Chuyến đi phượt đáng nhớ (1) (P1-50)

Phần 3

Khi các bạn đang đi trên một con đường vắng, sau lưng bạn là một cô gái xinh xắn đáng yêu và vòng tay của cô ấy đang ôm lấy bạn, và cô ấy cũng đang hát nữa, lại đúng bài hát mà bạn yêu thích thì tôi đảm bảo với các bạn rằng, quãng đường dù có xa đến mấy, khó đến mấy thì bạn cũng chả một chút phiền lòng. Thậm chí các bạn còn mong nó kéo dài mãi, dài mãi để tận hưởng phút giây này.
Tôi cũng vậy, tâm trạng không phải phơi phới khấp khởi như lúc mới đi, không phải rùng mình cảm khái khi em bất ngờ thổi vào tai tôi, tôi đang tận hưởng, relax một cách đúng nghĩa mặc dù trước mặt tôi là đồ, sau lưng tôi là em và con đường cũng không đến nỗi bằng phẳng cho lắm. Tôi và em có vẻ như hai cùng tận hưởng, tôi lái còn em hát, giọng hát trong veo đôi lúc bị ngắt quãng bởi một ổ gà, một hòn sỏi, nhưng không hề phiền hà em vẫn hát tiếp, hết bài này đến bài khác. Tôi im lặng lái xe, thi thoảng có những ánh đèn loang loáng trước mặt.

Quãng đường đi nhanh đến không ngờ, khi tôi còn chưa kịp nghĩ thì biển báo tới HG đã hiện ra trước mặt, lúc này là 10h rồi. Tôi và em lượn vòng vòng quanh cột mốc số 0 một tí rồi thì tôi cũng kiếm được một cái nhà nghỉ trông đẹp đẹp ngay gần đấy. Sau khi chắc chắn là có phòng tôi và em xuống xe dỡ đồ vô phòng tiếp tân. Em líu ríu theo sau tôi lặng lẽ. “Chắc là đang ngượng đây mà”, tôi thầm nghĩ. Cô bé lễ tân lịch sự chào hỏi tôi rồi hỏi:

– Anh ở bao lâu vậy anh?

– Mai anh đi rồi, chỉ một tối thôi em

– Anh thuê phòng đơn hay đôi vậy?

“Đơn hay đôi nhỉ?” – Tôi thầm nghĩ rồi len lén mắt nhìn em. Em có vẻ như đang suy nghĩ gì đó nên không để ý thì phải, phần quyết định lại chính là tôi đây. Tôi đắn đo lắm, nếu lấy phòng đơn thì chắc tôi trong mắt em là người không đàng hoàng rồi, còn nếu lấy phòng đôi thì… Mấy kiểu phản ứng tự nhiên của em từ lúc đi không phải là em đã bật đèn xanh hay sao? Hay là mấy hành động đó của em chỉ là xuất phát vô ý từ kiểu trẻ con ngây thơ của em? Trời ạ! Có cái phòng đơn hay đôi không thôi mà suy nghĩ mệt cả người..

– Cho anh phòng đôi em! – Tự dưng mồm tôi tự thoát ra câu nói đó mà không hề có chủ ý.

Tôi khẽ thấy em hơi mỉm cười, một nụ cười rất nhẹ.

– Chìa khóa đây anh ơi! Phòng 303 anh nhé.

– Cám ơn em!

Tôi xách đống đồ chủ động lên phòng. Chúng tôi im lặng không nói với nhau lời nào. Quãng đường xa hơn 300km có vẻ cũng đã làm em mệt, còn tôi thì khỏi nói, sau một quãng thời gian rất lâu rồi tôi mới đi xe máy xa như vậy, lưng tôi lúc này cũng hơi mỏi, cả vai nữa. Chỉ có tâm hồn là phơi phới mà thôi.

Chúng tôi ngồi phịch xuống giường, cái mệt cái mỏi lúc này mới thấm. Tự dưng tôi vơi em nhìn nhau bật cười, chả biết vì lý do gì nữa, chắc tại tôi cười theo vì em cười, còn em cũng vậy. Không khí vui vẻ hẳn lên.

– Hứ! Mệt quá mất thôi anh nhỉ!

– Ừ! Cũng tại lâu lắm rồi anh cũng chưa đi xa liền lúc thế này, ngày mai thế nào cũng đỡ hơn.

– Kệ anh, anh làm xế của em thì phải lo đưa em đi đến nơi về đến chốn. Không là em bắt đền. Hi hi! – Em cười khúc khích.

– Bắt đền? Em muốn anh đền gì nào? – Tôi vặn ngay lại

– Không biết, đền gì thì đền! – Em bắt đầu nói hớ.

– Chỉ có tấm thân này thôi, em lấy thì anh đền. Haha! – Tôi bắt đầu tráo trở.

– Hứ! Thèm vào nhé! Kệ anh, em đi tắm trước đây, nãy giờ đi bụi quá!

Tôi cười hì hì. Đúng là mặt hai đứa bị khói bụi đi đường làm đen cả mặt lại. Tôi thì xưa nay không đi xe máy xa mấy nên cái mũ bảo hiểm fullface là không có, em cũng chỉ đội nón bảo hiểm bình thường nền hai chúng tôi bị bụi, khói xe cứ theo thế mà tạt thẳng vào mặt.

Em mở balo lấy đồ quần áo của em rồi chuẩn bị chui vô phòng tắm. Còn tôi thì tiện thể lấy ipad ra tra cứu lại các cung đường và tính xem ngày mai mình sẽ đi những đâu, tiện thể check tí thông tin facebook. Đến lúc này khi tôi xem lại bản đồ thì mới tá hỏa ra một chuyện.

Chẳng là em muốn đi với tôi và có hỏi tôi là có đi Xín Mần không? Việc này tôi vẫn còn nhớ nhưng cũng chẳng để tâm lắm, tôi đi các tỉnh phía Bắc cũng tương đối rồi nhưng riêng Hà Giang thì chưa có dịp đi lên lần nào, tôi chỉ nghĩ đơn giản là nó là 1 huyện đâu đó nằm trong HG nên tiện đường chắc cũng đi được. Tôi không nghĩ được rằng là cái huyện Xín Mần đó lại nằm ở phía tây tỉnh HG, tiếp giáp với Bắc Hà. Và nếu như chúng tôi muốn đi thẳng tới đó thì chả cần phải qua cái thành phố HG này, và nếu như đi Đồng Văn, Lũng Cú thì khéo phải đi một vòng HG luôn, sẽ rất xa.

“Chết tiệt! Kiểu này lại phải lập cung lại đây, phải tính kỹ mới được” – Tôi rủa thầm.

“Cạch” – tiếng âm thanh của cửa phòng tắm đã được khóa lại làm tôi phải ngẩng mặt nhìn lên, tiếng “tạch” của chiếc công tắc điện thì lại làm tôi bay biến hết cả suy nghĩ vừa rồi. Tim tôi đập nhanh hết mức và đầu óc ong ong, mắt chăm chăm nhìn về phía cánh cửa đó.

Tôi rộn rạo trong người khi biết mình sắp được chiêm ngưỡng những gì tiếp theo. Có thể các bạn ở đây không biết là cánh cửa phòng tắm thường thì làm bằng cửa nhựa hoặc kính. Nhưng mấy cái cửa phòng tắm ở nhà nghỉ này thì lại làm hoàn toàn bằng loại kính mờ, có nghĩa là nếu ai ở trong đó bật điện thì người ở ngoài có thể nhìn thấy hình dáng tương đối rõ ràng, trong khi người ở trong thì lại chẳng thể nhìn thấy những gì bên ngoài nên nếu không để ý từ trước thì không thể biết được.

Em có lẽ ở trường hợp thứ 2 nên chắc sau khi bị hớ với tôi vụ vừa rồi thì em nhanh chóng chui vào phòng tắm mà không để ý gì tới cửa với giả. Và lúc này đây tôi cũng như bao người đàn ông đích thực khác đang ngồi đó chuẩn bị chiêm ngưỡng tòa thiên nhiên đang dần hé mở. Thật xúc động.

Thật lòng không biết khi gặp trường hợp này thì mọi người ra sao nhưng giờ đây cơ thể tôi nóng rực, nhịp tim gấp gáp, hơi thở cũng vì thế có phần nặng nề hơn. Đôi mắt tôi thì dán chặt vào tấm cửa kính, hồi hộp theo dõi nhất cử nhất động, và thú nhất có lẽ là dự đoán hành động tiếp theo là gì? Như một đứa trẻ lần đầu tiên nhìn trộm người khác giới! Tôi lại cảm thấy cảm giác ấy trong tôi, như bị sốt, mụ mị.

Em đang gỡ dần từng thứ trên người ra khỏi cơ thể. Áo khoác, áo phông, cách em đứng ngang vuông góc với tấm kính, hai tay vươn cao tuột chiếc áo phông ra khỏi người là một hình ảnh đẹp mê người. Tôi có thể thấy trọn nửa bầu ngực em, không quá to không quá nhỏ, nó nhô cao đầy kiêu hãnh, mờ ảo sau làn sương.

Từng thứ, từng thứ 1 cứ theo đó mà thoát ra khỏi thân thể em, lúc này em đã hoàn toàn khỏa thân, qua lớp kính mờ và làn sương tỏa bởi hơi nước nóng, nó không hề trần tục, em như một tiên nữ đang biểu diễn một điệu vũ thần tiên cho một người trần mắt thịt – là tôi đây được ngắm nhìn, được thỏa mãn. Em và điệu vũ đó cùng với âm thanh của tiếng xối nước, tiếng cọ vào cơ thể làm không gian như nhạt nhòa, tĩnh lặng, tôi chẳng thể thấy, thể nghe ai khác hay thứ gì khác, chỉ thấy em. Trong tôi lúc này khao khát được sở hữu, được đắm chìm, được trong em để thành người đàn ông đúng nghĩa. Khoảnh khắc tuyệt vời.

Phàm là cứ cái gì thật tuyệt vời, hay phút giây nào đó mà người ta cảm thấy hạnh phúc thì nó lại qua rất nhanh. Mới đó thôi khi tôi còn đang ngẩn ngơ thì em đã bước ra khỏi cửa, vừa đi vừa dùng khăn lau làn tóc ướt, em mặc một chiếc quần đùi ngắn, để lộ làn da trắng không tỳ vết trên chiếc đùi thon. Khẽ thấy tôi nhìn em cau mặt lại:

– Anh nhìn em kỳ vậy? Anh cũng đi tắm đi, hôi quá ta. Đi với anh mà cứ phải nhịn thở hoài à – Em châm chọc.

– Thế á? Thế mà có người vừa hát vừa nhịn thở được cơ đấy – Tôi phản công ngay tức thời.

– Thôi thôi anh đi tắm nhanh đi – Về khoản ăn nói là em không ăn được tôi rồi. Hehe.

Tôi chép miệng hơi cảm thấy tiếc rẻ cho khoảnh khắc vừa rồi. Nhưng đúng là chưa kịp tiếc xong thì tôi lại thấy mình lâm vào tình trạng khó xử.

“Biết làm thế quái nào bây giờ??” Tôi tự nhủ. Chả lẽ mình lại phi vào trong buồng tắm, ở đó khỏa thân, làm những động tác cho em ngắm. Mà nói thật tôi chẳng phải như Lý Đức hay Bi Rain, thân hình sau nhiều năm lười tập thể thao nó đã chả còn thon gọn. Mới tối nay thôi khi em mới đụng vào lớp mỡ bụng hậu quả của những trận bia sau giờ làm thì tôi đã thấy ngượng chín người rồi.

“Trời ạ! Chết mất thôi”. Tôi đừng tần ngần chả biết làm thế nào? Em thì vào trước và không để ý cửa giả nên rất tự nhiên, còn tôi đây thì làm gì được như thế, khó nghĩ quá. Sau cùng tôi nghĩ ra một kế:

– Em này! Đi nhiều đói quá hay em chạy xuống dưới nhà mua cái bánh mì nhỉ! Lúc nãy khi vào đây anh thấy cạnh nhà nghỉ này có hàng bánh mì đấy. Tự dưng anh thấy hơi đói.

– Vâng, em cũng đang đói! Để em lau khô tóc rồi đi anh nhé

“Mắc mưu rồi! ha ha!” tôi cười thầm trong bụng. Trong lúc chuẩn bị tìm đồ tôi tranh thủ kéo dài thời gian bằng cách hỏi em một số chuyện, em cũng chỉ bị ướt một ít tóc do nước văng vào thôi nên cũng nhanh. Chỉ chờ em ra khỏi cửa cái là tôi nhảy ngay vào phòng tắm và cố gắng tắm thật nhanh để còn thoát ra khỏi tình trạng này.

Nhanh thì cũng phải đúng công đoạn. Tôi cũng vẫn phải theo đủ các bước như cởi đồ, dội nước, kỳ cọ, thoa xà bông, kỳ cọ, tráng nước, lau khô, mặc quần áo. Và với con người theo trường phái của sự sạch sẽ như tôi thì nhanh nhất cũng mất vài phút đồng hồ. Và khi tôi bước ra ngoài thì giật nảy cả mình vì em đang ngồi chễm trệ trên giường cầm ipad, miệng nhai xúc xích ngon lành và ngước mắt lên nhìn tôi đầy bí ẩn.

– Anh tắm nhanh thế? Bẩn kinh – Em hỏi tỉnh bơ.

– Thế là được rồi, lạnh bỏ xừ ra được – Tôi ngượng chín cả mặt chả biết trả lời ra làm sao cả.

– Anh ra đây em bảo này – Em có vẻ chả quan tâm gì đến tâm trạng của tôi lúc này.

– Ừ! Mà không mua bánh mì hả em? Tôi lau lau tóc vừa hỏi.

– Không! Em chạy ra hành lang nhìn xuống đường thì thấy nó đóng cửa rồi, lại sực nhớ ra mình có đem xúc xích nên em vào luôn.

– Và…. – Tôi ngượng quá

– Và và cái gì, tí tôi xử anh sau. Lại đây em hỏi cái đã.

– Từ từ đã nào, anh lau đầu cái đã – Tôi đã đỡ hơn một chút.

– Lại đây em lau cho, nhanh! – Em nói như ra lệnh.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

TÊN TRUYỆN:

Chuyến đi phượt đáng nhớ (1) (P1-50)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)