Home » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 9

Chinh phục gái đẹp – Chương 9

Đào Thành Quân nhíu mày, ông ta là người tin cậy và ủng hộ Thạch Ái Quốc, lúc trước khi trên Tỉnh ủy quyết định điều Thạch Ái Quốc về thành phố Hồ Châu, trong tỉnh hỏi Thạch Ái Quốc có yêu cầu gì, thì Thạch Ái Quốc liền đưa ra thỉnh cầu là mang theo Đào Thành Quân cùng đến Hồ Châu, hơn nữa cũng đồng ý để cho Đào Thành Quân đảm nhiệm chức thư ký trưởng, với tư cách là người đại quản gia ở ủy ban thành phố, thay mặt Thạch Ái Quốc chưởng quản hết tất cả.

Đối với tình huống của Thạch Ái Quốc tại Hồ Châu, Đào Thành Quân không phải là không rõ, nhưng ông ta cũng một mực vô kế khả thi, mặc dù đang thay Thạch Ái Quốc thu nạp từng người ủng hộ, nhưng những người ủng hộ này trên cương vị cơ bản đều là chức phó, đưa đến tác dụng cực kỳ rất thấp, trong đó cũng không thiếu kẻ đầu cơ trục lợi, cho nên nếu như bây giờ Đường Kiến Chính cũng ngã về phe Tưởng Văn Sơn, như vậy thì tình hình ở trong củy ban thành phố là không thể lạc quan được.

– Anh Trần, làm thư ký cho chủ tịch Thạch có những điều gì cần phải đặc biệt chú ý vậy hả anh?

Tuy là lần đầu tiên cùng Trần Khánh Long gặp mặt, nhưng nhìn từ ánh mắt bên trong của Trần Khánh Long, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy một loại nhìn có chút hả hê tựa như hắn là vật thế thân vậy.

– Ừ, thì cũng không có cái gì đặc biệt, làm thư ký, chủ yếu vẫn là dựa vào ngộ tính của mình, làm một thời gian dài thì cậu sẽ tự biết. À.. đúng rồi, bây giờ cậu đang công tác ở đâu?

Trần Khánh Long đương nhiên không đem Đinh Nhị Cẩu để vào mắt, cho nên xem hắn chẳng là cóc khô gì, cái gọi là giao tiếp bất quá chỉ là một hình thức, còn nội dung bàn giao cũng là đơn giản, một cái chìa khóa, một vài số điện thoại, cái chìa khóa là của phòng làm việc, số điện thoại của chủ tịch Thạch, số điện thoại của tài xế chủ tịch…

– À.. tôi công tác tại khu phố hành chính Long Cảng, anh Trần.. chủ tịch mỗi ngày làm việc và nghỉ ngơi thời gian có theo quy luật không vậy?

Đây là Đinh Nhị Cẩu rất quan tâm, vì nếu gặp phải một lãnh đạo làm công việc điên cuồng bất kể giờ giấc, thì mình liền xong đời.

– Rất theo quy luật, sinh hoạt của chủ tịch đơn giản, ngoại trừ lúc ra ngoài khảo sát hoặc là đi họp, những lúc bình thường khác đều là đi làm đúng giờ tan tầm về nhà, dưới tình huống bình thường không có biến hóa quá lớn thay đổi.

Trần Khánh Long không đếm xỉa tới trả lời.

Kỳ thật Trần Khánh Long nói một câu chủ tịch sinh hoạt rất đơn giản, cũng đủ để bộc lộ ra tình trạng chính trị của Thạch Ái Quốc tại Hồ Châu hiện nay, làm một chủ tịch thành phố, mỗi ngày chỉ là đi làm tan tầm, rồi biến mất về nhà mà không có xã giao bên ngoài với người khác, riêng về về chuyện này cũng đã thấy có vấn đề rồi.

Trên thực tế, Đào Thành Quân chẳng những là đại quản gia của Thạch Ái Quốc, mà trọng yếu ông là người có nhiều mưu trí, không có ai so với ông hiểu rõ ràng về tình trạng Thạch Ái Quốc là một cán bộ từ bên ngoài đến TP Hồ Châu, cho nên ông cố gắng thúc đẩy Thạch Ái Quốc cùng chủ nhiệm Cố Thanh Sơn liên hợp, nhưng Cố Thanh Sơn đến giờ vẫn chưa có dứt khoát, bởi vì Cố Thanh Sơn là dân bổn địa, nhưng phe cánh của dàn cán bộ bổn địa lại rời rạc không có sự liên kết chặt chẽ, do Tưởng Văn Sơn cầm đầu, đây cũng là nguyên nhân mà bí thư Tưởng Văn Sơn rất canh cánh trong lòng, làm một bí thư thành ủy, mà không nắm giữ được chủ nhiệm tổ chức cán bộ ở trong tay tay mình, điều này đối với Tưởng Văn Sơn mà nói, chẳng khác nào là mất một cánh tay.

Cho nên sau khi việc Thạch Ái Quốc liên hợp cùng Cổ Thanh Sơn thất bại, vì vẫn chia rẽ nên thế của Cổ Thanh Sơn cũng không có cường đại lên, mà tạo thành tạo thế chân vạc, tương tự như thời kỳ tam quốc, phe của bí thư Tưởng Văn Sơn là thế lực lớn nhất, thế lực Cổ Thanh Sơn cùng Thạch Ái Quốc thì yếu kém hơn, chỉ khi nào bọn họ muốn đạt được một điểm lợi ích, thì lúc ấy phải liên hợp lại mới có thể đạt được, nhưng vẫn làm cho hai người đều có cảm giác chưa thỏa mãn, nhưng cũng đủ cho Tưởng Văn Sơn như là nghẹn ở cổ họng vì khó chịu, không thoải mái chút nào.

– Chủ tịch.. tình huống trước mắt đối với chúng ta vẫn rất bất lợi, trên tỉnh vẫn không có động tỉnh gì, nhưng công tác của chúng ta ở thành phố lại không thể không làm, không thể chờ đợi tất cả đều lộ ra rỏ ràng thì mới cất bước đi về phía trước, bất quá tôi ngược lại cảm thấy hiện tại có một cơ hội rất phù hợp, chính là vấn đề giả tỏa và xây dựng lại ở khu vực nhà ga, mới đầu tôi còn cho rằng đúng lúc này mà ông đổi thư ký là có thích hợp hay không? Nhưng hiện tại xem ra, ông thật sự là nhìn xa trông rộng khi chọn người đấy.

– Ui dà.. chẳng qua là tôi cũng không còn có cách nào khác, Trần Khánh long trong lòng đã sớm không ở lại nơi này rồi, thì liệu hắn có thể chuyên tâm làm xong công việc? Hơn nữa.. chúng ta có rất nhiều chuyện phải giữ cẩn mật, gây chuyện không tốt, hừ, … quân không cẩn mật thì nguy hiểm cho quan, quan không giữ được cẩn mật thì mất mạng, có những chuyện không giữ được sự cẩn mật thì thành hại, ông thấy sao?

– Vâng.. nhắc đến Đinh Trường Sinh, còn có một sự tình tôi chưa kịp nói, đó chính là hắn cùng Cố Thanh Sơn cũng có mối quan hệ.

Đào Thành Quân nói đến.

– Hả? Hắn và Cổ Thanh Sơn thì có mối quan hệ gì chứ?

Thạch Ái Quốc kinh ngạc hỏi.

– Chuyện này rất ít người biết, nhưng vì tôi trực tiếp tuyển thư cho chủ tịch, mặc dù không đến nỗi đem lý lịch 3 đời của hắn đều moi ra, nhưng cũng phải hiểu rõ về hắn ít nhiều, cho nên không riêng gì dựa trên những mối quan hệ đã biết rỏ về hắn, mà còn âm thầm điều tra, ông có còn nhớ mấy tháng trước phát sinh vụ án bắt cóc không? Lúc ấy con gái Cổ Hiểu Manh của Cổ Thanh Sơn bị bắt cóc, nghe nói lúc ấy nếu không phải là nhờ Đinh Trường Sinh kịp thời giải cứu, chỉ sợ là Cổ Hiểu Manh sớm đã bị kẻ bắt cóc cưỡng gian, việc này người biết không nhiều lắm, đoán chừng là Cổ Thanh Sơn e ngại thanh danh của con gái mình nên không tiết lộ ra cho người ngoài biết, nhưng người của Cố gia thì đã xem Đinh Trường Sinh là ân nhân cứu mạng con mình, hiện tại xem ra nếu hắn về làm thư ký cho chủ tịch, như vậy thì cùng Cổ Thanh Sơn đối thoại cũng dễ dàng tốt hơn một chút, Cổ Thanh Sơn đối với chúng ta vẫn còn có nghi kị, chỉ hy vọng Đinh Trường Sinh có thể từ ở bên trong làm cái cầu nổi để cho song phương chúng ta có tác dụng tín nhiệm lẫn nhau.

– Hắn có tác dụng lớn như vậy sao? Cổ Thanh Sơn là một người vô cùng nguyên tắc.

Thạch Ái Quốc nói như vậy, có thể xem Thạch Ái Quốc là một dạng người bi quan chủ nghĩa, chưa lo thắng trước, thì ông đã sợ bại rồi.

Chẳng mấy chốc đầu khấc của Tưởng Hải Dương phồng lên tràn đầy quá lượng, cũng sắp muốn nổ mạnh, trên mặt da dương vật, mạch máu gân xanh hằn lên, không ngừng đem cảm giác tê dại tích lũy tăng mạnh, còn hai bên mép trong của Nhu Đình ửng đỏ sưng lên như tràn ngập máu, về phía hai mặt ngoài mở ra, giống một cái miệng nhỏ nhắn, đầu âm vật nhô tròn bóng loáng, mặt trên màu đỏ mạch máu giống như mạng nhện, hai đầu núm vú đỏ thẫm, hướng về phía trước săn cứng…

Tưởng Hải Dương thì bất kể nàng đang ra sao, hắn cứ rất nhanh dùng sức thọt mạnh dương vật vào, tốc độ càng lúc càng nhanh ở trong cơ thể nàng tiến tiến xuất xuất..

– A… lại đội lên… thọt tới… Hải Dương… dùng sức… đúng… cậu hại chết chị… mau… không chịu nổi… sướng chết rồi!

Rốt cục, Nhu Đình cũng chịu không nổi nữa với cây dương vật Tưởng Hải Dương liên tiếp đánh sâu vào, trong cơ thể nàng nổi lên tê dại, phía trong âm đạo một trận co rút nhanh, Tưởng Hải Dương vốn đã như là dây cung bị giương mạnh hết đà, hắn đang cảm thấy bên trong trong âm đạo từng lúc ép sát, thân cây dương vật bị bốn phía niêm mạc thịt non vách tường âm đạo áp bách nóng lên, từng làn một âm tinh sâu từ trong cổ tử cung phun vãi ra nồng đặc đánh thẳng vào trên mặt đầu khấc, theo từ lổ tiểu dương vật đến hòn dái tất cả đều tưng tức run lên.

Trong giây phút đó, Tưởng Hải Dương không tự chủ được, đem lưng cong lên, toàn thân cơ bắp một vòng run rẩy, trong điện quang hỏa thạch, sinh mệnh hạt giống tựa như bầy ngựa hoang, gào thét thẳng tiến, xuyên qua vùng đất trũng ấm áp ẩm ướt, một trận gấp gáp chọc vào âm đạo Nhu Đình ngọc nát hồng loạn, hắn cắn răng ôm chặt lấy Nhu Đình, tinh dịch vô cùng hung mãnh phun bắn tung tóe…

Nhu Đình thần kinh toàn thân đồng thời nổ mạnh, thân thể mềm mại của nàng liên tiếp run run, một luồng nhiệt lưu theo từ cổ miệng tử cung tỏa nóng đến bụng, cơn sướng khoái làm cho cái mông đẫy đà của nàng như cái lò xo cường lực, không ngừng hẩy lên, nhiệt tình nghênh đón từng từng ly từng tý, âm đạo tận tình hấp thu tinh dịch, bên trong âm đạo co rụt lại không ngừng, ngay cả lổ tiểu nho nhỏ của nàng cũng cùng lúc ri rỉ nước ra, ngay lập tức thân thể Nhu Đình cứng đờ, phía dưới lổ tiểu lại trở nên vô cùng nhột ngứa, nàng có cảm giác không kịp ngăn được nước tiểu, hai chân không tự chủ được dùng sức kẹp thật chặt lấy hông của Tưởng Hải Dương, song song với cơn cao trào thì nước tiểu đã vung vẫy phụt mạnh ra ngoài…

Cao trào đối với đàn bà là một loại cảm giác sương như muốn chết dục tiên dục tử, khi cơn cực khoái tiến đến, sẽ làm một người phụ nữ hoàn toàn mất đi tôn nghiêm, mất đi hết tất cả năng lực kềm nén chống cự…

Bởi vì cuộc họp này bí thư Tưởng Văn Sơn rất là quan tâm, nên những lãnh đạo trong thường ủy hội không ai được xin phép nghỉ, ngay Khang Minh Đức sáng sớm cũng đã đi tới phòng họp, nhìn trên khuôn mặt của Khang Minh Đức có vẻ là rất mệt mỏi, còn Đinh Nhị Cẩu thì không có tư cách để tham gia cái hội nghị này, cho nên hắn chỉ đứng ở cửa ra vào, khi thấy vẻ mặt tửu sắc của Khang Minh Đức, thì Đinh Nhị Cẩu muốn đạp cho gã mấy cước, mẹ kiếp thằng này… rõ ràng không xem hắn một thư ký của chủ tịch TP vào đâu cả, đợi qua một thời gian nữa tao sẽ để cho mày quỳ xuống cầu xin lão tử.

Đinh Nhị Cẩu uất hận nghĩ thầm, nhưng đúng là Khang Minh Đức thật không có xem Đinh Nhị Cẩu là gì cả, gã bước vào mà chẳng thèm ngó qua Đinh Nhị Cẩu, đến lúc này thì đám thường ủy đều tiến vào đầy đủ trong phòng họp, cuối cùng là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn và chủ tịch TP Thạch Ái Quốc, hai người vừa nói vừa cười bước vào, nếu như ai không biết rõ nội tình bên trong, thì sẽ không tin rằng chủ tịch cùng bí thư đang bất hòa như lời đồn đãi, nhưng bề ngoài cũng không che giấu được đôi mắt của tất cả mọi người con mắt, ít nhất là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ Cổ Thanh Sơn, ông ta thấy Thạch Ái Quốc tỏ ra thái độ bên ngoài mặt với bí thư như thế, trong lòng Cổ Thanh Sơn rất xem thường Thạch Ái Quốc, ông cho rằng là Thạch Ái Quốc đang chứng minh cho Tưởng Văn Sơn biết là mình đang yếu thế hơn, nhưng dù có làm như thế cũng đâu có thể giải quyết được cội rễ vấn đề?

Tưởng Văn Sơn chính là một con sói thích ăn tươi nuốt sống, trừ phi ai bỏ đi sự tự tôn triệt để đầu phục, còn nếu không thì Tưởng Văn Sơn sẽ không buông tha cho bất cứ ai không cùng trận tuyến, Cổ Thanh Sơn đã bất phục trêu chọc nhiều năm cùng với Tưởng Văn Sơn như vậy, cho nên ông ta so với Thạch Ái Quốc càng biết rõ bản tính của Tưởng Văn Sơn hơn nhiều.

Đinh Nhị Cẩu đứng tại cửa phòng hội nghị chờ Thạch Ái Quốc vào phòng họp có còn có dặn dò thêm gì, nhưng Thạch Ái Quốc cũng không nói gì thêm, nên Đinh Nhị Cẩu tự động đi ra bên ngoài cửa phòng hội nghị, nhiệm vụ của hắn xem như đã hoàn thành xong.

Cổ Thanh Sơn như đang có điều suy nghĩ, nhìn ngoài cửa ra vào chợt thấy Đinh Nhị Cẩu, trong lòng có chút cảm giác khó chịu, tiểu tử này mấy lần cự tuyệt ông ta muốn điều đổi công tác khác cho hắn với hảo ý, thì ra là tiểu tử này muốn làm thư ký cho Thạch Ái Quốc, nhưng Thạch Ái Quốc ngoại trừ chỉ là một một con rối chứ đâu có cái gì chỗ tốt?

Cổ Thanh Sơn còn có điều không lý giải được, lúc trước Đinh Nhị Cẩu đã đáp ứng sẽ tới nhà của mình để hổ trợ cho tình hình của con gái mình, nhưng từ dạo đó đến nay, tiểu tử này một lần cũng không có đến, mà ngay cả bạn thân Đường Tình Tình của con gái cũng rất ít tới cửa, ông có hỏi qua con gái đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nhưng Cổ Hiểu Manh cũng chẳng trả lời.

Ông vuốt cằm của mình, suy nghĩ sâu xa nên làm cái gì bây giờ, bởi vì từ khi xảy ra vụ bắt cóc, con gái Cổ Hiểu Manh càng không muốn ra khỏi nhà, đôi khi ông và vợ gọi nàng cùng đi ra ngoài giải sầu một chút, nàng cũng không muốn đi, nếu tiếp tục như vậy, Cổ Thanh Sơn lo lắng nàng sẽ bị bệnh trầm cảm, nếu như đến lúc đó thì sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39

TÊN TRUYỆN:

Chinh phục gái đẹp – Chương 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)