Phần 113
Ơ định… nay dậy muộn ợ. 6h24 mới bò dậy. Nhưng cũng may, lâu lắm được giấc ngủ sâu.
Chạy vội đi vệ sinh cá nhân rồi vòng xuống ăn sáng luôn.
Nhỏ Ly mắt sưng húp, chẳng nhẽ vì lời nói của tôi. Nhỏ thấy tôi nhìn lên rồi lại quay xuống ăn. Tay nhỏ thì băng kín, có vẻ khá căng.
– Nay con dậy muộn hả P? Cô H
– Vâng. Không giúp cô được.
– Ơ hay cái thằng này, cô nhờ mày chú có phải bắt ép đâu.
– Dạ. Hì
– Chuyện hôm qua của con Ly cô cám ơn con.
– Dạ không có gì đâu cô ạ.
– Con còn đau không?
– Cũng đỡ rồi cô ạ, mà chú đâu rồi cô?
– Chú đi có việc từ sớm rồi, mà con ăn đi kìa còn đi học.
Ăn vội bữa sáng xong chạy lên lấy cặp rồi phóng đi luôn.
Chợt có tiếng nhỏ Ly.
– Này, điện thoại.
– Hả?
– Quên điện thoại này.
– Ờ, cám ơn.
– Đó là người yêu của ông hả? (Máy tôi vẫn để hình Nhi làm nền)
– Đã từng.
– Bạn ấy đâu rồi?
– Bên người ta.
– Xin lỗi.
– Sao phải xin lỗi. Thôi bye.
– Mà cho tôi đi nhờ với.
– Đạp điện đâu?
– Hỏng rồi.
– Lên đạp.
– Tay tôi này.
– Được lắm, tạm ứng cho lần này.
Vậy là cái thân đau của tôi lại phải gồng mình đạo xe chở nhỏ.
– Khi xưa anh hai tôi cũng hay chở tôi vậy nè.
– Cô sinh tháng mấy?
– Có việc gì vậy?
– Hỏi, trả lời.
– 11 – 11 – 95.
– Vậy thua tôi.
– Thì sao?
– Giờ cứ coi tôi như anh trai cô đi, tôi cũng coi cô như em gái. (Làm vậy có đúng không nhỉ?)
– Nhưng…..
– Nhưng gì nữa? Em phải nghe lời anh trai. Với lại, đừng có quá bám vào quá khứ, anh ý hy sinh cho em sống chứ không phải để cho em ân hận.
– Dạ…. Hức.
– Chuyện hôm qua anh xin lỗi, anh hơi quá lời.
– Vậy anh hai phải đền cho em.
– Muốn gì?
– Hai phải thắng trận sắp tới, thắng cho anh trai em.
– Anh trai gì? Tôi đây sao nữa?
– Dạ, vậy hai cố gắng nhé.
– Mà hôm nay coi như anh đúng là anh P đi, muốn làm gì hai thực hiện cho.
– Nhưng còn đi học mà hai.
– Thế có muốn không?
– Có chứ.
– Vậy là được rồi.
Gọi về cho cô H.
– Cô nghe này.
– Cô gọi xin phép cho con với Ly nghỉ hôm nay được không ạ?
– Có việc gì vậy con?
– Con làm con trai cô một ngày, mong cô cho phép. (Vậy đi. )
– Vậy hai đứa con nhớ về ăn cơm nhớ, bố mẹ chờ.
– Dạ.
– Con trai.
– Dạ.
– Mẹ muốn gọi lại như vậy biết bao lần….
– Mẹ sao lại thế, vui lên cho con xem nào.
– Ừ. Mẹ có sao đâu.
– Vậy con dẫn em đi chơi đã ạ.
– Ừ.
Quay sang Ly, đang nước mắt lưng tròng.
– Cái con bé này, khóc cái gì nhỉ?
– Hai không dỗ thì thôi lại còn la bé…
– Vậy hai cho bé kẹo nhá?
– Kẹo bông nhá hai?
– Vang ạ, chịu cô rồi.
Lại phòi cơm ra chở “em gái” đi khắp nơi và vì vậy tôi thấy con người khác từ nhỏ Ly, một cô em gái yếu đuối nhưng khó chiều.
– Hai ơi hai, con gấu kia dễ thương quá.
– Hai ơi hai, chỗ kia đẹp kìa.
– Hai ơi hai…….
Cả ngày toàn vậy, tôi cũng từng muốn bố mẹ đẻ thêm cho một đứa em, giờ có đứa em tôi lại thấy hơi mệt đấy.
Đến chiều thì cô em gái lại giở trò bắt tôi đưa ra biển nghịch nước. Xong lại còn làm nũng nữa, đến chịu.
Ra đến biển thì Ly đúng như một đứa trẻ con, chạy loạn lên trên bờ cát, hết nghịch cát rồi lại chạy đi nhặt vỏ.
Đến chiều muộn thì lại đi thẫn thờ.
– Lại chuyện gì vậy em gái?
– Sắp hết ngày rồi hai.
– Thì sao?
– Em muốn có anh hai mãi cơ.
– Thế ai bảo không đâu.
– Nhưng.
– Ngày mai, ngày kia và sau nữa anh vẫn là anh trai của em mà.
– Hai hứa nhớ?
– Thì hứa. Dù tôi không tin vào lời hứa, nhưng chẳng nhẽ reo lên hy vọng rồi lại chính mình dập tắt nó.
– Hai nè….
– Hả?
– Ướt nè hai. Xong nhỏ té nước vào tôi, tôi chạy lại bắt rồi bế lên đi hẳn ra ngoài.
Ly hơi bất ngờ rồi lại dãy dụa.
– Hai làm gì vậy? Kì quá
– Cho lần sau chừa. Hờ hờ
– Hai thả em ra.
– Ừ, hai nghe lời này. Xong tôi thả ra và Ly rơi luôn xuống nước.
– Hai cứu em, hu hu.
– Đứng lên, nước tới đầu gối mà. Ha ha
– Hu hu, về méc má. Ướt hết rồi. Ly vẫn ngồi đó.
– Cho lần sau chừa.
– Hai bắt nạt tui, tui ứ chơi với hai nữa.
– Ừ, vậy hai về.
– Á, đợi em với. Hai xấu tính.
– Này mặc vào. Tôi cởi cái áo sơ mi ra đưa Ly khi nhận thấy điều bất thường. (Áo dài + nước) may là mình còn mặc hai áo.
– Sao ạ…. Á, tại hai hết đó.
– Rồi rồi, nhanh lên còn về không lại cảm.
– Hai thấy gì rồi?
– Những gì cần thấy và một số thứ không cần thấy.
– Hai xấu tính.
– Tại ai trêu tôi hả?
– Hứ, về méc má.
– Rồi, nhanh lên.
Rồi lại lóc cóc chở “em gái” về. Vừa đến cửa cô H đã chờ sẵn.
– Hai đứa đi chơi cả ngày giờ mới chịu về hả?
– Tại hai rủ con đi đó má.
– Tại Ly cứ đòi đi Linh tinh đó má.
– Hix hix tại hai.
– Ơ.
– Rồi, có lỗi nên nhanh vào tắm rửa rồi xuống phụ má.
– Không có lỗi thì lên tắm rửa rồi xuống giúp má. @@
– Ơ.
– Nhanh lên lát ba về nữa.
– Dạ.
– Mà sao hai đứa ướt như chuột vậy?
– Tại Ly đó má.
– Tại hai. Hai đấy con xuống nước.
– Rồi, phạt sau. Giờ nhanh đí.
– Dạ.
Tắm rửa xong xuống phụ cô chuẩn bị bữa tối, lát sau cả chú Q và cậu út về, cả nhà mỗi người một việc. Nhìn nụ cười của cả nhà mình thấy quyết định của mình không hề sai.
Rồi một bữa cơm gia đình đầm ấm, hạnh phúc diễn ra.
Tối lại quây quần ngồi bên bàn nước nói chuyện.
Khi mọi người đã giải tán, chú Q vỗ vai tôi chỉ lên sân thượng.
Tôi đi vào làm hai ly coffee rồi đi lên.
– Chú cám ơn con vì mọi chuyện.
– Là con muốn làm mà ạ.
– Lâu lắm rồi, chú mới có một bữa cơm gia đình hạnh phúc như vậy.
– Vâng.
– Con Ly và cô con hôm nay cười nhiều hơn, vui vẻ hơn.
– Vâng.
– Và hôm nay chú lại có lại người con trai cả.
– Dạ.
– Mà hôm nay dám dủ em con trốn học hả?
– Con xin mẹ rồi mà.
– Vậy vẫn chưa được.
– Dạ.
– Chỉ xin mẹ để cho đến trưa bố mới biết.
– Dạ con vô ý quá ạ.
– Ừ, con biết ta bao lần muốn nói vậy không?
– Ba năm, phải không ba?
– Ừ, cũng đã ba năm rồi đó.
– Quên đi chuyện buồn chỉ giữ lại nhưng kỉ niệm.
– Ừ, dù sao cũng cám ơn con.
– Dạ.
Kết thúc một ngày, hôm nay mệt thật có lẽ vậy nên tôi có một giấc ngủ ngon.
Để lại một bình luận