Nghịch đảo Dịch Cân Kinh thì Long đã từng nghĩ tới từ rất lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội vì hắn cần rất nhiều lực lượng cho việc tu luyện hai đại thần công khác là Luân Hồi Bảo Giám cũng như Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp… thời thế biến đổi, Không Đồng Ấn lực lượng tích lũy quá đỗi hùng hậu qua mấy nghìn năm đã thành toàn cho mọi kế hoạch của Long trong đó có việc đảo nghịch Dịch Cân Kinh của Đạt Ma khi xưa.
“Ầmmm… Ầmmm… Ầmmm…”
Hấp thu thiên địa chi khí thì khó nhưng phá hủy nó lại rất dễ dàng, bản chất năng lượng là không tự sinh ra hay mất đi mà chỉ truyền từ dạng này sang dạng khác… ma khí, thanh long khí, luân hồi chi khí, phật khí hay bất cứ thứ lực lượng nào lúc bạo tạc đều sẽ sản sinh ra hư vô chi khí, thứ khí tức của sự hủy diệt và cũng là thứ khí tức mà Long nhắm đến…
… có sinh ắt sẽ có tử, đại tự nhiên sản sinh ra thiên địa chi khí và lấy lại hư vô chi khí cứ thế tạo thành một vòng tuần hoàn trong thế giới này, hư vô chi khí hết sức mờ mịt và vô cùng khó nắm bắt thế nên cho dù có không ít võ giả cố gắng tìm hiểu thứ lực lượng này nhưng đều phải ngậm trái đắng, lý do thì rất đơn giản chính là bởi đại tự nhiên cần sự cân bằng và sẽ không cho phép cái vòng tuần hoàn của mình bị biến đổi.
Quy tắc có thể hình thành và cũng có thể bị phá vỡ, Long là một thực thể đặc biệt khi không còn thuộc sự chi phối của các cỗ quy tắc rườm rà tại thế giới này, đại tự nhiên có thể bài xích hắn nhưng lại không thể trực tiếp giết chết hắn thế nên chuyện hắn can dự vào vòng cái tuần hoàn của năng lượng để nắm bắt lấy hư vô chi khí là điều không thể ngăn chặn…
… đương nhiên lý thuyết khác xa với thực tiễn, Long ngộ ra Hủy Diệt chi đạo nên nghịch chuyển áo nghĩa của Dịch Cân Kinh chỉ là chuyện trong tầm tay có điều để có thể phá hủy cái vòng tuần hoàn của đại tự nhiên thật không dễ dàng một chút nào, mười thành lực lượng bạo tạc mới thu về một thành hư vô chi khí là quá đủ để hiểu muốn luyện thành Nghịch Cân Kinh phải hao tổn đến nhường nào.
“Nghịch Cân Kinh – Đệ nhất tầng, Nghịch Kình luyện mạch!”
“Nghịch Cân Kinh – Đệ nhị tầng, Nghịch Kình luyện gân!”
“Nghịch Cân Kinh – Đệ tam tầng, Nghịch Kình luyện cốt!”
“Nghịch Cân Kinh – Đệ tứ tầng, Nghịch Kình luyện huyết!”
“Nghịch Cân Kinh – Đệ ngũ tầng, Nghịch Kình hóa thể!”
Dịch Cân Kinh tu ra khí kình còn Nghịch Cân Kinh luyện ra nghịch kình, muốn mạnh phải mạnh từ gốc thế nên Nghịch Cân Kinh cũng rất chú trọng đến rèn luyện thân thể từ kinh mạch cho đến cả máu huyết, liên tục rút lấy năng lượng từ Không Đồng Ấn để đổi lấy hư vô chi lực, Long dành bốn đại mạch cuối cùng để chứa đựng nghịch kình và nghiễm nhiên trở thành bốn đầu Nghịch mạch.
“Nghịch Cân Kinh – Đệ lục tầng, Siêu Kình Nghịch Huyệt!”
Không bao giờ bằng lòng với những gì đang có, bốn loại thần công với bốn loại lực lượng mà chỉ một thứ thôi cũng có thể làm đảo loạn giang hồ vẫn chưa Long thỏa mãn, hắn tiếp tục thôi động Nghịch Cân Kinh hòng đột phá đến lục tầng… thực lực, chỉ có nắm trong tay thực lực mới có thể làm chủ vận mệnh của bản thân.
“Răng… Rắc… Răng… Rắc…”
“Tiếp đi, tiếp tục cho ta!”
“Luân Hồi Bảo Giám – Luân Hồi!!!”
“Roẹttt… Roẹttt… Roẹttt…”
Điên… triệt để điên… điên đến cùng cực, thân hình Long vừa tái lập lại sau đột phá Nghịch Cân Kinh lại bỗng dưng nổ tung bởi vì hắn độ luộn ngũ kiếp luân hồi của Luân Hồi Bảo Giám, lần này không có Thanh Long Thần Liên nên ma đầu dùng chính thân thể mình che chắn cho luân hồi tứ kiếp chi khí đột phá ngũ kiếp.
“Phịch!”
Ở đằng xa, Nhất Thanh lão bà đã không thể chịu đựng nỗi cú sốc mà ngã phịch xuống mặt đất run rẩy, chưa nói đến ngộ tính siêu cường có thể cùng một lúc tham ngộ bốn loại thần công mà chỉ cần nhìn đến sự kiên định quật cường khi hết lần này đến lần khác bạo toái cơ thể của nam nhân kia đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của mụ về nhân loại…
… con người… cho dù phật gia cao tăng cả một đời ăn chay niệm phật hay đại ác ma xem tính mạng như cỏ rác thì trước hai chữ sinh tử cũng phải nhíu mày lấy một cái… còn hắn, kẻ nắm trong tay vô vàn những thủ đoạn tà dị lại xem tử vong là thú vui tao nhã để tận hưởng một cách thỏa thích, Nhất Thanh lão bà thật muốn giải thoát khỏi thế giới đáng sợ này rồi.
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
“CỬU TỬ TÀ LONG TÂM PHÁP – NGŨ TỬ!”
Ma khí cuồng bạo gào thét chấn không gian đến lắc lư, Long đạp bước lên Ngũ Tử khiến ma lực bành trướng đến cực điểm, hắn giờ đây như một tôn ma thần thật thụ với một đầu tà long đen kịt cuồn cuộn quấn quanh người…
… hai con ngươi linh động vô cùng, tà long sinh ra không phải là vật vô tri mà sống động như một hung thú viễn cổ vì nó là tập hợp của hết thảy 256 Đại Ma Hồn, cứ mỗi mỗi chuyển trong Ngũ Tử thì Long lại thu được thêm một đầu Tà Long nâng ma lực của hắn lên bội phần thế nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả… một khi hoàn toàn khai phá cửu chuyển của Ngũ Tử thì Long sẽ đạt một cảnh giới gọi là Cửu Mệnh Tà Long, mỗi đầu Tà Long lúc này sẽ là một mệnh của hắn và đồng nghĩa với việc hắn có thêm chín cái mạng để liều mạng với địch nhân.
“Oanhhh… Oanhhh… Oanhhh…”
“THANH LONG THIÊN QUYẾT – THANH LONG HỢP LINH”.
Thanh Long chi khí mênh mông chiếu rọi động phủ, đầu kinh mạch thứ mười cũng chính là Long mạch chính thức hình thành giúp cho từng tế bào của ma đầu tràn ngập thêm cỗ lực lượng thứ tư hết sức mạnh mẽ, long lực quá mức ảo diệu theo đó huyễn hóa ra một đầu Thanh Long hung mãnh không thua kém Tà Long cuộn tròn quanh thân hình Long, song long hộ thể trong truyền thuyết sợ cũng chỉ đến đó là cùng.
“Rắc… Rắc… Rắc…”
“NGHỊCH CÂN KINH!”
“SIÊU KÌNH…”
“… NGHỊCH HUYỆT!”
Tiêu hao to lớn đến nỗi Không Đồng Ấn quang ảnh dần dần phai nhạt đi thì rốt cuộc Long cũng vững vàng tại đệ lục tầng của Nghịch Cân Kinh, 30 trong số 108 đại huyệt của hắn tràn ngập hư vô chi khí đẩy kình lực trong tay ma đầu mạnh lên không chỉ mười lần, nghịch kình gia thân kết hợp với ma công và Thanh Long Thiên Quyết đề thăng sức phòng ngự của hắn đạt đến một đẳng cấp vô cùng đáng sợ, siêu cấp thần binh giờ đây muốn xuyên thủng da thịt hắn cũng vô cùng khó khăn.
“Phanhh… Phanhhh… Phanhhh…”
“LUÂN HỒI BẢO GIÁM – LUÂN HỒI NGŨ KIẾP!”
“CHUNG CỰC LUÂN HỒI CHI KHÍ!”
Ba đại thần công cùng lúc vận chuyển làm cho lực bài xích của đại tự nhiên đối với Long chả khác nào muỗi đốt inox, hắn điên cuồng hấp thu lấy lực lượng từ Không Đồng Ấn làm thần ấn lại mờ nhạt hơn bao giờ hết để rồi thôi động công pháp tự thân luân hồi lần lần thứ năm, luân hồi tứ kiếp chi khí tán rồi lại lập tiến đến ngũ kiếp chi khí cũng là cảnh giới chung cực chân khí.
Đột phá ngũ kiếp giúp Đạo mạch của Long vững chắc nhất trong mười đầu đại mạch, lực lượng đề thăng giúp tu vi của hắn chỉ trong một ngày từ thập nhất cấp đột phá lên thập nhị cấp hết sức mạnh mẽ, mỗi cái dơ tay nhấc chân của ma đầu lúc này lại mang theo một cỗ quy tắc hết sức thâm ảo khiến bất cứ kẻ nào nhìn đến cũng phải nảy sinh ra tâm lý kính sợ.
“Dưới Vương Giả liệu có kẻ nào có thể tiếp của ta một đấm đây?”
Thành công đột phá bốn đại thần công, Ma Tôn hoành không mà đứng đầy ngạo nghễ… thân hình khôi ngô cường tráng, song long hộ thể, hắc bào cùng tóc dài tung bay, ánh mắt u ám bá đạo tràn ngập tà dị, bốn loại khí tức chấn nhiếp thiên địa đến rung chuyển, Long hiện tại dường như đế vương của phiến thiên địa này khi toàn bộ không gian đều lấy hắn làm trung tâm và tuân theo quy tắc do hắn đặt ra.
“Chủ nhân uy vũ!”
Sợ hãi đi cùng với mừng rỡ, Nhất Thanh lão bà quỳ cung kính dưới chân Long thành thành thật thật hô to, mụ đã nhìn thấy tương lai sáng lạng của mình ở phía trước.
“Chuẩn bị một chút, chúng ta phải dành cho vị khách không mời một món quà thật bất ngờ!”
Nở nụ cười tràn ngập tự tin, Long khoác tay hạ lệnh…
… Sói săn mồi sẽ không bạo lộ sức mạnh thực sự nếu thời cơ chưa đến… ẩn nấp, khôn ngoan và một khi đã ra tay thì phải toàn lực một kích thì mới dành được thắng lợi cuối cùng, Long chưa bao giờ quên đi điều đó.
Thanh Liên Cung…
Chỉ qua hai ngày ngắn ngủi mà Thanh Liên Cung đã lột xác hoàn toàn nhưng không phải tốt đẹp hơn mà là hoang tàn đổ nát chẳng khác nào mảnh đất bị thiên địa ruồng bỏ, bao trùm những mảnh phế tích là mùi hôi thối nồng nặc của vô số thi thể đang phân hủy, Thanh Liên Cung hiện tại chính là bằng chứng sống cho việc cường thịnh đến cỡ nào rồi cũng sẽ đến lúc phải suy tàn nếu không chịu đổi thay, những người đứng đầu môn phái xưa này đều cố gắng cầu lấy sinh tồn mà không chịu mạo hiểm bước thêm một bước tại nấc thang sức mạnh…
Hai ngày kể từ khi tao ngộ thảm kịch, đứng trước Thanh Liên Mật Phủ bây giờ chính là lão già đã gieo rắc nỗi kinh hoàng xuống môn phái xinh đẹp này, thân phận của lão cũng không quá khó đoán vì vẻ ngoài quá mức ghê tởm mà thiên hạ “khó” có ai so bì nỗi… Tam Tai Lão Tổ, kẻ đã đào thoát khỏi bàn tay của Đông Phương Vô Địch lúc trước chính là lão.
Có mặt ở xung quanh Tam Tai Lão Tổ giờ đây là gần một trăm nữ tử với thần sắc ảm đạm khác hẳn với vẻ ngoài cao ngạo thường thấy, toàn bộ cho dù là thiên tài hay phổ thông đệ tử đều cung cung kinh kính trước lão như những chú cún ngoan ngoãn nhất, lòng trung thành hay sự tự tôn chả là cái thá gì trước cảnh tượng kinh hoàng mà chúng phải chịu đựng mấy ngày qua.
“Các ngươi còn đợi lão phu phải hạ lệnh?”
Thời gian gấp rút, sợ có cao thủ Đông Phương gia đánh đến nên Tam Tai Lão Tổ nóng nảy quát, ngay khi thu được kỳ bảo thì lão sẽ đồ diệt sạch sẽ Thanh Liên Cung và cao chạy xa bay khỏi Trung Hoa, muốn báo thù rửa hận thì trước tiên phải sống mới được.
“Vâng…”
Run run rẩy rẩy nhận mệnh, mười nữ đệ tử lập bập bước lên dùng dao nhỏ rạch lấy một đường trên cánh tay để máu tươi bắn lên cánh cửa mật phủ, cấm chế một lần nữa được kích hoạt.
“Rầm… Rầm… Rầm…”
Cánh cửa nặng nề rốt cuộc cũng di động, Tam Tai Lão Tổ hai mắt sáng rực nhìn chăm chăm vào lối vào đang dần dần hiện ra.
“Nha đầu ngươi theo ta, còn lại canh giữ ở đây chờ đợi bản chủ nhân trở về!”
Không thể chờ đợi thêm, Tam Tai Lão Tổ thân hình khô gầy chớp động quặp lấy một bóng hình ở bên cạnh sau đó lao vút vào cửa động, cho đến khi bóng lưng đã khuất sau cửa động thì cái giọng khàn khàn đầy ghê tởm của lão vẫn còn đó vang vọng trong hư không và đám nữ nhân chỉ biết liếc mắt nhìn nhau trong tuyệt vọng, không một ai có can đảm chạy trốn vì đơn giản bên trong cơ thể mỗi người đều đã bị lão già khốn kiếp kia gieo vào một loại ác trùng hết sức đáng sợ, những khuôn mặt vặn vẹo cùng tiếng kêu gào thảm thiết trong sự đau đớn tột độ vì bị ác trùng cắn nuốt từ trong ra ngoài chính là bài học sâu sắc nhất khắc ghi vào tâm trí của những kẻ còn sống.
“Hửm?”
Tiến vào mật phủ, với bản lĩnh là một tên Vương Giả trung cấp cho dù đang trọng thương nhưng Tam Tai Lão Tổ vẫn nhanh chóng vượt qua chốt chặn đầu tiên để bước đến quảng trường rộng lớn phía trong, khung cảnh đổ nát ngổn ngang đập vào mắt làm lão hừ lạnh một hơi.
“Chủ nhân, Thanh Long Thiên Liên chính là nó!”
Ngoan ngoãn tựa vào cái lồng ngực hôi thối đầy mụn nhọt của Tam Tai Lão Tổ cũng chính là nữ đệ tử theo lão vào mật phủ, ả khá xinh xắn với thân hình hết sức nóng bỏng đầy sức hút với nam nhân và nếu Lý Lan Địch có mặt ở đây thì chắc hẳn nhận ra nữ nhân này không ác khác ngoài Lạc Uyển – đệ tam thiên tài thế hệ trẻ của Thanh Liên Cung, lúc này đây Lạc Uyển không một chút sợ sệt mà hết sức hưng phấn chỉ vào đóa hoa sen lung linh trên mặt hồ reo lên.
“Gã nam nhân ba ngày trước tiến vào đây đâu?”
Dù tham lam bảo vật nhưng Tam Tai Lão Tổ không phải thứ ngu ngốc, lão cẩn thận thả ra khí tức để thám thính hết thảy ngóc ngách bên trong mật phủ.
“Hắn… đã vĩnh viễn chôn thây tại mật phủ này!”
Là giọng của Nhất Thanh lão bà, chẳng hiểu vì sao mụ lại run rẩy ngoi lên từ một cái hố sâu trên mặt đất mà thì thào nói những từ đứt quãng rất khó nghe, thân hình già nua của vị Tiên Thiên ngũ tầng không ngừng run lên chẳng phải vì sợ hãi mà vì một cái lỗ thủng rợn người xuyên qua ổ bụng từ trước ra sau đặc biệt ghê rợn.
“Ngươi là?” Tam Tai Lão Tổ dĩ nhiên biết đến sự tồn tại của lão bà này ngay khi vừa tiến vào nhưng một mực im lặng, lão nghi hoặc về nguyên nhân một tên cao thủ lại thê thảm đến vậy.
“Chỉ là một mụ già bị đày đọa đến trông coi nơi này, chúng ta ba người hiện chỉ còn lại mình ta may mắn sống sót dưới tay gã nam nhân đáng sợ kia… hahaha… hắn rất xuất sắc, xuất sắc đến nỗi ta tự hổ thẹn bản thân mình quá mức phế vật nhưng cho dù như vậy thì sao? Hahaha… kết cục của một tên khoáng thế kỳ tài cũng có khác gì những kẻ khác đâu… toàn bộ chúng đều phải làm những hồn ma vất vưởng trước Thanh Long Sát Trận mà thôi!”
Để lại một bình luận