Phần 118
Xuống xe trống chân, bỏ mũ quay lại nhìn thì đám kia im hết, vài giây thì Ly lên tiếng.
– Hai thiệt hả? Nay nhìn hai… ,
– Hả?
– Đẹp trai ý.
– Chắc mọi ngày xấu.
– Nhưng đẹp hơn mọi ngày.
– Bình thường.
– Hay là hai để ý cô nào?
– Sao?
– Nay có Ngân mới này, hay là….. Mặt gian éo tả.
– Trật tự này. 1…..
– Xí, hai bắt nạt hoài à.
Thêm lát ngồi trò chuyện thì cũng đủ mặt. Chuẩn bị vào màn ăn sáng.
– Bữa sáng của hai đâu Ly?
– Haiiiiiiiiiii. Xong ôm tay lắc lắc.
– Hiểu, hiểu mà.
– Thì ra ăn ngoài này với mọi người á hai. Chứ Ngân nấu ăn cũng giỏi thật mà, thua hai chút thôi.
Ăn xong ra chuẩn bị bắt đầu cuộc vui.
– Ai đội Ly, qua hết đây. Đội mình đội A, đạn đỏ nha.
Bắt đầu ổn định lại, bên Ly 18 người, tôi vẫn ở ngoài, nhưng đếm lại. 18 – 19
– Hai qua đội em đi.
– Không, hai chịu
– Hứ, mà Ngân nữa, qua đội chị.
– Em không thích, lát không nương tay đâu.
Ly xụ mặt.
– Vậy chúng ta một đội. Nhỏ Ngân nói với bên này.
-….. Không ai phản đối.
– Đội mình màu Vàng nhé. Đội B. Ngân
– Vậy hai đội ai?
– Hai đội hai. 18 – 18 – 1
– P lại chơi trội à, nhưng không như đấu võ đâu.
– Tôi thích một mình thôi. Đạn lam, đội C.
– Vậy hai sẽ biết sựu lợi hại của bọn em.
– Hai chịu được, thôi vào trước nha.
Cái vui là tôi có xem qua là trong khu này bên nhà chủ có để dải rác khắp những quả bong bóng sơn (bom sơn). Nên tôi vào trước cũng là lợi thế đi gom thêm vũ khí, sắp xếp xong ở một vị trí khá đẹp rồi ngời chờ.
Quả nhiên mấy phút sau đã có người cuất hiện vào tầm bắn, Ly này, nhưng chắc là không đi một mình nên tôi chờ tiếp.
– Haiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.
– Hai đâu rồi hai?
– Haiiiii, Ly không bắn hai đâu á.
Tôi cũng tin là Ly sẽ không bắn tôi, nhưng còn đám đi sau đang núp trong lô cốt kia thì không chắc. Nhưng đám ấy còn hơn cả mông đợi với tôi. Trên thành lô cốt, 5 quả bóng xếp dọc trên tường một hành thẳng về hướng tôi. Và như đã nói, tôi bắn súng hơi không phải là kém nên súng sơn cũng chả làm khó tôi lắm. 5 Quả nổ văng xuống dưới, cộng thêm 3 quả tôi ném vào tặng thêm.
Chắc chả ai bị sao đâu, nghe reo vui vãi ra ở trong đấy luôn.
Ly cũng nghe tiến hét, dừng lại nhìn đồng đội, tôi cũng từ từ đứng ra. Tung tung quả bóng nước trong tay.
– Ly hả? Hai này
– Hai. Hai thương Ly nhất mà.
– Ừ, thương lắm luôn.
– Hai nè, Ly tìm xem hai sao không thôi.
– Ừm. Hờ hờ
– Haiiiiiiiiii. Chạy đi đ……. Á. Hu hu. Ly nhanh sao bằng tôi, chưa kịp ngắm xong thì quả bóng sơn đã đập vào tường và văng gần đủ vào người Ly.
Ly buông súng đứng dậm chân bình bịch xuống nền.
– Giết hắn. Lan với lượng sơn từ đầu xuống tới gót chân khi vừa ra khỏi khu góc thắt.
Rồi lần lượt cả đám kia xuất hiện với “sắc màu sặc sỡ”.
Đám này ư? Muỗi, tôi thừa bình tĩnh để…. Quay người rồi vận dụng kế thứ 35+1 biến ngay trong vòng một nốt nhạc.
Chắc số mình hên thôi, đang chạy thì thấy phía trước có vài bóng người nên nhanh chóng núp sang bên.
Cảnh hay đã đến, hai bên kia đụng độ.
Đạn bay như mưa, người đổ như dạ, tiếng hô tiếng hét vang trời. Đùa cảnh đấy chắc trong phim. @@ Còn ở đây là cảnh một bên diễn hài một ben như đám hề.
– Chị Ly thiện xạ của em sao vậy. Ngân troll
– Anh hai có bóng sơn, ném hết cả bên chị này.
– Em tưởng chị chỉ cần mấy phút.
– Giờ bên chị thua rồi, nhưng phải trả thù.
– Chị tính sao?
– Gọi mọi người lại hết đi.
– Cần đông vậy à?
– Hai còn chưa bắn viên nào mà cả bên chị đã thua rồi này.
5′ Sau thì tất cả các… Mục tiêu của tôi đã tụ lại như mong muốn. @@
– Giờ mọi người đông đủ mình nói nè. Ngân
– Tìm tên P đó trả thù. Lan, căng đó
– Ừm, mình không nghĩ là hắn thắng được tất cả bọn mình. Ngân
– Nhưng anh hai có bóng sơn đó.
– Giờ chúng ta cũng phải kiếm lấy bóng sơn.
– Lấy ở đâu?
– Lúc P vào đâu có mang theo, chắc chắn là trong này có.
– Nhỡ P lấy hết rồi thì sao?
– Có thể lắm, nhưng ta có cách khác mà.
– Vậy bằng cách nào?
– Giờ cúng ta dùng số đông để đánh bại hắn.
– Nhưng đứng gần dễ bị bong bóng bắn vào lắm. Lan
– Ơ đúng rồi đấy, nhìn bên trái kìa. Tôi ném xong vài quả từ bên trái rồi chuồn.
Tôi khá tin vào khả năng ném của mình, vì ngày trước… À mà thôi. Nghe tiếng hét như cháy chợ của đám kia.
Chạy một lúc thì thấy một vị trí khá tốt. Một khu đát trống, khoảng trống khá rộng cắt ngang, bên kia là một cái dốc. Lát sau thì đội tàn quan kia đến. Vẫn hăm hăm chạy tôi ném cho mấy quả bóng luôn.
– Á phục kích. Núp đi. Ly
– Hu hu, sao lại là em. Ngân lĩnh một quả giữa đầu vẫn đang đứng khóc.
– Ta đã bị bao vây………. Các người mau đầu hàng đi. @@
– Mọi người, dù sao cũng dính hết rồi, liều xông lên hết đi. Ly
Tôi nhẹ nhàng ngắm bắn vào đùi Ly.
– Á, hai xấu.
– Xông lên đi. Hai còn đầy đạn này.
– Bắn trả đi mọi người. Ngân đã về chỗ núp.
Và họ giã nhiệt tình về phía tôi.
– Hai đâu rồi á hai?
– Hai tới đó. Tôi đã chuồn ra hướng khác ném nốt chỗ bóng vào mấy chỗ núp kia.
– Á, hai xấu lắm.
Xong lại đổi vị trí, giờ là bắn tỉa, cứ chỗ nào không nguy hiểm thì giã. Thành ra toàn mông lưng với đùi.
– Giờ đầu hàng thì sẽ được hưởng khoan hồng.
– Mọi người. Chúng ta không thể chấp nhận việc thua như thế này. Anh ý không bắn được một lúc hết chúng ta đâu. Bây giờ xông lên cho hai một bài học đi.
Nói xong có mình Ly xông lên được, tôi thì cũng nương tay giã ngay bắp đùi.
– Hu hu, haiiiiiiiiiii.
Tưởng họ núp thật nhưng để ý thấy động đang quây hai bên tôi lại. Úp sọt mình đây mà.
Tôi nhanh chóng rút lui rồi té thẳng khỏi trận. Ra ngoài trả đồ luôn.
– Sao cậu trông…. Ông nhận đồ nhìn tôi hỏi.
– Hả?
– Chả dính tí sơn nào.
– Em ngủ quên, đã bắn đâu.
Xong ra ngồi uống nước trước.
Mãi sau đội quân “sắc màu” mới đi ra.
– Trận chiến ác liệt quá. Tôi troll
– Hu hu, nãy ra còn bị chụp ảnh kìa. Bảo là bị nhiều sơn nhất từ trước đến giờ luôn đó. Lan
– Sao hai bảo không biết bắn? Hu hu
-…… Một loạt luôn.
– Thôi, cám ơn mọi người, nay vui lắm. Ha ha
Xong đi ăn trưa rồi về nhà một cu nghỉ ngơi.
Để lại một bình luận