Phần 39
Ngày 10/03/2015
7 giờ sáng.
– Alô… – giọng con bé đang ngái ngủ trong điện thoại
– Dậy đi con heo lười, anh chị tới rồi nè
– Á em quên để báo thức. Đợi em tí.
– Ừ lẹ đó.
– MÀ EM HÔNG PHẢI HEO LƯỜI NHÉ.
– Ừ, lẹ lẹ hông anh kêu heo lười nữa đó.
– Sắp xong rồi.
Suốt cả buổi sáng, 2 chị em cứ líu la líu lo đủ chuyện. Nó thấy vui. Ít ra nó không còn thấy cái vẻ mặt buồn thảm của con bé hôm qua nữa. Con bé nhìn nó, cười tươi lắm.
Rồi cả ngày hôm đó 2 đứa cứ nhắn tin lung tung, nói đủ chuyện. Đi công chuyện với sếp, sếp cho về sớm. 3 giờ rưỡi chiều nó gặp Quỳnh, rồi gặp con bé một tí. Xong, nó về chơi với em, mai em phải kiểm tra nên nằm luôn trên giường làm bài, không đi chơi như mọi hôm nữa. Nó ngồi bên cạnh, vừa gõ những dòng tâm sự nó muốn chia sẻ, vừa bật mấy bài nhạc nhẹ cho nó với em nghe. Thỉnh thoảng nó với em thơm nhau 1 cái…
– Anh ơi em đói.
– Ừ, đồ ăn anh nấu sẵn rồi, em ra đó uống sữa đợi anh tí nhé, tầm 2-3 phút nữa anh làm xong cái này rồi anh ra liền.
Em ngoan ngoãn nghe theo lời nó… Nó ngồi gõ tiếp… chưa biết mọi chuyện sẽ như thế nào, nhưng nó đã sẵn sàng đón nhận mọi sự trừng phạt. Nó biết kết cục dành cho nó là gì. Nó không oán trách…
Ngày 11/03/2015
Cafe chiều…
– Anh hông thích ăn sáng với em nữa hả?
– Có đâu. Thích chứ. Mỗi lần thấy em vui cười như vậy anh vui lắm
– Vậy sao mấy bữa nay anh hông ăn sáng với em nữa? Mà ăn với Ly?
– Chội ôi, ghen hở?
– Hông biết, trả lời đi.
– Bữa nay anh dẫn em đi cùng còn gì?
– Còn mấy bữa khác nữa.
– Giờ muốn nghe nói thật hay nói xạo nè.
– Anh cứ nói đi.
– Ừm… Còn tầm 10 bữa nữa là Ly bay sang nước ngoài du học rồi. Ở đây con bé cũng chỉ chơi thân với mỗi anh chị thôi, nên anh cũng muốn cho con bé ít kỉ niệm, cho nó đỡ cảm thấy cô đơn, vậy thôi.
– Thiệt hả?
– Xạo em làm gì?
– Ừm.
– Từ đầu anh cũng muốn rủ em, nhưng 2 đứa cứ gặp nhau là khó chịu với nhau suốt. Như hồi sáng đấy, anh biết em buồn nên rủ em đi ăn chung, nhưng rồi lại chẳng ai vui vẻ nữa.
– Em biết rồi…
– Anh coi 2 đứa như em gái, muốn ăn gì uống gì đi chơi ở đâu anh cũng chiều 2 đứa, mà 2 đứa cười nhau 1 cái cũng không làm được.
– Em xin lỗi. Em làm anh buồn lắm hả?
– Ừ, buồn chút chút
– Anh hết thương em rồi hả?
– Còn vậy nữa thì có ngày hết thật đó.
– Hông zậy nữa. Hông hư nữa.
– Ừ. Đi chơi game hông?
– Đi đi đi.
Thế là 2 đứa kéo lên khu game ném bóng rổ, đua xe, bắn súng, chơi banh bàn… đủ trò hết.
Tới tầm 5 giờ thì gặp Ly một tí, chở con bé ra Hoàng Văn Thụ đi bộ hóng gió, ăn quà vặt, chơi patin
– Còn giận chuyện hồi sáng hả
– Hông. Ai dám giận anh.
– Giận ra mặt luôn kìa.
– Ừ. Thì giận.
– Còn có 10 ngày mà 2 đứa không thể vui vẻ với nhau được sao?
– Vui sao được? Nhìn đã không thích rồi.
– Sao nè? Con bé có làm gì em đâu?
– Nó… THÍCH ANH.
– Vậy sao em hông ghét chị?
– Tại chị là vợ anh.
– Còn em là gì?
– Em hông biết. Chắc… em gái, hay gì đó. Tương tự vậy
– Con bé nó khác em, nhất là tính cách. Nó nhí nhảnh vậy đó, mà có chuyện gì buồn nó đều giữ trong lòng, nhưng nó lại dễ bị tổn thương lắm. Có lần dẫn nó đi coi phim, nội dung thì buồn, mà con bé lúc nào cũng cười nói vui vẻ, tới về lúc anh vô tình nhắc lại thì nó bật khóc. Lúc đó anh thấy tội nghiệp nó lắm.
– Ừm.
– Mấy lần khác cũng vậy, chuyện gì buồn nó chả bao giờ nói, hỏi mãi nó mới chịu tâm sự ra.
– Anh có vẻ hiểu Quỳnh nhỉ.
– Anh coi 2 đứa như em gái anh vậy, chẳng bao giờ muốn đứa nào buồn hết.
– Thôi đi ông. Em út gì mà vừa coi pháo bông đêm qua xong thì sáng sớm đã vật con người ta ra bắn pháo bông rồi.
– Dạo này nói chuyện ghê quá nha. Làm anh sợ đó.
– Bị lây anh đó, nhây riết làm em nhây theo.
– Ừ, thì cũng là lỗi của anh mà, anh có đổ thừa ai bao giờ.
– Thế anh ngủ với nó chưa?
– Điên hả cô bé. Anh có phải thú ăn tạp vậy đâu.
– Thiệt hở?
– Thiệt chứ sao không trời.
– Ừ, anh mà có đi em hông tha anh đâu.
– 🙁
– Mà nói gì nói, em cũng hông thích.
Chưa biết giải quyết sao, nhưng sáng nay Mèo Con nhà mình đã dễ chịu hơn khi gặp Ly. Con bé bắt đầu cười, cũng bắt đầu trò chuyện với vợ chồng mình, không im lặng xị mặt xuống như hôm qua nữa. Ly thì vẫn có vẻ không vui.
Hy vọng vài ngày nữa sẽ thay đổi được cô nàng cứng đầu này.
Haizzz…
Để lại một bình luận