Phần 35
Ngày 04/03/2015…
Phở còn, Mèo Con tiếp tục xin tối cho qua nhà nấu ăn chung. Nghĩ cũng vui, lại đỡ nấu nướng nên từ trưa đã đạp 2 chị em nó về nhà, kêu có rủ thêm bạn bè gì đấy qua chơi cho đỡ chán cũng được, nhớ dọn dẹp nhà cửa đừng để dơ quá. Nghe đâu chúng nó rủ cả team tới lập sòng bài với sòng karaoke. Dạo gần đây 2 đứa này hư vãi…
Chiều thì cùng sếp đi gặp đối tác Nhật ở quán cafe sân vườn cách công ty 2-3 căn. Khá bất ngờ vì tới nơi thấy ba Ly với Ly, với ông đối tác đang ngồi nói chuyện. Hiểu nôm na là kèo làm ăn chung của 2 bên công ty, còn ông Nhật kia là khách hàng. Lúc về ba Ly có mời sang nhà chơi, nhưng nghĩ cảnh 2 con mèo ngu đang coi xiếc ở nhà thì mình lại từ chối, nói là mình lỡ phải hẹn công việc, nên chắc để hôm sau mình sẽ ghé. Ba Ly cũng đồng ý.
Sếp thấy mình bị 2 cha con Ly quây cũng ra tay tương trợ, kêu “cũng 3 giờ rồi, cho mày về sớm”. Shit… Chả hiểu kiếp trước ăn ở gì, gặp ngay ông sếp bóp dái thôi rồi. Kèo nào ổng cũng cố chơi đểu mình cho được.
Thế là ba Ly với ông Nhật lên con 4 chỗ về trước, mình lò mò vào công ty dắt xe ra, nhìn quanh quẩn thì từ đám bảo vệ tới các chú bên nhà xưởng đều nhìn mình bằng ánh mắt bất ngờ éo tả được… Lúc mình quay ra sau thì thấy con bé đang lẽo đẽo bu theo mình. Văn phòng lớn đặt sát bên nhà xưởng chính, để dễ quản lý, vừa để trưng bày hàng, chứ không sản xuất. Xưởng sản xuất đặt ở Hóc Môn với Củ Chi. Nói thế cho mọi người dễ hình dung.
Mấy con kế toán trên lầu cũng ráng chui đầu ra cửa sổ nói vọng lại “anh ơi, tối nhớ qua nhà em nhaaaa. Em đợi đóóóóóó.”, xong chúng nó cười hố hố, làm Ly tái cả mặt. Mẹ bố chúng nó học đâu ra thói nói hoang thế không biết.
Ly nghe vậy cũng sợ bị chọc tiếp, nắm tay mình kéo chạy vào bãi xe. Nói cũng ngại chứ đi làm thì đi = wave thái cho tiện xăng, với lại như đã nói, nó là mấy tháng lương đầu của mình nên cũng rất quý nó. Mà chở tiểu thư = wave thì… kì thế éo nào ấy. Mà kệ, lỡ rồi. Con bé cũng chả ngại. (dù mấy lần trước thường đi với mình là đi 4 chỗ của nó, hoặc của sếp mình, hoặc tệ lắm mình chở xe máy cũng tay ga). Ừ, em không ngại thì anh cũng chả ngại. Ra mượn cái nón của con kế toán, chứ không nón đi chơi mấy anh giao thông hốt vào thì vui.
Dự là chở nó về nhà chơi chung luôn, nhưng lại nghĩ cảnh con Mèo ngu nhà mình gặp Ly thì chắc 2 đứa chúng nó kì thị nhau tới hết ngày luôn, nên thôi, với lại cũng còn sớm, mới hơn 3 giờ, về nhà sớm lại không hay.
Thế là chở Ly đi bowling, dù gì cũng đang nắng chả biết đi đâu.. Con bé nhìn nhỏ nhắn thế chứ thích trò này cực. Chơi 3 game gãy cả tay mà game nào mình cũng thua, bị con bé lấy son vẽ đầy cả mặt. Đã thế nó còn lêu lêu rồi chạy đi khoe, chụp ảnh đăng om sòm trên face. Bách cmn nhục. Cũng kêu nó không tag để tránh bị lũ mèo nhà mình chửi, con bé cũng ok. Lúc sau chơi chán, vào toilet rửa mãi, lau cả bịch khăn giấy mới ra hết đống son đó.
Ra lấy xe thì gặp thanh niên Liberty đỏ vào, nhìn nữ tính éo tả được. Thanh niên đó thấy mình với Ly đi ra cứ lò mò tà tà lái xe theo vào bãi. Tới lúc mình lấy nón cài cho Ly thì thanh niên đó dựng xe cái két bên cạnh chiếc wave yêu quý mình, may mà éo đụng trúng chứ không bố bắt đền chết mọe mày luôn. Rồi thanh niên ấy cởi nón, đứng lên vuốt tóc trông xì tin ghê gớm lắm, xong lấy con 5s ra soi soi bấm bấm gì đó trong khá nguy hiểm, dự là chỉnh camera trước để chỉnh lại tóc.
Ly cũng hiểu thanh niên đó muốn gì nên cũng cười tủm tỉm. Đợi mình cài nón xong cho Ly xong thì thì Ly cũng chủ động lấy nón đeo cho mình. Xong lấy khăn giấy lau mặt mình rồi trêu “Lêu lêu, mặt mèo rữa cũng không hết bẩn”. Rồi 2 đứa lên xe, lạnh lùng ra đi, Ly ngồi sau ôm eo mình trong sự ngỡ ngàng của thanh niên lạ mặt… Vừa đi Ly vừa cười toe toét, như thể trêu tức được thanh niên đó thì con bé vui lắm.
– Chị mà biết là chị giết anh luôn đó cô bé. – mình chạy tà tà, để có thêm thời gian tán chuyện.
– Kệ, em thích zậy.
– Toàn làm quá lên thôi. Mà cũng tội nghiệp thanh niên đó.
– Tội gì, ai biểu dám coi thường anh.
– Thì anh có gì bằng thanh niên đó đâu nè, nghèo hơn, xe cùi hơn, bóp chắc cũng ít xiền hơn. Điện thoại chắc cũng không xịn bằng.
– Anh mà nghèo.
– Thiệt, có mỗi cái hơn thanh niên đó.
– Gì dạ?
– Hơn về quân số với lại… kiểu gì bạn gái anh cũng xinh hơn.
– Khen em hay khen chị vậy?
– Chứ nãy nó coi mình là gì thì anh đang coi mình là zậy đó.
– Dạo này bạo dữ. Định ngoại tình công khai luôn. Hông sợ em méc chị hả.
– Em theo phe anh mà, với vụ hồi nãy là em cố tình chơi nó chứ có phải anh đâu.
– Vậy chở em đi ăn để thưởng em đi.
– Thích ăn gì nè.
– Hông biết nữa, em ăn gì cũng được, ví dụ như ăn pizza, hoặc pizza, hoặc là pizza cũng được.
– Con lạy mẹ, ừ, giờ ghé Maximax ăn pizza nè.
– Yeah yeah! – con bé cười đùa nhảy nhót lung tung lên.
Hết chịu nổi với lũ này. Đứa nào cũng có 1 cách đòi ăn riêng. Mỗi cái không bao giờ đỡ được chúng nó định làm gì
– Thấy em vui vẻ vậy anh cũng an tâm.
– Sao? – con bé vừa lấy lọ tương vẽ vẽ lên bánh, vừa tròn mắt hỏi mình
– Ừ, sợ em buồn chuyện sắp đi nên anh tính tìm cách cho em vui lại, mà thấy em vậy rồi nên chắc khỏi.
– Thôi giờ buồn nè – con bé giả vờ bị mặt xuống – chọc em vui đi.
– Nhắm mắt lại đi.
Con bé ngoan ngoãn làm theo.
– Rồi, mở mắt ra.
– Hổng hiểu @@ – con bé có vẻ hơi bất ngờ vì đếch có gì xảy ra
– Ừ, ai kêu trông đợi cho lắm vào
– Anh…
Rồi con bé chạy tới nhéo tới tấp. Cười toe toét lên.
– Lúc nào cũng chọc em hết
– Thì chọc em vui rồi nhé.
– Ghét
Xong con bé dỗi 1 lúc, mình cũng giả vờ xin lỗi, rồi chọc nó tí nữa, nó hết giận, 2 đứa ngồi ăn, rồi tán chuyện tiếp với nhau
– Anh đi Houston đúng hông?
– Ừ, sao biết hay thế.
– Bí mật.
– Ê đừng nói em cũng học ở bang Tex nhé.
– Bí mật. Hì.
– Có cần trùng hợp thế không?
– Hì, ba em sắp xếp cho chỗ công ty mới của ba bên đó gần chỗ em học.
– À ra vậy, nghe đâu có mấy bạn của sếp hùn vốn vụ này, ra cũng có ba em.
– Ừ.
– Em định học trường nào?
– Đại Học Houston thôi, ở đó có 1 trường chứ mấy.
– Thôi xong…
– Sao.
– Chị cũng định sang năm học master ở đó
– Vậy là chạy kiểu gì cũng gặp em ha.
– Anh nghi vụ này có gì đó mờ ám.
– Sao.
– Tự nhiên sếp ép anh phải đi rồi khi không em ở bên đó ngay gần chỗ anh làm.
– Ừ, Thì… em nói ba em nhắn sếp anh cho anh qua cùng mà.
– Ra thế. Khá nhé cô bé.
– Ai kêu. Định bỏ rơi em hả, mơ đi cưng.
– Anh thua em luôn đó cô bé
Haiz. Chạy trời không thoát khỏi nắng…
Ăn uống xong con bé chạy vô Maximax… đi dạo cho đỡ no. Tới khổ, trong mình éo khác gì thằng giữ trẻ. Nói luôn, con bé đang học Tiếng Nhật N4 ở Đông Du Hồ Văn Huê…
Lúc đó nói thật, mình cũng cảm thấy có chút gì đó… vui hơn, phấn khởi hơn sau khi nói chuyện với con bé. Chắc vui vì sau này sẽ được tiếp tục gặp con bé, được đi ăn đi chơi thế này.
Đi dạo lông nhông 1 buổi con bé mua được 2 bịch kẹo dẻo bự, mình cũng định mua vài thứ tặng nó làm kỉ niệm trước ngày đi… mà… hết mọe tiền rồi… Đi làm mang theo có mấy trăm dằn túi, chơi bowling với ăn uống xong còn đâu 2-3 chục ngàn. Nên thôi, giả vờ im im luôn mai mốt đi kèo khác mua tặng bù. Kinh nghiệm mai mốt mang nhiều hơn.
– Cảm ơn anh – con bé ngồi sau xe, thòng cái đầu lên trước nói vào tai mình
– Hử?
– Vì hôm nay đã đi chơi với em. Còn cho em ăn ngon nữa
– Ừ, nuôi em mập rồi bán cho lò mổ mới được nhiều tiền
– Lúc nào cũng zậy hết. Đàn ông gì vô duyên.
– Anh đã đẹp chai rồi mà còn có duyên nữa thì con gái chết hết sao em.
– Thôi đi ông.
Xong con bé dựa đầu vào lưng mình, ngát nghêu ngao bài gì đấy của Bảo Thy. Mình cũng đi tà tà chậm chậm để nghe hát cho đã dễ gì được nghe live show chùa
– Anh ơi em buồn ngủ quá. – con bé nói giọng nhõng nhẽo, mới hát 2-3 câu đã buồn ngủ rồi. Bố khỉ con Mèo lười này
– Ừ tí nữa tới rồi nè.
– Anh chở em đi đâu zợ?
– Về nhà em cho em ngủ chứ đi đâu? Hay em muốn chở em đi đâu khác cho.. khó ngủ?
– Anh bậy quá nha. Em giận đó.
– Giỡn thôi cô nương. Nhìn anh giống vậy lắm à?
– Ai biết được.
– Ờ, nhớ nha, anh buồn đó.
– Đàn ông gì nhạy cảm quá nhaaaa. Chả ra đàn ông gì hết.
– Thì cứ coi anh như con gái hay bê đê cũng được mà.
Nói xong con bé ngồi sau cười toe toét, rồi lại hát tiếp.
Về tới nhà Ly tầm 5 giờ rưỡi chiều, ba Ly vẫn chưa về, chắc đi uống với ông Nhật rồi. Có mẹ Ly hình như đang nấu ăn gì đấy, nên mình cũng chả con bé ở trước cổng, xong đợi cô giúp việc ra mở cổng rồi chào Ly, chào cô về, sẵn gửi lời chào mẹ Ly, rồi dong xe về…
Chạy tới công ty trả nón cho con kế toán, không trả mai đi nó chửi lật mả luôn. Sắp xếp này nọ, chào sếp các kiểu rồi thì dong xe về nhà.
Để lại một bình luận