Tôi nhấp và đút vào một cách thận trọng, động tác của tôi có chút thô lỗ, như thể tôi sợ Chiêu Quân sẽ không vui. Mẹ vợ vô cùng thích thú tiến lại gần, đưa tay sờ sờ ngực của con gái, cười nhẹ nói:
– Hihihi… Chậc chậc, Chiêu Quân, ngực con lớn thật, lớn hơn của mẹ rất nhiều… Yo, sữa phun ra ngoài rồi này! Ra ngoài thì để cho mẹ bú mút đi. Haizz… Chí Dũng, mau động thủ, nhấp mạnh lên, để cho Chiêu Quân cầu xin con đi? Để cho con gái của mẹ sướng lên bờ xuống ruộng đi? Nếu con bé chịu không nổi, thì nó sẽ nói cho con biết, thật là…
Như thể nghe thấy âm thanh của Hoa Hạ, động tác của tôi dần dần tăng tốc, và Chiêu Quân không thể không phát ra tiếng rên rỉ “Á Ứ Á”, nghe thật dâm đãng. Vì là lần thứ hai nên rõ ràng là tôi đã kéo dài rất lâu, Chiêu Quân lo lắng đã lâu không chịu được sự tấn công mạnh mẽ của tôi nên đã chuyển sang chỗ mẹ vợ… Đêm đó, ba chúng tôi ôm nhau ngủ trong hạnh phúc. Thật bất ngờ, sự gian dâm này đã tạo ra một hiệu quả bất ngờ, xua tan khói mù mịt trong nhà, tâm trạng của ba người được cải thiện rõ rệt và cuộc sống của tôi trở lại bình thường.
Vài ngày sau, tôi và mẹ vợ đi làm, Chiêu Quân tiếp tục ở nhà chăm sóc con trai. Mỗi tối, ba chúng tôi ngủ cùng nhau, khi thể chất của Chiêu Quân ngày càng tốt, thì cường độ làm việc vào ban đêm của tôi cũng tăng lên, đôi khi tôi cảm thấy thật khó để thỏa mãn hai người phụ nữ này. Đứa trẻ đã được nửa tuổi, tức sáu tháng và đã có cảm xúc của riêng mình. Tôi phát hiện ra rằng đứa bé không thích tôi hôn, và nó chỉ thích được Chiêu Quân ôm mà thôi. Tuy tôi có thể ôm đứa bé một lúc nhưng ngay khi tôi ôm thằng bé, thì nó lập tức òa khóc, như thể tôi sẽ làm tổn thương nó vậy.
Một buổi sáng, tôi đang ngồi trong văn phòng buồn chán thì bỗng chị Tiểu Tuyết của tôi mở cửa bước vào. Tôi ngạc nhiên, bởi chị tôi chưa bao giờ tìm tôi, nếu tôi đoán không lầm, đây hẳn là lần đầu tiên chị ấy đến huyện. Chị gái tôi đóng cửa lại, đi đến bên tôi, cúi đầu không dám nhìn tôi, nhéo véo góc áo, nhỏ giọng nói:
– Ưm… Chị phá thai rồi, chị ở một mình… Nên chị sợ lắm.
– Hả???
Tôi ngây người, mặt mày xanh lè xanh lét nhìn chị gái Tiểu Tuyết của mình.
Phần 6
Vẻ mặt u sầu, bất an của chị tôi làm tôi xót xa, tôi biết chắc hẳn chị đã trải qua nhiều chuyện bất thường, những điều đó cứ giày vò, hành hạ chị. Tôi nói:
– Chị yên tâm, đi với em nào.
Tôi thu dọn đồ đạc trên bàn, sau đó đưa chị Tiểu Tuyết về ký túc xá của mình. Chị gái tôi không nói lời nào khi đi theo tôi, sau khi vào cửa, tôi vừa quay người đóng cửa lại, chị ấy liền nhào vào lòng tôi khóc lớn:
– Hu Hu… Chí Dũng, chị phải làm sao đây?
Tôi ôm chặt chị vào lòng, nhẹ nhàng an ủi:
– Chị, đừng khóc, chị có việc gì cứ nói với em, em biết Châu Phi của chị là người bạn thân nhất với em, nếu chị có chuyện gì, để đó cho em lo, được chứ?
Một lúc sau, chị tôi nín khóc trong vòng tay tôi, nức nở thêm vài lần rồi gật đầu. Tôi kéo chị ngồi xuống giường, nhẹ nhàng vòng tay ôm chị:
– Chị, nếu chị có gì muốn nói cứ nói với em, em nhất định sẽ tìm cách giúp chị.
Chị gái tôi liếc nhìn tôi, rồi lại cúi đầu, đợi một lúc sau mới bắt đầu tâm sự với tôi. Từ miệng chị tôi, tôi biết cuộc sống hôn nhân của chị ấy với Châu Phi không hạnh phúc, do Châu Phi thường xuyên đi công tác, để chị một mình ở trong căn phòng trống. Sau khi nhà máy nhựa bắt đầu hoạt động, lợi nhuận rất tốt, Châu Phi phụ trách bán hàng, trong tay có nhiều tiền hơn, nhưng anh ta không chỉ tìm gái khi đi công tác mà còn móc nối với phụ nữ trong nhà máy, và em gái họ của anh ấy đã bắt gặp anh ấy thế là ngay lập tức báo tin cho chị và chị cũng theo dõi và biết thấy tận mắt luôn.
– Châu Phi là tên khốn kiếp, em nhất định sẽ dạy cho hắn một bài học.
Tôi cay đắng chửi rủa. Khi đánh nhau, tôi thực sự không phải là đối thủ của anh rể Châu Phi, nhưng anh ta đã bắt nạt chị gái tôi, ngay cả khi tôi liều mạng, tôi phải dạy cho anh ta một bài học. Chị tôi cảm kích liếc nhìn tôi một cái, lập tức đỏ mặt véo véo góc áo, lắp bắp nói ra cha của Châu Phi có quan hệ không bình thường với con dâu… Mặc dù lời nói của chị tôi không mạch lạc, nhưng tôi có thể hiểu được chúng là gì, và tôi biết được một số bí mật đáng kinh ngạc từ miệng chị ấy.
Lúc đầu, chị tôi rất ghét bố chồng mình, vì chị tôi phát hiện ra ông ta ngoại tình với mẹ tôi, tức sui gia vật lộn và nơi họ ngoại tình là gian bếp ông ta mới xây cho nhà tôi. Bố của Châu Phi nửa đêm nhảy qua tường, gõ nhẹ vào cửa sổ, sau đó mẹ tôi đứng dậy đi vào bếp, sau khi hai người ân ái xong, ông ta nhảy qua tường đi về, còn mẹ tôi chỉ đơn giản là dọn dẹp và trở về nhà để ngủ. Mẹ tôi thường xuyên mất tích vào lúc nửa đêm, số lần khiến chị tôi nghi ngờ, chị lặng lẽ đi theo thì thấy bố chồng và mẹ mình khỏa thân làm tình trên sàn bếp. Tiểu Tuyết mặc dù rất bức xúc nhưng cũng không vạch trần sự việc mà giúp mẹ tôi nói dối tôi rồi âm thầm khóc.
Khi đó, chị tôi cho rằng bố chồng là một tên biến thái và một con người thích chơi gái điếm nên không bao giờ nhìn kỹ ông ta, hy vọng ông ta sẽ biết mình đang làm gì và đừng làm phiền mẹ tôi nữa. Nhưng mà hai người bọn họ vẫn như cũ, thật lâu sau, Tiểu Tuyết cũng không còn cực đoan như vậy, cho rằng nếu không có bố chồng giúp đỡ trong thời gian khó khăn ấy thì cái gia tộc này thật sự sẽ có bao nhiêu khó khăn chồng chất lên nữa.
Đặc biệt bố chồng chị gái rất tốt với tôi, ông ấy đã cho tôi chiếc xe đạp mà tôi đã đi đến trường cấp hai, nếu không thì tôi phải đi bộ đến trường. Khi lớn lên, suy nghĩ của chị tôi cũng dần thay đổi, chị cũng hiểu mẹ mình hơn một chút, chị biết mẹ vì gia đình này không dễ dàng gì, đã nhiều năm như vậy bà không tái giá, vì bà sợ rằng người chồng kế của bà ấy sẽ vào và khiến chúng tôi tức giận. Mẹ bí mật tìm một người bạn tốt, và chị gái tôi nghĩ rằng đó không phải là vấn đề lớn.
Vì vậy, khi tôi đề cập với chị gái tôi rằng ông ấy thích mẹ chúng ta, thế là chị gái tôi không hề oán giận ông ấy nữa, thậm chí còn có một chút cảm kích. Nhưng xét cho cùng, mối quan hệ giữa mẹ và ông ta rất nhạy cảm nên bà rất quan tâm đến ý kiến của chị em tôi, và bà có cảm giác báo đáp lòng tốt của mình khi kết hôn với ông ấy. Đúng là loạn xì ngầu lên luôn rồi cha mạ ơi! Nhưng biết làm sao đây!
Sau khi kết hôn, ông ta đối với chị gái Tiểu Tuyết rất tốt, thậm chí có chút quá tốt luôn, chỉ có điều chị gái có mâu thuẫn với Châu Phi, ông ta nhất định đứng về phía Tiểu Tuyết con dâu mình mọi việc, ông không thèm hỏi han mà dạy cho Châu Phi con trai ông một bài học, khiến tôi với chị gái cảm thấy một chút xấu hổ lên, bởi vì ông ta không hề bênh vực con trai mình.
Khi chị gái của tôi bắt gặp Châu Phi ngoại tình với một phụ nữ trong nhà máy, ông ấy đã rất tức giận và đánh con trai mình rất nhiều trước mặt chị gái khiến Châu Phi không thể ra khỏi nhà trong ba ngày vì nằm liệt trên giường. Mẹ chồng Tiểu Tuyết đau lòng đến suýt nữa liều mạng đánh ông ta, bà ấy mắng:
– Đây là con ruột của ông, sao ông ra tay nặng như vậy! Lão già vô liêm sỉ, ông trong sạch lắm vậy sao? Đừng tưởng rằng ông đã làm ra chuyện gì với ai tôi không biết, tôi giả bộ không hiểu để giữ thể diện cho ông mà thôi, ông cũng đừng có quên: “Cha nào thì con nấy, đều gian dâm như nhau cả thôi”
Bị vợ mắng thậm tệ trước mặt con dâu, bố chồng Tiểu Tuyết cảm thấy rất xấu hổ nên đã gầm lên tát bà ấy một cái thật mạnh. Thế là bà ta vừa khóc vừa chạy ra ngoài, lúc đi còn cay đắng nhìn chị gái một cái nhìn bén như dao cắt. Chị tôi không ngờ chuyện này lại xảy ra, đành phải đến an ủi bố chồng. Trong khi nguyền rủa con trai mình, ông ta nói rằng ông ấy nhất định sẽ đưa ra quyết định thay cho chị gái tôi.
Khi đó, chị tôi cảm thấy ông ấy thật sự là người bố chồng tốt nhất trên đời, nỗi uất ức trong lòng cũng được giải tỏa rất nhiều. Gia đình rõ ràng đã trở thành hai phe, ông ta và chị gái, bà ta và Châu Phi. Đôi khi hai bên gây chiến với nhau, và đôi khi chiến tranh lạnh. Người chị tốt bụng không muốn làm điều này và cố gắng làm dịu bầu không khí trong nhà nhưng nỗ lực của chị ấy không có tác dụng gì, Châu Phi đối xử lạnh lùng với vợ mình, còn ba ta thì cũng lảng tránh chị ấy luôn.
Ông ta không quan tâm đến chuyện này mà quan tâm đến chị gái tôi nhiều hơn, thậm chí còn đưa chị ấy lên thành phố mua quần áo và mỹ phẩm. Chị gái tôi cảm thấy rằng ông đối xử với chị ấy tốt hơn cha ruột của mình. Nhưng chị gái tôi đôi khi cảm thấy rất khó chịu, bởi vì bố chồng thường xuyên chạm vào cơ thể, dường như lần nào cũng vô tình, nhưng sau nhiều lần như vậy, chị gái tôi lại có chút nghi hoặc. Sau lần đó Châu Phi thường xuyên vắng nhà và chị gái chỉ có thể ở trong căn phòng trống một mình. Một đêm, Tiểu Tuyết đột nhiên phát sốt cao, vùng vẫy chạy đến cửa nhà bố chồng, hét lên:
– Cha…
Rồi chị lăn ra đất bất tỉnh. Khi chị tỉnh dậy, chị đã ở trung tâm y tế thị trấn, bác sĩ nói:
– Oh! Thật may mắn khi cha cô đưa đến đây kịp thời, nếu cô đến muộn hơn, tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm.
Chị tôi cảm kích nhìn bố chồng mình đang lau mồ hôi bên giường, Tiểu Tuyết phát hiện quần áo bố chồng ướt đẫm mồ hôi, nhìn bẩn thỉu, đầu gối còn rỉ máu, từ trước đến nay quãng đường từ nhà đến thị trấn đều xa lạ. Trung tâm y tế hơn hai cây số, ngay cả một thanh niên cường tráng cõng chị cũng không chạy tới được, vậy ông ấy làm thế nào? Vào lúc đó, chị tôi cảm thấy bố chồng, người đang ở trong tình trạng hỗn độn, thật cao lớn, vạm vỡ, đáng kính và hòa nhã.
Mấy ngày chị tôi nằm viện, ông ấy chăm sóc chị rất chu đáo, ngày ba bữa cơm nước ở nhà mang đến cho chị ăn, giặt khăn xong còn lau tay lau mặt cho chị. Chưa bao giờ được hưởng một phước lành như vậy. Chị ấy cảm thấy rằng rất hạnh phúc. Mẹ chồng không bao giờ đến gặp chị tôi, còn Châu Phi thì đi công tác mất tâm, chị tôi cảm thấy bố chồng còn gần gũi với mình hơn cả chồng ở xa vạn dặm. Khi ông ấy nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tiểu Tuyết và vuốt ve nó một cách trìu mến, chị gái tôi đỏ mặt nhưng không rút tay lại…
Khi chị gái tôi xuất viện, ông ấy không biết từ đâu đến mượn một chiếc ô tô, mặc dù trời rất nóng nhưng ông ta không cho chị tôi mở cửa xe vì sợ chị gái tôi bị trúng gió. Nhìn bố chồng mồ hôi nhễ nhại, trong lòng chị trào dâng một cảm giác khó tả. Sau khi trở về nhà, khi ông ấy đi vào giường ngủ của Tiểu Tuyết vào ban đêm, chị gái tôi đã nghe lời chú ấy… Tôi nghe vậy thì sững sờ, nhưng chị gái tôi đột nhiên ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào tôi:
– Chí Dũng, em có biết cha chúng ta chết như thế nào không?
Vấn đề này tôi đã từng nghĩ qua, luôn cảm thấy có rất nhiều nghi vấn, khi chị tôi đột nhiên hỏi vấn đề này, tôi kinh ngạc nhìn chị ấy:
– Chị biết sao?
– Hãy nghe chị nói nè… Chị nghe cha của Châu Phi nói rằng ông trưởng thôn Trường Quý đã nghĩ đến mẹ chúng ta từ lâu, nhưng ông ấy cũng biết tính tình của cha chúng ta nên chưa bao giờ dám làm gì. Ông ấy cố tình xếp gia đình chúng ta vào loại một “phú nông” và chỉ trích cha, để khiến gia đình chúng ta khó tồn tại. Suy cho cùng, ông ấy muốn lấy mẹ chúng ta. Ông ấy đã nhiều lần đe dọa và dụ dỗ mẹ chúng ta nữa, nhưng cuối cùng mẹ chúng ta cũng chấp nhận ông ấy cho gia đình này. Thế là Trường Qúy sắp xếp cho cha chúng ta trông vườn cây ăn trái, thực ra ông ấy có mục đích thầm kín, ông ấy sợ cha biết chuyện của ông ấy với mẹ, nên ông ấy đã đuổi cha chúng ta đi, nhưng ông ấy vẫn không dám đến nhà chúng ta.
– Thế sao đó thế nào hả chị?
– Sau đó mọi việc phức tạp hơn… Vì vậy, ông ấy đã yêu cầu mẹ đến gần sở chỉ huy lữ đoàn vào buổi tối để hò hẹn. Mẹ cũng không có gan dạ nên không dám đến nhà nơi ấy. Nhưng một ngày nào đó, cha chúng ta có lẽ có việc phải về nhà vào lúc nửa đêm, và Khi đi ngang qua sở chỉ huy lữ đoàn, ông nghe thấy bên trong có động tĩnh gì đó, cha mình chắc nghĩ rằng có kẻ xấu đang phá hoại nên muốn xông vào bắt kẻ xấu để lập công… Trường Qúy thấy vậy nên bỏ chạy lên núi vì hoảng sợ, cha lại đuổi theo, không ngờ Trường Quý lại rất gian xảo, hắn mai phục trong bụi cỏ trên vách đá, khi cha đuổi theo, hắn lao ra khỏi bụi cỏ và đẩy cha chúng ta xuống từ phía sau.
– Hừm… Thật khốn kiếp mà!
– Vách đá treo leo, ông ta kéo cha lên khi ông ấy biết cha ngã, nhưng vực sâu quá nên khi thấy cha lăn xuống, ông ta thì cũng ngã theo. Do ông ta nằm ở chỗ mềm nên không sao còn cha thì đã ngã chết, tuy ông ấy không chết cùng với cha mình mà chân ông thì cũng khập khiễng. Thế là mẹ chúng ta đầu tóc rối bời đi theo tới đó nhận xác của cha, do kinh hãi, Trường Qúy và mẹ chúng ta có tầm ảnh hưởng lén lút gì đó. Thế là mẹ về làng gọi người đưa cha về, vợ trưởng thôn biết chồng bị què chân nên hận nhà ta tận xương tủy từ đó.
Để lại một bình luận