Trở lại Hình gia võ đường, cứ ngỡ chụp lấy một nữ nhân trói gà không chặt như Hình Ý Nhiên là quá dễ dàng với ba tên khanh khách Đoàn gia nhưng…
“Bùm… bùm… bùm…”
Đoàn Dự đám người hoảng hốt khi chứng kiến ba thân ảnh kia khi còn cách cô gái vài ba bước chân lại cứ thế tan rã.
Chính là tan rã, tan rã thành phấn vụn, chết không thể chết hơn.
“Cường giả cao cấp!” Đám khanh khách sợ hãi kinh hô, thân hình run rẩy.
“Ba Sơn trấn này lão phu bảo hộ, các ngươi vẫn là cút càng nhanh càng tốt đừng để lão phu chướng mắt.”
Một lão già xuất hiện ngay trước mặt Hình gia ba người, lão ăn mặc bụi bặm rách nát, râu tóc xuề xòa như bao năm rồi chưa cắt tỉa, gương mặt nhăn nheo nhưng hai mắt lộ tinh quang, cả người bốc lên nồng nặc mùi rượu khiến người đứng gần còn muốn say.
“Xin hỏi tiền bối là?” Đoàn Dự tuy đã hết sức tức giận vì Đoàn gia mới chết đi ba tên khanh khách nhưng vẫn nén giận lên tiếng.
“Hỏi nhiều làm gì, Hân nhi nha đầu kia đã nhờ vả đến nên chuyện này lão phu kiêng lấy, các ngươi đám oắt con mau cút đi thôi.” Lão già lười biếng phất tay ra hiệu tiễn khách.
“Giết ta Đoàn gia ba người, chuyện này tiền bối cho rằng có thể như thế bỏ qua?” Đoàn Dự cười lạnh.
“Hử? Giết các ngươi ba người thì có làm sao, lão phu nếu là chướng mắt một chưởng đem các ngươi toàn diệt.” Lão già trợn mắt nói.
“Toàn diệt? Khá cho một cái Cổ Mộ phái, thỉnh hai vị lão nhân gia bảo hộ lấy chúng ta a.” Đoàn Dự cười nói.
“Xuy… xuy…”
“Tửu khí nặng nề, thắt lưng đeo hồ lô, các hạ hẳn là Tửu Lão Quỷ?”
Xuất hiện trước mặt Đoàn Dự là hai lão già cũng chính là Đào Hoa Đảo hai lão tổ hay bây giờ là hai Ma Tướng – Quách Ngoan cùng Quách Thoại.
“Hử?”
Hai tên Cường Giả cửu cấp hiện thân làm lão giả bất ngờ không thôi, xem bộ lần này lão dây vào một cỗ thế lực không đơn giản.
“Có thể nhận thức lão phu thật là hiếm có, hai người các ngươi đều là Cường Giả cửu cấp nhưng cửu cấp cũng có mạnh có yếu, hai người các ngươi đều không phải là đối thủ của lão phu.” Tửu Lão Quỷ rút hồ lô trên thắt lưng làm một hơi rượu nói.
“Không thử sao biết được!” Quách Ngoan cùng Quách Thoại cười nhạt.
“Được, nếu các ngươi đã quyết tâm như vậy thì đánh một trận đi, cũng rất lâu rồi lão già này chưa được vận động nên có chút ngứa ngáy.” Tửu Lão Quỷ gật gù.
Cả ba thân ảnh ngay tức thì biến mất khỏi Hình gia võ đường, nơi này cũng quá nhỏ bé nên là không chịu nổi ba tên Cường Giả cửu cấp tranh đấu.
Nửa tiếng sau…
Ba Sơn trấn cách xa trăm dặm, trên một ngọn núi không người.
“Các ngươi là muốn quần ẩu hay từng người lên một?” Tửu Lão Quỷ làm thêm một hớp rượu nói.
“Vẫn là một đối một đi.” Quách Ngoan cười nhạt tiến lên, cửu cấp có danh dự của cửu cấp.
“Có khí phách, nhường ngươi một chiêu.” Tửu Lão Quỷ cất hồ lô rượu vào trong, chuẩn bị cho đại chiến.
“Như ngươi mong muốn!” Quách Ngoan thân hình lóe lên.
“Bức Thối!”
“Roẹt…”
Cẳng chân Quách Ngoan xé rách không khí quét đến cổ Tửu Lão Quỷ, rất nhanh và rất trực tiếp không có hư chiêu mà là sử dụng toàn bộ sức mạnh.
“Hừ!”
“Rầm…”
Tửu Lão Quỷ bàn tay tráng kiện vận lực đỡ lấy cẳng chân đối phương, dư chấn làm lão bị đẩy lùi ra sau hai bước mới đứng vững, Quách Ngoan phách lực cũng không yếu.
“Đinh Thôi!”
Đẩy lùi đối thủ, Quách Ngoan chân biến ảo thành thương, lấy mũi bàn chân làm mũi thương mà trực chỉ đâm thẳng vào ngực Tửu Lão Quỷ, toàn bộ đều chỉ trong một sát na.
Tửu Lão Quỷ cũng không chậm, lão hai tay gập lại huy động hộ thân cương khí đón đỡ.
“Oanh…”
Mũi chân Quách Ngoan thật là bị chặn lại nhưng Tửu Lão Quỷ khuôn mặt có chút biến đổi vì nơi cẳng tay lão cứ vậy bị lún vào một lỗ do mũi chân hiểm độc.
“Phách Thối.”
Quách Ngoan chiêu liền chiêu, chân phải lão vừa ra đòn biến thành chân trụ đập mạnh xuống đất tạo lực để cả người bay vọt lên, chân trái như lưỡi đao quét một đường vòng cung đến đỉnh đầu Tửu Lão Quỷ.
“Túy Ngọa Sa Trường”.
Bị áp bức đến không thể không thi triển tuyệt học, Tửu Lão Quỷ gầm lớn đầy giận dữ, tửu khí xung quanh người toàn bộ bùng nổ, sức mạnh lão tăng vọt làm Quách Ngoan gương mặt co rút vì cảm giác được áp lực khổng lồ tuy vậy cao thủ không dễ bị giao động, chân trái của lão cũng không thế mà chậm đi chút nào.
“Vù…”
“Rầm…”
Tửu Lão Quỷ lách nhẹ đầu để chân Quách Ngoan bổ vào vai mình như búa tạ vạn cân đập xuống nhưng thân hình lão không một chút xuy suyễn lên làm Quách Ngoan hai mắt trợn to, lão cả người lông tơ dựng đứng muốn thoát đi nhưng đã chậm.
“Ăn lão phu một quyền.”
Tửu Lão Quỷ cười lạnh nói, lão một tay quặp chặt lấy chân Quách Ngoan, một tay ấn một quyền vào mặt đối thủ.
“Oanh…”
Quách Ngoan như diều đứt dây bay vụt ra sau kèm một tráng máu tươi nơi khóe miệng, mũi lão gãy gập trông khá thê thảm tuy vậy lão cũng không bay xa được vì chân còn đang bị giữ lại trong tay Tửu Lão Quỷ.
“Lại thêm một cước.”
Tửu Lão Quỷ toàn thân man lực đã tăng lên một mức độ khủng bố, lão vung tay ném Quách Ngoan lên cao, hai chân dậm đất lấy đà cả người bay vụt lên như tên lửa, một chân lão co lại ấn đầu gối vào nơi xương sống Quách Ngoan.
Quách Ngoan hoảng sợ tột độ, ăn đầu gối kia chắc chắn lão không chết cũng còn nửa cái mạng, Tửu Lão Quỷ sức mạnh tăng vọt khiến lão bất ngờ.
Nhưng… Cường Giả cửu cấp không phải ăn chay mà sống.
“Càn Khôn Na Di”.
Quách Ngoan tâm pháp Càn Khôn Na Di vận chuyển bảo hộ lấy tấm lưng.
“Oanh…”
“Oanh… Oanh…”
Đầu gối đâm vào lưng đối phương, Tửu Lão Quỷ nhíu mày vì cảm giác đụng vào một tấm lụa mềm hơn là một tấm lưng người nhưng tiếp đó lão biến sắc vì thân thể thế mà hứng chịu phản chứng cực lớn khiến cả người lão bị đánh bay xuống đất. ‘
“Phụt!”
“Rầm…”
Càn Khôn Na Di lần này hóa giải được tám phần mười lực lượng nhưng vẫn còn đó hai phần lực lượng Tiểu Lão Quỷ tiến vào thể nội khiến Quách Ngoan cũng bị nội thương nhẹ, miệng lão tràn đầy tơ máu.
“Ầm… Ầm…”
Nhận lực phản chấn, Tửu Lão Quỷ cũng không tránh khỏi đào một cái hố sâu trên mặt đất, cả người lão vốn đã rách rưới giờ lại kèm theo một chút dơ bẩn của bùn đất dính trên người.
“Càn Khôn Na Di? Ngươi là Càn Khôn lão quái?” Tửu Lão Quỷ mở miệng.
“Chỉ là một cái danh tự không đâu vào đâu, Tửu lão mới thật là danh bất hư truyền một thân lực lượng quỷ dị khó mà phòng bị.” Quách Ngoan cười đáp, toàn thân thương thế đang dần hồi phục nhanh chóng.
“Hử?”
Là cao thủ trong cao thủ, Tửu Lão Quỷ cau mày nhận ra đối phương bằng mắt thường đang dần hồi phục lại trạng thái đỉnh phong, cái quỷ gì đang diễn ra trước mặt lão vậy.
“Haha… đến phiên ta thôi.”
Quách Thoại nãy giờ quan chiến đã sớm ngứa ngáy, hắn bước lên trước nhìn chằm chằm vào Tửu Lão Quỷ ý đồ muốn động thủ.
“Ta cùng hắn còn chưa kết thúc.” Tửu Lão Quỷ chỉ vào Quách Ngoan.
“Haha… chúng ta sẽ không hợp công nhưng sẽ luân phiên kìm chân ngươi, mong Tửu lão hiểu cho…” Quách Ngoan cười nói.
“Ta thật hoài nghi các ngươi có phải cửu cấp hay không?”
Tửu Lão Quỷ ngẩn người vì đối phương không biết xấu hổ, lão cũng không ngu nhìn ra đám người này đến đây là quyết tâm lớn không để tay trắng trở về, mặc dù lão không biết Hình gia bên kia có thứ đồ gì có thể làm một đám đỉnh cấp võ giả như vậy động tâm nhưng chắc hẳn là rất không tầm thường, lão có niềm tin thắng được hai tên cửu cấp này nhưng khi nhìn thấy Quách Ngoan bên kia thương thế hồi phục nhanh đến vậy thì lòng tin đã giảm đi bảy tám phần rồi.
“Haha mặt mũi không ăn được, mạng sống mới là quan trọng.” Quách Thoại cười nói.
“Vậy để ta xem các ngươi có bản lĩnh đó không, lão phu cũng nên biết đổi thủ của mình là ai chứ?” Tửu Lão Quỷ hít sâu một hơi nói.
“Ta Quách Thoại, hơn bảy mươi năm trước được giang hồ ưu ái cho một cái danh tự.”
“Vô Ảnh Cư Sĩ”.
“Vô Ảnh Quyền Pháp”.
Hai chữ Vô Ảnh lọt vào tai Tửu Lão Quỷ khiến mình lão lạnh run, toàn thân phòng bị đến tối đa nhưng thân hình đối phương cứ vậy quỷ dị tiêu thất vẫn làm lão thất kinh.
‘Vụt’.
Tiếng không khí bị xé toang lọt vào tai khiến Tửu Lão Quỷ cũng là lúc một cơn mưa quyền ập đến.
“Vô Ảnh Quyền Pháp đệ nhất chiêu – Quỳnh Hoa Nhất Hiện.”
Vô Anh Cư Sĩ nổi danh với Vô Ảnh Quyền Pháp giang hồ ít có địch thủ, Vô Ảnh Quyền đệ nhất chiêu Quỳnh Hoa Nhất Hiện quyền đến thoắt ẩn thoắt hiện như hoa loại hoa quỳnh làm đối phương khó bề phòng bị.
“Tửu Tửu Đương Ca.”
Tửu Lão Quỷ toàn thân co rút, tửu khí cùng toàn bộ sức mạnh như rụt hẳn vào người để rồi sau đó bộc phát theo tiếng gầm khủng bố như cự hổ gào thét, chiêu thức này về cơ bản thì giống như Ma Long Ngâm của Long biến đổi lực lượng thành âm lực tạo ra âm thanh hủy diệt.
“Cúttttttttttttttttttt”.
“Ca sát… ca sát…”
Quyền kình gặp âm công vang lên những tiếng rợn người tuy vậy quyền tiếp quyền vẫn liên miên không dứt công kích vào các bộ vị yếu hại của Tửu Lão Quỷ.
“Rầm… Rầm… Rầm…”
“Khốn kiếp!”
Tửu Lão Quỷ dù thân thể cứng rắn nhưng cũng ăn không tiêu những nắm đấm tựa ngàn cân của Quách Thoại, dù tu vi cao siêu nhưng lão là ăn thiệt thòi vì hết lần này đến lần khác rơi vào thế bị động nhường đối phương ra đòn trước.
“Tửu Hỏa Liêu Nguyên!”
“Chết đi cho lão phu!”
Tửu Lão Quỷ thật sự chấn nộ, đau đớn khôn cùng khiến lão không tiếc công lực thả ra đại chiêu, toàn thân tửu khí bốc cháy thành tửu hỏa hừng hực, cả người lão như hỏa nhân bị ngọn lửa bao trùm, khí tức hủy diệt bộc phát chặn đứng mọi nắm đấm của Quách Thoại thậm chí còn khiến bàn tay lão đau đớn vì da thịt bị đốt cháy.
“Tửu Lão Quỷ tửu hỏa quả nhiên đáng sợ.”
Trong lúc Tửu Lão Quỷ muốn phản đòn thì Quách Thoại thân hình đã biến mất và xuất hiện ở đằng xa, nhìn vào một mảng da bị đốt phỏng đến dị dạng lão không kìm được thốt lên.
“Hừ! Thành công chọc giận ta, các ngươi hôm nay cũng đừng hòng trở về.”
Tửu Lão Quỷ cười gằn nói, toàn thân nộ hỏa bốc cao lao đến như một thú dữ nổi điên.
“Vụt…”
“Hử?”
Thân hình chớp động, Tửu Lão Quỷ đến rất nhanh nhưng đối phương cũng là lùi rất nhanh, hai bên lại cách xa nhau.
“Ngươi đây là ý gì?”
Tửu Lão Quỷ khuôn mặt khó coi vô cùng, bị đánh nhưng không thể đánh lại sao có thể dễ chịu đây.
“Ta thấy mệt nên đổi người, có vấn đề gì sao?” Quách Thoại cười tà nhìn sang Quách Ngoan, hai lão già khóe miệng nhếch lên, Tửu Lão Quỷ lão già này hết sức lợi hại nên cầm chân là tốt nhất, đánh đến người sống ta chết không có ý nghĩa.
“Các ngươi đám khốn kiếp?” Tửu Lão Quỷ biết mình bị đối phương chơi đùa nên tức giận tột độ, lão lao vụt đến chỗ Quách Ngoan như một quả cầu lửa.
“Lão ca, tốt nhất vẫn là nên thu hồi lại hỏa diễm đi, chúng ta cầm chân lẫn nhau là tốt nhất, thọ nguyên của lão ca không còn bao nhiêu ta nói có đúng không?” Quách Ngoan cười lớn thôi động Càn Khôn Na Di tiếp đón Tửu Lão Quỷ trong khi cười nói.
Quách Ngoan lên tiếng làm Tửu Lão Quỷ sắc mặt biến đổi, quả thật lão thọ nguyên không còn bao nhiêu, mỗi lần thôi động tửu hỏa này khiến bản thân lão chịu áp lực cực lớn từ hỏa độc đồng nghĩa với mạng sống của lão lại rút ngắn đi.
Tính toán đến thì kỳ thật Tửu Lão Quỷ cũng không muốn tham gia loại chuyện phiền phức này chút nào, thân tại giang hồ mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé là đạo lý, chỉ là vì Vương Thu Hân nha đầu kia quả thật quá giống đứa cháu gái đoản mệnh mà lão thương yêu nên lão không thể chối từ lời cô bé thỉnh cầu.
Hình gia võ đường…
Ba đại Cường Giả đã cầm chân lẫn nhau, Hình Ngạn biết mình không có sự lựa chọn.
“Ta… ta biết mộ tổ ở đâu, vị công tử này ta sẽ dẫn các ngươi đi nhưng có điều kiện đó là các vị phải giúp ta Hình Vọng cưới một cô gái.” Hình Ngạn còn đang đắn đó thì con trai hắn Hình Vọng đã không nhịn được nữa, hắn hướng Đoàn Dự lên tiếng trong sự ngỡ ngàng của cha và em gái.
“Hình Vọng! Ngươi…”
Hình Ngạn quát con trai nhưng là không dám nói tiếp vì cổ đã bị một tên khanh khách chụp cứng, hai mắt gã chỉ còn có thể trợn trừng nhìn con trai mình bán đi tổ tiên.
“Haha đúng là tuổi trẻ có khác, tầm nhìn không cổ hủ như mấy lão già… Ngươi muốn cưới cô nàng ban nãy sao?”
Đoàn Dự cười lớn nói, làm thuộc hạ của Ma Tôn hắn biết chủ nhân nguyên tắc, với kẻ thù Long không bao giờ do dự cướp bóc nhưng nếu hoàn cảnh bình thường có thể thỏa hiệp hắn sẽ thỏa hiệp mà không cường đoạt, đến Hình gia muốn lấy thi cốt tổ tiên người ta đã là chuyện trời đất khó dung nên đương nhiên nếu con cháu Hình gia có điều kiện thỏa đáng hắn sẽ đáp ứng.
“Đúng, chính là nàng, chỉ cần các vị có thể tác hợp cho ta cùng nàng đến bên nhau.”
Hình Vọng nắm chặt tay nói, hắn thật sự yêu thích Vương Thu Hân nhưng lại càng mong chờ được dính vào thế lực sau lưng nàng hơn, kể từ lúc biết sau lưng nàng là Cổ Mộ phái con quái vật khổng lồ này thì hắn đã quyết tâm phải bám lấy nữ nhân này.
Để lại một bình luận