“Ra là Hồng chưởng môn nhân, xin chào!” Long gật đầu nhẹ chào xã giao vị mỹ phụ kia vì về mặt vai vế hắn vẫn lớn hơn.
“Hihi! Lục trưởng lão không cần khách khí… tôi đã nghe Nhị trưởng lão kể về sự dũng mãnh của ngài trong buổi tuyển chọn trưởng lão… bản thân tôi cũng vô cùng tiếc nuối khi không được nhìn thấy sự mạnh mẽ, hiên ngang của Dâm Ma đại nhân ngày đó đấy…” Hồng Thanh Sương giọng thánh thót đầy dụ hoặc.
“Hà hà! Hồng chưởng môn quá khen rồi… nhưng mà nếu Hồng chưởng môn muốn nhìn thấy thì ta vẫn luôn không ngại thể hiện vẻ hùng phong của mình… không chỉ trên võ đài mà còn có thể… trên giường nha…” Long dâm dục nói đầy ý tứ mờ ám.
“Hihi! Đã nghe danh của Dâm Ma đại nhân bây giờ mới được tận mặt chứng kiến… quả nhiên là làm người ta xấu hổ không thôi mà… Sương nhi nhất định phải một lần chứng kiến vẻ hùng phong của đại nhân mới được đó nha…” Hồng Thanh Sương đỏ mặt ngập ngừng nói nhưng lời lẽ lại càng ngày càng dâm mị.
“E hèm!”
Long đang muốn tiếp lời thì tiếng hắng giọng của Bất Tử Lão Nhân khiến hắn im bặt, hắn cũng cực kỳ tò mò về Hợp Hoan Khí xem nó tà dị thế nào, bên kia Hồng Thanh Sương cũng che đi vẻ mặt khêu gợi của mình trở lại thành vị chưởng môn nhân trầm ổn.
“Hai người các ngươi cũng đã làm quen với nhau rồi nên ta đi vào việc chính, lần này Dâm Ma cùng mười tên Hộ Pháp tới Tân Cương để dẹp loạn nhưng Hồng Thanh Sương ngươi cũng biết rồi đấy, vùng đất Tân Cương kia không phải là nơi mà chúng ta có thể nhúng chàm quá sâu vì Hắc Đế sẽ không ngồi yên, bằng các mối quan hệ của mình ngươi hiểu phải làm gì rồi chứ?” Bất Tử Lão Nhân dặn dò rồi quay sang Hồng Thanh Sương ý hỏi.
“Nhị trưởng lão yên tâm, ba tháng nữa Tân Cương sẽ diễn ra Kim Sơn đại hội… tôi tin chắc rằng Thập Đại Ác Nhân lần này sẽ tham dự vì chúng muốn khẳng định tên tuổi của mình đặc biệt là tên đứng đầu Diêm La… nếu xử lí được bọn chúng ngay trên đại hội thì quả không còn gì tốt bằng vì Hắc Đế lão nhân gia vì mặt mũi cũng không thể nào bao che bọn chúng được.” Hồng Thanh Sương nói ra suy nghĩ của mình rồi liếc mắt qua chỗ Long cười khẽ, cô cực kỳ tò mò năng lực của vị trưởng lão mới nhậm chức này.
Nhận được ánh mắt trêu ghẹo của người đẹp nhưng Long không hề tức giận mà lại ngưng trọng, hắn tin rằng đó sẽ là một trận ác chiến sinh tử chứ không hề đơn giản, mỗi đời Diêm La đều khiến người trong giang hồ phải biến sắc mặt khi nghe đến đủ biết Diêm La lợi hại như thế nào… đương nhiên đi kèm hiểm nguy chính là cơ hội, thành công dọn dẹp bọn này thì uy vọng của hắn trong Thập Lục Tháp sẽ tăng cao không cần hỏi, đó sẽ là bàn đạp đầu tiên giúp hắn vững chân trong cái tổ chức bí ẩn này.
“Tốt… Dâm Ma… nếu theo lời Sương chưởng môn nói thì ngươi không cần phải truy tìm bọn chúng làm gì mà hãy tới Tân Cương thám thính mọi hoạt động của chúng, đến khi đại hội tổ chức thì ra tay trấn áp Diêm La sau đó hốt luôn một mẻ… Nhớ! Phải thắng!… Nếu không ngươi cũng không cần quay về nữa!” Bất Tử Lão Nhân nheo mắt lại.
Khẽ rùng mình trong nửa giây, Long cố gắng vận toàn bộ khí lực lấy lại bình tĩnh, hắn ngay tức thì cúi đầu chắp tay gằng từng chữ một trước mặt Bất Tử Lão Nhân:
“Nhị trưởng lão yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến ngài hài lòng!”
“Tốt… ta rất kỳ vọng vào ngươi… haha” Bất Tử Lão Nhân biến chuyển bộ mặt thành một lão già đức độ, lão nở nụ cười sảng khoái xem ra rất hài lòng với biểu hiện của Long… phải chăng sau bao năm chờ đợi… kẻ có thể giúp cho đại kế của lão đã xuất hiện… nhưng mà hắn phải trải qua thử thách lần này đã.
“Hihi, Thập Lục Tháp quả là Thập Lục Tháp nha… tre già măng mọc không ngớt, lần này có Lục trưởng lão này đây tôi thật tin rằng Tân Cương sẽ rung động mạnh đấy!” Hồng Thanh Sương cười.
“Haha… lần này hàng động cũng phải nhờ Sương chưởng môn phối hợp rồi, đợi thành công ta nhất định sẽ trình lên công lao của Hợp Hoan Phái lên hội đồng trưởng lão…” Bất Tử Lão Nhân đáp lễ.
“Vậy thì tạ ơn Nhị trưởng lão rồi, lần trước cũng là lão nhân gia ngài đưa tới hai cô bé xinh đẹp, ta xem cũng là thiên phú thượng đẳng… ài, tiếc rằng lại mất đi trinh nguyên quá sớm nếu không thật sẽ trở thành đệ tử tinh anh trong phái ta!” Hồng Thành Sương tạ ơn nhưng chợt nhớ ra chuyện gì mà thở dài tiếc nuối.
Long ở bên cạnh hai thấy mà nội tâm rung động… hai cô bé, chẳng lẽ là Thảo và Quỳnh Anh… tuy vậy bên ngoài khuôn mặt hắn vẫn lạnh tanh cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
“Hà hà! Nếu ngươi không nhắc đến thì thật lão phu quên mất đấy… Hai cô bé kia tình cờ ta đem về không ngờ lại có thiên phú võ đạo cao đến thế, Kim Xà Bà Bà vừa nhìn thấy đã cầu ta nhận về làm đồ đệ rồi.” Bất Tử Lão Nhân vân vê chòm râu nói.
“Đúng vậy, thật tiếc… thật tiếc… Nhị trưởng lão, không biết hai cô bé kia đến từ đâu, tôi muốn đến đó thử xem còn có ai thích hợp không… ngài biết đấy, mấy năm gần đây Hợp Hoan Phái quả thật là quá hiếm đệ tử có tư chất cao rồi…” Hồng Thanh Sương hai mắt long lanh nhìn Bất Tử Lão Nhân.
“… Hừm… nếu ngươi muốn tìm thì có thể đến đất Việt ở phương nam xem thử, cũng là lão phu trong lúc xử lí một con chuột nhỏ liền tiện tay bắt về thôi… con chuột ấy cũng thật xui nha, nghe nói chỗ đó xảy ra tai nạn nên đã sớm bị vùi dưới lòng đất…” Bất Tử Lão Nhân thì thào, đối với lão đây chỉ là một chuyện rất rất nhỏ mà thôi.
Long nhắm mắt như đang dưỡng thần nghĩ ngơi nhưng thực chất máu trong người hắn đã sôi lên tận cùng, trong đầu hắn liên tục niệm hai chữ ‘kiềm chế’ vì hắn thật sự muốn… cực độ muôn ra tay vặn cổ lão già này xuống cơ mà lý trí hắn nói rằng nếu hắn thật ra tay thì tính mạng hắn sẽ kết thúc tại đây, đừng nhìn lão đang trò chuyện vui vẻ thế kia mà coi thường.
Nữa tiếng sau, Long cùng Hồng Thanh Sương rời đi… hắn cùng mười tên Hộ Pháp sẽ đi theo Hồng Thanh Sương bằng tàu siêu tốc để đến địa bàn của Hợp Hoan Phái ở tỉnh Cam Túc rồi từ đó mới xâm nhập vào Tân Cương.
Ngồi trên toa tàu đang lao vun vút trên đường ray, Long suy tư về kế hoạch của mình.
Đến lúc này hắn đã chắc chắn hai cô bé mà Kim Xà bà bà mang đi trong câu chuyện của Bất Tử Lão Nhân và Hồng Thanh Sương chính là Thảo và Quỳnh Anh… theo lời kể của Hồng Thanh Sương thì gã biết hai cô bé nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hiện giờ đã trở thành đệ tử của phái Cổ Mộ huyền bí rồi, thậm chí rất có thể còn trở thành đệ tử một lão bà cực kì lợi hại – Kim Xà bà bà, kẻ mà Nhị trưởng lão lúc đề cập tới cũng phải dùng ngữ khí coi trọng đủ biết thực lực cường hãn cỡ nào… nhưng mà trên hết tất cả, Long biết được hai cô bé an toàn là đủ… đợi chờ hắn đủ lực thì việc tìm về hai cô bé chỉ là vấn đề thời gian… rốt cuộc ông trời cũng cho hắn cơ hội.
Trở lại với chuyến đi lần này…
Tân Cương bên ngoài là một phần lãnh thổ Trung Hoa nhưng lại được gắn thêm một cái mác là ‘tự trị’, đơn giản là vì nó có bộ máy chính quyền riêng mà trong giang hồ ai cũng biết rằng kẻ đứng đằng sau bộ máy bù nhìn đó là Hắc Đế – ông vua của Tân Cương.
Hắc Đế xuất hiện từ gần trăm năm trước, rất nhiều người tin rằng lão đã chết và vị trí của lão đã được con cháu lão tiếp nhận nhưng chỉ là những suy đoán mà thôi bởi vì Hắc Đế không bao giờ lộ diện, lão lên làm Đế không phải bởi vì võ công lão cao siêu đến mức siêu phàm nhập thánh mà thứ đáng sợ nhất của lão chính là ‘đầu óc’.
Trung Hoa quá rộng lớn với nhiều dân tộc khác nhau nên hòa hợp là điều không hề dễ dàng, Hắc Đế từ khi xuất hiện đã đánh vào điều đó, lão đứng đằng sau rất nhiều rất nhiều vụ khiêu khích ẩu đả lớn nhỏ của các nhóm dân tộc rồi từ nhỏ biến to, từ to biến thành hỗn loạn… vùng đất Tân Cương chỉ sau vài năm thoát khỏi tầm khống chế của nhà nước… còn lão… ẩu đả càng lớn, càng đẫm máu thì lão lại càng kiếm được nhiều tiền hơn từ việc buôn bán vũ khí và thuốc men cùng lương thực… chỉ sau hai hập niên, Hắc Đế trở thành kẻ giàu nhất cái mảnh đất rộng lớn này, thậm chí còn là cả cái đất nước này nếu số tài sản của lão được công bố ra bên ngoài.
Tiền mang đến quyền lực, Hắc Đế dần dần thâu tóm toàn bộ quyền lực vào tay mình nhờ mua chuộc đi đôi với bạo lực đẫm máu… và rồi lão trở thành vị vua không ngai trước khi giới lãnh đạo đất nước kịp nhận ra… trở thành cái gai trong mắt chính phủ, ngay tức thì một chiến dịch lớn nhằm tóm lấy Hắc Đế được tổ chức nhưng hắn dường như bốc hơi khỏi mặt đất khiến mọi nỗ lực tìm kiếm đều trở thành vô vọng… bị truy bắt khiến Hắc Đế tức giận, hắn trả thù… bạo loạn nổ ra… Tân Cương trở thành thứ kìm chân khiến Trung Hoa không thể phát huy tầm ảnh hưởng của một nước lớn ra bên ngoài trong lúc các nước khác bên cạnh đang từng ngày lớn mạnh nhanh chóng nhờ đầu tư từ phương Tây.
Tình trạng kéo dài khiến chính quyền Trung Hoa điên đầu, họ không thể tìm ra được Hắc Đế… cũng không thể ngăn các nước bên ngoài mình phát triển… rồi sau khi ‘thỉnh cầu vị kia’ thất bại thì những kẻ cầm đầu chính quyền không còn cách nào ngoài cách thỏa hiệp, chúng để Tân Cương trở thành khu tự trị đổi lại vùng đất này phải chấm dứt bạo loạn… chúng nghiến răng cắt bỏ khối thịt này để có thể thực thi chính sách bành trướng ra xung quanh chèn ép các nước nhỏ hơn… quả thật là nực cười hết sức.
Bàn chuyện với Hồng Thanh Sương, Long lại càng biết được chính phủ Trung Hoa đã đích thân thỉnh cầu Độc Cô Cầu Bại ra mặt nhưng câu trả lời nhận được chỉ là một cái lắc đầu lạnh lùng… chính điều đó đã khiến Hắc Đế có được Tân Cương… ông vua không ngai Hắc Đế chính thức có được lãnh thổ của riêng mình.
Lại nói về Kim Sơn đại hội… Ở Tân Cương có một ngọn núi kỳ lạ vì đất đá ở đây đều có màu vàng, nhìn từ xa ngọn núi này cực kỳ chói lóa… theo truyền thuyết thì ngọn núi này là một món bảo vật do thần Nữ Oa Nương Nương đánh rơi xuống mặt đất cho nên rất linh thiêng… từ khi Tân Cương trở thành khu tự trị, Hắc Đế mỗi năm đều tổ chức một cuộc đấu võ ở đây để chọn ra cao thủ trẻ tuổi của giang hồ với phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh mà mục đích chính tăng lên uy danh cho lão. Lần nào cũng thế, Kim Sơn Đại Hội chính là nơi quần anh tụ tập… không thiếu các cao thủ trẻ tuổi của các gia tộc sẽ đến đây tham dự để đoạt lấy phần thưởng cũng như lập nên danh tiếng trên chốn giang hồ. …..
…
“Hihi… tôi thật khâm phục Lục trưởng lão ngài đây… một nữ minh tinh đắt giá như Angela Baby đây lại can tâm hậu hạ ngài như vậy…” Trong khoang tàu, Hồng Thanh Sương che miệng cười trêu chọc Long… ban đầu cô cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy hắn dẫn theo Angela Baby lên tàu, dù sao cũng một lần tivi, làm sao ả không nhận ra nữ minh tinh màn bạc kia chứ… nhưng cái vẻ kiêu sa của một người nổi tiếng giờ còn đâu, thay vào đó là cái vẻ mặt mê đắm đến ngu muội của Angela Baby với gã đàn ông này… Hồng Thanh Sương kinh hãi không biết hắn đã sử dụng cách gì.
“Sương chưởng môn rất tò mò sao, vậy thì cũng có thể thử qua một lần… tôi tin chắc rằng cái tư vị đó sẽ khiến một mỹ nhân như cô không thể quên được…” Long cười dâm dục với Hồng Thanh Sương trong khi bàn tay của hắn không hề kiêng dè lần mò vào trong cổ áo sơ mi của Angela Baby, Hồng Thanh Sương có thể nhìn rõ nó dừng lại tại trước ngực của người đẹp rồi làm điều gì đó mà khiến mặt Angela Baby càng ngày càng đỏ lên.
“Cái này… tôi nghĩ mình nên trở về phòng để hai người được tự nhiên…” Hồng Thanh Sương biết nếu cứ ở lại thì không tốt vì tuy rằng lẳng lơ khêu gợi nhưng cô vẫn còn là trinh trắng để có thể tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công đến cảnh giới đại thành cho nên biết cảnh dâm dục của Dâm Ma và Angela Baby sắp tới mà cô chọn cách rời đi.
“Hắc hắc… tiệc vẫn chưa bắt đầu cơ mà, Sương chưởng môn cứ thế rời đi là không ổn đâu… Hấp!” Long cười to kéo tay Hồng Thanh Sương lại giật mạnh xuống ghế ngồi, động tác của hắn còn kèm theo một tia tử khi cực kỳ hung bạo khiến Hồng Thanh Sương giật bắn người đổ mồ hôi lạnh… cô cảm giác được nguy hiểm tột độ từ tia khí tức mờ mịt vừa tiến vào cơ thể mình.
“Bịch!”
Nữ chưởng môn nhân ngã xuống ghế da, cả người hơi run lên một chút nhưng nhanh chóng lấy lại trấn tĩnh hướng ánh mắt về phía Long xem hắn định chơi trò gì, dù sao ở đây cô cũng không tin là hắn dám ra tay với mình… cùng lắm chỉ là chơi đùa mà thôi.
“Angela em yêu… Hồng Thanh Sương chưởng môn đã cất công tới thăm chúng ta thì em cũng phải biểu diễn tuyệt kỹ của mình để mỹ nhân chưởng môn đây được mở mang tầm mắt chứ?” Long vừa thoải mái xoa nắn bầu vú căng của Angela Baby vừa nói.
“Vâng thưa chủ nhân…” Trước sự ngỡ ngàng của Hồng Thanh Sương, Angela Baby cao quý vâng dạ rồi như một chú chó nhỏ tụt xuống chân Long, thành thục mở khóa quần hắn rồi như một thói quen lôi cái thứ đáng sợ bên trong ra trước mặt cô.
Để lại một bình luận