Là người sáng tạo ra Độc Ma Phá Bộ và gần như cũng là kẻ duy nhất có thể sử dụng môn công phu này vì cơ thể đặc biệt vượt xa người bình thường nhưng Long cũng không dám tùy ý xuất sử môn khinh công này, mang tính đột biến nhưng lại không đồng đều khiến da thịt bên ngoài cùng phần trên cơ thể hắn không thích ứng được tốc độ do đôi chân phát ra tạo thành nhược điểm chí mạng của môn công phu tà dị, phải sử dụng đến Độc Ma Phá Bộ cũng là vì hiện tại Long đã rơi vào đường cùng rồi.
Lại nói đến ma kỹ Ma Ngạo, cưỡng ép thôi động ma kỹ trong khi một mực áp chế cắn trả của lần trước đặt Long vào tình cảnh nguy hiểm hết mực, ba đại mạch tu luyện ma công của hắn căng phồng gần như muốn nổ tung bên trong cơ thể và cho dù cường hãn đến đâu nhưng nếu đại mạch thương tổn thì hắn cũng phải trả một cái giá vô cùng đắt.
“Không xong! Ngăn hắn lại!”
“Xuy… Xuy… Xuy…”
Dị biến diễn ra khiến Thanh Liên Cung đệ tử kinh hãi và cho đến khi Long đạp bước đến lần thứ năm mươi thì các nàng mới kịp phản ứng lại, ngay tức thì ba mũi kiếm khí vô thanh vô tức bắn đến bủa vây lấy Long.
“Tên háo sắc này…”
Ở phía trước, Liên nhi che kín miệng nhỏ vì kinh hãi trước sự hung mãnh của tên háo sắc, mười mấy năm sống ở Thanh Liên Cung mà nàng chưa từng thấy ai chịu được hai đường kiếm trong Thanh Liên Kiếm Trận chứ đừng nói càng lúc càng hung bạo như siêu cấp cự thú nổi giận như hắn hiện tại… thân là một đệ tử của Thanh Liên Cung nên Liên nhi đương nhiên biết một vài bí mật của môn phái trong đó có chuyện Thanh Liên Kiếm Trận được vận hành như thế nào và vì sao kiếm khí do Thanh Liên Cung đệ tử lại lợi hại đến vậy…
… mấy trăm đệ tử Thanh Liên Cung có thể bất động nhưng vẫn có thể xuất xử kiếm khí là bởi vì tất cả các nàng đều chỉ làm nền và cung cấp lực lượng để vận hành một kiện siêu cấp thần binh mà Liên nhi vẫn cho rằng mạnh nhất thiên hạ, nó cũng chính là bảo vật trấn phái của Thanh Liên Cung – Thanh Liên Thiên Kiếm.
“Hừ…”
Ở xa xa, tại vị trí đứng đầu và cũng là nơi vị Cung chủ thần bí đang đứng bỗng nhiên xuất hiện một tiếng hừ khẽ đầy yêu kiều, nếu Long có mặt ở chỗ này thì chắc hẳn thần hồn của con hàng này phải điên đảo dữ dội bởi mỹ nhân chính là đang hừ khẽ với hắn, không ai biết nàng vì sao lại bực tức cơ mà một chút tức giận trên khuôn mặt lạnh lùng ấy chỉ khiến người đẹp càng thêm hấp dẫn bội phần mà thôi.
“PHANHHH!!!”
“Xuy… Xuy… Xuy…”
Đạp thêm năm bước chân cũng là lúc Long cảm giác được ba luồng kiếm khí đã kề cận trước mặt, lần này cả ba mũi kiếm đều nhắm đến vị trí yếu hại là trái tim cùng đầu lâu khiến hắn càng thêm điên cuồng và dường như đã có tính toán từ trước thế nên đại ma đầu vội gập gối xuống nện thẳng xuống mặt đất hai hố sâu từ đó tạo lực cản siêu cường để quỹ tích di động đang là một đường thẳng lại bẻ ngoặt một cách quỷ dị vẽ ra một hình zích zắc vô định.
“Đùnggg… Đùnggg… Đùnggg…”
“Rắccc… Rắccc… Rắccc…”
“Xuy… Xuy… Xuy…”
Tiếng mặt đất bị chấn đến rung chuyển kèm theo tiếng xương cốt vỡ nát tràn ngập không gian khiến da đầu kẻ nào cũng tê rân, thành công tránh thoát ba mũi kiếm hung hiểm nhưng cái giá mà Long bỏ ra là hai chân đã bạo toái không thành hình, nhìn đến gương mặt không một chút biến sắc cho dù sau lưng là hàng dài mảnh xương cùng thịt nát mà Thanh Liên Cung mấy trăm nữ tử hai mắt trợn trừng, các nàng thề rằng đây là lần đầu tiên trong đời được thấy một nhân loại hung tàn đến vậy.
“Các ngươi còn làm gì?”
Đột nhiên một giọng nói tràn ngập uy nghiêm truyền tới khiến đám nữ đệ tử chấn kinh, là tiếng Cung chủ… trong một khoảnh khắc các nàng hãi nhiên mà Ma Tôn đã bước đến bước thứ chín mươi rồi, chỉ mười bước nữa thì Thanh Liên Cung nghìn năm lịch sử sẽ chính thức bị đạp đổ.
“Thanh Liên Kiếm Trận chung cực kiếm – Huyễn Liên Tam Phách!!!”
Hàng trăm tiếng hét đồng thanh vang lên cũng là lúc ba đường kiếm khí như ba tia chớp phá không nhắm thẳng vào đầu Long, chỉ thoáng cảm giác uy lực của ba mũi kiếm trước mặt mình mà hắn đã đoán biết được bản thân sẽ không thể may mắn tránh thoát một lần nữa và lý trí của Long một lần nữa báo hiệu chuẩn xác… một nghìn năm qua đã có không dưới ba mươi tên thập tam cấp cao thủ vĩnh viễn phải nằm lại tại Thanh Liên Cung vì ba đường kiếm chung cực mang tên Huyễn Liên Tam Phách, chưa từng có một trường hợp ngoại lệ nào.
“Đủ nhanh, đủ mạnh thế nhưng ta sao có thể chết đơn giản đến vậy?”
Hai đầu gối vẫn không dừng bước, khuôn mặt Long vặn vẹo đến quỷ dị vì dường như hắn vừa làm ra một quyết định hết sức khó khăn, nhìn vào đôi mắt tràn ngập cuồng ngạo và hung tàn mang vẻ hoang dã vượt xa cự thú hồng hoang của nam nhân trước mặt mà quá nửa Thanh Liên Cung nữ đệ tử rúng động mạnh.
“Tới đi!!!”
“MA NGẠO!!!”
“Oanhhh… Oanhhh… Oanhhh!”
Điên cuồng thôi động ma ý, Long lần thứ ba cưỡng ép sử dụng Ma Ngạo và lần này thì ba đại mạch của hắn triệt để nổ tung thành hỗn độn, ma công có thể luyện lại nhưng đại mạch muốn tái lập trở lại là vô cùng khó cơ mà hiện tại Long không nghĩ nhiều đến thế, đừng nói là hy sinh ba đại mạch mà cho dù có hy sinh toàn bộ đại mạch để đổi lấy một hy vọng sống sót thì hắn cũng không nuối tiếc.
“Phốc… Phốc… Phốc…”
Huyễn Liên Tam Phách ba đường kiếm khí tới rồi… hai bên thái dương cùng mi tâm Long ngay tức thì bị đào ra 2 huyết động xuyên thủng đến hộp sọ và in sâu trên đó ba vết hõm sâu thế nhưng đó cũng là tất cả những gì mà Thanh Liên Kiếm Trận ba đường chung cực kiếm có thể làm được…
… suy cho cùng thì Thanh Liên Cung tuyệt kỹ Thanh Liên Kiếm Trận chỉ mang tính uy hiếp đối với cao thủ thập tam cấp trở xuống còn Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp là ma công đến từ thần giới, Ma Ngạo cho dù là bị thi triển một cách gượng ép thì cũng không thể bị phá vỡ một cách đơn giản như vậy được.
“Không thể nào?”
Thanh Liên Cung toàn bộ đệ tử há hốc mồm nhìn chằm chằm đến thân ảnh tàn tạ trước mặt mình, các nàng dường như không tin vào mắt mình khi một kẻ trúng phải trọn vẹn ba đường kiếm khí của Huyễn Liên Tam Phách mà còn có thể sống sót… thân hình hắn không một chỗ lành lặn, hai chân hắn bạo toái thành mảnh nhỏ và trên đầu hắn là ba lỗ máu sâu hoắm vậy nhưng chắc chắn một điều là hắn vẫn sống, một quảng trường rộng lớn đứng đầy đệ tử vậy mà giờ đây lại im ắng đến lạ thường và thứ di động duy nhất chỉ còn là cái đầu gối của tên đại ma đầu sắp sửa hoàn thành một bước cuối cùng.
“…”
“Hừ!!!”
Ở xa xa, lại một cái hừ lạnh yêu kiều nhưng lần này lại mang theo sát ý đậm đặc, Thanh Liên Kiếm Trận có thể bị phá nhưng uy danh của Thanh Liên Cung không bao giờ được phép xâm phạm, nếu kẻ phá kiếm trận là một tên thập tam cấp cao thủ thì chuyện không có gì nhưng đằng này là một tên võ giả còn chưa chân chính đặt bước lên thập nhất cấp lại khác biệt hoàn toàn, với tư cách là người đứng đầu Thanh Liên Cung nên nàng sao có thể để chuyện đó xảy ra, nhìn đến cái đầu gối của Long sắp sửa nện xuống mặt đất mà hai ngón tay dấu trong ống tay áo của nàng khẽ co lại, xử lý một con kiến hôi đâu có gì khó khăn.
“Vù… Vù…”
“Thanh Liên Phu Nhân! Kẻ này không chết được!”
Ngay thời điểm nữ nhân đang định xuất thủ thì đột nhiên một cơn cuồng phong quét đến mang theo một bóng hình già nua chắn trước mặt khiến đôi mắt nàng nhíu chặt, kẻ đến thế mà lại là một tên Vương Giả chính hiệu.
“Gia Cát tiên sinh! Lão muốn nhúng tay vào chuyện của Thanh Liên Cung ta sao?”
Thanh Liên cung chủ nhìn đến lão già rít gào, ánh mắt nàng tràn ngập sát ý như thể sẵn sàng xuống tay cho dù trước mặt mình là kẻ nào đi nữa.
“Lão hủ không dám và cũng không có bản lĩnh đó tuy nhiên lần này phải mạo hiểm ngăn cản Phu Nhân cũng là vì bề trên đã ra quyết định, nhân tuyển tham gia Chiến Trường Thượng Cổ lần này có hắn trong đó!”
Lão già cũng chính là Gia Cát tiên sinh từ tốn nói nhưng từng chữ toát ra trong miệng lão khiến Thanh Liên cung chủ sững sờ, bốn chữ Chiến Trường Thượng Cổ dường như có ý nghĩa vô cùng trọng đại.
“Tên khốn kiếp kia… hắn cũng đồng ý sao?”
Như đang nhắc đến một kẻ nào đó mà Thanh Liên cung chủ sắc mặt tối sầm lại và Gia Cát tiên sinh cũng theo đó sắc mặt cũng có chút đổi sắc mà lùi gấp về sau ba bước.
“Phu Nhân cũng biết là Các Chủ sẽ không bao giờ can thiệp vào chuyện của Thanh Liên Cung, lần này là quyết định của các vị đại lão.”
Gia Cát tiên sinh khoác tay nói và không biết Các Chủ trong lời lão là kẻ nào mà nghe đến không liên quan thì Thanh Liên cung chủ mới ổn định trở lại, dường như nàng cùng tên Các Chủ kia có một mối thù đậm sâu khắc cốt ghi tâm.
“Tốt nhất là lão đầu ngươi không nên lừa dối bổn cung!”
Đắn đo một hồi lâu, rốt cuộc Thanh Liên cung chủ mới chịu mở miệng nói với Gia Cát tiên sinh, thân hình nàng mờ ảo biến mất và một đạo mệnh lệnh truyền đến quảng trường bên dưới.
“Giam hắn lại!”
Ba chữ của Cung Chủ lọt vào tai khiến đám Thanh Liên Cung đệ tử sững sờ, các nàng đồng dạng đều nhìn đến thân ảnh đã sớm bất tỉnh trên mặt đất với một tâm trạng rất khó tả, gã đàn ông này… hắn… quá đặc biệt.
“…”
“Đa tạ Phu Nhân đã quyết định sáng suốt, lão phu nhất định sẽ bẩm báo lại với các vị đại lão!”
Gia Cát tiên sinh thở dài nhìn đến lầu cát xa hoa trước mặt mà cúi đầu cảm tạ, hình bóng của lão cũng rất nhanh tan biến giữa không gian và từ đầu đến cuối thì lão vẫn không hề nhìn đến thân ảnh mà lão vừa cứu sống một lần nào, nhân tuyển không chỉ có một và một tên võ giả còn chưa chân chính đạp bước lên thập nhất cấp không xứng đáng để lão nhìn đến.
Trọn vẹn một ngày sau khi Thanh Liên Cung dùng Thanh Liên Kiếm Trận đón tiếp vị khách bất đắc dĩ…
Tại một nơi hẻo lánh tại Thanh Liên Cung là nơi đặt một căn nhà gỗ ọp ẹp, thông thường căn nhà này được dành cho một vài hạ nhân giúp việc trong môn phái nhưng hiện tại nó lại được sử dụng để giam giữ tù phạm duy nhất của Thanh Liên Cung mà không phải kẻ nào khác chính là Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh, thân hình thê thảm của hắn nằm vạ vật trên cái giường cũ kỹ đầy ẩm mốc như một kẻ bị ruồng bỏ.
“…”
“Triệu tỷ, hắn sẽ chết sao?”
Đứng trước giường của Long, Liên nhi đầy lo lắng lên tiếng, bản thân cô gái nhỏ cũng không hiểu tại sao mình lại quan tâm cho kẻ này đến vậy nhưng kể từ sau khi tận mắt chứng kiến hắn vượt qua Thanh Liên Kiếm Trận thì ở trong tâm trí của nàng cứ thế nảy sinh một hình bóng không thể xóa bỏ.
“Ta cũng không biết, nếu là người bình thường thì đã sớm đi chầu Diêm Vương từ lâu rồi còn kẻ này… nếu để ý nhìn đến các vết thương trên người hắn thì ngươi sẽ biết vì sao hắn có thể chống chọi đến giây phút này!”
Trả lời Liên nhi là một nữ đệ tử khác, đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành nhưng nàng so với Liên nhi còn thêm đó một chút phong vận thành thục hơn, Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài Triệu Lộ Tư chính là nàng.
Được sư tỷ thông tri, Liên nhi tập trung hơn nhìn đến các vết thương trên người Long và đôi mắt đẹp ngay tức thì trợn to, miệng các vết thương từ lớn đến nhỏ vậy mà đang đóng vảy và bắt đầu lên da non một cách quỷ dị, nếu kẻ nằm trên giường không mang hình hài nhân loại thì chắc chắn nàng đã nghi ngờ hắn là quái vật rồi.
“Thực lực mạnh mẽ, thân thể biến thái và còn rất trẻ… Triệu tỷ, tại sao một kẻ có tiềm lực lớn lao như hắn lại bị Cung Chủ để mắt đến?”
Lúc lắc cái đầu nhỏ, Liên nhi khó hiểu mở miệng hỏi, Thanh Liên Cung địa vị siêu nhiên và đệ tử trẻ tuổi trong phái đều xuất sắc hơn người nhưng để có thể tìm ra một người ở độ tuổi như Long mà đã sở hữu thực lực mạnh như vậy là không thể nào, nói đâu xa Triệu Lộ Tư ở sau lưng nàng được công nhận là đệ nhị thiên tài cũng chỉ mới là Cường Giả bát cấp ở độ tuổi hai mươi ba…
… về phần hơn trăm nữ nhân thi triển Thanh Liên Kiếm Trận chặn đánh Long ở quảng trường đều đã bước qua độ tuổi ngũ tuần và được xếp vào hàng ngũ thế hệ trước nên không thể so sánh tương đồng được rồi.
“Muội cho rằng đó là toàn bộ thực lực của hắn sao? Ta nhận được tin tức rằng trước đây ba ngày thôi hắn đã một mình chống lại ba đại thế lực trong giang hồ hợp công bao gồm Thiếu Lâm Tự, Khổng gia và Phật đạo pháp tăng… đối phương đều xuất động đến cấp bậc lão tổ nhưng đồng dạng đều phải tháo chạy trước sự hung mãnh của kẻ này, Thiếu Lâm Tự hao tổn một vị Thần Tăng, có thể ở Thanh Liên Cung này thì hai chữ Ma Tôn không có bao nhiêu ý nghĩa nhưng bên ngoài kia chỉ cần nhắc đến hai chữ này đã đủ để giang hồ phải chao đảo vài lần rồi.”
Không như một Liên nhi nhỏ tuổi vô tri, Triệu Lộ Tư nhìn thật sâu vào khuôn mặt điển trai của nam nhân trên giường mà nặng nề nói, chiến tích của Ma Tôn đã vượt quá xa những thứ mà nàng có thể tưởng tượng đến, bản thân nàng vô cùng tự tin vào thực lực cũng như tiềm năng của mình nhưng Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài biết chắc ít nhất phải tu luyện thêm năm mươi năm nữa may ra Triệu Lộ Tư nàng mới có thể đạt đến ngưỡng thực lực như hắn hiện tại.
Để lại một bình luận