– Ha ha… lúc nào cậu muốn dùng máy tập thể hình, cứ đến tiệm chọn, đến lúc đó tôi cho người mang đến cho cậu một cái.
Thẩm Mộc lúc này không buông tha bất kỳ một cơ hội nào để cùng Đinh Nhị Cẩu kết giao, Thẩm Mộc cũng biết, Trọng Hải đã từng là lãnh đạo trực tiếp của Đinh Nhị Cẩu, lúc Đinh Nhị Cẩu đến đây nhận chức thì chính là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ của khu tự mình đưa tới, còn gã thì đành phải chờ đợi ở lại nơi này lăn lộn, đợi đến lúc thích hợp, nếu như mình mở miệng ra nhờ cậy, tin rằng chỉ cần Đinh Nhị Cẩu mở miệng nói một câu, trong vùng này những lãnh đạo sẽ cũng phải nể mặt thư ký của chủ tịch thành ủy, đương nhiên, đó là lúc Đinh Nhị Cẩu đã làm thư ký trên thành phố, chuyện tương lai ai mà biết được?
– Để tôi đi giúp chị dâu bê thức ăn, Tiểu Mộc, chú có mua cho cháu bánh kẹo đầy này.
Đinh Nhị Cẩu nựng trên má cô bé, rồi đứng dậy đi qua nhà bếp, lúc này đây Thẩm Mộc cũng ôm con gái đi theo.
– Ai da… Tiểu Đinh, không cần cậu đâu, tự chính mình chị làm chút là xong.
Lý Hồng Phong vội vàng ngăn cản lại nói.
– Chị dâu, khách sáo với tôi cái gì, khi tôi mới đến khu vực này, anh Thẩm rất chiếu cố tôi… nói thật, chính tôi tại khu phố hành chính Long Cương không có mấy người người quen, ngoại trừ anh Thẩm ra, cho nên cứ xem như là người một nhà..
Nói xong ra tay bưng hai cái đĩa đi thức ăn ra ngoài, lời này của hắn nghe vào trong lỗ tai, Thẩm Mộc rất là vui mừng.
Bởi vì chưa có cùng với Thẩm Mộc uống qua rượu, cho nên Đinh Nhị Cẩu không biết rõ tửu lượng của Thẩm Mộc như thế nào, bất tri bất giác, hai người đem một chai rượu trắng uống cạn sạch, nhìn lại thì thấy Thẩm Mộc nói chuyện đã là có chút líu đầu lưỡi, Đinh Nhị Cẩu mặc dù có chút ít chóng mặt, nhưng tổng thể vẫn còn rất khỏe, đang lúc Đinh Nhị Cẩu bưng chén rượu lên, muốn lại hướng về Thẩm Mộc kính một chén, thì thấy Thẩm Mộc lung la lung lay đứng dậy hướng về cái ghế sô pha đi đến, Lý Hồng Phong vội đứng lên đở lấy Thẩm Mộc..
Trước khi nằm xuống, Thẩm Mộc vẫn không quên hô to một câu :
– Tiểu Đinh… anh uống hơi nhiều.. nằm nghỉ chút.. để cho chị dâu của em cùng em uống, đợi lát nữa anh lại cùng em uống…
Qua vài lần rượu, bọn họ đã xưng hô rất là thân thiết tính theo tuổi tác, Lý Hồng Phong bất đắc dĩ đưa Tiểu Mộc đã ngủ quên vào phòng trong, lấy cái chăn phủ giường đem ra đắp cho Thảm Mộc, sau đó quay lại, rót một chén trà cho Đinh Nhị Cẩu, lúc này hắn cho dù có lá gan muốn uống rượu thêm, thì cũng không thể uống nữa, chủ nhân đã uống say ngất rồi, chính mình ở chây ỳ ở chỗ này cũng không tiện, vì vậy hắn liền đứng dậy muốn đi, nhưng chửa kíp đứng thẳng người lên, thì đã bị một bàn tay nhỏ bé nắm giật trở lại chỗ ngồi.
– Chị dâu……
– Em cứ ngồi xuống, bộ không có nghe Thẩm Mộc nói sao, anh ấy nằm nghỉ một chút sẽ lại ra cùng với cậu uống tiếp, bây giờ chị để em về, khi Thẩm Mộc tỉnh dậy tìm em thì chị nói sao bây giờ, ngồi xuống uống tiếp đi, Thẩm Mộc có cái tật xấu này, có thể là do thói quen khi phục vụ lãnh đạo uống rượu, uống hoài được một hồi thì nghỉ một lát, sau đó lại ngồi dậy bắt đầu uống, đây này nếm thử chị dâu làm cá mè, chị làm đặc biệt là vì em đấy.
Nói xong Lý Hồng Phong rất là ưu nhã, kẹp một miếng cá cho Đinh Nhị Cẩu, bỏ vào chén trước mặt Đinh Nhị Cẩu.
– Làm sao vậy? Không ăn được à?
Lý Hồng Phong thấy Đinh Nhị Cẩu chưa động đũa, vội hỏi.
– Ăn chứ chị dâu, nói thật.. thức ăn chị làm so bên ngoài ăn ngon hơn nhiều, vậy sau này em muốn ăn thì làm sao bây giờ?
– Tiểu Đinh, chị nghe Thẩm Mộc nói, em chưa có lập gia đình, như thế này đi, về sau chỉ cần là khi nào muốn ăn, cứ tới nhà, chị dâu làm cho em ăn, trước giờ Thẩm Mộc cũng chưa có từng khâm phục qua ai, nhưng hiện tại anh ấy rất phục em, buổi cơm tối nay, là ăn mừng cho em lên chức, không nghĩ tới Thẩm Mộc lại uống say trước rồi.
Lý Hồng Phong có chút xúc cảm nói.
– Chị dâu, anh Thẩm có phải hay là trong nội tâm có chuyện muốn nói phải không? Không có việc gì, nếu anh Thẩm ngại nói, chị nói với em cũng được ah.
Đinh Nhị Cẩu bưng chén rượu lên hướng về Lý Hồng Phong, Lý Hồng Phong cũng không có từ chối, cầm lấy chén rượu đầy vừa rồi Thẩm Mộc còn để lại, nàng ngửa cổ uống một hơi cạn sạch, xem ra bình thường chắc nàng cũng biết uống, ít nhất là không có giống những người phụ nữ khác bị sặc đến không ho khan.
Lúc mới bắt đầu dùng cơm thì Lý Hồng Phong cũng không có uống, chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng Thẩm Mộc uống, ngay này Đinh Nhị Cẩu có chút cảm giác mình bị mắc lừa, nếu như hai vợ chồng đều uống rượu được thì tại sao không uống? Mà đến giờ mới chịu uống, tựa như là sử dụng xa luân chiến với hắn vậy ah.
Một chén rượu uống vào trong bụng, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Hồng Phong liền ửng hồng lên, trong trắng lộ ra đỏ, so không lúc uống rượu thì đẹp đẽ hơn nhiều, hơn nữa lại nhìn thấy thân hình của nàng, chỉ có khi ngồi mới có thể nhìn ra được hai bầu vú của nàng nẩy nở tròn trịa biết bao..
– Tiểu Đinh, đúng là anh Thẩm trong nội tâm có nỗi khổ riêng a, công tác tại khu phố hành chính Long cảng đã làm gần mười năm, làm chủ nhiệm văn phòng đảng ủy cũng bảy năm rồi, nhưng vẫn là như vậy, ngóc đầu không lê nổi, Tiểu Đinh, chị có nghe nói, em sắp làm thư ký cho chủ tịch thành phố, sau này nếu cơ hội phù hợp, giúp một chút cho anh Thẩm, qua mấy ngày nữa, để chị giới thiệu cho em một đứa em gái của chị, lớn lên rất là xinh đẹp đấy, hì hì… lại uống một chén đi.
Lý Hồng Phong giơ một chén rượu nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, đây mới là câu nói tối trọng yếu của đêm nay.
Thẩm Mộc nằm trên ghế sa lon, bởi vì cái ghế sô pha có thành dựa che khuất, gã nhìn không tới chỗ bàn ăn cơm xảy ra chuyện gì, chỉ có thể là nghe được hai người nói chuyện, giờ phút này gã cũng không có say ngủ, cái gọi là không thắng nỗi tửu lực cũng bất quá chỉ là một cái cớ mà thôi, vấn đề mấu chốt là vừa rồi Lý Hồng Phong nói những lời mà Thẩm Mộc không tiện nói thẳng, chỉ có thể là mượn nhờ miệng vợ của mình nói ra mà thôi.
– Chị dâu, câu nói của chị, em nhớ kỹ rồi, chỉ cần có cơ hội thích hợp, em nhất định sẽ giúp cho anh Thẩm đấy, cám ơn chị dâu về thức ăn cá mè, thực ngon vô cùng.
– Được, chị thay mặt anh Thẩm cám ơn em… ăn thêm miếng cá nữa đi.
Lý Hồng Phong thấy Đinh Nhị Cẩu sảng khoái đã đáp ứng, không có chút gì khước từ hoặc là nói chuyện khách sáo dông dài, trong nội tâm nàng vui vẻ, lại gắp cho Đinh Nhị Cẩu một miếng cá, Lý Hồng Phong rất nhanh nhìn lướt qua phương hướng của cái ghế sa lon, nhích gần lại sát người hắn, rồi chậm rãi đem miếng cá gắp đưa vào trong miệng Đinh Nhị Cẩu của hắn.
Đinh Nhị Cẩu chấn động, không nghĩ tới sau khi uống rượu, Lý Hồng Phong rõ ràng đã quên cái này tư thế này chỉ dùng cho các đôi tình nhân, một mùi thơm thoang thoảng theo trên người nàng truyền đến, hắn phải vài cái hít thật sâu vào, tim đập của hắn bắt đầu gia tăng tốc độ, cánh tay Đinh Nhị Cẩu lắc lư đột nhiên chạm vào đôi bầu vú đầy đặn của nàng, phảng phất bị dòng điện đánh trúng, thân thể hắn như là tê dại, lần đầu tiên đụng chạm đến bộ ngực sữa Lý Hồng Phong, tuy cách quần áo và nịt ngực, nhưng lại có thể cảm giác cái loại co dãn này phi thường rõ ràng.
Đinh Nhị Cẩu như đã nhận được kỳ trân dị thảo gì đó, hắn thưởng thức nhai thật kỹ, còn liên tục nói Lý Hồng Phong làm cá thật ngon, chứng kiến thân thể phong vận động lòng người của thiếu phụ thành thục Lý Hồng Phong, Đinh Nhị Cẩu trong tâm có chút rung động, nàng tựa hồ càng ngày càng hơi say, thân thể luôn đụng vào hắn, về sau toàn bộ hai bầu vú sữa mềm mại như là đã đặt ở trên cánh tay của hắn, cả cánh tay hắn như là xơ cứng lại, động đậy cũng không, hạnh phúc đột nhiên đánh úp, hẳn thật là hưởng thụ, trong lòng thật ấm áp bồng bềnh đấy, có một loại cảm giác luyến ái…
– Chị dâu, uống thêm một chén rượu này, uống xong thì ngừng, nếu uống nữa thì em không về được đâu.
Đinh Nhị Cẩu giơ chén rượu lên thời điểm, nhìn Lý Hồng Phong giơ chén rượu ngửa cổ uống một cái, cùng Đinh Nhị Cẩu đã làm hết một chén rượu này.
Nốc cạn xong, Lý Hồng Phong lung lay đứng dậy để đến phòng vệ sinh, không biết có phải hay không là đôi chân có chút đứng không vững, mà nàng tiến vào trong một hồi vẫn chưa ra, Đinh Nhị Cẩu chợt nghe tiếng nàng nôn mà lại không thốc ra được, hắn vội vàng bước nhanh đi đến, thì Lý Hồng Phong hai tay chống tại bồn rửa tay, cúi người khom lưng thở phì phò vẫn còn buồn nôn..
– Khó chịu lắm sao?
– Có một chút, phun không ra.
Đinh Nhị Cẩu rất tự nhiên bắt tay đặt ở phía sau lưng nàng vuốt vuốt, hi vọng để cho nàng thoải mái chút ít, vừa mới bắt đầu thì rất tự nhiên, động tác rất bình thường, chậm rãi hắn cảm giác tính chất bắt đầu thay đổi, trong lòng bàn tay hắn tay có cảm giác từ phía sau lưng Lý Hồng Phong truyền thật ấm áp, dọc theo cái lưng tật nhẵn nhụi non mềm đầy nhục cảm.
Lý Hồng Phong khom lưng nên cái mông đầy đặn mập tròn vểnh lên bày ra lợi hại, dưới ánh sáng ngọn đèn trong phòng vệ sinh, qua cái quần thun mày vàng nhạt bó sát người tập yoga có thể nhìn thấy cái khe đít chạy dài xuống rồi mất hút ngay nơi phân nhánh ở ngay dưới háng nàng, cặp đùi vốn là do nàng thường xuyên huấn luyện yoga thật là khỏe đẹp cân đối thon dài gần ngay trước mắt rất tròn mê người, từ bắp đùi xuống đến bắp chân đường cong bóng loáng cân xứng, ngẩng đầu nhìn ngay giữa háng, có thể tinh tường trông thấy giữa háng thật là sinh động, bị cái quần dính sát ôm vào chặt chẽ, từ trong đũng cái âm hộ hiễn rỏ phồng lên, tại trung tuyến rơi vào đường may của cái quần, hai mảnh mép ngoài âm hộ đầy đặn hai bên ngạo nhiên nổi lên, trộm xem từ phía sau khiến cho Đinh Nhị Cẩu tim đập càng nhanh hơn, con mắt vẫn không nhúc nhích chằm chằm vào cái âm hộ kia, thậm chí xúc động sinh ra suy nghĩ muốn dùng thân thủ chạm vào.
– Ưm.. ọe rồi… tốt hơn nhiều, trong này rất nóng, chúng ta đi ra ngoài đi.
Đại khái qua vài phút đồng hồ, Lý Hồng Phong nói ra, bước chân quay trở lại nàng đi lung la lung lay, Đinh Nhị Cẩu chậm rãi đi theo đằng sau, để phòng ngừa nàng đứng không vững té ngã.
– Chị dâu, em không thể uống nữa, em phải về.
Vì vậy hắn đứng dậy muốn đi ra ngoài, tuy Lý Hồng Phong chỉ uống mấy chén rượu, nhưng làm sao sánh bằng được với tửu lượng của Đinh Nhị Cẩu, cho nên nàng cũng hơi say say vịn bàn đứng dậy, Lý Hồng Phong thật ra là muốn để Thẩm Mộc tiễn đưa Đinh Nhị Cẩu ra ngoài, nhưng Thẩm Mộc vẫn còn nằm trên ghế sa lon giả bộ say ngủ, nên nàng không thể kêu lên.
Cánh cửa nhà nhẹ nhàng đóng lại, bên ngoài hành lang một màu vàng mờ ẵm đạm của ngọn đèn chiếu sáng yếu ớt, lúc này Đinh Nhị Cẩu lá gan so vừa rồi trong nhà lớn lên hơn nhiều.
Bàn tay hắn lúc này nắm chặt bàn tay nhỏ bé Lý Hồng Phong thành mười ngón đan xen, cái này là một tín hiệu nguy hiểm, nhưng Lý Hồng Phong chỉ có thể là chịu đựng, trong nội tâm ngóng nhìn tranh thủ thời gian đưa Đinh Nhị Cẩu xuống lầu xong, khi hắn cất bước ra về thì xong rồi, nhưng Đinh Nhị Cẩu dường như là nhìn thấu tâm tư của nàng, cho nên đi rất chậm.
Lúc này bọn họ đi gần sát bên nhau, hơi thở bay mùi rượu nồng đậm, Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn qua khuôn mặt kiều diễm của, bầu ngực của nàng xông ra thật cao, trong nội tâm hắn lâng lâng, thật muốn làm chút gì đó, vì vậy hắn vô ý thức giữ chặt Lý Hồng Phong đích tay, đưa lên bên miệng hôn một cái không chịu buông ra, Lý Hồng Phong nhẹ nhàng đẩy ra tay của hắn nói:
– Tiểu Đinh, em say rồi sao?
Nhưng nàng cũng không có ý định tránh né hắn, mà là ánh mắt quan tâm nhìn qua hắn.
Hắn nói một câu chả ăn nhập vào đâu.
– Chị dâu.. chị làm cá ăn ngon thật… về sau em có còn được hay không thường xuyên đến nhà của chị thưởng thức món cá chị làm?
– Nếu em thích ăn thì cứ tới, chị làm cho em ăn, nhưng giờ em buông tay của chị ra được không? Nếu để cho người trông thấy, thì có thể phiền phức.
Lý Hồng Phong nếu như muốn gở bỏ bàn tay của Đinh Nhị Cẩu ra, thì là dễ như trở bàn tay, nhưng nàng chỉ nói như vậy mà không có động tác gì thay đổi, khó khăn lắm nàng mới tạo dựng được quan hệ với Đinh Nhị Cẩu, cho nên nàng chỉ dùng lời nói tựa như thương lượng nói ra.
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục được hỏi một đằng thì trả lời một nẻo, bàn tay cũng không có ý muốn buông ra bàn tay của nàng, trái lại càng nắm chặt hơn.
– Thật ra vấn đề của anh Thẩm cũng không có chút nào khó đâu, chị dâu… em cam đoan, không quá thời gian một năm, em hứa sẽ giúp cho anh Thẩm có thể giải quyết chuyện lên làm phó khoa, chị có tin em hay không?
Để lại một bình luận