Nếu chỉ xét theo một cách đơn thuần những lời này, trình độ của Hoàng Hữu Sinh vẫn là có thể chấp nhận được, không biết Trọng Hải đánh giá đến từ đâu về con ngươi của Hoàng Hữu Sinh, cũng có thể đó là thể hiện về góc độ cái nhìn cá nhân khi bất đồng mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu lúc này đây đã đến khu vực Cổ La, hắn không có mang theo Hoàng Hạo Dân đi cùng, mà chỉ dẫn theo cái Trình Thiến Thiến, bởi vì đây là hắn chỉ tiếp tục xuống thăm viếng để hiểu rõ hơn về các vấn đề, cho nên có đi theo nhiều người cũng là vô dụng, Đinh Nhị Cẩu cũng biết là trước khi mình mình làm bảng thỏa thuận đến từng hộ giải tỏa ký tên, mỗi nhà đều có các yêu cầu khó xử khác nhau, không thể quơ đũa cả nắm, cho nên phải đến từng nhà điều tra hiểu rõ là rất cần thiết đấy.
Đinh Nhị Cẩu hỏi qua Trình Thiến Thiến, trước đây bọn họ không có đến từng nhà điều tra, chủ yếu là tuyên truyền vận động, cho một chiếc xe ô tô chạy chung quanh khu vực thông báo qua loa phát thanh, chạy cả ngày đêm hô hào, khiến cho là gà chó cũng không yên, chẳng bao lâu sau đó, ô tô vào buổi tối bị dân chúng đập phá, về sau lại cải biến lại thành dán rất nhiều tờ thông báo, cũng bị dân chúng dùng sơn xóa sạch, nghe nói những chuyện này Hoàng Hạo Dân cũng đã từng làm, thật là không biết Từ phó chủ nhiệm trình độ lãnh đạo như vậy, mà tại sao lại lên làm được phó chủ nhiệm của khu phố hành chính Long Cảng.
– Trong khu vực Cổ La tại đây hiện tại ai là người cầm đầu?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Nếu muốn vào được tường tận trong cái khu vực Cố La này, để điều tra nghiên cứu, thì không được bất hòa với bọn họ, phải liên hệ bằng được với người cầm đầu, chứ nếu không thì những hộ còn lại dù có muốn ký thỏa thuận giải tỏa cũng không dám, ngoại trừ những hộ đã lỡ ký trước đó..
– Người cầm đầu trước đây là chủ nhiệm cộng đồng dân cư ở đây, bởi vì chuyện giải tỏa nên đã cùng với khu phố hành chính gây huyên náo không tốt, vì thế lãnh đạo khu phố hành chính không để cho ông ấy làm nữa, tên gọi Triệu Thiết Cương.
Trình Thiến Thiến trả lời.
Do bị giải tỏa, lúc trước con đường đi vào khu vực Cổ La khá rộng rãi, sau này đã đầy rác rưởi bùn đất, sàn xe thấp đã rất khó vào được, cho nên hai người ngừng xe ở phía ngoài khu vực Cổ La rồi xuống xe, cùng đi bộ vào trong.
– Triệu Thiết Cương? Vừa nghe xong cái tên thì thấy là cứng rắn khó làm rồi, trước chúng ta đi xem một chút, chỉ cần là người hiểu rỏ phải trái đi, đã từng làm chủ nhiệm cộng đồng dân cư, nhất định là trụ cột ở khu Cổ La này, kia tại đây chiêng trống ngõ hẻm nhất định là có một chút quần chúng trụ cột, người như vậy nếu như chúng ta không kéo nổi ra, thì công tác đối với những người khác thì rất khó làm.
– Đinh chủ nhiệm, chúng ta cứ hòa hoãn kiểu này với bọn họ thì liệu có hữu dụng hay không? Chi bằng cứ đem khu vực Cổ La này trả lại cho thành phố ban chỉ huy thành phố xử trí là được được rồi, Từ chủ nhiệm lúc trước cũng là dự tính sau khi ký thỏa thuận với những hộ trước đó xem như là xong, thống nhất phần còn lại thì chuẩn bị với tư cách là các hộ bị cưỡng chế giao cho ban chỉ huy thành phố xử lý phá bỏ và dời đi nơi khác..
– Hộ bị cưỡng chế? Các người thừa biết tổng cộng là bao nhiêu hộ, đã ký được bao nhiêu hộ, mà định làm vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa đi vừa nói chuyện cũng không nhìn đến Trình Thiến Thiến..
Tuy Trình Thiến Thiến so với Đinh Nhị Cẩu tuổi lớn hơn không ít, nhưng Đinh Nhị Cẩu là lãnh đạo, về công tác vẫn là do Đinh Nhị Cẩu định đoạt, tận mắt được chứng kiến vị lãnh đạo tuổi trẻ không biết trời cao đất rộng là cái gì, nhưng mỗi người đều có phần phúc của mình, dù sao cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa thấy vị lãnh đạo này gặp chuyện xui xẻo, thật tình là do nàng không biết, đồng chí Đinh Nhị Cẩu buổi sáng hôm nay, bốn cái bánh xe bị người làm cho thủng hết rồi.
– Đinh chủ nhiệm, nhà này là của Triệu thiết Cương, khoan đừng có vội vào, coi chừng có chó.
Thấy Đinh Nhị Cẩu nhấc chân muốn vào cửa, Trình Thiến Thiến lập tức gọi to lên, cũng là do tiếng của nàng đánh động, làm con chó bị đánh thức, mặc dù là con chó bị xích lại, nhưng một con chó ngao Tây Tạng chồm lên gào la vẫn là rất dọa người.
Mẹ nó, nuôi một con chó ngao Tây Tạng lớn như vậy, nhà các ngươi có gia tài bạc triệu à… xem ra là vì để đề phòng bị cưỡng ép giải tỏa, Triệu Thiết Cương phải bỏ tiên của đề phòng cẩm mật như vậy, thật chẳng lẽ là biết nhà mình sẽ bị cưỡng chế điển hình đầu tiên?
– Aí ui, các người đi đâu vậy? Cô Trình, tới đây làm gì, nếu rỗi rãnh đến chơi, thì tôi mời vào nhà ngồi, còn nếu vì vân đề giải tỏa, vậy thì không cần bàn nữa.
Triệu Thiết Cương nhận ra là Trình Thiến Thiến đấy, cho nên nhìn thấy Trình Thiến Thiến mang theo một người tuổi còn trẻ tới, lập tức nói phủ đầu.
– Chúng tôi…
Trình Thiến Thiến mặt đỏ lên, vừa muốn nói, thì lập tức bị Đinh Nhị Cẩu cướp lời.
– Chúng tôi đến để xem diện tích nhà đấy, như thế nào, chú Triệu, có cho vào xem không?
Đinh Nhị Cẩu nói xong, không chờ Triệu Thiết Cương trả lời liền bước vào cửa, con chó ngao Tây Tạng thấy chủ nhân đã đi ra, mà chủ nhân cũng không có chỉ thị cái gì, nó lập tức về lại cái ổ ngủ rồi.
– Vị này chính là?
Triệu Thiết Cương chuyển mặt nhìn về qua Trình Thiến Thiến, đúng ra ông cũng đã sớm nhận ra, ngày hôm qua đã cùng với người trẻ tuổi này có trao đổi sơ sơ qua rồi, chỉ là ông không biết thân phận của Nhị Cẩu là gì mà thôi.
– Chú Triệu, đây là Đinh chủ nhiệm, bây giờ sẽ phụ trách công tác giải tỏa ở khu vực này, hôm nay tới xem một chút tình huống, để hiểu rỏ hơn về ngọn nguồn, Đinh chủ nhiệm vừa mới tiếp nhận, nên cũng chưa nắm hết mọi chuyện, hôm nay đến điều tra nghiên cứu thực tế, nhà của chú là đến đầu tiên đấy.
– Ừ… Đinh chủ nhiệm bên trong mời.
– Con chó ngao này cũng không tệ, chú mua ở đâu vậy?
Đinh Nhị Cẩu không gấp đi vào, đang đứng nhìn con chó ngao Tây Tạng hỏi.
– Đinh chủ nhiệm cũng hiểu biết về chó ngao Tây Tạng à?
– Không hiểu nhiều lắm, chỉ nghe nói qua, um.. nhìn con chó rất là uy vũ ah.
Đinh Nhị Cẩu khen.
Đinh Nhị Cẩu thật ra không biết gì về cái đồ chơi này, nhưng khi nhìn đến con chó ngao Tây Tạng này, thì hắn nhớ tới có người nói chó ngao Tây Tạng có linh tính, nhận ra từng người, hơn nữa những ai hiểu biết về chó ngao Tây Tạng thì không bao giờ gọi nó là chó, mà gọi là khuyển, cũng không biết hai cái lối xưng hô như thế khác nhau ở chỗ nào, dù sao thấy người khác yêu thích, mình lấy lòng vài câu cũng không có chỗ xấu, giống như là bây giờ đối mặt Triệu thiết cương vậy, cán bộ ở trên xuống thì thường nói chuyện theo kiểu mệnh lệnh hành chính, còn muốn nói chuyện nhẹ nhàng, dù sao cũng phải có một chuyện gì đó để mà mở đầu.
Nói là xem diện tích nhà, kỳ thật thì làm gì mà có? Triệu Thiết Cương cũng không tin, cho nên đợi mọi người đều trong phòng, ngồi trên ghế sa lon ngồi xong, Triệu Thiết Cương chờ Đinh Nhị Cẩu nói chuyện trước.
– Chú Triệu, tôi mới vừa tới, tiếp nhận công tác giải tỏa tại khu vực này cũng chưa quá ba ngày, đối với tình huống của mọi người cũng chưa có nắm rõ, các đồng chí cũng đã giới thiệu về chú, có cho biết trước đây chủ là chủ nhiệm cộng đồng dân cư ở đây, dù thế nào đi nữa việc giải tỏa ở đây là công tác đại sự của ủy ban thành phố, nơi đây theo qui hoạch sẽ thành một sân thi đấu thể dục, cũng là nhân cơ hội này phát triển tốt cho Thành phố Hồ Châu trong vấn đề kiến thiết, trọng yếu hơn chính là cải thiện hoàn cảnh sinh hoạt mọi người, tôi nghĩ về điểm này chắc chú cũng biết chứ?
– Đinh chủ nhiệm, chuyện cậu nói thì tôi đều biết, tôi cũng là đã từng làm cán bộ cơ sở mà..
– Vậy thì tốt, chú tự nói về tình trạng nhà của chú đi, tôi muốn chính tai nghe nghe mắt thấy lý do của chú, chú từng cán bộ cộng đồng, nếu dẫn đầu thì có tác dụng lớn vô cùng, nhưng trước mắt tôi đến nghe lời giải thích của chú.
– Đinh chủ nhiệm, nếu cậu muốn nghe thì tôi sẽ giải thích một chút, trước đó tôi cũng không phải là oán trách gì cô Trình, chẳng qua là cách làm của một số cán bộ, mặc kệ không cùng chúng tôi thương nghị, loa công suất lớn ngày đêm không ngừng hô hào, huyên náo nơi này đến gà chó không yên, đương nhiên, việc này không phải là do các nhân viên công tác làm chủ, cho nên tôi cũng không nói gì bọn họ, Đinh chủ nhiệm, ông nhìn thấy cái nhà này, dựa theo quy định nhà nước, khi giải tỏa, phải cấp lại cho tôi hai gian phòng nhỏ, còn phải đền bù cho tôi 200 vạn nguyên, tôi cũng không phải không hiểu biết gì về pháp luật, tôi đã lên thành phố tìm hiểu văn bản tài liệu, nhưng bây giờ ngoại trừ cấp cho hai gian phòng ở bên ngoài, đền bù tổn thất chỉ còn có 110 vạn, còn lại 90 chục vạn thì đi nơi nào? Tôi có hỏi qua phó chủ nhiệm phụ trách giãi tỏa Từ Đại Giang, hắn nói hắn không biết, vậy tôi phải tính toán làm sao? Nếu giải tỏa thì tôi chỉ muốn biết phần tiền con lại đi đâu?
Triệu Thiết Cương vừa nhắc tới việc này đã nổi giận, cho nên lúc này đây mới có dịp nói ra..
– Nói như vậy, là nhà của chú bị chênh lệch đến 90 ngàn khối tiền?
Đinh Nhị Cẩu nhíu mày hỏi, hắn tưởng rằng chuyện to lớn đến cỡ nào, nguyên lai cũng là bởi vì song phương đối với văn bản tài liệu của thành phố, và phương thức kế toán tính toán bất đồng, hoặc là có sự chênh lệch, mới đưa đến hiểu lầm.
– Trên cơ bản cũng chính là ý này đây.
– Cha, con mới về, mình có khách tới nhà?
Đang nói chuyện, thì một thanh niên mặc bộ quân trang dự bị, đeo một cái ba lô bước vào trong nhà.
– Ủa tại sao con quay trở về? Không phải là đến quân trường tập huấn đến cuối tháng mười sao? – Triệu Thiết Cương thấy con mình vừa về, lập tức từ nhà chính ở bên trong chạy ra ngoài hỏi.
– Là như vầy, hiện tại thay đổi ngày, trên huyện đội bảo là sẽ đi tập huấn ở quân trường xa, nên cho một ngày nghỉ về thăm nhà sắp xếp một chút, ngày mai sẽ chính thức đi.
– Há, vậy con nghỉ ngơi trước đi, mẹ của con đi mua thức ăn rồi.
Triệu Thiết Cương cùng con trai của mình nói vài câu rồi quay trở lại ở bên trong nhà chính, Đinh Nhị Cẩu nhìn ra ngoài cửa con trai của Triệu Thiết Cương, trong đầu thoáng thấy đã có cách, không nói gì, nhưng hắn đã ăn chắc chuyện này với Triệu Thiết Cương rồi, chỉ cần nhổ được người cầm đầu trong vụ giải tỏa này, những hộ còn lại thì sẽ tương đối dễ hơn..
– Chú Triệu, trường hợp tiền bị chênh lệch giống như gia đình mình có bao nhiêu hộ tại khu vực này vậy?
– Có không ít, còn có tranh luận các vấn đề là những phòng ốc gần đây mới xây dựng lên, cho nên tranh cãi cũng là đủ loại, còn việc giống như nhà tôi vậy, cũng không thiếu.
– Chú Triệu, chú đã từng là cán bộ, tôi cảm thấy vấn đề này của chú cũng dễ giải quyết, chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề của chú trước tiên, chị Trình, ngày mai mang chị đến ban chỉ huy giải tỏa thành phố nhờ hổ trợ thêm hai nhân viên xuống đầy làm bản thỏa thuận, còn về phần chú Triệu, chú cũng tìm một người có thể tin được là luật sư hoặc là người nào khác, ngày mai gặp mặt tính toán lại, chuyện này không phải là vấn đề phức tạp, chú thấy thế nào?
– Về chuyện này, để tôi suy nghĩ thêm một chút đi…
– Chú Triệu, chú hãy suy nghĩ cho thoáng chút đi, sắp tới cũng sẽ trở thành gia đình quân nhân rồi, tôi cũng có quen biết vài thủ trưởng trong quân đội, con trai của chú sắp lên đường nhập ngũ ấy ư, người khu vực Cổ La cũng coi như là người của chúng ta khu Long Cảng, nếu chú có nhu cầu cần giúp đỡ gì về chuyện con của chú thì cứ lên tiếng với tôi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.
– Cha, người kia là ai vậy? Tới nhà mình làm gì?
Sau khi Đinh Nhị Cẩu đi rồi, Triệu Vĩnh Kiện con trai của Triệu Thiết Cương thấy cha mình như là có điều suy nghĩ nên hỏi.
– Đó là phó chủ nhiệm phụ trách việc xử lý giải tỏa khu vực này, còn tới làm gì? Hừ, đương nhiên là bởi vì chuyện giải tỏa, nhưng lúc hắn ra về có nói những lời kia là có ý gì đây?
– Nói cái gì vậy cha?
Triệu Vĩnh Kiện hỏi.
– Về chuyện con đầu quân nhập ngũ, hắn nói nếu như gặp phải khó khăn gì, có thể đi tìm đến hắn, còn nói hắn có nhận thức quen biết mấy người thủ trưởng bên quân đội, con nghĩ xem ý hắn như thế nào?
Triệu Thiết Cương cũng là người từng trải, cho nên cân nhắc các vấn đề tương đối sâu, cũng không có bởi vì Đinh Nhị Cẩu nói một câu quan tâm liền buông lỏng cảnh giác, trái lại ông ta càng thêm lo âu.
– Điều này cũng đâu có nói lên chuyện gì? Bất quá chỉ là nói khách sáo một chút thôi! Sao mẹ đến giờ chưa trở về, con đói rồi.
– Đói bụng? Ah, mẹ chắc sắp về. Tiểu Kiện, cha thấy việc này không có đơn giản như vậy, chuyện con nhập ngũ, trên huyện đội có nói gì không ?
Để lại một bình luận