Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 8

Đời học sinh – Chương 8

– Ơ em…

Tôi định hỏi con bé, nhưng nó như đoán được tôi sẽ định hỏi gì nên đã lắc đầu ra dấu trước đó khiến tôi chỉ biết trố mắt nhìn nó dẫn xe ra về:

– Giờ em về nha, chiều nếu không có xe về thì cứ nhắn em sang chở anh!

Và đó là những gì tôi có thể nghe từ con bé. Nó đã rịn ga vút đi mà không để tôi có thể nói câu gì với nó.

Tôi cũng như cả đám lúc này đều trố mắt nhìn theo hướng xe của nó mà không khỏi thắc mắc.

Phủ nổ bỗng khều vai tôi:

– Ê, vậy là sao mày?

– Thì là vậy đó, thôi vào học đi!

Tôi thở hắc một hơi rồi đi ào ào vào nhà, cả bọn Phú nổ cũng không biết gì, thấy tôi vào nhà bọn nó cũng lon ton vào theo. Duy chỉ có Toàn phởn lúc này vẫn bình thản bước vào nhà như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

– A, anh Phong tới rùi hả, cả bọn chờ anh nãy giờ đó! – Bé Phương tíu tít khi thấy tôi bước vào nhà.

Cố gắng nuốt cục tức vào bụng tôi cười méo xệch:

– Ừ, em tới lâu chưa?

– Hì, cũng lâu rùi, giờ em đang soạn đáp án mấy câu tự luận môn địa cho dễ học nè!

– Chà, có vụ này nữa hả?

Phú nổ vỗ vai tôi cười khoái trá:

– Mày mới biết hả Phong, tội nghiệp thằng nhỏ!

– Tội cái đầu mày!

Tội tức tối tọng nhẹ một cú vào ngực nó. Ấy thế mà tôi quên mất Phú nổ là trùm ăn vạ. Chỉ mới bị tôi đánh nhẹ, nó đã nằm lăn ra ghế sofa la bài hãi:

– Ahhh, lục phũ ngũ tạng của tao!

– Đâu đâu, phá lấu gì hả?

– Bà mày Kiên gọi cấp cứu cho bố mày coi, chắc tao không qua khỏi quá, thằng cờ hó Phong nó mưu sát tao!

– Ờ ờ, cấp cứu số mấy, 114 phải không!

– 114 cái đầu mày, số cứu hỏa mà, tao đốt nhà mày luôn bây giờ!

– Thôi thôi mấy đứa, đủ người rồi thì vào học thôi!

Toàn phởn vỗ tay bôm bốp ra hiệu nhóm học bắt đầu.

Hôm nay bọn tôi sẽ ôn môn vật lí trước tiên. Đó là môn thi cuối cùng trong lịch thi của trường tôi. Sau đó theo thứ tự trong lịch mà ôn ngược lại cho đến môn thi đầu tiên.

Đó là kế hoạch do bé Phương lập ra. Theo nó, cứ học mấy môn ở cuối lịch trở lên trước cho đến môn đầu tiên thì ngay hôm sau thi sẽ nhớ tốt hơn. Sau đó các môn còn lại chỉ cần ôn để nhớ lại kiến thức là được.

Cách này của bé Phương xem ra rất hiệu quả. Chính tôi cũng đã sử dụng cách này từ đó cho đến hiện tại.

Nhưng cách hay là một chuyện, cách học lại là một chuyện khác.

Bọn con trai lớp tôi bình thường đã loi nhoi như cái chợ, nay sáp lại thành nhóm còn loi nhoi gấp mấy lần.

Chỉ mới vừa học một xíu, Kiên lảng đã gãi đầu:

– Ê mày, tán xạ là gì tao chưa hiểu lắm!

Phú nổ đang ngồi lò mò cuốn tập nghe Kiên lảng hỏi liền ngẩng dậy tán nhẹ vào mặt nó nghe cái chách:

– Thằng cờ hó sao mày tán tao? – Kiên lảng nhìn Phú nổ thản thốt.

– Thì mày mới hỏi tán xạ là gì mà, tao chỉ cho mày coi thôi!

– Chỉ con khỉ, mày tán vào mặt tao thì có!

– Mà mày có phản xạ không?

– Có sao không, đau thấy mồ!

– Đó, cái đó gọi là tán xạ đó!

Kiên lảng sững cồ gắt lại:

Tán xạ cái mế á! Thế mày biết hội tụ là gì không?

– Xời, dễ như nhai bắp! Ánh sáng xuyên qua thấu kính hội tụ thành chùm sáng nhỏ hơn chứ gì!

– Sai bét, là cái này nè!

Vừa nói Kiên lảng liền tọng mấy đấm vào ngực Phú nổ làm nó giật mình:

– Bà mày, sao tự nhiên đấm tao!

– Thì hội tụ vào người mày đó!

– Thôi thôi mấy ông nội trật tự ôn bài dùm tao cái!

Toàn phởn cau mày gắt gỏng thí đều muốn quỳ lạy tụi nó.

Vậy mà mọi việc vẫn chưa yên, một lát sau đến lượt Khanh khờ ngáp dài:

– Buồn ngủ quá bây, kiếm trò gì giải trí tý đi!

Phú nổ ngồi gục nãy giờ liền nhỏm dậy góp ý:

– Ê nay trên TV chiếu phim hay lắm, tụi bây có xem không?

– Thôi chán lắm, kiếm trò gì vận động đi!

– Vậy đi đá banh cho nó máu đê!

– Uầy, mấy thằng này, mới học có 2 – 3 tiếng mà đã lo ra rồi! Mấy bây đi đi, tao ở lại học tiếp!

Toản phởn lắc đầu ngao ngán trước cả đám trong đầu chỉ có chữ giải trí.

Và thế là…

– Dzô tụi bây, ngon qua đây lấy banh của tao nè!

Toàn phởn đi bóng kĩ thuật lừa qua hết 2 – 3 thằng hậu vệ.

Hiện giờ bon tội đang ở sân bóng gần nhà giao lưu với đám trong xóm của Huy đô. Và thằng tăng động nhất lúc này lại là Toàn phởn.

Tôi chẹp miệng than vãn:

– Thiệt tình, mới nãy nó còn đòi ở nhà học bài đó!

Bé Phương ngồi cạnh tôi cười hiền:

– Thôi kệ đi anh, cũng vui mà!

– Chà, bé Phương dễ thương có khác. Anh thật là ganh tỵ với em và thằng Toàn đó!

– Hì, có gì đâu mà ganh tỵ anh. Quan trọng là hai người tin tưởng lẫn nhau thôi!

Tôi chẹp miệng thở dài:

– Uầy, không biết chừng nào anh mới có một người như vậy nữa!

Con bé cười khì xoa đầu tôi:

– Nếu anh quyết đoán hơn sẽ có thui, đừng gấp! Quan trọng là anh phải xác định được ai là người anh cần nhất, hiểu chưa?

Ừ, anh hiểu mà!

– Hì, vậy thôi cứ xem tiếp đi anh!

Dẫu vậy những thắc mắc trong lòng tôi vẫn chưa nguôi được. Buổi chiều hôm đó khi con bé Mi đến rước, tôi gọi nó vào một quán nước gần đó hỏi chuyện ngay:

– Hôm nay em làm sao vậy Mi? Sao tự nhiên bỏ về?

Ngọc Mi khẽ cười, giọng buồn buồn:

– Thì em đưa anh đến chỗ học rồi về thôi!

– Không phải như vậy, rõ ràng anh thấy em mang theo cặp mà, em đừng giấu anh!

Con bé thở dài, nó cố vẽ một nụ cười méo xệch trên mặt:

– Thì có vẻ như bạn của anh không thích em cho lắm. Nhất là anh Toàn đó! Em thấy không tiện nên xin về…

Từ đầu khi nhìn thấy thái độ của Toàn phởn với Ngọc Mi, tôi đã ngờ ngợ chuyện này. Tôi không biết vì sao đám toàn phởn lại có ác cảm với Ngọc Mi như thế. Việc đó chắc chắn tôi sẽ giải quyết khi gặp Toàn phởn, còn bây giờ tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài cố gắng an ủi con bé.

Tôi dịu giọng hỏi:

– E thích học nhóm lắm hả Mi?

– Um, em thích học theo kiểu đông vui như vậy lắm. Lúc nhỏ nhìn thấy mọi người tụm lại học chung với nhau trong khi e phải về nhà học với những gia sư lớn tuổi, em cảm thấy thật ganh tỵ với họ.

– Mi à…

– Có lẽ số phận đã định em sẽ phải cô đơn như thế này rồi.

Con bé cúi mặt, có lẽ nó đang cố kìm nén những giọt nước mắt đang chựt tuôn trào ra.

Tôi có thể hiểu vì sao mọi người lại không thích nó đến vậy. Ngoài mặt, Ngọc Mi luôn tỏ ra lạnh lùng, ít gần nên rất dễ tạo ác cảm đối với người khác. Ngay cả tôi lúc mới quen con bé cũng vậy, cảm thấy nó đanh đá vô cùng. Nhưng mọi người đâu biết rằng đằng sau lớp mặt nạ đó lại là 1 ngọc Mi mong manh đến vậy.

Tôi đặt hai tay lên vai con bé:
– Em yên tâm, nếu em muốn học nhóm chung với tụi anh, anh sẽ giúp em!

Thế nhưng con bé lại gạt nhẹ cánh tay tôi ra:

– Anh không cần phải giúp em đâu, anh còn nhiều chuyện để lo hơn đó!

– Anh còn việc gì đang lo hơn chứ?

– Anh nghĩ sao nếu em nói tuần sau cả chị hai và nội sẽ về?

– Nội em và cả Ngọc Lan… ư?

Tôi bàng hoàng cảm giác những lời nói của con bé như sét đang thẳng vào tai. Như vậy là tuần sau nàng sẽ về. Hơn nữa nội của Ngọc Mi cũng sẽ về, như thế đồng nghĩa với việc con bé sẽ trở lại vòng quản thúc của nội nó như trước đây.

Ngọc Lan về tôi vui thật. Nhưng tôi không muốn Ngọc Mi sẽ trở lại nhưng tháng ngày khủng khiếp trước đây, nhất là khi con bé cũng muốn được kết bạn, muốn được tự do như bao đứa học sinh khác.

Thấy tôi cứ trầm ngâm, con bé dịu giọng:

– Anh hãy cứ tập trung cho việc thi thật tốt và đón chị hai về! Anh có giúp cũng không thể nào thay đổi được tương lai của em đâu!

Giọng của con bé thật buồn, nó pha một chút tuyệt vọng lẫn tiếc nuối khiến cho không khí cứ kẹt cứng trong cổ họng tôi khô khốc nên nuốt thành tiếng.

Như vậy thì tôi sẽ chẳng giúp con bé được gì sao? Nó sẽ lại bị nội bắt ở nhà học đủ những thứ mà nó không thích sao?

Không, tôi sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra. Tôi sẽ cố gắng mang lại niềm vui cho nó nhất có thể, cho dù điều đó chỉ là hiện tại đi chăng nữa.

Như quên đi cái chân đâu, tôi ngồi bật dậy:

– Mi à, anh sẽ không để em phải buồn nữa, chí ít là cho đến ngày nội em về!

– Anh…

– Không chần chờ gì nữa cả, em chở anh qua nhà thằng Toàn đi!

Ban đầu con bé tròn mắt nhìn tôi lăm lăm cứ như trước mặt nó đang là một người khác chứ không phải tôi như thường ngày nữa. Nhưng rồi, đôi mắt nai tròn xoe của nó bỗng dịu xuống.

Con bé khẽ cười, đôi má ửng lên những sắc hồng tươi tắn:

– Thôi được rồi, em tin ở anh!

– Được rồi, mình đi thôi em!

Rời quán nước, bọn tôi phi thẳng đến nhà Toàn phởn cách đây không xa. Vừa đến cổng nhà nó tôi đã bấm liền một hồi chuông.

– Sao, tìm tao có việc gì nữa vậy? Chưa hiểu bài à? – Toàn phởn cười đểu nhìn tôi, có lẽ nó đã đoán trước được tôi sẽ đến đây.

Dù vậy tôi vẫn nghiêm giọng:

– Tao tới để nói chuyện chút thôi, không phải hỏi bài!

– Đù đù, nay làm mặt ngầu với tao luôn hen! Rồi, muốn nói gì thì vào nhà rồi nói! – Toàn phởn đứng nép vào cánh cổng để Ngọc Mi rịn ga vào.

Ngọc Mi giờ này hoàn toàn im lặng phó mặc mọi việc cho tôi xử lí. Nó chỉ đi theo sau tôi một cách bẻn lẻn như cô dâu trẻ lần đầu ra mắt gia đình.

Đây cũng là lần đầu tôi thấy Ngọc Mi như vậy. Nhìn con bé tôi vừa thấy thương vừa thấy tức cười, muốn chọc nó vài câu nhưng sợ nó đổ quạo lại cho tôi vài véo thì có đào cả nghìn cái hố cũng không đủ trốn.

– Sao nào, muốn nói chuyện gì đây? – Toàn phởn ngồi xuống sofa điềm đạm mở lời.

– Ừm… tao muốn xin cho Noemi vào nhóm học thôi!

– Vì sao?

– Thì đơn giản là vì con bé thích được học nhóm đông vui!

– Chỉ vậy thôi hả? – Toàn phởn vẫn điềm nhiên.

– Này, với mày thì tất nhiên chỉ đơn giản là vậy, nhưng với con bé là cả một quá khứ…

– Anh, được rồi! Không cần kể đâu! – Con bé bóp chặt lấy tay tôi lắc đầu.

Toàn phởn nãy giờ vẫn giữ nét mặt điểm tĩnh của nó, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn thoáng thấy hàng lông mày nó nhướn lên trông phởn tợn.

Nó chẹp miệng:

– Chậc, hiếm khi thấy mày nghiêm túc như vầy đó nghen! Chắc hẳn chuyện này cũng khá quan trọng đối với mày nhỉ?

– Tất nhiên, tao tuyệt đối không làm chuyện thừa thải!

Tôi với Toàn phởn lúc này như đang đấu trí với nhau. Mắt nhìn mắt không chớp một lần. Nom vẻ mặt của nó lạnh lùng bạo. Nhưng tôi cũng cố gắng tỏ ra nghiêm túc không kém.

Đến cuối cùng, Toàn phởn bỗng bật cười:

– Haha, tao đùa tý thôi, làm gì căng thẳng vậy!

Tôi ngệch mặt:

– Gì, ý mày là sao?

– Tao giỡn chút thôi, muốn học chung thì nói một tiếng chứ việc gì phải căng thẳng vậy!

– Trời cái thằng khốn, làm tao gồng nãy giờ! – Tôi thở phào xìu người và cảm giác cánh tay của Ngọc Mi nãy giờ bấu chặt lấy tay tôi cũng dần thả lỏng ra.

Toàn phởn nhướng mày nói tiếp:

– Muốn học nhóm thì ngày mai cứ dẫn Noemi qua nhà tao như bình thường!

– Nghe mày nói vậy được rồi, thôi giờ tao về đây! Mai gặp!

– Ờ rồi, để tao ra mở cổng!

Toàn phởn thoăn thoắt chạy ra mở cánh cổng sẵn cho bọn tôi. Tranh thủ lúc đó, tôi quay sang Ngọc Mi dò xét biểu hiện của nó lúc này. Có lẽ do còn lo lắng nên những nét bâng khuâng vẫn còn vương vấn trên gương mặt nó khá nhiều.

Tôi cười hỏi:

– Sao vẫn còn lo lắng hả?

Con bé cười hiền, hấp háy mắt:

– Hì, cũng còn chút chút thôi. Lúc nãy sợ anh xỉu lúc nào không hay đó! Tay rung thấy ghê!

– Bậy nào, lúc anh tập trung sức mạnh là nó hay run vậy lắm!

– Hì, ngộ ghê hen!

Mặc dù với sự thông mình của mình con bé hoàn toàn có thể dồn tôi vào thế bí như trước đây nhưng nó chỉ cười, một nụ cười đẹp nhất của nó tôi từng thấy.

Con bé nheo mắt:

– Nhưng hôm nay đúng thật là anh cứ như người khác vậy!

– Hề hề, chứ sao!

Con bé chợt níu lấy ngón tay tôi, đôi mắt nó long lên:

– Hì, anh biết không? Anh càng làm em ích kỉ hơn rồi đó Phong ạ!

Dù đã được Toàn phởn đồng ý cho Ngọc Mi gia nhập nhóm ôn thi. Nhưng dường như ở nó vẫn còn một số điều mà tôi vẫn chưa hiểu hết được. Đơn cử như cái hôm lần đầu Ngọc Mi chở tôi sang nhà nó học. Toàn phởn có lẽ không có thiện cảm với Ngọc Mi và luôn tìm cách tránh xa nó. Ngay cả con bé cũng cảm nhận được điều này từ Toàn phởn khi tự động bỏ về ngay hôm đó.
Quyết tìm hiểu sự việc cho ra lẽ, ngay sáng hôm sau khi vào lớp, tôi chủ động đến hỏi chuyện Toàn phởn:

– Ê Toàn! Tao hỏi chút chuyện được không?

Toàn phởn đang ngồi cậm cụi chép bài, nghe tôi gọi, nó gấp tập lại phởn mặt:

– Sao, lại xin cho đứa nào nữa à?

– Không phải, tao tới để hỏi về Noemi!

Ngay lập tức Toàn phởn xám mặt, nó đưa tay bụm miệng tôi lại, còn ngón tay kia đưa lên miệng:

– Suỵt, chuyện đó để sau rồi bàn, ở đây nguy hiểm lắm!

Khi tôi còn chưa biết mô tê như thế nào, Bé Phương đang đọc bài nãy giờ bỗng cất giọng lạnh băng:

– Toàn đang nói cái gì đó, lo học bài đi chứ!

– À rồi, Toàn học ngay đây!

Nó nháy mắt ra hiệu cho tôi rồi lại tiếp tục cặm cụi chép bài như lúc nãy.

Nếu dùng một từ để tả vẻ mặt của Toàn phởn lúc này chắc chỉ có từ thảm là hợp nhất. Nhìn nó thảm bạo, bao nhiêu khí phách hôm qua nói chuyện với tôi nay bay hết ráo.

Tôi thì chẳng biết làm gì hơn đành quay lên tiếp tục công cuộc ôn thi của mình.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 8


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)