Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 9

Đời học sinh – Chương 9

Hoảng hồn tôi chợt bừng tỉnh và phát hiện ra Ngọc Lan đã ngồi lên người tôi từ lúc nào. Thấy tôi tỉnh giấc, nàng mới leo xuống cười tinh nghịch:

– Giờ mới chịu dậy hả ông tướng, ngủ như heo, lêu lêu!

Vừa mừng vừa bực, tôi quay sang nhìn đồng hồ:

– Trời, mới có 6 giờ hơn! Lan qua đây sớm quá vậy?

Nàng cau mày khoanh tay trước ngực:

– Phong quên là mình vẫn còn đi học à? Nghỉ cả tuần lễ rùi còn gì!

– Thì vậy, nhưng để Phong ngủ thêm tý đi!

Nàng vẫn cương quyết:

– Không được, dậy ăn sáng rồi đi học cho khỏe!

– Hở, ăn sáng hả?

– Hì, Lan nấu đồ ăn sáng rồi đó, xuống mau đi ba Phong đang đợi kìa!

– À rồi, xuống ngay đây!

Tuy rằng nàng có nhắc đến ba tôi nhưng đó không phải là động lực để tôi vội vàng bung mền bật dậy. Lí do chính là vì mùi súp thơm lừng cứ sọc vào mũi khiến tôi nhận ra rằng hôm nay chính là ngày đầu tiên tôi và nàng chính thức yêu nhau. Và tôi đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ trân trọng từng giờ, từng phút, từng ngày, từng tháng và cả là từng năm được ở bên nàng như thế này.

Tuy nhiên, dư âm của trận đấu hôm qua khiến tôi có đôi chút khó khăn khi đứng dậy mặc dù đã trải qua một đêm tịnh dưỡng. Kết quả là lúc đứng lên cả người tôi cứ đau nhức âm ỉ trong từng bước đi.

Thấy tôi khổ sở di chuyển, Ngọc Lan liền dìu tay tôi:

– Có cần Lan giúp hông?

Tôi lắc đầu vỗ ngực:

– Không đâu! Chỉ một chút xíu khó khăn thế này sao làm khó Phong được! Phong còn phải làm chỗ dựa cho Lan nữa mà!

– Hì, vậy Lan xuống trước đợi nha. Đừng có cố quá đó!

– Ừ, Phong biết rồi!

Chỉ khi Ngọc Lan đóng cửa phòng, tôi mới thở phào mà xịu cả người xuống như một chiếc bong bóng bị xì hơi. Ngọc Lan đã vì tôi mà hi sinh nhiều thứ rồi, tôi không thể để nàng lo lắng cho tôi thêm một phút nào nữa. Kể từ ngày hôm nay, ngày hôm sau và quãng đường dài phía trước, tôi sẽ làm mọi thứ để nàng được vui, được hạnh phúc nhất có thể. Đó là những gì nàng xứng đáng nhận được.

Khi tôi đi xuống nhà dưới, bàn ăn đã được đặt sẵn một nồi súp cua nghi ngút khói nhìn mà nhỏ cả nước miếng. Ba tôi và Ngọc Lan lúc này có lẽ đã trò chuyện từ nãy đến giờ.

Nhìn hai bên vui vẻ nói chuyện, tôi cũng thấy thoải mái hơn. Nếu để ba tôi biết Ngọc Lan chính là nguyên nhân khiến tôi đánh nhau chắc chắn ông sẽ cạo đầu khô tôi tại chỗ luôn chứ không đùa.

Thấy tôi cứ đứng sớ rớ ở chân cầu thang, ba tôi hắn giọng:

– Mày đứng ở đó làm gì vậy? Không mau qua đây ăn sáng rồi đi học!

– Dạ dạ, con tới liền! – Tôi hốt hoảng chạy tới ngay.

Tính ra đây là lần thứ hai ba tôi gặp Ngọc Lan. Lần thứ nhất là vào mùa hè năm trước trong kì họp phụ huynh cuối năm. Lúc đó cũng y như bây giờ, ông tỏ ra khá thiện cảm và nói chuyện với nàng một cách vui vẻ. Tuy nhiên cũng có đôi lúc ông làm tôi khiếp cả vía.

Chẳng hạn như:

– À Phong này! Cái con bé Mi hồi mấy tuần trước sáng nào cũng tới chở mày đi học đâu rồi?

Nghe ông hỏi, tôi suýt phun hết chỗ súp trong miệng ra ngoài. Đang gãi đầu không biết đáp thế nào cho hợp lí, may sao nhờ có Ngọc Lan kịp thời ứng cứu:

– Dạ, đó là em gái của con đó chú!

Ba tôi vừa nghe cũng có đôi chút ngạc nhiên, nhưng rồi ông vẫn điềm tĩnh:

– À, thảo nào nhìn con bé ấy quen quen! Bây giờ nó đâu rồi con, lâu rồi không thấy ghé!

– Dạ, giờ nó bận nhiều việc lắm, nên chắc cũng không sang nhà chú chơi được!

– Ừ, chú biết rồi!

Nhưng nếu sự việc chỉ có nhiêu đó thì vẫn chưa đủ để tôi khiếp vía cho lắm. Ngay khi ăn sáng xong, tôi với Ngọc Lan vừa định chuẩn bị ra xe đến trường thì ông bỗng gọi giật:

– Lan, con ra ngoài đợi chút nhé! Để chú nói chuyện riêng với thằng Phong một chút!

Khỏi phải nói, mặt mày của tôi bây giờ xanh lè không còn một giọt máu. Bí cách, tôi quay sang Ngọc Lan để cầu cứu nhưng chỉ được nàng đáp lại bằng một cái lắc đầu bất lực. Tôi biết trong tình huống này sự việc là quá khó để nàng có thể giải cứu cho tôi.

Thế nên, tôi đành ngậm ngùi nhìn nàng từ từ đóng cửa:

– Vậy Lan ra ngoại đợi nhé!

Không còn cách nào hơn, tôi đành theo ông ngồi vào bàn như tù nhân ra trước vành móng ngựa để nghe tòa xét xử. Có lẽ tôi may mắn hơn một tẹo khi được ngồi nói chuyện đàng hoàng mà không phải đứng co rúm chờ tòa hỏi từng câu một. Tuy vậy với chất giọng ồn ồn như sấm dậy của mình, ông vẫn không khiến tôi thấy mình chẳng khác bị xét xử là bao.

Ông ngồi vào bàn, mở lời:

– Lúc trước khi mày nhờ tao dạy võ mày có nhớ hứa gì với tao không Phong?

Tôi lập bập:

– Dạ… có!

– Chuyện gì?

– Dạ… chuyện… sẽ kể cho ba lí do ạ!

Ông vẫn điềm nhiên khoanh tay trước ngực:

– Vậy tao cho mày 5 phút để mày nói sự thật, để tao biết mày nói sai câu nào tao đánh cho mềm mình!

Trước sát khí ngùn ngụt của ông, tôi biết không thể nào giấu diếm được nữa. Dù gì Ngọc Lan cũng đã ở bên tôi, có bị ông đánh đòn thì cũng xứng đáng với những gì đã bỏ ra. Cùng lắm là nằm tịnh dưỡng thêm ít hôm nữa thôi, chắc ông sẽ không tức đến mức bóp cổ tôi chết đâu nhỉ?

Thế nên tôi rụt rè thú thật:

– Dạ con đánh nhau là vì giành tình yêu!

Ông trợn mắt:

– Mày nói cái gì?

Lần này tôi nói to hơn, dõng dạc hơn:

– Dạ, còn đánh nhau là vì tình yêu cả đời của mình! Nếu con không thắng được trận hôm qua, con sẽ phụ lòng rất nhiều người, con sẽ mất mát nhiều thứ lắm. Cho nên…

– Thôi mày im được rồi!

Tôi vừa định kể thêm, ông đã ngắt lời tôi bằng cái đập bàn còn hơn sấm nổ. Ông thở hắc một hơi rồi quay sang tôi với cặp mắt đỏ ngầu:

– Có phải mày đánh nhau với cái thằng tối hôm qua không?

– Dạ… – Tôi gật đầu chấp nhận.

Trầm ngâm một lúc, ông lại hỏi thêm:

– Thế tình yêu của mày có phải con nhỏ ngoài đấy không?

– Dạ… – Tôi lại gật đầu không một chút phản kháng.

Ông lại tiếp tục trầm ngâm thêm một lúc. Lần này là với làn khói trắng tỏa ra từ điếu thuốc ông mới vừa mồi. Đã lâu rồi tôi không thấy ông hút thuốc. Tôi biết mỗi lần ông hút hẳn là chuyện đó phải buồn lắm.

Chắc có lẽ ông buồn tôi, mới lớn mà đã đánh nhau giành người yêu. Rồi đây ông sẽ cấm tôi luyện võ, phế hết võ công của tôi đi, thậm chí tệ hơn nữa là cấm tôi được gặp Ngọc Lan và bắt tôi chuyển lên Chợ Lớn sống để tiếp tục nghiệp lân sư rồng của ông.

Tôi không muốn như thế. Cấm tôi luyện võ cũng được, phế hết võ công của tôi cũng được, bắt tôi ở Chợ Lớn cũng được. Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa tôi sẽ không bao giờ chấp nhận Ngọc Lan phải rời xa tôi. Vất vả lắm tôi mới có được tình yêu của nàng. Nhất quyết tôi sẽ không bao giờ chấp nhận hình phạt đó.

Trong khi tôi còn loay hoay hàng trăm lí do để chối bỏ hình phạt, ông đã cất tiếng mở lời làm tôi ngỡ ngàng:
– Mày làm tao nhớ tới thời tao với mẹ của mày còn trẻ quá!

– Hở, ba nói sao? Thời ba với mẹ còn trẻ hả?

Ông vẫn suy tư, phì phà điếu thuốc:

– Tao gặp mẹ của mày trong lúc múa lân khai trương cho gia đình mẹ của mày đó! Lúc đó tao cũng xiêm xiêm tuổi với mày thôi.

– Rồi sao nữa ba!

– Mẹ của mày đẹp lắm, là con nhà danh giá nên cũng nhiều thằng công tử theo đuổi. Biết tao với mẹ mày thương nhau tụi nó cũng cho người đánh dằn mặt. Hết tốp này đến tốp khác.

– Rồi có thắng không ba?

Ông cau mày cốc đầu tôi:

– Ba mày không thắng thì làm sao có mày ở đây hả con?

– Dạ dạ!

Ông rít một hơi cuối cùng rồi dụi điếu thuốc vào chiếc gạt tàn:

– Cho nên tao cũng không có cấm cản gì mày. Miễn mày biết nhìn người mà quen, đừng có đi quá giới hạn cho phép là được. Mày hiểu chưa?

– Dạ, con biết rồi!

Chưa bao giờ tôi thấy cảm phục ba mình đến thế. Để có được tôi ngày hôm nay, ba tôi đã vào sinh ra tử biết bao nhiêu phen. Càng nghĩ tôi lại càng ghét bên ngoại bấy nhiêu. Nếu như họ không bỏ rơi mẹ tôi, chắc có lẽ mẹ tôi đã không phải qua đời vì kiệt sức khi sinh tôi lúc đó.

Nhưng thôi, dù gì mọi chuyện cũng đã xảy ra, có bực tực cũng không làm được gì. Quan trọng hơn hết là ba tôi đã đồng ý cho tôi quen với Ngọc Lan, đó là điều đáng mừng hơn bao giờ hết. Chắc chắn Ngọc Lan khi nghe tin này sẽ rất vui, tôi thật không thể chờ nổi để nói điều này cho nàng biết nữa.

– Sao rùi Phong, ba la Phong hả?

Vừa ra đến nơi, Ngọc Lan đã chạy đến níu tay tôi. Nhìn điệu bộ lo lắng của nàng, tôi không thể kìm lòng được nên quyết định trêu nàng một cú:

– Ừ, ba la tại sao Phong quen Lan mà không cho ba biết!

Nàng càng siết chặt tôi hơn:

– Rồi sao nữa Phong?

– Ừ thì gia đình Phong có truyền thống lấy vợ sớm để nối dõi tông đường, nên ba Phong nói hai đứa phải cưới ngay, nếu không ba không cho quen!

Ngọc Lan nghe qua liền xịu mặt thở dài. Cứ tưởng sẽ chọc nàng một màn ra trò. Nhưng ngờ đâu nàng bỗng nắm tay tôi kéo đi:

– Thôi dù sau Lan cũng chuẩn bị tinh thần rùi! Hai tụi mình đi đăng kí kết hôn đi! Rồi Phong muốn làm gì cũng được nè!

Tôi hoảng hồn ghì lại:

– Sặc sặc, sao gấp vậy?

Nàng vẫn ngây ngô:

– Thì Phong đã nói nếu không chịu thì ba Phong hông cho mình quen nhau mà! Đi thui Phong!

Trước sức ép ghê hồn của Ngọc Lan, tôi đành phải cúi mình chịu thua:

– Thôi thôi, Phong thua rồi! Đừng ép Phong nữa mà!

Nàng nhìn tôi cười tươi:

– Hì hì, biết ngay là chéri vẫn yếu như ngày nào mà!

– Uầy yếu đâu! Tính chọc Lan có xíu mà phản đòn ghê quá!

Nàng chun mũi đánh nhẹ vào ngực tôi:

– Xì, tưởng ngoài này Lan hông nghe sao!

– Ơ thế Lan nghe hết hả?

– Ừa, Lan cũng quan tâm mà, nhất là khi ba Phong biết Phong vừa đánh nhau hôm qua nữa!

Tôi cười hiền, nắm tay nàng:

– Ừ, như Lan đã nghe rồi đó! Không sao cả đâu!

Nàng thở dài nhìn bâng quơ ra con đường trước nhà:

– Ừa, thì ra ba của Phong lúc trước cũng cực khổ ghê ha?

– Một mình ông vừa nuôi Phong vừa gồng gánh cả võ đường mà!

Ngọc Lan nhẹ nhàng lây tay tôi:

– Thôi Phong đi học đi, coi chừng trễ đó!

Ngồi lên xe, tôi vẫn còn ngoái nhìn lại căn nhà của mình thêm một chút. Tôi tự hứa với lòng mình rằng một ngày nào đó tôi sẽ đòi lại công bằng cho cả mẹ và ba tôi. Tất nhiên là cả Ngọc Mi nữa.

Có lẽ đây là lần đầu tiên sau 1 năm xa cách, tôi được đến trường cùng Ngọc Lan. Cảm giác chộn rộn, rạo rực vẫn y như lúc mới quen. Nhưng khác với hồi 2 năm trước. Tôi với nàng lúc đó chỉ cùng nhau đi học với tư cách là hai người bạn không hơn không kém. Còn bây giờ nàng đã là cô bạn gái xinh xắn của tôi, mọi cảm giác khác biệt đều bắt nguồn từ đó.

Tuy không còn đôi mắt xanh biếc hút hồn người nhìn nhưng không vì thế mà nàng trở nên kém nổi bật đi. Với gương mặt xinh xắn thoáng chút phương Tây cộng với mái tóc xoăn dài bồng bềnh trong làn gió cũng đủ để lôi cuốn biết bao cặp mắt tòm tèm từ những người xung quanh.

Những lúc như vậy tôi cứ muốn ưỡn ngực mà tuyên bố rằng đây là bạn gái của Đại Phong này và hiên ngang nắm lấy tay nàng giữa hàng chục cặp mắt ganh tỵ. Tôi muốn thế lắm nhưng bị chúng dí thì có 10 cái mạng cũng không đủ. Thế nên tôi cứ làm im chỉ vênh cái mặt lên tự hào thầm trong người mà thôi.

Lại nói về Ngọc Lan. Ngoài những lúc thật sự nghiệm túc và tâm trạng thì những trò nghịch ngợm và độ trẻ con của nàng hoàn toàn không thua bé Phương một chút nào. Chỉ khác ở chỗ bé Phương không ý thức được sự trẻ con của mình. Còn Ngọc Lan thì nàng dùng sự trẻ con, nghịch ngợm đó để vui đùa cùng với mọi người xung quanh, kể cả tôi.

Bằng chứng là từ nãy đến giờ nàng cứ luôn miệng:

– Chéri ơi!

– Ơi, có Phong đây!

– Hì, hông có gì!

Một thoáng sau lại tiếp tục:

– Chéri à?

– Sao, có chuyện gì?

– Hông có gì?

Một lát sau nữa:

– Chéri ới ơi!

– Hả, sao?

– Hông gì, hihi!

Tôi chẹp miệng thở dài:

– Uầy, có chuyện gì vậy Lan? Phong biết nghĩa của chéri rồi mà!

– Hì hì, chính vì biết nghĩa nên Lan cứ muốn gọi mãi đó! Chéri ơi, chéri à, chéri có nghe Lan nói hông, hi hi! – Vừa gọi nàng vừa vỗ nhẹ hai tay mình vào hông tôi nghịch ngợm.

Ngọc Lan là vậy, sau hơn 1 năm trời nàng vẫn là một cô gái vui vẻ, nghịch ngợm và tràn đầy sự năng động trong những trò tinh nghịch của mình. Nàng khiến tôi nhớ lại cái thời còn dạy võ cho nàng. Lúc đó tôi cũng đã chết lên chết xuống bao phen với những trò đùa nghịch ngợm như thế. Nhưng chắc chắn một điều dù có đôi lúc tức giận với những trò đùa đó, nó chỉ làm tôi thêm yêu nàng hơn mà thôi.

Nhưng nhắc đến học võ, nó còn khiến tôi nhớ đến một kỷ niệm thật buồn với Ngọc Lan. Đó là vào một buổi chiều thu đầy gió, tôi đến nhà nàng để thông báo việc tôi sẽ ngừng dạy võ cho nàng theo ý muốn của Hoàng Mai. Còn nhớ lúc đó Ngọc Lan đã nói với tôi một câu tiếng Pháp với đôi mắt ngấn lệ mà theo nàng nói, đó chỉ là một lời chào tạm biệt bằng tiếng Pháp mà thôi.

Bây giờ nhớ lại tôi chợt phát hiện ra nó không đơn thuần như những gì nàng nói. Ngoài chéri ra, không ít lần trước đây Ngọc Lan cũng từng dùng câu je t”aime để nói vu vơ với tôi. Và trong câu nói tiếng Pháp nàng nói với tôi trước cổng năm đó, cũng có một câu như vậy.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)