“Mau quyết định đi, thân thể ngươi cho dù đã tàn phế nhưng chỉ cần buông tha thân thể để ta khống chế và thi triển Hung Nô Bá Thể Quyết là có thể chặn đứng Ma Đế!”
Thời gian không còn nhiều, Đông Phương Chiêu Quân hối thúc Bạch Hổ Thánh Chủ.
“Chó má, nếu như ngươi dám tính kế lão tử thì Bạch Vô Thường này thề có thành ma cũng sẽ không tha cho ngươi!”
Buông ra lời oán độc nhưng Bạch Hổ Thánh Chủ cũng biết rằng đây là cách duy nhất nếu muốn cứu Đông Phương Chiêu Quân, nếu không có nàng thì lão muốn luyện thành thần công sẽ rất khó khăn huống hồ bị trọng thương nặng nề như hiện tại…
… rất nhanh sau đó, thân hình già nua của Bạch Hổ Thánh Chủ lung lay muốn ngã vì đã buông thả khống chế thân thể để một đoàn linh hồn từ bên dưới mặt đất dung nhập vào.
“Hắc hắc… Ma Đế ngươi có vẻ như đã phát giác ra được một phần bí mật của chúng ta sao? Bản cô nương rất thưởng thức thiên phú của ngươi nhưng hôm nay tiếc rằng nhãi con ngươi không thể không nằm lại tại hòn đảo này rồi, mộ của ngươi nhất định ta sẽ chăm chút thật cẩn thận!”
“HUNG NÔ BÁ THỂ QUYẾT!”
Vừa làm chủ thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân ngay tức thì vận khởi một loại tâm pháp luyện thể có tên Hung Nô Bá Thể Quyết, cỗ thân thể tàn tạ của Bạch Hổ Thánh Chủ vậy mà chỉ trong phút chốc đã hồi phục đến khó tin, những cỗ lực lượng quỷ dị chải chuốt từng đường kinh mạch đứt gãy giúp chúng nhanh chóng lành lặn trở lại, một tên Vương Giả trung cấp hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long khiến hắn lạnh tóc gáy.
“ĐỆ NHỊ QUYẾT – HUNG NÔ NỘ CHẤN!”
Không nhiều lời như Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân tuy là nữ nhi nhưng lại hết sức quyết đoán, ngay khi thân thể khôi phục cũng là lúc nàng thôi động toàn bộ công lực sau đó cong người búng lên cao bằng một tốc độ cực nhanh như một viên đạn pháo bắn thẳng lên bầu trời… dùng quyền đối chọi quyền, ngay khi vừa tiếp cận đối phương là Đông Phương Chiêu Quân cuồng bạo đánh ra một quyền nghênh tiếp nắm đấm của Ma Đế, nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi đám người giang hồ ở xung quanh chỉ có thể lờ mờ nhìn ra hai quả cầu sáng chói đâm vào nhau.
“OÀNHHH!!”
Hai siêu cấp cao thủ va chạm ngay lập tức khiến cuồng bạo vũ lực nổ tung phá hủy không gian thành muôn vàn những đường nứt gãy ghê rợn, dư ba năng lượng quét qua Khô Lâu đảo xóa sạch sành sanh tất thảy mọi thứ một lần nữa, hòn đảo cách đây không lâu còn trù phú giờ đây tan hoang đến bình địa hoang tàn nhất còn hổ thẹn không bằng.
“Hahahaha!!!”
“Bạch Hổ Thánh Chủ quả nhiên gừng càng già càng cay khiến Ma Đế ta thật tâm bội phục, ân oán hai bên đến giờ cũng nên xóa bỏ, hôm nay không tiện cho nên ngày khác lão đệ nhất định sẽ trở lại bái phỏng, huynh đệ hai ta nhất định phải kết bái thiên địa đó, Ma Tôn cùng Bạch Hổ Môn sẽ muôn đời hữu hảo! Hahaha”
Cuồng phong tiêu tán, Ma Đế một thân hắc bào hoàn hảo đứng trên bầu trời cười nhạt nói và khi Đông Phương Chiêu Quân còn chưa kịp phản ứng thì thân ảnh của Long đã dần dần mờ ảo và tan biến như một làn khói vô hình, tất cả đều hiểu Ma Đế đã sớm rời đi sau một kích cuối cùng kia.
“THIÊN THƯỢNG ĐỊA HẠ…”
“… MA CHỦ CHÍ TÔN…”
“… MA TÔNG VĨNH THỤ…”
“… THIÊN THU VẠN TUẾ!”
Bóng hình Ma Đế đã tiêu thất nơi hư không nhưng hàng nghìn tiếng hô cung kính của đám võ giả giang hồ vẫn vang vọng đến chín tầng mấy, địa vị của Ma Đế trong lòng chúng đã sánh ngang với thần linh.
“Hừ!!!”
Hình bóng của Bạch Hổ Thánh Chủ hiện ra với gương mặt nhăn nhúm trông không dễ chịu chút nào, đối thủ nói đi là đi khiến Đông Phương Chiêu Quân không phục, nàng biết Ma Đế đã vô lực tái chiến nên bỏ chạy tuy nhiên con hàng kia vẫn còn có thể trưng ra bộ mặt cao cao tại thượng làm giang hồ chắc chắn sẽ đồn đoán hai bên cân tài cân sức.
“Yên tâm đi, mối thù hôm nay nhất định lão phu sẽ bắt hắn phải trả giá gấp trăm nghìn lần! Mọi chuyện đã kết thúc nên ngươi trở về đi, ta cần khôi phục lại một cách nhanh nhất”
Giọng hối thúc của Bạch Hổ Thánh Chủ vang lên nhưng Đông Phương Chiêu Quân lại không có bất kỳ phản ứng nào.
“Con mẹ nó Đông Phương Chiêu Quân ngươi muốn lật lọng sao?” Cảm giác được nguy hiểm, Bạch Hổ Thánh Chủ hốt hoảng kêu gào.
“Hai ngàn năm… bản cô nương đã hỗ trợ ngươi hai ngàn năm để nhận được gì? Chỉ một cái Ma Đế đã có thể dồn ép ngươi vào chỗ chết thì liệu ta có thể hy vọng gì với một lão già phế vật như ngươi đây Bạch Vô Thường?” Đông Phương Chiêu Quân lạnh lùng hỏi.
“Khốn kiếp, ngươi cũng thừa hiểu lão phu phải cưỡng ép tỉnh lại khi chưa luyện thành thần công cũng như bị phản phệ làm thực lực giảm mạnh nếu không đừng nói một cái Ma Đế mà đến ba tên hay năm tên như hắn dám đến đây cũng không có đường về!” Bạch Hổ Thánh Chủ vội vàng giải thích.
“Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, ngươi vì một cái Bạch Hổ Môn nhỏ bé mà phá hủy đại kế của chúng ta, khiến công sức cố gắng trong hai nghìn năm tan tành thành mây khói. Vậy ngươi nói bản cô nương lại có thể tiếp tục tin tưởng lão già ngươi một lần nữa?” Đông Phương Chiêu Quân khinh bỉ nói.
“Ta… Chiêu Quân cô nương không cần lo lắng! Hai trăm năm… không… chỉ cần một trăm năm, lão phu nhất định sẽ luyện thành thần công và giúp cô nương tái tạo thân thể!”
Rơi vào hiểm cảnh, Bạch Hổ Thánh Chủ không thể không xuống nước mà hạ giọng nói.
“Một trăm năm sao? Nếu ngươi có được năng lực đó thì chúng ta hiện tại đã dẫm Đông Phương gia dưới chân rồi! Nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, từ nay mọi chuyển để bản cô nương làm chủ!” Đông Phương Chiêu Quân làm ra quyết định mặc kệ Bạch Hổ Thánh Chủ kêu gào.
“Đông Phương Chiêu Quân, vậy là ngươi nhất định muốn cùng lão phu trở mặt?” Bạch Hổ Thánh Chủ trầm giọng hỏi, đối phương mềm không ăn nên lão cũng không cần phải nhẹ giọng nữa.
“Đúng, Chiêu Quân ta chưa bao giờ nói hai lần!”
“Được, vậy thì ngươi cũng đừng trách lão phu vô tình!”
Giống như đã có chuẩn bị trước, câu nói lạnh lùng của Bạch Hổ Thánh Chủ vừa kết thúc cũng là thời điểm đoàn linh hồn của Đông Phương Chiêu Quân bị chấn động mạnh, giường như có một cỗ lực lượng quỷ dị vừa kích phát từ bên trong chính linh hồn nàng.
“Phệ Hồn Gian Đệ Nhất Quỷ Trùng!”
Là tiếng hét thất thanh của Đông Phương Chiêu Quân, giang hồ rộng lớn nên kỳ nhân dị sĩ cũng không thiếu, bên cạnh những kẻ dụng độc thì còn đó một nhánh ẩn tu chuyên tâm nuôi dưỡng những loại quỷ trùng vô cùng đáng sợ, trong số các loại quỷ trùng nổi danh thiên hạ thì Phệ Hồn Gian Thập Đại Quỷ Trùng là khủng bố nhất, không ai biết kẻ nào sáng tạo ra mười loại quỷ trùng này nhưng biết chắc chắn một khi đã bị loại quỷ trùng này xâm nhập vào cơ thể thì sống không bằng chết kể cả cao thủ tuyệt đỉnh…
… trong Phệ Hồn Giang Thập Đại Quỷ Trùng thì Đệ Nhất Quỷ Trùng là kinh dị nhất, nó ẩn núp và cắn nuốt linh hồn kẻ xấu số nhưng lại không khiến kẻ đó phát giác ra, cắn nuốt càng nhiều thì Đệ Nhất Quỷ Trùng càng mạnh, đến thời điểm thích hợp nó sẽ đảo khách vi chủ mà đường đường chính chính khống chế linh hồn đáng thương đó…
“Khặc khặc… ngươi tưởng ta lựa chọn hợp tác với một kẻ mang họ Đông Phương trong khi không phòng bị gì sao?” Bạch Hổ Thánh Chủ cười lạnh nói, từ đầu lão đã tính kế đến Đông Phương Chiêu Quân.
“Tốt… Tốt lắm Bạch Vô Thường… vốn dĩ bản cô nương định sau khi xong việc sẽ giúp ngươi luyện thành thần công nhưng ngươi đã cạn tàu ráo máng thì đừng oán hận Chiêu Quân này ác độc!”
“Hung Nô Bá Thể Quyết! – Huyết Nô Bạo Thể!”
Phệ Hồn Gian Đệ Nhất Quỷ Trùng rất đáng sợ nhưng cũng không thể một sớm một chiều cắn nuốt toàn bộ linh hồn của Đông Phương Chiêu Quân, nàng quyết đoán cưỡng ép sự phá hoại của quỷ trùng trong khi điều khiển thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ thi triển một loại cấm chú có tên Huyết Nô Bạo Thể.
“Chó chết Đông Phương Chiêu Quân, lão phu thề sẽ thiêu đốt linh hồn ngươi ngàn vạn năm!”
Dường như biết Huyết Nộ Bạo Thể kinh khủng bực nào nên Bạch Hổ Thánh Chủ gào thét như nổi bệnh dại, lão điên cuồng thúc dục quỷ trùng hòng chiếm lại thân thể.
“Hắc hắc… cấm thuật của bản cô nương một khi đã kích phát thì lão già chết tiệt ngươi đợi đi gặp Diêm Vương đi thôi…”
Áp lực của quỷ trùng khiến Đông Phương Chiêu Quân không thể không từ bỏ khống chế thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, nàng rút trở về mặt đất nhưng không quên để lại những lời oán độc.
“Không ổn, con điếm khốn kiếp!”
Lấy lại quyền khống chế thân thể, Bạch Hổ Thánh Chủ nhanh chóng nhận ra máu huyết bên trong cơ thể đang nóng dần lên, lão biết cấm thuật thật đã được kích phát và máu của lão sẽ không ngừng nóng lên cho đến khi thiêu cháy luôn cả cơ thể từ bên trong, chỉ có một cách để thoát khỏi Huyết Nô Bạo Thể đó chính là thay máu… một chuyện không tưởng với một vị Vương Giả trung cấp như lão.
“Long Bá thèm khát Thánh Kính, lợi dụng tài nguyên của Đông Hải nhất tộc để khôi phục sau đó trở về thu phục con điếm này, đợi ta luyện thành thần công thì đòi lại Thánh Kính hay đồ diệt Ma Tông cũng chỉ là một cái phất tay!”
Đầu óc xoay chuyển, Bạch Hổ Thánh Chủ nhanh chóng vạch ra kế hoạch và thân ảnh lão rất nhanh dung nhập vào biển xanh để nhằm về phía đông lao tới, mắt lão không quên quét qua đội thuyền chiến của Ma Tông đang rời đi tại đường chân trời, mối thù không đội trời chung này không báo sao có thể ngẩng cao đầu.
Cuộc chiến tại Khô Lâu đảo chính thức khép lại, Bạch Hổ Môn cơ bản bị diệt, Bạch Hổ Môn môn chủ làm phản dẫn Đại trưởng lão gia nhập Ma Tôn, hai siêu cấp tồn tại Ma Đế cùng Bạch Hổ Thánh Chủ có một trận chiến long trời lở đất, Ma Đế hoàn hảo trở về…
… tin tức rất nhanh truyền đến giang hồ nơi đại lục, các thế lực một lần nữa rúng động bởi sức mạnh của Ma Tông và đặc biệt là Ma Đế, mạch nước ngầm càng lúc càng nóng hơn bao giờ hết.
… Thẩm Dương, một thành phố nhỏ ven biển…
“Bruhhh… Bruhhh… Bruhhh…”
Một đoàn xe sang trọng di chuyển chầm chậm trên con đường ven biển, nhìn trận hình mười mấy chiếc Hummer hầm hố đang bao quanh một chiếc Limousine là đủ hiểu yếu nhân được bảo vệ đang ngồi ở đâu, về thân phận của họ thì với hai chữ Ma Tông trên lá cờ đen đang bay phấp phới tại chiếc Hummer dẫn đầu đã là quá đủ để không một kẻ nào dám nghi ngờ…
“Mấy giờ rồi?”
Bên trong chiếc Limousine quý phái vang lên một giọng nữ dịu nhẹ nhưng đầy uy nghiêm, về hình dạng của nàng thì nếu có bất kỳ nam nhân nào ở đây chắc hẳn sẽ không kìm được mà “nắng cực” bởi vì nữ nhân này quá đỗi khêu gợi rồi… da thịt óng ánh tuyết trắng nổi bật với mái tóc đen mượt mà, cặp đùi ngọc thon dài, môi đỏ kiều diễm, sóng mắt lưu chuyển tạo ra thập phần mị thái thu hút bất cứ kẻ nào nhìn đến… tuyệt sắc giai nhân bốn chữ này phải chăng sinh ra để dành cho người đẹp?
“Yến nhi, ngươi không nghe ta hỏi sao?”
Khoác ngoài là áo bông hồ ly phồng phềnh cơ mà cũng không thể che đậy cái đường cong mê người của mỹ nhân, mỗi nhịp thở của người đẹp lại khiến bộ ngực căng tròn của nàng phập phồng như muốn thoát ly khỏi chiếc váy thời thượng bên trong, tại Ma Tông có được nhan sắc cỡ này cũng chỉ lác đác mấy người và nữ nhân này địa vị cũng hết sức quan trọng, Ma Tông tiềm năng Ma Hậu – Nancy.
“Thưa phu nhân, chỉ vài giây nữa là 17h đúng!” Một nữ hầu hốt hoảng cung kính đáp, Nancy vẫn chưa được công nhận là Ma Hậu nên chỉ có thể được gọi là phu nhân còn nàng là phu nhân của kẻ nào thì không ai không biết.
“Đã muộn như vậy sao!”
Hai hàng lông mày nhíu lại, Nancy nhìn về phía biển xa qua cửa kính mà thì thào những từ mà chỉ mình nàng nghe thấy.
“Uuuu… Uuuu…”
Đột nhiên một cơn gió mạnh quét qua đoàn xe, không một kẻ nào kịp nhận ra một bóng đen theo đó tiến vào bên trong chiếc Limousine, tu vi của kẻ đến vô cùng cao.
“A…” Thất kinh trước dị biến, Nancy hốt hoảng muốn kinh hô nhưng miệng chỉ vừa phát ra một chữ đã bị một bàn tay cứng rắn bịt chặt, hai mắt nàng trợn trừng nhìn về phía trước và ngay sau đó thở phào một hơi… là hắn.
“Trở về tổng bộ!”
Kẻ đến đúng là Ma Đế sau khi rời khỏi Khô Lâu đảo, hắn chỉ kịp nói bốn từ trước khi bất tỉnh trong lòng Nancy, tình hình hiện tại của Long không ổn một chút nào, lực lượng cạn kiệt, thân thể trọng thương nặng nề đến mức tử khí đã lờ mờ xuất hiện, linh hồn nhợt nhạt như muốn tan biến khỏi thế gian, cái chết một lần nữa cận kề với kẻ đứng đầu Ma Tông và lần này lại càng nguy cấp hơn là hắn đã hoàn toàn mất đi ý thức.
“Phu nhân, có chuyện?”
Một nữ cao thủ ngay tức thì tiếp cận và lo lắng mở miệng hỏi, chúng nghe được tiếng kêu thất thanh của Nancy.
Để lại một bình luận