Phần 46
– Đây là…
Nhất Huy nhìn gương mặt âm trầm của Tư lệnh Nhân, lại nhìn Thiếu tá Phúc nhận được cái gật đầu xác nhận của anh ta. Một sự thật hầu như không có người biết trong Đội đặc nhiệm 107… Mộc Miên lại là đứa con ruột và duy nhất của Tư lệnh Nhân.
Tư lệnh Nhân đi tòng quân từ thời đất nước chưa giải phóng. Sau khi đất nước hòa bình, với lòng nhiệt huyết của quân nhân ông không chịu giải ngũ về thay cha vợ quản lý kinh doanh. Thế là hai vợ chồng cãi vả, tan đàn xẻ nghé… Khi đó Mộc Miên chỉ mới sinh được vài tháng và đổi sang mang họ mẹ. Hai chục năm sau, càng lớn Mộc Miên càng có tính cách giống cha… Nàng được mẹ kể về cha mình và quyết định vào quân đội đi theo ông. Dù hai cha con gặp nhau thường xuyên, nhưng tính tình độc lập từ nhỏ, Mộc Miên không muốn ông tiết lộ quan hệ huyết thống giữa hai người.
– Mộc Miên dù sao đi nữa cũng chỉ là một Đại Úy… chỉ nắm thông tin những nhiệm vụ nàng được giao. – Nhất Huy nhíu mày lẩm bẩm. – Trong khi đó Hoàng Thái tử còn có một tay trong còn cao cấp hơn nàng… Tôi phủ định mục đích khai thác thông tin.
Tư lệnh Nhân và Thiếu tá Phúc gật đầu đồng ý, Nhất Huy nhíu mày suy nghĩ. Anh đã loại Thiếu tá Phúc ra khỏi danh sách nghi vấn, đơn giản vì tay trong này phải tồn tại trong hàng ngũ từ lúc Trung tá Trần An còn sống. Trong khi đó Thiếu tá Phúc chỉ chuyển sang 107 từ hơn 6 tháng trước. Nhất Huy hít một hơi thật sâu hỏi:
– Có bao nhiêu người ở 107 biết về mối quan hệ cha con của Tư lệnh Nhân và Mộc Miên?!
– Tôi mới được Tư lệnh nói ngày hôm qua… – Thiếu tá Phúc chột dạ, nói ngay.
Ông Nhân trầm ngâm rồi trả lời:
– Không có ai… Đến hiện nay tính cả cậu là người thứ hai thôi.
– Vậy nhiệm vụ sáng sớm hôm nay ai có thể tiết lộ thông tin?! – Nhất Huy hỏi.
– Điều này tôi cũng suy nghĩ rất nhiều… Chỉ có tôi ra lệnh với ba người cậu… Ngay cả bên quân đội được điều động cũng không biết đi đâu… Đến phút chót, thu tất cả điện thoại cá nhân xong mới phát lịch trình cho họ… – Tư lệnh Nhân nói.
– Lịch trình phát như thế nào?! Do anh ai phát?! Ai đánh máy?
– Do tự tay tôi đánh máy, in ấn, dán niêm phong…
Cả gian phòng lại im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ. Một lúc sau Thiếu tá Phúc nói:
– Tôi nghĩ tạm thời chúng ta không có cách nào truy ra kẻ bán tin… Điều chúng ta cần làm bây giờ là suy đoán ra mục đích thật sự của chúng để tìm phương án đối phó trước…
– Tôi đồng ý… Trước mắt ta thấy được mục đích chính của cuộc tấn công là thùng U – 235… Mộc Miên có thể chỉ là một thu hoạch bất ngờ của Hoàng Thái tử. Nhưng bắt đi Mộc Miên hắn sẽ được cái gì…
– Ngoại trừ… – Hai mắt của Nhất Huy sáng dần lên, trầm giọng nói. – Hắn cũng biết Mộc Miên là con gái của Tư lệnh Nhân và lấy nàng ra uy hiếp ông.
– Không thể nào… Khả năng hắn biết chuyện này là rất thấp… Vả lại…
Tư lệnh Nhân đang nói chợt nín lặng, nét mặt ông hơi trầm trọng nhìn Nhất Huy, chỉ tay về cuối phòng… Nhất Huy hiểu ý đứng lên, bước thật nhẹ về phía dãy ghế kê cuối phòng.
– Vả lại, tôi không nói chuyện này với ai… Mà dù hắn có biết thì sao?! Tôi không thể đặt mạng sống con gái lên trên lợi ích quốc gia… – Tư lệnh Nhân vẫn tiếp tục nói đều đều.
Nhất Huy nín thở nhẹ nhành nằm sát xuống sàn, thò đầu vào dưới ghế… Anh lần lượt kiểm tra hai cái, thì tìm thấy bên dưới chiếc ghế thứ ba có một thiết bị nghe lén cỡ siêu nhỏ vẫn âm thầm hoạt động. Nhất Huy không tháo nó đi, ngồi dậy ra hiệu cho Tư lệnh Nhân và Thiếu tá Phúc…
– Tôi nghĩ tạm thời mình phải suy nghĩ thêm… Xin phép Tư lệnh…
Cả ba người cùng đi ra khỏi cửa… Nhưng chỉ có hai tiếng giày vang lên. Cửa đóng lại. Nét mặt Tư lệnh Nhân âm trầm, hàng lông mày nhíu chặt… Ông nhìn sâu vào mắt Nhất Huy và Thiếu tá Phúc, nói:
– Chuyện này tuyệt đối không nói với người khác biết… Cái máy tạm thời cứ để nguyên đó…
Nhất Huy và Thiếu tá Phúc nhìn theo Tư lệnh Nhân bước đi, mái tóc bạc cúi thấp đăm chiêu.
– Tại sao không tháo nó ra?! – Thiếu tá Phúc hỏi.
Nhất Huy trầm ngâm một chút rồi lên tiếng:
– Khu quân đội này rộng 22 hécta, thiết bị đó lại nhỏ như vậy, không có cách gì truyền tin thẳng ra ngoài… Chắc chắn phải có một trạm tiếp sóng lắp đặt đâu đó…
– Vậy chúng ta có thể dùng thiết bị dò sóng tìm ra nó… Biết đâu lại là manh mối tìm ra kẻ kia?!
– Không cần nữa… Vì… Tư lệnh Nhân đã biết được kẻ cài thiết bị là ai…
Nhìn tấm lưng to lớn cơ bắp nổi cuộn tựa vào mép bồn tắm, Mộc Miên thất thần suy nghĩ. “Lựa chọn sao?! Nàng có lựa chọn sao?!” Mộc Miên là một người phụ nữ trưởng thành, có khao khát tình dục yêu đương. Sinh sống trong môi trường quân đội nhiều năm, tính tình nàng ngay thẳng phóng khoáng. Vì thế từ lúc gặp Nhất Huy và có cảm xúc với anh, Mộc Miên không hề do dự chủ động quan hệ xác thịt với anh. Dù hai người đến hiện nay vẫn chưa nói một lời yêu đương chính thức… Vì những lời ủy mị đó không cần thiết, chỉ cần anh hiểu trong lòng nàng có hình bóng anh là đủ. Mộc Miên từng mong muốn, thân xác của mình chỉ thuộc về hai người đàn ông. Một là Trần An, hai là Nhất Huy… Nhưng nay nàng sắp phải thuộc về một người thứ ba. Một kẻ đứng phía bên kia chiến tuyến… Một kẻ thù mạnh đến mức chẳng buồn phòng bị quay lưng về phía nàng…
Mộc Miên mím môi tháo khăn tắm để rơi tuột xuống chân, bước đến. Nàng chuẩn bị bước vào bồn tắm thì Hoàng Thái tử lên tiếng:
– Khoan đã… Đứng thẳng lên…
Mộc Miên mím môi, đứng thẳng người lên. Cơ thể của nàng hoàn toàn trần truồng phơi bày trước ánh mắt của Hoàng Thái tử. Hắn mỉm cười, chậm chậm nâng ly rượu vang hớp một ngụm nhỏ. Ánh mắt như hai bàn tay vô hình lướt qua hai bầu vú căng tròn mơn mởn, rồi đùa nghịch trên hai núm vú đỏ hồng xinh xắn của nàng. Hắn lại nhìn ngắm vùn bụng thon nhỏ trắng ngần không chút mỡ thừa của nàng… Lại xuống đến vùng mu mềm mại hồng hào phơn phớt lông tơ. Ánh mắt hắn làm cả cơ thể Mộc Miên rờn rợn nhột nhạt, hai gò má nàng vô thức ửng đỏ… Vì trước đây chưa có người đàn ông nào nhìn ngắm cơ thể nàng lâu như vậy. Hoàng Thái tử gật gù tán thưởng, rồi mở miệng nói:
– Xoay người lại…
Mộc Miên cắn môi, quay lại. Hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng nắm chặt. Những ngón tay ửng đỏ như muốn che đi phần tam giác thầm kín giữa cặp đùi khép chặt của nàng.
– Quỳ gối xuống… chống tay ra phía trước…
“Đến rồi…” Mộc Miên thấy miệng mình đắng chát. Nàng chậm chậm quỳ gối trên mép bồn tắm, chống tay lên bệ xi măng lót gạch men trắng… Cả vùng âm hộ xinh đẹp, hai mép âm hộ đỏ hồng khít khao của nàng phơi bày trước mắt Hoàng Thái tử. Mộc Miên nhắm mắt nín thở thầm mong chuyện này sẽ qua thật nhanh… Một cảm giác ươn ướt mát lạnh làm Mộc Miên rùng mình, quay lại. Hoàng Thái tử vừa mỉm cười vừa đổ ly rượu vang lên mông nàng. Dòng rượu đỏ làm ướt đẫm hai mép âm hộ, chảy dài xuống cặp đùi trắng nõn của nàng…
– Anh… làm gì… Ư…
Mộc Miên chưa kịp phản đối thì hắn đã chồm đến ngậm kín lấy âm hộ nàng. Một cảm giác nóng ẩm hừng hực làm cả người nàng cứng đờ. Lưỡi hắn thật nóng, liến dọc hai mép âm hộ nàng, rồi quét sâu vào… Mộc Miên cắn chặt môi vẫn không ngăn được tiếng nấc khẽ. Hai tay Hoàng Thái tử giữ chặt cặp mông tròn trịa của nàng, kéo nó mở rộng ra hai bên… Lưỡi hắn càng bá đạo, quét dọc lên trên, liếm quanh lỗ hậu môn xinh xắn làm cả người Mộc Miên co rúm lại, miệng há hốc thở dốc…
– Ư… Đừng…
Mộc Miên siết chặt mép bồn tắm, chịu đựng. Nhưng chính nàng cũng không rõ mình đang chịu đựng điều gì?! Nàng đã không chuẩn bị tinh thần cho điều này… Nàng vẫn nghĩ là Hoàng Thái tử sẽ lao lên xâm chiếm nàng một cách thô bạo, chỉ để thõa mãn cơn dục vọng của hắn. Nhưng hắn lại hôn mút âm hộ nàng một cách say mê… Hành động âu yếm khao khát này đối với nàng chỉ dành cho những cặp đôi yêu nhau… Trước đây lần đầu tiên Mộc Miên biết đến chuyện này là từ Nhất Huy… Anh đã cho làm nàng lịm đi vì sung sướng. Nhưng nàng không nên có cảm giác sung sướng này với một kẻ thù của tổ quốc…
– Đừng… Ư… Ôi…
Mộc Miên cắn môi nấc khẽ từng tiếng theo hơi thở hổn hển. Đầu nàng rũ xuống, mái tóc dài đen óng ả rũ rượi che lấp đi ánh mắt sắc lạnh kiên quyết… Bất ngờ chân phải đang quỳ gối của Mộc Miên thốc một cú cực mạnh ra phía sau. Tư thế của Hoàng Thái tử hoàn toàn không phòng bị, cúi sát xuống, môi dán chặt lên âm hộ nàng… Hắn lãnh trọn một cú đá thốc hiểm độc của Mộc Miên vào huyệt chấn thủy.
“Hự”.
Hoàng Thái tử ngã ngữa ra bồn tắm, đầu va mạnh vào thành hồ phát ra một âm thanh trầm đục. Mộc Miên ngay tức khắc đứng dậy, nhìn chằm chằm vào thân hình cao lớn bất động lập lờ trong làn nước đầy bọt xà bông. Không lẽ nàng lại đắc thủ dễ dàng như vậy?? Không, nàng phải dùng cơ hội quý giá này để giết hắn. Mộc Miên hít sâu một hơi, nhúng người bay lên không… Đầu gối nàng quặp lại dùng cả trọng lượng cơ thể đánh xuống phần gáy của Hoàng Thái tử.
“Ào”…
Nhưng khi đầu gối Mộc Miên chưa chạm được mục tiêu, cái xác bất động của Hoàng Thái tử chao đi… Một cánh tay vung lên túm chặt lấy cổ Mộc Miên, đè nàng xuống nước. Mộc Miên chưa kịp phản kháng thì liên tục bốn quyền đánh xuyên qua làn nước đánh mạnh lên hai bên bả vai và hai khớp đùi nàng… Cảm giác đau nhói chỉ lướt qua, tứ chi Mộc Miên liền tê rần, mất kiểm soát. Không khí trong người đã cạn sạch, nàng thậm chí không thể nhoài người ngoi lên khỏi mặc nước để thở… Một cánh tay mạnh mẽ vòng bên dưới eo, cả cơ thể trần truồng của Mộc Miên được nâng bổng lên…
– Để xem cô còn đánh lén không?!
Hoàng Thái đặt vai Mộc Miên tựa lên thành hồ… Nhìn nàng thở hổn hển, hai bầu vú căng tròn bóng loáng phập phồng, hắn nhếch mép cười. Hai chân nàng tê dại mở rộng, hạ thể tì lên vùng bụng rắn chắc của hắn… Mộc Miên còn cảm nhận được vùng lông rậm rịt áp chặt vào âm hộ nàng và khúc thịt cứng rắn bên dưới cọ quẹt giữa khe mông nàng.
– Cô làm tôi rất có hứng thú cô biết không?! Ha ha… Nhã Phương tuy cũng rất đẹp, nhưng quá yếu đuối… Không thú vị… Không thú vị…
Hoàng Thái tử với tay lấy cốc rượu vang đổ lên ngực Mộc Miên, hai tay hắn mân mê chà sát cho rượu loang khắp hai bầu vú căng tròn của nàng. Mộc Miên nhắm mắt im lặng. Tay chân nàng giờ đây đều tê dại không chút sức lực… Nàng đã được đọc qua các chiêu thức bí hiểm của võ thuật Trung Hoa, nhưng không ngờ lần đầu đối mặt nàng được trải nghiệm trên chính cơ thể mình.
Điểm huyệt thường được hình tượng thái quá trong phim kiếm hiệp, vì thế người đời xem đó là chiêu thức bịa đặt ảo tưởng… Thật ra điểm huyệt hoàn toàn có thật, chỉ là không ảo diệu như phim ảnh… Một cao thủ võ thuật có thể nhằm vào huyệt đạo của đối thủ đánh xuống gây tê liệt, mất khả năng chiến đấu trong một khoảng thời gian nhất định. Giờ đây, Mộc Miên chỉ còn là cá trên thớt… Nàng nghiến răng chịu đựng cảm giác nhộn nhạo do Hoàng Thái tử không ngừng vuốt ve mơn trớn cơ thể lõa lồ của nàng.
– Ngực cô đẹp lắm… Săn chắc như vậy chắc phải tập luyện cận chiến thường xuyên…
Hoàng Thái tử xoa nắn đều đều hai bầu vú căng tròn của Mộc Miên… Hắn úp mặt lên thưởng thức cảm giác mát rượi mềm mại của da thịt nàng… Lưỡi của hắn liếm khắp hai khối thịt mơn mởn rồi há miệng ngậm lấy hai núm vú nàng mút mút say mê… Răng hắn cắn nhẹ lên hai phần thịt đỏ hồng nhay nhay nhẹ nhẹ làm nó săng cứng lại… Mộc Miên nấc khẽ rùng mình, mặt đỏ ửng lên kềm nén. Nàng cảm nhận hạ thể có một dòng nước ấm nóng chậm chậm tiết ra… Hoàng Thái tử cũng cảm nhận được sự ẩm ướt của Mộc Miên, mỉm cười đỡ lấy bờ eo mềm mỏng không xương của nàng. Tay hắn cầm lấy dương vật căng cứng quét dọc hai mép âm hộ trơn nhẵn của nàng chậm chậm chèn vào…
– Ư…
Mộc Miên cắn môi, hàng lông mày nhíu chặt, từng chút đón nhận thứ to lớn đó đi sâu vào người nàng. Tay hắn bóp lấy bờ eo nhỏ của nàng, từ từ kéo hạ thể ra, lại đẩy vào… Mộc Miên nhắm mắt chịu đựng, hơi thở ngắt quãng từng đợt từng đợt… Nàng muốn xua đi những khoái cảm đang từ từ xâm chiếm tâm trí. Hoàng Thái tử khoái nhìn hai mép âm hộ đỏ mọng căng cứng bao quanh thân dương vật gân guốc của hắn. Hắn nghiến răng thúc nhanh hơn… nhanh hơn…
– Ư… Ư… Ôi…
Mộc Miên không ngăn được âm thanh rên rỉ phát ra từ miệng nàng… Hai cánh tay nàng từ tự khôi phục chút khí lực, lại không đánh trả mà đặt lên bộ ngực nở nang của Hoàng Thái tử. Hai chân nàng không còn rũ rượi tê liệt, lại vô thức quắp lấy hông hắn. Bất ngờ Hoàng Thái tử nhấc cả người Mộc Miên bổng lên… Hắn ngồi xuống sàn bể tắm… Tay hắn bợ lấy cặp mông tròn trịa mát rượi của nàng, đỡ lên nhồi xuống nhấp nhổm để dương vật căng cứng của hắn không ngừng đâm sâu vào người nàng.
– Ư… Ưmmmmm… Ôi…
Mộc Miên vô thức choàng tay quanh cổ Hoàng Thái tử, miệng há hốc rên rỉ. Hai cơ thể trần truồng không ngừng dính chặt vào nhau… Chuyển động… làm nước hồ sánh ra ngoài tung tóe.
– Ưmmmm…
Mộc Miên bấu chặt lấy bờ vai Hoàng Thái tử, rên siết mãnh liệt… Dù ngàn lần không muốn nàng vẫn không ngăn được cơn sướng khoái tột đỉnh của mình. Âm hộ nàng tuôn trào không ngớt… Cùng lúc đón nhận một luồng tinh khí mạnh mẽ phun xuất sâu bên trong.
Giây phút đê mê qua đi, Mộc Miên vẫn im thin thít trên bờ vai rắn chắc của Hoàng Thái tử. Dương vật hắn chỉ mềm đi một chút, vẫn nằm sâu bên trong cơ thể nàng. Mộc Miên không lưu luyến cảm giác vừa qua, nhưng nàng đang bối rối không biết phải đối mặt với hắn như thế nào… Đối mặt với bản thân mình thế nào… Nàng không những có cảm xúc, mà còn đạt cực khoái với kẻ thù.
– Cô đang nghĩ gì?! Muốn tiếp tục thì chúng ta có thể lên giường… – Hoàng Thái tử vẫn giọng điệu trêu chọc đó.
Mộc Miên mím môi, đẩy hắn ra… Nàng đứng lên, hơi loạng choạng vì hai chân run rẩy.
– Tôi chỉ đang nghĩ sau này tôi sẽ bắn anh như thế nào?! Vào đầu hay vào tim trước…
Mộc Miên với tay lấy vòi nước, mím môi xả mạnh vào giữa hai chân, rửa đi lớp tinh dịch nhầy nhụa đang từ bên trong tràn ra…
– Sao không bắn vào dương vật tôi… Thấy tội nghiệp nó à?!
Hoàng Thái tử cười thoải mái bước đến, bàn tay hắn bao lấy âm hộ nàng, ngón tay khẽ luồn vào trong rửa cho nàng… Mộc Miên kềm nén hơi thở nặng nề vì ngón tay hắn bên trong người nàng không ngừng móc ngoáy…
– Cảm ơn đã nhắc nhở… Tôi sẽ tặng riêng cho anh ba phát đạn… Từ dưới lên trên… ba vị trí…
– Ha ha… Tốt.
Hoàng Thái tử lấy khăn tắm lau khô cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Mộc Miên. Hắn bế bổng cả người nàng trên hai cánh tay, đi ra khỏi phòng tắm. Đặt Mộc Miên xuống giường, Hoàng Thái tử bất ngờ cúi xuống trám kín lấy đôi môi mềm mại thơm ngát của nàng. Mộc Miên không tránh né nhưng đôi môi mím chặt lại. Hắn chậm chậm mân mê bầu vú căng tròn mát rượi của nàng, vừa thì thầm:
– Để tăng sự thù hận của cô… Tối nay tôi sẽ tiếp tục để cô hưởng hết khoái lạc của trần gian…
Để lại một bình luận