Chiêu Quân nói rằng quản lý đã nhiều lần đề nghị quan hệ tình dục với cô ấy, và mặc dù cuối cùng cô ấy đều từ chối khi mỗi lần anh ta đề nghị, nhưng cô ấy ngày càng cảm thấy không thể cưỡng lại được, dù là về thể chất hay tinh thần, cô ấy cảm thấy rằng mình sẽ không thể kiểm soát được bản thân. Bất cứ lúc nào khi tiếp xúc với anh ta…
Tết Nguyên Đán, quản lý Triệu Kiến Quân về quê ăn Tết, tôi cũng một mình về quê mấy ngày. Ở quê tôi, gia đình ba người cùng nhau vui vẻ và tận hưởng hạnh phúc gia đình. Chị em tôi dịu dàng, tình cảm như vợ chồng, có lúc chúng tôi ve vãn, mắng mỏ, không hề né tránh mẹ, mẹ tôi không cho là ngỗ nghịch, nhìn chúng tôi nở nụ cười yêu thương…
Khi tôi về đến nhà, con trai tôi bí mật nói với tôi rằng vợ tôi và quản lý Triệu Kiến Quân thường nói chuyện điện thoại rất lâu và họ sử dụng máy riêng trong phòng ngủ chính, điều này thật bí ẩn. Cuối cùng con trai nói:
– Mẹ con nhất định có việc, ba phải chăm sóc mẹ…
Nói xong, nó tức giận quay người bỏ đi. Nhìn bóng lưng cô đơn của con trai, tôi vừa giận vừa buồn cười, thầm nghĩ dù có đánh ghen cũng không đến lượt con, con ạ! Tối đi ngủ, tôi cố tình hỏi vợ:
– Mấy hôm anh đi vắng em có nhớ anh không?
Vợ tôi lập tức chán tôi, nũng nịu nói:
– Có ích lợi gì? Anh sợ em không nghĩ nhiều về anh phải không?
Tôi trêu chọc cô ấy nên nói:
– Có nhớ anh hay không cũng không sao? Có người nhớ em cũng không sao luôn! Tiền điện thoại mấy ngày nay cao ngất ngưởng… Hi Hi…
– Ơ… Không phải là, gọi điện thoại thì người nghe không tính phí sao? Anh ấy lần nào cũng gọi, em cũng không gọi cho anh ấy nhiều…
Người vợ chợt nhận ra mình lỡ lời, có chút tức giận:
– Hừm… Làm vợ của anh cảm thấy đau khổ? Kiến Quân nói rằng anh ấy đã cho tôi hoàn trả hóa đơn điện thoại.
Tôi sửng sốt trước những gì vợ nói, tôi cảm thấy phiền lòng về hóa đơn điện thoại? Đó chỉ là một vài đô la! Nếu tôi thực sự đau khổ, đó là vì tôi sắp trao vợ cho kẻ ngoại tình. Vợ tôi đột nhiên ghé vào tai tôi thì thầm:
– Nè! Ngày mai Kiến Quân sẽ về, anh ấy hẹn em ngày mốt gặp nhau, anh có biết ngày mốt là ngày gì không?
Tôi còn chưa kịp phản ứng, vợ tôi đã thản nhiên nói:
– Ngày kia? Ngày 14 tháng 2…
Tôi đột nhiên sửng sốt:
– Hả? Lễ tình nhân?
Tôi quay đầu lại nhìn vợ, nhưng nàng không dám nhìn tôi, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, miệng mím lại, chui vào trong giường. Lòng tôi chua xót, nhưng cũng cảm thấy rất phấn khởi. Các lễ hội phương Tây đã dần xuất hiện ở Trung Quốc trong những năm qua, các cặp đôi trẻ sẽ tận hưởng sự lãng mạn trong ngày lễ tình nhân, đồng thời các doanh nghiệp cũng nhân cơ hội này để thúc đẩy doanh số bán hàng. Nhưng tôi và vợ chưa bao giờ bắt kịp xu hướng này, đây là lần đầu tiên Chiêu Quân trải qua “Ngày lễ tình nhân” với một người đàn ông, và người đàn ông này cũng là người đàn ông đầu tiên cô ấy gặp kể từ khi gặp tôi ngoài cha ruột của cô ấy. Cô ấy cuối cùng cũng sẽ nổi tiếng, xin bước ra khỏi bức tường và “phản bội” tôi. Tôi biết hiện tại mũi tên đã tới vạch đích, cho dù ta không đồng ý, cũng chưa chắc có thể ngăn cản chuyện này phát sinh, vì vậy nghiến răng nghiến lợi, rồi nói với Chiêu Quân:
– Xem ra em đã rất chờ mong ngày này đã lâu nhỉ? Kiến Quân có ý tốt hé! Thôi thì em cứ đi đi… Bất quá khi em trở về nói cho anh biết là được, bởi anh muốn biết tường tận chi tiết.
Vợ tôi đỏ mặt, nhưng cuối cùng cũng cắn môi gật đầu đồng ý. Vào ngày 14 tháng 2, trước khi ra ngoài vào buổi sáng, Chiêu Quân đột nhiên ôm chặt lấy tôi và ôm rất lâu không buông. Lòng tôi cảm động, tôi nhẹ nhàng hỏi cô ấy:
– Nè! Có chuyện gì vậy vợ?
Chợt tôi thấy ướt bờ vai, tôi đưa mặt vợ lên thì thấy nàng đang khóc lặng lẽ. Tôi đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt vợ, cố ý cười nhạo cô ấy:
– Hì hì, chuyện này có gì to tát đâu? Vợ đừng có lo, anh mãi là chỗ dựa vững chắc của em mà!
Chiêu Quân xấu hổ cười, do dự một lúc rồi thì thầm:
– Ưm… Tối nay, em có thể… sẽ trở về rất muộn.
Trong lòng tôi có chút cảm khái, biết rằng thời khắc mấu chốt cuối cùng cũng đến, nếu hôm nay tôi để cô ấy đi, khi cô ấy quay lại, cô ấy sẽ không như bây giờ. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi vẫn đưa ra quyết định:
– Ừ… Anh biết… Em tự lo cho mình đi.
Sau đó tôi giả vờ thoải mái nói:
– Hì Hì… “Chúc vui vẻ…”
Chiêu Quân nhìn chằm chằm vào mắt tôi và nói thăm dò:
– Nè! Anh… không lo lắng sao?
Tôi cũng nhìn vợ chằm chằm và nói chắc nịch:
– Oh! Anh chỉ biết rằng anh yêu em và em cũng yêu anh, như vậy chưa đủ sao?
– Chồng… em…
Vợ tôi lại ôm chặt lấy tôi. Chiêu Quân vào phòng tắm để trang điểm lại một chút, trước khi ra ngoài, cô ấy nhìn tôi thật sâu trước khi dứt khoát rời đi. Tôi nhìn chằm chằm vào cửa, ngây người ra một lúc, cuối cùng cũng bước tới, xỏ giày và xách cặp đi làm. Suốt một ngày tôi mê man trong đơn vị, quên hết mọi thứ.
Buổi tối, vợ không về ăn tối. Tôi lười biếng, cơ thể yếu ớt và tôi không muốn di chuyển. Vương Diễm nhìn tôi, không nói gì, một mình nấu ăn. Tôi vội cắn hai miếng. Sau khi Vương Diễm dọn bàn ăn, rồi hai anh em trở về phòng riêng để làm bài tập. Sau mười giờ đêm, con trai tôi từ trong phòng bước ra, thấy tôi vẫn ngồi xem tivi ở phòng khách nên hỏi:
– Bố ơi sao mẹ chưa về?
– Oh! Làm bài tập xong chưa? Con đi ngủ sớm một chút đi, mẹ con đêm nay có việc, sẽ trở về rất muộn, con không cần chờ mẹ đâu.
Cậu con trai gật đầu và trở về phòng mà không nói gì. Đến gần mười hai giờ đêm, con trai tôi lại ra khỏi nhà, thấy tôi vẫn ở trong phòng khách, nó đi vệ sinh trước, sau đó về phòng nhìn tôi không nhịn được nên hỏi:
– Ưm… Sao… Mẹ chưa về?
Tôi ậm ừ, con trai tôi trố mắt nhìn tôi, định nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói, quay vào phòng. Tôi đợi đến gần một giờ đêm, cuối cùng cũng có động tĩnh ngoài cửa, tôi nghe thấy tiếng tra chìa khóa vào ổ rồi xoay người. Tôi đột ngột đứng dậy, đến và mở cửa ngay lập tức. Quả nhiên, vợ tôi đang đứng ngoài cửa, như thể vừa rồi bị tôi mở cửa làm cho sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi. Tôi đưa tay kéo cô ấy vào cửa, vừa đóng cửa lại tôi vừa hỏi:
– Nè! Sao em về muộn thế?
Người vợ cúi đầu chậm rãi cởi giày, không trả lời. Khi cô ấy bắt đầu cởi quần áo, tôi lại hỏi:
– Nè! Em không rửa mặt sao?
– Ý anh là “Rửa sạch” hả? Hì Hì…
Cô ấy thì thầm bên vành tai tôi và nở nụ cười kỳ lạ, nhưng tôi cũng chẳng bận tâm nên nói vọng theo khi cô ấy bước chân đi:
– Vậy em tắm đi, anh đun nước rồi.
Tôi biết cô ấy có thói quen tắm trước khi đi ngủ. Tầm một lúc thì tôi nghe giọng nói rất nhẹ nhàng:
– Ưm… Em cũng… tắm rửa sạch sẽ rồi nè!
Tôi nghi ngờ nhìn cô ấy, nhưng vợ tôi cúi đầu không dám nhìn tôi. Tôi không hỏi nữa, nói:
– Vậy em đi ngủ đi, cũng muộn rồi.
Phần 18
Vợ tôi đi theo tôi từng bước, đầu cúi gằm như một đứa trẻ mắc lỗi lầm. Sau khi lên giường, chúng tôi cởi quần áo và nằm trong chăn, tôi ôm lấy vợ và hỏi nhỏ:
– Em có khỏe không? Hôm nay em đã ở đâu?
– Đầu tiên em đến “Green Island Cafe” và ăn đồ ăn phương Tây.
Nhất định phải là một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, có rượu vang đỏ, hoa hồng và sôcôla, Chiêu Quân và Triệu quản lý giống như một đôi yêu nhau, thì thầm và nhìn nhau trìu mến. Vợ chồng tôi chưa bao giờ ăn đồ Tây, luôn cảm thấy ăn không quen, giá cũng không hợp túi tiền. Vậy thì tối nay là lần đầu tiên vợ tôi ăn món Tây, và “lần đầu tiên” tuyệt vời này từ nay đã thuộc về một người đàn ông khác. Tôi hỏi:
– Sau bữa tối thì sao?
– Em và anh ta đã đi đến công viên…
Họ không sợ lạnh khi họ đi đến công viên mùa này? Có lẽ họ sẽ không cảm thấy lạnh? Bởi vì “Tình dục luôn luôn nóng bỏng”! Tôi biết tối nay phải có nhiều hơn thế, vì vậy tôi hỏi:
– Điều gì xảy ra tiếp theo?
Vợ cắn môi, không trả lời tôi. Tôi hỏi đi hỏi lại, cô ấy liếc tôi một cái, đỏ mặt nói:
– Ưm… Lát sau chúng em đi…
– Đi… Ở đâu?
– Ưm… Khách sạn Thế Kỷ.
Giọng vợ mỏng như muỗi kêu. Bởi vì khách sạn Thế Kỷ là khách sạn năm sao duy nhất mới được xây dựng tại thành phố này. Kể từ khi nơi quận nhỏ của chúng tôi trở thành một thành phố du lịch mạnh mẽ, nền kinh tế phát triển nhanh chóng, nhiều khách sạn và nhà hàng đã được xây dựng trong những năm qua, “Khách sạn Thế kỷ” mới khai trương là loại cao cấp nhất, có vẻ như quản lý Triệu Kiến Quân thực sự rất tốt và muốn đem lại hạnh phúc cho vợ tôi.
Chiêu Quân cuối cùng cũng đến khách sạn để nhận phòng với quản lý Triệu, điều này khiến tim tôi đập nhanh hơn và miệng tôi khô khốc, tôi không thể không ôm cô ấy thật chặt và hỏi:
– Sau đó thì sao nữa?
– Sau đó… Anh ấy nói sẽ đưa em đến một nơi tuyệt vời để ngắm cảnh đêm, em không nói lời nào và anh ấy đưa em đến khách sạn Century… Em rất lo lắng khi mở cửa phòng, vì sợ rằng nhân viên tiếp tân sẽ hỏi em điều gì đó… Nhưng anh ấy trông rất thoải mái và rất vui vẻ.
Tôi thầm nghĩ, nhưng lại nói nhỏ bên vành tai vợ:
– Sau bao ngày vất vả, cuối cùng cũng đến mùa thu hoạch, Triệu quản lý có thể không vui sao?
– Nghe nói là ngắm cảnh đêm, nhưng sau khi em đứng bên cửa sổ ngắm một lúc, anh ấy đã hôn em…
Tôi lặng thầm nghĩ ngợi, ngắm cảnh đêm chỉ là cái cớ vụng về của đàn ông, Chiêu Quân lại không hiểu sao? Tôi không thể chờ đợi, nên hỏi:
– Chà, chúng ta hãy trò chuyện tiếp tục chứ? Sao im ru rồi!
– Hư! Anh vẫn là muốn thao túng mà!
Người vợ nói, rồi hơi đỏ mặt. Nhưng vẫn nói tiếp:
– Em ghét nó! Tức cái tình yêu đó.
– Ồ! Khó chịu thật à? Hì Hì…
– Thấy ghét! “Bộp bộp”
Tôi trêu chọc. Vợ tôi dịu dàng nói, đánh nhẹ vào ngực tôi “bộp bộp”. Tim tôi đập thình thịch:
– Được rồi, chuyện gì xảy ra tiếp theo nè?
– Em sẽ không nói cho anh biết.
Người vợ vào thời khắc mấu chốt muốn đánh mất sợi dây tình yêu. Nhưng tôi muốn biết nên:
– Nè! Em nói đi!
– Ưm… Đừng bắt em nói nữa mà anh!
– Làm ơn, nói cho anh biết đi!
Vợ tôi vẫn đang trêu chọc tôi. Tôi cứ lắc lắc vợ trong vòng tay, khiến cô ấy cười khúc khích. Cô ấy kể tiếp cho tôi nghe:
– Lát nữa đi anh Triệu, bởi em muốn đi tắm. Nhưng anh ta cứ nằng nặc ôm hôn vợ hoài. Cuối cùng anh ta cũng không nhịn được nữa nên đòi em cho anh ấy đi tắm chung…
– Ừ! Tên này coi bộ sướng nhỉ?
Tôi nghỉ có vẻ vợ là một người nghe theo người sếp có thẩm quyền. Nhưng vợ tôi kể tiếp tục:
– Em không cho anh ta vào, nhưng mà anh ta nhất quyết đẩy vào cửa phòng tắm, lúc này vợ xấu hổ nói: “Em muốn đuổi anh ta đi…”
– Chà! Anh hiểu, nhưng em không thể đuổi anh ta đi, phải không? Rồi sau đó thì sao?
Tôi bĩu môi với câu hỏi đó. Chiêu Quân thì cúi đầu nghịch núm vú trên ngực tôi, nhưng không nói nữa. Đột nhiên vợ nói:
– Nè! Anh ghen với anh ấy à?
– Rồi em có cho anh ta không?
Tim tôi thắt lại. Vợ tôi ngượng ngùng nhìn tôi, rồi lại cúi đầu xuống. Tôi thấy vậy mới lay lay cô ấy:
– Phải không? Hừm…
Vợ tôi lại nhìn tôi, cụp mắt xuống, khẽ gật đầu rồi lo lắng nhìn tôi. Tôi không nói một lúc lâu, chỉ nhìn cô ấy mà lòng xốn xang. Người vợ rụt rè hỏi:
– Nè anh! Có chuyện gì vậy?
– Không có gì, anh… không sao.
Tôi cố nặn ra một nụ cười, mặc dù lòng rất đau. Vợ tôi hôn tôi rồi nói:
– Không có gì ư! Anh như thế này… Em đau lắm. Sau này em không tìm anh ấy nữa, được không?
Cô ấy nói xong dựa vào ngực tôi, nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi. Tôi nghiêm túc nói:
– Oh! Không sao, tuy rằng anh có chút ghen tị, nhưng anh muốn em vui vẻ hơn.
– Dũng, em xin lỗi…
Vợ tôi xin lỗi rồi hôn tôi. Đêm đã khuya mà chúng tôi vẫn chưa hết buồn ngủ. Dưới sự an ủi dịu dàng của tôi, Chiêu Quân từ từ mở lòng và kể cho tôi nghe mọi chuyện xảy ra tối nay:
– Anh ấy xoa xà phòng cho em trước…
– Nhân cơ hội sờ soạng em sao?
– Ừm…
– Vậy thì… Sau đó?
– Sau đó anh ấy ôm em và nói với em rằng em thật xinh đẹp…
– Vậy sau đó bắt đầu tò te tí te chứ gì? Hì Hì…
Tôi cười hỏi, nhưng trong lòng chua xót. Vợ tôi ngơ ngác nhìn tôi:
– Không! Anh ấy nói em khác biệt, ngay từ lần đầu gặp mặt đã yêu em, sau này nghe em nói đã có chồng, anh ấy nói không quan tâm, nhưng thực ra anh rất buồn.
Nói đến đây, vợ tôi khẽ cười, với vẻ say sưa và mãn nguyện. Nhớ lại mình đã mê mẩn khi nhìn thấy bức ảnh của vợ mình năm đó, lời nói của quản lý Triệu cũng không ngoa. Vợ nói tiếp:
– Anh ta còn nói, chỉ cần có thể ở bên cạnh em, cho dù thanh danh bại hoại, cũng sẽ không tiếc bị anh chém chết.
– Ồ… Anh ta cởi mở vậy sao?
Tôi thực sự không tin chút nào, bởi vì tôi là đàn ông từng trải mà, nên cậu nhóc đó nói là biết giọng điệu ba hoa xỏ lá mà thôi. Tôi hốt hoảng khi vợ tôi nói:
– Anh ấy nói em trông giống như một nàng tiên… Em thật xấu hổ khi nghe câu nói đó, em vẫn là một nàng tiên sao…
Chiêu Quân có vẻ xấu hổ, nhưng lại mỉm cười hạnh phúc. Trên thực tế, vóc dáng của cô ấy thực sự được duy trì rất tốt, sau khi trở thành một thiếu nữ, cô ấy có một nét quyến rũ trưởng thành hơn so với khi còn là một cô gái, không có gì lạ khi đàn ông bị mê hoặc. Tôi hỏi:
Để lại một bình luận