“Lại còn có chuyện này, coi bộ Ma Tôn đại nhân bên dưới các thế lực cũng là vì tài nguyên thiếu hụt mà chơi lớn một vố, chuyện tốt này đương nhiên ta sẽ tham gia rồi.”
“Chính hợp ý ta…”
“Chủ nhân, đúng như ngài dự đoán đã có rất nhiều thế lực cử người đại diện đến đặt cược, phần lớn là đặt vào cửa võ giả Trung Hoa cho dù là tỷ lệ 10 bồi 1, bên cạnh đó vẫn có một số kẻ có máu liều đặt vào cửa ngược lại nhưng không đáng kể lắm.”
Bên trong võ đài, Đoàn Dự cung kính báo cáo với Long chuyện cá cược, Đoàn gia cũng là theo lệnh Long mới dám chơi lớn vố này thậm chí có không ít kẻ cho rằng Đoàn gia là bị điên khi dám nhận cược vì cho dù tỷ lệ cược chỉ là 10 bồi 1 thì con số mà nhà cái phải chung độ là cực lớn, nếu Đoàn gia muốn chơi chiêu thì Ma Tôn tuy mạnh đấy cũng không thể chống lại được toàn giang hồ.
“Vẫn duy trì tỷ lệ 10 bồi 1, ngươi tính toán ra một con số phù hợp rồi mang lệnh của ta cho Quân Tiếu để lão lấy danh nghĩa Cửu Dương Tiên Sinh đi đặt vào cửa còn lại.”
Long gật gù ra lệnh, theo lẽ thường thì hắn là nhà cái phải giảm tỷ lệ nhưng hắn lại không làm thế vì nếu duy trì tỷ lệ 10 bồi 1 thì mới hấp dẫn được người đến đặt cược và hắn cũng không ngu để các tồn tại bên trên quá mức nghi ngờ bằng cách lệnh cho Quân Tiếu đặt vào cửa còn lại giúp cán cân hai bên không quá chênh lệch, nước cờ này của Long quả thật là khá cao tay.
“Đặt cược? Đoàn gia vậy mà dám chơi lớn như vậy?” Bên phía Thiếu Lâm Tự, Tru Ma Thánh Tăng trợn mắt hỏi tên võ tăng vừa đến báo cáo.
“A di đà phật, Ma Tôn hẳn là nghèo quá hóa điên mới dám làm ra trò này có điều hắn thật là tự tin dám duy trì tỷ lệ cao đến vậy hẳn là muốn dở trò trong đại hội này sao?” Ở bên cạnh, Cực Lạc Thánh Thiền Sư âm trầm suy đoán.
“Hắn dám?” Tru Ma Thánh Tăng cười gằn không thôi, Ma Tôn nếu là dám làm vậy thì sợ rằng mạng của hắn cũng không đến lượt Thiếu Lâm đến lấy.
“Thánh Tăng đại sư, Đoàn gia duy trì tỷ lệ cao đến vậy cũng là có nguyên do, vừa rồi nghe nói một tồn tại chí cao trong giới tán tu võ giả đã đặt cược một con số cực lớn vào cửa còn lại, xem ra không chỉ Đoàn gia điên mà rất nhiều người đã nổi điên vì thiếu hụt tài nguyên.” Một tên võ tăng chắp tay nói.
“Sư phụ, đây cũng là cơ hội của chúng ta, 10 bồi 1 cũng là tỷ lệ không tệ!” Ngồi ở hàng ghế phía sau là Vô Danh Thánh Tăng, lão thầm tính toán một hồi rồi mở miệng với sư phụ mình.
“Hắc hắc… ta cũng không tin Ma Tôn dám lật lọng không trả, đâu có kẻ nào giàu lại ngại mình tiền nhiều chứ, phiên cá cược này chúng ta tham gia.” Tru Ma Thánh Tăng cười lớn nói, đám võ tăng xung quanh gật đầu đồng tình.
“Vậy lão nhân gia ngài quyết định một con số đi thôi!” Vô Danh Thánh Tăng cười nói.
“Đã không chơi thì thôi, một khi chơi thì phải chơi thật lớn mới đã, áp toàn bộ tài nguyên của Thiếu Lâm cùng các thế lực phụ thuộc cho bần tăng, để Tru Ma ta xem Ma Tôn chung độ bằng cách nào.”
Tru Ma Thánh Tăng khoác tay nói khiến Vô Danh Thánh Tăng cùng đám võ tăng trợn tròn mắt, nếu thắng cược thì quá tốt còn nếu thua cược thì… chúng không dám nghĩ đến nữa, nếu so về độ điên lão già này cũng không thua kém Ma Tôn là bao có điều hiện tại Thiếu Lâm Tự sự vụ là do lão đến quản nên cũng không ai dám nhiều lời, dù sao chúng cũng vững tin Thiếu Lâm Tự chắc thắng kèo cá cược này.
Đúng 7 giờ sáng, Tiềm Long Đại Hội chính thức bắt đầu, từng đoàn võ giả đại diện các nước tiến vào võ đài trong khi khán đài xung quanh đã chật kín người đến quan chiến.
“Kia là?”
Trúc Anh là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người như vậy nên hết ngó đông lại nhìn tây và cô gái nhỏ bị thu hút đầu tiên bởi một đám người có làn da ngăm đen cùng để mình trần, cả người họ cơ bắp cuồn cuộn nhìn qua là biết toàn là bạo lực cuồng nhân rồi, không kìm được tò mò nàng giật lấy tay sư phụ hỏi nhỏ.
“Họ hẳn là Thái Lan võ sĩ và đều là những bậc thầy trong cận chiến, nếu con gặp phải chúng thì phải cố gắng kéo giữ khoảng cách, một khi đã bị chụp đến thì rất khó thoát ra.”
Mỹ Dung cẩn thận căn dặn, Muay Thái là môn võ xuất phát từ quân đội nên các chiêu thức đều vô cùng hung hiểm nhằm mục đích cuối cùng là hạ sát được đối thủ cho nên chỉ cần sơ sẩy một chút thôi trước võ sĩ Muay Thái cũng có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.
“Bọn họ chủ tu ngoại công, kình lực đều mạnh hơn chúng ta rất nhiều cho nên thật phải cẩn trọng đó Trúc Anh.”
Đức Dũng ở bên cạnh nói thêm, Muay Thái võ sĩ chủ tu ngoại công và rèn luyện chính thân thể con người làm vũ khí cho nên ngoại công hay kình lực mạnh hơn nhiều võ giả tu luyện nội ngoại kiêm tu như Trung Hoa hay nước Việt.
“Còn nhóm người kia, thật kỳ lạ khi khí tức họ tỏa ra lại dường như hung tàn như những con mãnh thú.” Trúc Anh lúc lắc cái đầu nhỏ tiếp tục chỉ vào ba nhóm võ giả khác hỏi.
“Là đại diện của một môn võ tàn bạo mang tên Pencak Silat, cũng như Muay Thái môn võ này được sáng tạo ra là để giết người nhưng có điểm khác là các tư thế võ thuật đều lấy cảm hứng từ các loại vật trong tự nhiên.” Mỹ Dung điềm tĩnh giải thích.
Tiềm Long Đại Hội ngoài mục đích phân định quyền khai thác ba mỏ thủy ngọc còn là dịp hiếm hoi để võ giả thế hệ trẻ các nước so tài cùng nhau, hiện tại đám võ giả này quả thật là rất nhỏ bé so với những tồn tại chí cực nhưng tương lai sau này chính là của bọn họ cho nên kết quả giữa các trận đấu cũng khá là quan trọng vì rất có thể sẽ quyết định đến vị thế sau này của các nước.
Lại nói về Pencak Silat, môn võ này có đến hàng trăm hệ phái nằm tại ba nước Phi – lip – pin, Indo và Malay nhưng đều chịu sự chi phối của một tổ chức được gọi là Allah Silat hay gọi tắt là AS, võ giả AS không tu luyện thứ võ thuật hoa mỹ dành cho biểu diễn mà chủ tu những kỹ thuật tàn độc để giết người.
“Đức Dũng, sư đệ có cảm giác được đối thủ nguy hiểm nhất của mình là kẻ nào không?” Lại quan sát một hồi, Mỹ Dung nhìn qua Đức Dũng lo lắng nói.
“Đã nhìn thấy, hắn rất mạnh!”
Đức Dũng gật nhẹ đầu đáp, hai mắt hắn đã nhìn đến hàng đầu tiên nơi hàng ngũ của Trung Hoa võ giả, đó là một thanh niên đang nhắm mắt dưỡng thần coi bộ không để tâm đến hết thảy những gì xung quanh mình, hắn mặc một bộ lam sắc trường sam cùng thân hình trông rất đỗi bình thường nhưng Đức Dũng bằng giác quan nhạy bén của mình đã xác định kẻ này rất rất mạnh.
“Chấp Pháp Trưởng Lão đến!”
Đột nhiên một tiếng kinh hô làm toàn bộ đấu trường kể cả trên võ đài cùng khán đài im ắng đến lạ thường… có kẻ sợ hãi, có kẻ hưng phấn, có kẻ tức giận và có kẻ tò mò, toàn bộ ánh mắt đều hướng đến phía cổng vào đợi chờ một thân ảnh tiến đến.
“Bộp… Bộp… Bộp…”
Rốt cuộc Long cũng xuất hiện, hắn tùy ý bước từng bước một trên sàn nhà mà không vận dụng đến khinh công khiến đám người trong đấu trường có thể nghe rõ mồn một từng bước chân của hắn thế nhưng đó không chỉ là những tiếng động bình thường…
“Aaaa… Aaaa… tai ta… tai ta…”
Đấu trường hàng vạn tên võ giả kẻ nào cũng phải chấn kinh vì cái tiếng bước chân tưởng như là rất thân thuộc ấy đập vào tai chúng chả khác nào những tiếng sấm rền hết sức khủng bố, nhiều tên có tu vi quá thấp ngay tức thì ngất xỉu đương trường, máu tươi ròng ròng chảy ra từ hai lỗ tai.
“Tiềm Long Đại Hội không phải người nào cũng có thể quan chiến!”
Vẫn một bộ dáng tùy ý nhìn lên võ đài cùng khán đài, Long cười tà nói rồi lại rảo bước về phía long ngai dành riêng cho mình tại nơi cao nhất, hôm nay hắn không mặc hồng y cẩm phục mà khoác trên mình một bộ hắc y khá rộng rãi để lộ lồng ngực săn chắc cùng các múi cơ cân đối trên cơ thể, tất cả kết hợp với một khuôn mặt điển trai và ánh mắt sâu thẳm đầy huyền bí làm đa phần nữ nhân trong đấu trường theo đó bị mê hoặc.
“Đó là Ma Tôn? Sao… sao hắn có thể đẹp trai đến vậy?”
Ở bên dưới, Trúc Anh si mê nói khiến Đức Dũng liếc đến, mới ngày hôm qua nàng còn thề thốt rằng sư thúc của mình là người đẹp trai nhất trên thế giới vậy mà nhìn xem… quả nhiên là lời nói của nữ nhân không thể tin tưởng mà…
“Hắn rất mạnh!” Không đến nỗi mê trai như đồ đệ mình, Mỹ Dung tuy cũng bị thu hút bởi bề ngoài của Ma Tôn nhưng nàng càng khiếp sợ hơn với thực lực của hắn, ở khoảng cách xa đến như vậy mà máu thịt nàng như muốn nổ tung khi mới chỉ tiếp xúc với khí tức của hắn, điều đó là đủ để chứng minh Ma Tôn thực lực vượt qua nàng quá xa, tuy hắn vẫn không thể so sánh với sư phụ nàng một vị Vương Giả nhưng nàng tự hỏi làm thế nào một kẻ còn trẻ như thế có thể nắm trong tay một cỗ lực lường cường đại đến vậy chứ?!
Cũng đồng dạng như Mỹ Dung, từng tên thiên tài đứng trên võ đài đều có chung một cảm giác như vậy khi nhìn thấy Long, trước khi đến đây thì trong suy nghĩ của chúng Ma Tôn cùng lắm thực lực cũng chỉ hơi mạnh một chút nhưng một khi đã đứng tại đây và được đối diện trực tiếp với hắn rồi mới biết chênh lệch là lớn lao đến cỡ nào, chính Long cũng không biết sự hiện diện của hắn vô tình tạo ra một sự đả kích không hề nhỏ đến sự tự tin của những tên võ giả trẻ tuổi này.
“Đại nhân, giờ lành đã đến!” Đợi Long an vị xong xuôi, một tên Tôn giả cẩn thận tiến đến nói.
“Bắt đầu đi!” Long gật đầu đáp.
“Vâng!” Tên Tôn giả lĩnh mệnh ra hiệu cho đám người bên dưới.
“Chào mừng các vị đến với Tiềm Long Đại Hội, lão phu Đinh Hạo hân hạnh được làm trọng tài các trận đấu của đại hội này, về quy củ thì các vị ở đây đều là người trong giang hồ nên lão phu cũng không cần nhiều lời, tranh đấu trên võ đài này không hề có quy định hay bất cứ ràng buộc nào mà kẻ sau cùng còn có thể đứng trên võ đài là người chiến thắng, dĩ nhiên nếu vị võ giả nào tự nhận thực lực bản thân không bằng đối phương thì có thể nhận thua…”
“… Tiếp theo về quy tắc thi đấu cũng khá đơn giản khi đại hội chia làm bốn vòng đấu, mỗi vòng các đấu sĩ sẽ tham gia bốc thăm ghép cặp thi đấu, người thắng có quyền đi tiếp, kẻ thua bị loại… nếu không may bốc phải đối thủ cùng phe thì tiếc rằng các vị buộc phải loại lẫn nhau.”
Một vị lão giả xuất hiện ngay giữa võ đài dõng dạc tuyên bố, lão là Đinh Hạo một tên Tôn giả của Thập Lục Tháp, tu vi của Đinh Hạo không có gì nổi trội khi dừng bước tại cửu cấp đỉnh cao nhưng bằng kinh lịch lăn lộn trên giang hồ mấy chục năm của lão đã đủ để lão nhận lấy trọng trách trọng tài của Tiềm Long Đại Hội.
“Ta muốn hỏi, trong thi đấu có thể hạ sát đối phương hay không?” Một tên võ sĩ Muay Thái mở miệng ồm ồm nói và nhận được rất nhiều cái gật đầu đồng tình.
“Như lão phu đã nói, một khi đã bước lên võ đài thì sinh tử là do chính các vị đến định đoạt, lão phu cũng xin nhắc nhở các vị võ giả đi theo bảo hộ rằng không được tùy ý tiếp cận võ đài cho dù đấu thủ bên mình có bị làm sao đi chăng nữa nếu không sẽ phải nhận lấy trừng phạt hết sức nghiêm khắc.” Đinh Hạo cười nhẹ nói nhưng ai cũng nghe rõ ý tứ uy hiếp trong lời lão.
“Được…”
“Tốt lắm… mau mau bắt đầu, tay chân ta đã có chút ngứa ngáy rồi.”
Câu trả lời của Đinh Hạo đã khiến toàn bộ võ giả xung quanh hài lòng đặc biệt là đám võ sĩ Muay Thái cùng Pencak Silat, với chúng thì những trận đấu mang tính chất giao hữu điểm đến là dừng chỉ làm cho chúng thêm bó tay bó chân không thể thỏa thích thi triển sát chiêu mà thôi.
“Nếu các vị đã không có ý kiến thì lão phu xin tuyên bố… Tiềm Long Đại Hội chính thức bắt đầu.”
Nhìn quanh một lượt không có thêm một câu hỏi nào, Đinh Hạo khoác tay nói, đám võ giả các nơi theo đó lũ lượt rời khỏi sàn đầu nhường chỗ cho những trận đấu nảy lửa sắp sửa diễn ra.
Trên đài cao, Long vẫn không ngừng quan sát diễn biến bên dưới võ đài, hắn tin chắc chuyện bốc thăm sẽ có người dở trò mang lại lợi thế cho võ giả Trung Hoa nhưng không thể vạch trần lấy… hắn cũng quan sát đến võ giả nước Việt và đương nhiên là bị sắc đẹp của Trúc Anh cùng Mỹ Dung thu hút nhưng vào lúc này hắn thật không có ham muốn chiếm lấy các nàng mà chỉ mong thực lực của Trúc Anh cùng Đức Dũng đủ cường để dành chiến thắng trước các đối thủ đầu tiên.
Kết quả bốc thăm cuối cùng cũng được xác định, đúng như Long dự đoán ngay lượt trận đầu hai tên võ giả Trung Hoa chỉ phải chạm trán những đấu thủ không quá nổi trội còn đối thủ của Trúc Anh cùng Đức Dũng phải chạm trán những đối thủ có thực lực khá cường.
“Trận đầu tiên, xin mời Trúc Anh cùng Sudsakorn.” Đinh Hạo ngay tức thì tuyên bố.
“Không được để hắn áp sát quá mức!” Mỹ Dung cẩn thận căn dặn đồ đệ, trước khi đến đây thì ba người nàng đều đã xác định sẽ gặp khó khăn ngay từ vòng đầu và quả thật đúng là như vậy nhưng đã là võ giả thì phải biết đương đầu với mọi thách thức.
Để lại một bình luận