“Xuy… Xuy…”
Một cái nháy mắt là quá đủ để một thân hình thướt tha thành công trốn thoát khỏi căn nhà gỗ nhưng cái giá nàng phải trả cũng không rẻ chút nào với hai đường vết thương sâu hoắm trên ngực và bắp chân, trảo chiêu của một tên võ giả thập cấp sao có thể đơn giản tránh thoát đây.
“Định chạy trốn sau sư muội yêu dấu? Thật tiếc phải báo cho muội một tin không tốt đó là thời gian qua vì gặp phải bình cảnh trên con đường võ học nên ta có nghiên cứu qua một chút độc công, Xích Luyện Trảo của ta không dễ tiêu chút nào đâu!”
Nhìn lấy hai đạo vết thương trên người Triệu Lộ Tư, Nhan Đan Thần cười lạnh không thôi khiến cô nàng lạnh gáy, máu tươi rất nhanh hóa thành đen kịt khiến nàng biết đối phương không lừa mình.
“Ngươi… từ lúc nào võ giả Thanh Liên Cung có thể đê hèn như vậy? Triệu Lộ Tư ta nhất định không bao giờ tha thứ cho những kẻ coi khinh giáo huấn của tổ sư!”
Giận dữ nhìn đến Nhan Đan Thần, Triệu Lộ Tư cắn chặt răng quát lớn, độc công vốn là thứ bị nghiêm cấm tu luyện trong môn phái vậy mà đường đường một vị chấp sự lại dấu diếm tham ngộ, chưa đầy nửa giây mà đệ nhị thiên tài gần như đã đánh mất chín phần giác quan đủ hiểu thuật dụng độc của Nhan Đan Thần không hề đơn giản.
“Hihi… nhờ có chủ nhân mà ta biết được nhiều thứ hơn trong đó có việc võ học không phải là thứ tiên quyết để quyết định thực lực của một người, thủ đoạn cũng là một thứ có thể khiến người ta phải khiếp sợ nếu ngươi vận dụng đủ độc đủ hiểm!” Cười nhạt trước lời chửi bới của Triệu Lộ Tư, Nhan Đan Thần rảo bước đến chỗ sư muội với một nụ cười vui sướng.
“Hấp…”
“Không đủ sức để mở miệng nữa sao? Sư muội phải nói rất may mắn khi lọt vào mắt xanh chủ nhân đấy, ngài ấy đã chuẩn bị rất nhiều trò hay để giúp muội trở thành một cô gái tốt hơn… tin ta đi, không quá một ngày thôi thì muội sẽ phải phủ phục dưới chân chủ nhân!”
Đỡ lấy thân hình mềm mại trong tay, Nhan Đan Thần ghé vào tai sư muội thì thầm khiến cô nàng chỉ còn thể trợn tròn mắt, viễn cảnh giống như tổng quản chấp sự vốn thường ngày uy nghiêm là thế vậy mà giờ đây lại ngoan ngoãn như một con cún dưới háng ác ma khiến nàng sợ hãi tột cùng.
“Chủ nhân sao? Ta thật muốn nhìn thấy rốt cuộc tên to gan nào dám thu đệ tử của Thanh Liên Cung làm nô bộc đấy!”
Đột nhiên một giọng nói xa lạ xuất hiện khiến toàn bộ chấn kinh, một bóng hình xuất hiện trên đỉnh đầu Nhan Đan Thần mà nhìn lấy nàng cười nhạt khiến nữ chấp sự run bần bật…
Nàng… trở về rồi!
Người xuất hiện là một nữ tử, nàng khoác trên mình một bộ sắc phục Thanh Liên Cung đặc biệt với màu trắng tinh khôi nhưng vẫn không thể che dấu làn da trắng như tuyết không một chút tì vết, cuốn hút nhất vẫn là khuôn mặt linh lung tinh xảo như tiên nữ được tô điểm bởi mái tóc đen như gỗ mun xõa tùy ý sau đầu, đôi mắt mỹ lệ của người đẹp dành cho đám người phản bội trước mặt mình một ánh mắt băng lãnh.
“Lý Lan Địch thế mà hoàn thành bế quan rồi!”
Trong nhà gỗ, Khâu Thục Trinh lúc này đã tỉnh lại mà nhìn đến nữ nhân vừa xuất hiện nheo mắt trầm giọng nói, Thanh Liên Cung đệ nhất thiên tài vậy mà xuất hiện ở đây, là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay Thanh Liên Cung cao thủ đã phát giác động tĩnh nơi này?
“Thập cấp đỉnh cao lại có khí tức của thập nhị cấp cao thủ?! Thanh Liên Cung vậy mà sản sinh ra một đệ tử xuất sắc đến vậy?”
Cảm giác được khí tức của Lý Lan Địch khiến Long bất ngờ thốt lên, từ trước đến nay hắn chưa từng gặp một thiên tài đáng sợ như nữ nhân trước mặt, bản thân hắn nếu không phải nhiều lần liều chết thành công cũng như may mắn đạt được kỳ ngộ thì sợ rằng không thể so sánh với cô nàng này vì tư chất của nàng quá mức khủng bố.
“Lý Lan Địch đã từng đối chiến với thập tam cấp cao thủ và chỉ chịu thua tại nửa chiêu cuối cùng, tiện thiếp sợ rằng mình không phải là đối thủ của nàng!”
Khâu Thục Trinh cúi đầu nói, thân phận là một Cường Giả thập nhị cấp đỉnh cao hàng thật giá thật lại cam chịu thua kém một võ giả thập cấp chứng tỏ thực lực của Lý Lan Địch không đơn giản một chút nào.
“Haha… Không cần quá lo lắng, trừ khi có cao thủ thập tam cấp chân chính đến đây nếu không hôm nay không kẻ nào thoát khỏi bàn tay ta!”
Vỗ về lấy bờ mông cong của Khâu Thục Trinh, Long cười tà khiến người đẹp run lên, từ khi rơi vào tay ma đầu và phải nếm trải những thủ đoạn đáng sợ của hắn thì nàng đã thật sợ hãi gã đàn ông này… thực lực cao siêu, tâm cơ thâm sâu, kẻ này tương lai nếu không chết thì sợ rằng trời cao này sẽ phải lật úp dưới chân hắn.
“Lý Lan Địch sư muội đã hoàn thành bế quan sao? Tu vi phải chăng tịnh tiến không tệ?”
Bên ngoài nhà gỗ, Nhan Đan Thần sau vài giây sững sờ thì đã lấy lại bình tĩnh, nàng nhìn đến Lý Lan Địch mỉm cười chào hỏi.
“Ai là sư muội của ngươi? Loại cặn bã bán đứng tông môi như các ngươi không xứng đáng đứng ở mảnh đất này, hôm nay Lý Lan Địch ta nhất định sẽ dọn dẹp Thanh Liên Cung thật sạch sẽ!”
“Oanhhh!”
Trừng mắt quát lớn, Lý Lan Địch toàn thân khí thế bùng nổ đẩy bay Nhan Đan Thần bay về sau trọn vẹn chín bước mới có thể đứng vững lại được, khóe miệng nữ chấp sự tràn ngập tơ máu chứng tỏ đã trọng thương.
“Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng? Lý Lan Địch ngươi xứng đáng với bốn chữ khoáng thế kỳ tài!”
Quẹt đi vết mau trên khóe miệng, Nhan Đan Thần cười nhạt để rồi chỉ một sát na sau thân ảnh đã biến mất, đệ nhất thiên tài có dám đón đỡ độc công không đây?
“Tam Âm Thủ – Phế Phủ Giải Toái!”
Thôi động mười thành mười Thanh Liên Thiên Quyết đệ ngũ tầng, Nhan Đan Thần hai bàn tay như hai mũi kiếm cắt qua không gian hai tạo thành hai tia chớp nhắm đến Lý Lan Địch bắn tới, độc khí đen kịt lượn lờ trên mười đầu móng vuốt khiến kẻ nào nhìn đến cũng sợ hãi không thôi.
“Thanh Liên Thiết Quyết đệ lục tầng – Lục Long Tại Điền!”
“Âm Thế Kỳ Kinh – Âm Vũ Tinh Phong Trảm!”
Ở Thanh Liên Cung thì võ giả đạt đến đệ lục tầng mới có tư cách tranh giành một trong chín cái ghế trưởng lão quyền lực nhưng mười tên đệ tử tinh anh may ra mới có một người tham ngộ đến cảnh giới này… võ giả một khi đạt đến đệ lục tầng đồng nghĩa với việc đan điền mở rộng gấp sáu lần cũng chính là lực lượng thi triển vọt tăng sáu lần so với võ giả ngũ cấp, còn chưa bước qua hai mươi mốt tuổi mà Lý Lan Địch đã đạp bước lên đến tầng thứ này càng chứng tỏ tư chất của Thanh Liên Cung đệ nhất thiên tài là vạn năm khó gặp.
Thôi động tâm pháp chí cực, chiêu thức mà Lý Lan Địch sử dụng cũng không hề đơn giản khi chính là võ học độc môn của Thanh Liên Cung – Âm Thế Kỳ Kinh, bộ Kỳ Kinh Này được chính tổ sư khai tông sáng tạo ra và dành riêng cho những nữ nhân tu luyện Thanh Liên Thiên Quyết, kỳ kinh bao gồm bốn thức kiếm và năm thức chưởng đề thăng sức mạnh của thanh liên chi khí gấp bội lần.
Chỉ mới chiêu đầu tiên mà đã xuất sử thanh liên chí khí đệ lục tầng cộng với Âm Thế Kỳ Kinh chứng tỏ Lý Lan Địch đã mang tâm lý muốn tru sát đối phương, cô nàng còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại không nhỏ một chút nào, địch nhân chân chính của nàng không phải là Nhan Đan Thần.
“Roẹt… Roẹt… Roẹt…”
“Xuy… Xuy… Kenggg!!! Kenggg!!!”
Kiếm quang bắn phá chói lọi cả một vùng trời, Nhan Đan Thần chiêu thức rất nhanh và cực độ hiểm độc nhưng Lý Lan Địch tốc độ cũng không chậm, móng vuốt va chạm với kim loại tạo ra một chuỗi âm thanh sởn gai óc vang vọng… thực lực thua kém, tất cả những gì Nhan Đan Thần có thể làm đó chính là để lại mười vết lõm đen kịt trên thân kiếm của đối thủ, kiếm chiêu trong tay Lý Lan Địch lại không đơn giản như vậy, lưỡi kiếm trong tay cô nàng không một chút dừng lại mà tiếp tục vặn vẹo quỷ dị hướng đến cổ họng Nhan Đan Thần chém tới, kiếm khí rít gào bủa vây lấy toàn bộ tứ phương tám hương quanh người nữ chấp sự.
“Xuyyy… Xuyyy… Xuyyy… Xuyyy…”
“Roẹt… Phập… Roẹt… Phập…”
Hoảng hồn trước đường kiếm quỷ dị, Nhan Đan Thần thân hình gấp rút lùi về sau nhưng tốc độ của nàng không thể bằng đường kiếm của Lý Lan Địch được, nữ chấp sự lùi được hai bước và cũng là thêm cho mình hai vết thương sâu hoắm trên vai cùng ngực, máu tươi chảy thành dòng và sắc mặt của Nhan Đan Thần rất nhanh tái nhợt đầy yếu ớt.
“Xuống địa ngục đi!”
Hai mắt trợn trừng đầy sát ý, Lý Lan Địch lại bổ tiếp một kiếm vào cổ họng đối thủ, thanh liên chi khí cuồn cuộn không dứt.
“Dừng tay!”
Long dĩ nhiên sẽ không ngồi nhìn một món đồ chơi trung tâm với mình bị hủy đi và điều động Khâu Thục Trinh ngay tức thì động thủ cứu trợ Nhan Đan Thần, tổng quản chấp sự chỉ cần một hơi thở là đã đến trước mặt đồng bọn đón đỡ sát chiêu của đệ nhất thiên tài.
“Tam Âm Thủ – Thương Tâm Đoạn Trường!”
Cũng là Tam Âm Thủ nhưng thủ pháp của Khâu Thục Trinh lại hung mãnh cùng hiểm ác hơn Nhan Đan Thần gấp bội lần, đồng dạng đều đạt đến Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng nên chân khí của tổng quản chấp sự không thua kém hay thậm chị còn mạnh mẽ hơn Lý Lan Địch một cấp bậc, dù gì tu vi của nàng đã là thập nhị cấp đỉnh cao hơn đối phương đến hai bậc.
“Kenggg… Phanhhh!!!”
Kiếm đụng trảo tạo ra chấn động khủng bố, sóng xung kích cùng kiếm khí bắn phá tứ phía kéo theo mặt đất dưới chân hai nữ nhân sụp hẳn xuống vài mét hơn, lần này thì Lý Lan Địch tỏ ra có phần yếu thế khi bị đẩy ngược ra sau mười mấy mét, bạch y của đệ nhất thiên tài bị chấn nát quá nửa làm lộ ra một vài vùng da thịt trắng nõn đầy gợi cảm.
“Phanhhh!!!”
“Âm Thần Thiên Kiếm!”
Vứt huyễn kiếm bị tổn hại trong tay, Lý Lan Địch quyết đoán rút ra thần kiếm hộ thân có danh xưng Âm Thần Thiên Kiếm, một cỗ âm sát chi khí rét lạnh lập tức lan tràn bao trùm lấy thiên địa và thực lực của đệ nhất thiên tài theo đó đề tăng đến không ít lần.
“Âm Thế Kỳ Kinh – Huyễn Âm Bán Nguyệt Trảm!”
“Xuyyy… Roẹttt… Roẹttt… Ca sát… Ca Sát…”
Thần kiếm vừa ra khỏi vỏ đã bắn tới chỗ Khâu Thục Trinh bằng một tốc độ không tưởng, thanh liên chi khí cùng kiếm khí gào thét bắn phá không gian vẽ ra một đường cong hình bán nguyệt chói lòa mà đích nhắm cuối cùng chính là cái cổ họng của tổng quản chấp sự.
“Thật nhanh!”
“Tam Âm Thủ – Kim Cốt Liên Quyền!”
Hoảng sợ trước mũi kiếm của Lý Lan Địch nhưng không biến loạn, Khâu Thục Trinh thôi động mười hai thành công lực đẩy ra một chuỗi quyền đầu đón tiếp đệ nhất thiên tài, quyền kình khủng bố của vị cao thủ thập nhị cấp ngay tức thì xoắn nát tất cả những gì cản phá trước mặt.
“ROÀNHHHH… ROÀNHHH… ROẸTTT… ROẸTTT…”
“ẦMMM… ẦMMM…”
Đại kích của hai cao thủ chạm nhau tạo ra chấn động hết sức khủng bố, năng lượng bạo phát xé toang không gian thành những đường rạn nứt đen kịt còn bên dưới mặt đất thì thê thảm khỏi phải nghĩ, một vùng đại địa rộng lớn chằng chịt toàn là những vết nứt gãy sâu hoắm và thậm chí căn nhà gỗ giam giữ Long cũng đã tan thành thành mây khói, may cho đám đồ chơi của hắn khi có một vị chủ nhân không ngại phân ra một chút lực lượng bảo hộ nếu không sợ đã sớm đi chầu diêm vương.
“Phanhhh… Phanhhh…”
Nói thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra cực nhanh chỉ trong một khoảnh khắc, từ khi hai cao thủ va chạm cho đến khi bắn ngược trở ra đều không quá một cái nháy mắt, kẻ bị đẩy lùi về sau đầu tiên chính là Lý Lan Địch với thần kiếm trong tay, sắc mặt của đệ nhất thiên tài đã có phần nhợt nhạt với hơi thở nặng nề, bạch y trên thân nàng rách nát tả tơi để lộ một lớp giáp bạc phía sau che chắn lấy toàn bộ phía trước.
“Rầmmm!”
“Kim Liên Giáp?! Đám lão bà kia coi bộ rất để tâm đến an nguy của ngươi khi đến thứ trân quý như vậy cũng không tiếc ban cho!”
Nhấn mạnh một chân cắm sâu vào mặt đất để ổn định thân hình, Khâu Thục Trinh gương mặt vặn vẹo gằn giọng nói đầy tức giận, hai bàn tay tổng quản chấp sự đã có chút run rẩy khi va chạm với hai kiện thần binh liên tiếp là thần kiếm cùng thần giáp phía sau, bên ngoài da thịt nàng chỉ có tầm mười vết thương rỉ máu do kiếm khí cắt qua nhưng bên trong do âm sát chi khí xâm nhập khiến kinh mạch của Khâu Thục Trinh tổn hại hết sức nặng nề.
“Chỉ cần chứng minh được tiềm lực cùng sự trung thành thì Thanh Liên Cung không bao giờ bạc đãi với đệ tử! Để âm sát chi khí nhập thể đồng nghĩa với việc mất đi nửa cái mạng nhưng Khâu Thục Trinh ngươi không cần lo lắng, vì công lao nhiều năm phục vụ của tổng quản chấp sự nên ta sẽ dành cho ngươi một đặc quyền chính là không phải chịu quá nhiều đau đớn trước khi chết!”
Hoành kiếm trở lại, Lý Lan Địch khí thế tăng cao nhìn đến đối phương dõng dạc tuyên bố.
“Hahaha… Lý sư muội nói rất chuẩn nhưng lại thiếu đi một vế quan trọng, nếu không có đủ tiềm lực thì cho dù ngươi có trung thành hay cố gắng đến đâu cũng chỉ là nô bộc cho kẻ khác, nếu tiềm lực đã là thứ quyết định thì ta cũng không ngại làm đồ chơi chủ nhân, người có thể giúp Khâu Thục Trinh ta trở thành cao thủ chân chính!”
Để lại một bình luận