Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 10

Đời học sinh – Chương 10

– Để để cái đầu mày thằng cờ hó!

Tôi gầm lên chực nắm lấy cổ áo thằng Phú, nhưng may mắn thay chắc nó học ké lăng va vi bộ cùng Khanh khờ nên mới thoáng cái nó đã chạy đến tận cửa nhà nàng, trên tay vẫn còn cầm cây xiên nướng nhai tóp tép nhìn thật ngứa mắt.

Thấy tôi đang có xu hướng phát nộ đến nơi, Ngọc Lan cười xòa kèo tôi xuống dỗ dành:

– Thôi mà anh! Bạn bè giỡn với nhau mà!

Cũng có đôi chút mát dạ, nhưng tôi vẫn còn gầm gừ:

– Giỡn thì giỡn chứ! Nó nói vậy sao chịu nổi!

Nàng vẫn tiếp tục cười tươi, ánh mắt có chút ranh mãnh:

– Hì hì, họ nói không đúng thì thui! Anh ở lớp hông phải vậy đâu ha?

Tôi nuốt khan:

– Tất… nhiên rồi! Anh ở lớp nổi tiếng ngoan hiền mà!

– Khụt… khụt!

Toàn phởn đang nhai mồi đột nhiên vuốt ngực như mắc nghẹn làm tôi cau mày:

– Gì thế mày? Đồ ăn ngon thế mà chê hả?

Nó lắc đầu, mặt phởn lên bạo:

– Không phải tao chê đồ ăn!

– Chứ mày ý gì?

– Nghe thằng nào nói láo tao hay bị vậy lắm!

– Tổ bà mày!

Tôi chồm tới túm lấy Toàn phởn. Không may mắn như Phủ nổ, Toàn phởn bị tôi túm lấy cổ áo gọn ơ. Thế nên, tôi vận dụng hết mấy món đòn vật mà Lam Ngọc dạy tôi đè sấp thằng Toàn xuống nền, leo lên người nó vừa nhún vừa chọt lét:

– Sao Toàn? Còn dám hỗn láo với bố mày hết?

Dù ở thế dưới, nó vẫn tru tréo:

– Cứu với Lanna, Phương, Toàn chỉ nói sự thật mà!

Ngọc Lan vẫn cười giả lả:

– Hì hì! Hai người cứ tự nhiên đi! Coi như không có mình ở đây nhen!

– Tự làm tự chịu nha chàng! – Ngọc Phương che miệng cười tủm tỉm.

Khoái chí, tôi càng cù vào hông làm nó rú lên:

– Ông nội mày Phong, thả tao raaa…

Cả đám ăn nhậu, giỡn hớt đến tầm 7 giờ tối mới chịu tàn tiệc.
Lúc này Khanh khờ đã sỉn quắc cần câu nằm ôm luôn chai pepsi gia truyền của mình ngủ ngon lành, thỉnh thoảng lại trở mình quơ tay múa chân:

– Ớ… làm ly nữa nào tụi bây!

Những đứa còn lại cũng lật đật dọn dẹp gọn lại đống hổ lốn ở sàn nhà cho gọn rồi sửa soạn ra về.

Ngọc Lan lúc này xem ra vẫn còn tỉnh táo sau cuộc thư hùng với Khanh khờ. Điều đó hoàn toàn nằm trong tiên liệu của tôi ngay từ đầu. Thằng Khanh khờ quả thật không có chút cơ hội nào có thể trâu đô hơn nàng được.

Thấy đám thằng Tiến, nhỏ Nhung đang chất đống chén đĩa thành chồng, Ngọc Lan cười mỉm xua tay:

– Thôi cũng trễ rồi, mọi người về đi, để đó mình dọn cho!

Nghe vậy tụi nó cũng đứng lên, thở ra:

– Ừ, thôi tụi tui về. Cảm ơn về bữa liên hoan hôm nay nghen!

Ngó thấy Khanh khờ vẫn còn ôm khư khư chai pepsi, tôi gọi giật cả bọn:

– Ê, có thằng nào gần nhà thằng Khanh không, đèo nó về luôn nè!

Thằng Tiến giơ tay lên bước về phía Khanh khờ:

– Thôi để tao với thằng Hiếu chở nó về! Hai tụi tao đi một xe cũng dễ hơn!

Chợt nhớ đến chuyện về quê, tôi lại gọi giật cả bọn:

– Ê tụi bây! Chuyện tao nói với tụi bây sao rồi. Có thằng nào đi được không?

Cả đám đột nhiên im lìm. Đứa nào đứa nấy đều nhìn nhau không biết trả lời thế nào. Chỉ có Lam Ngọc là khẳng khái trả lời đầu tiên:

– Chắc ngọc về không được rồi! Hè này phải cùng thầy trợ giảng ở trung tâm dạy võ!

Thằng Huy đứng cạnh cũng lên tiếng ngay:

– Hè tao cũng đi học võ rồi, chắc không về được đâu!

Vừa nghe, Lam Ngọc thoáng nhìn Huy đô nhíu mày, nhưng rồi nàng cũng ngó lớ chỗ khác coi như không quan tâm đến những lời nói của nó.

Tôi hiểu Lam Ngọc, một khi nàng đã muốn làm chuyên gì chắc chắn nàng sẽ làm cho bằng được, còn khi nàng không muốn có là tôi cũng khó mà đổi ý. Vả lại việc ở lại đây trợ giảng nàng đã nói với tôi lúc trước nên tôi cũng không có gì phải ngạc nhiên.

Tôi chỉ hơi bất ngờ với Huy đô, có vẻ như nó không nói đùa về chuyện quyết tâm chinh phục Lam Ngọc. Bằng chứng là nó đã thẳng thừng từ chối lời mời của tôi về quê khi biết tin nàng cũng ở lại đây hè này. Đây có phải là bước ngoặc thay đổi cuộc đời nó không thì tôi không biết. Cái đó chỉ có thời gian mới có thể trả lời được.

Tuy nhiên đó chưa phải là điều khiến tôi bất ngờ nhất. Cái thằng mà tôi chắc mẫm sẽ về quê theo cùng là Toàn phởn lại đột nhiên quay sang tôi nhún vai:

– Chắc tao không về liền với tụi bây được rồi!

Tôi ngạc nhiên:

– Gì, cả mày cũng không về được hả?

Toàn phởn tặc lưỡi:

– Ừm, ngày mốt tao phải lên Đà Lạt ăn đám thôi nôi của bà cô, sẵn lên thăm mấy thằng bạn cũ trên đó luôn chắc khoảng 1 tuần gì đó tao mới về!

Hết cách tôi thở dài quay sang bé Phương:

– Còn em?

Ấy thế mà con bé cũng lắc đầu nốt:

– Xin lỗi hai nghen, Toàn có rũ em lên Đà Lạt ăn đám cùng, sẵn du lịch luôn. Có Khanh đi cùng nữa!

Tôi trố mắt nhìn Toàn phởn:

– Vậy là ba đứa bây đi hết à?

Toàn phởn chẹp miệng vỗ vai tôi!

– Ừ, tầm 1 tuần tao về giải quyết việc ở đây rồi tụi tao về quê sau, mày yên tâm!

Tôi thở ra:

– Ừ tao biết rồi! Tụi bây về đi kẻo trễ!

Cuối cùng thì cả đám cũng ai về nhà nấy. Trước nhà giờ này chỉ có tôi, Ngọc Lan, và bé Mi cùng bãi chiến trường hoang tàn kéo dài từ phòng khách ra đến tận ngoài thềm.

Dẫu vậy, Ngọc Lan vẫn lo lắng nhìn tôi:

– Giờ cũng trễ rồi, hay là anh về đi, coi chừng bị ba la đó! Em với bé Mi dọn cũng được!

Tôi lắc đầu:

– Thôi, để anh dọn phụ! Nhìn mặt em mệt mỏi như vậy sao đủ sức dọn.

Ngọc Mi cũng tiếp lời:

– Đúng đó chị hai! Chị cũng uống nhiều lắm rồi! Để anh Phong phụ sẽ nhanh hơn!

Đúng như tôi và Ngọc Mi nói, sau một lúc dọn dẹp, Ngọc Lan không ngừng dụi mắt, ngáp dài, vẻ mệt mỏi đã lộ ra rõ rệt trên gương mặt. Thậm chí có lúc nàng ngủ gật trong lúc thu dọn chén dĩa và suýt té nếu tôi không nhanh tay đỡ lấy.

– Em nên nghỉ ra ghế sofa nghỉ ngơi đi Lan! – Tôi lo lắng nhắc chừng.

Thế nhưng nàng vẫn lắc đầu cười gượng dẫu cho gương mặt đã phờ phệt ra:

– Không sao, em còn sức mà!

Tôi nhíu mày:

– Còn sức đâu? Nhìn mặt em kìa, nhắm mắt lại chắc ngủ luôn quá!

– Chị nên nghe lời đi thì hơn, đừng cố sức quá ngã bệnh ai lo đây?

Bé Mi với giọng lạnh băng của mình đã góp phần thuyết phục được Ngọc Lan. Nàng xụ mặt lộ rõ nét buồn buồn:

– Um, được rồi! Em nghỉ một chút là khỏe thôi! Khi nào dọn xong nhớ nói em nha!

– Ừ, anh biết rồi, ngủ đi cô nương! – Tôi thở dài xoa đầu nàng.

Sau khi đỡ Ngọc Lan qua ghế sofa nghỉ ngơi, tôi tiếp tục cùng dọn dẹp cùng với bé Mi. Phải nói là nếu không có tôi ở lại đây chắc hai chị em con lâu mới dọn xong bãi chiến trường này. Nào chén, nào dĩa, nào tô chất đống như bờ đê. Tôi phải bưng còng cả lưng mới mang hết đống đó vào trong bồn rửa được.
Đến tầm khoảng gần 8 giờ, tôi với Ngọc Mi mới cơ bản là giải quyết xong bãi chiến trường đó. Chỉ còn lau chùi lại nền nhà là hoàn thành nốt.

Tuy nhiên khi tôi định chạy vào nhà tắm tìm cây lau nhà, Ngọc Mi đã níu áo tôi lại:

– Nè, anh qua ngó chừng chị hai đi! Việc này để em được rồi!

Nãy giờ chỉ lo vùi đầu vào rửa mớ chén dĩa tôi cũng lo lắng muốn đến chỗ Ngọc Lan xem tình hình của nàng lắm. Thế nên tôi chỉ vào nhà tắm xách thùng nước với cây lau nhà cho bé Mi rồi vội vàng tót sang chỗ của Ngọc Lan ngay.

Nàng giờ này đã ngủ say trên chiếc ghế sofa. Cũng đúng, nàng là người uống nhiều nhất trong bàn nhậu. Nếu nói Ngọc Lan uống rươu không say thì cũng có hơi quá. Thực ra kể từ khi hai gò má nàng ửng hồng lên là tôi biết rươu đã ngấm vào người nàng ít nhiều rồi. Nhưng chỉ vì nàng muốn chơi hết mình với mọi người nên mới tiếp tục uống tiếp cho đến khi không còn chịu đựng được như bây giờ.

– Chị hai sao rồi anh? – Bé Mi gọi vọng từ ngoài thềm vào.

– Ừm, chị Lan ngủ rồi!

Im ắng một lúc giọng con bé lại vang lên:

– Vậy anh dìu chị hai lên phòng nghỉ đi! Nhớ tắt máy lạnh trên đó nha, để chị hai đổ mồ hôi ra mau giải rượu!

– Ừ, anh biết rồi!

Tôi bối rối đáp rồi nhìn xuống ghế sofa nơi Ngọc Lan vẫn đang nằm ngủ thật ngon.

Nhìn Ngọc Lan lúc này xinh đẹp quá. Hai má nàng vẫn đỏ hây hây phập phồng dưới làn tóc vàng óng ả. Và trong một khoảnh khắc tình cờ, tôi thấy nàng vô thức đưa tay lên cọ vào mũi mình nhìn dễ thương không tả nỗi.

“Công chúa ngủ trong rừng là đây chứ đâu!” – Tôi khẽ vuốt những lọn tóc vương trên má nàng vừa tấm tắc.

Việc bồng nàng lên mấy bậc thang đó không có gì là quá khó đối với tôi. Nhưng nhìn cả thân người nàng chim trong lòng tôi quả là có một chút cảm giác lao xao trong tim, đặc biệt là lúc gương mặt nàng dụi vào ngực tôi với những hơi hở ấm nóng càng làm cảm giác đó khuếch đại gấp nhiều lần.

Nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, tôi vớt lấy chiếc remote để trên bàn để tắt đi chiếc điều hòa đang tỏa những luồn khí lạnh rung. Ngọc Mi nói đúng, nếu để Ngọc Lan ngủ trong cái không khí lạnh như vậy thế nào nàng cũng đổ bệnh dù cho nàng có quen với khí hậu lạnh hay không.

Khẽ kéo mền lên đắp cho Ngọc Lan, tôi ngồi xuống cạnh bên đưa tay nựng má nàng một cách nhẹ nhàng như cái cách mà người ta cưng nựng một thứ gì đó thật quý giá.

Lại một lần nữa trong ngày hôm nay tôi lại được ở riêng với nàng. Bây giờ nghĩ lại, việc về quê một mình với nàng không phải là chuyện buồn bã gì cho lắm. Không chừng đó lại là một cơ hội để tôi với nàng có thời gian bên nhau nhiều hơn sau những gì hai đứa phải trải qua trong 1 năm dài ròng rã.

Thực sự thì lúc này đây tôi chỉ muốn được ở cạnh Ngọc Lan như thế suốt cả đêm và chờ nàng thức dậy vào ngày hôm sau. Lúc đó tôi sẽ mỉm cười nựng má nàng và nói một câu chúc một ngày tốt lành đến cô người yêu xinh xắn của tôi. Cảm giác đó tuyệt vời gì đâu!

Tuy nhiên, tôi biết bây giờ chưa phải lúc làm việc đó. Vả lại tôi cũng không thể ở lại đây cả đêm hôm nay nếu như không muốn bị nội nàng xử đẹp.

Vậy nên tôi cúi xuống hôn vào má nàng một nụ hôn nhẹ rồi ngồi dậy ra khỏi phòng kết thúc một ngày tiệc tùng thật vui vẻ.

Bất chợt, vừa hôn nàng xong, định quay gót bước đi thì bàn tay Ngọc Lan đã níu lại cánh tay tôi.

Nàng nói với giọng nũng nịu và ngáy ngủ:

– Hôn lén em xong rồi định bỏ đi luôn hả?

Dù có một chút bối rối, tôi vẫn ngồi xuống cười xòa:

– Anh đánh thức em rồi à?

Nàng dụi mắt chun mũi:

– Em dậy từ hồi anh bồng em lên đây rồi1.

Tôi ngó lên chiếc đồng hồ giờ này đã điểm 8 giờ hơn:

– Thôi em ngủ đi! Anh với Ngọc Mi đã dọn dẹp hết rồi!

Nàng vẫn níu tay tôi, đôi má đã ửng hồng nay được tô đậm thêm:

– Vậy là ngày mốt mình về nhà nội hả anh?

Tôi thở ra tròn một nụ cười khẽ:

– Ừ, ngủ ngoan đi chérie! Ngày hôm nay đã đủ với tụi mình rồi!

Ngọc Lan không nói gì thêm nữa, nàng từ từ khép đôi mi lại trở về là cô công chúa ngủ trong rừng của tôi với mái tóc vàng mềm mượt mà tôi nghiện vuốt ve từ lúc nào không biết.

Cả căn phòng lúc này như cô động lại trong khoảnh khắc đôi mắt xanh biếc đó khép kín. Nó cho tôi một cảm giác thật yên bình mà chỉ người người yêu nhau chân thành mới có thể cảm nhận được.

Một cảm giác tưởng chừng như chỉ Ngọc Lan mới có thể mang lại cho tôi.

Một cảm giác thật ngọt ngào và ấm áp…

Trưa hôm sau tôi lại đến nhà Ngọc Lan để chờ nàng đi mua đồ biếu cho nội tôi.

Đây hoàn toàn là ý của Ngọc Lan vì nàng muốn có một món quà gì đó để tặng nội trong lần trở về đáng nhớ này. Mà tôi nghĩ cũng sẵn tiện để ra mắt nội luôn đấy chứ. Vì trước đó tôi đã lỡ lời hứa chắt nịt với nội rằng tôi sẽ dẫn bạn gái về ra mắt nội rồi cơ mà.

Nghĩ lại thì lúc đó tôi cũng gan thật. Nếu mọi chuyện thất bại và tôi đi mình không về thì chắc không còn mặt mũi nào nhìn nội luôn chứ chẳng đùa. Chưa kể đám thằng Khánh lại tò tò hỏi nhưng câu đại loại như, sao không dẫn ai về hết mày, bạn bè mày đâu hết rồi, có phải mày bị ghẻ nên tụi nó tẩy chay mày hết rồi không. Ôi thôi, lúc đó chỉ có mà độn thổ!

– Kíng… coong…

– Chờ xíu, em ra ngay, hì hì!

Tôi bấm chuông và như thường lệ, giọng của nàng lại vang lên lơ lớ và dễ thương.

Tôi đứng tựa vào vách tường, nhìn ngắm những tia nắng đang trải một màu vàng óng trên khắp những con đường, những ngôi nhà, những tán cây. Một vài tia nắng còn có len lỏi chạm vào ngón chân làm tôi phải rụt vào sát tường nếu không muốn bị chúng quệt lên những tia nóng rát muốn cháy da.

Dẫu vậy, chúng vẫn cho tôi một cảm giác thật thân thuộc mà mãi đến một lúc sau tôi mới tình cờ phát hiện ra màu nắng thật giống với màu tóc của Ngọc Lan. Nhưng chỉ khác một điều, màu tóc nàng luôn mang lại cho tôi một cảm giác mát lạnh, êm đềm tựa như dòng suối chứ không nóng rát đến cháy da chạy thịt như những tia nắng đang chầm chậm trườn đi như những dòng dung nham tôi thường thấy trên TV.

– Hù, nhìn gì đó!

– Ơ… em…

Đang mãi ngắm bâng quơ, tôi bị Ngọc Lan chồm tới hù một phen giật mình. Nhưng cái cảm giác giật mình đó thật chẳng thấm vào đâu khi đứng trước mặt tôi giờ này là một Ngọc Lan khắc hẳn với mọi thường.

Nàng bây giờ đang mặc một chiếc váy dây màu vàng nhạt, khoác ngoài một chiếc áo khoác trắng mỏng. Đây là lần đầu tiên tôi thấy nàng mặc một trang phục nhẹ nhàng và đơn giản đến vậy. Khác hẳn với những bộ váy voan sang trọng và quý phái mỗi khi nàng ra đường trước đây.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 10


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)