Home » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Hoàng Dung nói:

– Muội cũng không biết chính xác vì sao, chỉ cảm thấy được Quá nhi thông minh quá, làm sao mới chỉ là một tiểu tử 14 tuổi mà thông hiểu nhiều điều qua vậy? Những lời hắn nói với đại sư phụ nếu ngược lại là muội, thì muội cũng không diễn tả nói nên lời được như thế, đương nhiên, muội không phải nói thông minh là không tốt, nhưng cảm thấy có điểm khó mà hiểu được.

Quách Tĩnh nói:

– Muội cũng là người thông minh, có gì mà khó hiểu đâu?

Hoàng Dung cười nói:

– Muội lại thích lại người ngốc như huynh..

Quách Tĩnh cười:

– Phù nhi sau này lớn lên, không biết bình thường cũng thích ngốc tiểu tử như mẩu thân nó không? Haha.. ngốc như ta, thiên hạ chỉ sợ khó tìm được người thứ hai.

Hoàng Dung nhìn Quách Tĩnh nói:

– Hừm.. hiếm lạ à? Không xấu hổ gì cả..

Hai người đùa giỡn vài câu, Quách Tĩnh nhắc lại chuyện cũ nói:

– Phụ thân cũng đã để lại di mệnh, thúc phụ lúc Dương Thiết Tâm lúc sắp chết cũng phó thác cho ta, nếu như ta không đem Quá nhi đối đãi như thân nhân của mình, sẽ lại làm… phụ thân cùng Dương thúc phụ thất vọng…

Quách Tĩnh thở dài một tiếng, rất là ảm đạm.

Hoàng Dung ôn nhu nói:

– Cũng may là hai đứa hiện nay vẫn còn trẻ tuổi, việc này cũng không gấp được, tương lai sau này nếu Quá nhi quả thật không hư hỏng, huynh muốn như thế nào thì cứ làm như thế là xong.

Quách Tĩnh đứng dậy, nghiêm mặt nói:

– Đa tạ muội, ta thật là vô cùng cảm kích.

Hoàng Dung cũng đáp lại nói:

– Muội cũng chưa có đáp ứng, ý muội nói, phải nhìn xem Qúa nhi sau này có tiền đồ hay không mới tính..

Quách Tĩnh mới vừa vươn vai đứng thẳng, nghe lời ấy của Hoàng Dung, không khỏi thất thần, lập tức nói:

– Dương Khang huynh đệ thuở nhỏ ở bên trong vương phủ Kim quốc, do đó mới học cái xấu, Quá nhi ở bên cạnh chúng ta trên Đào Hoa đảo, có muốn hư hỏng cũng không được… nàng cứ yên tâm được rồi.

Hoàng Dung mỉm cười, hai người cùng đi ra khỏi rừng cây, thì thấy phía trước bãi biển, Quách Phù cùng Trương Siêu Quần hai người đang lượm vỏ sò, Quách Phù tiếng cười tựa như chuông bạc, thật là vui vẻ, Quách Tĩnh vui mừng nói:

– Muội xem, chỉ sợ muội không muốn cũng không được, Phù nhi cùng Quá nhi thấy rất là hợp ý đấy!

Hoàng Dung lay động đầu, trong lòng thầm nghĩ, giả như hai người bọn họ thật sự hợp ý, thì cứ để thuận theo tự nhiên đi, năm xưa chính mình nghịch ngợm, tự mình chọn lấy Quách Tĩnh ngốc tiểu tử làm trượng phu, giờ đây chẳng lẽ chính mình còn muốn can thiệp vào chuyện riêng tư của nữ nhi sao? Lúc này nàng mới mỉm cười, nói:

– Ngày mai huynh theo muội đến phần mộ của mẫu thân muội nhé.

Quách Tĩnh ngạc nhiên hỏi:

– Có việc gì mà sao bỗng nhiên đến phần mộ mẫu thân vậy?

Hoàng Dung sẳng giọng:

– Đi thăm mẫu thân không được sao? Vừa rồi huynh còn nói muốn đem Phù nhi gã cho người, lúc này đã quên? Muội muốn đến thăm mẫu thân để tâm sự với mẫu thân..

Quách Tĩnh giật mình, ha hả cười ngây ngô.

Lúc Quách Tĩnh Hoàng Dung hai người ở trong rừng cây đi ra, Quách Phù tìm thấy mấy vỏ sò màu đỏ nhạt, nàng hưng trí bừng bừng kêu lên:
– Dương đại ca, mấy con sò này đẹp mắt không?

Trương Siêu Quần nhận lấy, thấy vỏ sò này dị thường xinh đẹp, trung gian hoa văn có ánh sáng đủ màu, hoặc là lấm chấm từng vòng nhỏ, cười nói:

– Đẹp lắm, Phù nhi ánh mắt của ngươi rất biết nhìn..

Quách Phù đang hưng phấn, chợt nghe được Trương Siêu Quần gọi mình là Phù nhi, không khỏi phương tâm mừng thầm, tim đập như hươu chạy, thẹn thùng vô hạn, cúi đầu nói:

– Dương đại ca… ngươi vừa rồi bảo ta là cái gì?

Trương Siêu Quần ngẩn ra, lập tức phản ứng, nói:

– À… là ta gọi sai, thật ngượng ngùng, tiểu sư muội.

Quách Phù đầu cúi càng thấp, lộ ra gáy ngọc xinh đẹp tuyệt trần..

– Dương đại ca, nhưng… ta lại thích ngươi bảo ta là… Phù nhi!

Quách Phù xấu hổ nói vừa dứt lời, liền quay đầu bỏ chạy, Trương Siêu Quần đứng ngây người, nhìn Quách Phù chạy xa xa nhỏ xinh bóng dáng, trong lòng vô cùng cảm khái! Chính là, nàng dù sao mới chỉ có mười bốn tuổi ! Tiểu cô nương mà biết cái gì a! Bổn đại gia dù như thế nào, cũng không có thể bụng đói ăn quàng như vậy…

Đang nghĩ ngợi, thì Quách Phù đang chạy vội tới chỗ một tảng đá lớn dọc trên bờ biển đột nhiên la hoảng lên..

Trương Siêu Quần cả kinh, bất chấp có thể lộ ra nội công, thả người phóng bay tới, vài cái nhún người đã đến bên tảng đá, Quách Phù đang ngơ ngác nhìn một tử thi, khi nghe được tiếng bước chân Trương Siêu Quần, nàng kinh hãi nắm chặt lấy bàn tay hắn.

Nhìn thấy cái tử thi kia, Trương Siêu Quần choáng váng mặt mày, toàn thân lạnh lẻo run rẩy, nước mắt trào ra, lớn tiếng kêu lên:

– Tiểu Chiêu! Tiểu Chiêu!

Bất chấp tất cả, hắn quỳ gối bên cạnh Tiểu Chiêu, lên tiếng khóc lớn, bàn tay run run vuốt ve khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, đôi môi tái mét, hai mắt nhắm nghiền, hắn đã từng lo lắng các thê thiếp của mình không có thể giống mình xuyên qua đến thế giới Thần Điêu, rồi lại lo lắng quá các thê thiếp mình sẽ nhập vào thân thể của ai khác thì sẽ không tìm ra, có gặp lẫn nhau cũng không thể nhận biết, lo lắng các nàng cách qua xa mà tìm không đến, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, sẽ phát sinh trước mắt tình huống như thế này.

Trương Siêu Quần đem Tiểu Chiêu ôm vào trong lòng, thương tâm muốn chết, miệng không ngừng kêu gọi tên của nàng, Quách Phù thấy hắn thương tâm khóc lóc, kinh nghi nói:

– Dương đại ca, ngươi nhận thức ra nàng sao?

Trương Siêu Quần làm sao còn có lòng dạ trả lời tường tận cho Quách Phù? Hắn vừa khóc vừa nói:

– Vô nghĩa, ta không biết nàng, chẳng lẽ ngươi nhận thức được?

Quách Phù nói:

– Chính là… ngươi bình tỉnh đừng khóc vội, nàng… nàng dường như chưa chết, vừa rồi ta nhìn thấy bàn tay của nàng nhúc nhích..

Trương Siêu Quần ngẩn người ra, trong lòng chấn động, vội vàng cúi đầu xem lại, ngón tay để lên mũi của nàng tìm hơi thở, quả nhiên vẫn còn có chút hô hấp mỏng manh, Trương Siêu Quần nhất thời mừng như điên, vừa khóc vừa cười, bàn tay đè lại trước ngực nàng, tay kia thì co thành nắm đấm xuống ở trước ngực nàng, cả thân mình Tiểu Chiêu dội bắn nẩy lên, liên tiếp hắn đánh hơn mười quyền, Tiểu Chiêu vẫn như trước không hề có phản ứng gì, Trương Siêu Quần lập tức cúi người, hà hơi thổi khí vào miệng nàng, Tiểu Chiêu vẫn vẫn không nhúc nhích, Trương Siêu Quần chưa từ bỏ ý định, đang muốn truyền chân khí cho nàng, đột nhiên ý thức được Quách Phù vẫn còn tại bên cạnh mình, nên hắn vội vàng nói:

– Phù nhi, ngươi chạy nhanh đi gọi Quách bá bá cùng Quách bá mẫu đến đây nhanh lên! Nhanh đi!

Quách Phù liền quay đầu chạy, Trương Siêu Quần thấy nàng rời khỏi, vội lấy song chưởng đè lên trên ngực và bụng nàng, vận chân khí truyền vào trong cơ thể nàng, không bao lâu, Tiểu Chiêu thân mình động đậy, đôi môi anh đào hé mở, phun ra đầy nước biển…

Một tiếng “ um.. ” truyền vào trong tai Trương Siêu Quần, hắn vui mừng quá đỗi, không nhịn được cười rộ lên, nhìn khuôn mặt tái nhợ của Tiểu Chiêu đang động, đôi lông mi xinh đẹp tuyệt trần nhẹ nhàng nhấp nháy, từ từ mở to đôi mắt.

– Ngươi là ai! Đối với ta đang làm cái gì!

Tiểu Chiêu trợn mắt, thì nhìn thấy một tên thiếu niên gầy gò đang bên cạnh mình mặt mày hớn hở, hai tay hắn còn đặt ở trên hai bầu vú của mình, vừa thẹn vừa sợ, quát lớn… trước ngực hai bầu vú nàng càng thêm phập phồng.

– Ngươi… ngươi còn không lấy tay ra!

Khuôn mặt Tiểu Chiêu xinh đẹp hiện ra đỏ ửng một mảnh, mang theo tức giận, chẳng qua hiện giờ cô thể nàng cực kỳ suy yếu, thanh âm mỏng manh, do quýnh quánh, nàng lại hôn mê bất tỉnh.

Trương Siêu Quần kêu tên nàng hai tiếng, thấy hô hấp nàng vẫn đều đều, biết là không còn đáng ngại, nên cũng yên lòng, hắn biết Tiểu Chiêu nhìn thấy hắn thì giật mình lạ lẫm vì hình dáng hắn thay đổi mới 14 tuổi, nên cũng không thấy lạ, ngồi ở bên cạnh nàng, hắn mừng quá lại chảy nước mắt mà khóc.

Không lâu, Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung ôm Quách Phù phi thân tới, Hoàng Dung đem Quách Phù buông ra, đi thẳng đến bên cạnh Trương Siêu Quần, nhìn thấy trên bãi biển đang nằm một tiểu cô nương, nàng kinh ngạc cực kỳ. Hoàng Dung hỏi:

– Quá nhi, ai vậy?

Trương Siêu Quần đứng lên, nói:

– Đây là… là một bằng hữu tốt của điệt nhi, lúc còn ở Gia Hưng…

Hoàng Dung thấy dung mạo Tiểu Chiêu, không khỏi thốt lên nói:

– Thật là một tiểu cô nương mỹ lệ!

Quách Tĩnh cũng xông về phía trước tiến đến, bàn tay để ở trên mạch đập tìm tòi, hơi thở nàng đều đều, không có nguy hiểm gì đến sinh mệnh nên nói:

– Tiểu cô nương không có việc gì đâu.

Hoàng Dung gật gật đầu, trong lòng mặc dù thấy quái lạ, nhưng cũng không nhiều lời, ôm lấy Tiểu Chiêu, nói:

– Tiểu cô nương phải dùng nước ấm tắm rửa qua một chút, khu trừ hàn khí, nếu không sẽ bị hàn khí xăm nhập, Quá nhi, Phù nhi, hai ngươi chạy nhanh về nhà nấu thủy, đốt củi lẹ lên.

Nói xong Hoàng Dung dưới chân thi triển khinh công cùng Quách Tĩnh phóng nhanh rời đi.

Trương Siêu Quần buồn bực, rõ ràng là thê thiếp của mình, bì người cướp lấy ôm chặt làm cái gì? Hắn không dám sử dụng khinh công, nên đành phải cùng Quách Phù sóng vai mà chạy, đến phòng bếp, một người chuẩn bị nước, một người nhóm lửa, Quách Phù hỏi:

– Dương đại ca, ngươi kêu nàng là Tiểu Chiêu, nàng tên gọi Tiểu Chiêu sao?

Trương Siêu Quần vừa lấy nước vừa đáp:

– Đúng vậy!

Quách Phù sâu kín hỏi:

– Nàng nhìn qua thật đẹp, so với ta đẹp hơn nhiều, ngươi nói, sau này ta trưởng thành sẽ có xinh đẹp như nàng không?

– Đương nhiên, Phù nhi ngươi cũng rất đẹp, ngươi không biết sao?

Trương Siêu Quần cười nói, có thể gặp được Tiểu Chiêu, Trương Siêu Quần vô cùng vui mừng, tâm tình rất tốt, đến bây giờ mà hắn vẫn còn tưởng đang ở trong mộng.

Quách Phù hai mắt loang loáng, trên mặt nói không nên lời sự vui sướng, dưới ánh sáng ngọn lửa bốc lên chiếu rọi, khuôn mặt Quách Phù mềm mại trong trắng lộ hồng, thẹn thùng đáng yêu, nhìn thấy Trương Siêu Quần cũng phải ngẫn người, tiểu cô nương này toàn thân như là ngập nước, nếu có thể sờ sờ trên cái âm hộ non tơ này, nói không chừng có thể khắp nơi đều tiết ra dịch nhờn..
– Dương đại ca, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?

Quách Phù ném thêm vào bếp lò thanh củi gỗ, không dám nhìn lấy Trương Siêu Quần hỏi.

– Có gì cứ hỏi, làm gì mà khách khí vậy?

Quách Phù chần chờ một chút, cắn môi dưới, như là lấy thêm dũng khí, nói:

– Dương đại ca, ta vừa rồi nhìn ngươi ôm Tiểu Chiêu, ngươi… ngươi còn hôn lên miệng của nàng, các ngươi là bằng hữu tốt, hay là khác… vậy? Ưm.. ta tin tưởng Dương đại ca không phải người xấu, chính là… chính là hiếu kỳ mà thôi…

Quách Phù giọng nói càng ngày càng nhỏ, đến khúc sau, nếu không lắng nghe thì sẽ chẳng rỏ..

Trương Siêu Quần thầm nghĩ: tiểu nha đầu này cũng ganh sao? Hắn giải thích nói:

– Đó là ta đây cứu người! Người bị đuối nước, thường thường lồng ngực thiếu dưỡng khí, cứu người chính là lấy chính dưỡng khí của mình, thổi vào trong miệng nàng, phương pháp này rất hữu dụng, lần tới nếu có người nào bị giống như vậy, ngươi nhớ rõ cũng dùng loại phương pháp này cứu người, đồng thời dùng một bàn tay để trước ngực, tay kia thì dùng sức đánh lên, có thể bức ra nước đọng lại ở trong bụng trào ra, đã biết chưa?

Quách Phù nghe qua không hiểu cái gì là dưỡng khí, nhưng cũng không để ý tới, lại hỏi:

– Các ngươi không phải… không phải là… phu thê chứ?

Không đợi Trương Siêu Quần trả lời, Quách Phù bỗng nhiên nở nụ cười, nói tiếp:

– Ta là nói quá nhiều lời, ngươi còn nhỏ như vậy, Tiểu Chiêu ít nhất so với ngươi cũng lớn hơn 3, 4 tuổi, nàng làm sao mà là thê tử của ngươi được, cũng không biết vì sao ta lại hỏi bậy bạ cái gì đâu…

Trương Siêu Quần thầm nghĩ: cái gì mà nhỏ như vậy! Ta mà nhỏ? Tuổi ta cùng với cái dưới háng không cái nào nhỏ hết.. !

Gặp Quách Phù hai tròng mắt đưa mắt ẩn tình, trong lòng hắn vừa động, nhận thấy bốn bề vắng lặng, hắn cười hắc hắc, nói:

– Phù nhi ngươi vì cái gì mà quan tâm đến Tiểu Chiêu như vậy? Chẳng lẽ… nói, … chẳng lẽ ngươi thích ta?

Quách Phù vô cùng xấu hổ, ngay cả hai bên tai cũng đỏ lừ, cong miệng nói:

– Ai mà thèm thích tiểu quỷ như ngươi chứ.. !

– Oa, nguyên lai tiểu quỷ đều là tuấn tú như ta vậy! Đây là lần đầu nghe nói.

Trương Siêu Quần ngồi xổm xuống, láu lỉnh nhìn Quách Phù, tiểu cô nương này tuy rằng còn chưa có hoàn toàn phát dục, nhưng xem ra tương lai là một tiểu mỹ nhân bại hoại đây, tiểu cô nương quý mình, thì có cái gì không tốt đâu?

Quách Phù cúi đầu, đôi mắt to nhìn lên đôi giầy thêu của mình, phương tâm loạn khiêu, liếc mắt thấy Trương Siêu Quần đang nhìn chằm chằm mình, lần trái tim nàng đập cơ hồ nhảy ra khỏi lồng ngực..

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)