Home » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4

Một tên ăn mặc lối quan quân trong đám lính Nguyên, phi ngựa tiến tới, tay y vẫn còn ôm một thiếu nữ, có vẻ say sưa, mồm cười ha hả và đáp:

– Tên tử tù này không muốn sống nữa chắc? Mi gan to thực, dám can thiệp đến việc của quan lớn này sao?

Ðại hán lạnh lùng nói tiếp:

– Ðạo tặc nổi lên khắp thiên hạ đều do tụi chúng bây không thương xót dân chúng mà gây nên cả. Ngươi khôn hồn mau nghe lệnh ta, thả ngay những phụ nữ này đi.

Tên quan quân ấy thấy đại hán nọ nói cứng rắn như vậy, y liền đưa mắt ngắm nhìn những người ngồi hóng mát dưới bóng cây, trong lòng hơi ngạc nhiên và nghĩ thầm:

– Dân chúng thường, hễ thấy quan binh là đã trốn tránh rồi, sao bọn người này lại dám táo gan can thiệp của quan quân như thế.

Nghĩ tới đó y vừa đưa mắt nhìn tới chàng thiếu niên công tử kia, thấy hai hạt minh châu to bằng hai trái long nhãn đính trên khăn cột trên đầu, y liền nổi lòng tham, cả cười một hồi rồi nói tiếp:

– Tướng công thỏ non kia, hãy theo quan lớn đi, thể nào nhà ngươi cũng được hưởng phúc muôn đời.

Nói xong y thúc ngựa tới trước mặt chàng công tử nọ.

Xa xa Trương Siêu Quần không khỏi buồn cười, tên cẩu quan này chán sống, bọ hung xuống hầm cầu, y thấy Triệu Mẫn vẻ mặt ôn hoà nên đã nhận lấy một sai lầm không gì có thể cứu vãn cho tính mạng y nữa.
Triệu Mẫn đang tươi cười, bỗng thấy tên quan quân vô lễ như vậy, liền xếch ngược đôi lông mày thanh tú lên và lớn tiếng nói:

– Ðừng để một tên nào sống sót.

Triệu Mẫn vừa nói dứt lời, thì đã có một mũi tên bắn xuyên qua ngực tên quan quân nọ liền.

Lúc ấy Siêu Quần mới thấy người bắn tên đó là người mặc đồ đi săn, đứng bên cạnh nàng, cứ xem cách bắn tên nhanh và mạnh như vậy, y phải là một tay cao thủ hạng nhất trong võ lâm chứ không phải là một tay tầm thường.

Tên quan quân nọ không kêu được nửa tiếng đã té xuống chân ngựa, tay y vẫn còn ôm thiếu nữ, tiếp theo đó tám tên mặc đồ săn kia giương cung lên bắn, phát tên nào cũng trúng một tên lính Nguyên, bọn lính Nguyên kia thấy vậy, giật mình kinh hãi, vội ra lệnh giương cung bắn trả lại.

Tám người mặc đồ săn đều phi thân lên ngựa, vừa phóng tới vừa giương cung bắn, chỉ trong giây lát, chúng đã bắn chết hơn ba mươi tên lính Nguyên rồi, còn những tên lính khác, thấy tình thế nguy cấp như vậy, vội rủ nhau, bỏ lại bọn phụ nữ đó mà quay ngựa chạy luôn, tám người mặc đồ săn cũng phóng ngựa đuổi theo, ngựa của họ đều là thần mã, nên không bao lâu họ đã đuổi kịp bọn lính Nguyên và giương cung lên bắn, loạt tên nào là có tám tên lính Nguyên chết ngay loạt đó.

Vì vậy bọn họ đuổi không tới một dặm là đã giết sạch bọn lính Mông Cổ.

Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu hoa mắt thần mê, kêu to thống khoái, Dương Tiêu mỉm cười nói:

– Nếu tám người này gia nhập Minh giáo chúng ta, cùng đánh giặc Thát Đát, nhất định đây sẽ là tám gã dũng sĩ tuyệt vời.

Vi Nhất Tiếu liên tục gật đầu, hai người nhìn về hướng Trương Siêu Quần, thấy hắn mỉm cười, không nói lời nào, có vẻ rất là bí hiểm.

Triệu Mẫn đã nhảy lên lưng ngựa chẩn bị phóng đi, nàng ra hiệu lệnh trong nháy mắt đã diệt 50 tên quan binh Mông Cổ, nhẹ nhàng giống như ăn bữa cơm bình thường vậy, không có chút gì mà bận tâm.

Vi Nhất Tiếu thấy bọn họ sắp rời đi, kêu lên:

– Uy… Chậm đã, chúng ta có lời muốn hỏi ngươi!

Triệu Mẫn kia không thèm quan tâm đến tiếng kêu của Vi Nhất Tiếu, cùng với tám gã săn bắn vây quanh đã đi rất xa, không hề quay đầu lại nhìn nhóm Trương Siêu Quần.

Vi Nhất Tiếu thấy Triệu Mẫn đi rồi, quay đầu hướng Trương Siêu Quần nói:

– Giáo chủ, có đuổi theo bọn họ không vậy?

Trương Siêu Quần cũng biết, nàng nếu đã xuất diện lộ đầu, kế tiếp sẽ không còn cần mình quan tâm, chỉ là chờ có cơ hội, nên lắc đầu, nói:

– Không cần..

Dương Tiêu lẩm bẩm:

– Người này là nữ cải nam trang, lại mang theo Ỷ Thiên kiếm, chẳng lẽ đúng là kẻ đã chủ mưu tấn công cướp bóc lục đại phái hay sao?

Vi Nhất Tiếu cả kinh nói:

– Chàng công tử kia là nữ nhân sao?

Vi Nhất Tiếu cả đời ít cùng nữ tử giao tiếp, luận về nhãn lực, đương nhiên nhiên là không sao sánh bằng với Dương Tiêu soái ca rồi.

Trương Siêu Quần cùng Dương Tiêu nhìn nhau cười, Trương Siêu Quần nói:

– Công phu tám cung thủ cưỡi ngựa kia, các ngươi thấy thế nào?

Dương Tiêu khen:

– Chàng công tử nọ rõ ràng là nữ cải nam trang, còn tám tay cao thủ ăn mặc đồ săn kia đối với nàng rất cung kính, tiễn pháp của tám người đó thần diệu như vậy, họ không giống bất cứ một nhân vật nào ở Trung Nguyên cả.

Vi Nhất Tiếu gật đầu, hỏi lại:

– Giáo chủ cảm thấy như thế nào?

Trương Siêu Quần ha ha cười, nói:

– Những người này, tuy rằng ta cũng không nhận thức, nhưng có dự cảm, bọn họ còn có thể tìm tới gặp chúng ta…

Chiều tối ngày hôm đó, nhóm người Trương Siêu Quần đã đi qua Vĩnh Ðằng rồi, còn định thúc ngựa để tới Giang Thành Tử nghỉ ngơi.

Mọi người đang đi bỗng nghe thấy có tiếng vó ngựa ở đằng xa vọng tới, giây phút sau đã thấy có hai người sát cánh nhau chạy đến, họ chạy được mấy chục trượng liền nhảy xuống đất, dắt ngựa đứng sang bên đường chờ đợi, thái độ của họ rất cung kính, mọi người định thần nhìn kỹ, thấy hai người đó ăn mặc lối đi săn và nhận ra họ chính là người trong bọn đã giết quân Mông Cổ bữa nọ.

Trương Siêu Quần xả cương ngựa, chậm lại tốc độ, ha hả cười nói:

– Các ngươi xem, những người này đến đây, ta đoán chừng sẽ nói cái gì ngưỡng mộ chúng ta, sau đó sẽ mời chúng ta đến nơi nào đó uống rượu..

Vi Nhất Tiếu mỉm cười, nói:

– Cũng chưa chắc đâu..

Trương Siêu Quần cười nói:

– Ngươi không tin, cứ chờ xem đi.

Hai người nọ đi tới trước mặt Trương Siêu Quần trước mặt, khom mình hành lễ, một người cao giọng nói:

– Tệ trang chủ chúng tôi ngưỡng mộ Trương giáo chủ của Minh Giáo là người nhân hậu và trọng nghĩa hào hiệp lại rất anh hùng, nên mới sai tiểu nhân tới đây mời hai vị đến tệ trang nghỉ ngơi, để tỏ lòng kính ngưỡng.

Trương Siêu Quần quay đầu lại nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Vi Nhất Tiếu rồi hoàn lễ nói:

– Chúng tôi không dám! Xin cho biết cao tính, quý danh của tệ trang chủ để xưng hô như thế nào?

Người nọ nói:

– Tệ trang chủ chúng tôi họ Triệu, còn khuê danh thì chúng tôi không dám tự tiện thưa cùng.

Ba người sớm đã biết công tử nọ là nữ tử, nghe y thẳng nhận công tử là nữ cải nam trang, thật cũng là thẳng thắn thành khẩn.

Trương Siêu Quần cười nói:

– Ngày hôm trước ta thấy thần tiễn của chư vị diệt quân Nguyên, tại hạ đã thích mắt cực kỳ, không biết khi nào thì có dịp gặp lại, để cùng chém giết thêm nhiều quân Nguyên một chút, tại hạ sẽ đi theo chủ tử chư vị hầu vài ba chén rượu.

Kia hai người sắc mặt khẽ biến đỗi, một người nói:

– Trương giáo chủ quá tán thưởng, bất quá tiểu nhân cũng biết khả năng không đủ để lọt vào pháp nhãn các vị anh hùng, hôm nay sẵn dịp đi ngang qua đây, xin phụng bồi vài chén rượu nhạt, tán gẫu tận tình địa chủ.

Trương Siêu Quần thấy bọn họ lúng túng, trong lòng đại sướng, hai người này, đều là người của Nguyên triều, người một nhà giết người một nhà, cũng thật sự là đã nghiền cực kỳ, nói móc được vài câu, làm sao mà trong lòng không thoải mái chứ?

– Cũng không cần thiết đâu, ta với tệ tranh chủ của các vị không quen biết, huống hồ nam nữ hữu biệt, không tiện quấy rầy, trừ phi…

Siêu Quần ra vẻ trầm ngâm.

Người nọ vội hỏi nói:

– Trương giáo chủ, trừ phi cái gì?

Siêu Quần ha ha cười, nói:

– Trừ phi tiểu thư các vị tự mình đến mời, bằng không cũng đừng đến gặp nữa, Minh giáo chúng ta với các ngươi cũng không chung một con đường, cho nên chẳng cần gặp mặt.

Người nọ mặt xám như tro tàn, ngượng ngùng ngơ ngẩn tại chỗ, Trương Siêu Quần cất cao giọng nói tiếp:

– Thôi… chúng ta đi! Chúng ta đang còn phải đi kiếm ai đã bắt phần lớn người của chúng ta, nếu không phải là bằng hữu, xin đừng mời rượu thịt..

Trương Siêu Quần giơ roi thúc ngựa, hai người bên cạnh theo sau phóng nhanh.

Đi ra không xa, Dương Tiêu đuổi kịp, hỏi:
– Giáo chủ, chẳng lẽ lục đại phái là bị họ Triệu kia bắt đi đi sao?

Trương Siêu Quần cười nói:

– Dương tả sứ quả nhiên thông minh, bị ngươi đoán ra rồi.

Vi Nhất Tiếu ngạc nhiên nói:

– Giáo chủ như thế nào mà biết chắc là do nàng làm?

Trương Siêu Quần liếc mắt nhìn Vi Nhất Tiếu nói:

– Vi huynh đệ, ngươi khinh công tuy là thiên hạ vô song, nhưng không thông thấu sự tình như Dương tả sứ, ngươi ngẫm lại đi, họ Triệu này cố ý ở trước mặt chúng ta khoe ra Ỷ Thiên kiếm, đó là vì sao?

Vi Nhất Tiếu nói:

– Đó là… vì muốn chúng ta chú ý đến.

Trương Siêu Quần gật đầu nói:

– Không tệ, Ỷ Thiên kiếm đâu phải là cây trâm cài tóc của cô nương mà giữa thiên hạ lai mang nhỡn nhơ như thế, cô nương này tùy tiện mang theo trên người, không dụ dỗ chúng ta, thì còn vì cái gì? Bọn họ đã sớm biết thân phận chúng ta, lại mời chúng ta làm khách, chẳng lẽ là hảo tâm sao? Chỉ sợ là đã sắp xếp trước mọi chuyện, ung dung chỉ chờ chúng ta lọt bẫy, ta vì sao phải mắc mưu?

Vi Nhất Tiếu liên tục gật đầu, Siêu Quần nói một câu, y liền gật đầu một cái, nói xong lời cuối cùng, y liền khen:

– Giáo chủ, thành thật nói, ban đầu tôi cũng chưa hoàn toàn phục giáo chủ, ngươi tuổi còn trẻ, bất quá chỉ là võ công có cao chút mà thôi, đối với Minh giáo chúng tôi có đại ân, bằng không thì tôi đã sớm phản đối, nhưng hiện nay ha ha.. Vi Nhất Tiếu này thật là nể phục ngươi.

Trương Siêu Quần thấy hắn khen mình, cười ha ha, nói:

– Vi huynh đệ, Dương huynh đệ… chúng ta cũng như là người một nhà, không nói hai lời, tôn chỉ của Minh giáo là gì, Trương Siêu Quần ta sẽ hướng về tôn chỉ đó, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, đoàn kết với anh hùng thiên hạ, hy vọng có một ngày, chúng ta có thể đem Nguyên triều đuổi ra khỏi Trung Nguyên, để cho thiên hạ dân chúng thanh bình, không để cho ngoại tộc khi nhục!

Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu hai mắt sáng ngời, thần tình kích động, Dương Tiêu nói:

– Giáo chủ, Dương Tiêu thề sống chết trung thành với giáo chủ!

Vi Nhất Tiếu cũng nói:

– Xông pha khói lửa dù có chết Vi Nhất Tiếu cũng không chối từ, giáo chủ chỉ đâu, thì tôi sẽ đánh đó!

Trương Siêu Quần chí khí trào dâng, cất cao giọng nói:

– Đều là huynh đệ, đừng nói cài gì chết hay không chết, Trương Siêu Quần này còn một ngày ở trong Minh giáo, sẽ không thể để ai chết được, tất cả cùng nhau mà sống, có một ngày Minh giáo có thể thực hiện mục tiêu này!

Bỗng nhiên hắn lại nói tiếp một câu:

– Ta cũng hy vọng tương lai sau này khi mang theo các phu nhân đi ra du sơn ngoạn thủy, không có sợ gặp phải nguy hiểm, lại nửa đường vòng vèo quay trở về…

Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu nhìn nhau mỉm cười.

Đi được hơn một dặm đường, mọi người lại thấy có hai người nữa chạy đến nghênh đón, hai người đó cũng ở đàng xa, xuống ngựa đợi chờ, phía trước lại có hai người bay nhanh mà đến, rất xa liền xuống ngựa, cũng là nhân vật trong bát hùng kia.

Thấy Trương Siêu Quần ba người, đồng thời tiến lên đây mời, Trương Siêu Quần không để ý tới, mọi người lại đi được hơn một dặm đường nữa, bốn người cuối cùng của bát hùng cũng xuất hiện nghênh đón.

Trương Siêu Quần nhíu mày, nói:

– Triệu cô nương một lòng mời như thế, Trương Siêu Quần trước xin tạ ơn qua, các ngươi đi phía trước dẫn đường đi!

Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu thấy hắn thay đổi chủ ý, cảm thấy vị giáo chủ tuổi này thâm sâu không lường được, khó mà có thể nắm lấy ý của hắn.

Lúc này, Trương Siêu Quần mới sử dụng truyền âm nhập mật nói với hai người:

– Tới nơi của bọn họ, mọi việc hành sự đều phải tùy theo hoàn cảnh.

Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu đồng loạt gật đầu.

Mọi người lại tách khỏi con đường lộ, đi theo một con đường lót đá xanh, tiến thẳng tới một trang viện lớn, chung quanh trang viện có con sông nhỏ bao quanh, trên bờ sông có trồng rất nhiều dương liễu, ở đất Cam lương này mà thấy một trang viện có cảnh sắc như Giang Nam, mọi người đều thấy cảnh đẹp vô cùng.

Cửa sơn trang mở rộng, cầu treo thả xuống, Triệu tiểu thư vẫn mặc nam trang đứng trước cửa nghênh đón, Trương Siêu Quần đây là lần thứ hai nhìn thấy nàng, lần đầu tiên khi, bởi vì khoảng cách khá xa, chỉ nhìn thấy da thịt tuyết trắng, dáng người yểu điệu, bây giờ gần gũi quan sát, nhịp tim không khỏi bị kiềm hãm, Lão Thiên ạ… tác giả Kim Dung cũng là quá phận, chẳng lẽ dưới ngòi bút của ông sẽ không có một ai xấu sao? Tất cả các nàng đều là tuyệt sắc giai nhân, đều là vưu vật của thế gian này.

Chu Chỉ Nhược giống như đóa bách hợp thanh thuần, Tiểu Chiêu xinh đẹp như thủy tiên tươi mát, Chu Cửu Chân kiều diễm như đinh hương, Võ Thanh Anh dịu dàng như hoa tường vi, Kỷ Yên Nhiên quyến rũ như uất kim hương, Tiểu Long nữ là đóa hoa sen thoát tục, Đại ỷ Ti là mẫu đơn khuynh quốc khuynh thành…

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 4


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)