“Ahhhh…”
Tiếng rên rỉ hòa quyện của nam lẫn nữ báo hiệu cho sự thăng hoa tột đỉnh của nhục dục, Long một thân cơ bắp run run khi bắn xả tinh hoa vào tận cùng bên trong Ân Hy, hắn xuất vào bên trong người đẹp nhiều đến nỗi đến lúc Nancy cùng Ma Hậu liếm mút sạch sẽ bốn ngón tay của ma đầu thì quá trình thụ thai mới kết thúc.
“Bắt đầu đi, đêm nay bản đế phải xả đầy bồn!”
Ngoắc tay ra hiệu cho ba Ma Lang bên ngoài tiến đến, Long vui sướng rút con cặc ướt đẫm dấu vết hoan ái ra khỏi lồn Ân Hy và ngay tức thì được Nancy tận tình làm sạch trước khi bắt đầu một cuộc chiến mới.
Bình minh lên…
Cả căn biệt viện rộng lớn đến lúc này chỉ còn hai người còn tỉnh táo là Long và Ma Hậu, hết thảy những nữ nhân còn lại đồng dạng đều bất tỉnh trong sướng khoái vô bờ bến, một đêm chơi qua hàng trăm nữ nhân nhưng Long luôn luôn không thấy đủ và chỉ có Ma Hậu mới có thể áp chế được phần nào ham muốn mãnh liệt của con đực điên dại.
Trên giường lớn, Ma Hậu thân hình khêu gợi thành thục dùng hai chân quấn chặt lấy hông người tình, hạ bộ nàng nhịp nhàng ép xuống để con cặc khủng của nam nhân đâm lút cán vào lỗ lồn của mình và ngấu nghiến nó bằng những thớ thịt non mềm bên trong, sướng khoái tột độ nhưng cả Long và người tình đều chỉ nhìn nhau bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương, linh hồn đã kết nối với nhau thì đâu cần những cảm xúc bên ngoài.
“Anh yêu, em thật mong muốn được mang trong mình giống nòi của anh…”
Nhận thấy con cặc đang cắm sâu trong thân thể mình cương lên thêm một vòng, Ma Hậu biết hắn sắp xuất tinh nên liếm môi đầy tà mị nói, tử cung nàng lúc nào cũng ngập tràn tinh dịch của Ma Đế nhưng vẫn chưa từng dấu hiệu thụ thai.
“Cấm chế từ lâu đã không còn nhưng vấn đề là ở tinh hoa của ta, nó đòi hỏi quá cao!”
Ghì chặt lấy tấm lưng trơn mịn của mỹ nhân để chạy nước rút những cú nhấp cuối cùng, Long rùng mình bơm đầy tử cung Ma Hậu rồi cười nhạt nói, con cặc khủng của hắn chỉ vài nhịp thở sau đã trọng chấn hùng phong ép người đẹp phải há hốc mồm thở dốc vài nhịp…
… thân thể ở đẳng cấp quá cao nên tinh hoa của Long dĩ nhiên cũng ở trạng thái đỉnh cấp và đòi hỏi của nó cũng là cực cao, Ma Hậu tuy khởi tử hồi sinh có mang trong mình một giọt tinh huyết của Long cơ mà đồng dạng còn chưa đủ đẳng cấp thụ thai của Ma Đế.
“Hừ… thế gian này đâu có thứ gì là thập phần hoàn mỹ và tinh hoa của anh nhất định sẽ mắc sai lầm, thân làm Ma Hậu mà để nữ nhân khác thụ thai trước sẽ rất mất mặt vì vậy chàng cần phải thương yêu em nhiều hơn nữa!”
Cắn răng đầy ủy khuất, Ma Hậu mặc cho âm đạo còn rất mẫn cảm sau cao trào mà tiếp tục ép chặt lấy cặc Long như muốn nuốt trọn nó làm của riêng.
“Hắc hắc… em yêu, trước tiên phải chuẩn bị chỗ chứa đã!”
Hưởng thụ cảm giác con cặc bị nghiền nát trong lồn Ma Hậu, Long tà ác chụp lấy hai bầu vú đang nảy tưng tưng trước mặt mình mà ngoạm lấy và không quên để lại lời trêu chọc.
“Hừ… Nancy có vẻ như gần tỉnh vậy nên để cái lồn dâm đãng này giúp chàng lên đỉnh trước khi sử dụng một cái bồn chứa tinh khác đi!”
Biết tinh dịch của Long đang tuôn ra xối xả tại cửa lồn sau mỗi lần con cặc hắn đụ lút cán vì tử cung đã ngập tràn tinh hoa của hắn, Ma Hậu ôm chầm lấy đầu người tình đang vùi trong cặp ngực căng tròn của mình mà yêu thương nói.
“Như nàng mong muốn!”
Nhả ra đầu ti hồng hào thấm đẫm nước dãi của bản thân, hai ngón tay Long từ khi nào đã chụp đến hạt đậu nhỏ đang căng cứng của Ma Hậu mà xe mạnh khiến lồn nàng co bóp mãnh liệt thêm vài phần trước khi thúc những cú trời giáng san bằng lấy khe lồn người tình, hai thân ảnh trần truồng nhễ nhại mồ hôi cứ thế quấn chặt lấy nhau không ngừng…
Không thể tiếp tục im lặng, Thập Lục Tháp rốt cuộc cũng chính thức tuyên bố muốn san bằng Ma Tông, một trận chiến nhanh chóng được ước hẹn ba ngày sau đó khiến toàn thể giang hồ sôi sục, kẻ nào cũng muốn biết liệu con hổ già có giữ vững ngôi vị trước một con sói hung hăng hay không.
Giang Châu một dãy núi đá…
“Ma Đế, đồ đệ của ngươi trước kia là Thập Lục Tháp Chấp Pháp trưởng lão hưởng thụ vinh hoa phú quý có thể nói đệ nhất thiên hạ vậy nhưng ngươi lại dám đổ tội cho Thập Lục Tháp ta đối xử bất công và ra tay sát hại ba vạn nhân mạng vô tội, mối thù này đã kết xuống vậy thì hôm nay giải quyết một thể đi!”
Lên tiếng chính là Tôn Thượng, vẫn với một bộ bạch y siêu phàm thoát tục, lão dõng dạc nói khi phía sau là lít nha lít nhít cao thủ phô thiên cái địa tạo thành trận hình cực kỳ uy vũ, nhìn đến mười mấy vạn bộ sắc phục Thập Lục Tháp lấp lánh chiếu rọi cả một vùng trời và khí thế trùng trùng điệp điệp như muốn nuốt chửng cả thương thiên mà đám người giang hồ quan chiến ở tứ phương vô cùng khiếp hãi, đúng là Thập Lục Tháp đã không động thì mà thôi mà đã động là muốn lật trời.
“Nói hay lắm, các ngươi kéo đến đây nhiều người như vậy đúng lúc dưới trướng bản đế có một tên cuồng chiến cũng vừa khởi tử hồi sinh, dùng các ngươi đám thiêu thân này đến thỏa mãn cơn khát máu của hắn thật là nhất cử lưỡng tiện!”
Cuồng ngạo chắp tay đứng trên bầu trời, Ma Đế một mình đối mặt với thiên quân vạn mã nhưng không một kẻ nào dám coi khinh thanh niên trẻ tuổi kia vì chúng biết hắn mạnh, mạnh đến không thể hình dung nỗi.
“Hắc hắc… đã thật lâu không được ngửi thấy mùi máu…”
Đi ra từ bóng đêm là một tên hắc giáp chiến tướng to cao như một tòa núi nhỏ di động và nếu tay hắn không cầm Minh Hỏa Thần Kiếm đang hừng hực tử hỏa thì không kẻ nào nhận ra tôn sát thần lừng lẫy Tà Tôn, kẻ đã diệt đi hai đại gia tộc cũng như chặn cướp tài nguyên từ Nội Mông Cổ khiến giang hồ Trung Hoa rung chuyển.
Long phục sinh Tà Tôn so với Ma Hậu dễ dàng hơn nhiều vì xương cốt gã vốn dĩ là của Hình Thiên vẫn được hắn bảo tồn lại còn máu thịt Tà Tôn được huyễn hóa từ ma khí thông qua bí thuật trong ma công chí cực, diệt ba môn ba tộc cùng bốn phân viện của Thiếu Lâm đã quá dư thừa tử khí cho việc hồi phục con hàng này ở một hình thái mạnh mẽ hơn lúc trước bội phần.
“Tà… Tà Tôn… Ma Đế vậy mà thu phục hắn dưới trướng mình…”
“Có can đảm thu một kẻ được coi là công địch của toàn thể giang hồ Trung Hoa thì thiên hạ này có một và chỉ một Ma Đế mà thôi… điên… quá điên cuồng rồi…”
Ngay tức thì có võ giả nhận ra Tà Tôn, tiếng nghị luận từ khắp nơi vang lên thế nhưng tuyệt đối không có bất cứ kẻ nào nghi ngờ hay dám nghi ngờ những sự tình lúc trước tôn sát thần này làm có hay không liên quan đến Ma Đế, muốn nghi vấn thì trước tiên cần phải có thực lực, Ma Đế và Ma Tông cũng không cần chứng minh với bất cứ kẻ nào trừ khi chúng có đủ thực lực đứng trước mặt đại ma đầu để chất vấn.
“RẦMMM!!!”
Chỉ nhẹ nhàng bước tới một bước, Tà Tôn lực lượng bùng phát khiến đại địa dưới chân vỡ nát như bùng phát động đất nhằm minh chứng cho sức mạnh tuyệt đối của mình, hắc giáp đen kịt che kín toàn thân hắn nhưng qua hai con mắt u ám không một chút nhân tính cùng sát ý cuồn cuộn là quá đủ để hiểu con hàng này khát máu đến nhường nào, Thập Lục Tháp đội hình tuy toàn là cao thủ dày dặn kinh nghiệm sa trường tuy nhiên nhìn đến Tà Tôn hiện tại cũng không tự giác được rụt lùi ba bước.
“Vương lão, Trương lão… diệt Tà Tôn chính là đại công lao mà kẻ nào cũng thèm muốn, không biết hai vị tiền bối có muốn lĩnh phần công lao này?”
Thiên Tôn dưới sự điều khiển của Tôn Thượng quay sang hai lão già đang đứng trong đội ngũ cười hỏi.
“Được!”
Đồng thanh lên tiếng và cùng lúc đứng ra là hai lão già có thân hình tráng kiện, đều là Tôn Sứ đời trước lui về ẩn cư nên thực lực của cả hai lão đều thâm khả bất trắc, Tà Tôn nhanh chóng nhận ra cường đại áp lực tập trung đến người mình.
“Khặc khặc… thập nhị cấp cao thủ cũng dám nhận mệnh trấn áp ta, các ngươi sống lâu đến hư não rồi sao?”
“Phanhhh!!!”
Tiên thủ vi cương, sẵn độ hiếu chiến cùng khát máu đã tăng cao đến tận cùng, Tà Tôn bắn đến chỗ đội hình Thập Lục Tháp như một tia sét cắt phá qua bầu trời làm mười mấy vạn tên võ giả chấn kinh, Vương lão cùng Trương lão hai tên Tôn Sứ trợn tròn mắt vì chúng nhận ra một nắm đấm siêu cường thế mà đã ở ngay trước mặt mình.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Long Đằng Ngũ Nhạc!”
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Thập Bát Nhất Chưởng!”
Tà Tôn tốc độ cực nhanh nhưng khoảng cách vẫn đủ xa để Vương lão hai người kịp phản ứng, cả hai mười hai thành công lực vận khởi Hàng Long Thập Bát Chưởng phối hợp ăn ý đánh ra hai đại chưởng một trái một phái đón đỡ cũng như hợp công Tà Tôn từ hai phía.
“OANHHH… OANHHH…”
Chưởng đụng quyền gây ra tiếng nổ rung chuyển đất trời, Tà Tôn thiên địa chi khí cùng chân khí của Vương lão hai người đối chọi nhau gay gắt đến nỗi không gian nơi ba người đối chiến theo đó bị chấn thành nát vụn cơ mà so về kình lực thì hai lão già Tôn Sứ lại chỉ như châu chấu đá xe…
“Không… không thể nào…”
“Mạnh… quái… quái vật…”
Bị dư chấn đụng độ đẩy lùi về sau hai bước nhưng thân hình không một chút tổn hại, Tà Tôn ánh mắt băng lãnh nhìn lấy đối thủ của mình đang đứng sững người như trời trồng với một gương mặt không thể tin nổi, giọng nói tràn ngập đau đớn và không cam lòng của hai tên võ giả thập nhị cấp khiến đám cao thủ Thập Lục Tháp nhìn lẫn nhau khó hiểu và chúng cũng không phải đợi quá lâu để biết nguyên do…
“Uỳnhhh… Uỳnhhh…”
Nổ… Vương lão hai người thế mà thân hình nổ tung như hai quả boom bằng xương bằng thịt trước hàng vạn con mắt nhìn đến tạo thành tràng cảnh cực độ kinh dị, đến giờ có người đầu óc nhanh nhạy mới hiểu ra kình lực của Tà Tôn đáng sợ đến bậc nào khi trấn sát hai tên thập nhị cấp chỉ với một lần đụng độ… hồi sinh phân thân của mình thì sao Long không có chuẩn bị đây? Cỗ thân xác đằng sau hắc giap kia được chính tay hắn dùng bốn đại thần công tô luyện trọn vẹn ba ngày ba đêm và đã dung hợp hoàn toàn với thứ kim loại mà Lạc Long Quân ban cho lúc trước đấy.
“Lên! Diệt hắn!”
Nổi giận trước cái chết thảm của hai tên Tôn Sứ, Thiên Tôn gào thét hô khiến mười mấy vạn võ giả Thập Lục Tháp trấn tĩnh lại sau khiếp sợ, biển người lít nha lít nhít nhanh chóng bao trùm lấy Tà Tôn như thể muốn nhấn chìm hắn vào mười tám tầng địa ngục.
“Dịch Cân Kinh đệ lục tầng – Bạch Cấp nhị thập tam phù đồ!”
“Vô Ngã Kiếm – Ma Ngục Cuồng Loạn!”
Điên cuồng nhưng không ngu ngốc, Tà Tôn thôi động Bạch Cấp Dịch Cân Kinh làm da thịt cùng tóc dài chỉ sau một hơi thở lại có thêm một tầng bạch sắc, khí tức hung bạo đại diện cho thực lực của hắn theo đó đề thăng đến trọn vẹn hai mươi sáu lần… không một chút do dự, một tay tung quyền, một tay vung Minh Hỏa Thần Kiếm, Tà Tôn bỏ qua phòng ngự mà lao thẳng đến biển người trước mặt hết sức uy mãnh có khác gì tuyệt thế chiến thần tái hiện nhân gian đâu?
“GIẾT… GIẾT HẮN…”
“ROẸTTT… ROẸTTT… KHÔNGGG… TAY TA… CHÂN TA ĐÂU?”
“KENGGG… KENGGG… KENGGG…”
“QUÁI… HẮN LÀ QUÁI VẬT…”
Tiếng hô giết cùng kêu than rầm trời, Tà Tôn kình lực khủng bố tuyệt không có đối thủ để rồi mỗi đấm tung ra thì sát thần lại đánh nổ không dưới hai mươi tên võ giả, cơn mưa kiếm khí từ Minh Hỏa Thần Kiếm xỏ xuyên qua hết lớp người này đến lớp người khác và để lại hàng tấn tay chân cùng nội tạng rơi vãi trên mặt đất… bỏ qua phòng ngự nên dĩ nhiên Tà Tôn cũng nhận lấy vô vàn lưỡi đao mũi kiếm cùng quyền cước vào người nhưng ngoài việc hắc giáp cứng cáp của hắn bị đánh ra vài vết rạn nứt thì sát thần vẫn cứ thế sừng sững không ngã…
… chiến trận ác liệt nên không có kẻ nào nhận ra cứ mỗi thi thể ngã xuống gần Tà Tôn thì lại có một luồng khói đen dung nhập vào người hắn, trọn vẹn một vạn Thái Cực Hình Đồ bao phủ từng tấc da tấc thịt giúp phân thân của Long có thể liên tục hấp thu tử khí và chuyển hóa thành lực lượng của bản thân, giết chóc chỉ giúp con hàng này mạnh lên mà thôi.
“Dừng tay! Đừng xông lên nữa, càng giết chóc hắn càng mạnh thêm…”
Rốt cuộc cũng có kẻ nhận ra vấn đề mà gào lên nhưng đáng tiếc đã quá muộn, máu tươi dễ dàng che mờ lý trí của đại đa phần võ giả khiến chúng vẫn không ngừng lao đến chỗ Tà Tôn như lũ thiêu thân không biết đến ngày mai.
“Khặc khặc… đến đây… nhiều… nhiều nữa…”
Một đấm đánh nổ mười tám tên võ giả thành phấn vụn, Tà Tôn lúc này đã không còn cầm lấy thần kiếm vì hắn thật không có thời gian để vung kiếm, hắc giáp đã chuyển thành huyết giáp vì bị máu nhuộm đỏ, sát thần không biết mình đã giết bao nhiêu người mà chỉ nhận ra dưới chân hắn từ lúc nào đã là một núi thi thể đầy tanh tưởi, một vùng đại địa rộng lớn bị bao trùm bởi vô số những dòng suối đỏ thẫm, cảnh tượng thảm thiết khôn cùng.
Để lại một bình luận