Trương Siêu Quần âm thầm lo lắng, đại chiến bực này, tử thương nhất định là rất nhiều, thầm nghĩ đến hai phe bọn họ đều là chính mình muốn tranh đua sức mạnh, không khỏi thở dài.
Ân Lê Đình nhìn qua chiến cuộc, nói rằng:
– Bên địch là Nhuệ Kim, Hồng Thủy, Liệt Hỏa tam kỳ, bên ta phái Không Ðộng cũng có ở đây, phái Hoa Sơn đã tới và cả phái Côn Luân cũng đã tới nốt. Như vậy bên ta ba phái hợp sức đấu với ba kỳ của địch, này Thanh Thư chúng ta xông vào trợ chiến đi!
Nói xong, Ân Lê Đình rút trường kiếm ra múa lên trên không kêu “xoạt xoạt “.
Tống Thanh Thư cũng lên tiếng nói:
– Hãy khoan! Ðể chờ đủ các sư bá, sư thúc của phái Nga Mi tới rồi chúng ta hãy xông vào dự chiến, phen này thế nào cũng đắc thắng!
Bên trong chiến trường ba phái đấu với ba kỳ, trước mắt là cục diện thế lực ngang nhau, nhưng từ phía xa xa cách bãi chiến trường mấy chục trượng, có ba đội kỵ binh xếp hàng chỉnh tề đang đứng yên tại chỗ, mỗi đội có chừng hơn trăm người, nếu ba đội nhân mả của Ma Giáo này tập trung vào chiến đấu, Không Động, Hoa Sơn, Côn Luân ba phái tất phải đại bại, chỉ là không biết làm sao, ba đội quân này trước sau gì cũng án binh bất động.
Diệt Tuyệt sư thái cùng Ân Lê Đình đều âm thầm hoảng sợ, Ân Lê Đình hỏi Tống Thanh Thư:
– Những người này tại sao lại không động thủ?
Tống thanh thư lắc đầu nói:
– Tiểu điệt không nghĩ ra.
Trương Siêu Quần liền đi tới bên cạnh Ân Lê Đình, nói:
– Chuyện này có cái gì không nghĩ ra, ba đội kỵ binh đó là người của Bạch Mi Giáo, tuy Bạch Mi Giáo là một nhánh của Ma Giáo thật, nhưng họ lại bất hòa với Ngũ Hành Kỳ, nếu như chúng ta có thể giết sạch Ngũ Hành Kỳ thì Bạch Ma Giáo còn càng thêm vui mừng, chưa biết chừng lại giúp cho Bạch Mi Giáo Hân Thiên Chính được lên làm Giáo Chủ của Ma Giáo nữa là khác.
Lúc này mọi người mới vỡ lẽ..
Diệt Tuyệt sư thái khen:
– Siêu Quần, ngươi thật giỏi, hiểu rỏ mọi chuyện.
Tống Thanh Thư trong lòng lại càng đố kị với hắn, lúc này đệ tử phái Nga Mi đã đến, đứng ở phía sau Diệt Tuyệt sư thái.
Ân Lê Đình nói:
– Nếu Thiên Ưng Giáo bất động, thì chúng ta tấn công đi!
Trương Siêu Quần nói:
– Tuy rằng Thiên Ưng Giáo bất động, nhưng bọn họ dù sao cũng là người của Ma Giáo, chẳng may đợi chúng ta đang đánh nửa chừng, xông tới, thì chúng ta sẽ hỏng việc, chi bằng…
Hắn nói xong liếc mắt nhìn Diệt Tuyệt sư thái.
Diệt Tuyệt sư thái nói:
– Lúc này khẩn thiết, ngươi nếu hiểu cách sắp xếp, thì mau mau phát hiệu lệnh đi!
Trong lòng sư thái nghĩ thầm, sau lần này nhất định phải gặp Trương chân nhân nói, để cho hắn gia nhập phái Nga Mi của mình.
Trương Siêu Quần gật gật đầu, lúc này trông thấy trong tình thế nguy cấp, phái Côn Luân có vẻ thắng thế, phái Hoa Sơn đấu với Hồng Thủy kỳ thì ngang tay, còn phái Không Ðộng càng đấu càng lép vế dần, bị Liệt Hỏa kỳ bao vây vào giữa và đang ra tay chém giết.
Trương Siêu Quần liền lớn tiếng nói:
– Bây giờ chúng ta chia làm bốn hướng, lưu lại một đường thì có Kỷ sư tỷ, Đinh sư tỷ, Chu Chỉ Nhược, mỗi người dẫn 5 người làm dự bị áp trận, con lại thì chia ba đường xông xuống, tất cả đều tất công vào Nhuệ Kim kỳ, sư thái dẫn người ở phía đông xông vào, Lục sư huynh, Thanh Thư dẫn người từ phía tây xông tới, còn Tĩnh Huyền sư tỷ với tiểu đệ thì ở phía nam …
Tĩnh Huyền nghe nói ngạc nhiên hỏi:
– Phái Côn Luân đang thắng thế mà, chúng ta chỉ thấy phái Không Ðộng nguy cấp thôi!
Trương Siêu Quần vội đỡ lời:
– Vâng! Vì phái Côn Luân đang thắng thế, lại được chúng ta xông tới giúp sức thế nào cũng hạ ngay được Nhuệ Kim kỳ, còn lại hai kỳ còn lại thấy vậy, thế nào cũng bỏ chạy, nếu bây giờ chúng ta lại đi tiếp cứu phái Không Ðộng trước, tất nhiên chưa chắc chúng ta đã hạ ngay được Liệt Hỏa kỳ, lúc ấy Bạch Mi Giáo sẽ nhúng tay vào, như thế thì chúng sẽ là ngư ông thủ lợi, mà chúng ta với ba kỳ kia có khác gì con cò với con trai, như vậy có phải là nguy hiểm hơn không?
Tĩnh Huyền cực kỳ khâm phục, nói:
– Trương công tử tính toán không sai.
Thế rồi mấy người liền dẫn mọi người của phái Nga Mi xông vào tấn công Ma Giáo ngay.
Diệt Tuyệt sư trường kiếm vung ra, quát lên:
– Hôm nay đại khai sát giới, trừ diệt yêu tà.
Nói xong, nàng với Tĩnh Hư, Ân Lê Đình ba người kéo nhau xông vào đánh chém Nhuệ Kim kỳ.
Trương Siêu Quần hướng về Kỷ Hiểu Phù, Đinh Mẫn Quân cùng Chu Chỉ Nhược phụ trách áp trận, liếc mắt nhìn, cấp tốc nói:
– Mọi người lấy đội này bảo mệnh làm chủ, không thể khinh động.
Đi ra vài bước, lại đang quay đầu lại, trịnh trọng nói:
– Cẩn thận, khi chưa có hiệu lệnh, thì không được tự ý xông vào.
Ba nữ đều là chấn động, bực này chân thành ánh mắt, ba nàng phương tâm xao động dữ dội, mắt nhìn hắn như là du long bay gấp đi xông trận, trong mắt các nàng đều là nhu tình vô hạn, nhưng chỉ có Kỷ Hiểu Phù khuôn mặt lại biểu hiện thêm ra mấy phần thần sắc phức tạp.
Lúc này phu phụ Hà Thái Xung của phái Côn Luân cùng môn hạ đấu với Nhuệ Kim kỳ đã chiếm phần thượng phong, lại thấy Nga Mi và Võ Ðang xông lại trợ chiến, thanh oai lại càng lợi hại thêm, kiếm pháp của Diệt Tuyệt sư thái lanh lợi tuyệt luân, không có một tên Ma Giáo nào có thể chống đỡ nổi mũi kiếm của nàng ta, thân hình của sư thái ở trong đám đông nhoáng qua nhoáng lại, đâm phía đông một kiếm, chém phía tây một nhát, chỉ trong nháy mắt nàng đã giết chết bảy tám tên giáo chúng của Ma Giáo rồi, sau đó Diệt Tuyệt sư thái lại giở kiếm pháp của phái Nga Mi ra, càng đánh càng nhanh, cố hết sức tấn công Trang Tranh, chưởng kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ.
Hà Thái Xung, Ban Thục Nhàn của Côn Luân phái dẫn môn nhân đệ tử đối kháng với Nhuệ Kim kỳ đã chiếm ưu thế, Nga Mi, Vũ Đang hai phái vọt một cái nhập vào, thanh thế càng là đại thịnh.
Diệt Tuyệt sư thái kiếm pháp ác liệt tuyệt luân, không một tên Ma Giáo nào có thể đỡ được nàng ba kiếm, trong thời gian ngắn liền có bảy tên giáo chúng bị chết ở bên dưới trường kiếm của nàng.
Trang Tranh võ công rất tinh xo, đấu với nàng thật đồng sức, Diệt Tuyệt sư thái liền nhảy sang bên tránh, dùng thế Thuận Thủy Thôi Châu, gạt cây Câu Lang Nha Bổng của đối phương sang bên, nhưng nàng đâu có biết Trang Tranh chưởng kỳ sư một kỳ, là một nhân vật rất lợi hại trong Ma Giáo, ở trong chốn võ lâm cũng có thể gọi là cao thủ đệ nhất, trời sinh cho y có hai cánh tay rất khỏe, y lại được dị nhân truyền thụ võ công từ nhỏ, nội ngoại công đều rất tinh xảo.
Lúc ấy y thấy Diệt Tuyệt sư thái đang định đè Câu Lang Nha Bổng của mình xuống, y liền quát lớn một tiếng, dùng cánh tay hất bắn trở lại.
Chỉ nghe một tiếng “coong”, thanh trường kiếm của Diệt Tuyệt sư thái đã gãy làm ba đoạn rơi xuống đất, Diệt Tuyệt sư thái thấy khí giới của mình bị gãy, cánh tay tê tái trong lòng lo lắng vô cùng, tuy vậy nàng vẫn không lùi tránh, nhanh tay rút ngay thanh trường kiếm Ỷ Thiên ở trên vai ra, sử thế Thiết Tỏa Hoành Giang chống đỡ luôn.
Trang Tranh cảm thấy tay mình bỗng nhiên nhẹ bỗng, mới hay cây Câu Lang Nha Bổng của mình đã bị Ỷ Thiên kiếm chặt gãy làm đôi rồi, tiếp theo sau đó cái đầu của y cũng bị thanh trường kiếm chém đứt đôi luôn.
Bọn Nhuệ Kim kỳ thấy chưởng kỳ sứ của mình bị một lão ni giết chết ai nấy đều kinh hoàng và phẫn uất vô cùng.
Lúc này, Trương Siêu Quần đang ở bên hướng khác theo Tĩnh Huyền tấn công, bị vài tên hảo thủ Ma Giáo cuốn lấy, hắn không muốn giết lung tung người của Ma Giáo, mỗi khi chiếm được thượng phong thì đều là điểm trúng huyệt đạo bọn họ, không đã thương tính mạng bọn họ, người Ma Giáo vốn là thấy hắn tuổi còn trẻ, rất nhiều người đều muốn giết hắn để lập uy, nhưng từ phía sau có người nhìn thấy võ công của hắn cực cao, nội lực thâm hậu, nhưng ra tay nhưng là cực kỳ nhân từ, thậm chí đối với đối thủ muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hắn cũng không chịu xuống tay ác độc, cho nên nhiều người kinh ngạc, cũng không ai biết hắn là lai lịch gì.
Trong giây lát giáo chúng Nhuệ Kim kỳ mắt thấy chưởng kỳ bị chém chết, tất cả đều lớn tiếng la hét, như điên cuồng không để ý tính mạng của mình mà tàn nhẫn giao đấu, liên tiếp có mấy đệ tử Côn Luân cùng Nga Mi môn hạ bị giết.
Một người trong Hồng Thủy kỳ lớn tiếng nói:
– Trang kỳ sứ đã tuẫn giáo chết rồi, Nhuệ Kim kỳ hãy rút lui trước, Hồng Thủy kỳ xin đoạn hậu.
Cờ hiệu của Liệt Hỏa kỳ bỗng biến đổi, tất cả bộ hạ của Liệt Hỏa kỳ đều rút lui về phía tây, nhưng những người của Nhuệ Kim kỳ càng đấu càng hăng, không hề chịu rút lui khỏi trận chiến.
Trương Siêu Quần nghe được tiếng bọn họ kêu gọi, chấn động trong lòng, thầm kêu thật là đáng tiếc, vừa rồi một chút thoáng nhìn thấy có cao thủ có thể cùng Diệt Tuyệt sư thái đơn đả độc đấu hồi lâu, thì hắn biết người chắc là có chút tiếng tăm, nhưng không ngờ tới, hóa ra là chưởng kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ, hắn bóp cổ tay thở dài.
Người trong Hồng Thủy kỳ kia lại lớn tiếng nói:
– Ðường kỳ sứ của Hồng Thủy kỳ đã có lệnh, giáo chúng của Nhuệ Kim kỳ hãy mau rút lui, rồi sẽ trả thù cho Trang kỳ sứ sau!
Có mấy người trong Nghệ Kim kỳ đều đồng thanh lớn tiếng đáp:
– Xin Hồng Thủy kỳ hãy rút lui trước, sau này sẽ trả thù cho chúng ta, còn người của Nhuệ Kim kỳ đã thề sống chết với Trang kỳ sứ rồi!
Trương Siêu Quần ngừng tay, thấy người của Nhuệ Kim Kỳ nnghĩa khí sâu nặng, dõng dạc mỗi người đại dũng trước cái chết cũng không sợ, trong lòng nhiệt huyết dâng trào, không ngừng kích động.
Trong đội ngũ của Hồng Thủy kỳ đột nhiên có cờ đen phất lên, rồi có một người tiếng nói như sấm la lớn:
– Các huynh đệ của Nhuệ Kim kỳ cứ chiến đấu tới cùng, Hồng Thủy kỳ chúng tôi quyết phục thù cho các huynh đệ!
Lúc ấy Nhuệ Kim kỳ chỉ còn lại hơn ba mươi người, ai nấy đều đồng thanh lớn tiếng đáp:
– Chúng tôi đa tạ Ðường kỳ sứ!
Mọi người chỉ thấy cờ của Hồng Thủy kỳ phất động rồi tất cả những người của kỳ sứ đó đều rút lui về phía tây.
Phái Hoa Sơn và phái Không Ðộng thấy trận đồ của kẻ địch nghiêm chỉnh, hơn hai mươi người đoạn hậu tay đều cầm ống đồng tròn sáng quắc không biết là cái gì nên không dám đuổi theo.
Mọi người đành phải quay lại xông vào bao vây Nhuệ Kim kỳ, lúc này tình thế đã rõ ràng hẳn, Côn Luân, Nga Mi, Võ Ðang, Không Ðộng và Hoa Sơn ngũ phái vây đánh Nghệ Kim kỳ của Ma Giáo, chỉ có phái Võ Ðang hiện tại là chỉ có ba người tham dự, còn lại bốn phái kia đều xuất động hết những tinh anh trong phái để đi dự trận.
Nay chưởng kỳ sứ đã mất, Nhuệ Kim kỳ sứ không khác gì rắn mất đầu tất nhiên không địch nổi ngũ phái kia, nhưng dưới cờ mỗi người đều xem cái chết nhẹ tợ lông hồng thấy chết không sờn, quyết ý đi theo chưởng kỳ sứ Trang Tranh tuẫn giáo.
– Tất cả mọi người dừng tay! Ngừng tay lại….!
Trương Siêu Quần nhiệt huyết dâng trào, hai tay co lại thành nắm đấm, trong đám người lục phái, có đến ngũ phái nghe thấy lời hắn gào, mọi người hơi chần chờ, nhưng cũng không nhận ra hắn là ai, rồi lại xoay người xông lên chém giết.
– Toàn bộ tất cả dừng tay!
Trương Siêu Quần thấy những người gọi là nhân sĩ chính phái lấy nhiều bắt nạt ít, không khỏi phẫn nộ, lúc này, Ân Lê Đình cũng thấy thắng không có vẻ vang gì, nên cũng lớn tiếng kêu lên:
– Các giáo chúng của Nhuệ Kim kỳ hãy nghe ta nói đây! Các người cứ đấu như thế này chỉ có chết thôi, mau vứt bỏ vũ khí đầu hàng đi, nếu các người chịu đầu hàng thì chúng ta sẽ tha mạng cho!
Phó kỳ sứ của Nhuệ Kim kỳ ha hả cười đáp:
– Các người coi khinh giáo chúng Minh Giáo chúng ta quá. Trang đại ca đã chết, chúng ta có ai còn muốn sống.
Ân Lê Đình lại nói tiếp:
– Các người của phái Côn Luân, Nga Mi, Hoa Sơn và Không Ðộng hãy lui về phía sau mười bước để cho bọn họ đầu hàng!
Mọi người của các môn phái vội lui về phía sau, chỉ có Diệt Tuyệt sư thái ghét hận Ma Giáo nên cứ xông lên múa kiếm chém giết.
Ỷ Thiên kiếm sắc bén vô cùng, lưỡi kiếm đưa đến đâu là khí giới của đối phương gãy tới đó, đầu, mình, chân tay của các giáo chúng Nhuệ Kim kỳ cũng bị chém đứt bay tứ tung, các đệ tử của phái Nga Mi đã lui về phía sau, thấy sư phụ mình vẫn còn chém giết nên tất cả lại tiến lên tiếp tay, cục diện trở nên chỉ có một mình phái Nga Mi độc đấu với Nhuệ Kim kỳ.
Giáo chúng của Nghệ Kim kỳ còn lại hơn 60 người, trong đó có hơn 20 người là những tay cao thủ rất lợi hại do phó kỳ sứ Ngô Kình Thọ thống lãnh, chống đỡ với mấy mươi người của phái Nga Mi, như vậy là vứ 5 người đối với một người phái Nga Mi.
Ðáng lẽ là Nhuệ Kim kỳ phải thắng thế mới phải, nhưng Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái quá sắc bén nên nàng đi tới đâu là kẻ địch bị chém giết đến đấy, chỉ trong nháy mắt đã có bảy, tám người bị chém chết dưới thanh kiếm đó, còn lại mấy chục người của Nhuệ Kim kỳ trong tay chỉ còn khí giới bị chém gãy hết, đồng thời người của Côn Luân, Hoa Sơn và Không Ðộng đã tiến sát lại bao vây chặt, nhưng giáo chúng của Ma Giáo cũng không ai muốn đào tẩu cả , vẫn tay không tiếp tục chiến đấu với các đệ tử của phái Nga Mi.
Để lại một bình luận