Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 9

Sói săn mồi – Quyển 9

“Đông Phương công tử!”

Đột nhiên một hình bóng xuất hiện chắn trước mặt làm Đông Phương Huyền sững sờ, vẫn có kẻ dám mạo phạm uy nghiêm của Đông Phương gia hay sao? Trên đài cao, Thiếu Lâm Tự bè lũ cùng Tôn Thượng hai mắt lóe sáng vì tên kia vậy mà không biết đến hai chữ Đông Phương khi dám can dự vào loại chuyện này, kẻ chen vào dĩ nhiên là người chủ trì Tiềm Long Đại Hội – Ma Tôn.

“Ma Tôn, ngươi thật muốn chống lại ta?” Đông Phương Huyền hai mắt híp lại nói, hiện tại cho dù là ai thì hắn cũng không nể mặt, hắn phải đòi lại cả vốn lẫn lãi hết thảy nhục nhã đã phải chịu đựng.

“Đông Phương công tử, bản tọa chỉ là muốn hỏi một câu! Công tử là thua không nổi hay là giang hồ Trung Hoa ta thua không nổi?”

Từng câu từng chữ từ miệng Long lọt vào tai từng người một có mặt bên trong võ trường, toàn bộ võ giả gương mặt đều đỏ ửng xấu hổ vì nếu hôm nay nếu Đông Phương Huyền thật hạ sát Đức Dũng thì cái gọi là thể diện của giang hồ Trung Hoa sẽ tan biến, Đông Phương Huyền sắc mặt cũng vặn vẹo không thôi vì hắn biết Ma Tôn nói đúng nhưng thất bại như vậy hắn thật sự không cam lòng.

“Nếu Đông Phương công tử muốn báo thù thì ta tin rằng không thiếu cơ hội, Đức Dũng ngươi là kẻ có dũng khí vậy liệu có dám hai năm nữa quyết đấu với Đông Phương công tử một lần nữa không?”

Long hùng hồn tuyên bố khiến Đông Phương Huyền hai mắt trợn mở… đúng vậy, hôm nay giết thằng chó chết kia chỉ khiến hắn hả giận trong một phút giây còn nếu là có thể ngang nhiên đánh bại gã dưới ánh mắt của hàng vạn cao thủ đỉnh cấp thì thật sướng khoái làm sao?! Đột nhiên Đông Phương Huyền cảm giác bản tâm mình vừa giải khai được thêm một tầng cao mới, khai mở tâm nhãn giúp hắn càng thành thục và trưởng thành hơn.

“Đức Dũng, ngươi là không đồng ý với lời đề nghị của bản tọa?”

Cảm giác ngoài ý muốn khi không nhận được lời đáp đến từ Đức Dũng, Long nghi hoặc ngoái đầu nhìn lại, hắn đã nhầm khi cho rằng tên thanh niên này là một người thông minh sao?

“Ngươi… ngươi… Ahhh… ta… ta…”

Nhận thấy ánh mắt lạnh lẽo của Ma Tôn, Đức Dũng hốt hoảng lắp bắp khiến đám võ giả xung quanh cười chê cơ mà có ai biết thái độ của hắn như vậy là bởi vì hắn quá đỗi chấn kinh, quá đỗi sợ hãi và quá đỗi hưng phấn hay không? Biểu hiện của hắn chính là vì ngay khi Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh xuất hiện trước mặt thì hắn đã cảm giác được một cảm giác thân thiết đến từ gã, cái khí tức của giọt tinh huyết kia hắn thề suốt cả đời này sẽ không quên và hắn chắc chắn một nghìn phần trăm nó giống hệt với khí tức của kẻ đang đứng trước mặt mình.

Có lẽ Long là không nghĩ đến thân phận của mình cứ thế bị phát giác nhưng bất cứ suy tính nào cũng không thể thập phần vẹn toàn, hắn đã cố gắng hết sức…

Trong đầu là hàng vạn những câu hỏi nhưng Đức Dũng biết hiện tại không phải thời điểm, bóng lưng kia vẫn đang che chắn cho hắn và hắn không thể cô phụ ân nhân, cố gắng áp chế tâm tình, hắn cắn răng nói:

“Hai năm thì hai năm, hôm nay ta có thể đánh bại Đông Phương Huyền ngươi thì hai năm sau cũng có thể, chỉ là mong Đông Phương công tử không phải loại người đoản mệnh để rồi đến hẹn lại không thể tham dự!”

“Tốt, hai năm sau chính ta sẽ cắt cái miệng chó của ngươi xuống làm đồ nhắm!”

Đông Phương Huyền cười lạnh nói sau đó thân hình chớp động biến mất lưu lại hàng dài những tàn ảnh đẹp đẽ trên hư không và cũng là dấu ấn không thể quên của một tên thiên tài tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển.

“Còn không tuyên bố kết quả?” Long liếc mắt tới khiến Đinh Hạo nhảy dựng.

“Khụ… khụ… lão phu Đinh Hạo xin tuyên bố Tiềm Long Đại Hội phần thắng cuối cùng thuộc về Đức Dũng công tử, quyền khai thác ba mỏ thủy ngọc theo đó sẽ được các bậc cao tầng hai bên quyết định.” Đinh Hạo hùng hồn tuyên bố, lão thừa hiểu mình nên nói cái gì và không nên nói cái gì…

“Tiềm Long Đại Hội đã kết thúc, giải tán đi!”
Long khoác tay nói, cuộc vui đã kết thúc nên đám võ giả cũng lũ lượt ra về, lần này tuy được chứng kiến một hồi ác đấu đặc sắc nhưng vì võ giả Trung Hoa thua cuộc nên đa số đều có gương mặt xám xịt khi chuyện thiếu hụt tài nguyên vẫn không thể giải quyết.

“Chấp Pháp trưởng lão, bần tăng có việc muốn gặp riêng đại nhân ngài!”

Ngay khi Long vừa định rời đi thì một đám tăng sư đã chặn đường khiến hắn không thể không dừng bước, đám võ giả trên khán đài theo đó cũng dừng lại định đứng ngoài xem kịch vui.

“A di đà phật! Đây là chuyện cơ mật của Thiếu Lâm ta cùng Chấp Pháp trưởng lão, mong các vị bằng hữu nể mặt Thiếu Lâm mà rời khỏi võ trường, đừng vì hiếu kỳ để rồi xảy ra những chuyện không đáng có!”

Tru Ma Thánh Tăng giọng nói hùng hồn truyền đến chấn rung màng nhĩ đám võ giả định xem phim miễn phí, kẻ nào cũng nhận ra ý từ uy hiếp của Thiếu Lâm nên dù không cam lòng cũng phải rời khỏi võ trường, Đức Dũng cũng được Mỹ Dung đám người dìu dắt chập chững bước tới cổng lớn, từ đầu đến cuối ánh mắt tên thiên tài của Phi Long Các vẫn không thể rời khỏi hình bóng bá đạo kia… cho đến sau này khi đã trở thành tồn tại đỉnh cấp trên thế giới này thì trong thâm tâm Đức Dũng vẫn luôn luôn ghi nhớ đến khuôn mặt cùng đôi vai ấy.

“Sao đây? Thái độ của các vị tăng sư khiến bản tọa thật là lo sợ cho tính mạng nhỏ bé của mình đó!”

Võ giả bên trong võ trường rốt cuộc cũng đã rút đi hết, bên trong chỉ còn lại Long cùng đám tăng sư Thiếu Lâm, vẫn là một bộ dạng đầy ngạo nghễ cùng tự tin, Long nhìn đến Tru Ma Thánh Tăng hai sư đồ cười nói.

“A di đà phật, người ngay thẳng không nói lời vòng vo, Ngụy thí chủ thừa hiểu thù hận của chúng ta đã không thể hòa giải, hôm nay…”

“Khoang! Cái gì mà thù hận không thể hòa giải, bản tọa vốn là người yêu chuộng hòa bình, ghét sự giả dối và thích đấu kiếm… e hèm, bản tọa có chút nhầm lẫn… ta thật rất yêu chuộng hòa bình chính vì vậy trong thâm tâm lúc nào cũng mong muốn hòa giải thù hận không đáng có với Thiếu Lâm Tự các vị, hôm nay trời cao mây trắng là một ngày đẹp trời vừa hợp làm ngày để bản tọa nhận lỗi với Thiếu Lâm, không biết các bậc lão tăng nghĩ sao?”

Long bày ra bộ mặt hối lỗi cùng với chắp tay khẩn thiết nói làm Tru Ma Thánh Tăng cùng đám tăng sư phía sau trợn tròn mắt, không phải là nói Ma Tôn là một tên điên hết sức cao ngạo và khó nói chuyện sao, tại sao tên Ma Tôn trước mặt chúng lại biết điều đến vậy?

“Hahaha… lão phu là sống lâu đến tuổi này cũng là lần đầu tiên trên đời được chứng kiến một loại người cực phẩm vô liêm sĩ như ngươi đấy Ngụy Siêu!”

Một giọng cười như chuông bạc vang vọng đất trời, xuất hiện là một đám người khí tức thần thánh như thần tiên giáng trần mà đi đầu là một bạch y lão giả tiên phong đạo cốt, giọng nói vừa rồi chính là của lão và trái ngược với thanh âm già nua thì khuôn mặt lão lại hồng nhuận không một đạo vết nhăn chứng tỏ huyết khí vô cùng sung túc. Đám người vừa hiện thân dĩ nhiên là Khổng gia và lão giả chính là Khổng gia người đứng đầu – Khổng Quân.

Sự xuất hiện của Khổng gia không đủ gây cho Long chú ý bằng thứ đang giắt sau lưng Khổng Quân, nếu hắn không nhầm nó chính là kiện kỳ binh Phục Hy Cầm.

Bên ngoài võ trường, đám võ giả giang hồ vừa rời khỏi thì ngay lập tức bốn cánh cổng ra vào đều bị cao tăng Thiếu Lâm trấn giữ làm kẻ ngu nhất cũng hiểu Thiếu Lâm lần này lần này sẽ làm ra đại cử động.

“Nhìn kìa!”

Bỗng nhiên có kẻ nhìn lên cao thốt lên dẫn đến nhiều ánh mắt nghi hoặc và rất nhanh thôi toàn bộ đều bị chấn kinh bởi cảnh tượng hùng tráng trên bầu trời… đó là một dải lụa rộng lớn, nó kéo dài từ đường chân trời và đang di chuyển rất nhanh về phía võ trường, dải lụa bao gồm hai màu trắng cùng vàng hòa quyện với nhau trông rất đẹp mắt vậy nhưng rơi vào tầm mắt những tên võ giả dưới mặt đất lại là sự kinh diễm tột cùng bởi vì đơn giản dải lụa kia là do vô số những cao thủ tạo thành… chính là vậy… phô thiên cái địa võ tăng, pháp tăng và đạo giáo cao thủ mang theo cuồn cuộn sát khí ào ạt đánh tới võ trường.

“Chạy mau, đại chiến sắp sửa diễn ra!”

Tiếng la thất thanh đánh động đám võ giả đang sững người như trời trồng, chúng không một chút do dự bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi mảnh đất này để tránh tai họa lan tới, đại chiến cỡ này thì việc một phiến không gian bị hủy diệt rất có thể diễn ra.

“Đức Dũng, mau leo lên lưng ta!” Triệu lão giả cũng nhận ra tình thế không ổn, lão nhanh chóng ra hiệu cho Đức Dũng, Mỹ Dung cũng đã quặp đến Trúc Anh sẵn sàng phi thân rời khỏi.

“Triệu lão! Chúng ta… liệu… có thế giúp hắn một tay không?”

Đức Dũng gian nan nuốt một ngụm nước miếng nói, hắn biết câu trả lời là không thể nhưng vẫn không kìm được mở miệng.

“Giúp ai? Ngươi là đang đề cập đến kẻ nào?” Triệu lão giả nghi hoặc hỏi, cả Mỹ Dung và Trúc Anh cũng nhìn đến.

“Ma Tôn, hắn có vẻ như bị đám người kia tập kích!” Đức Dũng lí nhí nói nhưng Triệu lão giả ba người là nghe đến rõ ràng.

“Sư đệ, ngươi là phát điên phát khùng gì đó? Tại sao chúng ta phải cứu tên kia?” Mỹ Dung trợn mắt nói, nàng không thể tin vào những điều mình vừa nghe thấy.

“Công tử, cho dù lão phu không biết vì sao công tử muốn trợ giúp hắn nhưng thứ lỗi cho lão phu phải nói một câu rằng ‘lực bất tòng tâm’, chưa nói đến đám cao thủ đang ập đến mà chỉ cần lão giả lúc trước chặn đường Ma Tôn thì hai người lão phu sợ rằng cũng không phải là đối thủ.”

Triệu lão kinh lịch dày dặn nên từ sớm đã nhận thấy sự khác lạ trong thái độ của Đức Dũng tuy nhiên trọng trách hàng đầu của lão chính là phải bảo vệ cho tính mạng của Đức Dũng ba người.

“Được rồi, ta đã hiểu! Chúng ta mau rời khỏi nơi đây.”

Đức Dũng thẫn thờ nói, nhìn đến bầu trời tràn ngập hai màu trắng cùng vàng hắn âm thầm phát ra lời thề độc rằng nếu hôm nay Ma Tôn ngã xuống thì sẽ có một ngày hắn sẽ đích thân báo thù cho ân nhân.

… Trở lại bên trong võ trường, để có thể nhìn thấy thân ảnh Long hiện tại là phải căng mắt ra bởi vì hắn giống như hạt cát giữa sa mạc khi bị biển người bao vây, quyết tâm tru diệt ma đầu nên Thiếu Lâm, Phật giáo cùng Khổng gia điều động đến bảy phần võ giả và đạo giả đến đây.

“Hắc hắc… thật đông vui làm sao, không biết Thiếu Lâm các vị bày ra trận hình lớn như vậy là muốn làm gì đây?” Bị bao vây bởi vô số cao thủ nhưng Long vẫn dửng dưng như không, hắn tùy ý hướng đến Phục Ma Thánh Tăng cười nói, hắc y phần phật trong gió lớn.

“A di đà phật, đã đến nước này rồi thì Ngụy thí chủ cũng không cần khoa môi múa mép nữa… thí chủ nếu là có di ngôn gì cứ nói, lão nạp tuy không hứa hẹn nhưng sẽ cố gắng hoàn thành tâm nguyện của thí chủ.”

Người lên tiếng là một lão tăng sư với khuôn mặt khắc khổ mà không ai khác là Khổ Hạnh Thần Tăng, chưa cần động thủ và chỉ khí thế mà lão tỏa ra thôi cũng đủ để đôi vai Long nặng trĩu, hai bàn chân hắn từ lúc nào đã bị đè đến ngập sâu trong đại địa.

“Hahahaha… vị lão tăng này nói hay lắm, lão tử đúng là có tâm nguyện!” Long ngạo nghễ cười tỏa ra khí tức cuồng bạo khiến đám cao thủ xung quanh biến đổi sắc mặt nhưng trận hình vẫn vững chắc không một chút kẽ hở.

“A di đà phật, thí chủ cứ nói.” Khổ Hạnh Thần Tăng ôn tồn nói, khí thế ngày một kéo cao báo hiệu cho việc lão sắp sửa động thủ.

“Tâm nguyện của lão tử chỉ có một… đó là…”

“ĐỒ DIỆT CÁC NGƯƠI LŨ SÚC SINH NÀY!!!”

Một tiếng rống giận vang động đất trời, chỉ trong một tích tắc cuồn cuộn ma khí từ người Long bạo liệt mà ra, bầu trời như muốn sụp đổ bởi cuồn cuộn mây đen hắc ám che phủ, mãnh liệt ma khí cuồng loạn như sóng giữ trùng trùng điệp điệp quét bay hết thảy khí tức bên trong phiến thiên địa này.

“Cẩn thận, hợp công tru diệt ma đầu!”

Kẻ bị bao vây lại là người ra tay trước khiến đám cao thủ chấn kinh không thôi, Khổng Quân là người phản ứng đầu tiên, hai mắt lão trợn trừng, miệng gào lên thức tỉnh đám người u mê xung quanh.

“Hahahaha… Ma Long Ngâm – Cực Ma!”

“GRAOOOOOOOOOOO!!! GRAOOOOOOOOOOO!!! GRAOOOOOOOOOOO!!!”

Ba đạo long ngâm cực độ khủng bố chấn động thương khung, từng đạo ma khí siêu cường bùng phát mà ra khiến không gian không thể chịu đựng nổi mà bị chấn vỡ thành từng đạo vết nứt lan tràn đến cả trên trời dưới đất tạo thành cảnh tượng hết sức kinh dị.

Xuất thủ quyết đoán, Long thực chất đã chuẩn bị cho một kích này ngay khi Tiềm Long Đại Hội kết thúc, trọn vẹn một trăm hai mươi tám Đại Ma Hồn cùng trạng thái Ma Bạo bị hắn kích phát khiến ma lực của hắn tăng lên gấp bội phần, ma khí tà dị áp súc đến 200 lần theo từng đạo tiếng rống quét qua bốn phương tám hướng.

“Dùng toàn bộ lực lượng… Chống đỡ cho lão tử! Con mẹ nó chống đỡ cho lão tử!”

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)