Home » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Trương Siêu Quần liếc nhìn Quách Phù, nàng lại liếc qua nhìn Hoàng Dung, so sánh cũng thấy được khuôn mặt nàng cùng Hoàng Dung không hề chênh lệch nhiều, dựa theo độ tuổi mà suy tính, Hoàng Dung 19 tuổi mang thai Quách Phù, 20 tuổi sinh ra, Hoàng Dung lúc này, chắc là tầm ba mươi mấy tuổi rồi, mọi người nói, nam nhân ba mươi vẫn còn xanh tươi, nữ nhân ba mươi thì đã lão rồi, nhưng câu nói này đối với Hoàng Dung mà nói, một chút cũng không đúng, chỉ đáng tiếc nàng hiện giờ đang là phu nhân của Quách Tĩnh, bất quá… danh hoa tuy có chủ, ta đến mang theo nguồn đất thổ ngưỡng tốt, chỉ cần thổ nhưỡng tốt, thì danh hoa sẽ có khả năng đổi chủ…

Tội ác! Loại ý niệm này trong đầu vậy mà mình cũng nghĩ ra? Hoàng Dung là bang chủ Cái Bang! Quách Tĩnh võ công cao cường, đương thời không có bao nhiêu đối thủ, chính mình cùng ông ta cũng khó mà phân cao thấp, nếu Hoàng Dung gọi tới mấy ngàn tên khiếu hóa tử… vây đánh hắn? Khi đó hắn chẳng khác gì con bọ hung lọt vào hầm cầu tìm chết.

Trương Siêu Quần rất nhanh bới cơm, trên bàn chỉ một dĩa rau xanh, một dĩa măng xào, một dĩa thịt nướng, nhưng ăn lại vô cùng ngon, ngay cả rau xanh hương vị cũng khác biệt thông thường, xem ra đây chính là tài trù nghệ làm bếp của Hoàng Dung tự tay nấu ăn, thiên hạ ít có người sánh kịp.

Lúc ăn cơm, theo quy cũ mọi người phải im lặng, ngồi cùng nhau ăn cơm, Trương Siêu Quần không nói được một lời, trong lòng hắn lúc thì ảm đạm, lúc thì hưng phấn.

Các lão bà hiện giờ đang ở nơi nào đây! Ta thì hiện sống trên thân xác của Dương Quá, còn các nàng thì ở đâu? Có phải là cũng đang xâm chiếm trên người của ai đó? Nếu thế thì làm như thế nào để mà tìm? Chẳng lẽ gặp ai cũng hỏi: này cô nương có phải là Chu Chỉ Nhược hay là Mai phi? Đột nhiên trong lòng hắn xao động, hắn đến thế giới Thần Điêu của Kim Dung! Như vậy… Tiểu Long nữ nhất định là sẽ có mặt! Hắn nhớ tới Tiểu Long Nữ thì trong lòng đại động, lúc xuyên qua đến thế giới ỷ Thiên, gặp Tiểu Long Nữ nằm ở trên tảng đá Hàn Ngọc gần trăm năm, hiện giờ thì có thể cùng nàng gặp lại ở trong thế giới Thần Điêu, chẳng lẽ đây là duyên phận sao? Nếu có thể gặp được nàng, cũng không biết nàng khi còn tuổi trẻ thì bộ dáng sẽ ra sao đây…

Đêm đó, Trương Siêu Quần cùng huynh đệ họ Vũ ngủ cùng phòng, hai huynh đệ này cũng không nói lời nào với hắn, nghĩ đến, nguyên lai là mối quan hệ của Dương Quá cùng bọn họ trước đây không thân mật, hắn cũng không quan tâm đến nhiều phản ứng của bọn họ, nằm một mình ở trên giường gỗ, ngửa đầu nhìn trên cao, hắn cứ trở mình tới, trở mình lui không ngủ được, đếm nay nhất định sẽ là một đêm dài, hắn không biết tương lai thì mình sẽ như thế nào, trong chốc lát lại ngẫm đến các mỹ nhân của mình lúc này ra làm sao, chỉ mong các nàng đừng có xuyên qua mà phụ thân đến trên người một nam nhân nào đó… thì… thì.. rất nguy rồi, Trương Siêu Quần tưởng tượng đến thì cả người hắn nổi da gà rần rần…

Còn có, không bao lâu nữa, trong tương lại thì Quách Tĩnh sẽ mang mình đi đến Toàn Chân giáo! Võ công của Toàn Chân giáo cùng phái Cổ Mộ, chính hắn đã sớm học xong hết rồi, lúc đó không chừng Toàn Chân thất tử có thể cho là lão tử trở thành thiên tài rồi…

Sau một đêm trằn trọc, sáng hôm sau, Quách Tĩnh và Hoàng Dung đem Trương Siêu Quần, huynh đệ họ Vũ, Quách Phù gọi vào trong đại sảnh đường, giờ thì Trương Siêu Quần mới thấy rõ dáng người của Quách Phù, dáng người thon thả, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, thướt tha mềm mại đúng là nụ hoa chớm nở, tiểu cô nương khuôn mặt ngây thơ hương vị mười phần, làm cho người ta vừa thấy tựa như là được tắm mát dưới làn gió Xuân, chỉ có đôi mắt của nàng là để lộ ra một loại dạng điêu ngoa bốc đồng, nói cách khác, có chút hoang dã, tiểu nha đầu này, nếu biết cách dạy dỗ nói không chừng sau này có thể nuôi dưỡng thành trên giường một dâm nữ lãng oa…

Trương Siêu Quần nhìn chằm chằm Quách Phù từ trên xuống dưới, còn Quách Phù lỗ mũi hướng lên trời, vẻ mặt cao ngạo, Trương Siêu Quần tuổi thực tế tuổi tính theo thế giới hiện đại đã là 35, 36 tuổi, đương nhiên sẽ không cùng một tiểu cô nương so đo. Thấy nàng bộ dáng cao ngạo, Trương Siêu Quần đột nhiên trong lòng lại động, nhớ tới sau này nàng còn chặt đứt một cánh tay của Dương Quá! Trong lòng hắn không khỏi sợ hãi, hiện giờ Dương Quá đang bị chính mình thay thế a! Nên hắn sẽ không để… cho nàng làm cho thành người tàn phế được!

Một lát sau nhân, một lão nhân chống quải trượng đi đến, lão nhân này con mắt màu xám trắng, nửa mở nửa khép, khuôn mặt nhăn nheo, Trương Siêu Quần không cần mở to hai mắt cũng có thể đoán được, lão nhân này chính chính là Kha Trấn Ác, quả nhiên, Quách Tĩnh cung kính thi lễ, kêu lên:

– Đại sư phụ!

Kha Trấn Ác trong lỗ mũi “Ừ” một tiếng, ở bên cạnh Hoàng Dung đang dìu lão nhân ngồi xuống, Quách Tĩnh lập tức bảo Trương Siêu Quần cùng huynh đệ nhà họ Vũ, Quách Tường khấu đầu trước linh vị Giang Nam lục quái, rồi Quách Tĩnh thưa với Kha Trấn Ác:

Kha Trấn Ác vui vẻ nói:

– Hay lắm, ta chúc mừng con.

Quách Tĩnh bảo Dương Quá, huynh đệ họ Võ khấu đầu trước Kha Trấn Ác, rồi hành lễ bái sư với vợ chồng mình, Quách Phù cười, hỏi:

– Mẫu thân, con có cần vái không?

Hoàng Dung nói:

– Tất nhiên là có.

Quách Phù cười hì hì khấu đầu với ba người.

Quách Tĩnh nghiêm trang nói:

– Từ hôm nay trở đi, bốn các ngươi là sư huynh đệ.

Quách Phù cười, nói xen vào:

– Không, còn là sư huynh muội nữa.

Quách Tĩnh lườm con, nói:

– Ta chưa nói xong, không được nói leo.

Quách Tĩnh ngừng một chút, rồi nói tiếp:

– Từ nay trở đi các ngươi phải tương thân tương ái, có phúc cùng hưởng, gặp nạn cùng chịu. Nếu còn tranh giành đánh lộn với nhau, ta sẽ không tha thứ bất cứ một ai.

Nói đoạn Quách Tĩnh nhìn Trương Siêu Quần một cái.

Kha Trấn Ác nói một vài môn quy của Giang Nam thất quái cho bốn đồ tôn biết, đại để là không được cậy mạnh khinh người, không được lạm sát người vô tội.

Quách Tĩnh nói:

– Sở học võ công của ta rất tạp, ngoài căn cơ do Giang Nam thất sư phụ truyền thụ, ta còn luyện nội công của giáo phái Toàn Chân, võ công của hai đại tông Đông Nam là Đào Hoa đảo và Cái Bang, làm người không được quên gốc, hôm nay ta trước hết dạy cho các ngươi công phu độc môn của Kha đại sư tổ của các ngươi.

Chàng đang định nói khẩu quyết, Hoàng Dung thấy Trương Siêu Quần cúi đầu xuất thần, sắc mặt có vẻ gì rất lạ, trông y hệt dáng dấp Dương Khang ngày trước, thì bất giác cảm thấy bất an, nghĩ thầm:

– Phụ thân nó tuy không phải do chính tay ta giết, nhưng cũng có thể nói đã chết trong tay ta, không thể nuôi ong tay áo, nuôi con cáo trong nhà để sau này nó gây đại họa.

Nghĩ vậy, nàng liền có chủ định, bèn nói:

– Chàng một mình dạy cả bốn đứa, sẽ rất vất vả, Quá nhi cứ để thiếp dạy cho.

Quách Tĩnh chưa trả lời, Kha Trấn Ác đã vỗ tay cười, nói:

– Thế thì hay lắm! Như vậy sẽ có thể so sánh xem đệ tử của ai giỏi hơn.

Quách Tĩnh trong bụng cũng mừng, ông biết nàng thông minh gấp trăm lần mình, cách dạy chắc sẽ hay hơn, nên cũng vui vẻ bằng lòng.

Quách Phù sợ phụ thân mình dạy nghiêm khắc, liền nói:

– Mẫu thân, con cũng muốn mẫu thân dạy kia.

Hoàng Dung cười, nói:

– Con quen làm nũng mẫu thân, như thế thì luyện võ không xong, phải để phụ thân của con dạy mới được

Quách Phù nhìn trộm phụ thân, thấy phụ thân đang nhìn mình chằm chằm, vội ngoảnh mặt đi, không dám nài nỉ thêm.

Hoàng Dung nói với phu quân:

– Hai ta định quy củ, chàng không được dạy Quá nhi, thiếp cũng không được dạy ba đứa kia. Bốn đứa cũng không được truyền thụ võ công cho nhau, nếu không sẽ rối loạn hết cả, chỉ có hại mà thôi.

Quách Tĩnh nói:

– Điều đó tất nhiên.

Hoàng Dung nói:

– Quá nhi, ngươi đi theo ta

Trương Siêu Quần nghe nàng cùng Quách Tĩnh một chọi một đối đáp, dĩ nhiên hắn biết quỷ kế của nàng, trong lòng không khỏi ai thán! Đi theo phía sau nàng, chỉ thấy Hoàng Dung thướt tha, dáng người lay động, thắt lưng đong đưa, trong lòng bỗng nhảy lên, nghĩ đến mình có thể cùng này siêu cấp đại mỹ nhân chung sống trong một gian phòng, chính là vô cùng hợp ý, hắn lập tức bước nhanh đi theo nàng hướng về phía nội đường.
Đi theo Hoàng Dung vào trong nội đường thư phòng, thấy nàng từ trên giá sách lấy xuống một quyển sách, chỉ vào cái ghế tre bên cạnh nói:

– Quá nhi, ngươi ngồi xuống.

Trương Siêu Quần gật đầu, ngoan ngoãn ngồi xuống, lập tức Hoàng Dung vừa mở sách ra miệng thì nói:

– Sư phụ của ngươi có bảy vị sư phụ, giang hồ gọi các vị đó là Giang Nam thất quái, nhị sư phụ là Diệu thủ thư sinh Chu Thông, trước hết bá mẫu sẽ dạy cho ngươi công phu của nhị tổ sư.

Trương Siêu Quần cười nói:

– Quách bá mẫu, dạy văn thơ là được rồi, còn về võ công thì không cần dạy cho điệt nhi.

Kỳ thật trên tay của Hoàng Dung đúng là một quyển”Luận ngữ” thấy hắn nói ra lời này, nàng thấy kỳ lạ, ngẩn người ra, hỏi:

– Ngươi không muốn tập võ công sao?

Trương Siêu Quần nói:

– Thì là không phải trên tay của Quách bá mẫu đang cầm quyển “Luận ngữ” sao? Vừa rồi Quách bá bá muốn dạy điệt nhi võ công, thì Quách bá mẫu lại nói muốn đích thân dạy điệt nhi, trên tay thì cầm quyển “Luận ngữ”, đương nhiên là Quách bá mẫu không muốn điệt nhi tập võ, Quách bá bá là huynh đệ kết nghĩa với phụ thân điệt nhi, mà Quách bá mẫu lại tựa như đối với điệt nhi có thành kiến đích, có phải duyên cớ là vì phụ thân của điệt nhi? Khiến cho bá mẫu cảm thấy nếu dạy võ công cho điệt nhi, sau này sẽ hội dưỡng hổ di hoạn phải không?

Trương Siêu Quần sớm biết rõ nội dung vở kịch trước rồi, nhưng giây khắc này từ trong miệng hắn nói ra, cũng đủ để kinh thế hãi tục.

Hoàng Dung hoảng sợ nhìn tên thiếu niên gầy teo nhu nhược này, ngôn ngữ bên trong của hắn, làm sao lại phù hợp với đặc thù lứa tuổi của hắn cơ? Lời hắn nói ra, khiến Hoàng Dung cảm giác được một loại nguy cơ, còn tuổi nhỏ, lại rõ ràng thông thấu như vậy, Hoàng Dung tại đây một khắc này, không dám lấy thân phận một tên thiếu niên của hắn ra đối đãi rồi.

Nhìn thấy nàng giật mình, đôi môi đỏ mọng hé mở, hắn không khỏi âm thầm tính toán, với hình hài chỉ là một thiếu niên, nếu mình nói lời già dặn biết trước nhiều quá có thể là không thích hợp.

– Quách bá mẫu không cần kinh ngạc, vận mệnh một người ra sao ai cũng không thể đoán trước được, có lẽ từ bây giờ bá mẫu bắt đầu dạy điệt nhi Luận Ngữ, về sau điệt nhi sẽ trở thành quang minh lỗi lạc anh hùng giống như Quách bá bá như vậy, chắc là phụ thân điệt nhi nhất định không phải là hán tử tốt như Quách bá bá, ngay cả Quách bá mẫu, cho dù điệt nhi ngay cả niên kỉ còn nhỏ như vậy mà cũng kiêng kỵ, chứng mình rằng phụ thân của điệt nhi chắc chắn không phải là người tốt, Quách bá mẫu… Quách bá mẫu?

Hoàng Dung nghe qua hoảng sợ thất thần, ngay cả Trương Siêu Quần la to vài câu, nàng mới giật mình bừng tỉnh, nói:

– Cái gì?

Trương Siêu Quần chỉ vào quyển Luận Ngữ nói:

– Quách bá mẫu có thể bắt đầu rồi.

Hoàng Dung ngơ ngác nhìn hắn, ánh mắt lộ ra thần sắc không tưởng tương ra nỗi là hắn có suy nghĩ như vậy, nàng ôn nhu nói:

– Quá nhi, ngươi so với phụ thân của ngươi thì bất đồng, Quách bá mẫu hy vọng ngươi sau này sẽ trở thành một người quang minh lỗi lạc, làm người biết rõ đúng sai, như vậy đi… chúng ta trước hết bắt đầu từ Luận Ngữ nhé.

Trương Siêu Quần vừa rồi nói ra, làm cho nàng phải một lần nữa quan sát kỹ tên tiểu tử này, nàng thấy được, tiểu tử này về sau nhất định không phải là hạng người bình thường, hắn thông minh không kém gì mình, nếu hắn đi theo con đường giống như Dương Khang, lại học được võ công, thì sẽ là mối họa không nhỏ, chi bằng cho hắn học văn, làm theo lời dạy của thánh hiền, may ra còn chút ích lợi.

Còn Trương Siêu Quần theo như lời nói, vốn là hắn muốn làm cho Hoàng Dung thay đổi thành kiến đối với mình, nhưng hắn không ngờ tới là khéo quá lại hóa thành vụng, Hoàng Dung đối hắn lại càng cảnh giác thập phần.

Liên tiếp mấy ngày, Hoàng Dung chỉ cho hắn ngâm nga Luận Ngữ, Trương Siêu Quần tuy chẳng thích thú gì đối với loại này, nhưng hắn cũng học được qua loa.

Vào một ngày, Hoàng Dung đọc câu nói của Khổng Tử “Học nhi bất yếm, hối nhân bất quyện, tri chi vi bất tri, bất tri vi bất tri, mẫn nhi hảo học, bất sỉ hạ vấn, tam nhân hành tất hữu ngã sư, bác học nhi đốc chí, thiết vấn cận nhi tư” Trương Siêu Quần đột nhiên hỏi:

– Quách bá mẫu, Học nhi bất yếm tức học mà không chán, hối nhân bất quyện là dạy không biết mệt… có phải là ý nói làm người nếu không ngừng học tập, thì không cảm thấy phiền chán, giáo dục đệ tử thì phải có kiên nhẫn, sẽ không còn cảm thấy mệt mỏi phải không?

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)