Home » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Quy đầu dương vật chật vật xâm vào trong cửa hang động, vừa cắm vào trong, thì chạm vào một lớp màng mỏng mềm dẻo, Trương Siêu Quần có chút ngoài ý muốn dừng lại:

– Cô nương vẫn còn thật là xử nữ?

Hoa Tuyết Vi không hiểu nhìn hắn, sau đó gật đầu, hắn ôm chặt eo của nàng, dùng sức đâm quy đầu dương vật vào, Hoa Tuyết Vi cau chặt lông mày, hai chân trèo bám lấy bên hông Trương Siêu Quần, hai bàn chân bị đau hướng lên phía trên cong lên.

Lần đầu bị phá thân, Hoa Tuyết Vi cũng không có bị ra nhiều máu, vách thành âm đạo trơn mềm bọc lại chặt chẽ trên thân dương vật, khe thịt âm hộ phảng phất không cách nào thừa nhận dương vật vừa thô vừa to đâm vào nên cứ bị lõm xuống dưới, sau cơn đau Hoa Tuyết Vi đôi lông mày đã giãn ra, khuôn mặt căng thẳng dịu lại, sau đó đấy đưa tiếng rên nho nhỏ rất êm tai, hắn giờ mới đem hai chân trắng nõn của nàng gác lên ở trên vai, khiến cho cái âm hộ nâng cao lên, bày thành tư thế để dương vật dễ dàng hơn tiến vào âm đạo.

Hai chân Hoa Tuyết Vi trắng nuột đáng yêu nhếch lên, cái mông đít rất tròn toàn bộ bộc lộ ra ra, hai mép nhỏ âm hộ như hợp cùng một chỗ, chính giữa cắm một cây thịt vừa thô vừa to, theo động tác dương vật rút ra đút vào, hai mép nhỏ tùy theo trở mình cuộn vào nhảy ra, lúc khép lại bạch nhuyễn như tuyết, lúc mở ra mật thịt một mảnh đỏ hồng, dương vật chọc vào ở bên trong hang động, tựa như cắm ở một mảnh thịt non mềm tràn ngập co dãn, mỗi một cái nhấn dương vật sâu vào, đều làm cho mật huyệt bị nhét đầy.

Hoa Tuyết Vi hai tay bắt lấy thành cái bàn, mủi chân kéo căng, thẳng tắp, theo chuyển động Trương Siêu Quần, thân thể uyển chuyển của nàng với hai bầu vú ở trước ngực lay động, tới lui lắc lư thành một vòng xoay tròn như bất tận, Trương Siêu Quần cầm chặt hai chân Hoa Tuyết Vi, giống như một kỵ sĩ tại trên thảo nguyên bao la bát ngát tung hoành ngang dọc trên một con ngựa cái tuyết trắng xinh đẹp.

Dương vật hắn rút ra đút vào nhiều lần, cử động càng lúc càng nhanh, cảm giác nhột ngứa mỗi lúc một mãnh liệt, khiến cho Hoa Tuyết Vi kìm lòng không được giãy dụa eo thon, làm động tác như vậy nàng muốn bên trong âm đạo của mình cùng dương vật phát sinh ra thêm ma sát, để giải quyết tận sâu bên trong âm đạo cơn ngứa, theo động tác của nàng, thì thấy đã dần dần bị mất phương hướng.

– Ưm… um… um…

Hoa Tuyết Vi nhíu lại hai hàng lông mày, khi thì cắn môi nhẫn nại, khi thì há miệng yêu kiều rên rỉ, khiến cho người phân biệt không rõ là thoải mái hay là thống khổ, đôi mắt tan rã mờ sương, mê ly thần sắc cùng cái mông vặn vẹo càng thêm động lòng người, Trương Siêu Quần đã nhìn ra nên thế công lại càng mạnh hơn, nàng cũng lần đầu tiên nếm đến dương vật xâm nhập âm đạo ngon ngọt, cặp đùi gắt gao kẹp lấy trên thân hắn, để dương vật càng đâm sâu vào, từ âm hạch sung huyết truyền đến từng cơn bạo tạc sướng khoái, Hoa Tuyết Vi cảm giác mình sắp nay lên mây rồi, vách thành âm đạo từng hồi co rút, đại lượng dịch nhờn đã theo bên trong chảy ra bên ngoài cửa miệng âm đạo.

Trương Siêu Quần cảm giác trong mật huyệt của nàng đã một hồi co rút vào, quy đầu dương vật đón lấy một cỗ âm tinh từ bên trong cổ tử cung toát ra, hắn biết Hoa Tuyết Vi đã đạt tới cực hạn của cơn cao trào, rốt cuộc cũng khống chế không nổi chính mình, lúc này quy đầu của hắn đính vào thật sâu ở chỗ sâu trong cổ miệng tử cung nhỏ hẹp Hoa Tuyết Vi, liều mạng địa đẩy động đè ép, cuối cùng thì tinh dịch như núi lửa bộc phát, đem một cỗ nồng đậm cuồn cuộn bắn thẳng nhập vào sâu trong tử cung của nàng.

Tâm trí một hồi tà ác xúc động phun lên, chính hắn phảng phất biến thành một đầu hung mãnh cự thú hồng hoang, hắn dùng dương vật tráng kiện chinh phục lấy thân thể của nữ nhân đang nằm bên dưới, trong lúc xuất tinh Trương Siêu Quần vẫn không có dừng lại động tác, ngược lại càng dùng sức, tinh dịch hòa với những giọt máu hồng của màng trinh theo từ bên trong âm đạo non mềm trào ra chảy xuống bên ngoài… Thẳng đến khi Hoa Tuyết Vi nhéo mạnh ở cánh tay của Trương Siêu Quần, hắn bị đau thì sự xúc động tà ác kia mới từ tâm trí đột nhiên biến mất, chậm rãi khôi phục thần trí, vừa rồi trong nháy mắt đó, phảng phất có một linh hồn tà ác chiếm cứ thân thể của hắn…

Sau khi Trương Siêu Quần coi như là xong chuyện, Hoa Tuyết Vi vội vàng thoát khỏi mặt bàn, sau đó đem y phục của mình lần lượt mặc vào, rồi nhìn Trương Siêu Quần:

– Hiện tại tiểu nữ đã là người của công tử, công tử định khi nào thì mang tiểu nữ về nhà?

– Tốt, bất quá có một chút ta muốn nói rõ với nàng, nhà của ta ở trong hoàng cung, nàng bây giờ còn muốn đi với ta không?

Trương Siêu Quần hài lòng mặc vào y phục của mình, nhìn thấy Hoa Tuyết Vi khuôn mặt đỏ ửng vẫn còn chưa có thối lui, càng làm cho hắn thêm yêu thích.

– Vậy công tử… tính sắp xếp tiểu nữ như thế nào?

Hoa Tuyết Vi thắt chặt lại xiêm y của mình, xấu hổ đỏ mặt, nhẹ thấp giọng hỏi.

– Như vậy đi, ta chỗ này có chút ngân lượng, trước mắt nàng mua một gian phòng ở, hãy yên tâm, ta sẽ thường xuyên trở về thăm nàng.

Trương Siêu Quần đem xấp ngân phiếu ra, suy nghĩ một chút thì hắn để lại một nữa cho Hoa Tuyết Vi.

– Vậy còn công tử? Công tử sẽ còn đến gặp tiểu nữ không?

Sau khi thân xác bị Trương Siêu Quần chinh phục, Hoa Tuyết Vi trong thâm tâm đã tự nói với mình, cả đời này nàng đã dính liền với hắn rồi..

– Đương nhiên sẽ còn trở lại gặp nàng, nàng cứ cầm trước số ngân phiếu này lo sắp xếp, ta bây giờ còn phải đi đến phủ đô đốc một chuyến.

Trương Siêu Quần định phải đi, nhưng lại nghĩ tới, vạn nhất về sau mình không biết Hoa Tuyết Vi ở chỗ nào thì sao? Dù sao một nữ nhân như nàng, cũng không dễ tìm, đồng thời hàng cũng đã làm cho hắn động tâm, vì thế quay lại, cùng đi với Hoa Tuyết Vi tìm mua một gian phòng ở, lại cho tú bà một ít ngân phiếu, xem như là chuộc thân cho Hoa Tuyết Vi.

Tất cả mọi chuyện đều làm xong, Trương Siêu Quần nhớ kỹ nơi ở của Hoa Tuyết Vi, sau đó cùng nàng tạm biệt, Hoa Tuyết Vi đối cái này tướng mạo của hắn cũng ghi tạc vào trái tim, nàng biết về sau hắn nhất định sẽ trở về tìm đến nàng đấy, trong giây khắc hắn xâm nhập vào thân thể của nàng, thì nàng đã biết rằng suốt đời này là người của hắn rồi.

Trương Siêu Quần rời khỏi Hoa Tuyết Vi đi đến phủ đô đốc.
Lúc gặp được Phương Anh Sơn, Trương Siêu Quần mỉm cười nói:

– Trước tiên nô tài xin chúc mừng ngài vinh tọa chức vị đô đốc.

– Không biết ngươi là…?

Phương Anh Sơn chưa biết thân phận của Trương Siêu Quần, cũng không dám làm càn, giơ tay lên hỏi.

– Nô tai ở trong cung chỉ là một thái giám.

Trương Siêu Quần một bộ gian xảo nói:

– Lần này tới nơi này chính là muốn chúc mừng Phương đô đốc đấy.

– Cũng sẽ không đơn giản tự nhiên đến chúc mừng ta như vậy, có lời gì công công cứ việc nói thẳng đi.

Phương Anh Sơn cười nhạt.

– À… thật ra thì cũng có một chút việc.

Trương Siêu Quần đi tới bên cạnh Phương Anh Sơn, sau đó nhìn xung quanh quan sát, Phương Anh Sơn hiểu là Trương Siêu Quần nhìn bốn phía, đó là không muốn có mặt người khác, nhưng Phương Anh Sơn lại thật không ngờ Trương Siêu Quần chính là đang xem trong phủ của Phương Anh Sơn, có nữ nhân nào xinh đẹp hay không, cuối cùng thì vẫn thấy được một người, đó là nữ nhi của Phương Anh Sơn.

Đang cùng Phương Anh Sơn nói chuyện, ánh mắt của Trương Siêu Quần thoáng nhìn con gái của Phương Anh Sơn đang ở ngoài cửa, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, ăn mặc quần áo vô cùng khéo, dáng vẻ mềm mại uyển chuyển, mặc một chiếc áo gấm lụa màu tím, một chiếc váy màu xanh nước, cũng không nhiều trang sức lắm, mái tóc đen tuyền, mắt tựa thu thủy, môi đỏ thẫm, mắt hạnh mũi quỳnh, tựa như một đóa tịnh liên mềm mại trồi lên mặt nước, thanh thuần xinh đẹp tuyệt trần, khiến người trìu mến.

Trương Siêu Quần ánh mắt vẫn nhìn phía trước, chằm chằm nhìn cái mông no tròn dưới eo nàng, bộ pháp có một chút xíu chuyển động, nhẹ nhàng duyên dáng vặn vẹo, cái mông tươi tốt kia đong đưa trái phải, lay động sinh hoa, trong đầu tiểu tử này liền nghĩ tới bên trong lớp váy là cái âm hộ non mềm co dãn, trong mắt hắn hiện ra thần sắc cực kỳ cổ quái.

– Công công, ngươi đến phủ đô đốc ta đến tột cùng là có chuyện gì đây này?

Phương Anh Sơn vừa thấy ánh mắt của Trương Siêu Quần trực câu câu nhìn nữ nhi mình chằm chằm, vội vàng hỏi.

– Ưm… suýt chút nữa đem chuyện đại sự quên, nô tài nghĩ ngài mới tiếp nhận chức vị đô đốc thì cũng nên biết, vị trí vẫn chưa có vững chắc, rõ ràng, hiện tại là có bao nhiêu người đối với vị trí của đô đốc thèm nhỏ nước dãi..

Trương Siêu Quần nói tới đây, nhìn thẳng Phương Anh Sơn.

– Ta đang lắng nghe lời của công công…

Phương Anh Sơn làm sao lại không biết tình cảnh của mình, nghe Trương Siêu Quần vừa nói, trong lòng hắn hơi có chút sở động.

– Nô tài tin rằng Phương đô đốc nhất định là hiểu, bây giờ có thể bảo trụ vị trí của ngài thì cũng chỉ có hoàng thượng, nếu hoàng thượng che chở cho ngài, ai cũng đều không dám nói một lời gì rồi, mà có thể ra mặt nói tốt ngài với hoàng thượng bây giờ cũng chỉ là có một người…

Trương Siêu Quần mỉm cười ngừng lại.

– Người mà công công nói có phải là là Cao tổng quản?

Phương Anh Sơn sau khi suy nghĩ thì thấy sự thật đúng chính là như vậy, nếu Cao tổng quản tại trước mặt của hoàng thượng dèm pha mình thì coi như là mình có làm gì đi nữa thì cũng là uổng công, tuy rằng lão ta từng hãm hại nhà của mình, nhưng là hiện tại quyền thế của mình vẫn chưa ổn định, thì lúc này Cao tổng quản là trợ thủ tốt nhất của mình:

– Vấn đề là trước đây ta và Cao tổng quản có tồn tại một ít khúc mắc, không biết công công có nguyện ý giúp ta chuyện này.

– Được rồi.

Trương Siêu Quần làm ra vẻ bất đắc dĩ nói:

– Nô tài cùng với Cao tổng quản rất quen thuộc, có thể nói giúp giùm cho đô đốc ít chuyện đấy.

– Vậy là tốt rồi, hy vọng ngươi có thể chuyển cáo đến Cao tổng quản, ta rất có thành ý muốn cùng Cao tổng quản hợp tác.

Nói xong, Phương Anh Sơn liền gọi quản gia của mình đến gần, ở bên tai của quản gia nhẹ giọng nói vài câu, lão quản gia liền vội đi ra ngoài, không lâu sau trở về đem một cái túi đưa cho Phương Anh Sơn:

– Công công, đây là một chút tâm ý của ta đối với Cao tổng quản, hy vọng Cao tổng quản có thể ở trước mặt của hoàng thượng nói tốt vài câu giùm cho ta..

Trương Siêu Quần tiếp nhận cái túi, nâng nhẹ cánh tay ước lượng một chút, không cần đoán ra cũng biết bên trong là vàng bạc trân bảo.

Lúc đi ra, Trương Siêu Quần vẫn không quên, hỏi thăm Phương Anh Sơn về nữ nhân vừa rồi ở trước cửa kia là ai, vì nghĩ rằng hắn chỉ là một thái giám, nên cũng không thể đối với mình làm thế nào, Phương Anh Sơn không có giấu diếm, liền nói về nữ nhi của mình cho Trương Siêu Quần biết.

Trương Siêu Quần sau khi hồi cung, cũng không có vội tới phủ của Cao tổng quản, mà là quay về gian phòng của mình, lấy ra số ngân phiếu còn dư lại mà Cao tổng quản đưa cho mình cùng với cái túi Phương Anh Sơn bảo mình mang về đưa cho Cao tổng quản, những thứ này đều là giữ lại, về sau biết đâu có lúc cần sử dụng, hắn hiện tại phải tích lũy tài phú, làm xong mọi chuyện thì mới đi gặp Cao tổng quản, vừa nhìn thấy Cao tổng quản, Trương Siêu Quần liền trầm mặt xuống.

– Như thế nào rồi? Đô đốc Phương Anh Sơn không đáp ứng?

Nhìn thấy nét mặt của Trương Siêu Quần, trong lòng Cao tổng quản liền chìm hết một nửa.

– Cũng không phải là không được, chỉ là trong lòng của hắn rất là tham ngân lượng..

Trương Siêu Quần ra vẻ khó khăn nói:

– Đô đốc Phương Anh Sơn này dạ dày không có nhỏ đâu.

– Cái gì? Hắn chẳng những đã không đưa cho bản tổng quản tiền bạc, mà ngược lại còn muốn ta đưa cho hắn vàng bạc? Hắn có phải là điên rồi hay không vậy.

Vừa nghe lời này, Cao tổng quản lập tức nổi trận lôi đình.

– Cao tổng quản, cũng không thể nói như vậy, dù sao hiện tại Phương Anh Sơn là đô đốc đương triều, hắn trông coi đại sự thiên hạ, trước mắt chúng ta chịu thiệt một chút, tương lai về sau hắn sẽ chiếu cố giúp chúng ta rất lớn đấy, hơn nữa bây giờ các đại thần trong triều đều không có cùng phe cánh với Cao tổng quản, vị trí về sau của ngài thật sự cũng không tốt lắm, nếu các đại thần liên hợp tấu lên hoàng thượng muốn buộc tội ngài, không phải tất cả cố gắng chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc sao? Cho dù hoàng thượng sủng ái tổng quản, nhưng cũng sẽ không vì một mình tổng quản mà ra mặt xích mích cùng tất cả cả văn võ triều đình…

Trương Siêu Quần mỉm cười thản nhiên nói.

– Ngươi nói cũng đúng, xem ra buộc phải lôi kéo Phương Anh Sơn về cùng, chỗ này còn có một chút ngân phiếu, ngươi cầm lấy, khi nào xuất cung, đưa qua cho hắn.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)