Phần 5
Từ sau vụ đêm ngày 18, mọi chuyện dần trở về với quy cũ, mình cũng không gặp Mèo con nữa. Mình với em cũng hòa bình lại. Cũng hy vọng mọi chuyện như vậy sẽ êm xuôi.
Có vẻ êm xuôi thật…
23/12/2014
Nhà 2 đứa đều có đạo, buổi sáng 2 đứa đi học đi làm như mọi hôm. Chiều hôm đó mình xin nghỉ, chở em về nhà chơi với gia đình. Nhà em cách Sài Gòn gần 100 cây, đi hết gần 3 tiếng xe máy. Năm nào cũng vậy, 23 mình sẽ về nhà em, rồi chơi với gia đình em một đêm. Xong sáng hoặc trưa 24 lên để phụ gia đình ăn lễ. Em ở lại chơi với gia đình em, vì cũng khá lâu em chưa về. Mình lên SG lại 1 mình.
Chơi ở nhà em cũng khá vui, phụ nhà làm gà, nấu lẩu các kiểu, rồi tối thì đi bộ ra nhà thờ chụp hang đá. Rồi đi quanh khu đó. Khu này dân Đạo rất nhiều, nên nhà nào cũng đua nhau chơi hang đá, rồi trang trí đèn các kiểu, đẹp vô cùng.
Ngắm cảnh chụp ảnh chán chê thì 3 đứa (có thêm thằng cu em) rủ nhau đi ăn chè, rồi đi siêu thị các kiểu. Chơi chán về nhậu.
Nói chung vui nhưng mình cũng khá “giữ mình”, không làm bậy. Đang cố gắng giữ hình tượng con ngoan trò giỏi trong lòng bố mẹ vợ.
Sáng hôm sau thì dậy sớm đi lễ, rồi ăn sáng, xong đi hái dừa, chặt dừa (trước nhà có 2 cây dừa) để uống, rồi hái trái cây, đánh bài vẽ mặt… Nói thì nhục thì mình đánh bài dở nhất thế giới rồi. Nên mặt mình chơi chừng 1 tiếng thì khỏi ai nhìn ra luôn.
Xong thì tắm rửa, ăn uống tí rồi chào hỏi gia đình, lên lại SG để dọn nhà rồi còn ăn noel với nhà mình nữa. Nhà ngoại mình trên SG nên thường noel sẽ tổ chức ở nhà ngoại, tiệc rất lớn
Trước khi đi thì 2 đứa cũng ôm hôn các kiểu gì đấy, nói chung không ngại lắm nhưng cũng canh lúc không có ai. Lúc đang hôn thì mẹ em đi ra gửi mình 2 con gà làm quà noel cho nhà mình. Thấy cảnh “nhạy cảm” nên mẹ cũng im lặng, rồi đợi “xong việc” mới vờ la “ối trời, chắc tui nổ mắt chớt quá. Anh ra coi con mình nó lãng mạn chưa kìa. Ai như anh đâu”.
Em thì ngượng chín cả mặt, chào mình, dặn dò đi xe cẩn thận. Mình cũng chào cả nhà rồi đi nói chung không muốn về, mà con đầu, mẹ mình cũng con đầu, nên tiệc ở nhà ngoại không về không được. Còn em phải chơi noel trọn vẹn với nhà, nên thành ra mình lại đi 1 mình về, buồn vãi nhái.
Chiều 24…
Lên tới nhà lúc 5h chiều. Tắm rửa rồi mang gà qua nhà ngoại. Đồ ăn làm sẵn rồi, nên gà thì chỉ luộc xé ra làm gỏi, đùi thì cho đám em, thế là nhanh nhất. Tới nơi lúc đang nói chuyện với nhà, thì thấy điện thoại báo tin nhắn, tổng cộng 4 tin nhắn, và 3 cuộc gọi nhỡ. 2 tin nhắn của em, tất cả những thứ còn lại là của… bé Mèo.
Tin của em:
“a chơi noel vui vẻ nha, cho e gửi lời chúc tới gia đình… không được đi đâu với a e buồn lắm, nhưng hông sao, sau này còn được đi nhiều mà”
“mãi yêu nhau, a nhé. X ”
Tin của bé Mèo:
“tối nay anh có rảnh hông”
“anh đi chơi với em 15 phút nha, noel một mình buồn quá”.
Rồi 3 cuộc gọi nhỡ của nó nữa.
Mình cũng nhắn lại:
“Tối nay anh rảnh. Giờ anh đang ăn tiệc với nhà, em cũng ăn uống đi rồi tối đi lễ với anh”
– Ủa, anh cũng có đạo hả?
– Em cũng zậy à?
– Dạ.
– Chị đâu rồi anh?
– Chị về chơi với nhà rồi, anh cũng muốn đi đâu đó cho đỡ buồn đây
– Dzậy tối qua đi lễ với em rồi đi chơi tí nha.
– Ừ, 8h anh qua. Ăn uống tắm rửa đi.
– Anh cũng đừng uống nhiều nhé.
– Ừ.
Ăn uống no say với gia đình, mình cũng xin phép về sớm lo tí công việc. Năn nỉ mãi, uống hết cả chai nữa mấy cậu mới thả cho đi. Về nhà mình tắm táp một tí, rồi sửa soạn đồ đạc, lại vác con tay ga ra đi.
Qua nhà bé Mèo thì nó kêu đợi nó tí, nó vẫn chưa trang điểm xong. Lũ con gái làm quái gì lúc nào cũng lề mề.
Anh chủ nhà trọ cũng lại hỏi chuyện mình, nói chung trong mắt ổng và đồng bọn thì mình với con mèo đang là 1 cặp, giải thích kiểu gì cũng bảo không tin.
Một lúc lâu sau con Mèo ngố mới ra. Hôm nay con bé rất xinh, trang điểm nhẹ, tóc xõa, mặc bộ đầm juyp bó sát màu đỏ, đeo thêm cái cài đầu có sừng tuần lộc. Cộng với khuôn mặt có nụ cười rất duyên, vừa ra em cười chào mình một cái, xinh không tả nổi.
– Còn sớm quá anh ơi
– Sớm mới đi chứ.
Mình chở em tới xóm đạo ở đoạn Lũy Bán Bích – thống nhất – nhà thờ Tân Phú, khu này cũng toàn người theo đạo, trang trí hoành tráng khỏi nói. Mình cũng vác máy ảnh, chụp cho em, rồi nhờ người chụp mấy tấm cho 2 đứa.
Xong mình chở em tới nhà thờ martino vì nghe đâu nhà thờ này đầu tư gần nửa tỉ vào cái hang đá, nên mình vào coi sớm, đọc kinh, rồi lại chụp ảnh, dắt tay nhau đi vòng vòng.
Tới tầm 9h rưỡi thì mình đèo em ra nhà thờ X đi lễ, 11h hết lễ, mình đèo em thẳng tiến Phú Mỹ Hưng, đoạn cầu ánh sao – hồ bán nguyệt. Cũng chụp ảnh, hóng gió một tí rồi về, đi theo hướng ra Nguyễn Văn Cừ Q5, đừng lại trên cầu Nguyễn Văn Cừ, mình cũng dắt xe lên lề rồi 2 đứa vừa ngồi vừa ngắm thành phố đêm. Ai nhìn qua cũng kiểu “bố 2 đứa điên, lạnh vãi nhái thế này còn ngồi trên cầu hóng gió”. Nhưng kệ mẹ họ, tụi mình vui là được.
Chơi với Mèo Con lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Con bé hay hỏi những câu ngây ngô tới mức nhịn cười không nổi, rồi lúc nó làm cái mặt bí xị đáng yêu nữa. Nói chung cũng nhờ có nó mà noel năm nay của mình đỡ lạnh hơn hẳn.
– Anh ơi, em đói
– Chà, khuya rồi kiếm đồ ăn đêm hơi mệt nha…
– Em đói…
Rồi con bé lại làm cái mặt mèo nhõng nhẽo, cứ níu tay níu chân. Mình thì tất nhiên, chả bao giờ cưỡng lại được cái vẻ mặt ấy, nên chiều em, đi vòng vòng để cố tìm ra chỗ nào đó ăn uống.
Cuối cùng trời xui khiến thế nào lại kéo vào Phúc An Khang (kế bên Now Zone ấy). Hôm đó có tặng mỗi người một ly bia Đức nếu gọi 1 món chính, 1 món phụ và 1 món khai vị. 2 đứa gọi một phần mực hấp, một lẩu 2 người, và rau câu tráng miệng. Bia đen nên khá nặng. Nói thật luôn.
Ai uống Bia Đức chắc biết có 2 loại là bia đen với bia vàng. Thường ở đây sẽ bán bia vàng, chỉ ai đặt trước mới có bia đen, vì nặng đô, phần nữa là đắt.
Ăn uống xong ngồi nói chuyện thì Mèo con bắt đầu… nói sảng… Đù… Có vẻ con bé vẫn chưa quen uống bia rượu mạnh nên chưa gì đã say rồi. Mình cũng thanh toán rồi chở con bé về nhà.
Đi đường nói thật là mình chạy chậm hết mức có thể luôn, con bé cứ lắc lư rồi hát mấy bài đâu đâu, kiểu nó đang say lắm rồi ấy. Mình thì sợ nó mà té thì lại mang họa nên không dám lên ga. Về tới nhà nó cũng 2h sáng… Chủ nhà… đã ngủ. Nhà mình 100% cũng khóa cửa…
Một tia sáng lóe lên trong đầu mình. Mình liền đưa thẳng con bé tới… khách sạn.
Để lại một bình luận