Phần 37
“Ầm ầm” – đột nhiên bầu trời bên ngoài nổ lên những tiếng sấm vô cùng lớn, nhưng điều kì lạ là không hề có mấy đen hay bất cứ thứ gì báo hiệu là sắp có mưa cả.
“Ầm ầm ầm” – những tiếng sâm bắt đầu vang lên liên hồi, khiến lồng ngực của những người xung quanh cảm thấy như muốn rung lên.
“Hoàng tử… hoàng tử” – một người lính canh gác bên ngoài hốt hoảng chạy vào bên trong tay của anh ta cứ chỉ chỉ ra bên ngoài như muốn nói điều gì đó.
Jarvan cùng những người khác lập tức chạy ra, nhìn lên bầu trời, ở đó, một vết nứt hư không đang dần xuất hiện.
“Ầm”
Một tiếng, cánh cổng hư không đã mở, một người đàn ông đeo mặt nạ bước ra, ai có thể không biết nhưng John thì biết rất rõ, ông ta chính là Kassadin, cha của Sally.
“Người của Hư Không dám cả gan đến đây sao?” – Jarvan tức giận nói, xem ra chuyện của Quinn biến mất đã khiến anh ta không thể nào giữ được bình tĩnh.
Kassadin nói: “Ta là sứ giả Hư Không, ta đến để cho các ngươi một món quà…”
“Quà?” – Jarvan nghi hoặc, những người khác cũng đồng dạng.
“Cứ xem đi rồi ngươi sẽ biết” – Kassadin vẩy tay thật nhẹ, các luồng sức mạnh hư không từ tay hắn bắn ra nhanh chóng hội tụ tại một điểm, một màn hình lớn xuất hiện, những hình ảnh bắt đầu hiện ra.
“Một người đàn ông ngồi trên ghế lớn dần xuất hiện trên màng hình, hắn cười nói: “Xô, xin chào bọn kháng chiến với cái tên Liên Minh Huyền Thoại, ta xin tự giới thiệu, ta là Facon, chỉ huy tối cao của thành Vuncan, mang hàm nhất phẩm trong mười đội chủ lực dưới trướng của đội trưởng đội 10. Chắc các ngươi đang thắc mắc không biết món quà ta gửi sắp cho các ngươi là gì đúng chứ?”
“Nói!” – Jarvan gằng giọng nạt lớn.
…
Thông Tin Khái Quát:
Tên: Facon
Chức vị: Chỉ Huy thành Vuncan
Cấp độ: Nhất Phẩm.
Khả năng: không biết!
Tính cách: không biết!
“Các ngươi nhìn xem!” – Facon cười âm hiểm chỉ tay qua bên cạnh, những hình ảnh bắt đầu chuyển động, dần dần hình ảnh một cô gái tóc tai bù xù đang bị cột trên một cọc gỗ thẳng đứng hiện ra trước mặt mọi người, xung quanh cô ấy là vô số các sợi xích trói lại, tóc bù xù rủ xuống che đi khuôn mặt nhưng những người Demacia không thể nào không nhận ra…
“Quinn…” – Jarvan là người hét lên đầu tiên.
“Cô ấy bị bắt rồi” – những người khác vừa kinh ngạc vừa lo lắng không kém.
“Ồ… các ngươi nhận ra rồi sao?” – Facon cười ha hả nói tiếp: “Sao bất ngờ không? Ta bắt được cô ta khi đang cố gắng tìm cách đột nhập vào bên trong thành đấy… thật sự là rắc rối mà, cô ta chạy cũng nhanh thật, khiến ta dốc rất nhiều sức mới bắt được…” – vừa nói tên Facon kia vừa tỏ ra đau khổ…
“Khốn kiếp” – Nắm tay của Jarvan nắm chặt lại hơn bao giờ hết, anh ta căm hận nhìn tên Facon nói: “Ta cảnh cáo ngươi, nếu không thả cô ấy ra, ta sẽ cho ngươi chết không yên thân.”
“Ôi ta sợ quá à” – Tên Facon cười ha hả nói tiếp: “Thực ra ta cũng không muốn giữ cô ta lại làm gì, thế này đi, ta có ý này rất hay…”
“Thực ra các ngươi muốn gì?” – Garen cũng không thể nào kiềm chế được, anh ta hét lớn.
“Kassadin, phiền ngài có thể tạo thêm nhiều màn hình không gian được chứ? Ta muốn tất cả mọi người trên khắp Valoran biết chuyện này.” – Không biết tên chỉ huy Facon kia đang nghĩ gì trong đầu, hắn nói với Kassadin tạo ra thật nhiều các màn hình không gian, thành nào cũng đột nhiên xuất hiện một chiếc màn hình không gian cỡ lớn trên đó là hình ảnh của Jarvan cùng mọi người và hình ảnh của tên chỉ huy Facon kia nữa.
Thái độ của tên Facon đột nhiên thay đổi hoàn toàn, hắn trở nên trịnh trọng hơn rất nhiều: “Chỉ Huy Liên Minh Huyền Thoại, người đứng đầu của đội quân kháng chiến, Hoàng tử Jarvan IV, ta có hai bài học dành cho ngươi. Hãy gặp cô ta, Quinn, một cái tên hay, một kẻ làm việc rất tốt…”
Tiếng nói của Facon thông qua các màn hình không gian vang lên khắp nơi.
“Cô ta là một trinh sát của các ngươi những kẻ kháng chiến chống lại Đế Chế Hư Không hùng mạnh của chúng ta. Tôi chắc rằng cô ta là một người tốt.” – Facon vừa nói vừa tiến lại gần Quinn, tay trái hắn nhất cằm cô lên, vén mái tóc bù xù ra để mọi người có thể nhìn thấy khuôn mặt kia. Một khuôn mặt xinh đẹp nay toàn những vết bầm tím và máu me.
“Người của ta sẽ sử dụng con dao này, đâm xuyên qua tim cô ta, kết liễu mạng sống của cô ta trong ba mươi giây nữa. Và những hình ảnh này sẽ xuất hiện trên khắp Valoran.” – Đến đây thì ai cũng hiểu, hắn làm thế đang có mục đích hăm dọa và giảm nhuệ khí của Liên Minh cùng với những ai đang có ý định đứng lên chống lại Hư Không, nhưng đó chưa phải là tất cả. Hắn nói tiếp: “Nhưng ta là một người tốt, ta cho ngươi ba mươi giây để suy nghĩ, nếu trong vòng ba mươi giây tới, ngươi đồng ý đầu hàng quân đội Hư Không, cô ta sẽ sống! Rất hào hứng đúng không? Mạng của cô ta đang nằm trong tay ngươi đấy chỉ huy quân kháng chiến Liên Minh Huyền Thoại.”
“Đừng bao giờ nghĩ rằng bọn ta sẽ làm như vậy” – Darius vốn chẳng quen biết hay thân thiết gì với Quinn cho nên nói thế nhưng những người Demacia lại khác, họ quý trọng mạng sống của người thân mình, đặc biệt ở đây chính là Jarvan, ngoài Garen người bạn tốt nhất của mình ra không ai biết rằng Quinn chính là cô gái mà Jarvan yêu nhất, sự lựa chọn giữa việc chung và riêng lúc này đang làm khó chính Jarvan.
“Bắt đầu” – Facon bấm chiếc đồ hồ trên tay bắt đầu tính giờ.
“Hoàng tử, đừng nên nghe lời hắn, có thể đây là một cái bẫy” – Sivir lên tiếng.
“Phải, không nên để một mạng sống mà ảnh hưởng đến cả đại cuộc thế này” – rất nhiều người cũng tán thành ý kiến này, thế nhưng quyết định cuối cùng vẫn là Jarvan.
“Chúng ta không nên làm thế” – TF cũng nói.
“Đấy là người của chúng ta” – Jarvan nói đầy ẩn ý.
“Hoàng tử, đừng làm thế, người không thể vì một cô gái mà ảnh hưởng đến đại cục” – Xin Zhao cũng lên tiếng, ông hiểu tính cách của Jarvan cho nên biết quyết định của hắn ngay.
“Quinn là cô gái quan trọng nhất của con, không bảo vệ được cô ấy thì liệu có bảo vệ được những người khác?” – Jarvan nghiến răng nói.
“Facon, ta… ta… chấp nhận đầu hàng” – lời Jarvan vừa nói ra khiến cho toàn bộ mọi người ngẩn người kinh ngạc, không ai nghĩ Jarvan phải nói câu ấy cả.
Cả thành Fullox chiềm trong sự tĩnh lặng.
“Phập” – Một mũi dao đâm xuyên qua ngực của Quinn, cô chỉ kịp hét lên một tiếng rồi lập tức ngã gục, máu chảy ra từng dòng từng dòng….
“Á” – Jarvan hét lớn…
Những người khác kinh hoàng không thôi.
“Ô ô, ta xin lỗi! Hình như người bấm đồng hồ không phải ta mà là tên hành quyết kia, đồng hồ của hắn chạy nhanh hơn ta, nên trước khi ngươi kịp nói đã hết giờ rồi..” – Facon giọng nói đầy ý trêu chọc.
“Tại sao… tại sao ngươi dám làm chuyện ấy?” – Jarvan như người mất hồn, anh ta quỳ rập xuống dưới đất, đôi mắt đỏ kè căm hận nói.
Miss, Nami, Sona… và rất nhiều người vì không thể nào tin vào mắt mình nên lấy tay che đi nữa khuôn mặt, đôi mắt của họ cũng ửng đỏ dần, một cái chết của một người thân một anh hùng trong liên minh, cái chết đột ngột kia khiến họ không thể nào chấp nhận ngay được.
Một sự tĩnh lặng bao trùm khắp thành Fullox và cũng như những nơi khác, ý chí của tất cả những người đang có ý định chống đối quân hư không đã bị dập tắt, Jarvan tuyên bố đầu hàng nhưng lại không thể cứu lấy mạng của cô gái tên Quinn kia.
“Vẫn còn một bài học khác, thủ lĩnh quân kháng chiến, ta khuyên ngươi nên chạy thật xa, chào tạm biệt những người ngươi thân yêu nhất, bởi vì lần gặp tới khi ta và ngươi đối mặt ngươi sẽ chẳng còn mạng để mà nói lời từ biệt với bất cứ ai đâu. Không thứ gì, quân đội, sức mạnh nào có thể cản được bước tiến của quân Hư Không bọn ta. Gặp lại các ngươi sớm! Kassadin, phiền ngài đưa các xác này cho bọn chúng.” – Facon nắm lấy xác của Quinn ném vào một khe nứt hư không.
Màn hình không gian nhanh chóng biến mất, một khe nứt hư không xuất hiện, xác của Quinn bị bắn ra bên ngoài rơi xuống trước mặt đám người Jarvan. Kassadin nhìn về phía John ông ta nói: “Mối thù ngươi hại chết con gái ta… nhất định ta sẽ trả.”
John rất muốn nói điều gì đó, nhưng chưa kịp thì Kassadin đã biến mất.
“Quinn…. tại sao… tại sao lại là cô ấy!” – Jarvan điên cuồng chạy lại ôm chặt lấy Quinn mà khóc lóc, hai hàng nước mắt chảy dài.
Cả người Quinn lạnh ngắt, khuôn mặt trắng bệch không tí máu.
“Quinn, đừng bỏ ta… mở mắt ra đi… đừng bỏ ta…” – Jarvan liên tục vẩy gọi nhưng ngay cả Soraka đang ở bên cạnh cũng lắc đầu bó tay thì xem như không ai cứu sống được cô ấy nữa rồi.
John lẳng lặng đứng phía sau quan sát, không người nào hiểu rõ tình cảnh lúc này như hắn cả, cái cảm giác mà Jarvan đang nếm trải kia cũng là cái cảm giác khi hắn mất đi Sally. Có thể John không rõ về chuyện giữa Quinn và Jarvan nhưng hắn rất rõ Jarvan vô cùng yêu Quinn.
“Á” – Jarvan gào khóc: “Nếu ta không để em đi trinh sát tòa thành ấy thì không phải thế này… Quinn… ta sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn, toàn bộ những kẻ đang ở thành Vuncan, không một ai… ta phải giết hết bọn chúng, băm chúng thành trăm mảnh để trả thù cho em…”
Jarvan ôm Quinn trong lòng đứng bật dậy hô lớn: “Triệu tập quân đội, công phá thành Vuncan.”
“Jarvan, chuyện này đừng nóng vội, chúng ta còn chưa nắm rõ tình hình trong đó nữa mà.” – Xin Zhao vội ngăn cản.
Lux an ủi nói: “Anh Jarvan, em biết bây giờ anh rất căm hận bọn chúng, bọn em cũng vậy, mối thù này chúng ta sẽ trả nhưng nếu bây giờ công phá thành Vuncan quá nguy hiểm.”
Jarvan xoay người bước đi, bỏ ngoài tai tất cả những gì bọn họ nói: “Thành Vuncan là thành của chúng ta trước kia, có gì phải xem xét, vì quá thận trọng ta đã đánh mất người mình yêu, bọn chúng phải trả giá cho việc làm này, cứ làm theo lời của ta, triệu tập toàn bộ quân đội hướng đến thành Vuncan.”
Biết không thể nào khuyên ngăn được Jarvan lúc này mọi người đành làm theo ý hắn, quân đội nhanh chóng được triệu tập.
Lần ra quân này, Jarvan lựa chọn một số vị tướng theo mình công phá thành Vuncan, số còn lại sẽ ở tại thành Fullox để phòng thủ, hoặc ít nhất nếu biết tin gì không hay ho sẽ đưa quân đi cứu viện.
Những vị tướng ra trận lần này bao gồm toàn bộ những người của Demacia. Quân đội Jarvan dẫn theo lên đến hai mươi ngàn người.
Sau khi chuẩn bị xong quân đội lập tức lên đường tiến thẳng đến thành Vuncan, với khí thế vô cùng lớn, lúc này không ai dám trò truyện cùng với Jarvan cả, hắn cứ như một sát thần vậy, toàn thân tỏa đầy sát khí đầy đáng sợ.
Đường đi từ thành Fullox đến thành Vuncan cũng không quá xa, với tộc độ di chuyển của quân đội Jarvan lúc này chỉ khoảng nửa ngày là đến, Jarvan quyết định công thành ngay trong đêm để tạo tính bất ngờ, mặc dù Garen ra sức khuyên ngăn vì binh sĩ phải di chuyển một quảng đường dài nhưng không được nghỉ ngơi nếu lao vào chiến đấu ngay thì e rằng gặp rất nhiều bất lợi. Tuy vậy, Jarvan lúc này đã để hận thù che mờ con mắt, hắn chỉ muốn báo thù cho cái chết của Quinn nên bỏ ngoài tai tất cả những gì Garen nói.
Đêm hôm đó cách cổng thành Vuncan chừng ba trăm mét, Jarvan đang nhìn chằm chằm vào tòa thanh đang sáng rực trước mặt. Garen tiến lại nói: “Theo như dữ liệu từ chúng ta có được thành Vuncan cũng không có gì khác những tòa thành thông thường khác về cấu tạo, với quân đội của chúng ta tấn công trực diện chính là cách tốt nhất.”
“Tốt” – Jarvan gật đầu sau đó quay về phía quân đội phía sau hô lớn: “Toàn quân… tấn công…”
“Tấn công”
“Tấn công”
“Tấn công”
Tiếng hét xung trận kinh thiên động địa vang lên.
Tiếng vó ngựa làm rung chuyển mặt đất.
Jarvan dẫn đầu đoàn quân của Demacia lao đến tấn công…
“Báo động, có kẻ địch tấn công”
“Báo động” – những lính tuần tra trên thành nhanh chóng phát hiện ra quân đội của Jarvan đang lao đến… các chuông báo động lập tức vang lên inh ỏi.
“Cung thủ… bắn” – Garen vừa thúc ngựa chạy vừa vung kiếm lên trời chỉ huy cho đội cung thủ ở đằng sau.
“Xoạt xoạt xoạt” – một cơn mưa tên nhanh chóng bắn ra, tên hòa cùng màn đêm không ai thấy rõ nó bay thế nào, chỉ biết chắc rằng, những tiếng la hét thảm thiết của quân đội Hư Không trên thành vang lên liên tục.
“Phá cổng thành… công phá cổng thành” – Jarvan hô lớn, một đội thiết binh nhanh chóng lao đến, những chiếc xe chuyên công phá cổng thành nhanh chóng xuất hiện…
“Ầm ầm ầm ầm”Những tiếng động lớn vang lên, cổng thành rung động kịch liệt.
“Ngăn không cho bọn chúng vào bên trong” – đám quân hư không nháo nhào cả lên, dầu sôi, cung, đá cứ liên tiếp thả xuống phía dưới nhằm ngăn chặn quân đội của Jarvan.
Garen với kinh nghiệm trận mạc của mình, anh ta bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, tại sao quân đội canh gác thành lại ít như vậy, đã thế bọn chúng còn không hề có ý định chống trả quyết liệt giống như đang muốn bảo rằng: “Cho các ngươi phá đấy”
“Ầm” – cổng thành bị phá, Jarvan vung cây thương trên tay hô lớn: “Tấn công thành Vuncan, giết từ năm tên trở lên nhất định có trọng thưởng.”
“Tấn công” – Đám quân lính nghe có thưởng thì cô cùng sung sướng, toàn bộ nhanh chóng lao vào bên trong…. đám quân hư không đang thủ trên thành thì chạy trốn…
Toàn bộ quân đội vượt qua cổng thành…
“Cái gì thế này?” – sau khi quân đội của Jarvan tiến vào bên trong thì vô cùng kinh ngạc phát hiện, bên trong thành Vuncan vẫn còn một lớp tường thành khác nữa.
“Thành Vuncan có đến hai lớp sao?”Jarvan kinh ngạc.
“Ô ô ô ô…” – tiếng hô hét của quân đội hư không vang lên, những ngọn đuốc sáng rực xuất hiện xung quanh các bức tường thành.
“Nguy rồi, chúng ta bị bao vây” – Lux hoảng hốt.
“Định chạy sao? Đừng mơ” – chỉ huy thành Vuncan – Facon đứng trên tường thành cười nói, tất cả đã trong dự liệu của hắn, một tên vô cùng xảo quyệt. Facon tiếp tục nói: “Không phải ta bảo vẫn còn một bài học dành cho các ngươi sao? Bây giờ hãy cố gắng mà tiếp nhận bài học này đi.. ha…. ha…”
“Cung thủ.”
“Xạ thủ.”
“Bắn.” – Facon hô lớn.
Lập tức mưa cung, mưa đạn từ bốn bức tường thành bắn xuống quân đội của Jarvan bên dưới, cái này có khác gì lùa gà vào trong một chuồng rồi ra tay giết sạch đâu chứ.
“Ầm ầm ầm” – những tiếng pháo nổ vang lên khắp nơi từ bốn bức tường thành.
Mặt đất nổ tung liên tục, chấn động cứ liên tục vang lên không ngừng.
Từng người từng người một ngã xuống bởi những loạt đạn pháo kia.
“Bảo vệ hoàng tử, mau lên bảo vệ hoàng tử” – Xin Zhao, tể tướng của Demacia không hề hốt hoảng ông ấy liên tục sử dụng thương thuật chặn những mũi tên, nhưng đạn thì không thể.
“Xoạt xoạt – Xin Zhao bị bắn trúng hai viên đạn vào chân, lập tức khụy xuống.
“Á.” – Sona bị một mũi tên bắn trúng vào tay không thể sử dụng phép thuật bên trong cây đàn của mình mà giúp đỡ những binh lính xung quanh.
Á….
Tiếng la hét vang lên khắp nơi, quân Hư Không từ bên trong lớp tường thành thứ hai bắt đầu ùa ra, đội quân ma thú điên cuồng cắn xé tấn công không thương tiếc, bây giờ quân đội của Jarvan như cá đã vào giỏ chạy bằng cách nào đây chứ.
“Hây” – Jarvan liên tục vung thương chém không ngừng nghỉ, nhưng cứ mỗi lần hắn giết tên này thì tên khác lại xuất hiện.
“Xoạt” – một viên đạn bắn xuyên quan giáp của Jarvan cũng may lớp giáp cuối cùng đã giữ lại mạng của hắn.
“Mở đường máu chạy mau…” – Garen toàn thân đầy mồ hôi, anh ta không ngờ rằng bọn Hư Không sau khi chiếm thành Vuncan lại xây thêm bên ngoài một lớp tường thành nữa, chình vì không nắm rõ điều này nên họ đã bị mắc bẫy của kẻ địch.
“Rút quân… rút quân” – Quân đội của Demacia nhanh chóng lùi lại theo cổng thành sau lưng bị phá trước đó để rút thế nhưng mọi chuyện đâu như ý muốn của họ. Facon cười ha hả sau đó hô lớn: “Đóng cổng thành lại, không được để bất cứ ai chạy thoát, ta phải bắt sống đám tướng lĩnh kia để còn nhận thưởng.”
Từ hai bức tường đá chỗ cổng thành bị công phá trước đó, một cánh cổng sắt xuyên quá lớp tường đá nhanh chóng xuất hiện, cánh cửa sắt ấy một khi đóng lại thì tuyệt đối không có cách nào thoát ra được.
“Hoàng tử, để tôi mở đường” – Shyvana hóa thành một con rồng đỏ cực lớn lao đến cổng thành, hai tay của cô cố gắng chặn cổng thành đóng lại.
“Ngăn con rồng đó lại” – Facon phất tay nói.
Những đợt quân lính đầu tiên rời khỏi thành Vuncan.
Lập tức, những quả pháo bắn về phía cô, hàng trăm mũi tên, hàng loạt tiếng đạn….
“Rống” – Shyvana đau đớn rống lên thật to, cô vẫn không bỏ cuộc, đôi tay rồng mạnh mẽ cố gắng tách cánh cửa sắt.
“Két két” – hai cánh cổng ngày một khép chặt hơn… Shynvana dù có hóa thành rồng nhưng cũng không có cách nào để giữa nó mãi được.
“Xoạt xoạt” – đột nhiên một đám quân lính Hư Không xuất hiện, bọn chúng ném những sợi dây xích sắt lên người của Shyvana sau đó cột chúng vào những con ma thú, kéo.. kéo và kéo cô ấy rời khỏi cánh cổng bằng sắt.
“Ầm… rống” – Shyvana thân bị thương, cô không thể trụ nổi nữa bị hàng chục sợi dây xích sắt kéo ngã lăn ra mặt đất. Cánh cổng sắt kia bắt đầu khép lại.
“Xoạt” – Garen chém bay đầu hai tên lính hư không sau đó lao đến, hai tay giữ chặt lấy cánh cổng không để nó đóng lại, gân xanh nổi hết cả lên mặt của anh ấy, Garen nghiến răng nói: “Đi mau, rút mau… hoàng tử… đi mau….”
Jarvan thấy Garen đang ra sức giữ cổng để mìh rút lui, hắn ta liền cự tuyệt: “Không được, có chết thì cùng chết, tôi không thể bỏ cậu lại được…”
“Đi mau, cậu là niềm hi vọng của chúng tôi, đi mau đi.” – Garen cố gắng giữ chặt cánh cổng.
“Xoạt xoạt” – Xin Zhao vừa chống ngọn thương vừa cố gắng đến bên cạnh Jarvan nói: “Jarvan, đi mau đi, bọn ta sẽ ở lại đây chặn bọn chúng, về thành Fullox nói với John, chỉ có duy nhất cậu ấy mới có thể tìm ra cách công phá tòa thành này mà thôi…. đi mau đi.”
“Các ngươi có nghe gì không, mau rút quân, các ngươi phải bảo vệ hoàng tử bằng mọi giá” – Garen hô lớn cho đám lính đang ở gần đó, bọn họ nghe Garen nói thế thì vô cùng khó xử, nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh không thể cãi lại.
Jarvan lắc đầu nói: “Không được, có đi chúng ta sẽ cùng đi, tôi không thể bỏ lại mọi người được.”
“Hoàng tử đi mau đi, hãy nói anh John đến cứu mọi người, chỉ có anh ấy mới có thể làm chuyện đó mà thôi” – Sona thân đầy máu cố gắng tiến lại.
“Rống” – Shyvana toàn thân vẩy rồng rơi tứ tung, một mình cô đánh với hơn mười con ma thú sao chịu nổi chứ…
“Phụt… đi mau đi… tôi không chịu nổi được nữa” – Garen phun ra một cục máu, hai chần quỳ rập xuống, hai tay vẫn cố sức giữ cánh cửa sắt.
“Hoàng tử, chúng tôi đều đã bị thương cả rồi, dù có chạy theo ngài thì cũng chỉ làm chậm chân ngài mà thôi, thôi thì để chúng tôi ở lại đây cầm chân bọn chúng, ngài mau chạy đi…” – Fiora lên tiếng, toàn thân cô cũng đầy các vết thương, thậm chí trên vai của cô còn có hai mũi tên đang đâm trên đó.
“Đi mau đi” – mọi người liên tục hối thúc.
“Hoàng tử chúng ta phải đi mau thôi, đừng để sự hi sinh của các vị tướng quân trở nên vô ích.” – Những người lính được lệnh bảo vệ Jarvan rời khỏi thành Vuncan lập tức lao đến ôm chặt lấy Jarvan rời khỏi thành.
“Không… ta không thể để bọn họ hi sinh vì ta nữa… không” – Jarvan ngay khi được đám lính lôi ra khỏi thành thì cổng thành cũng vừa lúc đóng sập lại.
“Đóng lại rồi!” – Sona mỉm cười nhìn Lux và mọi người…
Garen được Galio giúp đỡ đứng dậy, nói: “Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Có chết cũng phải chết trong vinh quang…” – Câu nói của Garen lập tức tăng thêm sĩ khí của toàn thể những ai đang ở đây, những người lính Demacia không thoát ra ngoài được cũng quyết định sống chết với đám quân hư không.
“Giết” – Quân hư không bắt đầu lao lên……
“Giết” – đám người của Garen cũng thế….
“Người Demacia không bao giờ sợ chết!”
“Hừm để lọt mất tên chỉ huy, tức thật” – Facon tiếc nuối nói.
Để lại một bình luận