Đinh Nhị Cẩu đưa tay phải ra vuốt ve mái tóc Dương Phong Tê:
– Chị là con gái rượu của một ông chủ tập đoàn giàu có, còn em chỉ là một thằng nhà quê từ trong khe núi đi ra bên ngoài, em chỉ có thể mang đến cho chị mặt trái ảnh hưởng, không thể giúp chị điều gì ngoài những sự phiền phức, với lại mọi người trong gia đình chị cũng sẽ không đồng ý để em lấy chị đâu! Còn chị trừ phi không lấy chồng, chứ nếu chị kết hôn thì cũng sẽ là một cuộc hôn nhân chính trị, dù sao ở thời đại này, có tiền thì cũng dễ mất mạng ngoại trừ song song có cùng quyền lực, cho nên em đoán chừng giờ này cha của chị vì dòng họ Dương mà đã tìm kiếm một chỗ dựa chính trị thông qua cuộc hôn nhân trong tương lai của chị rồi.
– Thôi đi cậu ơi… chỉ là lấy cớ, em cho rằng chị là người dễ nắm giữ chi phối như vậy sao ? Chuyện riêng tư của chị thì không người nào có thể làm chủ được, chị sẽ không để bất cứ ai đem chị ra làm vật hy sinh, bởi vì chị từng trãi qua một lần sống như chết rồi, còn có điều gì mà không nhìn nhận ra được, chỉ có ai đã từng sống trong sự tuyệt vọng cực kỳ, thì sau này mới có thể cảm nhận được sinh mạng mình rất quý giá phải tự mình nâng niu gìn giữ, vì thế cho nên về chuyện này, em không cần lo lắng đến.
– Em nói là sự thật, chị không tin? Cứ chờ xem. – Đinh Nhị Cẩu cổ chấp nói như là khẳng định.
– Hừm… đây là lấy cớ để bỏ chạy, đừng cho là chị không ở bên cạnh em mà không biết những chuyện em đã làm, em có mấy người đàn bà thì chị hoàn toàn biết rõ, có muốn không để chị điểm danh thoáng qua cho em tin. – Dương Phụng Tê vừa cười vừa nói.
– Ai ôi!!! Em nhức đầu quá, mau kêu bác sĩ giùm em…
Đinh Nhị Cẩu nhắm hai mắt lại, làm như đang đau đầu lắm vậy.
– Em không cần phải giả bộ đâu, chị chỉ là nói vậy thôi, chứ cũng không muốn ràng buộc làm khó dễ em, khỏi phải dùng tới cái trò bịp bợm đau này đau kia nữa. – Dương Phụng Tê vẫn tủm tỉm cười như trước.
Ặc….người ta đã nói thẳng ra như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện tiếp tục giả bộ nữa rồi.
– Chị Phụng Tê, có thể cho em hỏi chị chuyện này, em chỉ là một người không có tiền bạc, tài sản đất đai cũng không có, địa vị hiển hách lại càng không có, vì cái gì mà chị lại yêu thích em vậy, nói thật, có thể được một người vừa xinh đẹp vừa giàu có như chị ưu ái, em vẫn cho là mình chính là con cóc được ăn thịt Thiên Nga.
– Hứ… em biết vậy là tốt rồi. – Dương Phụng Tê thò tay vuốt vài sợi tóc mai bay tán lạc rồi nói tiếp.
– Nói thật chính chị cũng không biết, khi mới bắt đầu thì chị chỉ cảm thấy em là ân nhân của chị nên tìm cách báo đáp, nhưng về sau, chị lại thích “nó”, chỉ sợ cả đời này cũng sẽ không có rời xa được “nó”.
Dương Phụng Tê vừa nói chuyện, bàn tay thon dài như ngọc trắng duỗi ra luồn xuống cái chăn đắp trên người hắn, sờ soạng về phía háng của Đinh Nhị Cẩu, bàn tay nhỏ bé lúc lên lúc xuống vuốt ve cây dương vật to bên dưới.
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái đã có phản ứng, hưng phấn phối hợp cùng với sự khiêu khích của Dương Phụng Tê, thời gian trôi qua, chỗ đó không còn là vùng đất trũng nữa, mà là thật cao đẩy cái chăn nhô lên, Dương Phụng Tê tranh thủ thời gian, khóa lại cánh cửa từ bên trong, kéo theo bức màn cái cửa sổ.
Rồi vẫn như trước, bàn tay Dương Phụng Tê tiếp tục duỗi xuống, trong giây lát sau, Đinh Nhị Cẩu cảm giác trong đầu mình một mảnh trống rỗng, phảng phất đang lạc lối vào một vùng băng tuyết hẻo lánh, nhưng lại cảm thấy bên trong thân thể mình cực nóng dị thường, tại vùng mênh mông bát ngát, có một con Sói đực mang theo một bầy Sói cái kiếm ăn, chỉ có khác lạ là những con Sói này dường như không phát hiện hắn đang đi theo ở phía sau, cho nên ngay lúc ban đầu thì hắn bối rối lo sợ mấy con Sói sẽ tấn công hắn, nhưng rồi thấy không có động tĩnh gì cả, nên hắn im im lặng đi theo bọn sói về phía trước.
Mãi đến bầu trời sắp tối, cuối cùng thì bầy sói cũng ngừng chân lại tại một khe núi, khi con Sói đực dừng lại, thì mấy con Sói cái rúc vào bên cạnh con Sói đực, bọn chúng dùng cái mông của mình không ngừng cạ lấy thân thể con Sói đực, cho đến khi con chó Sói đực gầm nhẹ một tiếng nhảy chồm lên, dùng cái giống đực đâm sâu vào bộ phận sinh dục của từng con chó cái.
Đinh Nhị Cẩu trong giây phút này cảm giác mình lại có sự ảnh hưởng giống như là loài Sói, hai mắt hắn nhìn không chớp con Sói đực đang giao cấu cùng với mấy con sói cái, từng con một giải quyết tại chỗ, hắn muốn hóa thân làm con Sói đực, và muốn tất cả những con sói cái thuộc về hắn chứ không phải là con Sói đực kia…
Dương Phụng Tê mới vừa rồi chỉ là bình thường có ý định trêu chọc Đinh Nhị Cẩu mà thôi, khi nhìn thấy dương vật Đinh Nhị Cẩu thoáng cái có phản ứng, trong lòng của cô rất hài lòng về mị lực của mình, nhưng khi theo bàn tay của mình chuyển động không ngừng, dương vật kia càng ngày càng cứng rắn, cho dù là cách cái chăn bông, cô cũng cảm giác được cây dương vật chó chết so với trước kia trướng đại lớn thêm không ít.
Đến lúc này cô mới nhấc cái chăn lên, cởi cái quần hắn ra thì cây dương vật bên trong xuất hiện càng làm cho cô chấn động, lúc này khi nhìn trực tiếp hoàn toàn mới thấy cây dương vật lớn mạnh cực kỳ, cô đoán không có chút nào sai, bởi vì chu vi và chiều dài cây dương vật cô quá quen thuộc nhưng lần này không giống như là trước kia …
Đầu khấc bóng loáng giống như quả trứng gà, chung quanh thân cây dương vật thì mạch máu như phồng lên quấn quanh những sợi gân màu xanh đậm giống như con giun, Dương Phụng Tê lo lắng cứ tiếp tục như vậy có thể nó bị nổ tung vỡ nát, lúc này cô mới giật mình kêu gọi Đinh Nhị Cẩu.
– Nhị Cẩu.. tỉnh lại…tỉnh lại đi… ! Em không sao chứ? – Dương Phụng Tê khẩn trương hỏi.
Đinh Nhị Cẩu giờ thì mới mở mắt ra nhìn Dương Phụng Tê với dáng vẻ lo lắng e sợ, hắn cảm giác bên dươi chân mình hơi lành lạnh, còn dương vật mình thì đang căng cứng nhỏng lên, một lúc sau mới phục hồi tinh thần lại.
– À… không có việc gì, em chỉ nằm mơ… mơ gặp chị..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.
– Mơ thấy chị? Mơ gặp chị đang làm gì hả?
Dương Phụng Tê khuôn mặt ửng đỏ, liên tưởng đến vừa rồi Đinh Nhị Cẩu biểu hiện trong giấc mơ, cô tựa hồ đoán được vừa rồi Đinh Nhị Cẩu nằm mớ đang làm cái gì nên dương vật mới cứng to như thế.
– Em mơ thấy mình biến thành một con Sói đực, còn chị là một con Sói cái, hai chúng ta tại trong đống tuyết đang làm cái chuyện kia, thật là kích thích, hay là bây giờ chúng ta làm thật sự đi….
Cho dù Dương Phụng Tê rất muốn ở ngay trong bệnh viện thử nghiệm cảm giác kích thích, nhưng cô lại thấy tại đây quá dễ bị người phát hiện, cho nên vẫn là nhịn được.
– Đang suy nghĩ gì vậy ? Muốn thử một lần tại bệnh viện cho biết không ? Nhưng em nói trước là hôm nay em thật là hữu tâm vô lực rồi. – Đinh Nhị Cẩu trêu đùa.
– Nhìn xem điệu bộ của em nham nhở quá, sớm biết vậy, vừa rồi chị cắt bỏ cho rồi.
– Chị đang tâm cắt bỏ được sao? – Đinh Nhị Cẩu khiêu khích nói.
– Được rồi, không nói nhảm nữa, ăn trái táo đi. – Dương Phụng Tê đem trái táo vừa rồi gọt xong đưa cho đinh Nhị Cẩu.
– Em không ăn đâu, miệng còn lạt quá, vừa rồi lại có chút muốn nôn, à… chị mới vừa nói nhờ gọi điện thoại cho em nên mới biết được em xảy ra tai nạn xe cộ, vậy chị gọi cho em có chuyện gì không?
Đinh Nhị Cẩu giờ thì cảm thấy trong đầu buông lỏng hơn rất nhiều, không giống vừa rồi rất khó chịu như vậy.
– Ưm.. chị định cho em biết về chuyện thành lập công ty tài chính cho vay, chị đã cầm được giấy phép đồng ý rồi, trước tiên chị thiết lập muốn thí điểm tại thành phố Bạch Sơn, có thể tại huyện Hải Dương sẽ đặt một văn phòng đại diện nhỏ, để xem tình huống như thế nào rồi tính sau.
– Uả ? Sao chị không làm thí điểm trực tiếp tại huyện Hải Dương?
– Ai dà, bộ em cho rằng công ty đầu tư Bàn Thạch là của chính mình chị à, chỉ nội thiết lập tại thành phố Bạch Sơn cũng đã là tốn hao rất lớn sức lực và tiền bạc chứ đừng nói chi đến huyện Hải Dương chị phải uốn ba tấc lưỡi khó khăn lắm mới thuyết phục được hội đồng quản trị, chị là người làm ăn, không thể để cho lợi bất cập hại được, suy nghĩ sâu xa thêm một chút được không? – Dương Phụng Tê bất đắc dĩ giải thích nói.
– Ừ.. tại em cũng nóng lòng quá, vừa rồi em cùng chủ tịch huyện có đi thăm mấy thôn trấn, nền kinh tế rất thấp, cũng không có hạng mục gì để có thể phát triển, chính vì điều này làm cho lãnh đạo rất lo lắng, nói thật em rất mong công ty tài chính của chị có kế hoạch hổ trợ cho các hộ nông dân vay vốn linh động hơn một chút, bởi vì bây giờ các ngân hàng cho vay một ít tiền cũng thật sự quá khó khăn, thiếu điều đưa ngươi điều tra đến 3 đời tổ tông của người ta, rồi lại muốn phải có người ủy tín đứng bảo lãnh hoặc là phải đảm bảo về vật chất tài sản, ai có uy tín mà đứng ra bảo lãnh dân chúng, còn nếu có tài sản thì ai lại đi vay làm gì.
– Nhị Cẩu à, tuy em nói rất có lý, nhưng nếu như không có gì đảm bảo, thì ngay cả bên công ty chị cũng rất e ngại cho vay, về điểm này tất cả các ngân hàng đều lo lắng đấy, em phải thông cảm cho chúng ta.
– Chị Phụng Tê, chị là người làm bên tài chính, em biết chị nhất định sẽ có biện pháp khắc phục, hy vọng chị cố gắng cái gì có thể làm thì làm, em tin tưởng chị sẽ có thể nghĩ ra biện pháp phù hợp với tình hình thực tế.
Đinh Nhị Cẩu không nhìn thẳng vào các vấn đề khó khăn mà Dương Phụng Tê nêu ra, chắc chắn là có khó khăn, nhưng hắn cũng tin tưởng cô sẽ có cách khắc phục phần nào.
Nói xong, hắn vuốt tóc Dương Phụng Tê rồi tiếp tục:
– Giờ chị giúp em giải quyết khó khăn trước mắt đi, em… khó chịu ở dưới quá..
Dương Phụng Tê thở dài, bàn tay cô kéo cái chăn trên người Đinh Nhị Cẩu lật qua một bên.
Dương vật tráng kiện đã thật cao nhếch lên vượt qua 90 độ, lỗ tiểu ở đầu khấc đang ri rỉ ra chất lỏng đậm đặc, Dương Phụng Tê xinh đẹp tuyệt trần từ từ quỳ gối dưới háng của Đinh Nhị Cẩu, chuẩn bị vì cây dương vật thiên phú dị bẩm to lớn phục vụ.
Thiếu phụ thuần thục đem đầu lưỡi liếm mút vào trên đầu lổ tiểu, từ đầu khấc vẫn đến hai hòn dái của hắn, cô ôn nhu đem dương vật cứng rắn vô cùng ngậm vào trong miệng, cái miệng hồng nhuận cao thấp khuấy động, từ đôi gò má của Dương Phụng Tê đang bú mút có thể thấy rõ dấu vết của cái đầu khấc dương vật Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu có chút khó chịu nhưng lại sảng khoái vô cùng, khi cô ngậm toàn bộ đầu khấc, cố gắng dùng đầu lưỡi liếm quanh.
– Ưm… um… a…
Đinh Nhị Cẩu thoải mái nhẹ giọng kêu.
Khi dương vật Nhị Cẩu cứng rắn nằm ở trong chính miệng mình, Dương Phụng Tê cảm thấy cả người khô nóng, một cỗ khoái cảm xông lên đầu, theo bản năng cô dùng bàn tay trái trắng noãn mềm mại vươn vào trong chiếc váy, từ từ đem cái quần lót viền tơ kéo lệch qua một bên, bắt đầu ma sát lên hạt le sưng mọng của mình.
Đinh Nhị Cẩu ngửa đầu nhắm mắt lại cảm thụ được cái miệng ấm áp mềm mại cùng với cái lưỡi thơm tho của người đàn bà đang chiếu cố phục vụ cây dương vật, nên không có chú ý tới sự khác thường của Dương Phụng Tê.
Tiếng thở dốc Dương Phụng Tê càng ngày càng gấp rút, động tác tay trái ma sát hạt le mỗi lúc mỗi nhanh, Đinh Nhị Cẩu cuối cùng cũng phát hiện sự khác thường.
– Không ngờ nhanh như vậy liền không nhịn được nữa rồi..
Lúc này bên ngoài hành lang bệnh viện người đến người đi ồn ào, bác sĩ y tá bận tối mày tối mặt, âm thanh lớn nhỏ xôn xao nên không có ai phát hiện có một căn phòng bệnh đang truyền đến những tiếng rên rỉ khác thường….
Dương Phụng Tê dùng miệng bú mút dương vật, đầu lưỡi liếm trên đầu khấc đảo quanh, thân thể cô cũng khô nóng vô cùng, cái âm hộ dâm đãng đang mong ngóng thầm nghĩ có một cây dương vật lớn nóng hầm nhét vào gãi ngứa cơn nhột nhạt của cơn hứng tình.
Không chờ đợi hơn nữa, Dương Phụng Tê từ từ ngồi dậy, dùng tay cởi ra cúc áo, thân trên giờ chỉ còn cái nịt vú màu trắng êm dày chống đỡ trên đôi bầu vú tròn trịa, Đinh Nhị Cẩu cũng vội vàng ngồi lên cùng lúc khẽ đẩy Dương Phụng Tê nằm xuống, vốn là đang ngồi không đứng vững, cô lập tức ngã ra nằm ngữa trên giường, cái váy vốn là hơi ngắn, lập tức hướng co rụt lên phía trên mảng lớn, lộ ra cặp đùi đẫy đà, hai bàn chân trắng nõn đầy đặn đong đưa trên không trung, dáng dấp xem ra dâm đãng đến cực điểm dưới mắt của Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu lại càng không cách nào khống chế chính mình, giờ lại đến phiên hắn quỳ gối trước háng của Dương Phụng Tê, bàn tay nắm lấy gót chân của cô vuốt ve nắn bóp, cảm thụ sự mềm mại non mịn của cái chân, nhưng trên hết còn có sự nhục cảm tinh tế vô cùng.
Để lại một bình luận