Chiêu Quân không đến, nhưng Hoa Hạ mẹ cô ấy thì có. Bước vào phòng ngủ của tôi, chị ấy cau mày khi nhìn thấy bộ dạng của tôi, rồi dọn dẹp phòng cho tôi mà không một lời giải thích. Tôi lặng lẽ nhìn chị ấy, đã mấy ngày không gặp, trông chị ấy cũng phờ phạc đi rất nhiều. Thu dọn xong, chị ấy đi tới ngồi bên cạnh tôi, nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi, thương hại vô hạn nói:
– Chí Dũng, đừng chiều chuộng bản thân như vậy, nhìn thấy em như vậy chị rất đau lòng.
Nói xong lời lẽ đó với tôi thì… những giọt nước mắt rơi xào xạc trên khóe mắt của chị. Hoa Hạ lúc này trông giống như một người mẹ yêu thương, tôi đột nhiên nghĩ đến mẹ tôi, nếu bà biết tôi bây giờ như thế này, liệu bà có yêu con trai mình đến vậy không? Nước mắt lặng lẽ rơi, tôi yếu ớt hỏi chị ấy:
– Ơ… Tại sao Chiêu Quân không đến gặp tôi?
Hoa Hạ không trả lời câu hỏi của tôi mà nói với tôi bằng một giọng dịu dàng:
– Cậu phải giữ gìn sức khỏe của mình và đừng luôn nghĩ đến điều tồi tệ nhất. Sau cùng, có thể chúng ta vẫn còn… hy vọng.
Nói xong, chị ấy nức nở đứng dậy, nhìn tôi đầy trìu mến rồi quay đầu bỏ đi. Sự xuất hiện của Hoa Hạ khiến tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều, và những lời cuối cùng của chị ấy đã thắp lại ngọn lửa hy vọng trong trái tim tôi. Tôi cố gắng ra khỏi giường, quyết tâm vực dậy tinh thần. Tôi trở lại đơn vị làm việc, đồng nghiệp ai cũng biết chuyện, nhìn tôi thương cảm nhưng cũng không biết an ủi thế nào. Mặc dù có vẻ như cuộc sống của tôi đã trở lại bình thường, nhưng tôi biết rằng trái tim tôi đã rỉ máu, Chiêu Quân thì không có tin tức gì, Hoa Hạ dường như đang trốn tránh tôi nữa, tôi cảm thấy như một xác sống mỗi ngày, và không gì có thể khiến tôi cảm thấy tốt hơn.
… Hơn một tháng sau…
Như vậy hơn một tháng sau, Lâm Chiêu Quân đột nhiên tìm tôi, vẻ mặt phiền muộn nói:
– Ưm… Tối nay anh lại tới nhà em đi, bố em có chuyện muốn nói với anh.
Trong lòng tôi bỗng mừng rỡ, không thể tin nên hỏi cô ấy:
– Ơ, Là anh cùng bố em nói chuyện sao?
– Ừ…
Hoa Hạ vội vàng đi sau khi con gái mình nói xong. Chẳng lẽ là ông trời có mắt? Tôi lập tức vui lên, như thể mình là một người khác nhập vào, tôi vội vã trở về tắm rửa thay quần áo, đến trung tâm thương mại mua rất nhiều quà, đến nhà Chiêu Quân trước khi trời tối. Chiêu Quân mở cửa cho tôi, tôi có thể thấy rằng cô ấy cũng tiều tụy sau một thời gian dài không gặp.
Ông bố của người yêu vẫn ngồi trên chiếc ghế đối diện với cánh cửa, sau khi tôi bước vào, Chiêu Quân nhẹ nhàng đóng cửa lại và ra hiệu cho tôi ngồi trên ghế, sau đó tôi mới thấy Hoa Hạ đang ngồi ở góc ghế ấy. Mắt lão sáng ngời, tôi không dám nhìn ông ta, chỉ nghe ông ta nói:
– Hôm nay tôi gọi cậu đến đây là vì muốn nói chuyện với cậu về chuyện của cậu và Chiêu Quân con gái tôi.
Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nhìn chằm chằm của ông ấy, lên tiếng nói:
– Con thành tâm với Chiêu Quân. Mong chú giúp đỡ con. Con sẽ đối xử tốt với Chiêu Quân và hiếu thuận với chú và dì.
Nghe tôi nói xong, lão ta ánh mắt dịu đi rất nhiều, gật đầu nói:
– Ừm, vậy thì tốt, hy vọng cậu nhớ kỹ những gì cậu đã nói. Bất quá, ta có ba điều kiện, nếu như cậu đồng ý, ngày mai có thể cùng ta nói chuyện. Chiêu Quân tự nguyện đồng ý, nếu nó không đồng ý, thì cậu có thể tự bày tỏ tình cảm, và Chiêu Quân nhà tôi mà không chịu thì cậu đừng nghĩ đến điều đó.
Tôi vội gật đầu:
– Dạ! Bác nói đi.
– Thứ nhất, ta chỉ có duy nhất một đứa con gái Chiêu Quân à, nếu mà gả cho cậu, thì cậu phải đi ngược lại với gia đình cậu, sau này, đứa con trai hay con gái đầu lòng mà cậu sinh ra sẽ theo họ vợ, những đứa con sau có thể theo họ của cha.
– Ơ, ưm… Cái này…
Không ngờ điều kiện đầu tiên lại khắc nghiệt như vậy ở quê chúng tôi, đứa con đầu lòng sinh ra mà mang họ mẹ là một việc rất mất mặt, con nhà người ta, tức gia đình đó gần như là một điều sỉ nhục. Ông ấy thấy tôi im lặng thì nói:
– Hừm… Làm sao mà im lặng lâu vậy hả? Nếu như ngươi không đồng ý, vậy về sau không cần nói.
Mặt lão ta và ánh mắt đột nhiên lại trở nên nghiêm nghị. Tôi nghĩ ngợi: “Vì nữ nhân mình yêu, gần như có thể từ bỏ sinh mệnh của mình, tại sao lại quan tâm đến tiểu mỹ nhân này? Thôi thì, đành có lỗi với gia đình mình vậy!” Vì vậy, tôi gật đầu:
– Dạ! Con hứa ạ!
Lão ta cũng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lại nhu hòa, gật đầu tán thưởng, rồi nói một câu dài:
– Kha Kha… Ngoan, ngoan lắm, ta không có nhìn lầm ngươi, bởi còn trẻ ta cũng như người đều chết mê chết mệt vì gái. Hahaha… Nhưng còn… Điều kiện thứ hai là, sau khi ngươi lấy Chiêu Quân làm vợ, thì cậu sẽ chăm sóc Chiêu Quân con gái ta suốt đời. Còn tiền của cậu đều do con bé quản lý, vả lại cậu cũng không được phép có phụ nữ khác ở bên ngoài, cậu nhất định phải một lòng một dạ với Chiêu Quân, coi vợ chồng già chúng ta như cha mẹ.
– Dạ! Con hứa ạ!
Tôi thầm thở dài, có vẻ như tôi không có tự do sau khi kết hôn, nhưng chỉ cần tôi có thể ở bên Chiêu Quân cả đời, tôi sẵn sàng trao đi mọi thứ của mình, vì vậy tôi khẽ gật đầu. Lão ta cười cười, ngữ khí trở nên rất ôn hòa nói tiếp điều kiện cuối cùng:
– Điều kiện thứ ba, cái này… Bởi vì ta cùng con gái sống chung trong căn nhà này nên rất có nhiều kỷ niệm, bất quá là bình thường sau này cha con không còn gặp mặt thường xuyên, cho nên… như vậy sau khi ngươi kết hôn với con gái ta. Chiêu Quân sẽ không cô đơn. Bởi dù gì con bé cũng là… con của tôi… nên cậu đừng hòng bắt nạt nó…
Giọng điệu của ông ta rất kỳ lạ, tôi không thể không ngẩng đầu nhìn ông ấy, biểu cảm trên khuôn mặt ông ấy cũng khó đoán, tôi không hiểu ý nghĩa trong lời nói của ông ấy là ám chỉ điều gì, tôi nhìn Chiêu Quân hiện đang đứng sau ông ấy một cách khó hiểu, và đột nhiên tôi phát hiện Chiêu Quân mặt đỏ bừng, cảm giác thẹn thùng khó chịu. Tôi càng khó hiểu, quay lại nhìn Hoa Hạ đang ngồi ở góc ghế, phát hiện vẻ mặt của chị ấy cũng rất kỳ lạ, thấy tôi đang nhìn chị ấy, nên tôi vội cúi đầu xuống. Lão ta có chút không kiên nhẫn, khoát tay với tôi nói:
– Hừm… Hiện tại ngươi không hiểu cũng không sao, sau này ngươi sẽ hiểu, ngươi phải tự mình suy nghĩ, trước khi ngươi đáp ứng ba điều kiện này, nhất định phải đồng ý. Có thể lấy Chiêu Quân, sau này mỗi người mỗi đường đi cũng không chừng, nếu ngươi biết rõ mọi chuyện! Hahaha…
Dù trong lòng đầy nghi ngờ nhưng tôi biết cuộc đời mình và Chiêu Quân gắn bó mật thiết với nhau, tôi không muốn mất cô ấy dù thế nào nên cuối cùng cũng kiên quyết gật đầu đồng ý. Lão ta cười nói:
– Hahaha… Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi, nhưng ta nói trước, nếu như ngươi hôm nay hứa hẹn, sau lại hối hận thất hứa, cũng đừng trách ta vô tình. Đừng nghĩ ta đã gần sáu mươi mà lợi dụng bắt nạt, bởi vì xương cốt ta còn khỏe lắm, ta còn có thể đánh gãy chân của ngươi, ngươi có tin hay không? Hahaha…
Tôi vội vàng nói:
– Dạ! Côi tin, con tin!
Trước mặt lão ta, tôi giống như một con gà con được phép chơi đùa với ông ấy, tôi vô lực phản kháng. Lão ta hài lòng ngồi dậy, chào hỏi mọi người:
– Được, chúng ta nói chuyện xong rồi, ăn cơm đi!
Trên bàn ăn lần này, lão ta không uống rượu làm khó tôi nữa, tự rót rượu cho tôi muốn làm gì thì làm, nhưng ông vẫn thuyết phục tôi rằng đàn ông không nên giả bộ hèn nhát trước mặt mọi người, nếu không mình sẽ bị người khác coi thường, vì vậy tôi mới ý thức về việc rèn luyện tửu lượng của mình. Để chiều lòng ông ta, tôi còn cắn răng uống hơn nửa ly rượu trắng. Sau bữa ăn, lão ta gọi Hoa Hạ vợ mình:
– Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo, cho đôi vợ chồng trẻ này ở riêng với nhau một thời gian. Lâu lắm rồi chúng nó mới gặp nhau. Tôi nghĩ bọn trẻ này đều như vậy. Hehe…
Hoa Hạ trách móc ông ta, nhưng cũng đứng dậy và đi ra ngoài với ông ta luôn. Chiêu Quân thì đỏ mặt và đóng cửa lại, quay lại và lao vào vòng tay tôi. Dù tôi có muôn ngàn lời muốn tâm sự với cô ấy, nhưng lúc này dường như thật dư thừa, chúng tôi ôm nhau thắm thiết. Chiêu Quân chủ động hôn tôi, đưa bàn tay nhỏ bé của cô ấy đến háng tôi để chạm vào bộ phận sinh dục của tôi, tôi rất dâm đãng, dương vật của tôi đột nhiên cương cứng, và tôi ôm Chiêu Quân lên giường mà không cần giải thích.
Quá trình tiếp theo gần như điên cuồng, cho đến khi tinh dịch của tôi chảy vào âm đạo của Chiêu Quân, tôi vẫn như đang trong một giấc mơ: “Tôi cởi quần áo ra sao, vào bằng cách nào, tôi làm việc đó trong bao lâu, tôi không nhớ, và chút rượu tôi uống trong bữa tối khiến đầu óc tôi mơ hồ một lúc.” Chiêu Quân đã mặc quần áo xong, vừa nhanh chóng dọn giường, cô ấy vừa giục tôi mặc quần áo nhanh lên. Sau khi tôi thay quần áo, Chiêu Quân ôm tôi và hôn tôi, sau đó giục tôi rời đi, nói rằng cha mẹ cô ấy quay lại xem sẽ không tốt. Tôi trở về ký túc xá trong trạng thái mê man, trước khi đi ngủ, tôi chợt nghĩ đến một câu hỏi quan trọng, Chiêu Quân có còn trinh không? Vừa nãy tôi không nhìn lên, cô ấy mất màu đỏ sao?
Phần 4
Hoa Hạ nói với tôi rằng trong khi hồn ma đã chết của chị ấy vui vẻ hạnh phúc, thì chị ấy đã nhanh chóng lấy được giấy tờ để làm thủ tục đăng ký kết hôn giữa tôi với Chiêu Quân, để đề phòng sau này ông ta trở trứng. Tôi đã dành thời gian để trở về quê hương của tôi khi có dịp nghỉ phép. Nơi đây, chỉ có mẹ tôi ở nhà, chị gái tôi đã đi làm trong nhà máy và anh rể Châu Phi cũng đang đi công tác. Tôi kể cho mẹ nghe đầu đuôi sự việc một cách chi tiết, khi tôi đề cập đến ba điều kiện của bên kia, mẹ tôi cũng sửng sốt. Nhìn thấy bộ dạng của mẹ, lòng tôi như bị dao cắt, khó khăn nuốt nước miếng:
– Mẹ, con có lỗi với mẹ, có lỗi với nhà họ Nguyễn, nhưng con… chỉ có thể hứa… vậy thôi.
Mẹ đứng dậy đi đến trước mặt tôi, ôm chặt tôi vào lòng, nước mắt lưng tròng, mẹ khóc:
– Con ơi, con bị oan rồi… bị thiệt thòi rồi.
Tôi cũng vòng tay qua eo và hông mẹ, hai mẹ con ôm nhau khóc rất lâu rồi mới chia tay. Mẹ tôi nói, đừng nói chi tiết với chị gái và anh rể về chuyện của tôi. Tôi gật đầu nói phải, tôi biết tính tình của chị tôi, nếu chị ấy biết tôi đồng ý với điều kiện nhục nhã như vậy, chị ấy nhất định sẽ mất bình tĩnh, và Châu Phi người bạn thân của tôi, nay là anh rể của tôi, họ sẽ từ đáy lòng coi thường tôi nữa.
Trên đường từ quê lên thành phố, tôi chợt nhớ lại cái ôm của mẹ, lúc đó tôi không có ý nghĩ gì khác về cảnh tượng ấy, nhưng bây giờ khi nghĩ lại, thân mẹ tôi mềm lắm, và hai bầu vú trên mặt mẹ rất mềm, chắc và đàn hồi. Và tôi vô tình ôm lấy tay mẹ, tôi cảm nhận rõ ràng eo mẹ vẫn rất mềm mại, mông tròn và hếch lên, không có dấu hiệu chảy xệ. Năm tháng trôi qua không để lại cho mẹ tôi quá nhiều thăng trầm, bà đã gần bốn mươi hai tuổi, khuôn mặt không một nếp nhăn, rõ ràng là trẻ hơn và hấp dẫn hơn so với những người cùng lứa tuổi, điều này khiến tôi là con trai cũng có chút hoang mang…
Tôi trở lại đơn vị công tác và cấp giấy giới thiệu, cùng với sổ hộ khẩu của mình, tôi và Chiêu Quân đã thành công xin được giấy chứng nhận kết hôn tại Cục Nội vụ. Mãi cho đến khi tôi nhận được giấy chứng nhận, tôi mới biết rằng Chiêu Quân lớn hơn tôi nửa tuổi, tức sáu tháng, do thủ tục là tính theo ngày tháng năm sinh của nhà nước, chứ chúng tôi đều bằng tuổi, nhưng chuyện này ở đây thì trở nên phổ biến, vợ chồng bằng tuổi hay vợ lớn hơn chồng vài tháng là điều bình thường. Tôi tự hỏi tại sao tôi không thể nhớ hỏi cô ấy về tuổi cụ thể của cô ấy khi tôi quan hệ, có vẻ như dục vọng đã pha loãng lý trí. Nhưng Chiêu Quân bẩm sinh đã có khuôn mặt baby rất dễ thương, khó có thể nhìn ra tuổi thật của cô ấy, bởi nhìn thì thấy trẻ vô cùng.
Khi bước ra khỏi cổng Cục dân chính, tôi nhìn người phụ nữ bên cạnh vừa trở thành vợ hợp pháp của mình, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Tôi nghĩ đến nhịp tim của mình khi nhìn thấy những bức ảnh đen trắng của cô ấy trong cửa sổ phòng chụp ảnh, mùi cơ thể cô ấy khi chúng tôi hẹn hò lần đầu ở rạp chiếu phim, và lần đầu tiên chúng tôi nắm tay và hôn nhau… Tất nhiên, tôi… Tôi cũng nhớ lại lần ân ái duy nhất, cảm xúc của tôi lúc đó rất mơ hồ và hỗn loạn, tuy là lần đầu tiên được kết hợp với người tình trong mộng mà tôi ngày đêm nghĩ đến nhưng nó không hề ngọt ngào và hạnh phúc như tôi tưởng tượng. Kể từ đó, không có cơ hội để thử lại, Chiêu Quân đưa ra điều kiện và kiên quyết chờ đợi cho đến đêm tân hôn thì tôi mới được làm tình với cô ấy lần hai.
Chiêu Quân cuối cùng cũng kết hôn với tôi, nhưng mà tôi có hạnh phúc không? Hạnh phúc là lẽ phải, đó gần như là ước mơ lớn nhất của cuộc đời tôi, nhưng tại sao tôi không cảm nhận được nó, thay vào đó là cảm giác buồn bực? Cuộc sống sau khi kết hôn sẽ như thế nào? Bình thường lẽ ra tôi phải lên thiên đường vì sung sướng mới phải, nhưng tại sao tôi lại có linh cảm rằng mình sẽ xuống địa ngục?
Để lại một bình luận