Trước đây tôi đã nhiều lần nhìn thấy phần dưới của con gái, nhưng sau khi con bé mặc quần lót đi ngủ, điều đó càng khiến tôi tò mò hơn, nửa đêm khi Vương Diễm đã ngủ say, tôi bật đèn và bế lên một góc quần lót của con bé để nhìn trộm, nhìn thấy cái phần mu, có một vài sợi lông mịn mọc trên đó, hai môi âm hộ sưng tấy và kẹp vào giữa, ép chặt lỗ âm đạo thành một “đường trời”, và âm vật phía trong môi âm hộ vẫn như cái chồi non như muốn chui xuống đất… Tôi muốn mở nó ra để nhìn vào bên trong, nhưng tôi không dám, vì sợ rằng nếu tôi di chuyển quá lớn, con gái tôi sẽ thức tỉnh, và nó sẽ không kết thúc tốt đẹp nếu Vương Diễm thực sự tức giận.
Con gái tôi đã bước vào giai đoạn thiếu nữ từ khi còn nhỏ, nhưng tôi cảm thấy rằng thời gian con gái ở bên tôi đã trở thành một bộ đồng hồ cát đếm ngược. Ai sẽ là bạn đời trọn đời của Vương Diễm trong tương lai, và ai sẽ ôm lấy người đẹp khi con bé lớn lên và trưởng thành? Chợt nhớ ở quê có người nói một câu lóng rằng: “Con gái có nuôi dạy đàng hoàng đến mấy cũng là món ăn cho đàn ông khác”. Sau khi nghĩ về nó, tôi cảm thấy đau lòng.
Vương Diễm mặc dù học không giỏi nhưng lại có năng khiếu khiêu vũ, được giáo viên trong trường giới thiệu vào trường nghệ thuật thanh thiếu niên, con bé đã tham gia một số cuộc thi và giành được thứ hạng cao. Người ta nói âm nhạc và vũ đạo có mối liên hệ với nhau, tôi thấy Vương Diễm có cảm giác nhịp điệu tốt và luôn có thể hát đúng lúc, tuy giọng hát còn non nớt nhưng ai dám nói rằng con bé sẽ không trở thành nữ hoàng âm nhạc trong tương lai?
Lúc làm việc nhận được điện thoại của Châu Phi:
– Alô! Chí Dũng nè! Tố Tố có thai rồi. Cảm ơn bạn thân nhé!
Tôi ậm ừ, chưa biết nói gì thì Châu Phi đã tắt máy. Kỳ thực tôi có chút thất vọng, cùng Tố Tố mới hai lần làm tình liền kết thúc quan hệ tình dục?
Con trai tôi mê máy tính từ ngày đầu tiên vào cấp 2. Tôi lo lắng nó sẽ ảnh hưởng đến việc học của con. Chiêu Quân đã cảnh báo nó nhiều lần nhưng cô ấy chỉ nuông chiều con quá mức. Là một người cha, tôi muốn nói chuyện sâu sắc với thằng bé, nhưng tôi không tìm được cơ hội, bởi vì mặc dù bây giờ thằng bé đang trong kỳ nghỉ hè, nhưng mà thằng bé nó không ở nhà vào ban ngày, hoặc đến quán cà phê Internet hoặc cửa hàng giải trí điện tử, và trở lại nhà rất muộn. Hầu như tất cả sách ngoại khóa của thằng bé đều nói về máy tính, có lẽ tôi đã xem qua và chúng đề cập đến cả phần mềm và phần cứng. Sau khi khai giảng, thằng bé sẽ vào năm thứ hai của trường trung học cơ sở, tức nó học lớp 10, nếu cứ tiếp tục như vậy, thằng bé nên làm gì với việc học của mình? Tôi thực sự lo lắng.
Châu Phi tự hào nói với tôi rằng cô ấy đã đầu tư tất cả 30.000 nhân dân tệ mà Văn Lai, tức tài xế trẻ tuổi đã đụng mẹ vợ tôi, đưa cho cô ấy vào thị trường chứng khoán, và giờ cô ấy đã kiếm được hơn 5.000 nhân dân tệ. Nhưng tôi nhắc nhở cô ấy rằng giao dịch chứng khoán giống như đánh bạc, lúc đầu luôn cho em chút ngọt ngào, sau đó em sẽ khóc vì thua hết. Chiêu Quân không nghĩ như vậy, vì vậy tôi đã không thuyết phục cô ấy sâu sắc được. Quả nhiên, sau nửa năm, số cổ phiếu cô ấy mua đã bị khóa lại, Chiêu Quân muốn khóc, vì vậy tôi không thêm lời xúc phạm đến thương tích, nhưng khuyên cô ấy đừng quá coi trọng vào bạc tiền ảo tưởng. Bởi vì thứ đó nó rất nguy hiểm cho xã hội, người này giàu lên thì sẽ có cả nghìn người nghèo khổ vì thua lỗ cổ phiếu.
Một ngày nọ, Chiêu Quân cùng con trai đến gặp tôi và nói rằng bản thảo mà con trai tôi gửi cho một tạp chí máy tính đã được chấp nhận và thằng bé đã được trả hơn 80 nhân dân tệ cho bản thảo đó. Tôi đã xem bài báo, hóa ra tác giả là con trai tôi, và nó sâu sắc đến mức tôi không thể hiểu được. Con trai tôi nài nỉ tôi mua một chiếc máy tính. Tôi hỏi giá bao nhiêu. Con trai tôi nói nó sẽ tự tiết kiệm và nó sẽ tốn khoảng 4.000 nhân dân tệ. Tôi đã do dự nhưng Chiêu Quân rất ủng hộ nên tôi đã đồng ý.
Ngay sau khi máy tính của con trai tôi được mang về nhà, cộng đồng nơi tôi và Chiêu Quân sống sắp bị phá bỏ, đại lý bất động sản đã thay thế chúng tôi bằng một ngôi nhà mới rộng gấp rưỡi căn nhà cũ. Tưởng bây giờ có thể thay bằng ba gian, không ngờ nhà cửa bây giờ rộng đến nỗi căn nhà hơn 60m2 của chúng tôi được thay bằng căn nhà 98m2, hóa ra là hai phòng ngủ và hai phòng khách, đương nhiên nếu bỏ thêm tiền cũng có thể đổi được diện tích lớn, giá nội bộ rẻ hơn nhiều so với giá bán bên ngoài.
Sau khi thảo luận với Chiêu Quân, tôi nghiến răng nghiến lợi rút tiền tiết kiệm của gia đình và yêu cầu Chiêu Quân lấy lại hơn 10.000 nhân dân tệ từ thị trường chứng khoán, tôi cũng đã vay 10.000 nhân dân tệ từ các đồng nghiệp trong đơn vị để thay thế một ô vuông 139 – mét ba phòng ngủ, hai phòng khách và hai phòng tắm cho ngôi nhà lớn. Rồi đến trang trí, mua đồ đạc, nợ nần chồng chất mà chỉ đưa chưa đến một nửa số tiền trang trí.
Sau khi chuyển đi, Chiêu Quân và tôi chiếm phòng ngủ chính, con trai và con gái của chúng tôi ở cùng một phòng. Nhưng buổi tối khi đi ngủ, Chiêu Quân vẫn thường sang phòng con trai ngủ, tôi cũng chạy sang phòng con gái. Trường trung học cơ sở của Vương Diễm là trường cấp hai thứ sáu, là trường nghệ thuật, Vương Diễm được chọn vì tài năng khiêu vũ của con bé. Chiêu Quân và tôi rất hạnh phúc, các cô gái, học nghệ thuật tốt hơn là trở thành một con mọt sách. Dù nói học phí đắt hơn nhưng chúng tôi cũng thừa nhận.
Chiêu Quân cũng nói với tôi một chuyện rất quan trọng, xưởng ảnh của quận đã được ký hợp đồng vài ngày trước, một người đàn ông trung niên mang theo một chàng trai trẻ đến, mọi chuyện đã ổn thỏa. Chàng trai trẻ đó tên là Văn Linh, anh ấy sắp tốt nghiệp đại học, có vẻ như chuyên ngành của anh ấy là nhiếp ảnh, anh ấy sẽ là người quản lý của studio ảnh này trong tương lai. Hóa ra một số nhân viên của studio ảnh đáng lẽ phải bị sa thải, nhưng chàng trai trẻ nói với cha rằng anh ta cần một nhân viên cũ để làm quen với tình hình và tạo điều kiện thuận lợi cho việc bàn giao nên đã để Chiêu Quân ở lại.
Chiêu Quân nói rằng những ngày này studio đang được cải tạo, và Văn Linh đã yêu cầu cô đi cùng anh ta đến thủ phủ của tỉnh để mua một số thiết bị chụp ảnh trong hai ngày. Không suy nghĩ nhiều, tôi gật đầu đồng ý. Chiêu Quân sẽ ở thủ phủ tỉnh ít nhất cũng ba ngày thì mới về tới nhà, và cuối cùng tôi cũng có cơ hội nhìn thấy những bí mật trong tủ và ngăn kéo của Chiêu Quân. Khi tay run run mở ổ khóa, tôi chợt có cảm giác như đang mở chiếc hộp Pandora:
– Hừm… Có bao nhiêu bí mật được ẩn giấu ở đây?
Mở tủ ra, tôi thấy bên trong thực ra chẳng có bao nhiêu đồ, bên trong có một chiếc quần lót màu trắng, đũng quần còn dính nhiều vết máu khô màu nâu sắt, đã cũ rất lâu, còn có một tấm drap trải giường hoa văn. Một vài đốm máu ở giữa và một bộ đồ lót ren đen gợi cảm, tôi chưa bao giờ thấy Chiêu Quân mặc bộ đồ lót này.
Tôi mở ngăn kéo khóa, bên trong có ba cuốn sổ dày cộp, mở ra thì thấy đó là cuốn nhật ký của Chiêu Quân viết, tôi suy đoán đây thực ra không phải nhật ký, vì ngày tháng không liên tục, nội dung cũng không rõ ràng, nó chứa những thứ vô nghĩa. Chẳng hạn như nhật ký thì có từ dài có từ ngắn, nhưng tất cả những sự kiện mà cô ấy cho là quan trọng đều được ghi lại trong đó, trông giống như một cuốn sổ tay.
Tôi biết rằng những văn bản này ghi lại quỹ đạo trưởng thành của Chiêu Quân và chứa đựng nhiều bí mật của cô ấy, vì vậy tôi đã đọc chúng cẩn thận theo ngày tháng. Tôi chỉ chọn những thứ tôi quan tâm. Sau đây là một đoạn trích từ nhật ký của Chiêu Quân:
[Về kỳ kinh nguyệt của mình, Chiêu Quân viết: “Trong giờ học hôm nay, tôi đột nhiên thấy nóng từ bên dưới và một dòng chất lỏng chảy ra. Tôi vội chạy vào nhà vệ sinh và thấy đó là ngày hành kinh. Một số học sinh nữ trong lớp đã đến. Tôi đã có kinh nguyệt, nhưng hầu hết vẫn chưa có, điều đó có nghĩa là tôi đã trở thành phụ nữ kể từ hôm nay, tôi đã thay quần lót khi về nhà, nhưng tôi không muốn vứt bỏ chiếc quần lót dính máu, tôi nghĩ nó rất đáng nhớ nên tôi cất nó đi.”]
Tôi nghĩ chiếc quần lót màu trắng trong tủ là chiếc mà Chiêu Quân đã mặc khi cô ấy có kinh. Thế là tôi đọc tiếp:
[Hơn hai tháng sau, một bài báo viết: “Hôm nay, bạn Hiểu Hồng gặp tôi có vẻ hơi thần bí và đưa cho tôi một cuốn sổ, bảo tôi đọc khi ở một mình. Buổi tối về nhà, tôi mở ra xem thì thấy đó là một cuốn tiểu thuyết, trong đó có ghi. Lịch sử tình dục của một người phụ nữ rất thú vị, nó khiến tôi cảm thấy nóng và ngứa, và tôi không thể không chạm và chọn đúng vào phần mu…”]
Tôi thầm nghĩ về cuốn nhật ký của vợ mình, đây chính là bản thảo của cuốn “Lòng người con gái” hay còn gọi là “Hồi ký của Manna”, cuốn sách này hồi đó rất nổi tiếng, khiến vô số chàng trai cô gái phát cuồng vì nó. Mối tình đầu của Chiêu Quân là giáo viên chủ nhiệm của cô, cô từng dùng nhiều bài báo để miêu tả:
[ – “Có vài cặp đôi trong lớp, và một vài bạn nam đã viết thư tình cho tôi, nhưng tôi không có bất kỳ tình cảm nào với họ. Thầy giáo Dương là vẫn còn hấp dẫn đối với tôi, tuy anh lớn tuổi hơn tôi nhưng anh ấy thật đẹp trai, tôi đã mơ thấy anh ấy nhiều lần…”
– “Hôm nay anh ấy lại gọi tôi đến văn phòng, nói sẽ giúp tôi làm bài tập, nhưng tôi phát hiện anh ấy có chút mất tập trung, luôn nhìn chằm chằm vào tôi, lấy tay sờ đầu tôi, còn cố ý nắm tay tôi dạy tôi làm thế nào để viết các bước giải quyết vấn đề. Tim tôi bối rối, và cơ thể tôi cũng rất nóng. Cơ thể anh ấy có mùi thật thơm…”
– “Hôm nay tan học, tối anh ấy rủ tôi về ký túc xá. Tôi gật đầu rồi chạy đi theo. Tôi hoang mang lắm. Tôi biết sẽ có chuyện. Về đến nhà, tôi nói dối với mẹ là tôi sẽ về phòng bạn cùng lớp về nhà để làm bài tập vào buổi tối. Tôi xách cặp đi đến ký túc xá giáo viên của anh Dương. Ngay khi anh ấy bước vào cửa, anh ấy đã ôm tôi, nói rằng anh ấy thích tôi, và hôn tôi, và tôi đột nhiên ngất đi, bởi nụ hôn của anh ấy thật là sướng…”
– “Hôm nay anh Dương đã chạm vào ngực của tôi và hôn chúng rất say sưa. Tôi thấy chỗ đầu vú nó rất ngứa và cũng thoải mái nữa. Anh ấy muốn nhìn vào mông của tôi. Tôi rất xấu hổ, nhưng cuối cùng tôi cũng thỏa mãn cho anh ấy nhìn mông trắng tinh luôn. Anh ấy có vẻ rất thích ngực của tôi. Bởi anh ấy đã xem nó cho thật lâu, như lâu lắm rồi, lâu lắm rồi anh chưa có xem vú phụ nữ vậy… Tôi cũng tò mò không biết anh ở đó như thế nào, tức con cu của anh Dương. Anh thấy tôi muốn nhìn nên cởi quần ra cho tôi xem. Nhưng khi nhìn xong tôi không dám nhìn nữa, tôi thấy thật đáng sợ? Ở đó có một thứ to lớn như vậy nằm gọn dưới người anh ta sao?”
– “Hôm nay anh Dương sờ mó, chọc ngoáy khiến tôi chảy rất nhiều nước. Anh ấy thực sự hôn bằng miệng, không nghĩ là bẩn. Hôm nay tôi sờ vào cu của anh ấy, nóng quá! Anh ấy hỏi: “Tôi có thể hôn nó bằng miệng của tôi”. Hôn nó, tôi sẽ không làm điều đó… Thầy giáo Dương nói, khi tôi lớn lên, anh ấy sẽ có thể yêu tôi thật tốt, bây giờ anh ấy chỉ có thể làm điều này, nếu không anh ấy sẽ vi phạm pháp luật.”
– “Chuyện tối hôm qua hóa ra là như vậy, cả đời này tôi cũng sẽ không bao giờ quên! Hôm qua tôi và thầy Dương cởi quần áo lên giường định làm tình, nhưng không ngờ lại bị người trong bộ phận an ninh của trường chặn đường. Họ thật dã man, cứ như vậy xông vào và yêu cầu chúng tôi mặc quần áo vào và đến bộ phận an ninh để thẩm vấn. Thầy giáo Dương vô cùng sợ hãi và tôi cũng đã khóc. Bố đến trường đưa tôi về nhà. Nhìn vẻ mặt ủ rũ của bố, tôi lo quay về sẽ bị ông ấy đánh chết… Về đến nhà, tôi ước gì có mẹ ở đó, nhưng không, bố đè tôi xuống giường, cởi quần tôi ra để đánh mông.”
– “Tôi đã không bị đánh đòn trong nhiều năm, khi tôi còn là một đứa trẻ, cha tôi luôn đánh mông tôi như thế này. Tôi nhớ lần trước cũng như thế này cha rất tức giận, ông ấy đã gọi tôi ra và muốn một người đàn ông hàng xóm nhìn thấy ông làm điều đó, tức ông ấy đánh mông tôi, nhưng vào lúc đó tuổi của tôi thì còn nhỏ hơn lúc này nhiều… Tôi khóc lóc van xin tha thứ, nói rằng sẽ không bao giờ dám nữa, nhưng lần này bố không đánh tôi, ông sờ vào mông tôi, nói rằng nếu tôi muốn đàn ông làm chuyện đó, tôi có thể làm chuyện như vậy với ông ta. Tôi ngừng khóc mà suy nghĩ, nhưng ông ấy nói: “Thôi thì cho ông ta một cái giá tốt trước đi”, coi như là báo đáp công ơn nuôi nấng của ông ta, sau đó ông ta cởi quần tôi ra, tôi sợ quá, rồi ba tôi đút cu vào, tôi đau quá, và tôi đau dữ lắm, bởi vì màng trinh tôi đã bị tách ra… Sau đó, cha tôi đi ra ngoài, và tôi nhìn thấy vết máu trên tấm vải, vì vậy tôi đã cất nó đi, để mẹ tôi không nhìn thấy. Dù sao, đây là những gì tôi thực sự trở thành, tôi sẽ giữ nó lời khai của một người phụ nữ.”]
Để lại một bình luận