“ROẸTTT… ROẸTTT…”
“HẤP… XUYYY… XUYYY…”
“Bạo Sát Quyền!”
Chỉ pháp cực nhanh nhưng tốc độ của Long cũng không chậm một chút nào, đại địa dưới chân hắn vỡ nát sau một cú dậm nhảy để rồi thân hình cường tráng bắn vọt sang một bên tránh thoát khỏi hai đường chỉ hung ác, dĩ nhiên ngay sau đó hắn xoay tròn một vòng tựa thế tung một quyền thẳng vào mặt Tam Nương lão bà.
“Hạo Kiếp Ma Quyền!”
“PHANHHH… PHANHHH…”
Hai chỉ đánh hụt không làm Tam Nương lão bà biến loạn, mụ bình tĩnh trụ tấn và đón đỡ quyền đầu của Long bằng một nắm đấm khủng bố không kém, thanh liên chí khí đệ bát tầng rít gào đối chọi với luân hồi tam kiếp chi khí.
“OÀNHHH!”
“MÃNH LONG THÔN THIÊN QUYỀN!”
“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”
Triệt để nổi giận như một mãnh thú điên loạn, sau một tiếng gào rống chấn động thiên địa là từng cú đấm nặng tựa ngàn vạn cân lực của Long đánh tới Tam Nương lão bà, quyền kình cùng luân hồi chí khí giảo sát tứ phương hết thảy mọi thứ. Mãnh Long Thôn Thiên Quyền loại quyền thuật này chính là dựa vào sức mạnh tuyệt đối mà dồn ép đối phương vào chỗ chết như một đầu bạo long đang điên cuồng đánh phá nhằm cắn nuốt cả phiến thiên địa này.
“Huyễn Âm Phá Bộ!”
“HUYỄN ÂM CHẤN THIÊN CHỈ – SÁT THIÊN CHỈ!”
“ROẸTTT… ROẸTTT…”
Biết sức mạnh kinh người của đối thủ, Tam Nương lão bà thôi động khinh công kỳ ảo nhằm tránh né những cú đấm khủng bố của ma đầu để rồi lựa lúc hắn mất thế mà tiếp tục điểm ra hai chỉ nhắm thẳng vào mi tâm hắn bắn tới, Sát Thiên Chỉ mang theo thanh liên chi khí đệ bát tầng áp súc đến một nghìn lần dẫn đến sức công phá vô cùng vô cùng khủng khiếp, thân thể Long cho dù cứng rắn lạ thường cũng không thể ngạnh kháng thứ chỉ pháp đáng sợ này.
“Khặc khặc… đánh cuộc với vận mệnh luôn luôn là thứ ta yêu thích nhất!”
“MÃNH LONG THÔN THIÊN QUYỀN!”
“BẠOOO… BẠOOO… BẠOOO…”
“Khốn kiếp tên điên, đã thế cùng chết đi!”
“SÁT THIÊN CHỈ!”
“BẠOOO… BẠOOO… BẠOOO…”
Trái với suy đoán rằng đối phương phải tránh né, sự hung mãnh đến coi thường tính mệnh của Ma Tôn làm Tam Nương lão bà chấn kinh nhưng hiện tại ngay cả mụ cũng đã không còn đường lui nữa rồi, đã phóng lao thì phải theo lao nên vị Tiên Thiên cao thủ cắn răng thiêu đốt cả sinh mệnh đẩy uy lực chỉ pháp đến tận cùng, hai đại cao thủ với tâm thế người sống ta chết tung ra đại kích cường đại nhất thẳng vào người đối phương.
“XOẸTTT… XOẸTTT…”
“ĐÙNGGG… ĐÙNGGG… ĐÙNGGG…”
Bạo liệt vũ lực nổ tung gây ra từng tiếng nổ chấn động mật phủ muốn sụp đổ, các bậc tiền nhân ắt hẳn không nghĩ đến có ngày nơi này lại phải chịu đựng một cuộc chiến khốc liệt đến như vậy, ba luồng lực lượng là kình lực, thanh liên chi khí cùng luân hồi chi khí không ngừng bạo tạc tạo thành từng vòng sáng chói lóa gây khiếp hãi hết thảy những kẻ chứng kiến.
“Phanhhh!!!”
Bật ra đầu tiên sau va chạm kịch liệt chính là Tam Nương lão bà, ăn trọn ba đấm cực cường của Long khiến trên thân hình của mụ có thêm ba vết lõm sâu hình quyền đầu trông cực độ ghê rợn, máu tươi chảy dài trên khóe miệng vị Tiên Thiên ngũ tầng nhưng đôi mắt mụ vẫn còn đó sự hung hăng đáng sợ chứng tỏ thương thế không đến mức chí mạng, quả nhiên có thể được lựa chọn làm chủ trận đều là những kẻ không hề tầm thường một chút nào.
“Hừ!”
Khói bụi dần dần tán đi, thân hình Long hiện ra với một lỗ thủng xuyên từ mi tâm ra phía sau đầu, chứng kiến một kẻ có thể còn sống khi đầu lâu bị đâm thủng làm đám nữ nhân xung quanh chấn động mạnh, tên này thật là bất tử sao?
“Ngươi là một trong số rất ít kẻ ăn trọn ba quyền của ta mà vẫn có thể đứng vững được, mong rằng tiếp theo đây lão bà ngươi sẽ không phải chết bất đắc kỳ tử!”
Bóp nát lấy hai hạt Thanh Liên Thượng Chủng trong tay, không gian xung quanh Long dường như muốn nổ tung ngay tức khắc bởi khí tức quá đỗi khủng khiếp từ hắn phát ra, Thanh Long Biến một lần nữa thi triển đẩy lực lượng của hắn liên tục bạo tăng đến một tầng thứ đáng sợ và rồi hắn biến mất trong tầm mắt Tam Nương lão bà khi lời nói vẫn còn đó quanh quẩn trong không trung… hắn chính là thuấn di mà đến.
“Thật nhanh!”
Đối phương thực lực bạo tăng làm gương mặt già nua của Tam Nương lão bà co giật, mụ dậm chân nhảy vọt về sau theo bản năng.
“Ngươi… quá chậm…”
Giọng nói bá đạo lọt vào tai như tiếng gọi của thần chết, Tam Nương lão bà lần đầu tiên có chút biến loạn vì cho đến lúc này không thể xác định được thân ảnh của đối thủ, tốc độ của hắn đã vươn đến trình độ không thể tưởng tượng nỗi.
“LUÂN HỒI BẢO GIÁM – LUÂN HỒI QUYỀN!”
“TINH VŨ DIỆT THẾ QUYỀN!”
“BÀNHHHH!!!”
Cuồng mãnh xông đến, cuồng mãnh gào thét và cuồng mãnh tung ra một quyền trời long đất lở, một lần nữa hết thảy lực lượng còn sót lại bên trong thân thể Long đều hội tụ tại một kích tuyệt sát này, thực lực muốn tăng tiến không chỉ có một còn đường là thông qua tu luyện mà còn ở chiến đấu khốc liệt và Long chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó.
“Cung chủ… ta sai rồi!”
Rốt cuộc cũng kịp bắt được thân ảnh đối phương nhưng hai mắt Tam Nương lão bà trợn trừng như thể muốn nứt ra vì quyền đầu kinh khủng đã đến ngay trước mặt mụ rồi, cảm nhận rõ ràng cỗ khí tức khủng khiếp đến mức sản sinh ra một tia diệt thế chi ý từ nắm đấm của ma đầu đã thổi tắt mọi hy vọng của vị Tiên Thiên ngũ tầng…
… Năm từ cuối cùng thốt ra biểu hiện cho sự hối tiếc muộn màng của Tam Nương lão bà, sai lầm bao giờ cũng phải trả giá và lần này cái giá mà mụ phải trả chính là tính mạng của bản thân.
“ẦMMMM!!!”
Tĩnh lặng… tĩnh lặng đến tuyệt đối bao trùm lấy Thanh Liên Mật Phủ sau một tiếng nổ lớn từ cú đấm hung tàn của Long, ba nữ nhân dưới đất lặng người sững sờ nhìn lấy thi thể không đầu của lão bà cường đại kia cứ vậy rơi xuống như một miếng thịt nát không hơn, không trung vẫn còn đó một đoàn phấn vụn xen lẫn hai màu trắng đỏ hết sức tanh tươi do chính đầu lâu mụ nổ tung mà thành, cảnh tượng tột độ kinh dị làm Liên nhi cùng Lý Lan Địch che miệng nôn thốc nôn tháo.
“Rầm!”
Thắng lợi nhưng sắc mặt Long lại không hưng phấn một chút nào, hắn nặng nề đáp xuống mặt đất với thân hình lung lay muốn đổ vì tiêu hao quá độ, thân thể hắn tuyệt đối cường đại nhưng không phải vì thế mà vết thương nơi đầu lâu là không thấm vào đâu khi hắn phải hao tổn một nửa sinh khí mới có thể cưỡng ép thương thế không phát tác…
… một kích diệt sát Tam Nương lão bà vừa rồi cũng là lấy đi hết thảy lực lượng của hắn cho đến hai viên Thanh Liên Thượng Chủng cuối cùng, có thể nói đến thời điểm này thì Long từ một gã nhà giàu có với vô vàn thủ đoạn biến thành một kẻ trắng tay… à mà không… vẫn còn đó một cái xác không đầu của Tiên Thiên ngũ tầng cao thủ cho hắn làm vốn liếng.
“Chủ nhân, ngài không sao chứ?”
Hết sức lo lắng cho nam nhân của mình, Liên nhi vội lao đến ân cần hỏi thăm, cô gái nhỏ nãy giờ ẩn nập tại phía xa vì tu vi yếu kém nhất.
“Vẫn chưa thể chết được, kỳ bảo đã ở rất gần chúng ta kia mà!”
Cười nhạt chụp đến thi thể Tam Nương lão bà, Long quay sang nở nụ cười thật tươi với người đẹp.
“Phải nha, sát trận đã không thể làm khó chúng ta và chỉ cần có lớp sương mờ ảo quỷ dị kia, em tin rằng không thứ gì trên thế gian này có thể làm khó nam nhân của mình!”
Tựa mình vào thân hình cường tráng của chủ nhân, Liên nhi tham lam hít lấy khí tức thập phần nam tính của hắn mà nũng nịu nói đầy đáng yêu.
“Rất khó nói trước được điều gì, ta đã hao tổn quá nhiều!”
Lắc đầu cười tươi trước sự đáng yêu của mỹ nhân, Long ôm chầm lấy thân hình nhỏ nhắn và đặt lên trán nàng một nụ hôn đầy thương yêu, về phần cái xác của Tam Nương lão bà đã hoàn toàn tan biến thành hư vô chỉ qua vài hơi thở, cắn nuốt một tên Tiên Thiên ngũ tầng chỉ giúp Long hồi phục lại bảy thành lực lượng vì Tam Nương lão bà cũng đã tiêu hao rất lớn trước khi bị diệt sát.
“Em vẫn còn một viên Thanh Liên Thượng Chủng, hy vọng rằng nó sẽ có tác dụng với ngài tại chốt chặn cuối cùng.” Rút từ trong ngực áo ra một cái hộp nhỏ, Liên nhi đưa đến trước mặt Long vui vẻ nói.
“Ta nghĩ rằng không cần thiết đâu vì chìa khóa vượt qua lớp sương kỳ bí kia đang ở chính trên người nàng mà, đúng không Liên nhi yêu dấu?”
Khóe miệng nhếch lên một đường cong tà dị, Long cúi xuống nhìn lấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang nép mình phía trong lồng ngực hắn mà cười tà không thôi.
“Bùmmm…”
Quỷ dị đến khó tin, Liên nhi cứ như một hư ảnh để rồi tan biến ngay trong lồng ngực Long khiến toàn bộ ngơ ngác theo, ngày hôm nay có quá nhiều điều không thể ngờ đã xảy ra.
“Chủ nhân nói gì? Liên nhi nghe không hiểu!”
Tan rồi lại hợp, chỉ cái nháy mắt sau thân hình Liên nhi cứ vậy mờ ảo xuất hiện trước mặt Long, cô gái nhỏ cong môi đầy nũng nịu trông đáng thương hết mực.
“Khinh công của bé yêu khiến ta thật bất ngờ đấy, liệu nàng có sẵn lòng truyền nó cho bản chủ nhân hay không?”
Vẫn một bộ dáng tùy ý như thể hết thảy mọi chuyện đều nằm trong tính toán, Long nhìn đến gương mặt xinh xắn của người đẹp mà cười tà.
“Hihi… chẳng phải Liên nhi đã là người của chủ nhân sao? Đừng nói bộ khinh công này mà đến cái mạng nhỏ của em cũng sẵn sàng hiến dâng vì ngài!”
Đánh mắt một cái đầy tinh nghịch, Liên nhi vui tươi đáp lại sau chuỗi tiếng cười như chuông bạc réo rắt nhưng mà thân hình cô gái nhỏ lại không nhào vào cái lồng ngực quen thuộc kia mà cứ thế lùi xa dần.
“Sự trung thành của nàng làm ta thật vô cùng cảm động tuy nhiên thật đáng tiếc là trước giờ bản chủ nhân lại không hề có bất kỳ ham muốn nào với một cái xác không hồn… à mà không… cái thi thể xinh đẹp kia vẫn đang bị chi phối bởi một đoàn linh hồn kia mà, đúng không Đại trưởng lão cao quý?”
Long đứng đó, tóc đen dài cuồn cuộn tung bay sau đầu, khuôn mặt lãnh khốc vô tình cực điểm, đôi mắt hắn tràn ngập một cỗ u ám đến tà dị tỏa ra một cỗ sát ý đến cùng cực khiến kẻ nào nhìn đến cũng phải run lên, lúc này đây hắn chính là hắc ám và hắc ám cũng chính là hắn, toàn bộ không gian mật phủ theo đó giống như bị bóng tối nuốt chửng trở thành một lãnh địa không dành cho sự sống.
“Ngươi… thật khiến ta không thể ngờ, đến giờ ta mới hiểu vì sao người vẫn một mực không làm một bước cuối cùng với cỗ thân xác đẹp đẽ này!”
Liên tục về sau, Liên nhi hiện tại khuôn mặt đã hoàn toàn thay đổi một trăm tám mươi độ trở nên đầy lạnh lùng, ả nhìn đến Long cười nhạt đáp và điều đó cũng khẳng định cho thân phận ả theo đúng như những gì hắn suy đoán.
“Như ta đã nói, ta không có hứng thú quan hệ với một cái khôi lỗi và chơi đùa với ngươi chỉ là vì không muốn phải trở mặt với nhau quá sớm, dù gì cũng phải cảm ơn Đại trưởng lão đây vì đã giúp ta rất nhiều.” Khí tế càng lúc càng tăng cao, Long tiếp tục nói.
“Không cần nôn nóng như vậy, đã đến một bước này thì chúng ta nhất định phải sống mái một phen có điều lão nương rất nghi hoặc, rốt cuộc ta đã sơ hở ở đâu làm ngươi phát hiện ra?” Giống như cảm giác được khoảng cách đã đủ an toàn, “Liên nhi” mở miệng nói.
“Biểu hiện, ngươi biểu hiện quá mức… xuất sắc… sắc mặt và cách ngươi run sợ khi lần đầu tiên chứng kiến hai nữ nhân bị giết một cách tàn bạo ngay trước mặt thật quá chuẩn xác nhưng… nó lại quá chuẩn xác đến mức giả tạo…”
“… một kẻ lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng máu me nhất định sẽ sợ hãi và cái sợ hãi đó phải là bao gồm thật nhiều những cảm xúc hỗn loạn đan xen lẫn nhau, cái sợ hãi đặc biệt đó chính là điều mà cho dù ngươi có cố gắng thể hiện như thế nào đi nữa cũng không bao giờ làm được bởi vì ngươi đã giết rất nhiều người, nhân mạng trong mắt ngươi vốn chỉ là cỏ rác.” Long lạnh nhạt đáp.
“Thì ra là vậy… ta những tưởng mình đã nhập vai một cách thành công cơ đấy. Cũng phải nói Ma Tôn ngươi suy tính có chút đáng sợ, ngay lần đầu đã dùng đến hai cái chết để lột trần bộ mặt của ta!” Khuôn mặt có chút buồn bã vì thất vọng với bản thân, “Liên nhi” lắc đầu nói.
“Chủ nhân, nếu Liên nhi là Đại trưởng lão thì người theo cung chủ rời môn phái là thế thân sao? Đó là chưa kể lai lịch của Liên nhi rất rõ ràng, mẹ của nàng chính là con gái của Đại trưởng lão tại một mối tình lúc trẻ tuổi.”
Lý Lan Địch vừa mới kịp hoàn hồn trước màn đối thoại của Long và “Liên nhi”, người đẹp khó hiểu hỏi.
“Dĩ nhiên Liên nhi là cháu gái ruột của mụ và cũng chính vì thế nên có mấy ai tưởng tượng được đích thân bà ngoại lại sát hại và biến cháu gái mình thành một cỗ khôi lỗi đâu, nhờ cái vỏ bọc này mà Đại trưởng lão đây mới có thể qua mặt hết thảy những con mắt ngày đêm nhòm ngó hành tung của mình, theo ta suy đoán thì kẻ đi theo chân cung chủ vào chỗ chết kia cũng là Đại trưởng lão đích thực có điều đã thiếu đi đại bộ phận linh hồn mà thôi.”
Để lại một bình luận