Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 9

Đời học sinh – Chương 9

Mà thôi, như nó nói không đánh không là bạn, tôi thở hắc hỏi nó:

– Thế mày muốn tao giúp chuyện gì?

– À là về sở thích của Ngọc Mi thôi!

Tôi trố mắt nhìn nó:

– Cái gì? Mày ở gần Ngọc Mi từ nhỏ tới bây giờ mà không biết sở thích của Ngọc Mi sao?

Thằng Bảo gãi đầu cười trừ:

– Ừ thì nói là chơi từ nhỏ nhưng gặp là gặp vậy thôi chứ có thân thiết như anh đâu mà biết!

– Để xem, sở thích của Ngọc Mi hả? –

Tôi khoanh tay trước ngực ngồi vào băng ghế đá kế bên trầm ngâm suy nghĩ. Một lát sau tôi từ tốn nói với thằng Bảo:

– Trong khoảng thời gian trước đây Ngọc Mi có nói ước mơ lớn nhất của nó chính là được tự do làm những điều mình thích và tìm hiểu hết những góc khuất thành phố này!

Thằng Bảo nhíu mày:

– Chỉ có nhiêu đó thôi à?

– Thì mày cứ nghĩ xem một cô gái xuốt ngày chỉ ở nhà học lễ nghĩa với nội thì sẽ đi được những đâu, làm được những gì?

Thằng Bảo gật gù ra vẻ đã hiểu chuyện:

– Ừm, hiểu rồi! Chỉ có nhiêu đó thôi phải không?

Chợt nhớ ra một việc, tôi kêu thằng Bảo đợi ngồi cửa rồi chạy vào bàn xé một mảnh giấy nhỏ ghi vài dòng vào trong ấy rồi đưa cho nó:

– Đây mày cầm lấy cái này! Nếu có cơ hội thì dẫn Ngọc Mi tới nơi này chơi!

Thằng Bảo lật tờ giấy ra đọc lầm rầm rồi tròn mắt nhìn tôi:

– Địa chỉ này là nhà thằng Đức mà, phải không?

– Đúng rồi, ở nhà thằng đúng có một đứa em gái. Ngọc Mi thích chơi với con bé ấy lắm, nếu có dịp thì chở nó đi!

Thằng Bảo đặt tay lên vai tôi nghiêm mặt:

– Ok, tôi hiểu rồi! Tôi sẽ làm hết sức có thể!

Thẳng Bảo chào tôi rồi quay đi. Thể nhưng được vài bước nó bỗng quay lại:

– Mà này, hiện giờ anh đang quen chị Lan đúng chứ?

Có chút giật mình, tôi cố gắng bình tĩnh đáp:

– Ừ, có chuyện gì không? Chắc mày lại nghĩ tại sao vừa mới chia tay Ngọc Mi mà tao lại quen Ngọc Lan liền phải không?

Tuy nhiên thằng Bảo lại lắc đầu:

– Không! Lúc còn ở Pháp tôi có nghe loáng thoáng lúc hai chị em nhà đó nói chuyện! Mà thôi đi, dù gì chuyện cũng đã qua rồi, anh không cần phải bận tâm đâu, miễn sao không ảnh hưởng đến Ngọc Mi là được! Thế nhé, tôi đi đây!

Thằng Bảo lại quay lưng bước đi, lần này nó đi thật. Tôi không hiểu nó đang ám chỉ việc gì nhưng dường như nó đang nói về cuộc trò chuyện giữa hai chị em Ngọc Lan và Ngọc Mi. Thế mà đến cuối cùng nó lại bỏ đi mà không giải thích một lời nào thêm.

Có lẽ tôi cũng nên làm theo lời nó nói, không bận tâm đến những chuyện đó nữa. Tất cả đã qua. Việc cần làm của tôi lúc này là yêu thương Ngọc Lan hết mình để bù đắp những chuyện khiến nàng buồn trước đây.

Và cũng có thể là những chuyện sắp tới…

Giờ ra về, tôi cố luồn lách trong đám học sinh đông nghẹt để di chuyển ra cổng nhanh nhất có thể. Ngọc Lan giờ này có lẽ đang chờ tôi ngoài kia.
Suốt cả buổi học hôm nay tôi chỉ toàn nhớ đến nàng không thôi. Ngồi học mà tôi cứ ước giá như nàng ngồi cạnh tôi thì hay biết mấy.

Biết sao được, tôi còn không chắc là Ngọc Lan có thể học chung với tôi vào lớp 12 năm sau không mà.

Nhưng thôi, ra về rồi tôi cũng không suy nghĩ nhiều làm chi. Chỉ cần được gặp Ngọc Lan giờ nay để thỏa nỗi nhớ trong lòng là tôi đã mãn nguyện lắm rồi. Vì thế tôi cứ phi nhanh ra cổng bất chấp sân trường có đông người đến đâu.

Cũng may là lối đi dành cho học sinh đi xe với cổng chính là riêng nên rất nhanh chóng, tôi đã ra đến cổng trường mà cộng với trời nắng nóng như thiêu đốt thế này, tôi cứ tưởng là cổng địa ngục.

Trong đám học sinh nhốn nháo thế này, thật không khó để nhận ra Ngọc Lan. Nàng đang đứng chờ ở dưới bóng cây cách cổng trường không xa. Phần vì nàng mặc đồ thường phần vì dáng hình xinh xắn quen thuộc nên tôi nhận ra nàng ngay chỉ trong cái nhìn đầu tiên.

Có vẻ như nàng đang bận nhắn tin hoặc chơi game giết thời gian nên cứ chú tâm vào chiếc điện thoại trên tay. Thế là tôi len lén đi đến gần với dự định hù cho nàng giật mình một phen. Hồi sáng nàng đã cho tôi quê một cục khi tôi trêu nàng cái vụ nói chuyện với ba, lần này tôi sẽ trả thù một cách “nhẹ nhàng” cho coi, hề hề!

Vậy nên tôi cứ len lén tiến gần đến nàng từng chút một, cho đến khi vừa tầm có thể lao đến hù một cú:

– Hù… ơ…

Về cơ bản tôi đã hù Ngọc Lan thành công, nàng nhìn tôi với gương mặt rất đỗi ngạc nhiên. Tuy nhiên trong cái khoảnh khắc đó, Lam Ngọc đột nhiên chạy xe ngang qua làm tôi cũng giật mình nhìn theo. Lúc đó tôi chỉ kịp bắt gặp ánh mắt nàng nhìn tôi rồi cũng rất nhanh quay đi và mất hút sau ngã rẽ.

Sự việc xảy ra quá nhanh và quá bất ngờ khiến tôi nhất thời khựng một lúc tại chỗ cho đến khi Ngọc Lan lay tôi:

– Phong, có chuyện gì vậy?

– À, không có chuyện gì đâu!

– Thật không Phong, đừng làm Lan lo lắng nha!

Lúc đầu tôi tính giấu nàng chuyện này vì nó khá nhạy cảm với tình yêu mới chớm nở giữa hai chúng tôi. Nhưng nhìn thấy đôi mắt của nàng cứ nhìn tôi một cách lo âu và buồn bã khiến trái tim tôi gần như tan đi trong ánh nắng chang chang của buổi trưa hè oi ả.

Tôi thở dài nói với nàng:

– Thôi được rồi! Về nhà Lan đi Phong sẽ kể cho Lan nghe mọi chuyện!

– Um, được rùi! Mình tranh thủ về đi, ở ngoài trời nằng lâu quá có hại lắm!

Trong lúc đó tôi không biết nói gì thêm đành đội mũ vào đợi nàng ngồi lên xe rồi nhín ga đi với một tâm trạng khá là bâng khuâng.

Đáng lẽ ra tôi không nên có những biểu hiện như thế với Lam Ngọc trước mặt Ngọc Lan. Nó giống như tôi có tật giật mình vậy. Vả lại tôi và Ngọc Lan đã quen nhau rồi, những chuyện như thế này càng phải minh bạch rõ ràng hơn rằng tôi bị khựng trước Lam Ngọc chỉ là do cảm giác tội lỗi chứ không phải xuất phát từ bất cứ một thứ tình cảm nào khác.

Ngồi trên xe tôi có thể cảm nhận rõ vòng tay của Ngọc Lan đang siết nhẹ vào hông tôi pha lẫn một chút bối rối khi đôi bàn tay vẫn khép hờ chứ chưa đan chặt vào nhau một cách tình cảm như lúc sáng. Điều đó chứng tỏ trong lòng Ngọc Lan cũng có nỗi lo. Nỗi lo đó thể hiện ra cả cử chỉ và nét mặt của nàng lúc nãy khi nhìn tôi.

Như vậy Ngọc Lan đã giữ lời hứa rằng không đóng kịch trước mắt tôi nữa. Tôi thấy thương nàng quá chừng. Những gì nàng biểu hiện bây giờ đều là cảm xúc thật trong lòng nàng chứ không phải những nụ cười chất chứa cả tấn nỗi buồn trước mặt tôi như trước đây.

Theo bản năng mách bảo, tôi bùi ngùi nắm lấy tay Ngọc Lan và cứ lặng thinh để như thế cho đến tận nhà nàng.

Hôm nay có vẻ như không có ai ở nhà Ngọc Lan cả, bước vào căn nhà là một không khí thật im ắng. Ngọc Lan đi nhanh vào trong bếp rót một ly nước lọc rồi đặt trước mặt tôi:

– Phong uống đi, mới đi ngoài trong nắng về phải uống nước nhiều để tránh bị cảm nắng!

– Ừ, cảm ơn Lan!

Tôi cầm ly lên, chỉ uống được một nửa rồi lại bỏ xuống. Nét mặt buồn buồn lúc này của Ngọc Lan khiến tôi cảm thấy dây dứt trong lòng không sao hết được.

Nàng bây giờ đang ngồi đối diện tôi. Đôi mắt nàng đang hướng đi đâu đó ngoài sân kèm với đôi bàn tay cứ đan vào nhau líu ríu khiến trái tim tôi như thắt lại với biết bao cảm xúc chộn rộn.

Cũng phải thôi, tôi đã hứa với nàng rằng khi về nhà nàng tôi sẽ kể hết mọi chuyện mà. Thế nên tôi nhổm dậy, đi vòng sang dãy sô pha đối diện để ngồi cạnh nàng:

– Lan nè, giờ để Phong kể về chuyện của Lam Ngọc hen!

Nàng cúi mặt tựa hẳn lưng vào sofa:

– Um, Phong cứ kể đi!

Tôi hít một hơi để lấy tinh thần rồi từ từ kể hết mọi chuyện cho Ngọc Lan biết từ khi tôi hẹn nàng một tuần lễ cho đến những chuyện xảy ra trong lúc tập luyện tại phòng tập riêng của Lam Ngọc.

Tôi cứ kể, Ngọc Lan vẫn chăm chú nghe. Ở những đoạn tôi luyện tập ở Chợ Lớn, nàng vẫn bình thản như không. Nhưng đến những đoạn tập luyện ở nhà Lam Ngọc, nét mặt nàng có hơi lo lắng một tí. Đến khi tôi kể luôn đoạn Lam Ngọc ôm tôi từ sau lưng, đôi bàn tay nàng cứ nắm chặt vào nhau đặt lên ngực như đang lo lắng cực độ.

Và cho đến khi kể xong, tôi mới quay sang nàng trầm giọng:

– Chỉ có bấy nhiêu thôi, Phong không có giấu Lan chuyện gì nữa đâu!

Đến lúc này sắc mặt của Ngọc Lan mới đỡ hơn, nàng mỉm cười kèm với giọt nước mắt chảy dài trên má:

– Um, Lan biết rồi!

Tôi lo lắng kéo nàng sít lại gần mình:

– Ơ, sao Lan lại khóc! Phong đã kể rõ rồi mà!

Nàng mỉm cười lau đi giọt nước mắt:

– Là do lan vui quá đó thôi! Phong đã tin tưởng mà kể hết mọi chuyện cho Lan biết, chỉ bấy nhiêu cũng đủ lắm rồi!

Tôi vẫn nghệch mặt không hiểu gì:

– Ơ, nhưng sao?

Nàng nheo mắt cười tươi:

– Sự cảm thông và chia sẻ trong tình yêu đối với Lan quan trọng lắm. Nó ảnh hưởng trực tiếp đến mối quan hệ giữa hai người với nhau và đặc biệt là với hai người yêu nhau nữa. Phong đã kể hết mọi chuyện cho Lan biết, điều đó với Lan có ý nghĩa rằng Phong đã tin tưởng Lan và thực sự đặt Lan vào trái tim của Phong rồi!

Tôi giờ này không biết nói gì hơn là nhìn chăm chăm vào gương mặt xinh xắn của nàng mà ngẫn ngơ những cảm xúc phiểu bồng chốn trời xanh mây trắng.

Ngọc Lan quả thật có có cái nhìn tinh tế quá. Tuy nàng không sắc xảo và trầm lắng bằng Ngọc Mi nhưng nàng luôn có những câu nói, những cảm nhận mà cả nghìn từ vẫn không miêu tả hết được. Nó chỉ thích hợp để cảm nhận bằng trái tim mà thôi.

Đột nhiên Ngọc Lan hấp háy mắt nhìn tôi:

– Phong nè! Lúc Phong còn ngất ở trong phòng có nói mớ đó!

Tôi chẹp miệng thở dài:

– Chậc, Phong có tật ngủ hay nói mớ với động tay động chân lắm! Bữa đó Phong có nói gì quá đáng không?

Nàng lắc đầu cười cười:

– Hông có, nhưng cũng đáng ghét lắm!

Tôi trố mắt ngạc nhiên:

– Hả, là gì?

Nàng cười tủm tỉm giả giọng tôi, hai má có một chút ửng hồng:

– “Lan ơi, đừng bỏ anh, hãy ở lại với anh đi…”

Tôi khựng người như không tin vào tai mình:

– Thật thế hở Lan?

Nàng cười tủm tỉm, chun mũi:

– Thật sao hông! Mới đó mà đã xưng anh với người ta rồi!

Mặt đỏ au, sượng ngắt tôi cúi gầm mặt xuống đất:

– Phong… Phong xin lỗi!

– Nhưng… em thích!

Chưa kịp nhận ra chuyện gì, Ngọc Lan đã ôm chầm lấy tôi bằng cái ôm thật ấm áp. Nàng nằm trong lòng tôi ngoan ngoãn như như một chú mèo con. Bất chấp ngoài trời nắng vẫn cứ chang chang đổ, nàng vẫn cứ ôm lấy tôi với một cảm giác thật bồi hồi và rạo rực. Đồ rằng ánh nắng nóng ran ngoài kia cũng không nóng bằng cảm giác hạnh phúc đang tràn ngập trong lòng tôi lúc này.
Mãi đến một lúc sau, tôi mới nhẹ nhàng vén mái tóc xoăn mượt của nàng lên vành tai:

– Vậy là từ nay, anh với em ha?

Nàng nhìn tôi cười hiền:

– Um, Phong muốn sao cũng được! Cho Phong toàn quyền quyết định đó!

Trước đây tôi đã xưng hô như thế với Hoàng Mai nên tôi biết rất rõ. Nó không đơn thuần chỉ là cách xưng hô cho vui và theo lẽ phải thế. Một khi người con gái bằng tuổi đã chấp nhận xưng anh em với người mình yêu điều đó đồng nghĩa với việc người con gái đó đã dẹp sự bình đẳng sang một bên mà thu nhỏ lại để được người yêu chở che, bảo vệ và sẽ là một chỗ dựa đáng tin cậy cho mình trong những lúc yếu lòng nhất.

Tôi biết, khi đã yêu Ngọc Lan, tôi đã chấp nhận những điều đó như một trách nhiệm đối với nàng. Tôi đã gây ra cho nàng nhiều nỗi buồn trước đây. Và giờ là lúc tôi phải bù đắp cho nàng thật xứng đáng.

Vì thế tôi ôm thật chặt nàng vào lòng thủ thỉ:

– Từ nay em hãy tin tưởng vào anh, nha!

Ngọc Lan không nói gì, nàng chỉ cười với tôi bằng một nụ cười thật rạng rỡ mà tôi tưởng như trên đời này không thể có một nụ cười thứ hai như thế. Ngoài ra, mái tóc xoăn dài bồng bềnh vô tình rũ xuống mặt làm nàng càng trở nên quyến rũ hơn. Nó tỏa ra một hương thơm khiến cả người tôi cảm thấy thư thái lạ thường.

Và như một bản năng, tôi rụt rè chồm lên gần mặt nàng. Trái tim tôi lại rung lên những nhịp dồn dập khiến cả người tôi nóng ran, chộn rộn. Tuy nhiên cũng như trước đây, nàng dùng ngón tay của mình chặn ngang miệng tôi nheo mắt:

– Hư ghê, đã nói là chưa được mà!

Tôi giật bắn, lắp bắp:

– Ừ… ừm, anh xin lỗi!

– Nhưng thế này thì được!

Nàng nhẹ nhàng xoay mặt tôi sang một bên, đặt vào má tôi một nụ hôn thật đằm thắm. Nó khiến tôi như được tiêm vào người một thứ thuốc phiện được điều chế từ tình cảm nàng dành cho tôi, khiến tôi cứ ngây ngất như đang lâng lâng ở đâu đó tận trời xanh.

Nhưng khi cơn nghiện còn chưa tan hết, Ngọc Lan đã vội ngồi dậy nhìn đồng hồ:

– Giờ em đi nấu đồ ăn nha! Anh cứ ngồi đi nghỉ ngơi đi!

Do vẫn còn cảm giác lâng lâng chín tầng mây, tôi chỉ gật đầu đáp lại rồi tiếp tục mơ màng với nụ hôn của vẫn còn ấm nóng nơi má. Tôi sướng rơn và tự hứa với lòng mình chắc chắn sẽ cưới nàng về làm vợ cho bằng được. Có một cô vợ như thế này thì sướng còn gì bằng nữa chứ.

Khi cảm giác lâng lâng dần tan biến đi trong người. Tôi mới ngồi dậy quệt đi những giọt mồ hôi lăn dài trên má. Trời hôm nay nóng bức lạ thường. Những luồn gió nóng thổi từ ngoài sân vào càng làm không khí trở nên khô cằn hơn và cô đọng lại thành những giọt mồ hôi trên người tôi.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)