Mèo con (Full)

Phần 58

Mình với gia đình dạo này vẫn ổn, cũng đều đặn bày trò chơi, hoặc bày ra món nào đó rồi rủ cả nhà cùng làm. Cuối tuần thì nếu không ngủ sẽ rủ nhau đi đâu đó. Dạo này 3 con giặc cái nhà mình đi tập Gym với đi bơi nên mình cũng có nhiều thời gian bên đám đó hơn, ít chơi game, ít online hơn. Dạo này mô hình cafe acostic mở ra khá nhiều, ngay chung cư mình ở cũng mọc 1 cái, gần nhà mẹ cũng có 1 cái. Tối tối tập thể dục, đi dạo rồi ghé uống cafe, nghe nhạc, nghe quánh đờn cũng thấy đời thú vị hơn
Thứ 6 tuần trước, người quen của mẹ mời cả nhà ăn đám cưới con gái của ông ấy. Thế là kéo cả nhà đi. Tất nhiên 2 thiên thần nhỏ và đứa em gái của mình cũng diện các bộ cánh đẹp nhất để đi rồi. Nói chứ thấy 3 đứa còn đẹp hơn cả cô dâu luôn ý. Mình với cô dâu cũng từng gặp mấy lần, thì tết nhất này nọ cũng chào hỏi nhà chú đó, rồi tiệc tùng gì nhà cũng mời nhà bề chú ấy. Cô dâu lớn hơn mình 2 tuổi, du học bên Đức về, khá vui tính. Chồng chị thì gặp 1-2 lần gì đó, nhưng anh em ngoài chào hỏi 2-3 câu thì chưa nói chuyện lần nào.

Bữa đó, 2 con mèo nhỏ của mình được khá nhiều thanh niên trong đó chú ý, và thường xuyên được mời rượu. Mình không thích điều đó nên chỉ cho mỗi đứa uống 1 ít, khuyên chúng nó lúc tiệc tùng thế này là lúc nhiều chuyện không hay xảy ra nhất, cần hạn chế uống để còn giữ mình. Không phải ai cũng là người tốt và có trách nhiệm, nên thà là từ chối, không uống, còn hơi uống rồi lại có chuyện. Chưa kể nếu chỉ toàn nữ đi thì dễ bị thuốc nữa. 2 con nghe thấy cũng sợ, nên nghe mình, uống 1 ly nhỏ rồi từ chối, mình phụ 2 đứa uống thêm 1 ít rồi cũng thôi. Ai ép gì mình cũng không cho.

Nói chứ 2 đứa này tửu lượng kém lắm, uống tí, tới lúc lên xe về đã vật và vật vờ rồi. Mẹ với mình thì đi tiệc nhiều nên uống cũng khó say, con em thì mình không cho uống, vì chưa đủ tuổi, với lại mình cấm con bé uống. Nó cũng sợ, biết là lo cho nó mới nói thế nên nó không dám cãi.

Về tới nhà, vác em vào salon, rồi cõng con mèo vào phòng đứa em, cho 2 chị em nó ngủ. Xong mình cõng em lên lầu trên, phòng của mình, rồi lấy nước hoa hồng tẩy trang này nọ cho em, cũng thay đồ lớn nhỏ này nọ, gì chứ mặc vậy vừa khó thở vừa mau hư đồ. Mấy bộ đầm của em đẹp lắm, bị hư thì tiếc.

Mình cũng tắm rửa, rồi lên giường lấy lap ra online chơi game, chat chit tí, với đợi Ly lên. Em thì say tới mức nằm ôm chân mình ngủ như chết. Đợi tầm 11-12 giờ thì Ly cũng lên

– Anh đang làm gì đó.
– Anh đang ngồi 1 mình nghe nhạc buồn, nhớ chuyện không vui
– Sao vậy? Chị đâu rồi? Sao để anh một mình?
– Anh chị vừa đi tiệc với mẹ về, chị hơi say nên lăn ra ngủ rồi, đang nằm kế bên anh nè. Giờ còn mình anh thôi.
– Anh đừng uống nữa. Nãy anh uống rồi còn gì
– Thói quen rồi em à, không uống một ly nhỏ anh không ngủ được.
– Đừng buồn nữa, có em rồi nè, em cười nè. Thấy hông, chị cũng sẽ cười như vậy đó. Anh đừng buồn nữa, anh muốn chị khóc hở?
– Anh xin lỗi… lại làm em lo lắng rồi. Không buồn nữa.
– Cười đi. Nè cười đi nè.
– Ừ.
– Hì, cứ gặp em là cười như vậy anh nhé, buồn như vậy chị cũng buồn lắm đó, chị không muốn anh phải ủ rũ như vậy đâu.
– Ừm, anh biết rồi.
– Hì. anh ngủ chưa?
– Chưa. Anh còn tí việc nữa
– Anh vất vả quá.
– Có gì đâu nè, hôm nay đi học vui hông?
– Em được nghỉ 3 ngày cuối tuần mà. Nên giờ đang nằm nướng nè,
– Trưa trờ trưa trật còn nướng à?
– Hì, kệ, mãi mới được tới ngày nghỉ đó. bình thường học mệt chết luôn.
– Ừa. Nói chứ…
– …
– Ngày nào cũng gặp, cũng thấy mặt em vậy mà mỗi lần gọi điện xong lại thấy nhớ em kinh khủng khiếp lắm
– Hì, em cũng vậy. Mình sẽ sớm gặp nhau mà.
– Em định chừng nào về?
– Mẹ nói mẹ sẽ đặt vé 30 hay 29 gì đó. Sao vậy anh?
– 28 dương này sinh nhật 50 của mẹ anh.
– Để em cố xin về sớm.
– Thôi ở lại học hành thi cử hết đi rồi về, định rủ em ăn tiệc với nhà anh mà vậy chắc không được rồi.
– Hì, thi thì xong sớm, tại mẹ còn nói lo làm linh tinh gì đó ở đây nữa nên 29 bay 30 về tới luôn, để em năn nỉ mẹ
– Nếu thấy phiền công việc mẹ thì đừng nên em nhé.

– “Cô nghe rồi đấy”

… (lược một đoạn – thì ra nãy giờ con bé trong phòng, cô thì ngồi chơi game )

Nói chuyện với cô hồi mới lòi ra hết tuần sau là xong midterm của Ly rồi, cô cũng chuyển vé 27 hoặc 26 bay…

Nó… ừm, gọi là nó ở đoạn này sẽ hợp hơn… thì khá mơ hồ về tình cảm của nó dành cho Ly. Trong lòng vẫn muốn chỉ là anh em tốt, nhưng nó không biết cách để có thể làm được điều đó, cũng không đủ can đảm. Đã nhiều lần con bé ôm nó, nó đã từng rất muốn đẩy con bé ra, nói với nó rằng chỉ như vậy được rồi, chỉ làm anh em tốt thôi. Nhưng rồi lại không làm được. Nụ cười, ánh mắt… tất cả đều gợi lên một nỗi đau nó hằn cất giấu… Nó không đủ bản lĩnh để làm tắt đi nụ cười đó. Nó sợ rằng nó sẽ làm con bé buồn, rồi chuyện tồi tệ nhất sẽ lại đến, nó sẽ lại một lần nữa đánh mất người con gái ấy…

Nó vẫn còn quá yếu đuối.

Ly vẫn vậy, vẫn là đứa em gái nó thương yêu nhất. Vẫn hồn nhiên, nhưng mạnh mẽ, vẫn mau giận rồi lại chóng quên. Ly thích được hát líu la líu lo cho nó với em nghe, rồi lúc không có em thì nhẹ nhàng nói mấy lời bóng gió yêu đương với nó. Nó thương Ly, nó biết, em cũng biết. Em chấp nhận điều đó, còn nó thì muốn tìm 1 lối thoát. Nhưng càng nghĩ thì lại càng khó rút ra được…

Nó tham lam quá.

Ly học làm pancake, chụp hình gửi clip khoe nó, rồi học đổ rau câu, học làm món salad gì đó, cũng khoe nó, Ly bay tới Black Beach chơi, cũng chụp hình gọi ú ới khoe nó, rủ nó qua chơi cùng, vui lắm. Ly với mẹ cũng hay chơi bowling, nghe đâu là phải chơi giỏi hơn nó để còn chọc quê nó. Ly được điểm tốt liền gọi khoe nó, rồi hôm nào thức đêm làm bài cũng ráng gọi nó, nó cũng an ủi, động viên con bé. Nhiều lúc chỉ cần vậy nó lại thấy vui.

Ly vẫn quản nó giờ giấc, nào là hôm nay đi với ai, nào là không được ngủ với Quỳnh, tránh xa Quỳnh ra, nào là dọa nó đủ kiểu để nó không léng phéng linh tinh. Cứ mỗi lần nhìn con bé cố tình tỏ vẻ nghiêm túc thế, nó lại muốn bật cười, mà không dám, sợ cười lại làm con bé quê. Haiz…

Nó từng trên 1 lần vờ ngỏ ý hỏi Ly nên thử yêu một ai đó, thì con bé giận. Nó lại thôi không đề cập tới. Ừm… Con bé vẫn cần thời gian.

Nó không thể lý giải vì sao Ly chọn nó. Một cô bé có đủ mọi yếu tố như Ly: trẻ, xinh đẹp, cá tính, có tài, phụ huynh lại làm lớn,… thì lẽ ra con bé nên yêu một người nào đó khác môn đăng hậu đối. Con bé xứng đáng có một tình yêu và một hạnh phúc trọn vẹn hơn thay vì cứ như vậy. Nó đã nhiều lần nói với con bé điều đó, con bé chỉ nói “Đó là lựa chọn của em”. Câu nói đó khiến nó phải suy nghĩ, nhiều lắm. Rằng nó có xứng đáng với lựa chọn đó không, rồi nó sẽ phải làm gì nếu nó cũng cùng lựa chọn với con bé…

Tới tận hôm nay, lòng nó vẫn còn đầy mâu thuẫn. Cũng như quẻ bói ngày nào, tháng 3 này là tháng tốt, năm nay ngoài tháng 2 và tháng 7 xấu thì 10 tháng còn lại đều tốt. Tuy vậy nó sẽ phải đắn đo và đau đầu rất nhiều về chuyện trai gái. Chẳng biết phải các thầy các cô nhìn mặt nói mò không, nhưng tình trạng nó bây giờ là vậy… Ừ cuộc sống hàng ngày vui thì vui, nhưng mỗi lần sau khi nói chuyện với Ly, nó lại cảm thấy có lỗi. Vừa có lỗi với em, vừa với Ly… Rồi sau này khi em biết mọi chuyện, em sẽ thế nào, có tha thứ cho nó không…

Haiz… chẳng biết kiếp trước nó ăn ở thế nào mà kiếp này nó nợ nhiều người tới như vậy… Haizz.. Vẫn mải suy nghĩ thì điện thoại lại reo… 2:45 sáng ở VN, tức là gần 3 giờ chiều bên Tex… Ừm… nó vội mở ra đọc… “sleep tight, hubby. Wish you were here… Don’t know why I’m missing you that much”

Ngập ngừng 15 phút… cứ soạn tin nhắn lại rồi lại xóa…Ừm… cuối cùng nó cũng gửi được một tin… “Hãy cho anh thời gian, chỉ một vài tháng nữa thôi, anh sẽ không để em phải cô đơn một mình như vậy nữa. Anh hứa”. – “Hì, đúng là chỉ có anh thương em nhất. vậy thì… em sẽ đợi, sẽ bên cạnh nhõng nhẽo với anh”. – “Cho tới khi nào” – “cho tới khi anh không cần em nữa”

Nhật ký 24/4/2015

Hôm qua cho vợ ăn ngon quá nên tối nằm trong phòng vợ cứ thơm tới tấp. Cũng cổ vũ trào lưu mặc đồ ngủ không nội y nên mình cũng quyết định tắt máy… để “ngủ” sớm. Tầm 2 giờ, lúc đó 2 vợ chồng đang say giấc ngủ, thì điện thoại mình reo. Mở ra thì thấy con mèo nhỏ bên Mỹ đang a lô skype.

Thế là cũng mặc đồ trùm mền cho vợ để khỏi cảm lạnh, rồi mình trốn ra salon trò chuyện với con bé (nó được nghỉ để ôn thi). 2 anh em tám nhảm hăng say, cũng có vài gián đoạn mạng mẽo gì đó nên bị dis 1 lần, tầm 1p sau gọi lại tiếp. Tới lúc chào tạm biệt nhau ngủ thì nhìn lại đã hơn… 4 rưỡi sáng =))
Tức là nói chuyện với nhau suốt… 2 tiếng rưỡi đồng hồ… Yêu xa nó khổ thế.

Haiz. Mệt mỏi. Thế là tiếp tục vào ôm vợ ngủ. Cũng may đêm qua cô bé của tôi không giật mình dậy lúc nửa đêm, chắc do mệt mỏi quá.

Sáng cả 2 dậy trễ ton ton tới công ty đã gần 9h, ngại vl ra, sếp vẫn còn bận chăm mẹ nên phòng có mình mình với sếp phó, lúc sau sếp phó cũng vô, rồi nhờ làm hợp đồng sửa chữa, bảo trì cho công ty X.

Tới chiều, mọi thứ xong xuôi, mail qua lại 2 bên đều thống nhất hợp đồng thì in ra, nhờ sếp phó ký rồi mình vác qua công ty X ký tên đóng mộc (nói cho dễ hiểu thì hợp đồng in làm 4 bản, mỗi bên giữ 2 bản, mỗi bản đều kí tên đóng mộc, đóng giáp lai, 2 công ty gần nhau nên cũng dễ chạy qua chạy lại).

Chạy về tới công ty thì đã 4 giờ, thế là sếp cho về sớm. Về tới nhà thì chả thấy đàn vịt nhỏ đâu. Cửa lại mở toang hoang. Sợ chúng nó lại trốn trên lầu coi xiếc nên mình cũng xông thẳng lên, rồi… chả thấy đứa nào @.@

Xuống tới phòng mẹ, nghe rục rịch gì trong đó, mở cửa ra thì 3 con lao ra hù cái giật cả mình, xong chúng nó kéo vào trong thử giày thử áo này nọ. Hỏi ra mới biết hồi chiều rảnh rỗi sinh nông nổi, 3 chị em chúng nó kéo nhau đi shopping, sẵn mua cho mình ít đồ.

Con vợ hư hỏng thì tặng 1 đôi adidas để chơi thể thao không bị chấn thương (dù chơi chả bao nhiêu, toàn chạy bộ với cuối tuần đá bóng), con mèo ngu tặng 1 cái bóp, còn con em thì tặng anh hai nó cái áo sơ mi trắng với cavat khá đẹp.

Mò cái bill thì 3 đứa mua tổng cộng gần 3tr tiền quà cho mình @.@ thấy thế lại tiếc của méo dám mặc luôn ấy. Có nói với chúng nó đừng tiêu hoang thế nữa, anh mặc đồ cũ được rồi, đồ thì mới mua hồi tết mà giờ mua nữa thì phí quá, có mặc hết đâu, nghe thế mặt 3 con xệ xuống, nhìn tội vãi ra. “Người ta thấy giày anh cũ, nhớ tới anh mới mua cho còn la người ta nữa”. Thế là chịu thua, chạy lại xoa đầu dỗ từng đứa, rồi cũng thử áo thử giày cho chúng nó vui @.@

Giày vợ lựa cho nên mang khá vừa chân, lại êm nữa. Mang vào thích vô cùng. Bóp của con mèo nhỏ tặng thì dạng bóp đứng, bỏ vừa 1 tờ tiền vào thôi chứ không dư ra, chứng minh, bằng lại thì nhét vào bóp theo chiều dọc, khá lạ vì trước giờ toàn xài bóp nằm ngang. Nhìn kiểu thì khá lạ mắt, lại hàng da, bên trong có nguyên cái hình tự sướng của 3 con trong ngăn kiếng (em, con mèo với con em gái), đi kèm giấy nhỏ “lúc nào cũng mang tụi em em theo bên cạnh nhé ^_^”.

Nhìn chung cũng chả hiểu ngày gì chúng nó lại đồng loạt mua quà, nhưng thấy vui vui, tự nhiên cảm thấy mình cũng có chút giá trị

Nhật ký ngày 27/04/2015

1 giờ, dọn dẹp lại văn phòng để còn nghỉ lễ

3 giờ kém, dọn xong. Chào sếp về, sếp kêu sang quán cafe bên cạnh đi, có khách đang đợi mình bên đó giải quyết công việc. Thế là chạy sang.

– Anh qua đây tìm ai zạ?

Nó giật mình, quay ngoắt lại. Vẫn là em, là giọng nói, là khuôn mặt, là nụ cười ấm áp, là cái vẻ nhí nha nhí nhảnh ấy. Nó đứng như chết trân ra, chẳng biết nói gì. Mọi chuyện quá đột ngột, tới mức nó còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý…

– Gì đây trời, mới hông gặp có mấy bữa mà xúc động dữ zậy hở?
– Ừ, anh bất ngờ quá.

Em tung tăng tiến lại, quấn lấy tay nó. Trước cũng vậy, giờ cũng vậy, mỗi lần chỉ có 2 đứa là em lúc nào cũng như thế, vừa đi vừa ôm, vừa tựa đầu vào tay nó, cứ như thể em không muốn nó chạy mất.

– Sang đây uống với em một chút đi, em gọi ly loại anh thích rồi đó.
– Lúc nào em cũng vậy nhỉ.
– Nếu không vậy thì em yêu anh làm gì nè.

Cứ thế, con bé tung ta tung tăng nắm tay nó chạy tưng tưng khắp quán, tới cái bàn ở tầng trên. Con bé đã gọi sẵn 1 ly capuchino nóng, loại nó thích uống nhất, cho nó.

Hmm, nhắc tới capuchino, thì cũng phải nhắc tới cái kỉ niệm cách đây chục năm rồi. Thật ra ban đầu nó chẳng thích món này cho lắm. Lần đầu nó uống capuchino là lúc năm lớp 10, lúc đó, nó với em, người con gái nó yêu nhất, vào Rita Cafe ở Nguyễn Văn Cừ. Hôm đó nó học chéo buổi buổi chiều, em thì không, buổi trưa nó sang Nguyễn Thượng Hiền đón em, rồi cùng kiếm chỗ ngồi ăn trưa. Bình thường thì sẽ ghé vào Alo trà đối diện trường Tự Nhiên để vừa ăn trưa vừa uống đậu hủ đậu đỏ, hôm đó thì có tiệc sinh nhật cũng thanh niên nào đó nên thanh niên đó bao luôn cả quán trà buổi trưa. Thế là mất chỗ ăn có quạt phun sương. Rồi 2 đứa cứ thế đèo nhau chạy vòng vòng khu đó, cuối cùng chọn được Rita vì trông có vẻ… mát.

Vào quán thì to, nhạc bật êm tai, tiếp viên tới bảo vệ khá là… lễ phép, nên nó với em cũng có chút thiện cảm. Lúc đó 2 đứa còn con nít lắm, vẫn còn chưa biết hôn nhau nữa mà, lại chỉ quanh quẩn mấy quán trà sữa, quán cóc, nên lần đầu vào cafe “người lớn” thế này thì… chả biết gọi gì. Thế là sau khi lướt qua cái menu, em mạnh dạng gọi “capuchino nóng”, hỏi lý do tại sao gọi món đó thì em lấy lý do là “nghe đồn lâu rồi giờ uống thử” … sau đó nó cũng gọi 1 ly… giống em, cho có cặp.

Nó thì không hợp với capuchino, cái vị béo béo ngậy ngậy của kem uống kèm với cafe đúng là không bao giờ quen được. Em thì khác, cái gì ngọt là… em thích. Em thích bày trò, thích lâu lâu lúc nó mãi thư giãn theo điệu nhạc, em lại lấy kem trét lên mũi nó, rồi cười vui lắm, cứ như thể được chơi khăm nó là em quên hết mọi buồn phiền ấy.

Rồi cứ thế, cứ 1 tuần vài lần, em với nó lại tạt vào Rita, nó thì chọn món khác, em thì vẫn trung thành cái món capuchino. Nó đã nghĩ chắc sẽ không bao giờ uống món đó nữa.

Tới tận hơn 5 năm sau, ngày nó gặp Giang, trong một buổi họp mặt bè bạn của nó ở 1 quán cafe gần trường ĐH, nó dắt Giang theo, ừm, tất nhiên, lúc đó Giang đã là người yêu “mới” của nó. Lúc đó, đập vào mắt nó trên menu của quán là “capuchino”. Nó bật cười. Rồi nó gọi 1 ly. Chẳng biết vì sao lúc trước nó không thích món uống này, nhưng lúc đó, nó lại cảm thấy capuchino thật sự rất ngon, trong vị cafe, là đâu đó nụ cười của em, là đâu đó từng buổi trưa nắng mưa 2 đứa ngồi đùa giỡn, là mỗi khi em ngủ gà ngủ gật tựa đầu vào vai nó trên salon, là tình yêu, là nỗi nhớ…

Rồi nó đâm ra nghiện món này, có những lúc gần như ngày nào nó cũng uống. Tới giờ vẫn vậy.

– Em về bất ngờ quá nhé. – Nó chợt bắt chuyện với Ly – Anh tưởng tối em mới về, định tối mới đánh xe ra sân bay rước.
– Hì. Zậy mới làm anh bất ngờ chứ. Em về từ sáng sớm rồi. Sau đó ghé qua thăm cô chú 1 tí rồi về chơi với ba, xong thì ra đây đi chơi với anh nè.
– Ừ. Hèn gì mấy bữa nay không thấy liên lạc, tưởng em bận rộn gì chứ, ai ngờ là lén anh trốn về sớm.
– Hì hì.

Rồi em với nó ngồi ở đó, luyên thuyên đủ thứ chuyện, toàn những chuyện cổ tích bí ẩn ở Mỹ mà em chưa có dịp kể cho nó. Mỗi câu chuyện đều đi kèm 1 đoạn clip, dài có ngắn có, mà nó chỉ có thể tóm gọn trong 2 chữ, là : “Chơi ngu”.

Đó là câu chuyện hôm đầu tháng tư, ở Houston có mưa đá. Có vẻ lần đầu con bé thấy mưa đá, nên thích thú lắm, bật máy quay quay 1 buổi, rồi hú gọi con em xuống. 2 đứa đàn đúm nói chuyện một lúc rồi con bé quyết định… đưa máy quay cho con em, để con bé chạy ra ngoài… tắm mưa đá. Kết quả là vừa rúc đầu ra khỏi nhà bị đá dội u hết cả đầu, thế là chui vào nhà nằm ôm con gấu khóc, rồi mắng con gấu là tại sao không cản nó lại để nó ra đường bị u đầu…

Đó còn là câu chuyện hôm mùng 10 tháng 4, cảm thấy phong thủy thổ địa không hợp gì đấy, hay chắc vô tình coi trúng chương trình khỉ gió gì trên TV, nó với con em quyết định… mua hũ sơn về để… sơn lại cửa sổ màu… hồng cho đẹp. 2 đứa lật đật quay phim để khoe, rồi leo trèo quậy phá thế nào ấy, sơn thì chưa thấy xong mà đã thấy con nào cũng mệt tới mức không đi nổi. Nào viện cớ đau tay đau chân, rồi cửa cao với không tới blah blah. Tới tối thì 2 đứa nó tự giác vác mền gối xuống salon vì mùi sơn bốc lên không ngủ được.

Rồi đó còn là câu chuyện mà vào 1 ngày xấu trời nọ, 2 con quyết định lấy bút lông để viết tên người nó yêu vào… vếu con kia. Xong lại alo khóc bù lu bù loa “anh ơi anh ơi em xóa chữ nãy giờ mà không có ra, anh đừng hiểu nhầm, tên này là tên người yêu con em chứ không phải là em có người mới, thiệt đó”. Rồi để kiểm chứng, con bé cố lôi con em vào vạch áo ra cho… mình xem để thấy tên mình ghi trên đó… Cái đm em nói là anh tin rồi, cần gì phải làm quá thế em.

Ngồi chơi với con bé một hồi, tự nhiên bao nhiêu mệt mỏi trong người nó tan biến hết. Cái tính cách nhí nhảnh như cún cảnh của con bé lúc nào cũng khiến người khác quên hết mọi thứ trên đời.

– Đi thôi em, 5 giờ rồi.
– Đi đâu zạ?
– Mua quà cho mẹ, hôm nay chị với Quỳnh ở nhà nấu tiệc gia đình. Em ghé qua ăn cùng anh chị cho vui nhé
– Ừm, ok luôn. Mà anh định đi mua gì dzợ?
– Anh cũng chưa biết nữa, chắc là mua cho mẹ bộ đồ đi tiệc nhỉ.
– Đúng là anh. Ngố ơi là ngố, đi đi em chỉ mua gì cho.

Rồi vẫn như mọi lần. Từ chỗ làm của nó đi vòng 1 chút, sang đoạn 3 tháng 2, rẽ vào lotte, nhưng không phải đi dạo chơi đú đỡn như mọi lần nữa, lần này con bé nắm tay nó kéo thẳng vào hiệu đồng hồ.
– Kiểu gì chị với Quỳnh cũng mua quần áo rồi, con gái thì thích mua quần áo thôi, nên mình phải mua món khác
– Đừng nói là em định mua đồng hồ nha
– Tất nhiên, để mẹ mỗi lần nhìn đồng hồ coi giờ là nhớ tới em liền.

Con bé vừa nói, vừa cười, nhe nguyên cái răng khểnh dễ thương của nó. Đúng thật, nói về độ trẻ trâu thì chả con nào bằng con bé, nhưng nếu nói về độ tinh tế và lối sống, lối suy nghĩ từ nội tâm, thì con bé có khi còn nghĩ xa hơn em nhiều lắm.

Rồi con bé chọn được một cái khá ưng ý. Giá cả thì đứt của gần nửa tháng lương… May là tiền trong thẻ nó cũng tích trữ được kha khá. Tất nhiên đi chơi với đám mèo, không bao giờ nó để đám mèo chi bất cứ gì cả. Tính nó thế, trước giờ không thích kiểu con trai share tiền với con gái, trông nhục lắm. Rồi nó cũng ghé mấy gian hàng áo khoác, cũng lựa 1 cái khá là ngầu, đảm bảo mẹ nó mặc vô nhìn kiểu gì cũng y như mafia ấy… Nói chứ vì kiểu áo khá lạ, với có vẻ mặc vào cũng khá là ấm. Sau này lúc vợ chồng nó đi, lỡ mẹ có lạnh thì cũng còn có cái để mặc cho ấm.

Nó với con bé về nhà cũng đã gần 7 giờ. Thế là hết gần 2 tiếng chỉ để đi mua quà.

Một buổi tiệc nhỏ dành riêng cho gia đình, cho tổ ấm của nó đã được chuẩn bị sẵn. Nơi đó có mẹ, có em, có con 2 mèo nhỏ, có cả con em gái cứ líu la líu lo bên chị Ly.

Có vẻ, cũng vì một vài lý do dễ hiểu, nên mẹ và em gái của nó cũng rất mến Ly. Rất nhiều lúc nó thấy mẹ xúc động suýt rơi nước mắt khi nhìn Ly. Ừm… nó hiểu.

Ngoài quà của nó với Ly ra, con bé em gái tặng mẹ một cái vòng tay bằng đá, còn em với con mèo nhỏ hôm đó tới 3 cây chổi, 2 chị em cả ngày miệt mài tự làm một cái bánh kem thật to cho mẹ. Đồ ăn đã mua sẵn từ hôm trước, nên khi về chỉ cần rã đông, nấu nướng gì đó một buổi chiều tối là xong.

Buổi tiệc nhỏ, chỉ có 5 con người, nhưng ấm áp, đầy ấp tiếng cười, và những giọt nước mắt hạnh phúc từ mẹ nó, từ em, từ những đứa em gái của nó… Đó là lần đầu tiên buổi ăn gia đình nó lại đông người tới như vậy. Mẹ kể, lúc chiều nhìn thấy em với con mèo nhỏ chở nhau về, quần áo 2 con lấm lem hết, chắc sợ trễ nên 2 đứa chỉ rửa sơ cái mặt rồi vác cái bánh chạy về, mẹ mới biết là 2 đứa nó trốn cả ngày để đi làm bánh cho mẹ. Mẹ thấy thương 2 con bé, chưa kịp kêu chúng nó tắm rửa đi thì chúng nó lại nhảy thẳng vào bếp, tới khi làm đồ ăn xong mới chịu đi tắm… chung

Buổi tiệc kéo dài tới tầm 10 giờ, hết tắt đèn cầu nguyện thổi nến, tới màn ăn thử bánh do con dâu với con gái nuôi làm. Sau đó thì nó thực hiện nhiệm vụ cuối cùng: đưa Ly về.

Sài Gòn đêm, đường phố mỗi lúc một thưa người, cô công chúa nhỏ sau một ngày vui chơi đã được nó trả lại cho gia đình. Dừng lại trước cổng nhà, con bé cứ nằng nặc không chịu xuống, đòi đi chơi nữa. Nó dỗ con bé, cứ dỗ mãi con bé cũng chả chịu nghe. Bất giác, nó chồm sang ghế bên cạnh, kéo con bé vào lòng, rồi trao con bé một nụ hôn thật nồng ấm, một nụ hôn chứa đầy những nỗi nhớ nó hằn giấu trong lòng…
– Sao vậy? Em không vui à?
– Anh hôn em để bỏ em về đúng hông?

Nhìn cái vẻ mặt mếu máo của con bé, đúng là không kiềm lòng được. Nó ra ngoài, kéo con bé xuống xe, rồi cõng con bé vào nhà, không quên chào hỏi ba mẹ con bé.

Bị ba mẹ mắng vì tội hành hạ anh dữ quá, con bé dỗi chạy thẳng vào phòng, nói vọng ra “Anh về đi, hổng thèm rủ đi chơi nữa. Em ngủ luôn rồi”. Cứ thế, nó, ba mẹ con bé, với cả cô giúp việc đứng ngoài chỉ biết lắc đầu cười trừ.

Cô chú cũng hỏi chuyện nó này nọ, về công việc, về lịch phỏng vấn, thời gian dự tính bay, rồi về những thứ linh tinh trong ngày. Nó cũng thành thật kể lại, tất nhiên, ngoại trừ chuyện nó vừa hôn con gái rượu của cô chú ngoài xe…

Ngồi nói chuyện được một lúc, thấy con bé ở trên phòng rón rén mở cửa ra, thò cái mặt nhiều chuyện của con bé xuống dưới, rồi lại thấy hình như chả ai quan tâm tới mình, nên con bé lại vào phòng, đóng cửa. Nó cũng xin phép cô chú cho lên phòng dỗ con khỉ cái này.

– Nè, còn thức không đó cô bé?
– Ngủ rồi.
– Thiệt hả?
– Thiệt.
– Vậy thôi anh về nha. Em ngủ ngon.
– …

Rồi nó cũng vờ nói vọng xuống, “chào cô chú con về”, rồi ngồi bệch xuống sàn. Lúc sau lại có tiếng con bé vọng ra
– Về thì về đại đi, còn ở ngoài đó làm gì
– Sao biết anh chưa về nè
– Em nhìn cửa sổ còn thấy xe kìa, xạo ai chứ đừng có xạo em.
– Ừm, em chưa cười thì anh chưa về được.
– Em có là cái gì của anh đâu mà phải miễn cưỡng dữ zậy?
– Anh không hiểu.
– Em đâu phải là em gái của anh, cũng đâu phải em gái nuôi, càng không phải người anh sẽ cưới làm vợ, em muốn được bên cạnh, đi chơi với anh thêm một chút, bộ như vậy là quá đáng lắm hở? Thì đúng rồi, em có là gì của anh đâu, nên anh có thèm quan tâm tới.
– Vậy chứ em biết trong anh em là gì không?
– Không cần biết.
– Là 1 trong những người quan trọng nhất, cũng là một trong những người anh luôn muốn ở bên cạnh nhất.
– Vậy sao không đi với em một chút nữa.
– Đã khuya rồi em à. Em vừa mới về, chưa ở bên ba mẹ bao lâu đã đi chơi cả ngày rồi, anh cho em đi nữa thì làm sao được.
– Nhưng mà…
– Ngoan nè, nghe lời anh nè, ngủ một giấc cho ngon, rồi mai trò chuyện, ăn uống với gia đình, xong chiều qua nhà anh sửa soạn để đi ăn tiệc sinh nhật mẹ nữa. Còn phụ anh chị đón khách mời đó.
– Chán quá…
– Xong anh chở em đi chơi cả đêm luôn.
– Hứa đi.
– Hứa. Giờ mở cửa cho anh được chưa.
– Để làm gì?
– Ôm 1 cái, nhớ quá.
– Đàn ông tham lam.

Nói rồi, con bé cũng mở cửa, ôm chầm lấy nó, một lúc sau con bé xuống nhà, chào hỏi ba mẹ gì đó rồi ra ngoài xe tiễn nó.

– Mai anh qua sớm nha.
– Ừm, anh biết rồi.
– Em đi ngủ đó – con bé lại xị cái mặt xuống, tội nghiệp vô cùng
– Ừm, cười đi nè, có gì đâu mà phải buồn nè, sau này em vô học còn phải xa gia đình nhiều lắm, nên tranh thủ lúc này bên cạnh ba mẹ đi chứ, không mai mốt nhớ cũng không về được đâu.
– Em biết rồi.
– Ba mẹ thương em nhiều lắm đó, nên em đừng làm ba mẹ lo lắng. Anh cũng không muốn cô chú phải buồn.
– Em biết rồi
– Em vô trước đi, anh cũng về nhé.
– Hun một cái.
– Ừm.
Nó chồm người ra khỏi xe, hôn nhẹ con bé 1 cái, con bé vẫy tay chào nó, rồi tung tăng ôm con gấu chạy vào nhà. Nó cũng đợi con bé vào trong, khóa cổng cẩn thận, rồi nó vẫy tay chào con bé, nổ máy xe, thẳng tiến về nhà…

– Em ngủ ngoan. Thiên thần nhỏ của anh.
– Anh cũng vậy, thiên thần bự của em.

– Gì mà cười dữ zậy? – em nằm trong lòng nó, thấy nó cười một mình, chợt chồm lên hỏi
– À, anh vừa chúc Ly ngủ ngon, em coi nè, con bé cứ hổ báo vậy riết
– Thì nó còn nhỏ mà, tính tình nó cũng còn con nít lắm
– Ừ. Sau này sang đó còn khổ dài dài với con bé
– Ráng chịu đi. Em không gánh phụ anh đâu.
– Ầy, thôi ngủ nè, ngày mai còn cả ngày bận rộn nữa đó.
– Em chưa ngủ được.
– Sao zậy?
Em khẽ cắn vào môi nó.

– Anh chỉ sợ cả ngày nay em phải bận bịu rồi mệt mỏi thôi.

Em lại cắn nhẹ vào môi nó, rồi môi em níu chặt lấy môi nó, rồi cứ như thế, cho tới khi hơi thở cả 2 hòa vào làm một…
– Mãi bên nhau, anh nhé.
– Ừm. Nhất định rồi.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60

TÊN TRUYỆN:

Mèo con (Full)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)