Đêm Nguyệt Thực.
Trời đất như chìm vào bóng đêm vô hạn.
Quái vật đang ngủ yên bắt đầu trỗi dậy
Những luồng ma pháp đen tối và độc ác nhất dần thức tỉnh.
Tiếng những con ma thú gào rống vì sung sướng mỗi đêm
Tiếng người khóc than, tiếng trẻ con sợ hãi, tiếng động vật liên tục gào rống.
Một đêm đáng sợ khi mà mặt trăng bị nhuốm đầy máu, cái màu đỏ tươi kinh dị ấy lại tỏa sáng cả trời đất, mặt hồ trong vắt phản lại thứ ánh sáng ấy thành ra hồ máu. Nỗi sợ hãi không tên tràn lan tràn trên mọi nẻo đường.
Tại một ngọn núi không biết địa điểm nơi nào trên Valoran. Trên đỉnh ngọn núi đó Du Couteau vừa thực hiện một nghi thức đặc biệt để mở ra một cánh cổng kết nối với thế giới hư không, một bóng đen bước ra ngay lập tức khiến bầu không khí xung quanh trở nên ngột ngạt và bức rứt đến khó chịu.
Du Couteau quỳ xuống cung kính nói: “Chúc mừng Chúa tể đã đến Valoran, thời điểm ngày tận thế đã đến.”
Một giọng nói trầm trầm đầy vẻ bá đạo vang lên: “Du Couteau, ngươi làm tốt lắm, cuối cùng ta cũng đến được đây, Malzahar, cái tên tiên tri đó hắn nghĩ mình có thể ngăn chặn ta đến Valoran sao? Ha… ha.. hắn đã lầm… Malzahar ơi là Malzahar, để xem bây giờ ngươi làm gì được ta đây… Du Couteau, thực hiện kế hoạch đi, ta nóng lòng lắm rồi.”
2 ngày sau sự kiện mặt trăng nhuốm máu.
Sự kiện này xem ra vẫn còn chưa dứt khi mọi nơi trên Valoran đều bàn tán, bọn họ đang lo sợ cho một sự việc gì đó kinh khủng sắp xảy ra, các nhà thờ luôn luôn đầy ắp người đến cầu nguyện.
Tại Noxus, căn phòng hội nghị lúc này đang có rất đông người tụ tập lại, đa phần toàn là những người có chức cao trong triều đình cả.
“Ủa sao mấy vị trong hội đồng tối cao cũng có mặt ở đây” – Darius kì lạ nhìn những người chức cao vọng trọng vốn rất khó khăn khi gặp được họ.
“Không phải ngài cho người báo nói chúng tôi rằng bệ hạ có chuyện gấp muốn bàn bạc với chúng tôi sao” – Một người trong hội đồng tối cao lên tiếng.
“Không phải các ngươi bảo có chuyện cực kì hệ trong muốn nói nên mới mời ta đến đây sao” – Hoàng đế của Noxus lên tiếng.
“Vậy là sao? Rốt cuộc là ai đã bày ra trò này?” – Cả hai bên đều ngơ người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao hai bên đều nói người này người kia cho mời họ đến.
Trong khi đám người còn đang băn khoăn không biết nói sao thì một tiếng cười ha hả vang lên. Kế tiếp đó một cánh cổng không gian hư không xuất hiện, ba bóng người bước ra, người đi đầu chính là Du Couteau, hắn tự tin đứng trước toàn bộ những người cấp cao nhất tại Noxus.
Darius và toàn bộ những người trong triều đình khi thấy De Couteau thì vô cùng kinh ngạc, Darius thốt lên: “Là ông sao thống đốc? Ông còn sống sao? Ông đã biến đi đâu một thời gian dài như vậy?”
Du Couteau cười ha hả nói với Darius cùng toàn bộ những người khác: “Mấy người quan tâm cho ta lắm sao? Thật là vinh dự quá, nhưng thật đáng tiếc, hôm nay ta đến đây không phải với thân phận là một thống đốc, ta hân hạnh được giới thiệu, ta là Du Couteau, chỉ huy tối cao Thế giới Hư không, dưới trướng của chúa tể.”
“Ông đang nói cái gì vậy? Chúng tôi không hiểu” – một người quen của ông ta kì lạ hỏi.
“Không nói nhiều nữa các ngươi nghe cho kĩ đây, hôm nay ta nhận lệnh của chúa tể đến đây ra tối hậu thư cho các ngươi, nếu các ngươi đồng ý phục tùng chúa tể bọn ta, nhất định sẽ giữ được mạng sống, còn nếu các ngươi chống lại, cái chết là không thể tránh khỏi.”
“Ngươi nói cái gì vậy?” – Những người xung quanh nghe vậy vô cùng tức giận.
“Ta nói lại một lần nữa, vua của Noxus… nghe cho kĩ đây, các ngươi có đồng ý phục tùng chúa tể của bọn ta hay không?” – Du Couteau nhắc lại một cách từ từ không nhanh không chậm.
“Đừng có ăn nói hồ đồ” – Vua của Noxus tức giận quát
De Couteau cười ha hả gật đầu nói: “Được, vậy các ngươi đừng trách vì sao ta không cho các ngươi cơ hội. Chuẩn bị chiến tranh đi là vừa, à mà quên nói nữa, cho dù các ngươi có chuẩn bị kĩ đến đâu cũng không thể nào chống lại quân đội của bọn ta.”
Nói xong De Couteau tiến lại vào bên trong cánh cửa hắn vừa đến rồi biến mất.
Tất cả mọi người đều đứng lặng im, không ai nói gì. Bọn họ vẫn hoàn toàn chưa hiểu được rốt cuộc Du Couteau đang nói đến điều gì, “Tối hậu thư” ư, không lẽ hắn muốn gây chiến, vậy lực lượng nào đủ sức gây chiến với đất nước của họ.
Cùng lúc đó, một phân thân khác của De Couteau cũng xuất hiện trước hoàng đế Jarvan III và triều đình Demacia. Cũng là những lời tuyên bố đó, câu hỏi đó, De Couteau cũng nhận được câu trả lời tương tự như ở bên Noxus.
Một ngày sau cái đêm Du Couteau xuất hiện tại hai đất nước lớn nhất Valoran.
Tại Thành phố Bandle…
Bandle là thành phố của tộc Yordle, một bộ tốc người lùn đáng yêu. Đa phần dân cư Yordle sống ở thành phố này, được chở che bởi dãy núi đá Sablestone. Nhiều thế kỉ trước, Tộc Yordle đã có 1 cuộc đại di cư, họ tản ra khắp các vùng đất Valoran và sự kiện này được gọi là Yordle Race (cuộc chạy đua của tộc Yordle). Cuộc di cư diễn ra trong một thời gian dài, sau cùng họ quyết định định cư ở thung lũng Ruddynip cũng là Yordle land ngày nay.
Thành phố Bandle có âm hưởng của một vùng quê, nhưng có tổ chức và quy củ.
Người đứng đầu thành phố hiện giờ là thị trưởng Dennison Jadefellow.
Thành phố Bandle có một mối quan hệ rất tốt với quốc gia Demacia, Poppy hiện thời là đại sứ giữa hai thành bang.
Bao bọc bên ngoài thành phố xinh đẹp ấy là nhưng chiến hào bảo vệ, những chiến hào ấy chủ yếu là phòng chống lũ cướp biển mà thôi, chưa bao giờ họ nghĩ sẽ đem chúng vào việc phòng chống xâm lăng hày gì khác, vì sao? Vì chính sách đối ngoại của Thành phố rất tốt, đặc biệt là có sự bảo hộ từ Demacia cho nên không quốc gia nào dám làm chuyện gì quá đáng với họ.
Đội trinh sát của thành phố Bandle, thủ lĩnh là Teemo, một tài năng hiếm có của tộc Yordle với đôi chân nhanh nhẹn và tầm nhìn bao quát, cậu luôn là người được những người dân thành phố Bandle tin tưởng. Sáng hôm nay, cũng như mọi ngày khác, Teemo dẫn theo tiểu đội trinh sát nhỏ của mình đi kiểm tra các khu vực trọng điểm, đứng trên một cái cành cây cao, Teemo lấy chiếc ống nhòm đặc chế của mình ra để quan sát, đột nhiên cả người cậu ta run lên, giật mình kinh hãi.
“Mau mau quay về, thông báo với thị trưởng, có quân địch tấn công….” – Teemo vừa nói xong thì hơn hàng trăm con người đá cùng khủng long đỏ to lớn lao đến…. Phía sau là hàng ngàn binh lính giáp sắt màu tím, đang lao đến….
“Ầm ầm ầm…” – những chiếc chòi, và tường hào bảo vệ không thể nào ngăn chặn được sự tấn công đầy mạnh mẽ ấy, toàn bộ nhanh chóng sụp đổ.
“Rống…”
“Rống…”
“Tấn công, mục tiêu là Yordle” – Một tên mặc trên người trang phục giáp sắt màu tím vung kiếm ra lệnh.
“Nguy rồi về báo ngay cho mọi người, nhanh lên nhanh lên” – Teemo chạy thật nhanh, cậu ta như một cơn gió cắm đầu mà chạy bỏ mặc toàn bộ những đồng đội ở phía sau.
“Bùm” – Teemo lấy từ trong người ra một quả đạn pháo bắn thẳng trên trời.
Ở tại Bandle, Tristana – tay súng tinh nhuệ và là người bảo vệ Bandle.
Cô đang cùng các đồng đội nói chuyện thì đột nhiên phát hiện tính hiệu báo động mà Teemo bắn lên, cô giật mình nói: “Gì vậy? Bọn cướp biển dám cả gan tấn công sao?”
“Bùm” – lại một quả pháo bắn lên tiếp theo, lần này quả pháo ấy bắn ra ánh sáng màu đỏ.
Sắc mặt của Tristana xa xầm xuống hét lớn: “Báo động tình trạng khẩn cấp, mau đi bảo vệ thị trưởng, mau lên, tập trung toàn bộ binh lực.”
Nhưng đã muộn.
Tốc độ di chuyển của quân địch là quá nhanh, đám quân khủng long đỏ và người đá đã lao vào thành phố, bờ thành đá bảo bao bọc bên ngoài nhanh chóng bị chúng đánh cho nát vụn.
“Giết toàn bộ.” – Tên chỉ huy của quân đội tấn công hô lớn: “Vì chúa tể, binh đoàn người đá, binh đoàn khủng long vào vị trí, binh đoàn chiến binh hư không sẵn sàng nhận lện chiến đấu.”
“Giết…”
“Giết…”
Một cuộc đổ máu diễn ra, thế trận chỉ nghiêng về một bên, chính là quân đội hư không. Máu nhuộm đỏ cả thành phố, xác người chất đầy la liệt.
“Chuyện này là sao? Sao không có một thông tin gì báo lại có quân đội tấn công chúng ta.” – Tristana bàn hoàng.
“Bảo vệ thị trưởng, sơ tán toàn bộ người dân, nhanh lên.” – tiếng hô lớn vang lên khắp nơi.
“Chạy mau, chúng ta sẽ chết mất.”
“Á…”
“Mẹ ơi.”
“Con ta… mình ơi…”
Tiếng la hét, gào rống vang lên liên tục.
“A…” – một tên lính trong trang phục giáp tím lao đến, kiếm trong tay hắn chém mạnh về phía Tristana.
“Phụt…” – Teemo nhanh chóng xuất hiện bên cô, chiếc ống tiêu bắn ra một loại độc cực mạnh khiến hắn ta chết ngay tức khắc.
“Teemo… chuyện này là sao?” – Tristana kinh hãi nói.
“Tớ không biết, chúng ta rút ngay thôi, thị trưởng… ngài ấy chết rồi… cứu được bao nhiêu người thì được bấy nhiêu…. nhanh lên…” – Teemo nhanh chóng kéo tay Tristana lôi đi, toàn bộ người dân tại Bandle city bỏ chạy tán loạn, thành phố bị thiêu trụi trong biển lửa.
Những người còn sống sót sao tai họa thảm sát cả thành phố bao gồm: “Poppy, Teemo, Tristana” Và vài trăm người dân may mắn chạy được.
Để lại một bình luận