quần áo vào.
Trần vương phi trần truồng dưới cái nhìn soi mói của Trương Siêu xấu hổ đỏ mặt, nàng cũng từng món một, đem y phục của mình mặc vào, sau đó Trương Siêu Quần mở cửa, để cho Trần vương phi đi ra trước, dù sao nơi này là gian phòng của hắn, một Vương phi ở trong phòng của thái giám thì có chút trái với lẽ thường.
Trương Siêu Quần nghỉ ngơi một chút, đầu óc hắn càng thêm hỗn độn, hiện tại đầu mối tại Linh Mẫn Phi đã bị chặt đứt, như vậy giờ chỉ có thể là theo dõi tra xét từ nơi Tuyết Băng công chúa bên kia, kẻ giật dây để nàng tìm đến hắn gây phiền toái phải là tên hắc thủ phía sau tấm màn đen, bất quá vừa nghĩ tới Tuyết Băng công chúa với gương mặt kiều diễm, vừa mới phát dục, trái tim Trương Siêu Quần lại đập thình thịch, không biết cưỡi lên một công chúa là hương vị dạng gì…
Trương Siêu Quần suy nghĩ tóm lại nếu chính mình bị buộc phải rời khỏi hoàng cung, thì phải cưỡi cho bằng được Tuyết Băng công chúa, đó là còn chưa kể đến cô cô của Tuyết Băng công chúa, theo truyền thuyết đó là Trường Phong quận chúa rất đoan trang hiền lành, nếu có cơ hội, liền đem các nàng hai người đè ra một lần ép buộc đầy đủ.
Theo từ trong phòng của mình đi ra, Trương Siêu Quần đại gặp vài tiểu thái giám cùng các cung nữ, hắn nói cho bọn họ biết bây giờ hậu cung khói đen gió chướng, dặn dò bọn họ nếu không có chuyện gì, thì đừng rời khỏi tẩm cung, bọn họ đối với Trương công công này đa mưu túc trí đều kính ngưỡng có thừa.
Ra khỏi tẩm cung, Trương Siêu Quần đi đến cung của Tuyết Băng công chúa, đương nhiên, trong lòng hắn đã có sẵn một kế hoạch để kỳ vọng có thể dẫn dắt được hung thủ từ phía sau tấm màn hạ độc thủ lộ diện…
Trương Siêu Quần đi đến cung điện của Tuyết Băng công chúa, được tiểu thái giám bẩm báo với nàng, rất nhanh, Tuyết Băng công chúa tiếp kiến hắn.
– Bản công chúa không đi tìm ngươi, ngươi đã là tự chủ động nộp mạng đưa tới cửa rồi, cẩu nô tài ngươi sống đủ rồi sao?
Tuyết Băng vừa nhìn thấy Trương Siêu Quần, mặt liền trầm xuống nói:
– Lần này là tự chính ngươi đưa cửa đấy, vậy cũng đừng có trách bản công chúa đối với ngươi không khách sáo nhé.
– Bẩm công chúa, nô tài nghĩ rằng Hoàng hậu nương nương đã nói hết rồi, sao bây giờ công chúa dường như vẫn còn ghét bỏ nô tài như vậy?
Trương Siêu Quần nhìn Tuyết Băng công chúa, đi tới trước mặt nàng, khẽ cười nói:
– Công chúa không nên cứ muốn giết nô tài, bởi vì một khi công chúa giết nô tài mà nói, sẽ có rất nhiều chuyện bí ẩn không gỡ bỏ ra được đấy
– Thất thế sao? Hừ… ta chỉ biết cẩu nô tài ngươi chỉ là con người hoa ngôn xảo ngữ, nói đi… vì sao bản công chúa không thể giết ngươi, nếu nói không lọt lỗ tai, bản công chúa chưa hài lòng, ngươi phải cẩn thận cái mạng chó của ngươi.
Tuyết Băng công chúa giơ cạnh bàn tay để tại trên cổ của Trương Siêu Quần làm một động tác chém đầu.
– Công chúa lúc nào cũng vẫn luôn luôn muốn nô tài chết.
Trương Siêu Quần cười khổ nói:
– Chẳng lẽ giữa nô tài và công chúa thật sự vốn không có cơ hội để có thể hóa giải cừu hận sao? Có rất nhiều lúc vì ích lợi lẫn nhau, thì đều có thể buông ra cừu hận đấy.
– Ngươi có thể mang đến cho ta ích lợi gì? Ta sao không nhìn ra chuyện gì hết vậy?
Tuyết Băng đi quanh Trương Siêu Quần dạo qua một vòng, cười nói:
– Cẩu nô tài, thì ra ngươi cũng sợ chết, nói đi… vì sao ta vì sao ta không thể giết ngươi.
– Bẩm công chúa, bởi vì nô tài biết đang có một âm mưu động trời sắp xảy ra trong cung..
Trương Siêu Quần, đợi cho Tuyết Băng công chúa di chuyển tới trước mặt mình, mới nhìn nàng rồi nhân mạnh nói từng chữ một:
– Trong khoảng thời gian vừa rồi đã có vài phi tử mất mạng, nhìn qua là do Linh Mẫn phi hạ thủ, nhưng sau khi Linh Mẫn phi cũng chết đi, vẫn còn tiếp tục có một độc thủ vô hình đang khống chế tất cả mọi chuyện, chuyện này cơ bản cũng chưa có giải quyết xong.
Nghe Trương Siêu Quần nói xong, Tuyết Băng công chúa hơi rùng mình, đôi mắt cũng hiện lên vẻ bất an, bất quá nàng liền bình tĩnh lại, nhìn Trương Siêu Quần cười lạnh nói:
– Đây là lý do để cho ta không thể giết ngươi sao?
– Không, đây chỉ là chân tướng của sự thật mà thôi.
Trương Siêu Quần nhìn Tuyết Băng công chúa nói:
– Vấn đề là nô tài nghĩ đến là công chúa đang bị hung thủ ở phía sau tấm màn lợi dụng, cho nên nô tài chỉ có thể nói, công chúa bây giờ cũng đang gặp rất nguy hiểm, có thể cứu được công chúa hay không cũng chỉ phải là dựa vào nô tài.
– Ngươi cẩu nô tài, dám tại trước mặt của bản công chúa hồ ngôn loạn ngữ.
Tuyết Băng công chúa tức giận.
– Có phải hồ ngôn loạn ngữ hay không, so với nô tài thì công chúa rõ ràng hơn, hay là chúng ta sẽ tìm nơi không có người để nói chuyện vậy?
Trương Siêu Quần nhìn vào mặt sau cung điện nói.
– Hảo, ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi không thể thuyết phục được bản công chúa, thì hãy coi chừng…
Tuyết Băng công chúa liếc mắt nhìn Trương Siêu Quần một cái, sau đó liền dẫn theo hắn đi đến vào trong phòng ngủ của mình, nàng tưởng rằng Trương Siêu Quần nhất định sẽ có chuyện gì trọng đại phát hiện ra muốn nói với mình, nên cũng không có suy nghĩ nhiều, có đều nàng không có nghĩ qua, mình đã dẫn sói vào nhà, càng không biết Trương Siêu Quần muốn mượn cớ từng bước nói chuyện, mục đích thực sự là hắn muốn cưỡi lên người nàng, Trương Siêu Quần đi theo sau lưng Tuyết Băng công chúa, lộ ra nụ cười gian xảo.
Tuyết Băng công chúa dự định đem Trương Siêu Quần dẫn tới phòng ngủ của mình, nơi này tương đối thích hợp để nói chuyện bí mật, đi vào bên trong phòng Tuyết Băng công chúa, Trương Siêu Quần liền ngửi thấy được nhàn nhạt mùi thơm ngát. :
– Công chúa, trong phòng của công chúa rất thơm a..
– Lớn mật cẩu nô tài, chỉ bằng những lời này của ngươi, bản công chúa đã có thể giết ngươi rồi đấy.
Tuyết Băng công chúa mặt đỏ lên, trừng mắt nhìn Trương Siêu Quần, trong ánh mắt tràn đầy địch ý.
– Nô tài biết cô chúa sẽ không giết nô tài đâu, bởi vì nhìn chung toàn bộ hậu cung, lúc này chỉ có nô tài là có thể đem được Hoàng hậu nương nương cứu ra mà thôi.
Trương Siêu Quần không chút nào lo lắng, nhìn Tuyết Băng cười nói:
– Công chúa còn không biết, Hoàng thương đã ra chỉ dụ bảo nô tài tra rõ chuyện sai phạm của Hoàng hậu nương nương đấy.
– Ngươi? Ngươi sẽ cứu mẫu hậu của ta? Mẫu hậu chính là bị ngươi hãm hại, ngươi còn nói có thể cứu ra?
Tuyết Băng cắn răng nói:
– Chết tiệt cẩu nô tài, một ngày nào đó ta sẽ thay mẫu hậu bầm thây người vạn đoạn.
– Công chúa không cần giận dữ như vậy, trong hậu cung tranh đấu chém giết lẫn nhau thì công chúa không được rõ ràng lắm, nếu như lúc ấy nô tài không làm như vậy, mạng của nô tài cũng không giữ được, với lại sau này quan hệ của nô tài với Hoàng hậu nương nương cũng không có bình thường.
Trương Siêu Quần trong lòng nghĩ thầm, đúng là không bình thường, mình đã không chỉ một lần đã cưỡi làm hoàng hậu rồi, sau đó hắn dừng một chút lại nói:
– Nếu như nô tài sắp tới phía trong hậu cung có thể thay đổi được địa vị của mình, nô tài nhất định sẽ giúp đỡ Hoàng hậu an bình đấy…
– Phải không? Lời nói của ngươi là thật?
Tuyết Băng công chúa không hiểu nhìn Trương Siêu Quần, sau đó hỏi:
– Dựa theo lời của ngươi nói, nhất định là đang có người uy hiếp trong hậu cung? Như vậy đây là ai? Ngươi nói cho bản công chúa biết, chỉ cần có thể cứu được mẫu hậu ra về, ta sẽ giúp ngươi giết hắn..
– Công chúa bây giờ chưa giết được hắn đâu, nói thẳng ra là chưa phải lúc.
Trương Siêu Quần nói:
– Ai là người đứng sau tấm màn đen, nếu có cơ hội nô tài sẽ nói cho công chúa biết, tuy rằng hắn ta ẩn nấp vô cùng tốt, bất quá bây giờ nô tài đã có manh mối, phỏng chừng rất nhanh sẽ phát hiện ra.
– Phía sau màn đen hạ độc thủ? Ngươi…
Tuyết Băng công chúa muốn nói cái gì, bất quá nàng đã dừng lại, rồi nhìn Trương Siêu Quần cười lạnh nói:
– Ngươi đang gài bẫy bản công chúa…
– Nô tài không dám, bất quá công chúa cũng nên cẩn thận, đừng để mình bị lợi dụng, Hoàng thượng có thể cưng chìu công chúa, nhưng có đôi khi vì khuông phép kỷ cương mà vị tất có thể nương tay.
Trương Siêu Quần nói xong đi tới trước mặt của Tuyết Băng công chúa, mặt đối mặt nói:
– Vì xét theo mọi chuyện đang xảy ra, bản thân công chúa không có chỗ tốt nào cả.
– Ta không biết tên nô tài này đang nói cái gì, được rồi bản công chúa mệt mỏi, cần nghỉ ngơi, ngươi bây giờ có thể lui đi ra ngoài.
Tuyết Băng khoát tay, ý bảo Trương Siêu Quần lui ra.
Nhưng là Trương Siêu Quần đứng im không nhúc nhích..
– Cẩu nô tài, bản công chúa bảo ngươi lui ra.
Tuyết Băng công chúa nhìn Trương Siêu Quần bất vi sở động, liền nổi trận lôi đình.
– Công chúa thật là nóng nảy, để nô tài tới giúp công chúa hạ hỏa a.
Lúc nói chuyện, Trương Siêu Quần thấy nàng mặc trên người bộ xiêm y sợi tơ mỏng như thiền ti trong suốt, bên trong là cái yếm hồng mở rất thấp ngực, một đôi vú săn tròn vừa tầm mượt mà, theo hô hấp của Tuyết Băng công chúa cao thấp phập phòng, non mịn phấn bạch nửa phần trên, thân thể tán phát ra nhàn nhạt mùi thơm, một mảnh xuân sắc vô biên thu hết vào đáy mắt, nhìn xem Trương Siêu Quần đã hoa mắt hỗn loạn, dục hỏa sôi trào, trong đan điền có một cỗ nhiệt khí thẳng hướng lên, dục niệm từng trận kích thích, hắn sớm cầm giữ không được rồi, trong quần cái kia dần dần sung huyết cứng rắn, chậm rãi đem đũng quần nhô cao lên.
Để lại một bình luận