“Hà hà! Đổng bà bà à Đổng bà bà, chắc bà cũng biết quy củ của Thập Lục Tháp chứ… các trưởng lão không được nhúng tay vào ân oán giữa các gia tộc, chẳng lẽ bà muốn ta vừa mới trở thành trưởng lão sáng nay thì vài ngày nữa lại bị mất chức thậm chí là mất cả cái đầu này sao?” Long vừa ngáp ngái ngủ với nói như rất mệt mỏi khiến Đổng Nghiên giận dữ nghiến răng nhưng không có cách nào, mình đang cầu người ta.
“Đại nhân… người khôn không nói tiếng lóng… quy củ do con người lập ra nên cũng có thể do con người bước qua, chỉ cần đại nhân nguyện ý giúp Đổng gia lần này thì tôi chắc chắn rằng lợi ích mà ngài có được cũng không hề ít!” Đổng Nghiên cúi đầu nói.
“Hay cho câu người khôn không nói tiếng lóng! Đổng bà bà cũng chả phải đang nói tiếng lóng với ta đó sao?” Long nheo mắt nhìn mụ già đầy mưu mô trước mặt.
“Đại nhân… Đổng gia không giống các gia tộc khác chuyên môn một mặt hàng mà kinh doanh rất nhiều ngành nghề, chỉ cần đại nhân muốn thì Đổng gia nguyện ý dâng lên đại nhân một món quà nho nhỏ coi như là lễ vật” Đổng bà bà gấp gáp nói, bây giờ chính là thời điểm ngửa bài trong ván bài đàm phán… đó chính là lợi ích.
“Này này! Đổng bà bà nói thế khác nào bản trưởng lão đang vòi vĩnh sao… không được, không được… nếu người ngoài biết được thì mặt mũi bản trưởng lão biết dấu vào đâu… nói đến mặt mũi ta lại nhớ đến quảng cáo sữa rửa mặt sáng nay trên ti vi nha, phải nói là rất hay… nghe bảo là do tập đoàn Đổng Phát làm… mà ta lai tiếp tục nghe nói tập đoàn viễn thông Đổng Phát rất lớn đó Đổng bà bà có biết không?… chà chà… không biết nếu được làm chủ một tập đoàn viễn thông lớn như thế thì có bao nhiêu minh tinh phải… à… mà thôi… xin lỗi Đổng bà bà, ta lại nói linh tinh mất tiêu”
Long giở cái giọng ngái ngủ ra nói một cách bâng quơ nhưng sao mụ già Đổng Nghiên có thể không hiểu chứ, mụ tức điên đến run rẩy cả người vì Đổng Phát chính là một tập đoàn lớn về viễn thông mà Đổng gia có được, nói không ngoa nó chính là con gà đẻ trứng vàng trong thời điểm các ngành kinh doanh khác của Đổng gia đều bị Đoàn gia chèn ép.
Đổng Phát là một trong ba tập đoàn viễn thông lớn nhất Trung Hoa nhưng khác hai tập đoàn kia ở chỗ được một gia tộc hùng mạnh như Đổng gia chống lưng nên lúc nào cũng đè hai tập đoàn còn lại một đầu, chỉ là Đổng gia không thể thao túng toàn bộ thị trường giải trí trong nước vì khi đó sẽ có người ngứa mắt Đổng gia…
Nhưng tập đoàn lớn đấy, làm ra nhiều tiền đấy nhưng có thể lập ra một lần thì cũng có thể làm ra thêm một lần, Đổng Nghiên dù tiếc đứt ruột nhưng nếu đánh đổi nó để diệt trừ được một kẻ thù truyền kiếp, may mắn hơn là nhanh chân đến trước hốt được của cải của Đoàn gia thì Đổng gia sẽ không chịu thiệt một chút nào hay thậm chí là có lời thì mụ nguyện đánh canh bạc này.
“Haha! Đại nhân cứ nói thế, thật ra Đổng Phát chỉ là một công ty nho nhỏ… may mắn là nó lại lọt vào mắt xanh của ngài… thế này đi, vài ngày nữa sẽ có luật sư tới bàn giao các giấy tờ cùng chứng từ sở hữu Đổng Phát cho đại nhân, xem như là một món quà nho nhỏ của Đổng Gia dành cho ngài!” Đổng Nghiên cố gắng nặ ra nụ cười nói.
“Ấy chết… Đổng bà bà sao lại làm thế, ta sao có thể nhận chứ…” Long ra vẻ hốt hoảng liên tục lắc tay phản đối.
“Chỉ là một món quà nho nhỏ thôi, đại nhân không cần phải coi trọng nó!” Đổng Nghiên sắc mặt tối sầm rặn từng chữ, thằng điên này lại pha trò.
“Ấy! Đổng bà bà làm ta khó xử quá, cứ thế này người khác lại nói ra nói vào làm bản trưởng lão thật là khó chịu mà… ái chà, ta vừa mới nhận nhiệm vụ nên ba ngày nữa phải lên đường… chà chà, thật là trăm công nghìn việc…” Long than thở nhưng ý tứ khiến mụ già Đổng Nghiên hiểu rõ ràng, hắn muốn trong vòng ba ngày Đổng gia phải hoàn thành chuyển nhượng Đổng Phát cho hắn.
“Cái này xin đại nhân cứ yên tâm… còn về việc của chúng ta thì…” Đổng Nghiên bắt đầu vào vấn đề.
“Rắc… rắc… ai da! Dạo này xương cốt ta cứ kêu lách cách thế này, thật là mỏi mệt quá đi mà… Đổng bà bà nói xem đến cái tuổi này rồi mà ta còn không có được một bóng hồng bên cạnh săn sóc, thật là tuổi già cô đơn bạc bẽo quá mà!” Long dường như không để tâm đến ý đồ của mụ già, hắn vặn vẹo người xoa bóp xương cốt như một lão già đau khổ, thật là đáng thương làm sao.
Cả người Đổng Nghiên run rẩy vì giận dữ, là một siêu cấp cao thủ với bản tâm vững vàng nhưng trước tên điên này mụ không thể giữ nổi bình tĩnh, tiếp chuyện với hắn mụ tự cảm nhận trí óc mình không đủ xài, không thể đoán biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.
“Đại nhân bận rộn như thế thật khiến già này cảm thấy xấu hổ bội phần khi không thể chia bớt âu lo với đại nhân ngài, cũng may là già gần đây kiếm được vài cô gái trẻ đẹp… nhất định sẽ hầu hạ đại nhân thật tốt” Đổng Nghiên vừa nói vừa nghiến răng ken két.
Long có hơi sửng sốt một giây khi nghe hai chữ bận rộn, móa… hắn mới nhậm chức chưa được nửa ngày, còn chưa kịp đánh rắm một cái ở Thập Lục Tháp nữa thì lấy cái cóc khô gì mà bận rộn chứ… cơ mà hắn muốn thử xem mụ già này có sẵn sàng đưa mỹ nhân xinh đẹp kia ra làm món hàng trao đổi với hắn không… nếu được thì quá tốt rồi, còn không thì cũng chả sao cả… dù sao hắn cũng không định giúp mụ diệt Đoàn gia… ngu gì chứ, hắn còn muốn gặp Đoàn gia nữa đây này… hắc hắc… hắn không tin là Đoàn gia không thể không bỏ qua một cái giá lớn để hắn bỏ qua hận thù với chúng.
“E hèm! Cái này thì cảm ơn Đổng bà bà nhưng mà tiếc rằng ánh mắt của ta lại không được tốt… haizzz… rất ít cô gái hợp nhãn nha… thật là tuổi già khó tính, mong Đổng bà bà hiểu cho” Long buồn bã lắc đầu ngoày ngoạy.
Đổng Nghiên nheo mắt lại, Angela Baby sao?… suy nghĩ một lần nữa về thằng cháu nuôi, mụ cười tà nói:
“Khà khà! Già hiểu, đại nhân văn võ song toàn thế này thì mỹ nhân nào không thích cơ chứ, già này tin chắc rằng sẽ không có kẻ nào dám chống lại ý muốn của đại nhân”
Long nhếch mép thầm khinh bỉ, rốt cuộc thì Huỳnh Hiểu Minh với mụ cũng chỉ là con chó mà mụ muốn vứt đi lúc nào cũng được mà thôi, Đổng gia cũng giống hệt ở nhà họ Trần… một khi đã khác dòng máu chảy trên người thì vĩnh viễn không bao giờ ngóc đầu lên được.
“Tốt lắm! Đổng bà bà đã chịu bỏ ra nhiều thứ như vậy thì bản trưởng lão sao có thể nhắm mắt nhìn Đổng gia lụi tàn được, yên tâm đi… chuyện đó nhất định bản trưởng lão sẽ về bàn tính lại!” Long cười vang hài lòng, nghĩ đến người đẹp bên ngoài mà hắn chộn rộn nội tâm hận không thể nhào tới cướp lấy.
Nhận được câu trả lời của Dâm Ma, Đổng Nghiên rốt cuộc cũng thở phào một hơi… đương nhiên mụ hiểu là để diệt một gia tộc lớn như Đoàn gia thì cần phải có kế hoạch cụ thể chứ không phải một câu nói là xong, nhưng chỉ cần gã đồng ý thì mọi việc dễ hơn nhiều rồi, bây giờ việc mụ cần làm là thu thập những bằng chứng tội ác của Đoàn gia rồi gửi lên Thập Lục Tháp, cộng thêm Dâm Ma nữa chuyện Đoàn gia bị đại quân xuất chinh tàn sát chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi.
Trở lại bữa tiệc, cả Đổng Nghiên và Dâm Ma đều có vẻ mặt vui vẻ vì cả hai đều đạt được thứ mình cần. Đưa mắt nhìn vợ chồng Huỳnh Hiểu Minh đang ngồi ở xa, Đổng Nghiên mỉm cười tà ác dặn dò một gã trưởng lão bên cạnh.
Nửa tiếng sau…
Thức ăn mặn đã được ăn hết cũng là lúc đồ tráng miệng bao gồm trái cây tươi ngon cùng bánh ngọt được dọn lên… thưởng thức một trái nho ngọt lịm, Long suy tính làm sao có thể có được người đẹp đây… dù gì hắn cũng không thể ban ngày ban mặt nhào tới hiếp Angela Baby được nhưng trời không phụ lòng người, thời cơ đến… Angela Baby bị một miếng trái cây rơi vào áo nên hốt hoảng đi vội về phía nhà vệ sinh.
“Khà khà!” Thời cơ tới sao có thể bỏ lỡ, Long đứng phắc dậy rồi cũng hướng nhà vệ sinh đi tới.
Bên trong nhà vệ sinh nữ, Angela Baby đứng trước một cái gương lớn sáng bóng vừa cầm một chiếc khăn giấy cố gắng chùi đi vết trái cây rơi trên váy trắng vừa cong môi hờn giận, đúng ra cô không nên đến bữa tiệc này… ở đây cô thấy bản thân mình lạc lỏng trong một thế giới xa lạ, cách nói chuyện… cách cư xử của mọi người trong gia tộc nhà chồng cô không hề giống với thế giới bên ngoài một chút nào, cô cảm thấy ở đây mọi người có sự phân cấp sâu sắc, dường như giữa các cao thủ theo lời chồng cô và những người khác tồn tại một bức tường ngăn cách, họ đều phải tỏ ra kính trọng và tuân theo của những cao thủ đó… điều đó làm Angela Baby không thích một chút nào, xã hội bây giờ là thời đại nào rồi… ai cũng bình đẳng như ai, sao có thể phân biệt đối xử như thế.
“Aaaaaaa”
Đang đắm chìm trong suy nghĩ thì bỗng dưng Angela Baby giật mình hét toáng lên vì một bàn tay của ai đó vừa đặt lên vai cô một cách thình lình.
“Chào người đẹp!” Một giọng đàn ông vang lên khiến Angela Baby kinh hãi quay người lại, là gã… kẻ mà Đổng gia tổ chức bữa tiệc hôm nay… kẻ đã nhìn cô với ánh mắt đầy ham muốn và dục vọng, Angela Baby thấy ghét gã đàn ông này.
“Là anh? Đây là nhà vệ sinh nữ và anh vừa chạm vào người tôi một cách bất lịch sự! Xin anh hãy tự trọng và bước ra ngoài!” Angela Baby gằn giọng với hy vọng người bên ngoài nghe thấy, cô không tin là ở nơi này hắn dám có ý đồ gì với mình.
“Ai bảo chế là đàn ông nào! Chị em với nhau hết mà!” Long trong bộ dạng Dâm Ma ngay tức thì chuyển giọng sang thành một tên bóng lộ khiến Angela Baby trợn mắt.
“Anh… anh…”
“Hihi… chế nói này cô em… cô em sao có thể đẹp như vậy hả?” Long cười tà, hắn áp sát ghé miệng phà hơi nóng vào tai Angela Baby làm cô sững sờ trước hành động bạo gan đó của gã.
“Oa… thơm quá!” Long lại tiếp tục khen, lần này miệng hắn đã áp sát đến dái tai Angela Baby đến nỗi cô có thể cảm nhận được rõ ràng những sợi râu của hắn đm vào tai mình, nó làm cô nhột… và thêm một chút gì đó là lạ nữa… lần đầu tiên cô gặp phải cảnh này nên không hề biết nên làm gì nữa…
“Rầm! Angela Baby!” Thấy cô gái đứng hình vì hành động của mình, Long tấn công mạnh mẽ… hai tay hắn choàng qua người Angela Baby đẩy mạnh cả người cô về phía sau đến khi đụng mạnh bất tường mới dừng lại, ngay sau đó là một tiếng gọi to khiến Angela Baby giật mình.
“V… vâng…” Angela Baby dường như mất lý trí trong vài giây bởi hành động lạ thường của tên đàn ông đáng ghét này… cô chỉ trả lời theo bản năng.
“Angela Baby!” Long lại tiếp tục hét lên.
“V… vâng…” Angela Baby run lên, không biết vì sao cô bạo gan nhìn lên mặt Long… chứng kiến đôi mắt đầy ham muốn và dục vọng mãnh liệt của gã ngay trước mặt mình khiến da mặt cô không thể không đỏ lên, để tránh xấu hổ cô chỉ còn cách cúi gầm mặt xuống cầu mong hắn không nhìn thấy.
“Angela Baby! Anh muốn địt em, muốn em thuộc về anh!” Long bá đạo nói khiến Angela Baby run lên, nếu cô không nghe nhầm… thì hắn… vừa nói những từ thô tục nhất trong đời mà cô được nghe… chưa có ai, chưa có người nào dám nói với cô như vậy… cô tức giận nhưng khó hiểu là tại sao bên trong trí não mình khi nghe được câu nói đó có một thứ gì đó run lên khiến cả người cô… giống như là hưng phấn… nhưng xấu hổ khiến Angela Baby nổi giận, cô vung tay lên tát vào mặt Dâm Ma.
“Đồ khốn nạn… anh dám!” Angela Baby hét lên.
Nhưng bàn tay mềm mại đang nhắm vào má gã khốn nạn kia của Angela Baby không tới được nơi cần tới, nó lại còn bị giữ lại bởi một bàn tay xa lạ khiến cô nhíu mày vì hơi đau… hắn cứ thế bỏ qua ánh mắt giết người của cô mà đặt một nụ hôn sâu vào bàn tay cô… thậm chí hắn còn liếm nhẹ vào làn da mịn màng khiến cô run rẩy.
“Cảm giác đi… tưởng tượng nó vào trong em đi…” Long cười dâm nắm bàn tay của mỹ nhân kéo xuống dưới đũng quần chà sát lên con cặc đã cương cứng hết cỡ trong quần của hắn.
Angela Baby đỏ mặt… cô không thể… không thể tưởng tượng nói có một gã đàn ông nào có thể làm ra được trò đó… cô cũng không thể bỏ qua cảm giác từ bàn tay đang chà sát lên cái thứ kia mặc dù còn cách qua hai lớp quần… nó… to và cứng kinh khủng… những ý nghĩ tà ác xuất hiện trong đầu cô bất chợt.
“Hắc hắc… cảm giác được rồi sao… cô bé của em sẽ nuốt lấy cậu bé của anh… chúng ta sẽ hòa hợp lại thành một… anh tin chắc rằng em sẽ rất… rất sướng!” Long được đà lần tới, hắn liếm quanh dái tai của Angela Baby một vòng rồi thầm thì.
“Không… không…” Angela Baby lắc đầu, cô vẫn còn lý trí… nó mách bảo cho cô rằng cô phải tránh xa gã đàn ông này ngay lập tức… bằng bất cứ giá nào… nếu không cô sẽ không thể khống chế bản thân nữa mất.
“Huỵch!”
Long sững sờ khi con mồi của mình bất chợt tung một đòn gối lên nhằm vào cậu nhỏ của hắn… đau… hắn bụm lấy con cu vừa bị đánh lén của mình theo bản năng…”
Để lại một bình luận