Phần 54
Tầm đâu 2 giờ thì mình vào ngủ, em với con mèo nhỏ đã ngủ rồi, thế là mình mở tủ lấy cái mền bông trải ra sàn làm giường rồi lấy thêm gối mền lăn ra ngủ. Được đâu chưa tới nửa tiếng giật mình dậy, em – “cô bé của tui” – chui tọt vào lòng mình từ khi nào.
– Trời, sao em hông ngủ chung với con bé trên đó, xuống đây coi chừng viêm phổi đó – mình nói nhỏ.
– Thiếu hơi anh hông ngủ được.
– Anh ngủ kế bên giường còn gì
– Hông thích, thích được anh ôm như vậy.
– Ừa. Thôi ngủ đi nè.
– Nhớ… Cả ngày gặp có chút cũng đuổi người ta nữa.
– Ừa thôi, nè, anh xin lỗi, hông đuổi nữa, giờ ôm em ngủ cho ấm nè được chưa.
– Hì. Dạ được
– Nhõng nhẽo quá đi…
Mình ôm em vào lòng, em cũng tựa đầu vào ngực mình. Haiz. Em yêu anh nhiều như thế mà mới vừa nãy thôi anh đã làm chuyện có lỗi với em rồi… Anh đúng là thằng ngốc mà… Haizz…
Mình vuốt nhẹ mãi tóc mềm xõa dài bồng bềnh của em, xoa nhẹ cái lưng nhỏ nhắn của người con gái đã bên mình qua bao nhiêu sóng gió… Chợt dừng lại ở phần… lưng quần… haizz. Lại cái style váy ngủ mỏng ngắn và không mặc nội y… Haiz…
Vỗ nhẹ mông em một cái, rồi nói nhỏ
– Bộ 2 chị em cứ không mặc gì như vậy mà ngủ luôn à
– Ừm. Thì cho nó mát
– Nó nào?
– Anh bậy quá.
– Anh có nói gì đâu.
– Thôi hông nói nữa, em ngủ.
Bó tay cô gái của tui, cứ mỗi lần nói không lại là rúc đầu vào ngực mình rồi dỗi. Khẽ hôn nhẹ lên tóc, rồi lên trán của em, khẽ xoa nhẹ lưng em “thôi, anh xin lỗi, anh hông vậy nữa, cười lên đi nè”, rồi lấy một lọn tóc ngoái vào tai em, thế là em cười ngay.
2 đứa cứ nằm cười giỡn như thế một lúc, rồi lại ôm nhau, hôn nhau. Vẫn là những nụ hôn ngọt ngào tưởng chừng kéo dài tới vô tận, em khẽ cắn lấy môi mình, cọ mũi em vào mũi mình, giống như một cách giao tiếp của các loài vật, mình cũng thở nhẹ, cọ vào mũi em, thổi nhẹ vào tai em… Em mím môi, ra vẻ không thích bị mình thổi vào tai như thế… rồi thổi ngược lại tai mình rồi cười đểu… cảm giác khá nhột và khá… kích thích
Mình thổi vào tai em lần nữa thì lại thấy em mím môi… Haiz. Em có biết anh yêu cái mím môi đó của em thế nào không hở cô bé của anh… Khẽ nâng nhẹ cằm em, rồi lại trao em thêm một nụ hôn dài nữa. Ừm… mình chưa bao giờ thấy chán hôn em, chắc em cũng vậy.
– Chội ôi, hư quá nha.
Em phá tan bầu không khí lãng mạn, tay đang xoa xoa thằng nhỏ của mình… Ừ thì trong cái khung cảnh như này mà không biểu hiện gì thì đúng là có vấn đề.
– Chọc anh là giỏi
– Hì. – vừa nói, em vừa kéo nhẹ chiếc quần đùi của mình xuống
– Quỳnh nó giật mình dậy bây giờ.
– Kệ.
– Sao hôm nay bạo dữ vậy nè?
– Ai biểu anh giấu em
– Giấu chuyện gì?
– Lúc đi tiệc anh ôm Quỳnh đúng hông?
– Hử? Sao em lại nghĩ vậy?
– Trên cổ áo anh có mùi nước hoa của Quỳnh.
– À, chắc tại lúc anh ngồi nói chuyện với lũ bạn thì Quỳnh lúc đó nó đứng sau ôm cổ anh.
– Xạo
– Thiệt, em hỏi nó là biết.
– Anh là của em thôi, hông cho Quỳnh.
– Ừm, thì trước giờ anh vẫn là của em mà.
Mình khẽ hôn em để xoa dịu tình hình, em cũng vừa hôn vừa leo hẳn lên người mình nằm.
– Ầy, mới hồi sáng rồi mà, không định cho anh nghĩ xả hơi hở em
– Thấy nhớ… em đang mấy ngày rụng trứng mà, cũng thích được như vậy với anh nhiều hơn bình thường một tí…
– Chắc ăn sắm mấy hủ thuốc bổ về uống chứ không chết sớm quá
– Hì, hông thích thì thôi, em ngủ.
Lại dỗi, mình lại kéo em vào lòng, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của em, rồi siết nhẹ eo em.
– Làm sao anh từ chối được khi em vẫn còn quyến rũ tới như vậy chứ cô bé.
– Hì. Chỉ sợ em làm anh nhàm chán thôi.
– Em còn yêu anh chứ?
– Còn. Nhiều lắm.
– Hì, anh cũng vậy. Nên đừng nghĩ mấy chuyện anh chán em em chán anh gì đó nhé, lỡ lại làm tụi mình nghi ngờ nhau, không hay đâu.
– Em biết rồi.
– Anh yêu em. Nhiều nhiều nhiều nhiều
– Em cũng yêu anh nhiều nhiều nhiều nhiều.
Cứ thế, 2 đứa cười khúc khích, rồi đôi môi lại tìm môi nhau, tay ôm chặt nhau, cứ như thế cho tới khi 2 cơ thể hòa làm 1… cho tới khi trong mền chỉ còn tiếng thở nặng nhọc khe khẽ từ 2 đứa…
Buổi sáng thức dậy, lại hoảng hồn khi con mèo ngố nằm ôm một bên tay, em nằm ôm 1 tay, mình ở giữa chịu trận. Cũng may khi tối còn kịp tỉnh táo mặc lại cái quần.
Báo thức đã reo từ lúc nãy mà tay thì bị ôm chặt tới mức chả động đậy được, nói gì là với lên bàn tắt cái đồng hồ. Thôi kệ, ngủ tiếp. Lúc sau, đồng hồ lại reo tiếp, lũ mèo nhà mình lò mò bò dậy. 2 con mặc combo áo ngủ giống nhau: ngắn, chỉ cách gối chừng nửa gang, mỏng và… cả 2 con đều không nội y, tất nhiên cái áo đủ dài và màu của mấy chỗ nhạy cảm cũng được may đậm hơn để che đi những chỗ cần che.
2 con lủi thủi bò vào toilet, đánh răng tắm rửa thay đồ cho nhau gì đó, rồi mặc bộ đồ ở nhà ra, đập mình dậy hình như lũ con gái rất thích trò phá rối con trai lúc ngủ. Chúng nó phá mà cứ gọi là loạn cả lên, đứa véo mũi đứa giật tóc, rồi lại lấy bút vẽ lên mặt, nhột không đỡ nổi. Bực mình quá mình ngồi dậy, dí chúng nó xuống nhà rồi cũng lẽo đéo vào nhà tắm.
Hôm đó cũng không chuẩn bị gì nhiều, vì đồ đạc đã lo từ trước. Ăn sáng xong mỗi đứa thay đồ, rồi mình vác cái giỏ đựng mấy bộ đồ cho mấy nàng thay, vứt trong xe. Đùa chứ đi ăn cưới có 1 buổi thôi mà cũng ráng mang cho được mấy bộ để thay. Đúng là con gái…
Chuyến này tất nhiên, mình cầm lái, con em gái ngồi kế bên mình, còn mẹ với 2 con vịt zời kia thì ở ghế sau. Hôm đó là đám cưới ông anh họ, cháu đít tôn bên nội. Hiện tại đang làm kĩ sư dầu khí. Nội ngoại mình thì ai cũng biết em rồi, ngoại trừ tết thì lần nào về cũng dắt theo cùng, lần này có thêm con mèo nhỏ nữa. Mẹ cũng giới thiệu với họ hàng đó là con nuôi của mẹ. Mọi người cũng vui, cũng hỏi han con bé này nọ, rồi khen con bé thế lọ thế khoai khi thấy con bé vào bếp phụ mọi người.
À nhắc sơ về chuyện bên nội. Dù rằng ba mẹ đã ly thân từ cách đây gần chục năm, ba cũng theo người mới, nhưng việc đó không ảnh hưởng lắm tới quan hệ của mẹ và nhà nội. Cả 2 bên đều có đạo, cô chú bác hiểu chuyện và khá đoàn kết. Họ không khuyên ngăn được ba, và cũng chưa từng ghét hay trách mẹ. Bất cứ lễ tiệc nào trong gia đình, nếu ba không về, thì mẹ sẽ cùng mình về.
“Đạo chỉ cho cưới 1 lần, với tụi em thì dù ảnh có lấy ai khác nữa, cũng chỉ có mình chị dâu là chị”. Mình nhớ mãi câu nói đó, vào cái ngày mà ba bỏ đi. Ba mình trong gia đình thứ bậc thua bác lớn, dưới là 7 cô chú. Không cản được ba, nhưng cô chú chưa bao giờ cho phép ba dắt người mới và con riêng về nhà nội trong những ngày họp mặt gia đình… Cô chú cũng rất quý mẹ và thương anh em mình, chưa bao giờ coi mẹ là người ngoài gia đình.
Buổi tiệc diễn ra cũng vui vẻ, chủ yếu mừng ông anh lên xe bông, từ giờ hết phải than ế rồi. Ổng năm nay tuổi ta là 30, yêu người ngày xưa… cùng lớp từ hồi cấp 2 @.@ tính ra yêu trên dưới 2 chục năm chứ chả ít. Nghĩ lại cũng hay, anh em họ nhà mình toàn yêu đương kiểu vậy, tình yêu đầu nếu không có gì bất trắc thì sẽ đến với nhau luôn, ổng là ví dụ, mình có lẽ đã từng có một viễn cảnh như vậy… Haiz, không nhắc chuyện buồn nữa.
Kể chuyện ông anh tí, ổng với bà chị cấp 3 học khác trường, rồi lên ĐH vào SG thế bất nào lại gặp nhau, khác ngành nhưng 2 lớp cách nhau có 1 cái vách ngăn. Rồi thì lửa gần rơm, cháy chuồng bò, hết ĐH 2 người… chia tay vì chuyện vớ vẩn gì đó không tiện hỏi, sau đó 1 năm thì hình như nhịn “xoạc” không được nên lại quấn quýt quây quần bên nhau. Rồi cứ lai rai sớm nắng chiều mưa, tới giờ 30 rồi, cảm giác sắp ế tới nơi rồi thì cưới luôn @.@
Nói chứ chị dâu 30 (tuổi tây là 29 nhé) rồi mà trẻ hơn cả mình nữa @@ Trang điểm còn trẻ hơn. Đúng là hơi có phần ngưỡng mộ.
Cũng chúc này nọ, rồi chia buồn với ông anh vì đã hết cái ngày tháng tự do, ông cũng vỗ vai mình, kêu sắp đi thì lo mà cưới đi, để lâu dễ sinh chuyện, rồi ổng cũng nói nhỏ mình vụ con mèo nhỏ:
– Cẩn thận với con bé Quỳnh nhé.
– Sao thế?
– Thế mày định cưới cả 2 con à?
– Làm gì có trời.
– Nhìn mày với nó thì không lén lút yêu nhau tao chết liền ấy. Định vác về làm em nuôi để dễ lén phén đúng không? Nói đi tao còn mét em dâu tao nữa.
– Hông có. Em trong sáng lắm không như anh nghĩ đâu
– Ừ, làm gì làm, tao là tao lo cho mày thôi. Giang nó thương mày lắm, cả nhà ai cũng quý nó, đừng lựa chọn sai lầm rồi như chú (ngụ ý ba mình) giờ, lỡ có bề gì gia đình không đón nhận thì hôn nhân buồn lắm.
– Em biết rồi.
– Ừ, thôi chúc chú mày sớm giải quyết chuyện 2 con nhỏ.
– Ừm, chúc anh chị hạnh phúc, sớm có cháu cho em bồng được rồi
– Sang năm mày đi về ăn tết là có rồi.
– Ghê thế, đã có kết quả trước luôn rồi à.
– Mày tao lao.
Tới tầm chiều thì đại gia đình mình dong xe về nhà. Đi đường cao tốc, mình thì xe con đi làn 80 cây, tới đoạn cầu vượt, đường hẹp lại thì trước mặt là bác xe cont chạy… 70 hay 60 gì đó, choáng hết cả tầm nhìn, ức chế vãi ra @.@ Mình cũng nhẹ nhàng, lúc xuống cầu thì đá xi-nhanh với xin còi cho vượt, xe đó cũng đá còi vào lề phải rồi giảm gia, cho xe mình vượt, mình vừa mới vượt mặt nó, xuống chân cầu, chưa kịp rẽ vào lane của xe hơi thì bị 2 bác giao thông ngoắc lại. Đệt mọe ngày éo gì đen thế.
– Mẹ ở trong xe đi, mình con chắc giải quyết được rồi, nhiều người ra nó làm khó lại không hay.
– Ừ, nãy bất cẩn quá, biết vậy mẹ kêu con nhường cái xe cont đó.
– Chào đồng chí, xin đồng chí cho xem xét giấy tờ.
– Dạ, giấy tờ đây anh. – cũng biết là có lỗi nên không bật lại làm gì, khéo lại bị gô cổ về đồn.
– Ừm – mấy xếp xem qua loa giấy tờ gì đó, rồi kéo mình lại nói nhỏ. – Xe của anh chạy 87 cây, quá giới hạn cho phép 7 cây, ngoài ra trên cầu cao tốc không được phép vượt xe. Lúc xuống cầu anh cũng lấn vạch phân cách 1 đoạn gần 10 mét.
– Dạ, vậy giờ xin phép anh cho em xin quyền trợ giúp nhờ người thân.
– Ừm. – thằng bé gật đầu.
Mình cũng gọi hỏi thằng bạn coi lỗi này phạt nhiêu nó search thế bất nào ra nhẹ nhất là 2tr4, nặng nhất rơi vào tầm giam bằng 5 triệu blah blah. Xong mình cúp máy, quay lại chỗ anh giao thông.
– Dạ, việc em có lỗi em không cãi gì hết, cái đó em cũng để ý mà không tấm vào lane sớm hơn, tại nãy cái xe cont nó có vấn đề gì đó chạy chậm quá, em bị mất tầm nhìn, nên cũng xin nó mới dám vượt. Cũng do đoạn đường ngắn quá, nên em có vượt tốc độ với lấn làn một chút, có gì mong anh cũng nhẹ nhẹ tay, dù gì em cũng không cố ý, chắc anh cũng muốn giải quyết sớm cho đỡ lề mề.
– Ừm, lần sau anh nhớ xin lane thì đừng có xin trên cầu, dưới cầu tụi tui dễ bắn tốc mấy vụ này lắm.
– Em nhớ rồi, cũng mong anh phạt nhẹ nhẹ, chứ đây xe của công ty em (mình vừa nói vừa đưa card của mẹ ra), em làm tài xế thôi, tiền túi cũng không có nhiều, mà giờ anh phạt nặng quá sợ tháng này trừ lương thì vợ con em đói…
Nói rồi mình gửi thanh niên giao thông gói marl, thanh niên ấy sau thời gian hội ý với thanh niên giao thông kia, thì xé mình 4 vé phạt 100, vị chi là 400, mình đưa hẳn 500 rồi cảm ơn 2 thanh niên ấy, xong lấy lại giấy xe rồi dong xe về. Haizzz.. thà như thế đỡ hơn vứt cửa sổ 2tr rưỡi. Mẹ nghe mình nói mất 500 cũng hết hồn, không nghĩ rẻ thế.
Tối hôm đó về nhà cũng bình thường, chả có biến gì, cũng 3 người dắt nhau đi tập gym, tập bơi, rồi tối ghé ăn bún bò, xong ai về phòng nấy, không cho con mèo ngu ngủ chung nữa, để 2 vợ chồng có thêm không gian, chứ cứ cái cảm giác vụng trộm mình thấy không ổn.
Để lại một bình luận