“Nâng cốc… đêm nay chúng ta phải say… lên… ” Long cầm lấy cốc rượu to lên.
“Được… Long… đời này anh nợ chú một lần… thằng Kirin này dù không mạnh như người ta nhưng được cái một khi đã nhận ơn thì dù có hy sinh cái mạng này cũng phải trả… đợi anh về lo cho con nhất định sẽ trở lại công hiến cho chú… ” Một gã đàn ông trung niên nâng ly hào sảng nói, gã là một cao thủ nổi tiếng người Nga nhưng vì chống lại sự tàn bạo của OnE – tổ chức đối lập với ZeRo và là thế lực đứng sau chống lưng cho mafia Nga nên bị chúng dùng gia đình uy hiếp bắt gã rồi đày gã tới đây để hành hạ.
“Haha… cái thằng Kirin này… mày nói thế thì chẳng khác nào nói tao không biết lễ nghĩa sao?… Long… anh thì khác nó là cả nhà anh đều chết dưới tay ZeRo rồi, từ nay anh theo chú thôi… ” Một gã da trắng cười to đẩy vai Kirin nói, gã là Phi Líp – một cao thủ người Mỹ lỡ tay giết chết một gã dị nhân thân tín dưới trướng một X-Men cấp 5 nên bị truy sát rồi nhốt vào đây, tính ra tình cảnh của gã tương tự với Long.
“…”
Lần lượt sau đó từng người một đều đứng dậy tuyên bố đầu quân cho Long, họ đều biết cho dù mình có trở lại bây giờ cũng sẽ bị bắt ngay cho nên việc cần bây giờ là tìm một chỗ dựa vững chắc để có thể bảo hộ họ, chứng kiến thanh niên này, sự quả cảm quyết đoán cùng sức mạnh vượt trội của hắn khiến họ mơ đên một tương lai, khi mà hắn trưởng thành có đủ khả năng đế chống lại các tổ chức mạnh mẽ
“Hắc hắc… xem ra chỉ còn mỗi thân già này là chưa lên tiếng thôi… ” Ngoài ông già nhiều tuổi nhất, đợi mọi người nói xong một lão già đứng dậy.
“Các anh em… chúng ta đã sống ở nơi tối tăm ấy biết bao nhiêu năm tháng, thứ giúp chúng ta tồn tại chính là hy vọng được sống, được trở lại mặt đất… và người đã hiện thực nó chính là thanh niên này… tôi hy vọng mọi người, một khi đã quyết định thì phải một lòng hỗ trợ cậu ấy hoàn thành nghiệp lớn giống như mọi người đã tương trợ lẫn nhau vượt qua những ngày tháng khó khăn lúc trước vậy… nếu anh em đồng ý, hãy nâng cốc lên cạn sạch xem như lời thề với lương tâm, với tính mạng mình… ”
“Được… ”
“Được… ”
“…”
Mười mấy con người đứng dậy nâng cốc, tất cả đều nhìn Long đợi hắn phát biểu.
Long sững sờ khi bữa tiệc biến thành nơi hắn thu nạp đàn em, chẳng lẹ dạo này mị lực của hắn đã phát triển đến độ người gặp liền yêu sao… nhưng Long là ai, hắn là một con người quyết đoán, chỉ chần chờ trong giây lát hắn vội cầm cốc lên.
“Mọi người… cảm ơn tất cả anh em đã tin tưởng tôi… thằng Long này xin thề… nếu là đã anh em với tôi thì vì anh em tôi sẵn sàng hy sinh đến giọt máu cuối cùng… ” Long nâng cốc.
“Vì anh em sẵn sáng hy sinh đến giọt máu cuối cùng”
“… ”
Mười lăm lời thế cùng vang lên một lên, lúc này đây mười lăm dòng máu tưởng chừng như đã nguội lạnh qua năm tháng một lần nữa lại trở nên sôi sục vì mục tiêu báo thù rửa hận.
Bên ngoài, hai vợ chồng lão Dương nghe thấy mà nhìn lẫn nhau rồi cùng run lên vì kinh hãi, nghĩ xem mười mấy cao thủ cùng liên hợp sẽ khiến giang hồ bị quấy đảo như thế nào.
“Này… ông nói liệu họ sẽ xử lí chúng ta thế nào?” Kim Hồng lo lắng hỏi chồng.
“Không biết… tôi nghĩ họ sẽ không giết tôi vì họ không muốn việc họ thoát thân lan ra ngoài một cách nhanh chóng!” Lão Dương híp mắt nói không hổ là một con cáo già ranh mãnh, mỗi tháng một lần lão phải nghe một cuộc gọi từ điện thoại vệ tinh để báo cáo tình hình cho cấp trên, tuy nhiên điện thoại chỉ có một chiều nếu không lão đã không bị động đến thế khi bọn tù nhân thoát khốn.
“Còn tôi… ” Mụ Hống gấp.
“Hừ… còn tùy xem thái độ của bà thế nào… ” Lão Dương hừ lạnh.
“Ui da… chồng à… không phải hồi sáng nói là hôm nay chồng rất khỏe sao… giờ mình ra phía sau… em mút cho mình nhé… ” Mụ Hồng hiểu ý nhanh chóng áp sát bầu ngực lên cánh tay lão Dương.
“Hắc hắc… phải thế chứ… ”
Hai bóng người nhanh chóng rời khỏi căn nhà ra một chòi lá phía sau.
Nửa đêm, sau khi hoàn tất việc diệt Âm Trùng cho người cuối cùng thì Long thu công, hắn có một cuộc họp nho nhỏ với lão Dương cùng lão gia hỏa Tiêu Nghệ chính là lão già hướng mọi người dặn dò.
“Khoảng cách đến thời điểm nhận cuộc gọi từ cấp trên là bao lâu nữa?” Long hướng lão Dương hỏi.
“Theo thuộc hạ tính toán là khoảng 3 ngày nữa… ” Lão Dương khom lưng báo cáo, hơi thở của lão hơi nặng nhọc cùng nét mặt mệt mỏi, có lẽ khi nãy bị mụ Hồng hút đến mấy lần.
“Được… lão biết phải làm gì rồi chứ?” Long liếc mắt.
“Thuộc hạ rõ!” Lão Dương đổ mồ hôi lạnh.
“Được rồi, ngươi nói cụ thể xem đường ra khỏi chỗ này là chỗ nào?” Long trầm ngâm một hồi lên tiếng.
“Cái này… có một hang động ở cách đây vài dặm, đi qua đó rồi men theo đường núi khoảng vài chục dặm nữa mới được coi là chân chính trở về lãnh thổ Trung Hoa… còn nếu đến thành phố gần nhất thì phải đi thêm một ngàn dặm… ” Lão Dương tính toán nói.
“Xa như vậy, thế chúng đưa phạm nhân tới bằng cách nào?”
“Máy bay trực thăng… vào những ngày trăng rằm, khi xương mù tan bớt thì nếu có tù nhân thì trực thăng sẽ trực tiếp đưa tới đây, cách đây một dặm chính là bãi đáp dành cho trực thăng…”
Trăng rằm? Hôm qua mới là mùng một, vậy có nghĩa là hắn còn hai tuần để chuẩn bị nếu lỡ có trực thăng đưa tù nhân tới.
“Có cao thủ đi kèm không?” Long tiếp tục hỏi.
“Có… thông thường có hai cao thủ đi kèm… ” Lão Dương nhớ lại nói.
“Được rồi, lão có thể đi nghĩ” Long đuổi lão Dương đi rồi bắt đầu quay sang bàn chuyện với Tiêu Nghệ.
“Lão già… ông nói xem nếu có cao thủ đến thì trình độ của chúng cỡ nào?”
Tiêu Nghệ vuốt râu suy nghĩ một hồi rồi trả lời:
“Có thể là không cao đến mức siêu cấp cao thủ vì tù nhân nếu nội công thâm hậu đều bị Âm Trùng canh chừng, còn lại thì đều bị đánh đến trọng thương nên không cần cao thủ quá cao đi theo… ”
“Mong là thế!” Long thở dài nói, hắn sợ có kẻ mạnh như lão già lúc trước đến thì mọi người vô phương chống lại.
“Tiêu Nghệ, theo lão cần bao nhiêu lâu để mọi người khôi phục đến trạng thái đỉnh phong?”
“Nếu cứ theo tình hình này thì phải một, hai năm…” Tiêu Nghệ thở dài nói, lão cùng mọi người đều bị dày vò chỗ này qua nhiều năm nên cơ thể cạn kiệt tận cùng rồi, cần bồi bổ một thời gian dài mới lấy lại được sức mạnh trước kia.
“Nếu có thứ này thì sao?” Long lôi tảng đá trong ngực ra.
“Long Thạch? Thằng nhóc ngươi đào được nó? Lại còn to như vậy?” Lão già há hốc mồm nhìn tảng đá trong tay Long, một mảnh nhỏ thôi cũng đã đủ người ta điên cuồng mà hắn có nguyên một khối to như vậy.
“Cái này gọi là Long Thạch sao, tại sao lúc trước mọi người không nói?” Long nghi hoặc.
“Haha, ngoài lão già này thì bọn chúng sao có thể biết mặt hàng cao cấp này được” Lão già Tiêu Nghệ vênh mặt đắc ý khiến Long không kìm được ham muốn muốn đá cho lão một cái.
“Nói đi cũng phải nói lại, không ngờ cậu tìm được loại đá mà khu mỏ này mấy năm rồi không kiếm được một khối nhỏ, nếu cậu chịu cho mọi người dùng nó thì chỉ cần 3 tháng tôi đảm bảo tất cả sẽ trở lại như xưa ngay… ”
Lão già kể thêm cho Long về Long Thạch này, tác dụng của nó chính là giúp người phục dụng tăng cường sinh lực, các vết thương màu lành và với người luyện võ thì giúp tu luyện nhanh hơn bình thường… cái giá của nó là cực cao, thậm chí cho dù có tiền cũng chưa chắc có người chịu bán.
“Lão chắc biết xài nó, chia cho mọi người mỗi người một ít đi, tôi muốn tất cả phục hồi với tốc độ nhanh nhất có thể” Long không chần chừ đưa tảng đá tới cho lão, với hắn thời gian là quan trọng nhất.
“Được!” Tiêu Nghệ cũng không đắn đo nhận lấy tảng đá quý báu, tuy bình thường lão tính tình lộp chộp nhưng lúc vào việc chính là nhanh chóng trở thành một con người khác, rất quyết đoán.
Tiễn Tiêu Nghệ lão già về phòng ngủ, Long trở lại căn phòng một mình, hắn mở cửa sổ nhìn lên bầu trời đen kịt mà nhớ đến gương mặt non nớt của con trai… chưa giây phút não nỗi nhớ của hắn nguôi ngoai…
Lắc lắc đầu để thanh tĩnh lại, Long biết đây không phải là lúc để nhớ nhung mà là lúc hắn cần phải biến mạnh, biến thật mạnh để có thể bảo hộ người thân của mình, để chuyện ở bệnh viện không xảy ra một lần nữa.
Cầm một chiếc xà beng, Long một lần nữa trở lại lòng đất một mình, hắn có nghi hoặc cần đi thăm dò.
“Phập… phập… phập… ” Long bắt đầu đào, hắn chọn chỗ mà hắn đào được khối Long Thạch mà đào mạnh xuống, sức mạnh trở lại khiến các mũi xà beng của hắn sâu hút vào do kình lực mạnh mẽ.
“… ”
Sau gần một tiếng, lượng đất đá bị Long đào ra đã phủ kín một góc động, hắn lại tiếp tục đào.
“Phập… phập… keng… keng… ” Long kinh hỉ nghe thấy những âm thanh mong đợi, rốt cuộc hắn đoán không sai, hắn đã đào tới mạch ngầm, nơi khởi nguồn của Long thạch.
“Keng… Keng… Keng”
“… ”
Sau hơn một tiếng nữa, Long đào được nguyên một xe Long thạch, nhìn cái xe chứa đầy thứ đá quý hiếm mà hắn hưng phấn vô cùng, có chúng hắn tự tin sẽ có thể biến mạnh hơn trước… nếu không được thì hắn cũng quá phế vật rồi.
Long tiếp tục đào.
“Keng… Keng… xịch… ” Mũi xà beng như đâm thủng vào ruột rỗng khiến Long nhíu mày, hắn cầm đèn dí sát xuống rồi từ từ rút cây xà beng ra.
“Xì… xì… ” Ngay khi mũi xà beng rút ra, một dòng nước óng ánh từ lỗ đào phun ra ngoài khiến Long bất ngờ, hắn không phản ứng kịp khiến một vài giọt lọt vào trong miệng.
“Móa!!” Long kinh hãi thốt lên khi vừa nước thứ nước kia vào bụng mà cơ thể hắn như tiến vào một hầm đá đông lạnh, không còn cảm giác mát rượi như lúc uống bụi đá Long Thạch nữa mà giờ thực sự là lạnh ngắt.
Nhưng chỉ ít giây sau, cơn lạnh từ từ biến mất chừa chỗ cho sự thoải mái… thoải mái khi cơ thể dường như được cải tạo, Long có cảm giác từ trái tim hắn sức mạnh đang từ từ lan tỏa đến các nơi khác.
“Ôi địt, quên mịa mất” Trong lúc sững sờ, Long chợt nhớ thứ nước kia vẫn còn đang xịt ra khiến hắn hoảng hốt há miệng bịt lỗ thủng lại, tay quơ quơ lấy bình nước ở cạnh đó mở nắp trút sạch nước ra ngoài, may mắn là khi nãy hắn sợ khát nên mang theo một bình nước khá to.
“Ục… ục… ” Thứ nước kia đã tràn ngập khoang miệng, Long bụm chặc miệng không dám nuốt vì sợ nếu hắn nuốt hết chỗ nước này một lần thì hắn sẽ thành một bức tượng băng mất, bình nước đã trút hết, Long nhanh chóng hướng miệng bình tới lỗ thay miệng để hứng thứ nước quý giá kia.
“Ực!” Nuốt một ngụm nhỏ trong miệng, cơn lạnh buốt nhanh chóng lan tỏa khiến Long cứng đờ người, đúng như dự đoán của hắn, cơn lạnh giá tăng theo số lượng nước mà hắn nuốt vào, cố gắng bình tĩnh chịu đựng… nửa tiếng sau Long cuối cùng đã trở lại bình thường, hắn cảm giác được các cơ quan nội tạng của mình đã thay đổi, chúng đều trở nên mạnh mẽ dị thường gần giống như trái tim hắn lúc dung nhập với Long Chi Huyết.
“Ực!” Long lại nuốt thêm một ngụm.
“… ”
Năm giờ sáng, Long vừa tiêu hóa xong ngụm cuối cùng trong miệng, thứ nước kia cũng không còn xịt ra từ bên trong nữa, chiếc bình lớn hứng được một lượng nước khoản hai phần ba bình, Long ước chừng tầm khoảng hai mươi lít, một số lượng không nhỏ.
Cẩn thận khóa miệng bình, Long xếp bằng nội thị thân thể.
Sau khi tiêu hóa toàn bộ một ngụm lớn thứ nước kia, hắn nhận ra sức mạnh của cơ thể mình đã tăng gần gấp đôi lúc trước, giờ hắn tự tin có thể áp súc tử khí đến 5 lần hoặc thậm chí là 6 lần nếu có đủ tử khí.
“Hắc hắc… nếu đá gọi là Long Thạch thì thứ nước này gọi là Long Nhủ đi… ” Long lẩm bẩm vui vẻ xách can nước lên mặt đất, chiếc xe chứa đầy Long Thạch thỉ sáng mai hắn sẽ cho người khởi động máy kéo kéo lên.
Một tuần sau… Long đã tiêu hóa hết một nữa Long Nhủ trong bình, hắn cảm thấy bây giờ mình có thể sáp súc tử khí đến 7 lần. Điều hắn trăn trở là giờ đây kiếm đâu ra một lượng lớn tử khí để hắn có thể tiến hành áp súc tử khí, Quỷ Trảo chứa một lượng lớn tử khí hấp thu các cao thủ có lẽ đã bị lão già thần bí kia lấy đi rồi.
Thở dài một hơi, Long bực bội vì cơ thể mạnh mẽ nhưng không thể phát huy được hết tiềm lực, cái này giống như hắn xây một nhà kho cực lớn nhưng lượng hàng hóa bên trong chỉ là một góc nhỏ của nhà kho mà thôi.
“Móa, sao mình ngu thế… ” Long đột nhiên vỗ đầu mình một cái, hắn có Hấp Tinh Đại Pháp, sao không chuyển tử khí bản thân sang một chỗ nào đó rồi hồi phục lại… nếu trước đây hồi phục tử khí là khá lâu thậm chí là mất vài tuần mới hồi phục hoàn toàn thì giờ hắn đã có Long thạch, thứ có thể giúp hắn hồi phục lại lượng tử khí đã mất nhanh chóng… cứ thế cho đến khi tích tụ đủ tử khí áp súc chẳng phải là xong sao…
“Haha… mình thật thông minh… ” Long tự hào về bản thân, nhưng đột nhiên hắn lại ỉu xìu xuống.
Để lại một bình luận