Hà Tình chặn lại nói:
– Vậy phải làm thế nào?
– Tôi sẽ đưa ngón tay vào trong kiển tra xem có khối u nào không, nếu không có khối u, tiếp theo sẽ thử xem về tính dục của cô có bình thường hay không, đồng thời sẽ lấy dịch tiết ra về làm xét nghiệm, cô hãy chuẩn bị sẵn sàng, để ngón tay của tôi có thể thuận lợi đưa vào.
– Ý của ông chính là muốn để cho tôi làm chỗ đó ẩm ướt?
Hà Tình dò hỏi.
– Đúng… để chỗ đó trơn, như vậy thì mới có thể thuận lợi đưa vào kiểm tra, tôi ra ngoài ngồi chờ một chút, cô tự làm rồi gọi tôi vào.
Lâm Đông Cường nhẹ gật đầu.
…
Chưa tới năm phút thì Hà Tình đã gọi Lâm Đông Cường vào.
– Có ẩm ướt chưa?
Hà Tình cau mày, lắc đầu:
– Lâm bác sĩ, tôi làm… không thể ẩm ướt được, ông… có thể giúp tôi làm chỗ đó ẩm ướt, để tiết kiệm thời gian.
– Tôi giúp cô? Cô muốn tôi giúp như thế nào?
Lâm Đông Cường hỏi.
– Ừm… ông dùng tay… tại trên người của tôi.
Hà Tình gượng cười nói tiếp, vì lúc nói chuyện làm cho lá gan của nàng lớn thêm một ít.
– Bác sĩ Lâm chắc hẳn là cũng đã từng giúp… người bệnh khác làm qua, quen tay có kính nghiệm…
Nhìn xem người ngọc ấp úng nói, thân hình cũng run rẩy, cái khe rãnh khêu gợi kia, cũng khẽ khép khẽ hở theo, tràn đầy lã lướt hấp dẫn.
– Vậy được rồi, tôi cũng không khách sáo, đúng là tôi cũng thường dùng tay để giúp cho người bệnh tiết dịch, sau đó mới tiến hành trị liệu…
Lâm Đông Cường giọng điệu bình thản nói.
– Được rồi, vậy bác sĩ đến đây đi.
Hà Tình đem hai chân hơi mở thêm một ít.
Lâm Đông Cường đưa lên bàn tay phải, bắt đầu ở tên cặp đùi đẫy đà của Hà Tình vuốt ve, ngón tay thỉnh thoảng nhẹ nhàng gảy nơi khe hở âm hộ, mang đến cho nàng đến từng cơn nhột, cái âm hộ của Hà Tình tròn dài cực kỳ đầy đặn, ngoại trừ chung quanh khô ráo, còn lại những thứ khác đều là thập phần hấp dẫn.
Lâm Đông Cường cố gắng không để cho hai mắt của mình nhìn về phía chỗ đó, bàn tay dùng tay dùng lực vừa đúng mơn trớn, một chốc sau hơi thở Hà Tình dần dần thô trọng phát lên, thân thể yêu kiều cũng hơi run rẩy vặn vẹo. Khi ngón tay Lâm Đông Cường nhẹ nhàng mơn trớn nơi cửa miệng âm đạo, ông cũng đã cảm được được rõ ràng bắt đầu ẩm ướt, nhưng vẫn không có chút nào ý tứ dừng tay, những đầu tay độ mạnh yếu nắm chắc vừa phải, Hà Tình hàm răng cắn chặt môi, trên má hai luồng ửng hồng làm say lòng người, một đôi đầu gối co lại dựng lên…
– Tốt lắm, đã ướt rồi…
Lâm Đông Cường nhẹ nói nói.
– Tôi cho ngón tay vào trong đấy nhé…
Ngẩng đầu nhìn Hà Tình, nàng rất nhỏ nhẹ gật đầu, hàm răng trắng noãn đem môi dưới cắn chặt, trên mặt lúc này bừng đỏ như huyết đỏ au, Lâm Đông Cường nghĩ thầm:
“Còn chưa có tiến vào, thì xuân tâm đại phát rồi, dục vọng so với đàn bà bình thường còn hiếu thắng hơn, có thể là lão Triệu quá nóng lòng có con, chỉ biết vội vả cắm vào mà bỏ qua khúc dạo đầu chăng? Cũng có thể là Hà Tình bị áp lực tâm lý nên khó động tình…”
Đột nhiên thoáng cái hai ngón tay Lâm Đông Cường thật sâu tiến vào bên trong hành lang âm đạo của Hà Tình, nàng cũng không thể tự chủ được trong miệng phát ra một tiếng rên nhỏ.
– Um…
– Bởi vì ở bên trong của cô hơi sâu, chút chịu đựng một chút, sau một lát thì ổn thôi…
Lâm Đông Cường đứng đắn, bắt đầu hai ngón tay tại một vào một ra nhẹ nhàng ngọ nguậy lấy.
…
Lúc sau, đôi môi anh đào của Hà Tình mím chặt như rướm máu, cái âm hộ không ngừng hẩy lên trên, ngón tay của Lâm Đông Cường lại lúc nhanh lúc chậm…
– Bác sĩ… bác sĩ… nhanh lên chút…
Hà Tình giọng nói yếu ớt như muỗi kêu, thân thể yêu kiều phập phồng, thoáng cái Hà Tình tựu như vậy cao thấp lắc lư lấy, trước ngực này đôi no đủ mỹ nhũ cũng đi theo thân thể của nàng nhấp nhô lắc lư lấy, lúc này Hà Tình không còn là kiểm tra bệnh nữa mà nàng hoàn toàn chìm đắm bên trong hưng phấn dục hỏa, dưới tác dụng ra vào của hai ngón tay Lâm Đông Cường bên trong âm đạo, cả người nàng đều kéo căng, Hà Tình đã toàn tâm toàn ý vùi đầu vào cơn sướng khoái, trọn vẹn sau năm sáu phút, nàng cũng không biết mình đang ở nơi nào, tùy ý cho Lâm Đông Cường sờ soạng vuốt ve cái âm hộ…
Rốt cục, Hà Tình một hồi dồn dập run rẩy, nàng chặt vật dùng tay nắm chặt tâm ga giường, Lâm Đông Cường biết rõ nàng đã đạt đến cực hạn, đem hai ngón tay ướt sũng dịch nhờn ra ngửi lấy, chỉ thấy cái mùi hăng nồng của con cái động dục bình thường, liền nói:
– Cô Hà Tình, tốt lắm không có vấn đề gì đâu.
– Ah?
Cảm giác bên trong âm đạo hư không rong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Hà Tình miễn cưỡng thấp giọng nói:
– Nhanh… nhanh… Lâm bác sĩ… tôi muốn…
Lâm Đông Cường một nghe nàng nói như thế, ông choáng váng tựa như bị uống vào một liều thuốc thuốc kích.
– Hum…
Lâm Đông Cường từ trong cổ họng phát ra một đạo trầm thấp, thân thể chấn động, lúc này có chết thì Lâm Đông Cường cũng không đắn đo, kéo dây khóa quần xuống, lộ ra cây dương vật thô cứng tự lúc nào, ông tay cầm đầu khấc thô tròn đặt ở trên chính giữa hai mép trong đỏ hồng nhỏ bé của Hà Tình đảo qua đảo lại, lúc này hai mép ngoài và hai mép trong của Hà Tình không chút nào biết liêm sỉ đã bành trướng phồng lên no đủ dày đặc, tựa như mật đào đụng vào một cái sẽ chảy ra mật nước.
Đầu khấc dương vật từng chút một hắn đi vào âm đạo, tiến vào dừng một chút, rồi lại tiến vào, Hà Tình cảm giác đến bên trong hang lang âm đạo một hồi no đủ phong phú, dương vật rốt cục toàn bộ cũng đã chọc vào hết rồi, sau đó Lâm Đông Cường cấp bách vận chuyển cây dương vật kia ra vào bên trong hang động, mang đến cho nàng càng thêm khoái cảm sung sướng.
Nhìn qua động tác thì cũng biết ra Lâm Đông Cường nắm được sự hưởng thụ giao hoan của đàn ông, tùy tâm sở dục mà nắm tiết tấu tốc độ, cơ thể của nàng bị cây dương vật kích động, từ sâu bên trong âm đạo giống như ẩn sâu bên dưới làng đất nham thạch đang bị nóng chảy chuẩn bị sôi trào, chỉ chờ đợi đến đúng thời điểm thì sẽ bộc phát.
Một khi cái âm đạo đã nuốt nạp hết cây dương vật, thì Hà Tình không còn kiêng dè gì cả, nàng vặn eo cái eo, gom lại bờ mông hẩy cái âm hộ lên nghênh đón dương vật hừng hực khí thế xông tới, từ trên nhìn xuống Lâm Đông Cường thật là làm kích động nhân tâm, ông điên cuồng dùng hết sức đâm dương vật mạnh vào, thoáng cái thì nàng đã sắp đến cơn cực khoái.
Mồ hôi Lâm Đông Cường đầm đìa, nhếch miệng nhe răng, thở hùng hục như trâu, dương vật Lâm Đông Cường kéo ra đưa vào tiết tấu càng lúc càng nhanh, lực đẩy cũng càng lúc càng lớn, động tác cơ bắp vận động tất cả đều tập trung ở dưới bụng gom lại, bên trong vách tường âm đạo của Hà Tình bắt đầu nhúc nhích co rút, mỗi lần dương vật ma sát giống như làm cho nàng bị chìm trong nước hít thở không thông, bên trong cổ miệng tử cung bị áp bách đã lâu, nhiệt lưu tăng cao âm tinh bùng nổ phát tiết ra.
Cơn cực khoái như núi lửa phun trào ra, mãnh liệt bành trướng liên tục không dứt, Hà Tình cảm thấy từ sâu trong thân thể của mình đang được gãi ngứa với hang vạn con côn trùng, vách thành âm đạo gấp rút nôn nóng run rẩy, dương vật Lâm Đông Cường kéo ra đưa vào tốc độ càng thêm gấp gáp, đột nhiên đầu khấc dương vật chặt chẽ chống đỡ trong âm đạo lúc này bất động, Hà Tình biết rõ thời khắc của người đàn ông xuất tinh, cái âm hộ hẩy lên thật cao kề sát với gốc cây dương vật, đầu khấc ở bên trong duỗi ra run lên, sau đó kích thích bắn ra vào tận cùng trong tử cung nàng, từng làn ấm áp nóng hổi tinh dịch.
Hà Tình thoáng cái ngồi dậy, đem cái váy che đậy kín khu vực mẫn cảm.
– Lâm bác sĩ, ông xem xảy ra trong cơ thể của tôi có vấn đề gì không?
Lâm Đông Cường lúc này đứng thẳng người, vẻ mặt ẩn chứa thập phần khó xử nói:
– Không ra cái gì khác thường, về vấn đề này tôi sẽ trao đổi lại với lão Triệu…
Chuyện đã lỡ phát sinh ngoài ý muốn, là một tay đầy kinh nghiệm nên Lâm Đông Cường bây giờ đã bình tĩnh vốn có, cũng không lo sợ lắm, một người đàn bà đã có chồng, tự nhiên là họ sẽ biết cách chùi mép sạch sẽ…
Cùng thời gian này ở trong phòng làm việc của Triệu Khánh Hổ.
– Trước mắt xem rất rõ ràng, bề nổi hướng điều tra không phải là vì Tương Văn Sơn mà đến, chúng ta sẽ âm thầm phòng bị chó cùng thì giứt dậu bạo phát, nhất là Tương Hải Dương đấy, chú cũng nghe nói về trận lũ lụt lần này mới là nguyên nhân chính, Tương Văn Sơn nhất định là che giấu, cho nên chúng ta nhất định phải tố cáo làm nhiều thêm một ít, chuyện này phải làm một cách bí mật tự nhiên, không thể tiết lộ ra tin tức.
– Vâng… cháu đã biết. À… Đinh Trường Sinh thì làm sao bây giờ, hắn không chịu mắc câu.
– Hừm… chuyện này cũng rất trọng yếu, mày tự mình làm, tìm mọi cách kết giao với hắn, thằng nhóc này cứng đầu, nếu cần thì mày phải cúi gập thắt lưng, tại vì chúng ta có cái gì? Chỉ có tiền nhiều mà thôi, nhưng trong cái xã hội này, quan trọng nhất không phải tiền, tiền cách với quyền thế một tầng, có đôi khi với quyền lực, chỉ cần nói ra vài câu là có thể đem chúng ta thổi đến hồn phi phách tán, thằng này khó chơi, nhưng mày phải nhớ kỹ, chỉ có quyền lực mới có thể bảo vệ tiền của chúng ta, hiểu chưa?
– Hiểu… cháu sẽ suy nghĩ biện pháp.
– Ừ… tình thế đã cho thấy bây giờ trên tỉnh lý đã muốn động vào Tương Văn Sơn, như vậy Thạch Ái Quốc sẽ tạm thời không động, không có khả năng lập tức đem hai nhân vật đứng đầu cùng điều đi một lượt, mày cố theo sát tại trên người Đinh Trường Sinh, tóm lại là chỉ có thắng, chứ không có bại, Đinh Trường Sinh cũng không phải là mục đích chính, mục đích của chúng ta là thông qua hắn để đả thông kết nối cùng Thạch Ái Quốc, mấy năm qua vì đón hùa với Tương Văn Sơn, chúng ta cơ hồ không có liên hệ qua Thạch Ái Quốc, chú đang lo lắng là Thạch Ái Quốc cũng có ấn tượng không tốt về chúng ta, nếu Thạch Ái Quốc trở thành bí thư, thì công việc của chúng ta sẽ khó làm không được suôn sẻ, cho nên Đinh Trường Sinh bất cứ giá nào cũng phải nắm chặc được trong ta.
– Chú… cháu biết rồi…
– Được rồi vậy đi đi, nhưng phải chú ý đến phương thức hành động, đừng để cho hắn cảm thấy kết giao với chúng ta chỉ có đơn thuần là hiệu quả và lợi ích, như vậy thì sự kết giao sẽ không có lâu dài, hiện tại không thể so với trước kia, nên chú ý đầu tư tình cảm, suy nghĩ một chút, không bởi vì hắn không cầm lấy tiền mà đã cảm thấy lực bất tòng tâm, chỉ cần là làm người, ai cũng có nhược điểm, chỉ là chúng ta không biết mà thôi, cho nên về phương diện này, hãy tập trung vào…
Triệu Khánh Hổ mệt mỏi khoát tay, gần đây lão có cảm giác tinh lực của mình càng ngày càng quá kém.
…
Đinh Nhị Cẩu đương nhiên là không biết đang bị người tính toán mượn làm cây cầu bắt qua sông, hắn cũng không biết những người kia sẽ đào một cái hố như thế nào để dành cho hắn, nhưng vào lúc này mà nói, chuyện gì đối với hắn cũng không trọng yếu, bởi vì hiện tại bây giờ hắn đang say đám nhìn ngắm hai mỹ nhân xinh đẹp tại trong phòng bệnh, làm gì có thời gian rãnh rỗi để quản đến những chuyện khác.
Hai mỹ nữ này lúc tiến vào bệnh viện đã được Đỗ Sơn Khôi dẫn tới vào trong phòng bệnh Đinh Nhị Cẩu, khi nhìn thấy hình dạng của Đinh Nhị Cẩu, một người trong đó lập tức liền khóc ngất lên, ngăn cản như thế nào cũng không được, Đinh Nhị Cẩu khuyên như thế nào cũng không ngừng, hơn nữa lại càng khóc to lợi hại hơn.
Bên cạnh là một mỹ nhân lớn tuổi đứng im lặng, chẳng qua trong ánh mắt của cô tràn đầy sự quan tâm lo lắng, chỉ là hiện tại trước mắt không thích hợp để hỏi thắm hắn mà thôi.
– Khấu Oánh Oánh… khóc cái gì vậy… anh chưa chết mà!
Thấy khuyên giải không được, Đinh Nhị Cẩu hét lớn, ngay cả Triệu Hinh Nhã đứng bên cạnh cũng giật nảy mình.
Bất quá hiệu quả rất hiệu nghiệm, Khấu Oánh Oánh liền dừng lại gào khóc, nhưng trong đôi mắt đầy lệ, giống như dòng suối nhỏ róc rách chảy xuống, không có ngừng được.
– Hừ, ai biểu làm cho người ta đau lòng, anh xem lại anh, cánh tay băng bó như xác ướp vậy, rốt cuộc là tại sao vậy? Anh đắc tội với người nào, mà xuống tay với anh ác như thế? Hay là anh đi ra ngoài tán gái bị người ta đánh cho?
Khấu Oánh Oánh tức tưởi nói, nghe qua không rõ ràng lắm, nhưng mặc dù là như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
– Được rồi, chớ nói nhảm nữa, anh Nhị Cẩu của con lần này là do cứu người nên mới bị thương, là người anh hùng, con phải hãnh diện mới đúng chứ?
Triệu Hinh Nhã khuyên nhủ.
– Con chẳng cần anh Nhị Cẩu làm cái gì anh hùng đâu, có mấy người anh hùng có được kết cục tốt đâu? Con chỉ muốn Nhị Cẩu làm một người bình thường, là một kẻ nhát gan cũng được, có như vậy thì mới còn có thể sống lâu hơn chút…
Để lại một bình luận