– Nô tài tới đây vì còn chuyện lần trước cùng với công chúa chưa xong đấy.
– Cẩu nô tài, ngươi đang nói cái gì?
Nói xong, Tuyết Băng công chúa mặt ửng đỏ lên, một lần đó Trương Siêu Quần đem ngón tay của hắn, sờ soạng bên trong thân thể, đã đụng chạm tới cái khe thịt non mềm âm hộ của nàng.
Hắn… giờ còn muốn tiếp tục… chẳng lẽ là… !
Trương Siêu Quần vốn là cũng không dám làm càn quá đáng, chỉ là muốn dùng lời của mình hù dọa Tuyết Băng công chúa một chút, nhưng khi thấy mình vừa nói xong, trên khuôn mặt nàng thẹn thùng biểu lộ mặt đỏ tai hồng, hiển nhiên là nàng đang liên tưởng đến loại chuyện đó, nhìn bâu vú trước ngực nàng hơi hơi phập phồng, Trương Siêu Quần lúc này thật đúng là đã muốn làm một chút gì đó rồi.
– Cẩu nô tài, ngươi nếu còn dám tới, bản công chúa tuyệt đối sẽ không tha mạng của ngươi.
Nhìn Trương Siêu Quần từng bước một hướng tới cạnh mình đi tới, Tuyết Băng công chúa trong lòng mâu thuẫn cực điểm, cùng lúc nàng muốn trị tội của hắn, về phương diện khác thì lại còn muốn để cho hắn đụng chạm vào cơ thể của mình, mang đến cho mình khoái hoạt, mấy ngày nay vẫn luôn bồi hồi nhớ lại ở trong đầu của mình, nàng không có nghĩ tới chỉ là ngón tay của hắn đưa vào dọc trong cái khe thịt hở của âm hộ, đã làm cho mình thư thái đến như vậy, nếu là thật là cùng hắn làm cái loại chuyện đó, như vậy thì còn sướng khoái đến chừng nào?
– Công chúa, nô tài cũng không muốn làm cái gì đâu, chỉ là muốn bẩm báo một chút việc.
Trương Siêu Quần xòe ra hai tay, bất đắc dĩ nhún nhún vai:
– Còn có một chuyện rất trọng yếu, công chúa có muốn biết không?
– Chuyện gì?
Tuyết Băng nhìn Trương Siêu Quần, hơi run người, hắn cách nàng càng lúc càng gần, đương nhiên cái loại phức tạp trong tâm cũng liền lại càng mâu thuẫn.
– Công chúa có muốn biết, ai mới chính là người hãm hại công chúa?
Trương Siêu Quần đã đi tới sát cạnh công chúa, thấp thoáng nhìn vào trung gian chính giữa cái yếm của nàng có một khe sâu của hai bầu vú..
– Không phải là chính miệng người đã từng nói là chưa phải đến lúc sao?
Tuyết Băng công chúa không hiểu nhìn Trương Siêu Quần hỏi tiếp:
– Hiện tại đã đến lúc rồi sao?
– Dĩ nhiên, hiện tại thời cơ đã chín muồi.
Trương Siêu Quần mỉm cười nói:
– Hãm hại Hoàng hậu ở phía sau chính là đô đốc Vương Thiên Nguyên cùng Cao tổng quản, công chúa cứ nghĩ xem, hai người bọn họ liên hợp lại, nô tài dám không nghe lời của bọn họ sao? Nếu nô tài không chiếu theo lời của bọn họ làm, thì cái mạng nhỏ này đâu có giữ được đến ngày hôm nay.
– Hả?
Tuyết Băng công chúa sau khi nghe qua, giống như là tiếng sấm vang bên tai:
– Vậy vì sao hiện tại ngươi lại nói cho ta biết chuyện này? Ngươi nói có mục đích gì sao?
– Nô tài cảm thấy hiện tại đô đốc Vương Thiên Nguyên đã thất thế, mà đô đốc Phương Anh Sơn mới lên thay thế, trước đây cùng với Cao tổng quản còn có cừu hận, cho nên lúc này, chính là thời cơ để công chúa ra tay.
Trương Siêu Quần nhìn chằm chằm nàng, hắn nuốt nước bọt rồi nói tiếp:
– Vương Thiên Nguyên bây giờ thật ra không cần lo lắng đến, nhưng Cao tổng quản thì chúng ta không thể không phòng bị a.
– Cao tổng quản? Vậy ngươi nói ta hiện tại phải nên làm như thế nào đây?
Tuyết Băng công chúa giương mắt lên nhìn Trương Siêu Quần hỏi.
– Về chuyện này, nô tài cũng không biết…
Trương Siêu Quần đã suy tính, về chuyện này chính mình không nên bày mưu tính kế, vạn nhất ngày nào đó, Tuyết Băng công chúa hành động thất bại liền bán đứng hắn, thì cái mạng nhỏ hắn khó mà giữ được, sở dĩ hắn đem chuyện này nói cho Tuyết Băng công chúa, vì Trương Siêu Quần biết bây giờ Cao tổng quản đã lực bất tòng tâm, chỉ cần Tuyết Băng công chúa tại trước mặt Hoàng thượng vạch trần âm mưu của lão ta, không bao lâu hắn sẽ đoạt được cái ghế ngồi của Cao tổng quản, đến lúc đó thì có thể dựa vào sự thông minh tài trí của mình đi từng bước một leo đến vị trí tổng quản, mặc kệ mặt sau Tuyết Băng là thật có người đang lợi dụng nàng, trước sau gì nàng cũng sẽ đối với Cao tổng quản động thủ, nhất định nàng sẽ tìm được một cơ hội thích hợp đem Cao tổng quản diệt trừ, còn chính mình vừa vặn lợi dụng trong thời gian nàng chuẩn bị thì chậm rãi nuôi dưỡng thế lực riêng của mình.
– Cẩu nô tài, ngươi tưởng trêu đùa bản công chúa như vậy là ta sẽ tin sao?
Tuyết Băng công chúa trừng mắt với Trương Siêu Quần nói.
– Nô tài ta làm sao dám, với lại cũng không cần trêu đùa công chúa, còn bây giờ thế này mới là trêu đùa đây này.
Nói xong Trương Siêu Quần một bàn tay trái đã theo trung gian khe rãnh đôi bầu vú duỗi đi vào bên trong cái yếm xoa nắn, còn tay phải kia lặng lẽ luồn xuống giữa hai chân của nàng, lén vào bên trong váy nàng sờ qua, rất nhanh bàn tay đưa đến trên cặp bắp đùi đầy đặn, Tuyết Băng công chúa như là như điện giật run rẩy thoáng một phát, làn da của nàng tiếp xúc thân mật càng thêm kích thích dục hỏa Trương Siêu Quần, bàn tay phải bắt đầu suồng sã ngả vào giữa hai chân nàng, dò xét hướng vào cái âm hộ đầy đặn, một cỗ ý niệm dâm dục trong đầu mãnh liệt địa trùng kích sau ót, Trương Siêu Quần rất nhanh luồn qua tấm vải lụa bọc lấy cái âm hộ, đem ngón giữa đính trụ ngay cửa động miệng âm đạo của nàng, nơi bí mật Tuyết Băng công chúa không hề chuẩn bị gặp tập kích, nàng không khỏi kêu rên một tiếng:
– Ưm…
Trương Siêu Quần đem ngón tay tại cái khe thịt âm hộ Tuyết Băng công chúa gãi nhẹ lên xuống một vòng, rất nhanh trên đầu ngón tay hắn đã dinh dính dịch nhờn từ âm đạo của nàng tiết ra, hắn liền rút ra trước mặt Tuyết Băng công chúa quơ quơ, ranh mãnh nói:
– Hẳn là công chúa đã đợi không kịp…?
Tuyết Băng công chúa khuôn mặt đỏ bừng, mắng hắn:
– Ngươi… ngươi… muốn chết tổ tông cẩu nô tài… mau đến đi..
Tuyết Băng công chúa tức giận mắng hắn, nàng không biết vì sao, mỗi lần bàn tay tên thái giám đáng chết này chạm vào cái âm hộ của mình, đều làm cho mình thoải mái như vậy.
– Công chúa, nô tài xem ra nơi này cũng không phải chúng ta làm loại sự tình này, chi bằng để nô tài ôm công chúa đi đến đi khuê phòng của công chúa nhé..
Khuê phòng công chúa hắn đã đến qua một lần rồi, nên lần này Trương Siêu Quần phải nói là ngựa quen đường cũ, không đợi Tuyết Băng trả lời, hắn liền ôm lấy bên eo của nàng, hướng tới phía trong đi đến, một cước đạp ra cửa phòng công chúa, thì bất chợt hai người đều ngây ngẩn cả người ra, nguyên lai là trong khuê phòng của nàng còn có một cung nữ.
Nàng mặc bộ hồng y màu nhạt phủ thân, gáy ngọc thon dài nõn nà trắng bạch, quá một đôi mắt thâm thúy, con ngươi tựa hồ có thể nhìn thấu lòng người đang lẳng lặng lưu chuyển, váy áo cũng chỉ là nửa chận nửa che, có vẻ càng thêm cân xứng tản ra nhàn nhạt mị nữ, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, thượng thân mặc một thân áo nhỏ hẹp, hai ngọn núi ngạo nhân bị màu hồng nhạt tơ lụa bao vây lấy, hiển lộ ra khe núi chính giữa trắng nõn mê người, váy dài phiêu dật hoa lệ, trên eo váy buông thỏng một dây thắt nhỏ màu vàng kim óng ánh, xuống chút nữa, thân thể đang nằm nghiêng, bên mông tuyết trắng chưa có kịp che lại, vừa tròn vừa trắng hơn tuyết, cảnh xuân của nàng vừa lộ, Trương Siêu Quần quả thật không ngờ lại thấy một màn như vậy, làm hắn ngây người.
Lúc này nàng mặc hồng y cũng mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng xoay người ngồi dậy, trên mặt nàng cũng hơi nóng đỏ lên, chỉ thoáng nhìn qua, cặp đùi mượt mà của nàng đã in dấu trong đầu, Trương Siêu Quần trong nhất thời chưa có kịp tiêu tan.
Nhìn thấy Trương Siêu Quần ôm Tuyết Băng công chúa đi đến, nữ tử mặc hồng y sửng sờ, sau đó vội vàng dùng xiêm y của mình che chắn lại rồi thản nhiên hỏi:
– Bẩm công chúa đây là…?
– Ưm.. chân của ta bị trật khớp, nên tên nô tài này ôm ta trở về, cẩu nô tài… còn không mau đem bản công chúa đến bên ghế dựa.
Tuyết Băng nhéo lấy trên tay của Trương Siêu Quần, lúc này mới khiến hắn phục hồi tinh thần lại.
– Vâng…
Trương Siêu Quần hiền lành ôm công chúa đặt ở trên mặt ghế dựa, sau đó nhìn chằm chằm nữ tử mới nhẹ giọng hỏi:
– Vậy cô nương có phải là Liễu Đào…
– Ngươi nhận thức ra ta sao?
Liễu Đào đôi mi khẽ nhíu lại, cử chỉ lộ ra một vài phần thành thục, so với các cô nương còn trẻ tuổi này, Liễu Đào lại là có một hơi thở, một phong thái khác với các cô nương trẻ kia không có, đó là hơi thở quyến rủ, lại càng tăng thêm thêm sự ma mị của nàng…
– Đã sớm nghe nói Liễu Đào cô nương sắc nước hương trời, hôm nay may mắn vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền a.
Trương Siêu Quần âm thầm tỉ mỉ từng chút một, như vậy thì mới có thể chinh phục được nàng sau này.
– Cẩu nô tài, ngươi còn không đuổi mau lui ra..
Tuyết Băng công chúa khó chịu khi nhìn thấy bộ dáng bỉ ổi của Trương Siêu Quần biểu hiện.
Trương Siêu Quần lúc đi ra ngoài, cũng không quên liếc nhìn thoáng qua Liễu Đào, chính hắn cũng không hiểu rõ, vì sao mỗi lần hắn muốn cưỡi lên Tuyết Băng công chúa, thì luôn luôn lại gặp trắc trở phá ngang, xem ra lần sau nhất định phải chuẩn bị thật đầy đủ tốt hơn.
Đi tới đi tới bên trong gian phòng của mình, hắn tính toán cũng xem như là thu hoạch phong phú, theo Cao tổng quản cùng Phương Anh Sơn đều đưa đến ngân phiếu tiền tài xa xỉ, còn đệ nhất danh kỹ Hoa Tuyết Vi, sau khi trở về lại làm một lần với Hoàng hậu, bất quá vừa nghĩ tới Hoàng hậu thì Trương Siêu Quần trong lòng lại hưng phấn, cử chỉ của nàng thật sự nhất chi, đoan trang, cho dù là lúc cùng hắn làm loại chuyện đó, trước sau gì cũng không chịu rên rỉ thành tiếng ra miệng, dù là hắn cưỡi làm nàng thật là thoải mái…
Đêm nay Trương Siêu Quần ngủ được rất là ngọt ngào, sớm mai giật mình thức dậy, còn chưa kịp ăn điểm tâm, thì Lệ phi đã phái người đến bảo hắn đi qua cung gặp nàng, Trương Siêu Quần không biết nàng tại sao lại tìm đến mình, nhưng vì nàng đang được Hoàng thượng cưng chìu, hắn cũng không có cách nào, đành phải đi theo tên tiểu thái giám đến tẩm cung của Lệ phi.
– Nô tài ra mắt Lệ phi nương nương.
Trương Siêu Quần vừa nhìn thấy Lệ phi vội vàng quỳ xuống bẩm báo.
– Đứng lên đi.
Lúc này Lệ phi đang ngồi ngay ngắn ở ghế dựa, khoát tay để cho người hầu đều lui ra bên ngoài:
– Siêu Quần… ngươi có biết ta muốn gặp ngươi là vì chuyện gì không?
– Nô tài không biết.
Trương Siêu Quần lắc đầu, cẩn thận nói:
– Kính xin nương nương cứ nói cho nô tài biết.
– Ta hiện giờ đã muốn nói cho Hoàng thượng giết chủ tử của ngươi.
Lệ phi trợn mắt hạnh nói:
– Ngươi không phải vẫn là luôn đối với chủ tử trung thành và tận tâm sao? Hiện tại ta muốn giết Mai phi, ngươi sẽ tính toán như thế nào đây này?
Trương Siêu Quần đầu óc lúc này nhanh chóng xoay chuyển, thỉnh thoảng liếc nhìn khuôn mặt Lệ phi biểu lộ, trong lòng âm thầm tính toán, nếu Lệ phi thật sự muốn giết Mai phi thì đã sớm động thủ, cũng không cần gọi mình lại đây để nói chuyện này, xem ra phía sau chuyện này, nhất định vẫn còn chuyện ẩn giấu khác.
– Nô tài trước đây vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Mai phi nương nương, hiện tại chủ tử gặp nạn, thì nô tài cũng chỉ sống lây lất tạm bợ để chờ đợi chủ tử..
Trương Siêu Quần làm như đại nghĩa lẫm liệt nói:
– Nếu Mai phi chủ tử thật sự gặp chuyện gì không hay xảy ra, nô tài nguyện ý vì chủ tử mà chôn cùng.
– Tốt, thật không nhìn ra, tên nô tài ngươi còn có chút lòng trung thành.
Lệ phi bỗng nhiên đứng lên, đi đến bên cạnh Trương Siêu Quần, nhẹ nhàng cúi người xuống kéo hắn đứng lên, trong lúc nàng khom lưng, ánh mắt của Trương Siêu Quần vẫn luôn trực câu câu nhìn chằm chằm bộ ngực của nàng, đang lộ ra trước ngực một cái yếm màu đỏ, đang đem đôi bầu vú no tròn che lắp ở bên trong, cái yếm làm bằng tơ lụa, tính chất mềm nhẵn như nước, màu sắc tươi đẹp sáng ngời, lúc này dán chặt lấy trên da thịt nàng, hiển lộ ra hình dàng hai viên thịt no tròn có hình dạng vểnh lên, không chút kiêng kỵ liền chui vào trong ánh mắt của hắn, làm cho Trương Siêu Quần thật là rất muốn đi xoa bóp vài cái.
– Nhưng ngươi yên tâm, do sự trung thành của ngươi lần này, ta sẽ vì ngươi mà chưa có giết người đâu.
– Cho nên bây giờ Lê phi nương nương muốn gì?
Sau khi đứng dậy, Trương Siêu Quần ánh mắt của hắn lại quét qua đôi bầu vú của nàng, nếu không phải là vì Hoàng thượng vẫn luôn sủng hạnh lấy nàng, Trương Siêu Quần thực hận không thể hiện tại liền ôm nàng ngã xuống dùng sức hành hạ, hắn cũng biết, lời nói này của Lệ phi nhất định là có dụng tâm kín đáo, nhìn bộ dáng của nàng, chắc hẳn là có việc gì yêu cầu đến mình.
– Vì sao người lại hỏi ta muốn gì..?
Lệ phi mỉm cười, đem hàm răng trắng đều của nàng lộ ra giữa đôi môi đỏ mọng vẽ bề ngoài càng thấy minh diễm.
Để lại một bình luận