Phần 4
Mình vội bấm điện thoại, gọi cho con Mèo ngố.
– A lô. (giọng điệu có vẻ như đang ngái ngủ, chắc cũng trễ với có tí bia nên con bé ngủ sớm)
– Em nhắn tin kiểu vậy hại chết anh rồi nè.
– Sao dzạ anh?
– Sao sao cái gì? Chị qua nhà anh, rồi coi được, giờ giận khóc bỏ về luôn kìa.
– Ơ… em xin lỗi. Em tưởng chị hông coi được.
– Lần tới còn nhắn kiểu đó là anh khỏi nói chuyện với em nữa đó.
– Dạ. Em xin lỗi. Em biết rồi. Mà chị sao rồi anh, hay em gọi cho chị xin lỗi luôn.
– Khỏi, em ngủ đi, chuyện anh anh tự giải quyết được.
– Dạ. Em xin lỗi. Hức
Hình như con bé khóc. Có vẻ thế. Đây cũng là lần đầu tiên từ ngày quen nó mình nặng lời với nó như vậy. Nhưng thôi, chuyện trước mắt giải quyết trước.
Mình chạy sang nhà em.
À nói luôn, em hiện tại học ĐH, đang sống ở gia đình cậu, cách nhà mình chừng mấy trăm thước, ba mẹ em thì ở tỉnh. Mình với em cũng ra mắt gia đình 2 bên rồi, nói chung 2 gia đình cũng biết nhau nên cũng không cấm cản gì. Mẹ mình ngày xưa làm cùng bệnh viện với mẹ em, tới giờ 2 mẹ vẫn rất thân nhau.
Tóm tắt gia cảnh thế cho dễ hiểu…
Cậu vừa thấy mình tới nhà thì kêu.
– Đù, thằng cháu rễ bữa nay tới đây rủ cậu đi nhậu hả mậy?
– Dạ hông phải cậu. Hồi nãy ở nhà con có chút chuyện hiểu nhầm nên Giang bỏ về. Giờ con qua xin lỗi nè cậu.
– Ủa nó đã về hồi nào đâu?
– Chưa về luôn hả cậu? Vậy thôi chào cậu con chạy kiếm em nó đã. Chứ nửa đêm rồi mà để zậy nguy hiểm quá.
– Ừ mày làm sao đó làm. Tao là đéo muốn mất thằng bạn nhậu như mày đâu.
– Dạ, có gì cuối tuần con mua ít bê qua rồi con với cậu làm mấy ly.
– Mày được cái hiểu tao.
Mình chạy ra công viên gần nhà.
Nhà mình ở khu được quy hoạch, đường xá tương đối đẹp, đất phân lô. Ở phía gần bờ kênh thì có làm một chung cư kế bên là công viên rất lớn. Người dân mỗi tối hay ra công viên tập thể dục, uống cafe, các cô dì thì tập aerobic, con nít thì đua xích lô mini… nói chung là một khu rất thú vị.
Mình với em ngày nào cũng nắm tay đi dạo công viên, rồi cùng ăn vặt, nào hủ tiếu, bún bò, rồi bò viên, cá viên, chè… Tối tối thì hay chơi với mấy đứa con nít. Mình thì thích ngồi ghế đá, ngắm em chơi đùa với đám trẻ con. Nào là thi hát múa, rồi cầu tuột, rồi đuổi bắt,… nói chung rất giản dị và cũng rất hạnh phúc. Mấy cô ở đó cũng quen tụi mình. Thường thì sẽ thả đám trẻ cho tụi mình giữ rồi đi nhảy aerobic, nhảy xong thì cả đám lớn nhỏ đi ăn kem, ăn chè gì đó. Bình thường thì mỗi ngày đều như thế.
Mình cũng không nghĩ ra nơi nào khác để tìm, nên mình chạy vội ra công viên, tìm đến nơi mình và em hay đến.
Em ngồi đó. Một mình.
Mình mua một mớ đồ ăn vặt, từ cá viên, bò viên, xúc xích, tới bánh poca, nói chung toàn mấy món em thích. Mình tiến đến sau lưng em, em vẫn ngồi đó khóc, chẳng biết có biết mình tới rồi hay chưa.
Mình vẫn đứng sau, đặt đồ ăn lên ghế, choàng tay qua cổ em, hôn lên tóc.
– Em giận anh tới như vậy luôn hả.
– Ừhm… (em lại khóc)
– Em còn chưa cho anh cơ hội giải thích luôn đó.
– Có cần thiết… hông anh… hức.
– Bình thường mỗi ngày đi về anh đều xuống bếp, ăn thử đồ ăn em nấu. Hức…. bữa nay về anh trốn luôn trên lầu… hức, chẳng ngó gì tới em… chẳng biết em nhịn tới gần 11 giờ đêm… hức… để đợi anh ăn cơm chung… hức… Anh nói anh bận nhiều việc. Em mới tranh thủ… hức… học xong qua nấu đồ ăn cho anh… hức… Để rồi anh đi với… hức… con khác… hức…
Thôi xong… hồi chiều đúng là mình có dẫn em đi ăn vặt thật, nhưng sau đó mình nói bận gì đó, về ngủ rồi làm việc, đang ngủ thì bị con Mèo gọi… Cứ tưởng là em đã ăn từ đời nào rồi.
Em đứng dậy, gạt mình ra, định đi đâu đó.
Mình kéo tay em lại, tiến tới trước, ôm chặt em vào lòng.
– Anh xin lỗi. Lúc đó anh đang ngủ thì nó gọi, nó kêu nó bị ép uống, nhờ anh đi cứu, rồi anh tới chở nó về, nó cũng nói chưa ăn gì nên chở nó đi ăn tối thôi rồi về liền đó. Làm ơn tin anh đi mà.
– Hong. Anh nói láo. Anh đi ăn rồi ngủ với nó chứ gì. Ăn với nó kiểu gì mà nước hoa dính đầy lên người luôn hả?
Vừa nói em vừa đấm mạnh vào ngực mình. Chẳng biết là vì cái gì. Nhưng cảm giác lúc đó đau lắm.
– Trời ơi! Anh phải làm gì để em tin anh bây giờ?
– Hong! Hong tin!
Rồi em tiếp tục đấm, giãy ra. Mình càng ôm chặt, rồi mình hôn nhẹ lên môi em. Thường thì mọi lần em sẽ nguôi giận. Nhưng lần này…
– Chát!!
Em tát một cái rõ đau… Khóc to hơn
– Anh coi em là cái gì của anh hả?
Mình vẫn ôm em, vẫn kiên trì hôn em. Hôn dài lắm, cũng phải cả chục phút. Đéo hiểu sao khi đó mình lì như chó ấy. Cũng may lũ muỗi không đốt.
Em vẫn cứ giãy, rồi đấm mạnh vào ngực, vào lưng mình, rồi dịu dần. Cuối cùng em cũng chịu thua, và bắt đầu hôn lại mình.
Tụi mình cứ đứng đó, ôm nhau, hôn nhau. Một lúc lâu sau mới ngừng lại. Mình nâng nhẹ cằm em, rồi nói:
– Anh không biết phải là gì để em tin anh. Nhưng anh chỉ nói với em thế này. Từ trước tới giờ, anh chưa từng làm gì có lỗi với em. Em biết anh nghiêm túc về chuyện tụi mình như thế nào. Cho nên, anh chỉ muốn em hiểu, dù sau này có chuyện gì đi nữa, dù có thật sự là anh đi với ai hay ngủ với con nào đi nữa, thì anh sẽ là người chủ động kể cho em nghe. Anh sẽ không bao giờ giấu em bất cứ điều gì.
– Chứ mùi nước hoa trên người anh là sao?
– Con bé bị ép uống, nó say quá. Lúc anh chở nó về thì nó gục lên người anh ngủ. Chắc nó xịt nước hoa lên cổ tay luôn nên cả đằng trước đằng sau anh đều dính mùi thôi.
– Anh nói láo.
– Anh nói láo làm gì trời. Hay muốn anh chứng minh anh nói thật đây
– Giờ này mà còn… ai thèm.
Rồi mình tiếp tục hôn em. Nụ hôn này kéo dài chừng 5 phút.
– Đi với anh.
– Đi đâu anh?
– Về nhà anh.
– Dạ
Mình gọi điện cho cậu, nhắn với cậu là tối nay em ngủ ở nhà mình với em gái mình. Cậu cũng ok. “Vợ chồng tụi mày làm tao ghen tị quá nha”, nói chung khá mờ ám.
Mình dẫn em về, nhà cũng đã ngủ, em mình ngủ với mẹ, còn mỗi phòng mình trống. Nói chung là giống như kế hoạch đã định trước
– Em nhắm mắt lại đi. Anh chứng minh cho em thấy là anh không nói láo.
Em làm theo.
Mình tiến lại ôm chặt em, em cũng khá bất ngờ, rồi hôn em, nụ hôn rất dài. Rồi vừa hôn vừa dắt nhau vào phòng, chốt cửa. Bàn tay mình làm những việc nên làm, cởi những thứ nên cởi… rồi…
Thôi cái này mình không kể chi tiết, mình không giỏi miêu tả sex như mấy tác giả trên diendan đâu.
Được đâu 3 – 4 shot, tới tầm hơn 2 rưỡi mình hết đứng nổi cả ngày làm việc mệt mỏi, lại bị hành đủ kiểu thế này thì đúng là trâu bò cũng chịu không được.
Mình ôm em, em nằm trên người mình, rắn vẫn đang ngủ trong hang nhé, mình hỏi “Đã tin là anh không có ngủ với nó chưa?”
– Anh này quỷ. Chỉ có xạo em là giỏi
– Xạo gì trời
– Dụ em nhắm mắt. Rồi…
– Để chứng minh thôi em à.
Rồi 2 đứa lại hôn nhau, chả biết hôm nay 2 đứa hôn tổng cộng bao nhiêu tiếng. Nhưng với mình, hôn như thế vẫn chưa bao giờ là đủ…
Mình giảm máy lạnh, lấy cái mền trùm lại, rồi 2 đứa, vẫn tư thế đó, ôm nhau ngủ
Sáng hôm sau, vẫn đang trong cơn say ngủ thì mình bị đánh thức dậy, nói chung là cảm thấy nhột nhột ở… bên dưới… Nhìn xuống thì em đang ngậm thằng nhỏ của mình mà mút… Rồi hai đứa lại quần vào nhau lần nữa…
Xong chuyện, tầm 6 rưỡi, em với mình đi tắm, rồi xuống đồ nấu ăn cho nhà. Mẹ thấy 2 đứa hết giận nhau, cũng vui, cười tủm tỉm. Em thì ngại ra mặt luôn. Ăn xong mình chở em tới trường, rồi phóng xe tới chỗ làm. Một ngày mới lại bắt đầu.
Hôn luôn là cách giải quyết mọi xum đột tình cảm. Hình như câu này không bao giờ sai…
Để lại một bình luận