Phần 63
Sáng nay dậy muộn, cảm giác người cứ uể oải éo muốn dậy. Nhưng cố cũng không được. Nay vk hấp gọi sớm.
– Ck dậy chưa đó?
– Nay lại quên uống thuốc hả?
– Đấm chít giờ.
– Thế sao nay dậy sớm thế?
– Ck cứ làm như là vk hay ngủ nướng lắm ý.
– Ừ ừ không phải. Ha ha
– Á ck hấp.
– Thế có việc gì à?
– Gọi ck dậy đi đám cưới kìa.
– Còn sớm chán mà.
– Nhưng vk thích nhắc.
– Dạ dạ em nghe.
– Ngoan chị thương.
– Được lắm.
– Hi. Ck đi nhớ chụp nhiều ảnh vào nhớ. Gửi cho vk.
– Máy ck 1280.
– Vk hông cần biết. Tìm cách chụp gửi cho vk.
– Ơ, nay còn ra lệnh nữa hả?
– Đi mừk.
– Rồi rồi, em sợ chị rồi.
– Thế nha ck. Vk…. Ngủ tiếp đây. @@
Vừa xong với vk thì ông L gọi ngay.
– Mày làm gì giờ này chưa đến hả?
– 5H37′ tới làm cái con card à?
– Qua ngay, hôm qua bảo rồi, có mặt trước 5h30′.
– Làm cái nồi gì? 8H bắt đầu mà.
– Cho thêm 15’…. Tút…. Tút.
Con card cưới ông chứ cưới tôi à mà ông cũng bắt tôi nhặng xị lên là sao. Nhưng thôi, cũng dậy rồi thì đi luôn. Vệ sinh cá nhân xong xuôi chạy qua quán đt, gọi khô họng mới ra bán cho. Nhanh chân làm con ip5 đen, lại phải ngồi dợi cắt sim lâu vler. Xong phải chạy ù sang luôn nhà ông L.
– Mày chết ở đâu hả? Bảo 15′ mày chơi luôn nửa tiếng.
– Thế có việc gì?
– À thì. 7H qua xyz đón nhân viên trang điểm hộ anh.
– Dizz thế mà gọi sớm cả tiếng.
– Thì cứ gọi cho chắc.
– Thế nãy giờ chửi clg?
– Thôi thôi, nay chú nhường anh vài phần không được à? Anh mấy hôm bù đầu lên…
– Tạm tha. 7H chứ gì?
– Mà qua chú làm gì để nay con Thuý nó phởn thế?
– Chịu.
– Nó sang từ sớm tìm chú đấy.
– Nhìn em giống đang quan tâm không?
– Anh biết chú éo ưa con nào ngoài vk chú. Nhưng cũng đừng phũ với con bé hộ anh. Tội nó lắm.
– Đùa. Phũ với nhỏ…… Con nào em không phũ.
– Nhưng chú có thành kiến hơn với nó thì phải?
– Cơ bản chắc tại cái ấn tượng đầu tiên.
– Thôi dù gì cũng cố gắng thoải mái và chú ý hơn tới nó hộ anh.
– Biết thế. 7H chứ gì?
– Ừ. Nhanh nhớ có 30′ trang điểm thôi đấy.
– Anh thì chỉ có hoá trang. Chứ trang điểm thì hết ngày.
– Được thằng em quý hoá vcl.
– Thôi lướt đây. Kiếm gì ăn tạm luôn.
– Tôi nấu mì rồi này. Ăn luôn đi. Ệt em tuýp ở đâu ló ra.
– K….. Không khách sáo. Định chối rồi nhưng ông L nhìn kinh quá.
– Ăn thử xem tôi nấu sao?
Ăn bát mì mà hai hàng lệ rơi. Tôi đã hiểu cảm giác ăn mì nhúng nước lã nhờ nhỏ tuýp. Vẫn phải diễn.
– Cũng tạm.
– Tôi cũng hay phải nấu vì ở một mình
– Ừm ngon. Chưa bao giờ ăn thử món mì luộc như thế này.
– Sao lại luộc, tôi nấu mà.
– Ừ quên mất. Nấu
– Hứ.
– Ban đầu tôi còn tưởng mì dúng nước.
– Ông còn chê hả? Không ăn trả tôi.
– Anh L ăn không?
– Ừ, để anh sáng giờ vẫn chưa ăn gì đây.
– Cậu lại trêu con bé.
– Ngon phải không anh? Nhỏ tuýp hớn hở.
– Sợi bánh đa dúng nước như này bảo mì. Này dai nguyên. Cả thịt bò nướng nữa này. Rau sống ăn kèm. A được mấy miếng xúc xích.
– Xúc xích cần nấu à? Ha ha
– Hứ, anh nấu ngon hơn thì nấu đi.
– Còn gần tiếng mà P, cậu nấu tạm đi.
– 15′. Hơn thì sao?
– Thì tôi gọi ông là anh. Không thì ông gọi tôi bằng chị.
– Ax.
– Em sắp có em trai kìa anh L. Nhỏ tươi lắm
– 14’32 Ăn xong rồi chuẩn bị làm lễ đi em gái.
– Hứ tôi đang chờ em trai này. Mì này nấu lại đem đi xào. Em thắng chắc rồi anh L.
Và sau khi nhỏ ăn.
– Thì. Anh. Nhưng sao anh nấu?
– Nó đi nhà hàng học nấu để làm gì mà cô mong nó thua cô.
– Sao anh không nói sớm.
– Chương trình nhận em gái hân hạn tài trợ trương trình này. Ban tổ chức trân thành cảm ơn mì tôm quán cô H thịt bò chị C…..
– Hứ anh hùa với hắn lừa em.
– Cần lắm ý. Cô nghĩ ra trò đấy mà.
– Anh… Anh.
– Tôi cũng không cần đâu. Thôi em đi đây anh L.
– Ờ đón nhanh giúp anh.
– Em không phục hắn.
– Cô nấu lại à? Chưa hiểu sao cô tự lập như vậy mà giờ vẫn sống. Tôi hơi bực
– Thôi cậu đi đi, kệ nó. Ông L
Rồi kệ luôn, đi đón nhân viên cho ông L.
Để lại một bình luận