Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 9

Sói săn mồi – Quyển 9

“OANHHH!!”

Rốt cuộc cũng có người thắng kẻ thua và lần này là Long. Toàn thân da thịt bạo toái, xương cốt nhiều chỗ vỡ nát và lục phủ ngũ tạng thương tổn đến chín phần, có thể nói thương thế của Long hiện tại đã không thể dùng hai chữ nặng nề để miêu tả nhưng may thay cho hắn là không phải mất đi giọt máu nào vì đơn giản hắn đã không còn đến một giọt máu trong người… chẳng khác nào một quả cầu thịt bị đánh bay trong hư không thế nhưng hai mắt Long vẫn tràn ngập điên cuồng cùng tự tin làm kẻ nào nhìn đến cũng khiếp sợ không thôi.

Kẻ thắng cuộc cũng hiện thân, một kích cuối cùng chiến thắng nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng sắc mặt lại không hề vui vẻ mà ngược lại còn vô cùng trầm trọng bởi vì lão đã thắng cơ mà lại là thắng thảm, đối chọi một kích kia với Ma Tôn làm thương thế bộc phát trở lại cộng với cắn trả do cưỡng ép thi triển Đồng Tử Công thất quyết khiến một tên nữa bước thập tam cấp cao thủ bị phế đi… thế nhưng… hết thảy mọi thứ không quan trọng bằng chuyện…

… Nhật Nguyệt Quyền Trượng… gãy rồi.

Biểu tượng cho sức mạnh của Thiếu Lâm Tự hàng ngàn năm qua cứ thế đứt gãy sau lần thứ hai va chạm với tà đao trong tay Ma Tôn chẳng khác nào là một tin tức động trời, hôm nay cho dù có diệt sát được Ma Tôn thì nỗi nhục này cũng sẽ đi theo Thiếu Lâm Tự đến trọn đời trọn kiếp, Khổ Hạnh Thần Tăng không nghi ngờ gì sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của môn phái và đối với một kẻ được Thiếu Lâm dưỡng dục từ khi mới lọt lòng mẹ thì việc đó còn đáng sợ hơn cả cái chết, lão thần tăng gần như đã muốn tự bạo ngay tức khắc để tạ tội với tổ tông môn phái nhưng không thể vì Ma Tôn vẫn còn đó chưa chết đi.

Trở lại với tình cảnh hiểm nguy ngàn cân treo sợi tóc của Long…
“BÙMMM… BÙMMM… BÙMMM…”

Sát chiêu nối tiếp sát chiêu, đón tiếp Long ở phía sau là vạn đóa hoa Thôn Thiên Hỏa và hắn đã vô phương chống cự thứ hỏa diễm khiếp hãi quỷ thần này… dưới tiếng cầm du dương là từng bông hoa hừng hực hỏa diễm lao đến thân ảnh Ma Tôn để rồi nổ tung, một thước phim hoa lệ thu hút mọi ánh nhìn cứ thế diễn ra ngay trên bầu trời, một đời kiêu hùng sẽ kết thúc tại đây sao?

“Khặc khặc… thứ này gọi là Thôn Thiên Hỏa sao? Vừa hay trong tay ta còn đó một thanh Minh Hỏa Thần Kiếm!”

Bị Thôn Thiên Hỏa nuốt chửng nhưng Long vẫn còn đó thủ đoạn phía sau và chính là Minh Hỏa Thần Kiếm kiện siêu cấp binh này, con mẹ nó vì đại chiến lần này mà hắn gần như vét sạch tư nguyên nên phải chiến một trận cho ra trò, quá quen với việc phải hứng chịu thống khổ nên đau đớn tột cùng vì da thịt cùng xương cốt bị hỏa diễm thiêu đốt chẳng là gì với Long, hắn tĩnh tâm kêu gọi thần kiếm…

“Xuyyy… Xuyyy…”

“PHỪNGGG… PHỪNGGG… PHỪNGGG…”

Dị biến phát sinh làm Khổng Quân kinh hãi và ngón tay lão theo đó bị loạn nhịp mà tất cả là vì một thanh kiếm từ trời cao hướng đến chỗ Ma Tôn đâm xuống, đó không phải là một thanh kiếm bình thường khi bên trên lưỡi kiếm là một ngọn hỏa diễm đáng sợ, nó có màu tím… màu sắc cửa tử vong.

“Minh Hỏa Thần Kiếm của Minh Giáo! Không tốt, Khổng Quân ngươi mau sử dụng thủ đoạn mạnh nhất!”

“Quân Tiếu! Còn đợi lúc nào nữa mà chưa ra tay?”

Dị biến liên tiếp phát sinh, Khổ Hạnh Thần Tăng quyết đoán sử dụng đến lá bài tẩy của mình mà nhìn đến bầu trời gầm lớn.

“Ai gọi Tiếu đó có Tiếu đây!”

Một giọng nói xa lạ tràn ngập hưng phấn truyền đến làm Bồ Đề Lão Tổ cùng Khổng Quân chấn kinh, về phần Long thì hắn muốn chấn kinh cũng không thể bởi vì đang tập trung toàn bộ tinh lực để thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, đạo giáo chí cực đạo hỏa cũng không dễ đối phó như vậy.

Kẻ hiện thân dĩ nhiên là Quân Tiếu từ lâu ẩn nấp trên trời cao một mực đợi chờ cơ hội, vì đại chiến hôm nay mà lão đã thật cẩn thận chọn lựa một bộ y phục màu đỏ đầy uy vũ nhưng nào ngờ chiến hỏa bên dưới lại khủng bố đến vậy, Ma Tôn cùng ba phương đại lão đánh đến thiên hôn địa ám thì làm sao Quân Tiếu tránh thoát được âm ba lực lượng lan đến và kết cục là bộ trang phục mà lão dày công chuẩn bị giờ đây lại rách nát còn thua cả thằng ăn mày. Nói gì thì nói một tên thập nhị cấp đỉnh cao xuất hiện vào lúc này rất có thể xoay chuyển cục diện.

“Cửu Dương Tiên Sinh, lão đầu ngươi đến đây làm gì?”

Cũng là một kẻ tồn tại qua vô số năm tháng, Khổng Quân đương nhiên biết đến Quân Tiếu mà gầm gừ trong khi đang điên cuồng gảy ra những tiền đàn thôi động toàn bộ Thôn Thiên Hỏa bạo nổ, lão cũng không tin Minh Hỏa Thần Kiếm có thể cứu mạng Ma Tôn.

“Dĩ nhiên lão phu đến là vì tương trợ lão bằng hữu tru diệt đại ma đầu, Khổng Quân ngươi có ý kiến?”

Quân Tiếu trừng mắt quát, nếu là bình thường thì lão còn kiêng kỵ Khổng Quân ba phần vì Phục Hy Cầm nhưng hoàn cảnh hiện tại cho phép lão ngông cuồng.

“Quân Tiếu! Khục… Khục… Quân Tiếu ngươi muốn làm lão hủ tức chết hay sao? Ma Tôn nếu là không chết thì chúng ta đều phải chết!”

Thương thế càng lúc càng trầm trọng nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng mặc kệ máu tươi tuôn trào nơi khóe miệng mà gầm lên với Quân Tiếu, vào thời điểm khẩn cấp như thế này mà con hàng này lại có thể dửng dưng đến vậy thật khiến lão tức đến lộn ruột.

“Yên tâm đi lão bằng hữu, Ma Tôn nhất định sẽ chết!”

Quân Tiếu trịnh trọng gật đầu đáp và thân hình lão theo đó cũng thật hóa thành một đạo độn quang bắn đến chỗ Ma Tôn làm Khổ Hạnh Thần Tăng cùng Khổng Quân vui mừng không thôi.

“Hahaha… Ma Tôn à Ma Tôn, hôm nay người vừa giúp lão phu kiếm được bộn tiền lại vừa giúp lão phu ghi tên vào sử sách với cái đầu chó của mình… hahaha… thật là sướng khoái làm sao…”

Quân Tiếu tiếng cười rung động không gian, bộ dáng của lão lúc này hào hứng như thể trước mặt lão là một trăm mỹ nhân tuyệt sắc vậy, nhìn đến gương mặt vô liêm sỉ của Quân Tiếu mà ba phương cao thủ đều là có cùng suy nghĩ muốn đè con hàng này xuống đánh một chầu… bên trong Thôn Thiên Hỏa thì Long đồng dạng sắc mặt cũng xám xịt một màu, lão già này diễn cũng không cần nhập tâm đến vậy chứ.

“Toàn lực một kích tuyệt không thể để hắn trở mình, lão phu giúp ngươi!”

Thôi động Thôn Thiên Hỏa đến tận cùng mà Ma Tôn vẫn như cũ cương ngạnh sống khiến Khổng Quân càng thêm lo lắng, Khổ Hạnh Thần Tăng đã bị phế nên lực lượng chung cực có thể kiềm chế tên ác ma này gần như không còn và nếu để hắn có thể phục hồi thì toàn bộ võ giả ở đây đều phải chết, tình hình nguy cấp nên lão quyết đoán hiệp trợ Khổng Quân xuất thủ.

“Được!”

Quân Tiếu ngẩn ngơ trong một sát na rồi ngay tức thì phản ứng lại bằng một cái gật đầu, con bà nó lão còn đang tìm cách để tiếp cận Khổng Quân vậy mà đối phương lại tự chui đầu vào lưới, tuy kế hoạch thuận lợi hơn dự kiến nhưng Quân Tiếu sẽ nghiêm chỉnh thực thi mệnh lệnh của Long mà không trực tiếp trở mặt vào lúc này, đừng nhìn Khổ Hạnh Thần Tăng gần như bị phế hay Khổng Quân không còn bao nhiêu lực lượng để rồi khinh thị hai lão, sau lưng Khổ Hạnh Thần Tăng hay Khổng Quân đều là những cỗ thế lực hùng hậu trường tồn qua vô số năm tháng nên chắc chắn không thiếu thủ đoạn khủng bố.

“Cửu Dương Ngũ Tuyệt!”

“Cửu Dương Tích Lích!”

“PHỪNGGG… PHỪNGGG… OÀNHHH… OÀNHHH…”

Hỏa khí cuồn cuộn bài sơn đảo hải lan tràn trong hư không, Quân Tiếu thân ảnh lướt đến như một đoàn hỏa quang bắn xuyên qua không gian mang theo trùng trùng điệp điệp hỏa diễm hướng đến người Long oanh sát, ngay tức thì Cửu Dương Tích Lịch một quả cầu lửa sáng chói như một viên mặt trời nhỏ đập vào người Ma Tôn, lực lượng của một tên thập nhị cấp tối đỉnh sắp sửa bùng phát.

“Vô Thượng Đạo Kinh!”

“Vô Thượng Cầm Thuật – Xuyên Tâm Đoạn Nhạc!”

Khổng Quân đến cũng rất nhanh, nhìn đến hai biển lửa một là từ Thôn Thiên Hỏa, một là Cửu Dương Hỏa mà hai mắt lão càng thêm quyết tâm, Phục Hy Cầm một phần đạo ý cuối cùng bị lão thôi động để rồi đánh ra một đạo cầm thuật tối cường.

“TINHHH… TANGGG…”

Lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng có thể phát ra vô thượng cầm thuật, Phục Hy Cầm tiếng đàn đã không còn du dương hay réo rắt như lúc đầu mà đã có phần khó nghe sau khi tiêu hao hết thảy đạo ý bên trong, đạo thuật cũng không phải vô biên mà cũng có giới hạn thế nhưng chừng đó là đủ để Khổng Quân thi triển đạo thuật chí cực.

“XUYYY… XUYYY… CA SÁT… CA SÁT…”

Một phần đạo ý là quá ít ỏi để mượn lực lượng của tự nhiên, Khổng Quân cầm thuật chính là biến đổi cầm âm thành vũ khí, cầm khúc vừa nổi lên cũng là lúc từng nốt nhạc từ chín sợi dây đàn diễn luyện thành từng mũi tên mờ ảo trong hư không và ngay khi nốt nhạc cuối cùng được đánh ra cũng là lúc đám mây tiễn thuật bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân hướng đến thân ảnh bị hỏa diễm bao phủ bên trong bắn tới… Phục Hy Cầm có thể uy lực thua kém siêu cấp thần binh nhưng thủ đoạn kỳ dị khôn cùng…

“Haha ngoan ngoãn chết đi thằng nhóc con!”

“PHANHHH!!!”

Cửu Dương Tích Lịch bùng phát lực lượng, Quân Tiếu ngạo nghễ cười nhìn đến con mồi trước mặt mình nhưng ở phía sau Khổng Quân lại không nhìn thấy trên khóe môi đồng bọn lai đang nhếch lên một đường giảo hoạt.

“Khặc khặc… OANHHH… OANHHH…”

Vẫn miệt mài thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, Long nhìn đến quả cầu lửa đánh vào người mình mà tà dị cười một tiếng, Cửu Dương Thần Công cửu dương chân khí bạo liệt nổ tung tưởng như sẽ tiễn hắn về chầu ông bà nhưng tất cả điều đó chỉ là ước mơ của ba phương võ giả mà thôi, ăn trọn vẹn một kích của Quân Tiếu mà Ma Tôn vẫn không chết, hắn chỉ là bị đánh bay mà vô tình lại là hướng tới nơi Khổng Quân đang đứng.

“Thắng nhóc con khốn kiếp, hôm nay cho dù ngươi có là con của thiên vương lão tử thì cũng không thể tránh khỏi kết cục làm ma dưới âm phủ đâu!”

Rõ ràng cảm giác được một kích của Quân Tiếu là cực mạnh nhưng Ma Tôn vẫn như cũ không chết khiến Khổng Quân điên tiết khôn cùng, thằng nhãi này rốt cuộc được tạo ra từ thứ gì mà tính mạng lại cương ngạnh đến vậy thật khiến lão không nghĩ ra được nhưng thời cơ để diệt sát hắn một lần nữa hiện hữu trước mặt lão, Ma Tôn bị đánh bay trùng hợp cũng là lọt vào trận hình tiễn thuật do chính lão bày ra, lão không tin bị vạn đầu đạo ý tiễn thuật xuyên qua mà một kẻ đang mang trong mình trọng thương như Ma Tôn mà hắn còn có thể sống sót được.

“Xuy… xuy… xuy…”

“Phập… Phập… Phập… Phập…”

Cơ mặt Khổng Quân dần dần giãn ra khi nhìn đến thi thể chi chít lỗ thủng của Ma Tôn, tử khí cuồn cuộn bốc lên báo hiệu cho cánh cửa tử vong thật đã mở ra với ma đầu, là kẻ trực tiếp tiêu diệt tồn tại đáng sợ này nên Khổng Quân hưng phấn không thôi vì chắc chắn chiến tích ngày hôm nay sẽ giúp đạo giáo có cơ hội lớn hưng thịnh trở lại và nếu quả thật như thế thì vài vạn nhân mạng Khổng Gia cùng thập phần đạo ý bên trong Phục Hy Cầm cũng là đáng giá.

“Khặc khặc…”

“Ăn mừng hơi sớm đấy lão cẩu!”

Đột nhiên lông tóc Khổng Quân dựng đứng vì giọng nói của kẻ mà lão đã chú định phải chết lại cứ thế vang vọng trong đầu… không thể nào… Khổng Quân vẫn luôn nhìn chăm chăm đến cỗ thi thể với hàng nghìn lỗ thủng nằm trôi nổi giữa hư không kia, hắn không thể nào còn sống được vậy nhưng âm thanh kia đến từ đâu và tại sao đằng sau gáy lão lại lạnh đến vậy?

“Quân Tiếu lão đầu ngươi điên rồi sao?”

Ở xa xa, Khổ Hạnh Thần Tăng cũng nhận ra tình huống không ổn vội nhìn đến chỗ Khổng Quân gầm lên, Quân Tiếu từ lúc nào đã đến sau lưng Khổng gia gia chủ rồi và tư thế của lão còn rất đỗi tà dị, lão là muốn làm gì?

“Quân Tiếu, ngươi đến sau lưng ta làm… PHỐC!!!”

Khổng Quân tức giận tột độ vì nghĩ đến việc bi lão già không nên nết này trêu chọc, lão xoay người muốn nhìn đến gương mặt đáng ghét kia để mắng chửi tuy nhiên… quá muộn rồi… lời còn chưa nói hết thì một vệt sáng vụt qua đã chặn đứng cổ họng Khổng gia gia chủ, hình ảnh cuối cùng mà vị đạo giáo lãnh tụ có thể nhìn thấy là khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của chính kẻ mà lão tưởng như đã chết trong tay mình, cho đến khi cái đầu máu rơi xuống thì nét mặt của Khổng Quân vẫn là một bộ dáng không thể tưởng tượng nổi và hai tay lão vẫn ôm chặt lấy Phục Hy Cầm, đạo giáo tối cường đại lão lại ít đi một vị.

“Không… không… lão tổ… gia chủ…”

“Ác ma… nghiệt súc… giết… giết hắn báo thù cho gia chủ…”

“GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT…”

Gần một vạn đạo giả Khổng gia còn sống sót không thể tin vào cảnh tượng trước mặt chúng, Khổng gia không thể không có Khổng Quân, tính mạng của lão quan trọng còn hơn cả ba vạn tên đạo giả đến đây nhưng… đầu lão đã rơi xuống… Khổng gia người mạnh nhất và cũng là ngươi duy nhất có thể thôi động Phục Hy Cầm đã không còn… diệt vong đã ở ngay trước mắt Khổng gia vậy thì chúng còn gì để sợ hãi, còn gì để tiếp tục sống và ngay tức thì một vạn tên đạo giả gào thét hướng đến Long liều chết xông đến, chúng muốn báo thù.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)